Trong huyện nha. Tả Tri huyện và Dung Đình ra khỏi nhà lao, trước khi vào nhà lao với sau khi ra khỏi đó, dáng vẻ củaông ấy hoàn toàn khác nhau. Lúc vào vẻ mặt ông ấy vẫn như ngày thường, lúc ra ngoài sắc mặt đã lạnh như sương.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Sau khi đến thư phòng, ông ấy dặn dò gã sai vặt đi pha trà rồi nói với Dung Đình: “Hạ quan... khôngngờ vụ cháy khách điếm lại trở thành án lớn thế.” Khương Nhiêu trời sinh đã đẹp, dù cho hành động khiêm tốn cũng có thể nhìn ra nàng giàu hơn ngườibình thường nhiều. Bất kể là chủ khách điếm kia ham muốn tiền tài hay tướng mạo của nàng đều có thểgiải thích được. Dung Đình đột nhiên lộ mặt nói muốn tra rõ chuyện này, ông ấy cũng chỉ nghĩ người trẻ nổi nóng,muốn ra mặt cho vị hôn thê của mình thôi, vì chuyện ở Hoài Châu, ông ấy khá nể phục Dung Đình, vìthế cũng bằng lòng giúp Dung Đình một tay, tra rõ vụ án đơn giản này. Nhưng từ đầu đến cuối, ông ấy không ngờ chỉ một vụ án đơn giản thế này thôi mà ông ấy suýt nữa bịcuốn vào trong. Mặc dù chủ khách điếm tham tài nhưng cũng bị người ta mua chuộc, người mua chuộc hắn ta do Thứsử đại nhân phái tới, Thứ sử với Tri châu có quan hệ tốt, dù cho ông ấy muốn tra thì phía Tri châu cũngcó thể ngăn cản. Nha dịch, Tri châu, Thứ sử, quan lại bao che cho nhau. Ông ấy không tra rõ ngọnnguồn, đến cuối cùng chỉ có thể từ quan thôi. Tả Tri huyện cười khổ, lắc đầu nói: “Hạ quan sơ suất.”Seen 25131012/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107551/9
Trấn Tây Liễu xảy ra chuyện ồn ào như thế, nếu không xử lý cẩn thận, mũ quan này của ông ấy cũngsẽ mất, kể mà ông ấy làm sai thật, bị tước mất mũ quan, ông ấy cũng sẽ nhận nhưng chuyện này khôngliên quan gì tới ông ấy, chỉ vì tìm người chết thay nên mới trút lên đầu ông ấy sao? Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Ông ấy đã không chỉ đơn thuần là lo lắng, sợ hãi nữa mà còn cảm thấy phẫn nộ rồi. Làm Tri huyện mười mấy năm nay, ông ấy bị chèn ép thì thôi đi, xảy ra chuyện rồi lại còn phải gánhtội thay cho người khác sao? Làm quan cần mẫn, thật thà, cuối cùng phải gánh hàm oan, chuyện này chẳng ai có thể nhịn được. Dung Đình nhìn thấy rõ sự thay đổi trên nét mặt Tri huyện, nhận ra trong lòng ông ấy còn sợ hãi cùngvới nỗi giận dữ, oán hận trong ánh mắt, hắn thản nhiên ném mồi: “Đại nhân không cần phải lo lắng quáđâu, án đã tra rõ, không đáng phải sợ.” Tả Tri huyện nhìn Dung Đình rồi thở dài một hơi: “Nếu không có Cửu Điện hạ ở đây, hạ quan phảichịu oan thật rồi.” Ông ấy nhìn Dung Đình, thì thầm hỏi: “Nhân chứng, vật chứng đã đủ cả, có phải Điện hạ sắp về KimLăng không?” Dung Đình còn chưa kịp đáp, ngoài cửa thư phòng đã vang lên tiếng gõ, người kia vào thì thầm mấycâu sát tai Tri huyện, Tri huyện nghe xong thì nhướng mày, cười hỏi Dung Đình: “Khương cô nươngmuốn ở lại phủ, chi bằng tối nay Cửu Điện hạ cũng ở lại, hạ quan cũng có thể chiêu đãi mọi người mấyngày cuối cùng cho trọn nghĩa chủ nhà.” Dung Đình ngẩng đầu lên. Tri huyện giải thích: “Vừa nãy phu nhân truyền lời cho thần, Huyên nhi quấn lấy Khương cô nương,muốn Khương cô nương ở lại bằng được.”12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107552/9
Tả Tri phủ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ dây dưa quấn lấy người ta của nhi tử nhà mình, ông ấy cườihổ thẹn: “Cô nương mềm lòng quá.” Dung Đình hơi nhăn mày, hắn cúi đầu, nhếch môi: “Nàng ấy vẫn luôn như thế.” Tay hắn siết chặt chén trà. Tả Tri phủ bất giác nhíu mày. Ông ấy cảm thấy vẻ mặt Dung Đình trở nên khác vừa rồi. Nhưng khác chỗ nào, ông ấy cũng không nói rõ được. Chỉ là có cảm giác hắn đang cười nhưng trông càng lạnh lùng hơn. Cùng là nam nhân, ông ấy cũng nhận ra thanh niên trước mắt rất tuấn tú, môi hồng, da trắng, khôngphải trắng theo kiểu yếu ớt mà giống tuyết trên núi cao, khiến người ta vừa nhìn đã có cảm giác xacách, khó lòng tiếp cận. Tri huyện hơi thắc mắc, hôm trước, lúc mời Dung Đình tới phủ ông ấy, ông ấykhông có cảm giác thế này, do ông ấy nhớ nhầm hay là ông ấy không để ý đến... Dung Đình uống một ngụm trà, hắn ngẩng đầu nhìn Tả Tri huyện, đáp lại mấy lời ông ấy vừa nói: “Bangày nữa sẽ lên đường về kinh, ta sẽ giữ thư từ qua lại với đại nhân, đòi lại công bằng cho đại nhân.” “Tối nay phải ở lại làm phiền quý phủ rồi.” ... Người gây chuyện không dám đến quậy trước cửa nhà Tri huyện lão gia, Khương Nhiêu ở lại Tả phủcũng yên bình hơn ở khách điếm nhiều, nàng chơi với Tả Ký Hiên sau hòn núi giả. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107553/9
Nàng nói cái gì, Tả Ký Hiên sẽ làm theo như thế, dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời khiến Khương Nhiêuthích chết đi được, nàng cầm gậy gỗ nhỏ, dạy Tả Ký Hiên viết tên cậu bé. Khương Cẩn Hành được mời tới Tả phủ, cậu ấy không thèm quan tâm tới nhóc con Tả Ký Hiên bé tíkia, da mỏng, thịt mềm, mặt như trái đào, trông giống hệt cô nương, đánh không đánh được, mắngcũng không xong. Khương Cẩn Hành nhìn cậu bé, đột nhiên tò mò: “Đây là nam hài thật à?” *Từ chương này đổi ngôi 3 cho Khương Cẩn Hành là cậu ấy. Khương Nhiêu gật đầu, trong mắt Khương Cẩn Hành vẫn còn ngờ vực, Khương Nhiêu nói: “Đứa bélớn tầm này vốn khó phân biệt là nam hay là nữ, nếu đệ còn nói lung tung, Tả phu nhân nghe được,chắc chắn bà ấy sẽ đuổi đệ ra ngoài.” Khương Cẩn Hành bị dạy dỗ, cậu ấy bĩu môi, cúi đầu nhìn chữ “Ký” siêu siêu vẹo vẹo kia, trong mắtđầy chê bai rồi lẩm bẩm: “Học mấy lần rồi, ngố thật đấy.” Khương Cẩn Hành không nói thành tiếng nhưng Khương Nhiêu nhìn đôi môi khép mở lại của đệ đệcũng biết cậu ấy đang nói gì: “Lúc đệ lớn như người ta còn chẳng bằng người ta nữa kìa.” Khương Cẩn Hành hậm hực: “Chẳng phải chỉ sinh sớm hơn ta vài năm nên mới nhớ được mấy chuyệnxấu hồi nhỏ của ta thôi sao.” Cậu ấy dựa tường, khoanh tay lại, chế giễu Khương Nhiêu: “Nếu ta mà là người ra đời trước, bây giờ,người bị cười là tỷ đấy.” Khương Nhiêu không thèm để ý đến cậu ấy nữa, dạy Tả Ký Hiên viết chữ “Tả” rồi nói với cậu bé:“Chữ đệ viết đẹp hơn ca ca bên kia nhiều.” Tả Ký Hiên cười hớn hở, đôi mắt đen láy nhìn Khương Cẩn Hành, vừa nhìn sang đã thấy Khương CẩnHành mím môi, không thèm màng đến người lớn phải nhường trẻ con gì đó, cậu ấy hung tợn trừng mắtnhìn Tả Ký Hiên. Tả Ký Hiên lại còn cười hì hì với cậu ấy, cười đến mức khiến Khương Cẩn Hành nổi nóng, cậu ấyquay đầu rời khỏi hòn núi giả.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107554/9
Khương Nhiêu cầm bàn tay nhỏ của Tả Ký Hiên, nhìn bóng lưng đệ đệ, nàng không biết phải làm thếnào để trị cái tật xấu này của cậu ấy, nàng thở dài, quay đầu hỏi Tả Ký Hiên: “Đệ cảm thấy ca ca vừanãy thế nào?” Tả Ký Hiên nũng nịu, lớn tiếng đáp lại: “Đẹp ạ.” Khương Nhiêu lắc đầu, quả nhiên trẻ con vẫn là trẻ con, chẳng biết nhìn người gì cả. Nhưng Khương Cẩn Hành đi rồi, Tả Ký Hiên nhìn bóng lưng tuyệt tình của cậu ấy, cậu bé tủi thân suýtkhóc. Khương Nhiêu vội nâng mặt cậu bé lên dỗ: “Đệ ấy hư.” Hai má bé con mềm như bột nhào. Khương Cẩn Hành còn chưa đi xa, chỉ nghe thấy chữ đẹp giòn giã, mặt đã đỏ bừng lên, cậu ấy đứngkhựng lại, lửa giận bùng lên sau đó lại bước nhanh hơn. Khương Nhiêu xoa mặt Tả Ký Hiên, thích không chịu được, nàng đột nhiên dừng tay lại, nhìn lông minhư chiếc quạt nhỏ của đứa bé, trong lòng nàng cũng có thắc mắc giống Khương Cẩn Hành. Dáng vẻ của đứa bé này quá xinh xắn, sau này lớn lên rồi sẽ còn đẹp hơn cả cô nương. Lúc nói chuyện, giọng cũng mềm mại. Là cô nương thật sao? Bỗng dưng nhớ tới Dung Đình, nàng híp mắt, cảm thấy không đúng lắm, chỉ đẹp thôi mà, không nhấtthiết là cô nương. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107555/9
Nàng lắc đầu xua tan suy nghĩ kỳ quái vừa nảy lên đi, vừa ngừng lại, cổ tay nàng chợt lạnh, có ngườitách tay nàng ra khỏi mặt Tả Ký Hiên. Khương Nhiêu ngẩng đầu lên thì thấy Dung Đình. Hắn cười dịu dàng: “Hôm nay ở lại Tả phủ à?” Khương Nhiêu gật đầu. “Ta ở lại với nàng.” Hắn vẫn cười dịu dàng nhưng bàn tay nắm cổ tay Khương Nhiêu không hề thảlỏng, hắn nhìn xuống đất: “Đang dạy nó viết chứ à?” Khương Nhiêu ừm một tiếng, Dung Đình bật cười: “Với nó, e là mấy chữ này khó quá.” Khương Nhiêu nhìn Dung Đình viết trên mặt đất hai nét ngang, hai nét phẩy, hai nét mác tạo thành haichữ, Tả Ký Hiên non nớt đọc: “Phu nhân.” Khương Nhiêu: “...” Nàng nghĩ thế nào cũng không ngờ tới một vài chữ đơn giản mà hắn nhắc đến lại là phu nhân. “Biết chữ này có nghĩa là gì không?” Đầu Tả Ký Hiên đung đưa, không biết là đang lắc hay đang gật. Dung Đình chỉ Khương Nhiêu: “Đây là phu nhân của ta.” Hắn quay qua nhìn Khương Nhiêu, lại còn chớp mắt với nàng. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107556/9
Khương Nhiêu đang định nói gì đó thì bị ánh mắt của hắn chọc cho ngứa ngáy cả tim. Dung Đình cười rồi nhìn Tả Ký Hiên, đôi mắt hẹp dài híp lại, giọng nói lộ ra nguy hiểm: “Biết chưahả?” Tả Ký Hiên chớp mắt, mặt mày vô tội: “Ta cũng có phu nhân.” Dung Đình cũng nhìn cậu bé rồi chậm rãi nói: “Nếu đã có phu nhân rồi thì phải tuân thủ quy tắc, khôngđược chơi với tiểu cô nương khác.” Khương Nhiêu túm tay áo hắn: “Chàng...” Nàng muốn nói hắn đừng dạy đứa bé mấy thứ linh tinh nhưng nghĩ lại lời hắn vừa nói không hề khôngcó lý, nàng á khẩu, quay đầu nhìn Tả Ký Hiên, nàng lại hiếu kỳ: “Đệ có phu nhân thật sao?” Tả Ký Hiên chun mũi lại, nhẹ nhàng đáp: “Rồi sẽ từ hôn thôi.” Khương Nhiêu bị mấy lời Tả Ký Hiên nói làm choáng váng. Tiểu nha hoàn đứng sau Tả Ký Hiên vội giải thích: “Lúc tiểu thiếu gia ra đời, có cao tăng tính mệnhcho thiếu gia, nói là vào năm mười lăm tuổi thiếu gia sẽ gặp kiếp nạn, phải tìm một cô nương bát tựphù hợp để đính hôn mới có thể tai qua nạn khỏi. Vì thế tiểu thiếu gia mới có hôn ước trên ngườinhưng mà e là mối hôn sự này không thể thành công được, cao tăng kia nói rồi, đợi qua ngày sinh nhậtmười năm tuổi của thiếu gia thì phải từ hôn.” Tả Ký Hiên buồn ngủ, được nha hoàn bế xuống, Khương Nhiêu cầm gậy gỗ gạch hai chữ “phu nhân”dưới đất, tai nàng đỏ bừng. Trước kia sao nàng không phát hiện ra hắn lại có thể so đo với trẻ con thế nhỉ? Lúc nãy, dáng vẻ chớp mắt của hắn trông vô tội chẳng thua kém gì đứa bé ba tuổi. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107557/9
Dung Đình đứng ngược sáng, trong mắt đượm ý cười, hắn chắp tay nhìn nàng xóa đi hai chữ mà hắnviết trên đất, không còn chút tức giận nào nữa. ... Ngày họ đi, Tả Ký Hiên đi theo Tả phu nhân tới tận cổng thành tiễn Khương Nhiêu, cậu bé bĩu môimuốn khóc, thấy thế Khương Nhiêu mềm lòng, mắt cũng đỏ theo. Khương Cẩn Hành cưỡi ngựa đi theo xe ngựa Khương Nhiêu, sắc mặt vô cùng khó coi, cậu ấy hỏingười trên con ngựa bờm đỏ khác: “Bao giờ huynh mới cưới a tỷ ta về?” Trên ngựa bờm đỏ, Dung Đình mặc bộ y phục bằng vải bố xám xám, tóc cũng được búi theo kiểu củatùy tùng bình thường nhất, đỉnh đầu còn đội mũ rơm rủ xuống che mặt lại, hắn chỉ nói với Khương CẩnHành mấy câu, đợi lúc đội xe ngựa khởi hành, hắn lẩn vào trong đám tùy tùng khác để tránh bị ngườita nhận ra. Hắn ung dung nhìn khuôn mặt sắp khóc của Tả Ký Hiên, mắt lộ vẻ hài lòng, nghe giọng điệu KhươngCẩn Hành như có gì đó chê bai Khương Nhiêu, hắn hỏi ngược lại: “Sao thế?” Khương Cẩn Hành thở dài một hơi: “Hơi một tí là khóc, phiền thật đấy.” Dung Đình cười, niềm vui trong mắt như những ngôi sao: “Ta dỗ.” ... Cùng ngày hôm đó, trong cung Cẩm Tú. “Đây là vải vừa được tiến cống, làm từ tơ tuyết tằm hiếm có trên thế gian, tú nương thêu mất ba nămmới được một xấp. Năm nay vừa tiến cống vào trong cung, Hoàng thượng đã dặn dò đưa tới chỗ nươngnương, Hoàng thượng thật sự quan tâm tới nương nương.” Gia Hòa Hoàng hậu cúi đầu nhìn xấp vải trước mặt, bà ta ung dung lướt tay qua, chất vải dưới tay mềmmượt như nước, bà ta nở nụ cười đắc ý.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107558/9
Gia Hòa Hoàng hậu hỏi cung nữ bên cạnh: “Bên phía cung Thấu Tương thì sao?” Cung nữ bật cười: “Cái vị ở cung Thấu Tương kia thì có thể có gì chứ, vải thế này tổng cộng chưa tớimười xấp, một mình nương nương đã được phân ba xấp rồi, còn lại bảy xấp, làm gì có phần của ngườita.” “Đúng thế.” Gia Hòa Hoàng hậu cười châm chọc. Một năm này, Hoàng thượng không hề sủng ái bà ta bớt đi chút nào mà ngược lại càng ngày càngnuông chiều, nếu như bây giờ bà ta có thể tìm được chỗ sơ hở của Tần Vân, Hoàng thượng sẽ đứng vềphía bà ta. Dù không có sơ hở, bà ta cũng có thể tạo ra mà. Ở trong cung, làm gì có chuyện gì không phải Hoàng thượng làm chủ? Chỉ cần trái tim Hoàng thượngở chỗ bà ta, muốn nhổ cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt bà ta suốt mười mấy năm qua là Tần Vânchỉ xem bao giờ bà ta có tâm trạng ấy thôi. Nghĩ tới Tần Vân, bà ta lại nhớ tới Khương Nhiêu, Hoàng hậu nhấc tay ra khỏi xấp vải, hỏi tâm phúcbên cạnh: “Bên phía trấn Tây Liễu, huyện Thanh Thụy kia có tin tức gì không?” 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-165.1107559/9
Chiết Khương