Minh Thược vốn muốn chọc cười Khương Nhiêu nhưng Khương Nhiêu không những không cười,ngược lại vẻ mặt còn sầu khổ, không biết đang suy tư điều gì. Minh Thược buộc phi phong choKhương Nhiêu, nhẹ giọng hỏi bên tai nàng: "Sao sắc mặt cô nương lại khó coi như vậy?" Nàng ấy nhìn kỹ sắc mặt Khương Nhiêu, hơi lo lắng: "Không lẽ bị nhiễm phong hàn rồi?" Khương Nhiêu lập tức lùi về sau.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Ý thức được mình vừa nghĩ gì, mặt nàng nóng bừng, giơ tay lên che mặt. Nàng còn chưa xuất giá, sao đã trở nên hung dữ như vậy rồi? “Không phải bị nhiễm phong hàn.” Giọng nàng từ kẽ ngón tay truyền ra, Minh Thược nhìn cũng nghĩ nàng không giống bị bệnh, lúc nàymới yên tâm nói với Khương Nhiêu: "Lúc nãy nô tỳ trở về cung Thấu Tương lấy phi phong, nghe thấycung nhân nói Hoàng hậu ngày nào cũng tìm cách ra khỏi cung Cẩm Tú nhưng Hoàng thượng nhấtquyết không gặp bà ta. Có người nói, Hoàng hậu e rằng không làm Hoàng hậu được nữa, không ngờmột Khương tộc nho nhỏ lại được Hoàng thượng coi trọng như vậy." Khương Nhiêu kéo tay áo Minh Thược lại: "Trong cung này, ngươi nói chuyện phải chú ý một chút, lỡnhư để người khác nghe thấy, thêm mắm dặm muối, chưa biết chừng lại phạm tội gì." Những chuyện Hoàng hậu đã làm, nàng chỉ biết được một phần, không tiện nói rõ với nha hoàn thiếpthân của mình, chỉ có thể dặn dò Minh Thược, đừng để nàng ấy vô ý phạm sai lầm gì. Seen 25131012/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107611/8
Trong lòng nàng mơ hồ biết rằng Chiêu Vũ Đế giận như vậy không chỉ vì Khương tộc. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nếu Hoàng hậu chỉ đắc tội với Khương tộc, Chiêu Vũ Đế chưa chắc đã làm đến mức này. Trước mặt sứ giả Khương tộc nổi giận lôi đình là để cho người ta một câu trả lời, nếu Chiêu Vũ Đếkhông muốn phạt Hoàng hậu, chỉ cần giam lại mấy ngày, đợi sứ giả Khương tộc rời đi hết rồi thảHoàng hậu ra là được. Sao lại như bây giờ, để mặc cho lời đồn đại chê cười Gia Hòa Hoàng hậu trongcung ngày một nhiều, rõ ràng có ý muốn phế hậu. Nhưng chuyện tiền triều nàng biết quá ít, đặt tâm tư vào việc này cũng vô dụng. Khương Nhiêu vẫy taygọi Minh Thược đến trước mặt mình, hỏi: "Ngươi có biết vài ngày nữa A Đạt Nỗ của Khương tộc kiasẽ tái đấu với Hoàng tử Đại Chiêu nào không?" Đến hôm đó, Dung Đình chắc chắn cũng sẽ đi. Thay vì ở đây đoán mò cuối cùng Hoàng hậu sẽ thế nào, không bằng trước khi hắn tỷ thí với A Đạt Nỗ,tìm một vài phương thuốc ích cốt ích khí. Cho dù nàng không muốn hắn quá nổi bật, khiến những quý nữ khác thấy được sự tốt đẹp của hắnnhưng không thể vì trong lòng nàng không vui mà cản trở hắn. Minh Thược đáp: "Chỉ biết là mấy ngày sau, không biết thời gian cụ thể, để nô tỳ đi hỏi." Nàng ấy nhanh chóng trở lại: "Phải xem tình trạng thân thể của A Đạt Nỗ, hắn ta trúng nhuyễn cân tán,phải mất khoảng bảy ngày mới hồi phục lại như bình thường." “Vậy đoán chừng cũng chỉ ba bốn ngày nữa thôi.” Khương Nhiêu nhìn lên mặt trời trên bầu trời, lòngnghĩ thầm rằng hôm nay không đợi được Dung Đình rồi: "Xuất cung thôi, đến dược phường mộtchuyến.” …12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107612/8
Ba ngày sau, tại võ trường. Chiêu Vũ Đế nói phải cho Khương tộc một lời giải thích, bèn bảo Hoàng tử tỷ thí lại với A Đạt Nỗ, ôngta đích thân đến võ trường xem cuộc chiến. So với lần trước, lần này không có Gia Hòa Hoàng hậu. Khương Nhiêu nghĩ đến chuyện này tâm trạng rất tốt, khóe môi khẽ cong lên. Hổ Đường mặt mày không vui bước tới, ngồi xuống bên cạnh Khương Nhiêu, nói với nàng: "Đúng làxui xẻo." “Sao vậy?” Khương Nhiêu hỏi. Hổ Đường im lặng một lúc, thở dài rồi nói: “Không có gì, lúc nãy bị một người không muốn gặp làmphiền, đã tránh được rồi.” Khương Nhiêu thấy nàng ấy thực sự phiền muốn chết, không hỏi thêm người quấn lấy nàng ấy là ai,ánh mắt lướt qua võ trường, lại thấy ánh mắt của Thập Thất Hoàng tử liên tục nhìn về phía mình. Khương Nhiêu nhớ lại lời Vân Quý phi nói với nàng trong hậu hoa viên hôm đó, lập tức rùng mình. Nàng đang định nhìn đi chỗ khác, chợt nhận ra người Thập Thất Hoàng tử đang nhìn dường như khôngphải nàng. Nàng quay lại nhìn phía sau, sau lưng chỉ có Minh Thược theo hầu bên cạnh nàng, cũng không có aikhác. Lúc quay lại thì thấy ánh mắt Thập Thất Hoàng tử đã dời đi rồi. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107613/8
Có lẽ nàng đã nghĩ quá nhiều. Hỗ Đường nhìn A Đạt Nỗ một lúc rồi ghé sát tai Khương Nhiêu, có phần oán trách nói: “Hôm đóngươi đã nói là sau khi xuất cung sẽ tìm ta nói rõ mọi chuyện nhưng cuối cùng ta chẳng đợi được gì, lạinghe mẹ ta nói Cửu Điện hạ đã trở về, còn được ban thưởng làm chủ Tề Vương phủ.” Hỗ Đường hất cằm, ra hiệu Khương Nhiêu nhìn sang bên cạnh: "Tai ta thính, nghe thấy bên cạnh cómấy cô nương đang lén bàn luận về Tề Vương.” “Bọn họ nói gì?” “Bọn họ nói rằng chân hắn ta lành lại, khắp Kim Lăng không còn thế gia công tử nào có thể so đượcvới hắn ta.” Cảm giác khó chịu trong lòng Khương Nhiêu lại ùa lên. Nàng khẽ nhíu mày, siết chặt ngón tay mình, hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cơn bực bội trong lòng, lạinghe Hỗ Đường nói tiếp: “Sao bọn họ không ai nói đến vị võ sĩ Khương tộc kia?” Khương Nhiêu nhìn A Đạt Nỗ, võ sĩ Khương tộc này cao to, ăn mặc lôi thôi lếch thếch, quả thật khônggiống dáng vẻ có thể lọt vào mắt các tiểu cô nương ở Kim Lăng. Tráng hán tướng mạo cục mịch này ngược lại càng làm tôn lên sắc vóc của Dung Đình. “Thân thủ của A Đạt Nỗ này chắc chắn rất giỏi, trước kia trúng thuốc mới thua Thập Thất Hoàng tửnhưng vẫn thắng những người khác. Lần này, những Hoàng tử từng thua hắn ta sẽ không đến, chỉ cóThập Thất Hoàng tử và Tề Vương Điện hạ, ngươi nói Tề Vương có thể thắng không? Ta nghe nói hắnta từng thắng A Đạt Nỗ một lần hồi mới mười ba tuổi.” Khương Nhiêu chớp mắt, lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Ta chưa từng nghe nói đến.” “Lúc đó ngươi cũng không ở Kim Lăng.”12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107614/8
“Năm đó hắn ta thắng võ sĩ Khương tộc, đợt đi săn mùa thu năm ấy bị thương, hai chân tàn phế, làmngười ta tiếc thương.” Khương Nhiêu có hơi hoảng hốt. Nàng chỉ biết hắn bị thương hai chân trong đợt đi săn mùa thu, suy nhược đến mức gần chết nhưngkhông biết hóa ra trước khi bị thương, hắn đã huy hoàng chói mắt như thế nào. Hình như nàng đã hiểu ra vì sao tính cách của nam nhân trong mộng lại bạo ngược thất thường đếnthần quỷ đều sợ như vậy rồi. Là thiên chi kiêu tử, sao có thể chịu đựng được đôi chân tàn phế như lão già. “Hắn thắng cũng được, không thắng cũng được.” Khương Nhiêu khẽ nói: "Ngược lại ta không muốnhắn tỷ thí với võ sĩ Khương tộc.” Danh tiếng thắng A Đạt Nỗ nghe thì hay nhưng nếu bị thương… “Hắn ôm bệnh nhiều năm, lại bị trọng thương ở Hoài Châu, chưa chắc đã thắng được A Đạt Nỗ.” Hỗ Đường nhíu mày: "Ngươi không thật sự nghĩ rằng một nam nhân vừa từ chiến trường trở về là mộtkẻ ăn chay đấy chứ?” Khương Nhiêu không đáp, ánh mắt lo lắng nhìn về võ trường. … Thập Thất Hoàng tử thu lại ánh nhìn về phía Hồ Đường, hành lễ với Chiêu Vũ Đế. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107615/8
Gia Hòa Hoàng hậu phạm sai lầm, Thập Thất Hoàng tử dù bị liên lụy nhưng Chiêu Vũ Đế cuối cùngvẫn cho nhi tử của mình mặt mũi, cậu ta muốn tái đấu với A Đạt Nỗ thì ông ta cho phép cậu ta đi. Lý Nhân đứng bên cạnh Chiêu Vũ Đế, trong lòng hiểu rõ Thập Thất Hoàng tử không có khả năngthắng được A Đạt Nỗ. Mấy ngày này Hoàng đế đã cố ý phái người điều tra kỹ chuyện này chính là để đảm bảo lần này ThậpThất Hoàng tử sẽ thua A Đạt Nỗ. Làm như vậy có thể xua tan cơn giận của Khương tộc đến tiến cống, lại thể hiện ra vẻ thẳng thắn vô tưcủa Đại Chiêu, Thập Thất Hoàng tử mất mặt một chút có đáng là gì? Ông ta nhìn Thập Thất Hoàng tử khởi động, muốn tự chứng tỏ mình trong sạch, khóe miệng hạ xuống,có hơi thổn thức. Thập Thất Hoàng tử nhớ đến những lời đã hứa với Hỗ Đường trước đó, lòng bàn tay không nhịn đượcmà đổ mồ hôi. Mặc dù trong lòng vẫn còn trách Gia Hòa Hoàng hậu tự ý hạ thuốc A Đạt Nỗ nhưng đến lúc thực sựnhìn thấy võ sĩ ngoại tộc cao lớn như ngọn núi nhỏ trước mặt, trong lòng cậu ta vẫn lo lắng, có mộtkhoảnh khắc vậy mà lại cảm thấy Gia Hòa Hoàng hậu làm đúng, chỉ tiếc không thể làm đến mức thầnkhông biết quỷ không hay. Chỉ một thoáng thất thần, nắm đấm của A Đạt Nỗ đã không chút nể nang đánh thẳng về phía cậu ta. Khương Nhiêu mở to mắt nhìn đến cuối cùng, cũng vì Thập Thất Hoàng tử từng muốn hại nàng mấtmặt nên mới cố gắng xem đến cùng, nếu không với tính cách nhát gan của mình, nàng tuyệt nhiênkhông dám mở mắt nhìn những cú đấm trúng người này. Đợi đến khi Thập Thất Hoàng tử thất bại, Khương Nhiêu nhắm mắt lại, nắm lấy tay áo của Hỗ Đườngnói: "Ta không muốn xem nữa." Thập Thất Hoàng tử còn là người nàng ghét, nàng đã không đành lòng nhìn. Nếu một lát nữa đến lượtDung Đình, nàng sợ mình sẽ rơi nước mắt.12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107616/8
Hỗ Đường lại xem đến hứng thú bừng bừng, trong mắt còn mang chút đắc ý đầy phỉ khí, nghe KhươngNhiêu nói vậy: "Hay là ta ra khỏi võ trường với ngươi?” Khương Nhiêu gật đầu. ... Dung Đình đứng sau lưng Chiêu Vũ Đế, cũng không có ý định ra sân. Ánh mắt hắn dừng lại trên người Khương Nhiêu, biết nàng ở đây, hắn không muốn để nàng thấy cảnhhắn đánh người, từ đầu đến cuối luôn giữ vẻ thanh lịch nho nhã đứng sau lưng Chiêu Vũ Đế. Lúc Lý Nhân công công đến hỏi hắn có muốn đấu với A Đạt Nỗ không, hắn chỉ khẽ cười lắc đầu. Thập Thất Hoàng tử được tùy tùng dìu về trước mặt Chiêu Vũ Đế, nhìn Dung Đình, trong mắt tràn đầyđố kỵ và hận thù, sự nhục nhã và phẫn nộ đè nặng khiến cậu ta không thể ngẩng đầu lên được. Cậu tanhìn Dung Đình, kẻ từng bị cậu ta giẫm dưới chân mà chế giễu, chỗ nào cũng thua kém mình, bị dángvẻ bình thản lúc này của hắn đâm vào lòng: "Chẳng lẽ Cửu ca không dám?” A Đạt Nỗ vừa thắng trận, đắc chí mãn ý, nhìn Dung Đình, nóng lòng muốn thử xem sao, dùng tiếngquê nhà nói vài câu. Sứ giả nói: “A Đạt Nỗ nói sau lần tỷ thí sáu năm trước không có cơ hội giao thủ với Điện hạ, hôm nayhiếm khi thấy chân của Cửu Điện hạ đã khỏi, lại từ Hoài Châu trở về, tỷ thí một trận, ngài ấy sẽ chú ýchừng mực.” Dung Đình từ xa nhìn thấy Khương Nhiêu rời đi, đôi mắt hẹp dài thoáng híp lại, thu ánh mắt về, trênmặt vẫn giữ nụ cười lạnh nhạt: "Vậy xin lĩnh giáo.” 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107617/8
12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-171.1107618/8
Chiết Khương