... Khương Nhiêu và Hỗ Đường đi ra ngoài võ trường, bước chân dừng lại, lại có chút lo lắng, muốn quaylại võ trường xem. Hỗ Đường nhíu mày: “Ngươi cứ tới tới lui lui, sao lại giống mẹ ta vậy? Mỗi lần ta muốn để bà ấy xembản lĩnh của con gái mình, bà ấy đều che mắt không dám nhìn. Với người tập võ mà nói, bị thương làchuyện bình thường như cơm bữa thôi.”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu được nàng ấy khuyên, chậm rãi nói: “Vậy ta… quay lại xem?” “Ngươi cũng đừng quay lại.” Hỗ Đường kéo Khương Nhiêu: “Nếu thật sự không dám nhìn, ngươi cứ ởđây chờ, ta đi xem thế nào, nếu thấy tình hình không ổn sẽ vào ngăn cản, Hoàng thượng sẽ không tráchta đâu.” Khương Nhiêu nghe lời nàng ấy nói thì dừng lại nhưng vẫn nắm chặt tay áo của Hỗ Đường: “Nếu thậtcó chuyện gì, nhớ bảo nha hoàn gọi ta tới.” Hỗ Đường gật đầu. Khương Nhiêu ở lại chỗ cũ, nàng thở dài. Trước đây nàng biết mình nhát gan nhưng cũng không đến mức do dự thiếu quyết đoán như vậy. Nhưng khi chuyện có liên quan đến Dung Đình, nàng lại lo lắng bất an.Seen 25131012/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107621/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Lúc này Gia Hòa Hoàng hậu đang bị giam ở cung Cẩm Tú, không biết cuối cùng có bị tước phượng ấn,mất quyền chấp chưởng lục cung như người ta nói hay không. Nếu thật sự là như vậy… Thì hôn ước của nàng với hắn vốn là để đối phó với Gia Hòa Hoàng hậu, bây giờ Hoàng hậu thất thế,dường như hôn ước đó cũng không cần thiết nữa. Khương Nhiêu bất chợt cảm thấy đau lòng. Võ sĩ Khương tộc thích phô trương, nghe nói phải tỷ thí lại một lần nữa còn mời bách tính Kim Lăngđến xem, muốn thắng một trận vang dội trước mặt bách tính Đại Chiêu. Người tên A Đạt Nỗ kia sautrận này sẽ về Khương tộc của hắn ta, ngược lại Dung Đình xuất đầu lộ diện, gương mặt của hắn đẹpđến mức ngay cả một người từng gặp nhiều mỹ nhân như nàng cũng phải công nhận là đẹp, huống chilà người khác. Nàng có ưu điểm của mình nhưng khuyết điểm cũng nhiều. Trước khi xuất giá đã không thích tuân thủquy củ, sau khi xuất giá cũng không phải người coi trượng phu là trời. Ngoài xuất thân và dung mạo dophụ mẫu ban cho, nhìn từ góc độ nào cũng không phải là một cô nương tốt nghi gia nghi thất. Lúc nàyở võ trường có nhiều khuê tú thế gia như vậy, biết đâu chừng lại có một người mặt nào cũng tốt hơnnàng. Khương Nhiêu nắm chặt chiếc khăn trong tay, thấy Hỗ Đường mãi không trở lại, nàng lại muốn tựmình quay về xem sao. Xem có ai nhìn Dung Đình nhiều hơn một chút, cũng thuận tiện xem Dung Đình có nhìn ai nhiều hơnkhông. Vừa nói với Minh Thược là muốn quay lại võ trường, Hỗ Đường đã từ trong đó đi ra. Khương Nhiêu tiến lên đón, vội hỏi: “Có ai bị thương không?”12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107622/10
“Còn tưởng ngươi sẽ hỏi ai thắng ai thua trước chứ.” Hỗ Đường nói: “Không ai bị thương, Cửu Điệnhạ cố ý để lộ sơ hở muốn thua A Đạt Nỗ nhưng không ngờ tên man tử A Đạt Nỗ lại là hán tử, bản lĩnhkhông bằng người chính là không bằng người, dứt khoát thẳng thắn nhận thua. Chỉ là ta lại không nhìnra chiêu thức của vị hôn phu của ngươi thuộc trường phái nào, chỉ cảm thấy chiêu thức của hắn ta cóphần âm hiểm, có mấy chiêu nhằm thẳng vào mệnh môn của đối phương… Niên Niên, ngươi có đangnghe không vậy?” Sau khi nghe thấy không có ai bị thương, Khương Nhiêu lập tức thở phào nhẹ nhõm, quay lại nhìn vềphía Minh Thược, dặn dò nàng ấy bảo trù phòng không được ngừng dược thiện. Hỗ Đường nói một lúclâu, thấy Khương Nhiêu hình như không nghe bèn vòng ra trước mặt nàng, nhẹ giọng gọi nhũ danh củanàng: “Niên Niên.” Lúc này mắt Khương Nhiêu mới sáng lên: “Là chàng ấy thắng à...” Hỗ Đường trách móc: “Ngươi không nghe ta nói gì cả.” Khương Nhiêu ngại ngùng cúi đầu. Hỗ Đường nghe những lời Khương Nhiêu dặn dò Minh Thược, không khỏi ngạc nhiên: “Hắn ta thắngdễ dàng như vậy, sao ngươi còn bảo trù phòng làm dược thiện cho hắn ta?” “Dược thiện này tốt cho cơ thể, lỡ như chàng ấy gắng sức mới thắng được trận này cũng có thể bồi bổthân thể cho chàng ấy.” Khương Nhiêu tự cho rằng mình hiểu Dung Đình hơn người khác, chuyện hắn rơi xuống vách đá ởHoài Châu bị thương tính ra mới chỉ vài tháng trước, vết thương tổn hại đến xương cốt đều phải dưỡnglâu dài, huống hồ là rơi từ vách đá xuống suýt mất mạng. Việc luyện võ, nàng là người ngoài nghề, không nhìn ra được chiêu thức trường phái, chỉ là vừa rồithấy Thập Thất Hoàng tử thua thảm, cảm thấy A Đạt Nỗ không phải người dễ đối phó. Nghĩ vậy, nàng cảm thấy lo lắng của mình là có cơ sở. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107623/10
Đầu ngón tay Hỗ Đường đè lên trán Khương Nhiêu, nàng ấy tỏ vẻ không đồng tình. Nàng ấy vốn nghĩ rằng Dung Đình thắng A Đạt Nỗ, Khương Nhiêu phải vui mừng nhảy lên ngay tạichỗ chứ, ai ngờ nàng vẫn mặt đầy lo lắng: “Ngươi thật sự cho rằng thân thể hắn ta ốm yếu bệnh tật?” “Ta nhìn rất rõ, chưởng lực của hắn ta rất vững, ngay cả người đứng ngoài quan sát cũng nhìn ra, A ĐạtNỗ không đỡ nổi, sức mạnh cũng không yếu, không giống người nội lực suy yếu.” Giọng Hỗ Đườngbỗng hạ xuống, nàng ấy lẩm bẩm nói: “Ngươi luôn nói hắn ta tính cách ôn hòa, dễ bị người khác ứchiếp. Sau khi hắn ta đi Hoài Châu, ngươi còn ngày đêm lo lắng nhớ nhung nhưng võ nghệ thấy nhânphẩm, nếu không phải đây chỉ là trận đấu bình thường, hắn ta còn giữ lại sức, sợ rằng chiêu nào củahắn ta cũng là muốn lấy mạng người ta... Có phần, có phần...” Khương Nhiêu im lặng. Hỗ Đường đột nhiên dừng lại, không nói ra từ tàn nhẫn bạo ngược, chỉ nói: “Ngươi... có muốn tìmngười hỏi thăm về tác phong đánh trận ở Hoài Châu của hắn ta không?” Khương Nhiêu lắc đầu: “Không cần thiết.” Hỗ Đường mím môi, cảm thấy mình lo chuyện không đâu, không nói thêm gì nữa, lúc nhìn thấy bóngngười đi tới phía sau Khương Nhiêu, mặt tối sầm lại. “Khương cô nương, Hỗ cô nương.” Khương Nhiêu nghe giọng nói phía sau, quay đầu lại, thấy Thập Thất Hoàng tử được tùy tùng dìu,đang tiến lại gần chỗ bọn họ. Trên người Thập Thất Hoàng tử đã được sửa soạn lại, không còn dáng vẻ nhếch nhác giống như lúcvừa xuống từ võ trường, chỉ là giọng nói có phần yếu ớt, không có sức lực. Cậu ta đi đến bên Khương Nhiêu, chầm chậm cúi chào, sắc mặt ôn hòa, không còn vẻ đối đầu nhưtrước. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107624/10
Trong lòng Khương Nhiêu cảnh giác, nàng cũng không trả lời, ngược lại lùi về phía sau một bước. Thập Thất Hoàng tử thấy nàng bài xích như vậy, mặt lộ vẻ áy náy, nói: “Sau này ngươi sẽ là Cửu tẩucủa ta, trước đây không quản được mèo của mình là ta sai, nên xin lỗi cô nương.” Khương Nhiêu nhíu mày, không biết rốt cuộc Thập Thất Hoàng tử có ý đồ gì, Hỗ Đường đã chắn trướcmặt nàng: “Lòng lang dạ sói.” Hỗ Đường vốn đanh đá, dù ở trong hoàn cảnh đông người tụ tập như võ trường hôm nay cũng khôngmàng lễ nghi của tiểu thư khuê các, lạnh lùng nhìn Thập Thất Hoàng tử: “Mới vừa rồi còn khoác lácvới ta là ngươi nhất định sẽ thắng A Đạt Nỗ, không phải vẫn thua đấy sao? Đã thua rồi thì không đượclàm phiền chúng ta nữa.” Thập Thất Hoàng tử nhìn nàng ấy hai lần, cuối cùng rời đi, khi đi vẫn ngoái lại hai lần. Khương Nhiêu nhìn theo bóng dáng Thập Thất Hoàng tử, lại nhìn Hỗ Đường đang tức đến mức thởhồng hộc bên cạnh mình, mơ hồ cảm nhận được gì đó: “Vừa rồi ngươi nói gặp phải người không muốngặp, chẳng lẽ chính là Thập Thất Hoàng tử?” Hỗ Đường không vui: “Ta không phải người hẹp hòi, bị ta ghi hận chẳng phải cũng chỉ có mấy kẻ đóthôi sao.” Coi như ngầm thừa nhận lời Khương Nhiêu nói. Khương Nhiêu khẽ cười, trong lòng sinh ra một trực giác vi diệu, đang muốn kéo Hỗ Đường lại hỏi vàicâu, Hỗ Đường lại chỉ tay ra sau nàng: “Tề Vương ở kia kìa.” Khương Nhiêu nghiêng đầu, nhìn thấy Dung Đình. Hắn đứng trước cửa võ trường, phía sau là cát bụi và tiếng ồn ào trên võ trường, thân hình thẳng tắpnhư cây ngọc đón gió, nụ cười và ánh mắt đều rất lạnh nhạt, thấy nàng nhìn lại, hắn chớp chớp mắt,ánh sáng chiếu xuống lông mi, lúc chớp mắt, khuôn mặt ấy càng rực rỡ chói mắt. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107625/10
Khương Nhiêu thật sự không tưởng tượng được người có dáng vẻ ngoan ngoãn ôn hòa, ánh mắt trongtrẻo như vậy lại là kẻ hung ác khi lên võ trường chiêu nào cũng muốn lấy mạng đối thủ. Nàng cảm thấy lời Hỗ Đường nói có phần phóng đại. Hỗ Đường vẫn chú ý đến động tĩnh trong võ trường, nói với Khương Nhiêu một tiếng rồi quay lại. Lần này ngoài Hoàng tử ra, trong võ trường còn có không ít công tử thế gia, nếu có người cảm thấycông phu của mình đủ giỏi cũng có thể đấu với A Đạt Nỗ. Hỗ Đường liếc trộm, muốn tìm cơ hội không có ai chú ý đến mình, lén đến tìm A Đạt Nỗ tỷ thí vàichiêu. Còn về Dung Đình, nàng ấy biết mình không đối phó nổi chiêu thức tàn độc của hắn, hoàn toàn khôngcó ý định so tài với hắn. Nàng ấy thấy Khương Nhiêu vừa rồi im lặng lâu như vậy, dường như khôngđồng tình với đánh giá của nàng ấy về Dung Đình, không biết sau này làm sao giải thích rõ vớiKhương Nhiêu. Có cần nói rõ với Khương Nhiêu hay không, trong lòng nàng ấy cũng không chắc lắm. Hỗ Đường ngoảnh đầu nhìn lại, sau khi nàng ấy rời đi, Dung Đình bước tới gần Khương Nhiêu. Hắndừng lại bên cạnh nàng, cảnh tượng cúi đầu nhìn nàng đẹp như một bức tranh. Không cần nói gì thêm gì nữa, ở Kim Lăng không thể tìm thấy ai đẹp hơn Dung Đình, đứng bên cạnhKhương Nhiêu cực kỳ xứng đôi. Chỉ là... nếu bản chất người kia là một kẻ tàn nhẫn, một người hiền lành, dịu dàng, đến cả lúc săn bắnmùa thu cũng không nỡ nhìn thấy động vật nhỏ bị giết hại như Khương Nhiêu, ở cùng hắn liệu có thểtính là một mối lương duyên không? Từ lúc Dung Đình xuất hiện, Khương Nhiêu đã nhìn hắn từ đầu đến chân, rất sợ trên người hắn xuấthiện vết thương nào, sau khi nhìn một vòng thấy trên người hắn không bị thương, nàng mới thở phàonhẹ nhõm. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107626/10
Nàng hỏi Dung Đình: "Vì sao chàng không ở bên cạnh Hoàng thượng?" "Phụ hoàng muốn ở lại đến giờ Mão mới hồi cung, bảo ta về trước, tiếp tục truy xét Từ gia." Khương Nhiêu lơ mơ gật đầu: "Ta cũng không hứng thú với tỷ thí ở võ trường, đúng lúc ta muốn vềcung thăm tiểu di của ta." Động tác gật đầu tùy ý của nàng trông có vẻ hơi mơ màng, Dung Đình khẽ cười: "Vừa hay ta đi cùngnàng." Ánh mắt hắn hơi tối đi. Sau khi giao thủ với A Đạt Nỗ, hắn đã định đến tìm nàng, hắn chẳng ham những tiếng hoan hô và khenngợi kia, trùng hợp thế nào hắn lại đi theo sau Thập Thất Hoàng tử. Mọi hành động của Thập Thất Hoàng tử đều lọt vào mắt hắn. Sau khi bước vào hoàng cung, hắn đi sau nàng, nhìn cái bóng của mình che khuất thân hình nàng, hắnnhếch môi cười vui vẻ, nhưng trong lòng vẫn nhớ lời Thập Thất Hoàng tử nói, hành động cậu ta làm,nụ cười nhanh chóng tắt đi. Ánh mắt Thập Thất Hoàng tử nhìn về phía Khương Nhiêu không có ái mộ và dây dưa nhưng hình ảnhđó vẫn khiến hắn mất bình tĩnh. Hắn bước trên con đường lát đá xanh, bỗng nhiên gọi Hoài Thanh lại, dặn dò: "Tìm Trương thái y, kêvài đơn thuốc hoạt huyết tiêu bầm, gửi đến cung Cẩm Tú." Khương Nhiêu bất chợt dừng bước, nghe ý hắn nói dường như muốn đưa thuốc cho Thập Thất Hoàngtử hoặc Gia Hòa Hoàng hậu: "Gửi đến cung Cẩm Tú là gửi cho ai?" "Thập Thất đệ." Ánh mắt Dung Đình dừng lại trên mặt nàng: "Vừa nãy ở võ trường, nó bị thương quánặng."12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107627/10
Khương Nhiêu nhíu mày, chẳng hiểu sao lại thấy không vui, một lúc sau mới nhận ra nàng thấy khôngvui ở chỗ nào: "Trước đây nó đối xử với chàng không tốt, không cần hao tâm tổn trí lấy thuốc cho nó." Có thể những gì Hỗ Đường nói là đúng nhưng tấn công phòng thủ trên võ trường, có lẽ hắn ra tay hơinặng nhưng nhìn hắn bây giờ đi, còn muốn lấy thuốc cho Thập Thất Hoàng tử? Quá khoan dung rồi. Khương Nhiêu gọi Hoài Thanh lại, giọng hơi gắt: "Không cần phải đi." Hoài Thanh nghe lời dừng bước. Trong mắt Dung Đình hiện lên ý cười khó mà phát hiện. Hắn không thực sự muốn Hoài Thanh đi đưa thuốc cho Thập Thất Hoàng tử. Hắn chỉ đang thử thăm dò thái độ của Khương Nhiêu đối với Thập Thất Hoàng tử. Mấy cành hoa vươn ra khỏi tường cung, bóng râm rơi xuống mặt hắn, hắn chậm rãi nói: "Thập Thất đệquả thật đối xử với ta không tốt, chưa từng coi ta là huynh trưởng." "Còn cả Hoàng hậu nữa, bà ta cũng đối xử không tốt với chàng." Khương Nhiêu bổ sung. Nàng nói xong thì dừng lại, cảm thấy cảnh tượng này có hơi kỳ quái. Dường như nàng đang dạy hắn thù dai. Dung Đình khẽ cười, nụ cười trông có vẻ cay đắng, hắn tự nhủ: "Rõ ràng chúng ta đều là hài tử củaphụ hoàng, nó được theo học tiên sinh giỏi nhất còn ta bị nhốt trong phòng không thể ra ngoài."12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107628/10
"Nó muốn đọc sách gì đều có người tự tìm mang đến trước mặt nó, còn ta phải đến Tàng Thư các trộmsách ra như kẻ trộm." Giọng hắn cũng không buồn, giọng nói trầm thấp bình tĩnh nhưng nghe thấy lại khiến người ta cảmthấy đau lòng. "Trước đây khi hoàng tổ mẫu còn sống từng gọi ta và Thập Thất đệ đến gặp bà một lần." "Bà thưởng cho Thập Thất đệ một hạt đậu vàng ngay trước mặt ta, còn ta tay không chẳng được gì. Sauđó bà bảo Thập Thất đệ rời đi trước, giữ ta lại một mình dạy dỗ." "Bà bảo ta đừng mơ ước những thứ không thuộc về mình... những thứ của Thập Thất đệ." Trong lòng Khương Nhiêu cảm thấy rất khó chịu: "Có lẽ, bà muốn dạy chàng cách sống sót." Có thể sống tự do thoải mái đều là những người sau lưng có chỗ dựa. Trong và ngoài cung đều như vậy. "Nhưng ta đâu có làm gì sai, phải không?" Dung Đình nắm chặt tay lại thành nắm đấm, vẻ mặt đaukhổ, mí mắt cụp xuống: "Từ nhỏ, Thập Thất đệ đã không thể chịu được khi thấy ta có được thứ gì tốt,nó dễ dàng cướp hết mọi thứ từ tay ta." Hắn đứng dưới ánh nắng và bóng cây, biểu cảm trông thật yếu đuối và uất ức. Đừng nói đến Khương Nhiêu mềm lòng đứng ở đây, dù là người tâm địa sắt đá, nhìn thấy hắn chỉ sợcũng sẽ nổi lòng từ bi. Rõ ràng vừa rồi hắn đã thắng A Đạt Nỗ, hắn đáng ra phải hăng hái hăm hở mới đúng, Khương Nhiêukhông biết phải dỗ dành hắn như thế nào, nàng cắn môi nói: "Bây giờ khác rồi, nó sẽ không thể cướpđi thứ thuộc về chàng nữa."12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.1107629/10
Dung Đình như thở dài: "Trước đây chưa từng có ai đứng về phía ta." Khương Nhiêu nhíu mày, nghiêm túc nhìn hắn: "Ít nhất bây giờ chàng có ta." Dung Đình cuối cùng cũng cong môi cười, trong đôi mắt phượng lộ ra vẻ đắc ý. Khương Nhiêu sống đơn giản tự tại, ngay cả khi yêu một người, nàng cũng muốn chính mình và ngườimình yêu được tự do, nếu không được đối phương yêu thích, cùng lắm thì cố gắng thêm vài lần rồi sẽbuông tay, nàng lười làm khó đối phương, càng lười làm khó chính mình. Thế gian này không chỉ cótình và ái mới khiến nàng cố chấp, nàng còn có những cảnh núi non kỳ vĩ vô tận còn chưa khám phá,những phong nguyệt nhân gian chưa ngắm đủ. Nhưng Dung Đình thì không như vậy, hắn lạnh nhạt với mọi sinh linh, duy chỉ có nàng là cố chấp đếnkhắc cốt ghi tâm. Hắn chưa bao giờ để ý những lần bị người khác ức hiếp lạnh nhạt lúc còn nhỏ, từtrước đến giờ đều chưa từng đau lòng khổ sở, sớm muộn gì hắn cũng sẽ giành lại những gì lẽ ra thuộcvề mình. Những chuyện cũ ấy, hắn lười nhắc tới với người khác. Nhưng nếu vài câu chuyện thời thơ ấu có thể khiến nàng đồng cảm và thương xót cho hắn thì nói racũng chẳng sao. Hãy đồng cảm và thương xót cho hắn đi. Như vậy, nàng sẽ không nỡ buông tay hắn. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-172.11076210/10
Chiết Khương