Chiết Khương

Chương 173

"Cho dù là Hoàng hậu, Thập Thất Hoàng tử hay là trong cung điện này có ai khác dám ức hiếp chàng,không được bỏ qua cho họ nữa." Khi Khương Nhiêu nói, Dung Đình ngoan ngoãn lắng nghe, cũng không định lên tiếng ngắt lời. Vẻmặt hắn trầm lặng và hiền lành. "Cũng không nên dùng thủ đoạn quá tàn ác và đẫm máu để trả thù."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu càng nói thì giọng càng nhỏ dần, thầm nghĩ mấy câu sau cùng kia của mình có chút dưthừa. Có lẽ nàng không cần dặn dò gì thêm, hắn của bây giờ sẽ không bao giờ làm vậy. … Trong cung Cẩm Tú, Gia Hòa Hoàng hậu nghe tới chuyện tỷ thí võ nghệ trên sân đấu mà căm hận đếnmức suýt thì lật tung thư án trước mặt lên. Thập Thất Hoàng tử quỳ xuống trước mặt Gia Hòa Hoàng hậu, cúi gằm mặt. Cậu ta vừa báo tin cho Gia Hòa Hoàng hậu về cuộc tỷ võ trên sân. Vì nghe tin Thập Thất Hoàng tửthua trận và người thắng cuộc là Dung Đình nên Hoàng hậu mới giận thành như vậy. Dù Chiêu Vũ Đế không thèm để ý tới nhưng ngày nào bà ta cũng tỉ mỉ trang điểm, ăn vận xinh đẹp.Lúc này đây, bà ta lại tức giận đến phát điên, tóc mai rối loạn, cao giọng hét to: "Ta đã an bài ổn thoảmọi chuyện cho con nhưng ngươi lại nhất quyết đâm đầu tìm trái đắng, sao ta lại sinh ra đứa ngu ngốcnhư con cơ chứ! Người hạ độc là ta, lần này con chỉ cần không lên võ đài tỉ thí một ván thôi thì tới cuốicùng, cũng không ai biết con thua hay thắng, ít nhiều gì cũng giữ được chút mặt mũi."Seen 25131012/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107631/6
"Ta đã nhận hết lỗi lầm về phần mình rồi, sao con còn tự tìm phiền phức chứ. Tại sao cứ thích tự làmmình mất mặt, sao còn muốn khiêu khích kẻ tàn tật đó để hắn ta có cơ hội tỏa sáng..." Gia Hòa Hoànghậu đang nói dở dang thì chợt nghẹn họng. Bà ta nhớ tới đôi chân tàn kia của Dung Đình đã khỏi, cóthể đứng vững thì càng tức hơn. Lửa giận bùng lên không có chỗ phát tiết nên chỉ đành ngửa mặt lên,hai mắt bà ta đỏ bừng, nước mắt giàn giụa lăn đầy trên mặt. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Vì bị trói buộc trong cung Cẩm Tú nên bà ta không có cách nào lật ngược tình thế, chỉ có thể đoán biếtchút tình hình từ vài lời mà Thập Thất Hoàng tử lén lút đến báo lại. Bà ta đã đoán được bây giờ ChiêuVũ Đế đang điều tra chuyện gì, chính là chuyện phụ thân bà ta bí mật nuôi tử sĩ. May thay, bà ta đã biết chuyện này từ sớm và nhắc nhở phụ thân thay đổi ấn tích hình rắn bạc trên danhsách. Chỉ là chuyện lần trước bà ta đánh thuốc mê A Đạt Nỗ đã tìm được chứng cứ, đương nhiên phảichịu trách phạt một phen. Là chuyện lớn hay nhỏ, đều phụ thuộc vào tâm ý của Chiêu Vũ Đế. Giọng nói của Gia Hòa Hoàng hậu dần biến chuyển từ tức giận sang buồn bã: "Uyên Nhi, Uyên Nhi à,mẫu hậu chỉ còn mỗi mình con thôi." Nếu là một vị hoàng tử khác muốn tranh nổi bật thì cũng thôi đi, nhưng sao nhất định phải là DungĐình chứ! Thập Thất Hoàng tử cúi đầu thật thấp, cậu ta bị lời này của Gia Hòa Hoàng hậu ép đến mức choángngợp nhưng không thể phản bác nổi lời nào. Ở trận luận võ lần trước, Hỗ Đường đã hứa với cậu ta rằng nếu cậu ta có thể đánh bại võ sĩ củaKhương tộc, nàng ấy sẽ tiếp tục luận bàn võ thuật với cậu ta. Đó là lý do khiến cậu ta muốn giànhchiến thắng tới vậy, thắng được A Đạt Nỗ gần như là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời này của cậu ta.Nhưng không ngờ, đó chỉ là một giấc mộng đẹp mà mẫu hậu đã dệt nên trước mắt cậu ta bằng nhữngthủ đoạn mờ ám xấu xa. Nằm mơ bao lâu cũng đến lúc phải thức dậy.12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107632/6
Cậu ta cũng thấy rất khó chịu và tức giận, nhưng mọi việc mẫu hậu làm đều là vì lợi ích của cậu ta nêndù muốn dù không, cậu ta cũng không được phép tức giận. Gia Hòa Hoàng hậu chạm tay lên đầu Thập Thất Hoàng tử, rưng rưng nước mắt: "Uyên Nhi, con khôngnên ở chỗ này của mẫu hậu quá lâu, cũng đừng để phụ hoàng con biết chuyện, mẫu hậu không muốnnhìn thấy con bị trừng phạt. Đi, con đi mau lên, cứ đợi tới khi phụ hoàng nói con có thể đến gặp ta, nếukhông thì đừng đến đây nữa." Nếu Chiêu Vũ Đế nhất quyết muốn để bà ta thất thế, vậy điều duy nhất mà bà ta có thể trông cậy vàochính là nhi tử thân sinh nhà mình. Thập Thất Hoàng tử ngơ ngác gật đầu. Cậu ta mặt mày ngơ ngác được cung nhân dẫn ra ngoài, cúi đầu giấu mặt. Sau khi lén chuồn ra khỏicung Cẩm Tú từ cửa hông được một quãng khá xa, cậu ta mới hạ tay áo đang che mặt xuống. Bên ngoài ánh nắng chói chang khiến cậu ta không thể mở mắt ra được. Cậu ta không dám làm trái với sự an bài của mẫu hậu, cũng không thể nổi giận với mẫu hậu. Cậu ta không dám, cũng không thể. Tới khi nào cậu ta mới có thể sống thoải mái như Hỗ Đường? Thập Thất Hoàng tử dần mất tập trung. Cậu ta chạy đến võ đài luyện võ, tới chính cậu ta cũng không biết mình tới đây là để luyện võ hay lànhìn lén Hỗ Đường thêm vài lần. Thực ra, nàng ấy chỉ là một cô nương có cách cư xử phóng khoáng không tuân theo quy củ, cũngkhông thích ăn mặc theo cấp bậc lễ nghĩa thông thường. Trước giờ nàng ấy để mặt mộc, không xài12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107633/6
trang sức phấn son. Gương mặt ấy không đủ xinh đẹp kiều diễm, tiếng nói cười còn vang vọng hơn cảđám nam nhân kèm theo lối sống thô bỉ khiến người người chán ghét. Nhưng càng ngày cậu ta lại càng khó rời mắt khỏi nàng ấy. Trên cổ tay nàng ấy luôn có một chiếc chuông nhỏ được mẫu thân đeo lên cho, mỗi khi nàng ấy cửđộng thì tiếng chuông sẽ kêu leng keng. Dù vậy, nàng ấy vẫn vui vẻ chơi đùa, lúc thì nghịch roi da lúclại múa anh thương. Đám cung nhân do mẫu hậu và ngoại công của cậu ta an bài luôn bám sát theo sau để trông chừng cậuta. Đám cung nhân này giống như chiếc chuông nhỏ do mẫu hậu và ngoại công buộc lên người cậu tavậy, tiếng chuông này bám sát theo sau như bóng với hình khiến cậu ta không dám làm gì. Chiếc chuông của cậu ta lại kêu vang. Khi tới nơi vắng vẻ hơn, cung nhân đi theo sau Thập Thất Hoàng tử đã rảo bước đuổi kịp, nói với ThậpThất Hoàng tử: “Quốc trượng gia sai nô tài chuyển lời tới điện hạ, chuyện người nói xin lỗi với vị tiểucô nương của phủ Ninh An Bá kia ở ngoài võ đài là chuyện không cần thiết.” Thập Thất Hoàng tử lộ ra vẻ mặt chán ghét, vừa nhớ lại những tiếng chê cười và chế nhạo của HỗĐường ở ngoài võ đài kia, sự xấu hổ của cậu ta đã tăng lên tới cực điểm. Trò đùa của nàng ấy giống như một cú tát đau điếng giảng thẳng vào mặt, đánh thức cậu ta khỏi cơnmộng mị. Chuyện xảy ra lần này không phải là lỗi của mẫu hậu mà vì chuyện họ hạ độc với Dung Đình đã bịvạch trần. Nếu không thì cậu ta đã sớm có được thứ mình muốn rồi. Nghĩ thông mọi chuyện, Thập Thất Hoàng tử lập tức tối sầm mặt, lạnh giọng ra lệnh: "Chuẩn bị xengựa đi, ta phải tới chỗ ngoại công một chuyến." 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107634/6
… Phủ Ninh An Bá. Khương Hành Chu tiễn những vị khách quý tới bái phỏng quý phủ rời đi. Lúc ông ấy đi vòng qua đìnhhóng mát thì thấy Khương Nhiêu đã ở đó từ lâu, ông ấy từ tốn đi qua và ngồi xuống cạnh nàng. Tiểu nha đầu vừa trở về từ phương Nam, không biết mấy ngày qua nàng bận chuyện gì mà lúc thì nhậpcung, lúc lại đến võ đài. Đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy bóng dáng nàng xuất hiện trong phủ vàoban ngày như thế này. Khương Hành Chu ngồi xuống bên cạnh Khương Nhiêu, gõ gõ bàn: "Sao hôm nay con không xuất phủnữa?" Hiếm khi thấy Khương Nhiêu không đáp lời ông ấy ngay lập tức. Thấy nàng im lặng như vậy, tâm trạng của Khương Hành Chu rất tốt, nhẹ nhàng nói: "Ta cũng khôngmuốn giữ con lại trong phủ suốt ngày, chỉ muốn hỏi chút thôi." Dung Đình không chỉ trở về từ Hoài Châu mà vết thương ở chân hắn cũng đã được chữa lành. Ngườikhác đều nghĩ Dung Đình rất lợi hại nhưng trong mắt Khương Hành Chu, chuyện thành như vậy đềunhờ bản lĩnh của nữ nhi nhà mình. Những ngày này, ông ấy cực kỳ tự hào, vì có mối quan hệ với DungĐình nên cũng có nhiều người tới phủ thăm hỏi hơn bình thường. Ai đến ông ấy cũng vui vẻ tiếp đón,chỉ để khoe khoang thêm đôi chút về nữ nhi nhà mình. Khương Hành Chu lại nói tiếp: “Ta còn muốn để con rảnh rỗi đôi chút, để hắn tự đến quý phủ củachúng ta một chuyến. Gần đây hắn cướp hết tất cả sự chú ý, nhưng quá thừa sẽ thành thiếu. Đứa nhỏnày khi còn bé không có ai dạy dỗ, ta phải dạy hắn chút đạo lý mới được.” Khương Nhiêu vừa liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của phụ thân mình: “Cha chỉ muốn chàng ấy sang đâybồi mình uống rượu thôi chứ gì.” Khương Hành Chu cau mày nhìn nàng, khẽ “chậc” một tiếng: "Vậy ta phải dạy con một đạo lý mớitrước. Có một số việc con nhìn là hiểu ngay nhưng cũng đừng nói thẳng ra như thế, nếu ta không phảicha con sẽ thấy xấu hổ lắm đấy."12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107635/6
Khương Nhiêu mím môi không nói gì, Khương Hành Chu lùi một bước nói tiếp: "Ta hứa với con sẽkhông bắt hắn uống rượu nữa, con định khi nào mới mang hắn về thăm phủ?" Khương Nhiêu thấy hơi bối rối. Không thấy hắn đề cập đến chuyện thành hôn nên nàng cũng không gặng hỏi. Nhưng lần trước với chuyện hắn muốn đưa thuốc cho Thập Thất Hoàng tử, sau khi trở về nàng lạikhông khỏi nghĩ ngợi linh tinh. Nàng thầm nghĩ, mình giấu không hỏi như vậy giống như kẻ xấuchuyên lợi dụng cái danh vì tốt cho hắn để bắt nạt, chiếm lợi từ hắn vậy. Nàng cũng không phải kiểu người có thể giấu diếm tâm tình quá lâu. Nàng đã nghĩ kỹ rồi, lần sau gặplại Dung Đình sẽ hỏi cho rõ xem chuyện hôn sự giữa hai người nên tính sao đây. Suy xét mọi chuyện kỹ càng rồi nhưng nàng lại không dám gặp hắn. 12/5/24, 8:38 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-173.1107636/6