Chiết Khương

Chương 163

Nghĩ vậy, Hoài Thanh kìm lòng không đậu mà lùi về phía sau một bước. Từ bước chân này, Khương Nhiêu nhìn ra được sự chần chừ và do dự của hắn ta. Nụ cười trên mặt nàng biến mất. Nàng hơi nhíu mày nhìn Hoài Thanh: "Ngươi cho rằng ta không giặtđược đồ hả?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hoài Thanh vội vàng lắc đầu: "Bây giờ chỉ mới đầu xuân, thời tiết tháng ba vẫn còn lạnh lắm ạ." "Nhất là nước trong giếng quán trọ này. Giờ mà cô nương múc nước từ dưới đó lên giặt đồ thì chắcchắn nước sẽ lạnh thấu xương. Nếu chỉ vì chuyện này mà cô nương bị bệnh thì nô tài không gánh nổitrách nhiệm đâu ạ." Mồ hôi lạnh ứa đầy trên trán Hoài Thanh. Hắn ta nói huyên thuyên rất nhiều điềunhưng mục đích chỉ có một, đó là muốn dẹp tan suy nghĩ muốn giúp Dung Đình giặt quần áo củaKhương Nhiêu. Mặc dù quần áo của Cửu Điện hạ không nhiều nhưng trên đường đến đây vì muốn che giấu thân phậnnên hắn cũng có tận mười mấy bộ đồ, tại sao Khương Nhiêu lại nhắm trúng bộ này chứ? "Cô nương, hay là sau này..." Khương Nhiêu đã nghe rõ lời giải thích của hắn ta nhưng chỉ mỉm cười nói: "Ngươi đúng là một ngườicẩn thận trước sau như một." Trước đây cũng là vì Hoài Thanh có tính sạch sẻ, làm việc chăm chỉ, đầu óc linh hoạt nên nàng mới đểhắn ta ở lại chỗ Dung Đình. Seen 25131012/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107531/9
Mà Hoài Thanh nghe vậy thì tưởng là Khương Nhiêu đã cho phép hắn ta đi. Thế là hắn ta ôm quần áocuống cuồng xoay người muốn lui ra ngoài. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Ai ngờ lúc đi vòng qua trước mặt Khương Nhiêu, hắn ta lại bị nàng cản bước: "Ấy, ngươi từ từ đã." Thấy mặt mày Hoài Thanh càng ngày càng khó coi, Khương Nhiêu đã nhìn ra được hắn ta không muốnđể nàng động đến bộ đồ này. Có vẻ như lý do nước tháng ba lạnh mà Hoài Thanh đưa ra vừa rồi chẳng qua chỉ là tìm cớ mà thôi. Cókhi trong lòng hắn ta đang cảm thấy nàng không biết giặt quần áo cũng nên. Thật ra thì Khương Nhiêu cũng không giận. Đúng là trước đây nàng chưa từng động tay vào việc giặtgiũ bao giờ nên Hoài Thanh nghĩ như vậy cũng là bình thường thôi. Chẳng qua đây chỉ là một chiếc áongoài mà Hoài Thanh cũng không muốn đưa cho nàng. Điều này khiến nàng không khỏi nhíu mày:"Nếu ngươi lo nước lạnh thì ta sẽ bảo nha hoàn đi nấu chút nước nóng đưa tới, như vậy sẽ không lạnhnữa. Còn nếu sau đó ta vẫn bị bệnh thì cũng không phải lỗi của ngươi." Thấy Khương Nhiêu nhíu mày, Hoài Thanh hiểu nhầm là nàng tức giận. Hắn ta hoảng loạn nói: "Cônương... Người làm vậy..." Không hoàn thành chuyện mà Cửu Điện hạ giao cho là tội, chọc Khương Nhiêu mất hứng cũng là tội.Nghĩ vậy, những ngón tay đang siết chặt của Hoài Thanh không khỏi lỏng ra. Minh Thược lập tức chớplấy cơ hội giật lấy bộ đồ từ tay hắn ta rồi cười nói: "Công công cẩn thận quá rồi đấy. Mặc dù cô nươngkhông biết giặt đồ nhưng đám nha đầu bọn ta biết mà. Công công cứ yên tâm đi." Hoài Thanh thở dài một hơi, cũng không có ý định cướp lại bộ đồ. Khương Nhiêu thấy rất rõ sự thay đổi biểu cảm của hắn ta. Mặc dù Minh Thược đã lấy được quần áo nhưng nàng vẫn chăm chú quan sát vẻ mặt Hoài Thanh. Saukhi xác nhận hắn ta cam tâm tình nguyện, nàng mới cười cười cầm lấy đồ trong tay Minh Thược: "Đatạ công công."12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107532/9
Hoài Thanh nhíu mày nhìn theo bóng lưng dần đi xa của Khương Nhiêu và Minh Thược, hai bàn taygiấu dưới ống tay áo bất an siết chặt. Chuyện đã phát triển đến mức này, trong khoảng thời gian ngắn hắn ta thật sự không thể nghĩ được racái cớ nào ổn nên đành phải hy vọng Khương Nhiêu ngây thơ đơn thuần, không vì bộ quần áo đó màmóc nối Dung Đình với chuyện hai người bị đánh gãy tay trên đường đi kia với nhau. Nhưng vừa nghĩ đến đây Hoài Thanh đã nhíu chặt mày. Bỗng nhiên hắn ta nhớ đến bóng dáng nhỏ bévẫn giữ được sự tỉnh táo để chạy ra khỏi thư phòng sau khi trúng thuốc trong đêm tuyết năm ngoái,chợt cảm thấy có vẻ như Khương Nhiêu không dễ lừa như hắn ta tưởng. Hoài Thanh bắt đầu hối hận tại sao mình lại đi ra ngoài không đúng lúc như vậy. Sau đó hắn ta vộivàng xoay người đi tìm Ô Thước thương lượng cách giải quyết. ... Mặc dù đã lấy được áo ngoài của Dung Đình nhưng Khương Nhiêu không đi ngay tới cạnh giếng giặt. Nàng ôm chiếc áo vào lòng rồi quay về phòng mình một chuyến trước, lại bảo Minh Thược đi lấy cáithước tới đây để lấy số đo vòng eo, vai và tay áo. Nàng thật sự không biết nhiều về hắn. Càng ngày nàng càng muốn biết nhiều hơn. Nghĩ đến đây, Khương Nhiêu vô thức tăng tốc để quay về phòng mình nhanh hơn. Trong lúc Minh Thược đi tìm thước, Khương Nhiêu ở một mình trong phòng trọ. Nàng cẩn thận đóngcửa gỗ lại sau đó trải đồ của Dung Đình lên bàn, tự dùng tay mình đo thử chiều rộng của vai áo. Khôngbiết là do tay nàng nhỏ hay do vai hắn rộng mà nàng dùng mấy gang tay rồi vẫn chưa đo xong. Sau đóKhương Nhiêu thử đo chiều rộng vai mình rồi bỗng nhiên ngộ ra tại sao khi đứng đằng xa nhìn lạimình không thấy gì mà khi đứng gần hắn lại có cảm giác áp lực như thế.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107533/9
Khương Nhiêu chống cằm thở dài. Nàng áp mặt lên chiếc áo, ngửi mùi thuộc về Dung Đình còn lưu lại trên vải vóc rồi bỗng nhiên nghĩhay là khoan giặt, cứ để chiếc áo này ở đây thêm mấy ngày cái đã. Ban đêm ôm hắn nàng mới ngủ ngon, có lẽ ôm quần áo của hắn cũng vậy. Khương Nhiêu chợt giơ tay lên quẹt qua chóp mũi rồi nhíu mày chậm rãi ngồi dậy. Mùi trên áo hắn có gì đó là lạ. Nó không dễ ngửi như ngày xưa nữa mà hình như có trộn lẫn mùi gì đó bên trong. Ngay lúc Khương Nhiêu nhíu mày suy tư thì Minh Thược cầm thước về. Trong khi nàng ấy lấy số đotrên áo, Khương Nhiêu đứng sang một bên nhìn, sau đó tầm mắt nàng dần liếc xuống chỗ vạt áo. Vết lấm tấm ở nơi đó đậm màu hơn những chỗ khác rất nhiều. Đậm đến mức bộ đồ này màu đen mà nàng vẫn nhìn ra được sự khác biệt ở đó. Khương Nhiêu ngồi xổm xuống kề sát vào chỗ vạt áo thì thấy đến cả đường chỉ ở chỗ đó cũng bị màuđậm kia nhấn chìm. Nàng ngồi xuống ghế nhẹ nhàng lắc lư chân, muốn liếc xuống chỗ đế giày mình thử xem. Minh Thược quay đầu lại thấy vậy bèn cười khẽ: "Cô nương, người lại đang nghĩ cái gì vậy?" "Chỗ vạt áo bẩn quá, ta đang lo là..." Nói đến đây, Khương Nhiêu đột nhiên đặt hai chân xuống đất, haimá đỏ bừng lên. Hẳn là Minh Thược không biết chuyện tối hôm qua nàng được Dung Đình cõng về,12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107534/9
mà mặt nàng thì chưa dày đến mức kể cho nha hoàn thân cận biết chuyện riêng tư. Thế là nàng ho khanmấy tiếng: "Không có gì, tại ta tê chân thôi." Nàng đang lo không biết có phải giày mình bẩn quá nên tối qua lúc được Dung Đình cõng đã vô ý quệtbùn lên áo hắn hay không. Nhưng mà đế giày dính rất nhiều bụi, dù nàng có lỡ quệt vào áo hắn thì cũng không thể nhuộm đen cảđường chỉ may như thế được. Sau khi đo đạc xong xuôi, Minh Thược cất thước đi. Khương Nhiêu cẩn thận ghi số đo lên giấy rồi mớiđưa áo đến bên giếng múc nước giặt. Nước trong giếng không hề lạnh thấu xương như Hoài Thanh nói, trái lại có thể là vì thời tiết mùa xuânchưa ấm áp cho lắm nên nước dưới giếng khá ấm. Khương Nhiêu học theo người ta ngâm đồ vào nước như đúng rồi. Thấy hành động đó, Minh Thượckhông khỏi ngạc nhiên: "Cô nương, người muốn tự tay giặt đồ thật ạ?" Khương Nhiêu ngẩng đầu lên nhìn nàng ấy, trong mắt không hề có chút cảm xúc nào: "Lúc ta nóichuyện với Hoài Thanh ngươi đang đứng ngay đó mà." Minh Thược sốt ruột đáp: "Nô tỳ cứ tưởng người chỉ muốn để Cửu Điện hạ biết người giặt quần áo chongài ấy thôi. Còn chính tay làm những việc như này phải là nha hoàn mới đúng chứ ạ. Ngay cả khikhông ở Kim Lăng, không có nha đầu chuyên giặt quần áo thì cô nương vẫn có nô tỳ ở đây mà, ngườicứ để nô tỳ làm cho là được rồi." Lúc này tay của Khương Nhiêu đã nhúng nước. Nàng khẽ lắc đầu nói: "Cứ để ta tự làm đi." Nàng một không biết thêu thùa, hai không biết nấu nướng. Chuyện nàng có thể tự làm thật sự chỉ đếmđược trên đầu ngón tay. Thấy không khuyên bảo được nàng, Minh Thược đành phải đứng bên cạnh quan sát, muốn chờ đến khiKhương Nhiêu kêu mệt không muốn làm nữa mình sẽ làm thay. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107535/9
Nàng ấy ngồi xuống bên cạnh Khương Nhiêu: "Cô nương, sao tự nhiên người lại muốn giặt đồ choCửu Điện hạ vậy?" "Ta chỉ muốn thử làm mấy chuyện mà những cô nương bình thường ai cũng biết làm thôi." Câu trả lời quá thật thà của Khương Nhiêu chọc Minh Thược tức cười: "Sao nghe cô nương nói nhưkiểu người đã từng làm mấy chuyện phi thường rồi thế nhỉ?" Khương Nhiêu không trả lời. Nàng nghĩ thầm trong lòng rằng không chỉ phi thường thôi đâu, nàng còn làm chuyện không đứng đắnnữa kìa. Nói thật, Khương Nhiêu chưa từng thấy cô nương nào chẳng biết làm gì như mình. Nàng cắn môi dưới rồi nhẹ nhàng nhúng chiếc áo trong tay vào chậu nước, đang định thêm xà phòngvào thì đột nhiên nàng nhìn thấy một màu sắc khác thường nổi lên trong làn nước trong veo. Động táccủa nàng chợt khựng lại. Minh Thược ngạc nhiên kêu lên thành tiếng: "Máu ư?" Khương Nhiêu ngơ ngác nhìn vết máu nổi lên trong chậu gỗ: "Thảo nào vừa nãy khi lấy số đo ta cứngửi thấy mùi máu tanh trên áo." Nàng nhạy bén nhớ lại tiếng thở dài và dáng vẻ muốn nói lại thôi tận mấy lần của Hoài Thanh rồi nóinhỏ: "Hình như hắn ta đang giấu ta chuyện gì đó." Minh Thược khó hiểu hỏi: "Ai ạ?" "Hoài Thanh." 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107536/9
"Cô nương." Vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đã có mặt. Hoài Thanh vội vàng bước qua cửa vào hậu việnrồi chạy tới bên cạnh Khương Nhiêu. Sau lưng hắn ta còn có cả Ô Thước đi theo nữa. Liếc thấy bóng dáng Hoài Thanh, Khương Nhiêu chậm rãi đứng lên khoanh tay bày ra vẻ không vui:"Ngươi tới thật đúng lúc, ta đang có chuyện muốn hỏi ngươi đây." Hoài Thanh giật thót trong lòng, nghĩ thầm nguy to rồi nguy to rồi. Khương Nhiêu hạ giọng xuống hỏi: "Có phải chân Cửu Điện hạ nhà ngươi bị thương từ khi ngã xuốngvách núi đến giờ vẫn chưa khỏi không?" Nghe vậy, Hoài Thanh không khỏi sửng sốt. Khương Nhiêu nghĩ hôm qua hắn mặc đồ đen, hôm nay hắn cũng mặc đồ đen, như vậy cho dù có dínhvết máu thì cũng không ai thấy rõ. Chẳng lẽ hắn đang muốn che giấu điều gì đó? Khương Nhiêu chỉ chỉ chiếc chậu gỗ bên cạnh mình, giọng nói cũng run lên: "Ngươi nhìn mà xem trênbộ đồ này dính bao nhiêu máu kìa? Hắn bị thương nặng như vậy mà hôm qua ta còn bắt hắn cõng nữachứ, còn quấn lấy hắn suốt một đêm không cho hắn ngủ ngon giấc. Sao có thể như vậy được?" Nàng vừa tự trách vừa tủi thân, vì đang sốt ruột nên nghĩ gì nói nấy luôn. Thế là nhất thời không gianlặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người đều nhìn nàng chằm chằm. Thấy Hoài Thanh cứ ngẩn người không nói gì, Khương Nhiêu lại càng nóng ruột hơn: "Ngươi mau nóiđi, có phải vết thương của hắn chưa lành không?" Hoài Thanh giật mình hoàn hồn, bắt đầu né tránh không dám nhìn thẳng vào mắt nàng. Nhận ra hànhđộng né tránh của hắn ta, Khương Nhiêu cảm thấy có khi mọi chuyện đúng như mình đoán thật rồi.Thế là nàng không nhiều lời nữa mà sải bước đi ra khỏi hậu viện, muốn tới huyện nha tìm Dung Đình. Hoài Thanh vội vàng đuổi theo: "Cô nương, cô nương, chuyện không phải như vậy đâu." Khương Nhiêu dừng lại.12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107537/9
Ô Thước tiến lên nói giúp Hoài Thanh: "Cô nương, bọn ta tới đây là để nói với người rằng Hoài Thanhnhớ nhầm." Hắn ta chỉ vào chậu gỗ: "Bộ đồ mà người đang giặt không phải bộ ngày hôm qua Cửu Điện hạ mặcđâu. Suốt quãng đường tới đây Cửu Điện hạ cần che giấu danh tính nên chỉ mặc mấy bộ đồ giống vậy.Bộ đó ngài ấy mặc hồi bị thương trên chiến trường Hoài Châu đấy. Bây giờ điện hạ sai Hoài Thanh đivứt. Là Hoài Thanh nhớ nhầm." Hoài Thanh nói với vẻ ăn năn: "Đây là sơ suất của nô tài. Nếu cô nương muốn phạt thì nô tài xin chịu." Khương Nhiêu lo lắng đến mức hai mắt đỏ lên rồi. Nghe bọn họ nói xong, nàng chậm rãi hỏi lại: "Cácngươi nói thật à?" Hai người kia gật đầu. Khương Nhiêu quay đầu liếc nhìn nước trong chậu gỗ, ngón tay vẫn hơi sợ hãi siết chặt lại, hai mắt đỏquạch. Nhiều máu như vậy thì lúc đó hắn bị thương nặng đến mức nào chứ... Ô Thước ho khan sau đó liếc nhìn Hoài Thanh: "Chúng nô tài tuyệt đối sẽ không hé răng kể lung tungchuyện Tứ cô nương vừa nói cho người khác biết đâu ạ." Hoài Thanh nhận ra ám chỉ của Ô Thước nên lập tức tiếp lời: "Cô nương cứ yên tâm, Hoài Thanh cũngsẽ không nói cho ai biết đâu. Nô tài xin hứa sẽ không có kẻ nào dám bàn tán xôn xao về cô nương cả." Sẽ không kể lung tung với người ngoài á? Kể chuyện gì cơ? Khương Nhiêu quay đầu lại thì chợt chạm phải ánh mắt đầy ngạc nhiên của Minh Thược. Nàng khóhiểu tròn mắt lên thì nghe Minh Thược run run hỏi: "Cô nương, người nói đêm qua người..." Đêm qua á? 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107538/9
Bấy giờ Khương Nhiêu mới từ từ nhớ ra vừa rồi trong lúc sốt ruột mình đã nói những gì. Quấn lấy hắn suốt một đêm. Không cho hắn ngủ ngon giấc. Khương Nhiêu như bị sét đánh, ba hồn bảy vía bay sạch, chỉ còn lại mỗi thân xác sững sờ tại chỗ. Mấylần nàng há miệng ra muốn nói chuyện nhưng không thể thốt nên lời. Chờ đến khi nàng hoàn hồn,muốn nghiêm túc giải thích rõ thì mới chỉ ngẩng đầu lên, còn chưa kịp mở miệng đã thấy ba ngườixung quanh không hẹn mà cùng làm ra động tác cúi đầu im lặng. Điều này khiến nàng cảm thấy mìnhcàng giải thích lại càng giống như giấu đầu hở đuôi. Nàng ôm đầu từ từ ngồi xổm xuống đất. Thôi xong rồi. Thể diện của nàng đi tong rồi. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-163.1107539/9