Chiết Khương

Chương 170

Sau khi thanh niên bước vào đại điện, hắn dừng lại bên cạnh Khương Nhiêu, hành lễ với Hoàng hậu vàHoàng đế. Lúc ngẩng đầu lên để lộ ra dung mạo như quan ngọc, khóe môi khẽ cong lên mỉm cười, dường như cóthể khiến cung điện mà hắn đang đứng sáng rực lên. Từng cử chỉ hành vi của hắn đều toát lên vẻ cao quý và tao nhã, mà Gia Hòa Hoàng hậu vẫn luôn ngồiđoan trang bên cạnh Chiêu Vũ Đế không thể duy trì vẻ đoan trang và đức hạnh của mình nữa. Bà tanhìn chằm chằm vào hình bóng cao lớn đứng giữa điện, mắt gần như muốn rớt ra khỏi hốc mắt, vôcùng kinh hãi.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khi các sứ giả nhìn thấy rõ người vừa đến, kinh ngạc đến mức đứng bật dậy, chiếc bàn trước mặt layđộng, rượu suýt nữa đổ ra khắp người: “Cửu Điện hạ?” Chiêu Vũ Đế lại tỏ vẻ bình thản như đã biết từ trước. Từ lúc nghe thấy tiếng động bên ngoài điện, Khương Nhiêu đã khẽ run lên, quay đầu nhìn về phía sau. Dung Đình đi đến chỗ nàng rồi dừng lại, cúi đầu nhìn lướt qua, ngón tay vươn tới mở bàn tay đangnắm chặt của Khương Nhiêu ra, cầm lấy tờ giấy Tuyên Thành bị vo thành một cục từ trong tay nàng. Hắn nhìn vào đôi mắt hạnh đang run rẩy của nàng, rõ ràng tiểu cô nương đã bị kinh sợ, ánh mắt hắntrầm xuống, lúc lấy được mật thư chuẩn bị rút tay ra, ngón tay hắn khẽ vươn tới chạm vào tay KhươngNhiêu. Bị ngón tay lạnh như băng của hắn chạm vào, Khương Nhiêu cũng không né tránh.Seen 25131012/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107601/9
Chỉ là một cái chạm ngắn ngủi, Dung Đình nhanh chóng rút tay ra, nhìn Chiêu Vũ Đế và Gia HòaHoàng hậu: “Nhi thần trở về hơi chậm.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Lời này là nói với Gia Hòa Hoàng hậu. Gia Hòa Hoàng hậu nhìn thân hình cao lớn của Dung Đình đứng thẳng trong điện, không ngừng runrẩy. Chuyến đi Hoài Châu cũng không lấy được mạng hắn, ngược lại còn chữa khỏi chân cho hắn? Rốt cuộc là có sai sót ở đâu? Bà ta nhìn Khương Nhiêu, tiểu cô nương vẫn đang ngồi đoan trang nghiêm chỉnh, trên mặt không vuikhông giận, vẫn giữ dáng vẻ như đang đối diện với kẻ địch giống như vừa nãy, không hề lơ là, cũngkhông ngạc nhiên. Rõ ràng là nàng đã biết trước điều gì đó. Bảo sao vừa rồi lúc bà ta từ Thanh Loan đài đi ra gặp nàng, trên mặt nàng lại nở nụ cười. Gia Hòa Hoàng hậu đang muốn phát tác, bên tai lại truyền đến giọng nói đầy châm biếm mỉa mai củaChiêu Vũ Đế: “Trẫm còn tưởng Hoàng hậu nhìn thấy Đình Nhi trở về sẽ vui mừng chứ.” Trong lòng Gia Hòa Hoàng hậu chấn động, bà ta quay sang nhìn nam nhân bên cạnh. Bà ta nhìn thấy ánh mắt của Chiêu Vũ Đế, lạnh lùng, điềm tĩnh, bỗng hiểu ra điều gì đó. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107602/9
Ông ta đã biết Dung Đình không chết từ trước rồi. Vậy thì những lời an ủi của ông ta khi bà ta giả vờ đau lòng trước đó và những lời khen ngợi DungĐình trước mặt bà ta trong nửa năm qua... là gì? Huyệt Thái Dương Gia Hòa Hoàng hậu nhói lên, bà ta thu lại vẻ giương nanh múa vuốt vừa rồi, sợ hãihốt hoảng nói với Chiêu Vũ Đế: “Thân thể thần thiếp khó chịu, muốn về cung Cẩm Tú trước.” Chiêu Vũ Đế lại không cho bà ta đứng dậy, lạnh lùng nói: “Chuyện của A Đạt Nỗ phải đưa ra một lờigiải thích mới được.” Gia Hòa Hoàng hậu run sợ trong lòng, dự cảm không lành trỗi dậy nhưng chỉ có thể miễn cưỡng nở nụcười, ở lại điện Kim Loan, trong lòng thấp thỏm bất an, mặc dù trên mặt cố gượng cười nhưng nhìngiống như mây đen đang đè nặng trên đỉnh đầu vậy. Bà ta cảm nhận được thái độ của Chiêu Vũ Đế với bà ta đột nhiên thay đổi sau khi Dung Đình xuấthiện. Bà ta cố gắng tiến đến gần Chiêu Vũ Đế, muốn kéo tay ông ta. Chiêu Vũ Đế lại đặt hai tay lên trên bàn, giống như cố ý lại như vô tình tránh né ngón tay của Gia HòaHoàng hậu đang muốn kéo mình, ánh mắt lạnh lùng như sương. Ông ta nhìn Dung Đình: “Nếu mật thư là do con viết, con có chứng cứ gì không?” “Nhi thần đương nhiên không dám nói bừa.” Theo sau Dung Đình là người của Tri Y vệ, hắn ra hiệu, lĩnh vệ của Tri Y vệ áp giải một nữ nhân trungniên ăn mặc như ma ma trong cung đang bị trói bằng dây thừng lên, nói: “Trong khách điếm có ngườitận mắt nhìn thấy có người bỏ thuốc vào đồ ăn của võ sĩ Khương tộc, một đường đi theo người đó, pháthiện người đó đến bên cửa cung, liên hệ với vị Tề ma ma trong cung Cẩm Tú này, hơn nữa...” “Tề ma ma đã khai ra hết mọi chuyện.” 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107603/9
Hắn giật miếng vải trắng trong miệng ma ma ra, ma ma dập đầu mấy cái, kêu lên: “Hoàng thượng, làHoàng hậu muốn Thập Thất Hoàng tử thắng A Đạt Nỗ nên mới bày mưu bỏ nhuyễn cân tán vào trongđồ ăn của A Đạt Nỗ, thuốc đó không màu không vị, sẽ không ảnh hưởng đến mạch tượng, thái y chắcchắn sẽ không phát hiện ra nhưng chỉ cần bảy ngày, sau bảy ngày A Đạt Nỗ sẽ hồi phục như thường,nếu Hoàng thượng không tin lời lão nô nói thì cứ chờ đến bảy ngày sau xem lại.” Mặt Hoàng hậu biến sắc, từ khi thấy lão ma ma trong cung của mình bị bắt ra, bà ta đã biết chuyện nàykhông còn đường nào để chối cãi nhưng bà không tin Chiêu Vũ Đế thực sự sẽ xử tội bà ta. Bà ta lắcđầu nắm lấy tay áo Chiêu Vũ Đế: “Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, Hoàng thượng, xin người đừng nghingờ thần thiếp, có người muốn đổ oan cho thần thiếp...” Chiêu Vũ Đế lập tức hất tay bà ta ra: “Nàng cho rằng Tri Y vệ được ai cho phép mới có tư cách đi điềutra cung Cẩm Tú?” Ánh mắt ông ta không có chút dịu dàng nào, Chiêu Vũ Đế lạnh lùng nói: “Là trẫm.” “Không có oan uổng, không có hiểu lầm, trẫm biết những gì nàng đã làm.” Gia Hòa Hoàng hậu lập tức ngã quỵ xuống, mặt mày xám xịt như tro tàn. Chiêu Vũ Đế nhìn về phía các sứ giả Khương tộc, áy náy nói: "Chuyện hôm nay, trẫm nhất định sẽ chocác ngươi, cho A Đạt Nỗ một lời giải thích." Ông ta đứng dậy, sai Tri Y vệ đưa ma ma đến Đại lý Tự tiếp tục tra hỏi. Gia Hòa Hoàng hậu vẫn chưatừ bỏ ý định, đuổi theo phía sau uất ức ai oán kêu lên: "Hoàng thượng!" Chiêu Vũ Đế sải bước ra khỏi điện Kim Loan, không quay đầu lại. Trong lòng Gia Hòa Hoàng hậu đau đớn, bà ta ngã xuống điện, không nghĩ ra rốt cuộc là sai ở chỗ đâu,đập mạnh xuống đất hai lần, cả người trông vô cùng thảm hại. ... 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107604/9
Chiêu Vũ Đế rời đi không lâu thì hạ chỉ giam Gia Hòa Hoàng hậu trong cung Cẩm Tú, không đượcphép ra ngoài nửa bước khi chưa được ông ta gật đầu đồng ý. Chuyện Hoàng hậu bỏ thuốc vào đồ ăn của A Đạt Nỗ để Thập Thất Hoàng tử thắng võ sĩ Khương tộcđã lan truyền xôn xao khắp cung, những cung nhân từng trải đều lắc đầu nói kim ấn biểu trưng chothân phận đứng đầu lục cung trong tay Gia Hòa Hoàng hậu e rằng sắp phải đổi chủ rồi. Chuyện mà những cung nhân lõi đời nhìn ra, trong lòng Gia Hòa Hoàng hậu đương nhiên cũng hiểu rõ. Bà ta vẫn không hiểu vì sao Dung Đình có thể sống sót trở về, không nghĩ ra Chiêu Vũ Đế đã phát hiệnra chuyện bất thường từ khi nào, lại còn diễn kịch với bà ta. Vừa nghĩ đến những tháng ngày tình nồng ý mật mấy tháng trước hóa ra chỉ là một màn thăm dò, lại làhoa trong gương, trăng trong nước không vớt lên được, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Gia Hòa Hoànghậu đã khóc đến sưng húp cả mắt, thị lực mờ đi, không thể nhận ra người và đồ vật nữa. Ngay cả Thập Thất Hoàng tử vội vàng đến cung Cẩm Tú thăm bà ta, bà ta cũng suýt nữa không nhậnra. Đợi đến khi cung nữ bên cạnh nói với bà ta đó là Thập Thất Hoàng tử, trong mắt Hoàng hậu dấy lênhy vọng, mò mẫm tiến tới, nắm chặt tay Thập Thất Hoàng tử, giọng bà ta khàn khàn như tiếng chiêngvỡ: "Uyên Nhi, con đi nói với phụ hoàng con đi, mọi việc ta làm chẳng phải đều là vì danh tiếng củaĐại Chiêu hay sao." Nhưng giống như Chiêu Vũ Đế đã hất tay bà ta ra, Thập Thất Hoàng tử cũng hất tay bà ta ra. Vành mắt Thập Thất Hoàng tử như sắp nứt ra, tức giận nhìn Gia Hòa Hoàng hậu: "Mẫu hậu thật sự đãbỏ thuốc vào đồ ăn của A Đạt Nỗ?" Hoàng hậu siết chặt ngón tay, nghe thấy giọng điệu chất vấn trong lời nói của Thập Thất Hoàng tử,giận mà không có chỗ phát tiện. Bà ta rước họa vào thân là vì ai, cậu ta có tư cách gì trách mắng bà ta? Vẻ mặt Hoàng hậu trở nên lạnh lẽo: "Nếu không phải con không bằng người, bổn cung cần gì phảidùng nhuyễn cân tán để đối phó với võ sĩ đó?"12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107605/9
Thập Thất Hoàng tử nghiến chặt răng, siết tay lại thành nắm đấm, bàn tay buông thõng bên người runlên. Cậu ta kìm nén rất lâu, cuối cùng mắt đỏ hoe, cao giọng hét lên với Gia Hòa Hoàng hậu: "Con bảo mẫuhậu giúp con bao giờ!" Cậu ta thắng A Đạt Nỗ, nở mày nở mặt chưa được nửa ngày đã bị người khác chế giễu cười nhạo! Cậu ta nói mình không biết chuyện này mà chẳng ai tin, người ta đều nói để thắng A Đạt Nỗ, cậu ta đãnhờ mẫu hậu giúp cậu ta bỏ thuốc vào đồ ăn của A Đạt Nỗ! Gia Hòa Hoàng hậu không nhìn thấy rõ vẻ mặt Thập Thất Hoàng tử, chỉ nghe thấy vẻ căm hận tronggiọng nói của cậu ta, hận ý nồng nặc khiến Gia Hòa Hoàng hậu không nhịn được mà run lên, vươn tayra, hoảng sợ kêu lên: "Uyên Nhi..." Không có tiếng đáp lại. Bàn tay bà ta đưa ra cũng không chạm được vào vạt áo của Thập Thất Hoàng tử, tiếng bước chân chạyxa dần, Thập Thất Hoàng tử khóc chạy ra khỏi cung Cẩm Tú. ... Trong hậu hoa viên, bên cạnh hồ nước. Trong vườn, cây cối hoa cỏ đón xuân đua nhau khoe sắc, nụ hoa màu vàng nhạt nở rộ. Khương Nhiêuôm quả lựu, ngồi bên cạnh Vân Quý phi, Vân Quý phi ném thức ăn cho cá, trời đang lạnh, không thấycá chép hai màu đỏ trắng trong hồ đâu, Vân Quý phi ném thức ăn vào hồ một lúc, rất nhanh đã thấychán, gọi cung nữ mang đồ ăn đi, quay sang nói với Khương Nhiêu: "Lúc trước ta còn nghĩ con nóiCửu Điện hạ đã trở về là con nhớ nhung thành bệnh, bệnh đến hồ đồ rồi cơ." Vân Quý phi dừng lại một chút: "Đừng gọi là Cửu Điện hạ nữa, phải gọi là Tề Vương rồi." 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107606/9
Chiến dịch Hoài Châu, vì công lao nên Dung Đình được phong thưởng, ban cho Tề Vương phủ. Vẻ mặt bà ấy hơi thay đổi: "Chẳng trách khi chiến dịch Hoài Châu vừa dẹp yên, Hoàng thượng khôngnhắc đến việc truy phong tước vị cho hắn, hóa ra là đã biết trước Cửu nhi tử của ngài ấy không chết, đãcó tính toán từ trước rồi." Vân Quý phi suy nghĩ một lúc: "Con nói xem, sau này có khi nào ngôi vị Thái tử sẽ rơi vào tay ĐoanVương không?" Khương Nhiêu lắc đầu: "Chuyện này có nghĩ cũng không nghĩ ra được đâu, đi bước nào hay bước đấythôi." Nàng chỉ nói một câu rồi không nói gì thêm nữa, có vẻ hơi thiếu tập trung, Vân Quý phi nhìn KhươngNhiêu, véo nhẹ vào má nàng: "Còn bảo là muốn ở cạnh ta, rõ ràng là đang ở đây chờ Tề Vương." Khương Nhiêu đỏ mặt nhưng cũng không phản bác, nàng có ý nghĩ như vậy, ngược lại cũng không cógì cần phản bác. Có một bóng người đi qua nguyệt môn phía đông của hậu hoa viên, tầm mắt Khương Nhiêu quét qua,nhìn thấy rõ bóng người kia, ánh mắt lại hơi thất vọng. Là Thập Thất Hoàng tử, không phải Dung Đình. Thập Thất Hoàng tử cũng nhìn thấy Khương Nhiêu. Hai mắt cậu ta sưng húp, sau khi nhìn thấy Khương Nhiêu, do dự vài bước, dường như muốn chạy tớigiải thích điều gì. Cuối cùng cậu ta vẫn lùi lại. Vân Quý phi cảm thấy kỳ lạ, nhìn về hướng Thập Thất Hoàng tử rời đi, lặng lẽ nói với Khương Nhiêu:"Chẳng lẽ Thập Thất Hoàng tử cũng có ý với con?"12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107607/9
Khương Nhiêu như thể chạm phải thứ gì bẩn thỉu, cau mày: "Tiểu di đừng nói những lời dọa con nhưvậy." “Người đừng đoán bậy bạ.” Vân Quý phi hơi nheo mắt lại: "Con cẩn thận một chút, ta cảm thấy có gì đó không đúng." Chờ ở hậu hoa viên quá lâu, Vân Quý phi đợi đến trưa, trở về cung Thấu Tương, Khương Nhiêu ở lạinơi này, lòng nghĩ rằng hôm nay có lẽ không đợi được Dung Đình rồi. Chiêu Vũ Đế không biết đang điều tra cái gì, mỗi giữ Dung Đình lại ngự thư phòng, nàng cũng khôngcó cơ hội gặp ngày đều được hắn mấy lần, mặc dù ngày thành thân đã lùi lại nhưng cũng vì chuyện tiềntriều mà trì hoãn, không biết đợi đến khi nào. Trong lòng Khương Nhiêu tràn ngập buồn bã, đến ngồi ở đình nghỉ mát. Đang đợt rét tháng ba, gió xuân lạnh lẽo, Minh Thược đi lấy phi phong cho Khương Nhiêu. Khương Nhiêu đợi quá lâu có hơi buồn ngủ, chán nản gục xuống bàn đá, cho đến khi Minh Thược trởvề, nhìn thấy Khương Nhiêu gục xuống bàn ngủ gà ngủ gật, cúi xuống đến gần tai nàng nói: "Gió lạnhthế này, cô nương ngủ ở đây đừng để bị cảm lạnh." Khương Nhiêu không động đậy, Minh Thược nhíu mày, lại cúi xuống gần sát bên nàng, nói: "Vừa rồinô tỳ nghe hai cung nữ trên đường nói chuyện phiếm, đang khen ngợi Tề Vương điện hạ." Khương Nhiêu bỗng chốc tỉnh táo hơn nhiều, dụi mắt hỏi: "Khen ngợi gì?" “Đương nhiên là khen Tề Vương điện hạ phong thần tuấn lãng, lại có dũng có mưu.” Minh Thược cườihì hì: "Trước đây nô tỳ còn thấy ấm ức thay cho cô nương, giờ thì không còn nữa. Mắt nhìn của cônương thật tốt, những quý nữ thế gia từng khinh thường Tề Vương điện hạ bây giờ nhất định vô cùnghối hận.” 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107608/9
Khương Nhiêu nghe xong lại không đắc ý vì lời của Minh Thược nói, ngược lại hơi cau mày. Trong lòng nàng chẳng hiểu sao lại cảm thấy lo lắng. Lúc Hoàng hậu sai người bỏ thuốc vào đồ ăn của A Đạt Nỗ, bọn họ còn đang trên đường. Nhưng nhất cử nhất động của Hoàng hậu, Dung Đình đều biết rõ như lòng bàn tay. Giống như mọi thứ trên thế gian này đều không thể giấu được mắt hắn. Nàng nhìn thấy hắn bây giờ, mơ hồ có cảm giác giống như Cửu gia trong mộng. ... Một tay che trời, quyền lực nắm giữ. Hắn không còn là kẻ đáng thương mặc không đủ ấm, ăn không đủ no mà nàng gặp lần đầu. Cuối cùng cũng đợi được đến khi hắn trở thành người như vậy, đương nhiên nàng mừng cho hắn. Nhưng những chuyện đã bỏ qua trong giấc mộng, nàng cũng nhớ lại rồi. Trong giấc mộng cũng có không ít người tham lam quyền thế của hắn, muốn trở thành nữ nhân củahắn. 12/5/24, 8:37 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-170.1107609/9