Hắn nửa quỳ trước mặt Khương Nhiêu, cơ thể thấp hơn Khương Nhiêu đang ngồi trên ghế dài trong xengựa. Dung Đình ngẩng mặt nhìn nàng, hổ khẩu của bàn tay đang đặt ở eo nàng, năm ngón tay siếtchặt vòng eo mảnh khảnh. Trái tim trong lồng ngực Khương Nhiêu đập điên cuồng, tiếng thở cũng dần gấp rút. Trong xe ngựa uám thiếu ánh sáng làm nổi bật gương mặt trong trẻo trắng mịn của nàng, hai rặng mây hồng hiện ratrên mặt, cho thấy nàng cũng đã động tình. Đôi mắt ướt át như bãi cỏ ven sông thấm đẫm nước mưa, đầy sương mù mông lung nhưng không kémphần ngây thơ, quyến rũ chết người. Chỉ có bản thân nàng không biết, cứ hoảng hốt nhìn chằm chằmvào Dung Đình, bắt gặp ánh mắt tối tăm của hắn, bàn tay đang nắm hờ vành tai của nàng bỗng mạnhhơn.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Tai Khương Nhiêu tê rần, vô thức muốn tránh đi nhưng tấm lưng của nàng đã dán sát vào vách xengựa, sau lưng còn có cánh tay của hắn nên không còn trốn đi đâu được nữa. Khương Nhiêu muốntránh thoát sự ngứa ngáy, tê rần trên vành tai thì chỉ có thể ủi về trước, nàng lo lắng uốn éo người, ngảvề trước suýt đã va vào mặt hắn, trông như muốn chủ động hôn hắn vậy. Vành tai của Khương Nhiêu càng ngày càng đỏ, gần như nhỏ ra máu. Nàng mất hết mặt mũi bèn cúigằm mặt, chôn mặt vào hõm vai của ai kia rồi khẽ nói: “Muốn.” Nàng nghe thấy giọng mình yếu ớt và mềm mại của mình, sợ hắn không nghe bèn nói lớn hơn:“Muốn!” Nàng không phải bà cụ bán hoa, không cần những thứ tốt đẹp mà người khác tặng mình. Hắn cho gì nàng cũng muốn cả. Seen 25131012/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107521/8
Khương Nhiêu rất tham nhưng lại thành thật, nàng hắng giọng lần thứ ba: “Muốn!” Một tiếng cười khẽ khàn khàn như tiếng dây cung vang lên bai tai nàng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đung Đình không nói gì mà chỉ bật cười thành tiếng. Khương Nhiêu nghe ra sự dung túng dành cho nàng từ trong tiếng cười trầm thấp của hắn. Nếu không phải hắn bất thình lình hôn nàng, chắc chắn nàng sẽ bá đạo chiêm thêm một câu “đã chấpnhận thì không được đổi ý.” Nhưng lúc này trái tim đập quá nhanh, vừa nghĩ đến việc hắn đã nhìn ra ý đồ muốn chủ động hôn củamình, Khương Nhiêu bèn không ngóc đầu dậy nói chứ đừng nói chi bá đạo. Không trách Dung Đình nhìn ra được. Nếu đổi thành người khác bắt gặp dáng vẻ nàng nhắm mặt lúc nãy, chắc chắn họ cũng nhận ra ý đồ củanàng. Tại sao càng ngày nàng càng thích thân mật với hắn thế? Xe ngựa xóc nảy vài lần nhưng Khương Nhiêu chẳng mảy may để ý, chỉ lo nắm chặt vạt áo DungĐình, vùi đầu vào lòng hắn, dù đến khi xe ngựa dừng lại, nàng vẫn không chịu ngẩng đầu lên. Dung Đình nghiêng đầu nhìn nàng. Hắn không thấy mặt Khương Nhiêu, chỉ bắt gặp vành tai càng ngày càng đỏ của nàng. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107522/8
Không có khuyên tai, trông vành tai càng trắng trẻo, sạch sẽ hơn ban đầu, cuối cùng nó như dần biếnthành hoa lựu cuối thu, đỏ ửng cả trong lẫn ngoài. Dung Đình nhẹ nhàng nhếch môi, từ từ buông bàn tay vuốt ve vành tai Khương Nhiêu ra, vờn quanhcần cổ của nàng rồi nâng đầu nàng lên. Dung Đình xoay người nàng lại, đổi vị trí với Khương Nhiêu,hắn ngồi lên ghế dài, còn nàng thì ngồi trọn lỏn trong vòng tay của hắn. Chính hành động này đã khiến Khương Nhiêu ngẩng đầu và mở mắt ra. Nàng vừa mở mắt ra thì thấy gương mặt hắn cách nàng rất gần, hàng mi dài cong cong của hắn như thểsắp chạm vào mặt nàng. Khương Nhiêu nín thở, không biết bị mê hoặc bởi gương mặt tuấn tú của hắnhay sao mà nàng bất thình lình nhắm mắt lại. Lần này chắc chắn sẽ không biết. Khương Nhiêu vừa mới quyết định thì xe ngựa bỗng xóc nảy dữ dội hơn, khiến nàng loạng choạngnhào ra trước, áp môi vào chiếc cằm của hắn. Tuy chỉ chạm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước nhưng vẫn đủ khiến bả vai Khương Nhiêu cứng đờ.Nàng thoáng nhìn gò má trắng nõn dần ửng hồng sau khi bị nàng hôn khiến người ta nảy sinh suy nghĩkỳ quái, thế là nàng miễn cưỡng nói: “Ta không có…” Nhưng Khương Nhiêu mới giải thích một nữa, Dung Đình bèn ngước nhìn nàng: “Lại hôn nhầm chỗà?” Dung Đình khẽ cười, âm thanh khe khẽ nhưng tròn vẹn, xen lẫn áy náy và tự nghiền ngẫm lại mình:“Là do ta dạy chưa chuẩn.” Hắn nhẹ nhàng giơ những ngón tay thon dài lên đầy ưu nhã, áp nhẹ bụng ngón tay vào giữa môi mình,khẽ gõ nhẹ vào đó như đang ám chỉ. Hai người cách nhau quá gần, Khương Nhiêu còn trông thấy cả yết hầu khẽ nhúc nhích của hắn. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107523/8
Động tác mời chào của Dung Đình đường đường chính chính hơn nàng rất nhiều nhưng vẫn khiếnnàng dở dở ương ương, hôn thì không được mà không hôn cũng không hay. Nếu nàng hôn sẽ khiến mình trở nên phóng đãng, còn không hôn… Khương Nhiêu chỉ mới tỏ vẻ do dựmột tí mà hắn đã bày ra vẻ mặt đua khổ, nhíu mày thất vọng, kể cả những ngón tay đặt trên môi cũng uuất, mất mát và ấm ức. Xe ngựa dừng lại bên ngoài khách điếm, giúp Khương Nhiêu dừng sự tra tấn này lại. Khương Nhiêu đổ đầy mồ hôi lập tức xuống xe, lòng thầm cảm thấy may mắn xen lẫn tiếc nuối. Nàng thầm thở phào bên dưới chiếc mũ rộng vành, giả vờ bình tĩnh rồi bước vào khách điếm. Minh Thược đi xuống từ xe ngựa đằng sau, nhìn Khương Nhiêu chạy ngược hướng với khách điếmnhư con ruồi mất đầu thì nhanh chóng đuổi theo nàng, dở khóc dở cười kéo cô nương nhà mình lại:“Cô nương, người định đi đâu thế?” Khương Nhiêu bị Minh Thược kéo ngược trở về, vừa quay đầu đã thấy Dung Đình bước xuống xengựa. Hắn không giống nàng, hắn đội chiếc mũ rộng vành ở trên đầu, tuy lúc này ngoài trời u ámnhưng dù sao cũng sáng hơn không gian tối tăm, chật hẹp bên trong xe ngựa. Vì lẽ đó, Khương Nhiêuvừa mới nhìn sang đã thấy vết ửng đỏ mờ mờ còn in lại trên mặt Dung Đình, như tiên nhân rơi xuốngphàm trần. Làn da trắng như tuyết ban đầu đã biến thành đỏ ửng khiến sự nghiêm túc, đứng đắn vànghiêm trang của hắn chỉ còn lại chừng tám phần mười. Chỉ mỗi Khương Nhiêu biết thiếu mất hai phần có ý nghĩa thế nào. Khương Nhiêu cúi gằm mặt, không những không cảm thấy áy náy vì không chiếm được hời mà còn…Hài lòng là đằng khác. Trên đầu chữ sắc có cây đao, nàng càng ngày càng trải nghiệm sâu sắc hơn về những lời khuyên vềnam nhân. Dung Đình đưa Khương Nhiêu quay về khách điếm, sau đó trở lại huyện nha. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107524/8
Khương Nhiêu chầm chậm bước vào khách điếm, Minh Thược đi bên cạnh nàng, tò mò đặt câu hỏi:“Tiểu thư, chuyện đám cháy có điều tra ra manh mối gì không ạ?” Khương Nhiêu nhẹ nhàng gật đầu, thầm sắp xếp lại câu từ, có những chuyện không cần phải giấu diếmlàm gì: “Điều tra cũng kha khá rồi.” Minh Thược xắn tay áo: “Chúng ta gặp hắc điếm đúng không? Có phải ông chủ vô lương tâm kia biếtthân phận của cô nương nên mới muốn giết người cướp của đúng không?” “Chỉ là mối hận lúc xưa mà thôi.” Khương Nhiêu thấy bên cạnh người qua kẻ lại nên không tiết lộdanh hiệu của Hoàng hậu. Nàng kéo ống tay áo của Minh Thược, ra hiệu nàng thả tay áo xuống dưới.Trông dáng vẻ xắn tay áo lên của nàng ấy như thể liều mạng muốn tìm người tính sổ, e rằng sẽ hù dọađám nha hoàn đi ngang qua đây. Dụ Nhi ở lại khách điếm nhanh chân bước đến, vừa thấy Minh Thược như vậy thì kinh ngạc, KhươngNhiêu bèn cười: “Có chuyện gì vậy, ngươi cứ nói đi.” Dụ Nhi bước lên rồi bẩm: “Cô nương, lúc người văng mặt, không biết từ đâu xuất hiện một người bảomình là thân thích của ông chủ bị chết đuối. Người đó đến quậy phá, kiếm chuyện, cãi cùn nói chuyệnđám cháy không liên quan gì đến ông chủ cả, muốn đòi một lời giải thích.” Khương Nhiêu quay về khách điếm thì thấy trước cửa vô cùng bình yên, không có bóng dáng kẻ nàokiếm chuyện cả. Nàng ngó tới ngó lui lần nữa. Ban đầu không để ý không thấy, giờ vừa nhìn đã thấy trên mặt đất trước cửa khách điếm đầy vết càoxước của người. Dụ Nhi xoa mu bàn tay mình, oán trách: “Vừa rồi họ bị nha dịch ngăn cản nên không vào trong được,vì vậy họ đã ném rất nhiều đá vào trong. Nô tỳ thấy đám người đó chưa chắc là thân thích của ông chủkhách điếm, họ luôn miệng đòi công đạo nhưng câu nào câu nấy chỉ vòi tiền, muốn cô nương đền bù,nô tỳ phải tìm người dọn dẹp rất lâu mới khiến sân vườn quay về như ban đầu. May mắn thay ngườicủa nha môn canh giữ ở đây, bởi vậy bọn họ chưa ầm ĩ được bao lâu đã cụp đuôi cun cún, bằng khôngdù dọn dẹp cả ngày cũng không hết sạch đống đá trong sân, không chừng có người bị ngộ thươngnữa.”12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107525/8
Dù Khương Nhiêu không ở đây nhưng nàng thầm tưởng tượng ra dáng vẻ của đám người vừa đến gâychuyện. Nàng cảm nhận được nỗi đâu khi mất người thân của họ, vì vậy bèn nhíu mày rồi nói: “Coi như ôngchủ kia ác giả ác báo, bọn họ không nên tìm chúng ta đòi công đạo.” Nếu muốn nói đến công đạo thì bọn họ thiếu nàng mới phải. Nàng, đệ đệ nàng, còn cả những tùy tùng theo đoàn suýt đã táng thân trong biển lửa. Nếu không nhờnàng phúc lớn mạng lớn chạy ra khỏi biển lửa, đám người này có khóc lóc, kêu trời trách đất đòi côngđạo cho nàng và người của nàng không? Có những người, chỉ khi nào đao rơi vào người mình mới cảm thấy đau. Khương Nhiêu ra lệnh: “Mau cử người hỏi thăm tình hình, nếu trong nhà ông chủ bị chết đuối có concái chưa lớn, hoặc cha mẹ già chưa mất thì hãy bí mật sai người cho họ ít bạc.” “Nhưng phải nhớ kỹ phải tìm người đích thân gia cho bọn họ, rõ ràng đám người đến gây chuyện chủyếu vì tiền bạc mà thôi, không thể để bọn chúng chiếm hời. Nếu muốn cho cũng không được nói làchúng ta cho.” Dụ Nhi nghe vậy bèn gật đầu, rời đi thực hiện mệnh lệnh của Khương Nhiêu. Minh Thược bèn bàn bạcvới nàng: “Cô nương, tuy nói có người của nha môn trông chừng nơi này nhưng nô tỳ cảm thấy khôngnên ở lâu, lỡ người của nha môn chểnh mảng thì họ sẽ lại tới gây chuyện mất. Không bằng cô nươngxem lúc nào thích hợp, chúng ta cùng về Kim Lăng thôi, dù sao cô nương cũng tìm thấy người màmình muốn tìm rồi.” “Không vội.” Khương Nhiêu nhoẻn miệng cười: “Chúng ta chạy trốn khỏi đám cháy thì sợ gì những họhàng kia ư?” Nàng nói: “Nếu sợ bọn họ quậy phá thì cứ ở trong khách sạn, đừng chạy ra ngoài là được.” 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107526/8
Bản thân nàng cũng sợ phiền phức lắm, nhưng khi nghĩ đến Dung Đình còn ở chỗ này thì nàng khôngcòn sợ nữa. Hắn mới đưa nàng về khách điếm thì đã đến huyện nha, có lẽ vẫn còn việc chưa điều tra rõ, hoặc chưathẩm vấn ra bằng chứng, vì vậy chưa thể rời đi trong hai ngày tiếp theo. Khương Nhiêu quay về KimLăng cũng chỉ được phép ở trong khuê phòng, chi bằng ở lại đây, nơi này lễ giáo không nghiêm khắcnhư ở Kim Lăng, không bị quản thúc, đôi bên có thể gặp gỡ nhiều hơn. Một bóng người ôm y phục cũ rách bỗng xuất hiện dưới hiên, Khương Nhiêu nhìn theo bóng dángngười đó và hỏi Minh Thược: “Đó có phải Hoài Thanh hay không?” Minh Thược nhẹ nhàng gật đầu, Khương Nhiêu cũng thấy người đó chính là Hoài Thanh bèn nhanhchân đi đến dưới hiên, gọi hắn ta lại: “Hoài Thanh, ngươi đang ôm y phục mà Cửu Điện hạ nhà ngươivừa thay đúng không?” Nàng ngắm nhìn chất vải và hoa văn trên y phục: “Đây là y phục mà Cửu Điện hạ đã mặc hôm quađúng chứ?” “Ngươi định mang nó đến cạnh giếng để giặt à?” Hoài Thanh gật đầu, Khương Nhiêu lại hỏi tiếp. Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, nàng bèn nhoẻn miệng cười, hai mắt mở to nhìn thẳng vàohắn ta: “Hay là ngươi giao y phục cho ta đi.” Khương Nhiêu nói bằng giọng chân thành: “Ta sẽ giặt sạch giúp Cửu Điện hạ.” Tả phu nhân nói nàng bà ấy giỏi nấu ăn và thêu thùa, nàng nghĩ dù nàng không giỏi những thứ ấy nhưTả phu nhân nhưng nàng vẫn biết những chuyện khác. Tuy Khương Nhiêu không có kỹ năng nấu nướng và thêu thùa xuất sắc như hầu hết các cô nương trênđời nhưng nàng cũng có những mặt giỏi và những việc làm được. Giặt y phục thôi mà, có gì khó, dù sao nó cũng đơn giản hơn nấu nướng và thêu thùa rất nhiều. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107527/8
Khương Nhiêu mong chờ nhìn chằm chằm Hoài Thanh. Hoài Thanh ngẩn ra, nắm chặt y phục trong tay, vẻ mặt vô cùng bối rối và khó xử. Sáng nay hắn ta hầu hạ bên cạnh Dung Đình nên biết rõ những chuyện xảy ra ban ngày. Trong con hẻm nhỏ ở Trường Thiên nhai, Dung Đình dạy dỗ đám lưu manh xong bèn thay y phục dínhđầy máu, giao cho hắn ta mang về giặt rửa rồi mới đi tìm Khương Nhiêu. Cái áo đó là món đồ mà hắnta đang cầm trong tay. Nếu không phải có kẻ bất thình lình đến gây chuyện ở ngoài khách điếm, khiến Hoài Thanh phân tâmvì chuyện bên ngoài, làm chậm trễ thời gian thì hắn ta đã tìm người giặt và phơi áo lên luôn rồi, làmsao để đến tận giờ. Nếu bây giờ Hoài Thanh giao áo cho Khương Nhiêu, lỡ nàng phát hiện ra gì đó… Sắc mặt Hoài Thanh dần trở nên khó coi. Hắn ta đang cầm một củ khoai lang nóng phỏng tay thì đúng hơn. Một củ khoai lang nóng bỏng tay không thể ném ra ngoài. 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-162.1107528/8
Chiết Khương