Khương Nhiêu bị bóng hình của hắn bao phủ, nàng ngẩng mặt lên nhìn. Hắn chắn mất ánh sáng, gươngmặt dịu dàng chìm trong bóng tối. Y phục của hắn giản dị, chỉ là vải thô, tóc cài trâm gỗ, nhưng khôngthể che lấp khí chất quý phái trên người. Đôi mắt hắn dường như phủ một lớp bụi, u sầu, lại khiếnngười ta thương tiếc. Khương Nhiêu nhìn vào mắt hắn, thấy bóng hình nhỏ bé của chính mình đang dao động trong conngươi, tựa như bị mê hoặc. Không hiểu sao, nàng bất chợt vươn tay ra, muốn chạm vào đầu hắn. Ánh mắt xám xịt của hắn dường như kích thích một phần bản năng trong nàng, khiến nàng cảm thấymình phải làm như vậy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đặc biệt là khi Dung Đình thấy nàng giơ tay lên, khẽ nở nụ cười, vô hình trung lại như một sự khuyếnkhích và cám dỗ, làm tay nàng không kìm được mà tiếp tục vươn tới, đầu ngón tay gần chạm vào máitóc đen của hắn. Đúng lúc này, một nha hoàn của Tả phủ bước vào sân khách, nói với họ: “Khươngtiểu thư, công tử, phu nhân đã trở về, mời hai người đến tiền thính dùng cơm, xin đi theo nô tì.” Khương Nhiêu thấy ánh mắt đầy ý cười của nha hoàn khi nhìn họ, vội rụt tay lại, ho khan để che giấusự ngượng ngùng của mình, nàng giấu tay sau lưng, theo nha hoàn đi về phía tiền thính. Dung Đình đứng sau, nhìn đôi tay nhỏ nhắn sau lưng nàng, chắc hẳn nàng xấu hổ lắm, ngón tay cònhơi đỏ lên, co lại như không biết nên để đâu. Hắn mỉm cười, chắp tay đi theo nàng. Phủ đệ Tả gia không rộng lắm, khoảng cách từ sân khách đến tiền thính tuy không xa nhưng cũng phảiđi vài chục bước. Trong lúc đi, Khương Nhiêu nói với hắn: “Ta biết dung mạo của chàng khi còn nhỏ.” Seen 25131012/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107501/7
Nàng đã mơ thấy hình ảnh hắn lúc còn nhỏ một lần. Trong lễ hội, một đứa trẻ nhỏ bé, đơn độc, ẩn mình sau đám đông. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Dù dạo này nàng không còn mơ thấy những giấc mơ tiên tri về tương lai nữa nhưng những ngày trướcđó, khi mơ thấy chúng, mỗi giấc mơ đều sẽ báo hiệu cho điều gì đó, chỉ có lần đó là không phải, nàngmơ thấy chuyện quá khứ. Dù nàng không chắc chắn, nhưng trực giác cảm thấy giấc mơ đó chính là chuyện đã xảy ra. Dung Đình nhíu mày: "Nàng biết?” Hắn và nàng chỉ có một lần xuất hiện cùng nhau, chính là cái đêm cùng nhau sưởi ấm sau khi bị bắtcóc tại hội đèn lồng năm đó. Khương Nhiêu gật đầu. Nàng không hiểu vì sao hắn lại muốn được khen ngợi là đáng yêu như một đứatrẻ ba tuổi, nhưng nếu hắn muốn nghe lời khen, chỉ cần một câu là đủ. Dỗ dành người khác là sởtrường của nàng, nàng quay lại nhìn Dung Đình: "Khi đó, chàng quả thật rất đáng yêu.” Dung Đình dừng bước, chân mày vẫn nhíu chặt chưa giãn ra. Cướp kẹo dẻo của nàng, lấy trâm của nàng, khiến nàng khóc lóc thảm thiết, trong mắt nàng... có thểgọi là đáng yêu ư? Khương Nhiêu không chỉ nói mà còn gật đầu, vẻ mặt khẳng định, cuối cùng khiến Dung Đình khôngthể kiềm chế, nghi hoặc lên tiếng: "Nàng thấy ta lúc nào?” Khương Nhiêu đáp: “Nghe phụ mẫu ta kể.” 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107502/7
Trước mặt còn có nha hoàn của Tả gia, nàng đương nhiên không thể nói về những giấc mơ nàng đãthấy. Dung Đình khẽ cười. Hóa ra là hắn tự làm rối mình. Hắn chưa từng có ký ức gặp Khương Hành Chu hoặc Tần Khuynh Thiện. Họ vào phòng ăn, gặp được Tri huyện phu nhân.. Phủ đệ của Tả Tri huyện từ trong ra ngoài đều trông rất thanh tịnh giản dị, ông ấy cũng có tác phongthanh liêm, nhưng phu nhân ông ấy thì khác, ăn vận vô cùng lộng lẫy quý phái, trang sức trên người rõràng có giá trị không nhỏ. Trong bữa tiệc, phu nhân Tri huyện ôm Tả Ký Hiên, Tả Ký Hiên nhìn Khương Nhiêu, bà ấy cũng nhìnKhương Nhiêu. Mẫu tử họ có khuôn mặt giống nhau, tầm mắt lại dồn về một nơi, khiến Khương Nhiêukhông thể làm ngơ. Lúc rời đi, Tả Ký Hiên thấy Khương Nhiêu muốn đi, quả nhiên như nha hoàn nói, mếu máo như muốnkhóc. Khương Nhiêu không chịu nổi khi thấy cảnh đứa trẻ rơi nước mắt, cộng thêm Tri huyện và phu nhânmuốn giữ nàng lại, để dỗ dành cậu bé, nàng ở lại Tả phủ thêm một lúc nữa. Phu nhân Tri huyện ôm Tả Ký Hiên, nhìn Khương Nhiêu: "Thật áy náy, chỉ vì dỗ nó vui vẻ mà làm mấtthời gian của cô nương.” Tả Ký Hiên ngồi trong lòng bà ấy, nhìn Khương Nhiêu, lại vui vẻ trở lại. Phu nhân Tri huyện che tai Tả Ký Hiên lại, thì thầm với Khương Nhiêu: “Chờ nó ăn trưa xong một lúcsẽ buồn ngủ, lúc đó cô nương có thể ra về.”12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107503/7
Khương Nhiêu cười, nắm tay Tả Ký Hiên: "Ta ở đây cũng không có việc gì khác, cậu bé muốn làmthân với ta, lại khiến ta cảm thấy được ưu ái.” Phu nhân Tri huyện cười một cái, cúi đầu đùa với nhi tử, Tả Ký Hiên không hài lòng khi bị mẫu thânche tai, lại nhảy xuống tìm Khương Nhiêu đòi bế. Khương Nhiêu cười bế cậu bé lên, buổi trưa nàng đã bảo Minh Thược ra ngoài mua một cái trống lắccho trẻ con, giờ đây rất hữu dụng, nàng nhét vào tay Tả Ký Hiên. Cậu bé mê mẩn với món đồ nhỏtrong tay, bớt chú ý đến Khương Nhiêu. Phu nhân Tri huyện nhanh chóng gõ nhẹ vào đầu cậu bé, nhắcnhở: “Còn không mau cảm tạ Khương cô nương.” Tả Ký Hiên đau đến trề môi, ngẩng đầu nhìn Khương Nhiêu, nề nếp nói cảm ơn: “Cảm tạ Khương cônương.” Khương Nhiêu nhìn khuôn mặt mềm mại của Tả Ký Hiên, bất giác nghĩ đến câu nói của Dung Đình vềsự đáng yêu của hắn. Nếu nàng có thể gặp hắn khi còn nhỏ, có lẽ cũng muốn ôm hắn không buông tay. Nhưng lúc đó nàng hình như còn nhỏ hơn. Phu nhân Tri huyện không muốn để Tả Ký Hiên làm Khương Nhiêu mệt mỏi quá lâu, nhanh chóng ômcậu bé lại. Trong lòng Khương Nhiêu trống rỗng, nhìn phu nhân Tri huyện, mắt chớp chớp, như có điều muốn nói. Phu nhân Tri huyện thấy nàng đang nhìn mình, hơi ngước mắt lên, Khương Nhiêu nhìn vào ánh mắt bàấy, mỉm cười nhẹ: "Tri huyện đại nhân tốt với phu nhân thật đấy.” Dù chỉ là một bữa trưa ngắn ngủi, nhưng nàng vẫn nhận ra, Tả phu nhân tính tình phóng khoáng hoạtbát, Tả Tri huyện lại là một văn nhân điển hình, trông có vẻ nghiêm khắc cứng nhắc, ít nói, nhưng rấtyêu thương phu nhân của mình. Cha mẹ nàng cũng rất yêu thương nhau, nhưng khi ở Kim Lăng, nàng chưa bao giờ để tâm đến mốihôn sự của mình với Dung Đình, cũng chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ về chuyện đính ước. Giờ12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107504/7
muốn suy nghĩ lại, cha mẹ lại không ở bên cạnh, cộng thêm dù cha mẹ có ở bên, có những điều nàngcũng xấu hổ hỏi, không bằng hỏi Tả phu nhân, người có duyện gặp gỡ vài lần, trò chuyện cũng có thểmở lòng hơn. Tả phu nhân nghe Khương Nhiêu nói vậy, che miệng cười, có chút đắc ý: "Cô nương chỉ thấy chàng ấytốt với ta, vậy có thấy ta tốt với chàng ấy không? Vừa rồi khi ăn cơm, ta gắp đồ ăn cho chàng ấy sắpđầy tràn cả bát đấy.” “Tính tình chàng ấy trầm lặng không thú vị, chỉ chú tâm vào sách thánh hiền, mỗi lần vùi đầu vào sáchlà không biết đến chuyện gì khác. Nhưng chàng ấy không phải thần tiên, chỉ là một tên ngốc chìm đắmtrong sách vở, không thể tránh khỏi những chuyện ăn mặc vặt vãnh trên thế gian này, ta và chàng ấyquen biết từ nhỏ, đã quen với tính nết của chàng ấy. Cô nương đừng thấy trông ta như không biết phânbiệt được ngũ cốc, ta xuống bếp được, thêu thùa may vá cũng không tệ, y phục của chàng ấy từ trướcđến giờ vẫn do ta lo liệu, nếu không cưới ta, trên đời làm gì có ai chăm sóc chàng ấy tốt được nhưvậy?" Tả Ký Hiên ngồi trong lòng Tả phu nhân gật gật đầu, còn bổ sung thêm một câu: "Phụ thân, đầu gỗ." Hiển nhiên là rất đồng ý với những lời Tả phu nhân nói. Khương Nhiêu lập tức hiểu rõ vị trí của Tả Tri huyện trong gia đình, nàng mỉm cười, ánh mắt congcong, nụ cười càng thêm rạng rỡ. Tả phu nhân là nữ nhi thương hộ, Đại Chiêu trọng văn trọng võ, nhưng thương nhân lại có địa vị thấp.Nếu lấy phải nam nhân quan tâm đến cái nhìn của người đời, ắt hẳn sẽ không thể sống cuộc đời vui vẻthoải mái như thế này. Mặc dù Tả phu nhân nói rằng Tri huyện là một tên ngốc chìm đắm trong sáchvở, nhưng Khương Nhiêu nghe ra lời nói đó không phải là thật lòng, mà chỉ là một lời trách yêu ngọtngào. Chỉ có lòng nàng như bị vuốt mèo cào qua, có chút nhói lên. Quen thuộc với tính tình của hắn... Nàng bấm tay nghĩ xem mình biết được bao nhiêu về Dung Đình, càng nghĩ đầu óc càng trống rỗng. 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107505/7
Khương Nhiêu không biết Dung Đình thích gì, chỉ biết hắn ghét gì. Dường như cũng không đúng. Nàng từ trong mộng biết rằng hắn chán ghét mọi thứ. Nhưng rõ ràng hắn đã khác so với trong mộng. Cuối cùng, nàng vẫn chẳng biết gì về hắn. Chưa kể đến việc nàng không có tài nghệ thêu thùa hay nấu nướng gì xuất sắc... Khương Nhiêu ôm đầu đau khổ, âm thanh của chiếc trống lắc dần dần biến mất xung quanh, Tả KýHiên đã yên tĩnh ngủ trong lòng Tả phu nhân, Tả phu nhân nhẹ nhàng trao cậu bé cho nha hoàn bêncạnh, bảo nha hoàn đưa cậu bé đi, rồi mới khẽ gõ bàn. Một lúc sau, có nha hoàn mang một chiếc hộp dài bằng phỉ thúy bước lên, Tả phu nhân trao hộp dàicho Khương Nhiêu: "Miếng ngọc như ý này là báu vật mà ta đã cất giữ nhiều năm, biết cô nương từKim Lăng đến, gia đình giàu có, thứ nhỏ nhặt này e rằng không lọt vào mắt cô nương, nhưng Ký Hiênrất hợp với cô nương, lại làm phiền cô nương lâu như vậy, cô nương hãy nhận lấy miếng ngọc như ýnày coi như là lời xin lỗi của chúng ta." Phu nhân Tả hỏi nàng: "Cô nương và vị công tử đó, khi nào thành hôn?" Mặc dù Tri huyện đại nhân biết Dung Đình chính là Cửu Hoàng tử mất tích trong trận Hoài Châu,nhưng khi dùng cơm, Tri huyện đại nhân giới thiệu Dung Đình với Tả phu nhân rằng hắn họ "Tề",dùng tên giả, cũng không nhắc đến chuyện nàng là tiểu thư của phủ Ninh An Bá nên nàng biết nên nóigì trước mặt Tả phu nhân, không tiết lộ quá nhiều về bản thân, chỉ đáp bừa: "Đợi đến mùa đông." Phu nhân Tả gật đầu: "Vậy thì miếng ngọc như ý này, coi như là chút lòng thành làm quà cho lễ thànhhôn sau này của cô nương." 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107506/7
Khương Nhiêu cúi đầu nhìn cái hộp nhỏ đó, ngọc bích có chất lượng không tệ, nhưng thực sự khôngthể so sánh với những thứ trong nhà nàng, thậm chí còn không quý bằng đôi hoa tai nàng đang đeo lúcnày. Nhưng nàng mỉm cười, ánh mắt không hề có chút khinh miệt hay bất mãn, nói một tiếng "phu nhân cólòng rồi", rồi bảo Minh Thược cất cái hộp đó đi. So với Tả Ký Hiên, Tả phu nhân mới là người khiến nàng cảm thấy hợp duyên hơn, tính cách của Tảphu nhân có vài phần giống với tiểu di của nàng, chỉ là tiểu di của nàng không may mắn như Tả phunhân, lấy phải một Hoàng đế có tam cung lục viện, không thể sống cuộc sống một đời một đôi. Khương Nhiêu nhận lễ, trước khi Tả phu nhân lên tiếng, nàng đã tháo đôi khuyên tai trên tai mìnhxuống, đưa hai miếng ngọc bích nhỏ tinh tế cho Tả phu nhân: "Ta thấy phu nhân cứ nhìn chằm chằmvào khuyên tai của ta, đoán rằng phu nhân thích, đôi khuyên này hôm nay ta mới đeo lần đầu, nếu phunhân không chê, ta xin tặng phu nhân coi như là quà đáp lễ." Phu nhân Tả cúi đầu nhìn, im lặng một lúc, bỗng bật cười: "Cô nương thật là tinh tế." 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-160.1107507/7
Chiết Khương