Chiết Khương

Chương 164

Trong sân giặt y phục có nha hoàn đang ngồi bên giếng giặt y phục. Khương Nhiêu cúi đầu một lúc rồimới chậm rãi đứng dậy, lời đã nói như như bát nước hắt đi không thu về được. Nàng lại nhìn mấyngười Minh Thược, không hề nằm ngoài dự đoán, mấy người ấy vẫn cúi đầu như cũ. Khương Nhiêu: “...” Nàng nhìn y phục cũ trong chậu gỗ, chỉ liếc qua thôi, vết máu trong nước càng lúc càng đậm hơn, nàngvội vàng quay mặt đi, để y phục cũ lại cho Hoài Thanh xử lý, còn mình thì dẫn theo Minh Thược quayvề phòng trong khách điếm.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nàng an ủi bản thân, Hoài Thanh với Ô Thước không phải người hay nói lung tung, Minh Thược càngkhông cần nói đến, từ bé đến lớn, không biết nàng ấy đã che giấu bao nhiêu chuyện giúp nàng. Chuyện hôm nay chỉ đành để họ hiểu lầm, không thể giải thích rõ ràng cũng không sao cả. Khương Nhiêu quay đầu nhìn lại, sắc mặt Minh Thược đã trở lại như thường, không còn vẻ kinh ngạcnhư vừa rồi nữa. Tâm trạng của nàng cũng dần ổn định lại, lúc nàng tưởng chuyện này được bỏ qua rồi thì lại nghe thấyMinh Thược phía sau lẩm bẩm: “Chẳng trách sáng sớm hôm nay lại thấy Cửu Điện hạ ra khỏi phòngcô nương.” Nàng vội quay người bịt miệng Minh Thược lại: “Không được nhắc tới chuyện này nữa.” Minh Thược từng lén lút báo cáo lại cho cha biết những chuyện nàng làm, Khương Nhiêu cảnh cáo:“Đừng có báo lại cho cha mẹ ta.” Minh Thược vội lắc đầu, đợi khi Khương Nhiêu buông tay, nàng ấy bước lên rồi nói: “Nô tì chỉ đangnghĩ, có cần tìm đại phu chẩn mạch cho cô nương không, hay là chúng ta về Kim Lăng trước đi, để đạiphu trong phủ xem thử, không cần lo lắng đại phu sẽ nói linh tinh gì đó.”Seen 25131012/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107541/8
Khương Nhiêu càng nghe càng thấy lạ, nàng nhíu mày: “Ngươi đang lo lắng cái gì?” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Lo... Lo cô nương có thai.” Minh Thược tự trách: “Biết trước thế này, dẫn theo vài ma ma biết việc thìtốt rồi, nô tì thực sự không hiểu rõ chuyện này.” Khương Nhiêu: “...” Nếu bây giờ nàng bảo nàng cũng không biết rõ chuyện này, Minh Thược có tin nàng không? Quả nhiên những thứ như lời đồn này phải giải thích rõ ràng ngay từ khi nó mới nổi lên. Nếu không nó sẽ như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Đến cuối cùng, dù cho khéo mồm khéo miệng thế nào cũng không giải thích rõ được. Nàng day day hai bên thái dương, đau đầu nói với Minh Thược: “Bảo ngươi quên chuyện này thì ngươicứ quên đi là được rồi, đừng suy nghĩ nữa, ta tự biết chừng mực.” Minh Thược gật đầu, thực sự bỏ chuyện này ra sau gáy nhưng bản thân Khương Nhiêu không quênđược, lúc gặp lại Dung Đình, nàng chỉ nhìn thấy hắn đứng đó thôi, vành tai đã bất giác nóng bừng lên,nàng kéo hai búi tóc xuống để che đi đôi tai đỏ ửng. Buổi tối, sau khi rời nha môn, Dung Đình không cần phải qua đó nữa, hắn ở lại khách điếm, KhươngNhiêu bên cạnh hắn, nàng luôn cảm thấy bản thân không thở nổi, đầu óc bị mấy câu nói vớ vẩn lungtung của Minh Thược chiếm cứ. Nàng vẫn luôn ngoan ngoãn, dù cho ở cạnh Dung Đình, tâm trạng khó lòng ổn định nhưng lúc hắn vẫnvẫy tay với nàng, gọi nàng vào phòng, nàng vẫn ngoan ngoãn theo vào.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107542/8
Nhưng khi vào trong, nàng không đóng cửa lại, cố ý để Minh Thược nhìn thấy nàng với Dung Đìnhhoàn toàn trong sạch, nàng vốn không phải dạng vô liêm sỉ như Minh Thược nghĩ! Minh Thược nhìn bóng lưng Khương Nhiêu rồi thở dài một hơi, nàng ấy nhanh chóng bước lên, đóngchặt cửa lại hộ Khương Nhiêu, trong lòng thầm nghĩ đúng là chểnh mảng mà. Khương Nhiêu nghe thấy tiếng hai cánh cửa khép lại, tai nàng tê rần. Dung Đình nhìn cánh cửa kia, trong mắt ngập tràn niềm vui, chuyện Khương Nhiêu suýt nữa thì giặt yphục của hắn, hắn đã nghe Hoài Thanh với Ô Thước kể lại rồi, đương nhiên cũng biết lúc ấy KhươngNhiêu nói gì nhưng mà hắn muốn nghe nàng ở trước mặt hắn nói những lời ấy cơ. Hắn lười biếng chớpmắt, hỏi nàng bằng giọng điệu như dụ dỗ: “Lúc nãy trên đường tới đây ta gặp Hoài Thanh, hắn takhông dám nhìn vào mắt ta, có lẽ là có chuyện gì đó giấu ta rồi chăng?” Giọng điệu uể oải như có chiếc móc câu, gợi cho Khương Nhiêu nói gì đó. Khương Nhiêu né tránh ánh mắt như cười như không của hắn, ngón tay hơi co lại, chuyện xảy ra lúcsáng, cho nàng thêm mấy lớp da mặt nữa, nàng cũng chẳng dám nói lại cho hắn nghe, mất mặt quá thể. Nàng mím môi, lắc đầu giả vờ không biết nhưng lại sợ hắn trách nhầm Hoài Thanh, thế là nàng siếtchặt tay, lí nhí nói: “Có lẽ là chàng nhìn nhầm rồi... Hoài Thanh nhát gan, làm gì cũng nghiêm túc,không mắc sai lầm gì đâu...” Dung Đình cúi đầu nhìn hành động giấu giấu diếm diếm của nàng, thấy nàng khen người khác, hiếmkhi hắn không giận mà ngược lại còn phì cười. Khương Nhiêu đến trước bàn, lấy tấm bản đồ da dê đã ngả vàng bên trên lên, chuyển chủ đề, hỏichuyện nàng muốn hỏi nhất: “Nếu đã biết ai giở trò sau lưng rồi, chàng định ở lại đây bao lâu nữa?” Nàng nói: “Ta muốn biết bao giờ ta mới có thể về Kim Lăng.” Dung Đình nghe hiểu ẩn ý nàng không nói ra hết: “Ta ở lại bao lâu thì nàng ở lại bấy lâu à?”12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107543/8
Khương Nhiêu khẽ gật đầu. Ngoại trừ như thế, nàng không nghĩ tới lựa chọn nào khác. Dung Đình nhìn nàng. Ở nha môn nửa ngày, hắn phải thẩm vấn mấy nha dịch cấu kết với chủ khách điếm này, những ngườikia ai cũng có suy nghĩ xấu xa, trong lòng mỗi người đều có tính toán riêng, muốn đẩy tội cho ngườikhác, nói dối hết lời này đến lời khác để bảo vệ bản thân. Ngay khi nhìn thấy nàng, sự buồn bực như bùn lầy tích tụ trong lúc thẩm vấn phạm nhân đã nhẹ nhàngtiêu tan. Có lúc hắn hận không thể nắm nàng trong lòng bàn tay, có lúc hắn lại cảm thấy... Nhìn nàng thế này làđược rồi, giọng hắn dịu đi: “Nếu nàng muốn về Kim Lăng, ba ngày sau có thể về rồi.” Những thứ cần điều tra đã tra ra được kha khá, đến lúc về Kim Lăng rồi. Mắt Khương Nhiêu sáng lên, thấy hắn nhìn mình, đôi mắt hắn sâu thẳm đầy quyến luyến. Nàng nhíu mày. Đừng bảo hắn muốn để một mình nàng về Kim Lăng nhé. Nàng không cười nữa, nghiêm túc nhìn hắn rồi thương lượng: “Chàng đừng có ép ta uống loại thuốc đónữa được không?” Uống thuốc kia, một khi ngủ là ngủ mấy ngày liền, giống như vô duyên vô cớ bị lấy mất một ngày mộtđêm vậy, hơn nữa lần trước hắn chưa nói gì với nàng đã làm nàng hôn mê... Nếu như hắn còn làm thếnữa, hai lần trước nàng không giận nhưng lần này nàng sẽ giận thật.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107544/8
Dung Đình cúi đầu tỏ vẻ nhận lỗi, giọng nói khàn khàn: “Sẽ không đâu.” Khương Nhiêu lại hỏi: “Vậy chàng nói ba ngày sau về là chàng cùng ta về sao?” Dung Đình im lặng một lát, không trả lời. Trong lòng Khương Nhiêu hiểu rõ, trong mắt người khác, hắn đã chết rồi, phải che giấu thân phận,muốn hắn cùng nàng về Kim Lăng e là không dễ dàng như thế. Nàng kéo hắn qua: “Nếu chàng không thể về, vậy ta sẽ ở lại đây thêm vài ngày vậy.” Nếu hắn không định cùng nàng về Kim Lăng, chỉ để nàng về trước, nàng cũng không muốn về trước, ởlại đây thêm vài ngày cũng không sao cả. Sợ bị từ chối, Khương Nhiêu không tiếc hắt nước bẩn lên người mình: “Ta không biết giữ miệng, nếuchàng để một mình ta về, có khả năng ta sẽ để lộ hành tung của chàng.” Dung Đình vui vẻ, thản nhiên nở nụ cười, hắn xòe tay ra, len vào kẽ ngón tay nàng, nắm ngược lại tayKhương Nhiêu: “Ba ngày sau ta sẽ về với nàng.” Khương Nhiêu kinh ngạc: “Thật không?” “Sợ nàng không biết giữ miệng, đương nhiên ta phải theo sát nàng, một bước cũng không rời.” GiọngDung Đình cũng mang theo niềm vui: “Nhưng mà phải đổi thân phận khác.” Lúc cười rộ lên, đôi mắt hắn dịu dàng như có thể nuốt chửng người ta, khiến người nhìn vào đôi mắt ấychết chìm: “Niên Niên, để ta hầu hạ nàng nhé.” ... 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107545/8
Đợi sau khi thương lượng chuyện này xong, lúc ra khỏi khách điếm, Khương Nhiêu vẫn còn hoangmang. Minh Thược nhoài ra lan can đợi Khương Nhiêu, nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, nàng ấy quayngười lại, thấy Khương Nhiêu ra ngoài, nàng ấy gọi: “Cô nương.” Khương Nhiêu bị tiếng cô nương của Minh Thược gọi hoàn hồn lại, nàng nhớ tới tiếng cửa khép lại saukhi đi vào phòng là lại vừa bực mình, vừa buồn cười. Nàng đi qua đó, ngón tay chí nhẹ vào trán Minh Thược: “Ngươi có mắt nhìn đấy nhỉ.” Minh Thược không nghe ra ẩn ý trong lời Khương Nhiêu, nàng ấy tưởng nàng khen nàng ấy đóng cửalại nên cười ngốc nghếch. Khương Nhiêu nhìn nàng ấy, không nói rõ ra mà chỉ bảo: “Theo ta đi kiểm tra lại lộ phí đi đường.” Minh Thược đuổi theo sau Khương Nhiêu: “Cô nương, ý của người là...” “Nên về Kim Lăng rồi, ta đã thương lượng với Cửu Điện hạ xong.” Khương Nhiêu đi trước, nàng dừnglại, quay đầu nhìn Minh Thược: “Sau khi về, không được tiết lộ chuyện gặp được chàng ấy ở đây rađâu đấy.” Lần trước dặn dò Minh Thược chỉ xuất phát từ sự cẩn thận của bản thân, còn lần này là do nàng đãthương lượng với Dung Đình rồi, giọng điệu Khương Nhiêu nghiêm túc hơn lần trước nhiều: “Nếungười khác gặp được chàng ấy, nhận ra chàng ấy là ai thì cũng phải đi chặn miệng họ lại. Cứ coi nhưlần này chúng ta về trấn Tê Liễu không gặp được chàng ấy, nếu như sau khi về Kim Lăng, có người hỏivì sao chúng ta quay lại thì cứ bảo bởi vì khách điếm bị cháy, trong lòng bất an nên quay về KimLăng.” Minh Thược nhíu mày: “Đây là chủ ý của Cửu Điện hạ ạ?” Nói đến thế này, e là những người biết Khương Nhiêu đi về phía nam sẽ cười nhạo nàng làm khôngđến nơi đến chốn. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107546/8
Khương Nhiêu lắc đầu: “Là chủ ý của riêng ta.” Diễn trò mà thôi, nàng không thèm để ý bản thân gánh cái danh nhát gan này. Minh Thược thở phào một hơi: “Vậy thì còn được, nếu không nô tì sẽ thấy tủi thân thay cho cônương.” Khương Nhiêu biết nàng ấy lo lắng chuyện gì, nàng bật cười: “Ta sẽ không nhìn nhầm người đâu.” Minh Thược bĩu môi: “Nô tì không muốn thấy cô nương chịu thiệt.” “Vậy Cửu Điện hạ ở lại đây sao?” Minh Thược hỏi. “Không.” Khương Nhiêu lắc đầu, vừa nãy ở trong phòng, Dung Đình nói muốn cải trang thành tùytùng của nàng để quay về Kim Lăng. Vừa nghĩ tới giọng điệu hắn khi nói đến chuyện này, mặt nàng lại nóng lên, hắn nói thẳng ra là muốncải trang thành tùy tùng của nàng là được rồi, sao lại nói thành... hầu hạ, ánh mắt dịu dàng như con thúnon khiến nàng mềm lòng muốn nuôi dưỡng. Trên đầu chữ sắc có một con dao. Khương Nhiêu đọc câu đó một lần rồi mới cùng Minh Thược đi kiểm tra lộ phí mang tới đây. Lần trước khách điếm bị cháy nhưng nàng không bị mất mát gì nhiều, Khương Nhiêu sắp xếp lại trangsức, định trước khi đi thì tặng cho Tri huyện phu nhân. Buổi chiều Dung Đình không ở đây, nàng sai nha hoàn đi ra ngoài nghe ngóng tin tức, Tả Tri huyện códanh tiếng tốt trong lòng người dân, thanh liêm, trung thực. Khương Nhiêu luôn có hảo cảm với nhữngquan viên được lòng dân, vì thế nàng yêu ai yêu cả đường đi, ban đầu nàng chỉ có cảm giác thân thiếtvới Tả phu nhân thôi nhưng bây giờ nàng càng thích bà ấy hơn rồi, đến cả trang sức nàng yêu thíchnhất cũng bỏ ra định tặng cho Tả phu nhân.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107547/8
Nếu sau này Tả Tri huyện có thể thăng quan tới Kim Lăng, có lẽ nàng còn có thể gặp lại gia đình ôngấy, không có giấc mơ nhắc nhở nhưng trong lòng lại có trực giác kỳ lạ mách bảo Khương Nhiêu nhưthế. Một khi nghĩ tới còn có thể gặp được bánh sữa nhỏ Tả Ký Hiên, Khương Nhiêu không nhịn đượcnhếch môi, hôm sau, nàng mang theo quà tặng Tả phu nhân tới phủ đệ của Tri huyện. Thời tiết tốt hơn hôm qua nhiều, mới sáng sớm sắc trời thoáng đãng. Tả phu nhân nghe nói mấy ngày sau Khương Nhiêu phải đi rồi thì nằng nặc giữ nàng ở lại trong phủthêm vài ngày. Lúc đầu Khương Nhiêu cảm thấy không tiện nhưng nhìn bánh trôi nhỏ bám vào chân nàng làm nũngníu nàng ở lại, nàng không còn chút sức phản kháng nào, thế là ở lại Tả phủ luôn. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-164.1107548/8