Chiết Khương

Chương 159

Nhận ra nàng đang nhìn mình, Dung Đình bèn quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt dịu dàng có một khônghai: "Tả đại nhân, đây là Tứ cô nương của phủ Ninh An Bá." Hắn khẽ nhếch môi mỏng, giọng nói chứa đầy sự tự hào và đắc ý: "Phu nhân của ta." Khương Nhiêu bỗng đỏ bừng mặt. Hắn nói bên ngoài cứ giả vờ hai người là đôi phu thê chưa cướicũng được, nhưng tại sao lại nói điều đó trước mặt Tri huyện đại nhân...Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nàng ngượng ngùng không biết làm thế nào, khẽ kéo tay áo hắn, Dung Đình mới chậm rãi bổ sung:"Chưa cưới hỏi." Lúc này Khương Nhiêu mới bớt đi vài phần ngại ngùng, cúi đầu hành lễ với Tả Tri huyện. Tả Tri huyện mỉm cười, thái độ vô cùng khách sáo: "Hân hạnh được gặp Tứ cô nương." Khương Nhiêu không biết sự lễ độ này của ông ấy là dành cho phủ Ninh An Bá hay cho Dung Đình,tuy nhiên chỉ cần nghĩ đến khả năng là vế sau, nàng lập tức mỉm cười. Tả Ký Hiên thấy Khương Nhiêu cười thì vẫy tay với nàng, Tả Tri huyện nhìn nhi tử, đặt cậu bé xuốngđất, ra lệnh cho nha hoàn dẫn cậu bé ra ngoài rồi quay về phía Khương Nhiêu, kính cẩn nói: "Là hạquan dạy con không nghiêm, khiến khuyển tử mạo phạm cô nương rồi." Tả Ký Hiên được nha hoàn bế ra ngoài, cậu bé nằm trên vai nha hoàn mà vẫn chăm chú nhìn KhươngNhiêu. Ánh mắt nàng dõi theo bóng dáng đáng yêu của cậu bé, nói với Tả đại nhân: "Là ta thấy cậu bétrông rất hoạt bát đáng yêu, không kìm được muốn thân thiết." Seen 25131012/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107491/8
Nàng nhớ lại những lời nha hoàn kể về chuyện Tri huyện đại nhân và phu nhân không cho Tả Ký Hiênăn đồ ngọt. Lúc nãy khi nhìn thấy gương mặt mềm mại của Tả Ký Hiên, nàng chỉ muốn chiều chuộngcậu bé. Giờ không thấy cậu bé nữa, nàng mới nhận ra nếu để cậu bé ăn quá nhiều bánh kẹo mà bị đaurăng thì không biết đứa trẻ sẽ khó chịu thế nào, nàng cảm thấy áy náy: "Lúc nãy, ta nhất thời mềm lòngcho cậu bé ăn hai miếng bánh bách hoa. Nếu đã gây phiền hà cho đại nhân, mong đại nhân bỏ qua." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tri huyện bật cười ha hả, không nói với Khương Nhiêu mà quay sang nhìn Dung Đình: "Chẳng tráchCửu Điện hạ nói phu nhân của ngài cái gì cũng tốt. Quả nhiên là vậy." Khương Nhiêu hiểu ý tứ của ông ấy, tim đập nhanh hơn, cúi đầu xuống. Dù trong lòng nàng tự nhủ rằng đây chỉ là lời khách sáo của Tri huyện đại nhân, nhưng không thể tránhđược đỏ mặt. Tri huyện đại nhân cười nói: "Chỉ hai miếng bánh Bách Hoa, không sao." "Bình thường quá nghiêm khắc với nó, thỉnh thoảng thả lỏng chút cũng không vấn đề gì." Tả Tri huyện mời họ ở lại dùng bữa trưa. Khương Nhiêu thấy Dung Đình không giấu thân phận trướcmặt Tri huyện nên cũng không hỏi thêm, theo sự sắp xếp của hắn mà hành động. Dung Đình đồng ý ởlại, nàng cũng ở lại theo. Còn mấy canh giờ nữa mới đến bữa trưa, Khương Nhiêu ngồi đợi bên bàn đá cạnh hòn núi giả trongsân khách, Dung Đình thì Tri huyện mời vào thư phòng. Nàng không có ai để trò chuyện, cũng khôngthể can dự vào việc điều tra vụ án nên cảm thấy hơi buồn chán. Ngón tay nàng lần theo những vết lõmdo phong hóa trên mặt bàn đá, trong lòng lại mong gặp lại đứa trẻ lúc nãy. Khi Dung Đình từ thư phòng bước ra thì nhìn thấy dáng vẻ Khương Nhiêu đang cực kì buồn chán. Ngón tay nàng di chuyển trên mặt bàn đá, thần trí không biết bay đến nơi nào. Hắn bước đến, nhấc taylên chạm vào mặt nàng, ngón tay lạnh buốt khiến Khương Nhiêu tỉnh táo hơn nhiều. 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107492/8
"Nghĩ gì vậy?" Khương Nhiêu thành thật đáp: "Tả Ký Hiên." Nụ cười của Dung Đình biến mất, hắn nhận ra mình mất tự chủ, khóe miệng lại nhếch lên, có điều làngấm ngầm nghiến răng. Không ngờ một đứa trẻ mới mọc răng chỉ chốc lát khiến nàng ấy nhớ mãi không quên. "Chuyện khách điếm bị cháy nhờ có Tri huyện giúp đỡ nên đã điều tra gần xong rồi." Hắn ngồi xuốngđối diện nàng, chậm rãi nói vài câu kéo nàng ra khỏi dòng suy nghĩ, chờ Khương Nhiêu bắt đầu thấyhồi hộp, hắn lại ỉm đi: "Về rồi sẽ nói cho nàng biết." Sự tò mò của Khương Nhiêu bị khơi dậy mà không được thỏa mãn, không khỏi bĩu môi. Nhưng nàng biết đây là phủ của Tri huyện, phía sau còn có các nha hoàn của Tả gia đi lại, có vài lờikhông tiện nói nên đành phải nén lòng tò mò lại, cũng không có gì khó chịu. Trong tiềm thức, nàng biết rằng vụ án này có Dung Đình can thiệp nên thậm chí không thấy chút sợ hãinào. Khương Nhiêu nhẹ nhàng rũ mắt, hỏi Dung Đình: "Chàng có biết Tả Ký Hiên đang ở đâu không?" Phu nhân của Tri huyện không có ở đây, nàng vẫn thấy ngại ngùng khi gặp ngoại nam, không tiện đitìm Tri huyện đại nhân mới gặp mặt một lần để nói rằng nàng muốn gặp lại nhi tử của họ. Dù cho nàngthực sự muốn gặp lại cậu bé. "Vẫn muốn gặp nó à?" Dung Đình hỏi nàng. Giọng hắn lạnh lẽo, vô hình trung ẩn chứa vài phần nguy hiểm nhưng nụ cười dịu dàng trên khuôn mặtđã che giấu điều đó, khiến người ta hoàn toàn không nhận ra. 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107493/8
Khương Nhiêu gật đầu, trong đôi mắt hạnh tràn đầy ánh sáng dịu dàng. Vừa rồi nàng suýt nữa đã nắm được bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của đứa trẻ ấy, một đôi tay nhỏ xinhmềm mại chỉ nhìn thôi cũng khiến nàng mềm lòng không chịu được. Đôi mắt phượng dài hẹp của Dung Đình nheo lại, ngón tay không kiên nhẫn gõ từng nhịp lên mép bànđá, bỗng nhiên hắn không nói một lời mà đứng dậy, rời khỏi sân khách. Hắn đi một lúc lâu, Khương Nhiêu đang tò mò hắn đi đâu thì hắn đã quay lại, dẫn theo cả Tả Ký Hiên. Dù đang dẫn theo cậu bé nhưng hắn không nắm tay cũng không bế. Tả Ký Hiên được Hoài Thanh dắt, khi đến cổng tròn của sân khách, Hoài Thanh liền buông tay. Tả Ký Hiên chạy rất nhanh, nhào đến bên Khương Nhiêu, dù mới lần thứ hai gặp mặt nhưng đã thânquen hơn nhiều so với lần đầu. Cậu bé leo lên chân Khương Nhiêu, giơ hai cánh tay ngắn ngủn, đòiKhương Nhiêu bế, mấy nha hoàn phía sau cậu bé nhìn dáng vẻ của tiểu thiếu gia nhà mình che miệngcười. Được một đứa trẻ nhỏ nhắn xinh xắn như thế lao vào lòng, Khương Nhiêu không khỏi mừng rỡ, theobản năng nàng đặt tay lên lưng cậu bé, Tả Ký Hiên xoay người, lưng quay về phía Khương Nhiêu, ngồivào lòng nàng, nhìn về phía Dung Đình, người đã dẫn cậu bé đến. Dung Đình cười với cậu bé, nụ cười rất dịu dàng, trông cực kỳ thân thiện, chỉ có bàn tay giấu sau lưngđã nắm thành nắm đấm. Hắn nhẹ giọng nói với Khương Nhiêu: "Nàng muốn gặp nó nên ta đã nói vớiTri huyện đại nhân để đưa nó đến." Khương Nhiêu cúi đầu, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Tả Ký Hiên như ước nguyện. Khương Nhiêu hồi tưởng lại cảnh lúc nãy khi gặp Tri huyện đại nhân, ánh mắt của Dung Đình khi nhìnTả Ký Hiên đầy gai góc, nàng tự nhủ chắc mình đã nhìn nhầm. 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107494/8
Tả Ký Hiên ngồi trong lòng Khương Nhiêu, không hiểu sao mà vui mừng khôn xiết, cậu bé ngẩng đầunhìn nàng, rút bàn tay nhỏ từ tay nàng ra, khoa tay múa chân trong không khí. Cậu bé vẫn nhớ chuyện Khương Nhiêu muốn dạy mình viết tên, trên đường đi cậu bé còn lén nhờ HoàiThanh dạy lại nên háo hức nói: "Tỷ tỷ, ta viết tên cho tỷ xem." Vừa viết, cậu bé vừa đọc to các nét ngang, dọc, chấm, mác, vừa đọc “mã bắc điền cộng*”. *马北田共 - Mã Bắc Điền Cộng: Ghép lại thành chữ Ký 骥, nghĩa là ngựa tốt, ngựa giỏi, ám chỉ ngườitài giỏi. Có điều khi viết chữ “Ký” trong tên mình, cậu bé lại viết không đúng, các nét “mã bắc điền cộng”được xếp dọc lại thành một hàng dài, cậu bé lại không hề nhận ra lỗi sai, vẻ mặt đầy nghiêm túc khiếnKhương Nhiêu không nhịn được cười. Nàng nhìn thoáng qua là biết cậu bé chỉ mới học qua, bèn nắm lấy ngón tay nhỏ của cậu bé phác lạitrong không khí, coi như sửa lỗi. Dung Đình day day thái dương, nhìn cảnh một lớn một nhỏ hòa hợp đối diện, căm tức nhìn nơi mà cáiđầu nhỏ của Tả Ký Hiên đang tựa vào, cơn giận trong mắt hắn sắp không che giấu được, trong lòng hốihận vì đã mềm lòng đưa Tả Ký Hiên đến để làm nàng vui. Có điều nhìn Khương Nhiêu ôm Tả Ký Hiênvui vẻ như vậy, dù giận đến mức nào, hắn cũng không muốn rời mắt khỏi nàng. Đúng là tự chuốc lấy khổ. Hắn không thích trẻ con. Nhưng nàng lại rất thích trẻ con... Hắn sẽ cho nàng một đứa. Suy nghĩ này đột nhiên xuất hiện, Dung Đình sững người, trở nên thất thần, vành tai dần đỏ lựng lên,sắc đỏ thậm chí lan ra cả khuôn mặt trắng trẻo của hắn. 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107495/8
Mãi cho đến khi bị giọng nói của Tả Ký Hiên cắt ngang. "Mặt huynh ấy đỏ quá." Tả Ký Hiên chỉ vào Dung Đình, nói với Khương Nhiêu: "Thật sự rất đỏ, như bị ốm vậy." Khương Nhiêu vốn đang cúi đầu chơi đùa với Tả Ký Hiên nên không để ý đến Dung Đình, ngẩng đầulên thấy mặt hắn đã đỏ ửng bèn nhíu mày hỏi: "Không phải chàng bị ốm rồi chứ? Có cần đến y quánkhông?" Nàng thả tay Tả Ký Hiên ra, vươn tay về phía trước, muốn thử xem mặt hắn có nóng không. Nàng vừa chạm tay vào, Dung Đình liền bừng tỉnh, cơ thể cứng đờ, theo bản năng lùi lại. Sợ mất kiểm soát, hắn thậm chí không dám nhìn nàng, chỉ lắc đầu. Khương Nhiêu thấy hắn lùi lại, tay dừng giữa không trung, có chút bán tín bán nghi. Khương Nhiêu chơi đùa cùng với Tả Ký Hiên một lúc, đến khi thấy cậu bé buồn ngủ bèn gọi nha hoànbế cậu bé đi nghỉ. Nàng nhìn thấy Dung Đình đứng bên cạnh cúi đầu như thể có chút tủi thân, dù mặthắn không còn đỏ như trước nhưng nàng vẫn không yên tâm, hỏi lại: "Cơ thể chàng... thực sự khôngsao chứ?" Đêm qua nàng đã lấy hắn làm gối suốt cả đêm, không cho hắn cởi y phục, chăn cũng chỉ đắp được mộtgóc, có lẽ do lạnh mà sinh bệnh, mới khiến mặt hắn đỏ đến thế. Dù sao hắn cũng từng bị thương tật đầy mình, chưa chắc đã khỏe mạnh hoàn toàn. Dung Đình đã khôi phục lại sắc mặt bình thường, hắn nhìn nàng, yết hầu nhấp nhô, nhanh chóng quaymặt đi, ung dung nói: "Chỉ là nhớ lại một số chuyện thôi." 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107496/8
Khương Nhiêu nheo mắt. Nhớ gì mà khiến mặt hắn đỏ đến vậy? "Sau này sẽ nói với nàng." Dung Đình vẫn tránh ánh mắt nàng, vành tai lại lặng lẽ đỏ lên. Ngoài sân truyền đến tiếng động, hình như phu nhân Tri huyện đã trở về. Trước khi đứng dậy, KhươngNhiêu hỏi Dung Đình: "Mọi việc đã điều tra xong rồi, ngày mai liệu chúng ta có thể về Kim Lăngkhông?" Dung Đình khẽ gật đầu: "Nhanh nhất ngày mai là có thể trở về." Khương Nhiêu thấy an tâm không ít, rũ mắt nhìn bàn đá, có chút tiếc nuối. Đệ đệ nàng đã lớn, đến tuổi nghịch ngợm, hồi bé còn có phần đáng yêu, giờ thì chẳng còn chút nào. Tả Ký Hiên là một đứa trẻ ngoan ngoãn, khiến người ta yêu thích không rời, vừa rồi ôm cậu bé mộtchút, cảm tình càng sâu đậm, giờ rời đi... sẽ không được gặp lại nữa. Nàng ôm mặt, cảm thán: "Công tử nhà họ Tả thật là hoạt bát đáng yêu." Nàng nghe thấy một tiếng "rắc" vang lên giữa không trung, ngước mắt thấy Dung Đình nắm chặt tay. Đây là lần đầu tiên nàng thấy trên mặt hắn xuất hiện vẻ phiền não đến mất khống chế, nàng đang thắcmắc chuyện gì, hắn đã từ từ bước đến bên nàng, bàn tay lạnh lẽo vươn tới, quấn lấy ngón tay nàng, rõràng người này đã cắn răng chịu đựng hồi lâu. Nhưng khi hắn thì thầm bên tai nàng, giọng lại mềmmỏng, trầm thấp mê hoặc, dáng vẻ ganh tị với một đứa trẻ thật ấu trĩ: "Ta lúc nhỏ…" "... Cũng hoạt bát đáng yêu." 12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107497/8
12/5/24, 8:35 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-159.1107498/8