Chiết Khương

Chương 161

Bà ấy là con nhà thương gia, gia đình buôn bán đồ trang sức, chỉ nhìn qua đã biết đôi khuyên tai nàycủa Khương Nhiêu có chất lượng thế nào, còn hơn cả sáu miếng ngọc như ý của bà ấy. Tuy thíchnhưng biết nó quá quý giá, bà ấy vốn không định hỏi xem đôi khuyên tai này mua ở cửa tiệm nào vìkhông thể đến Kim Lăng. Không ngờ chỉ là ý nghĩ thoáng qua trong lòng, lại bị Khương Nhiêu nhậnra, bà ấy cầm hai chiếc khuyên tai tinh xảo đó lên, nửa đùa nửa thật nói: "Ta nghĩ, cô nương nhận lấymiếng ngọc như ý của ta, thì ta có thể nhờ cô nương giúp một việc, cô nương lại đưa lễ vật quý giá nhưvậy, làm ta ngại không dám nhờ nữa." Khương Nhiêu "ôi" một tiếng: "Nếu ta có thể giúp được, phu nhân cứ nói." Phu nhân Tả nói: "Cô nương biết xuất thân của ta là nữ nhi thương gia, luôn bị người ta coi thường, màta lại không thể thay đổi tính cách bộc trực của mình, đã gây phiền toái không ít cho quan nhân nhà ta.Quan nhân đã làm Tri huyện bảy năm, bản lĩnh không nên chỉ dừng lại ở đây, ta luôn lo lắng rằngchính ta đã khiến quan nhân phải chịu nhiều lời dèm pha, làm chậm trễ con đường quan lộ của quannhân. Còn vị công tử kia... mặc dù ta không biết thân phận của ngài ấy, nhưng nhìn thái độ của quannhân, chắc thân phận ngài ấy không tầm thường, có lẽ có thể giúp quan nhân nhà ta."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu lắng nghe chăm chú, ánh mắt cực kỳ trấn tĩnh. Nàng cảm thấy khó xử. Không phải không muốn giúp, mà là khó giúp. Chỉ qua một lần gặp gỡ, nàng không thể nhìn ra liệu Tả đại nhân có thật sự tài năng như Tả phu nhânnói hay không, nàng suýt chút nữa đã chết cháy trong khách điếm nằm trong khu vực mà ông ấy quảnlý. Dù nàng cảm thấy hợp duyên với Tả phu nhân và Tả Ký Hiên, nhưng trong lòng vẫn còn do dự. Seen 25131012/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107511/7
Vì sự hợp duyên này, dù phải tặng lễ vật quý hơn cả đôi khuyên tai cũng không sao. Nhưng đường làmquan, quyền lực, đâu phải thứ có thể đo đếm bằng một đôi khuyên tai. Trong lòng Khương Nhiêu thấy khó chịu, sao người nàng cảm thấy hợp duyên lại nói lời khiến nàngkhó xử? Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Phu nhân Tả vẫn chưa nói xong: "Cô nương đừng nghĩ rằng miếng ngọc như ý ta tặng là hối lộ, ta nhờcô nương giúp việc này không phải do ta muốn tìm đường tắt, ta chỉ muốn biết rõ liệu có phải ta đã cảntrở con đường quan lộ của quan nhân nhà ta, hay là lý do khác?" Khương Nhiêu biết mình đã hiểu lầm, có chút ngại ngùng cúi đầu, nhưng lại vui vẻ hơn, ánh mắt trởnên nhẹ nhàng, nàng gật đầu, coi như đã đồng ý với Tả phu nhân. Chỉ là điều tra một chút, việc này nàng có thể giúp. Phu nhân Tả hỏi nàng: "Cô nương định ở lại đây mấy ngày?" Khương Nhiêu đáp: "Có lẽ ngày mai sẽ đi." Tả phu nhân có chút tiếc nuối nói: "Nếu cô nương ở lại đây thêm vài ngày thì tốt quá, có người cùng tađi dạo các tiệm trang sức, ta thấy trang phục của cô nương, chắc hẳn mắt nhìn rất tốt." "Nếu không đi, ta sẽ dành thời gian đến thăm phu nhân." Khương Nhiêu nói rất chân thành, Tả phu nhân cũng không coi lời nàng nói là khách sáo, tính tình củaKhương Nhiêu như thế nào, có thể nhìn thấy phần nào khi nhi tử quấn quýt không cho nàng đi, nàngvẫn dịu dàng, không muốn làm tổn thương người khác. Bà ấy ngước mắt nhìn cây trâm trên tóc Khương Nhiêu, vì hiểu rõ tính cách của nàng nên nói rất thẳngthắn: "Vừa rồi, ta nhìn trâm cài của cô nương lâu hơn, sao cô nương chỉ tặng ta khuyên tai?"12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107512/7
Khương Nhiêu đưa tay lên giữ cây trâm của mình, vô thức mở to mắt. Đương nhiên nàng biết Tả phu nhân nhìn cây trâm của nàng lâu hơn, nhưng cây trâm này là Dung Đìnhlàm cho nàng. “Cây trâm này là người khác tặng cho ta.” Khương Nhiêu dùng đầu ngón tay ấn vào đầu cây trâm ngọc, có chút hẹp hòi, mặt nàng ửng đỏ. Nàng sợ rằng Tả phu nhân sẽ mở miệng đòi cây trâm này, chuyện này dễ từ chối hơn so với việc bịhiểu lầm rằng Tả phu nhân yêu cầu nàng giúp đỡ để thăng chức cho Tả Tri huyện. Nàng vốn không đểý đến vật ngoài thân, nhưng cây trâm này thì không được. Tả phu nhân nhìn nàng có vẻ mặt như vậy, cười nhạt nói: “Tiếc là phu quân nhà ta là một khúc gỗ thậtsự, cũng không biết làm cho ta một cây trâm.” Khương Nhiêu không biết Tả phu nhân từ lời nào hoặc hành động nào của nàng mà đoán ra được câytrâm này là ai tặng, rõ ràng nàng không hề nhắc đến tên Dung Đình. Nàng ngẩng đầu lên, thấy Tả phu nhân nheo mắt cười, nhìn về phía sau nàng giống như khi nhìn Tả Trihuyện lúc ăn trưa, nàng có chút dự cảm quay đầu lại, liền thấy Tả đại nhân và Dung Đình đang đứngdưới cổng tròn. Dung Đình mỉm cười nhìn nàng, không biết đã đứng đó nhìn bao lâu. Khương Nhiêu từ từ hạ tay xuống, có chút bối rối, không biết dáng vẻ keo kiệt của mình vừa rồi có bịhắn thấy không. Sau khi từ biệt Tri huyện và phu nhân, Minh Thược đã chuẩn bị sẵn xe ngựa đợi ngoài phủ, KhươngNhiêu lên xe ngựa, vừa hạ rèm xuống, đã có một người trèo vào trong xe, nàng nhìn bóng dáng cao lớncủa Dung Đình chen chúc vào, trong lòng vẫn còn lo lắng về chuyện hành động lúc nãy có bị hắn thấykhông. Nàng đỏ bừng mặt, chỉ về phía sau: "Minh Thược đã chuẩn bị xe ngựa cho huynh rồi.”12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107513/7
“Trong mắt người khác chúng ta là phu thê đã thành thân, cùng ngồi một xe ngựa, sẽ không lộ ra sơhở.” Dung Đình thấy Khương Nhiêu ngơ ngác nhìn hắn, mỉm cười: "Trước đó đã nói, ở đây cứ giả vờ nhưđã thành thân là tốt nhất.” “Niên Niên, nàng quên rồi sao?” Khương Nhiêu tất nhiên không quên, nàng chỉ không hiểu tại sao hắn lại muốn giả vờ rằng họ đã thànhthân trước mặt người khác ngay từ đầu. Nếu phải giải thích, chẳng lẽ là để che giấu thân phận? Nghĩ như vậy, Khương Nhiêu lập tức hiểu ra, ở chỗ Tri huyện đại nhân không cần che giấu thân phận,cũng không thấy hắn nói họ đã thành thân. Nàng không đuổi hắn xuống, ngầm đồng ý cho Dung Đình ngồi chung xe ngựa. Dung Đình cười nhẹ,bước lên xe, ngồi bên cạnh nàng, lại nói thêm: "Cũng đang định nói với nàng về chuyện của chủ kháchđiếm.” Khương Nhiêu tò mò ngước mắt lên. Dung Đình không nói nhiều, chỉ ghé sát tai Khương Nhiêu, thầm thì hai chữ. “Hoàng hậu.” Ánh mắt Khương Nhiêu lộ ra vẻ chán ghét: "Nội gián trong nha môn, thực sự là biểu ca của chủ kháchđiếm bị chết đuối?” Dung Đình lắc đầu: "Là nha dịch khác.”12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107514/7
Khương Nhiêu nghe hắn nói như vậy, biết rằng hắn đã tìm ra nội gián là ai, trong lòng cảm thấy yêntâm hơn, nàng nghiến răng: "Bàn tay của Hoàng hậu sao lại vươn đến đây?” “Thứ sử U Châu.” Khương Nhiêu hiểu ý của hắn, một kẻ cầm binh quyền như Hề Tử Mặc còn chưa đủ, Thứ sử U Châucũng có liên quan đến Từ gia, Thập thất Hoàng tử hiện giờ chỉ là Hoàng tử, quyền lực của Từ Quốctrượng đã đáng sợ như vậy, nếu Thập thất Hoàng tử lên ngôi, quyền lực của Quốc trượng sẽ đạt đếnmức độ nào? Nàng chỉ nghĩ thôi đã run rẩy, đột nhiên trên đầu gối cảm thấy nặng, nhìn xuống thấy Dung Đìnhkhông biết từ lúc nào đã gối đầu lên đùi nàng, thân thể nàng cứng đờ, hắn nghiêng đầu, nửa bên mặtxuất hiện trong tầm mắt nàng: "Đêm qua mệt mỏi cả đêm, ta chưa ngủ ngon giấc.” Khương Nhiêu khẽ nhíu mày, nàng cứ nghĩ là do nàng tối qua gây rối, khiến hắn không ngủ ngon, taykhông nỡ đẩy hắn ra. Hơn nữa, hắn dựa vào nàng thế này, khiến nàng cảm thấy an tâm vô cùng. Lúc ở sân khách Tả phủ, chỉ cần hắn xuất hiện, các nha hoàn trong sân sẽ tụ tập đông hơn, dù nàngkhông để lộ ra nhưng trong lòng cũng cảm thấy khó chịu. Nàng biết nếu chân hắn lành lặn, chắc chắn sẽ rực rỡ như phượng hoàng, biết bao người dõi theo. Nhưng không ngờ sự chú ý này lại còn thu hút cả ánh mắt của những nữ tử khác. Thật sự nghĩ đến là đã thấy bực bội. Khương Nhiêu cúi mắt xuống, che đi sự bất an thoáng qua, sức nặng trên đầu gối khiến nàng mỉmcười, sự bất an trong mắt dần tan biến. Người khác có nhìn cũng chỉ nhìn, sau này chỉ có nàng mới là thê tử chính thức của hắn. Nàng cúi đầu ngắm nhìn khuôn mặt yên tĩnh của hắn, bình yên ngoan ngoãn, gương mặt đẹp đẽ thếnày, dù không phải để dỗ dành người khác, nàng cũng muốn thừa nhận rằng khi còn nhỏ hắn nhất định12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107515/7
là rất xinh trai và đáng yêu. Ánh mắt nàng lướt xuống, nhìn thấy những vết sẹo chằng chịt sau gáy lộ ra dưới tóc đen xõa tung. Hồi nhỏ hắn... Khương Nhiêu đột nhiên nhận ra điều gì đó. Từ Quốc trượng và Hoàng hậu luôn coi hắn là cái gai trong mắt, hắn rốt cuộc đã sống sót ra sao... Nàng không kiềm chế được đưa tay chạm vào những vết sẹo đó, rõ ràng hắn đẹp đẽ như vậy, những vếtsẹo xấu xí như con rết này không nên xuất hiện trên người. Nhưng nếu đó là những vết thương từ hồi nhỏ, đã qua lâu như vậy, e rằng cả thuốc trị sẹo cũng mất tácdụng. Ngón tay Khương Nhiêu vừa chạm vào vết sẹo kéo dài đến sau tai hắn, dọc theo đường sẹo mà cọ xát,đốt ngón tay cọ vào tai hắn, cổ tay thình lình thấy lạnh. Dung Đình nắm lấy tay nàng, từ từ ngồi dậy, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt lên người nàng, bàn tay lớncủa hắn từ từ ép xuống, kéo bàn tay nhỏ nhắn của nàng đặt lên vách xe. Đôi mắt Khương Nhiêu trong trẻo, long lanh ngước nhìn hắn một cái. Vẻ mặt này của hắn lúc này nàng đã từng thấy, đó là lần khi nàng từ Nghiệp thành đuổi theo và trốntrong xe ngựa của hắn. Lông mi nàng khẽ lay động, hơi thở hỗn loạn. Mi mắt nàng rung nhẹ, cắn môi, không phải là không muốn, nàng nhắm mắt lại, khuôn mặt trắng nõnhơi ngước lên, cánh môi anh đào căng mọng ướt át, dáng vẻ ngoan ngoãn cam chịu, mặc người xâm12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107516/7
chiếm. Nhưng nàng không đợi được chuyện mà nàng nghĩ xảy ra mà chỉ nghe thấy tiếng cười nhẹ của hắn,nàng muốn mở mắt nhưng lại bị hắn che lại. Vành tai Khương Nhiêu bị tiếng cười trầm thấp của hắn làm cho ngứa ngáy, dần nhận ra mình vừa hiểulầm điều gì, mặt nàng đỏ bừng, nắm lấy tay hắn, nhìn thấy hắn quỳ nửa gối trước mặt nàng cười, nhưđang cười nhạo bộ dạng ngốc nghếch khi hiểu lầm của nàng. Nàng đã đủ bực bội vì hiểu lầm rồi, đang định mở miệng biện hộ cho mình, hắn lại cúi xuống hôn lênmọi lời thanh minh của nàng. Nụ hôn bất ngờ làm Khương Nhiêu giật mình túm lấy áo hắn, khuôn mặt lập tức ửng đỏ, tiếng rên rỉnhẹ nhàng thôi thúc Dung Đình siết chặt lấy eo nàng, ghì sát vào vách xe, lực trên môi càng thêmmãnh liệt. Rất lâu sau, hắn hôn lên chóp mũi của nàng, nghiêng đầu tựa lên vai nàng, giọng nói trở nên trầm thấphơn trước, thêm phần khàn khàn ám muội. “Nàng thích..” Hắn dùng giọng điệu quyến rũ dị thường mỉm cười ghé vào tai nàng hỏi: "... Cây trâmta làm đến thế sao?" “Tả phu nhân muốn cũng không cho?” Hắn vẫn cười, ngón tay lành lạnh vuốt ve vành tai nhỏ nhắn ửng hồng của Khương Nhiêu, đầu ngóntay thô ráp khiến thân thể nàng run lên: "Niên Niên, có muốn bông tai không?” 12/5/24, 8:36 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-161.1107517/7