Nàng muốn mùa đông năm nay hai người phải ở bên nhau. Bọn họ vẫn còn rất nhiều rất nhiều sau này nữa. Nàng vừa mới nói được một nửa, lúc nói đến đoạn sau giọng nàng bắt đầu nhỏ đi, dần dần im lặngkhông nói gì nữa.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Dung Đình đang cõng nàng cũng đã dừng lại, sau đó nhìn lướt qua nàng. Vành tai sau của hắn dần dần đỏ bừng lên, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên u ám. Hắn chưa từng có tâm trạng như vậy với bất kỳ ai, vừa muốn cẩn thận che chở lại vừa muốn ngangngược chiếm giữ cho riêng mình. Dung Đình dừng bước một lúc, sau đó hắn lại đi về phía trước, gió đêm ven sông rất lạnh, Dung Đìnhdùng một tay đang rảnh của mình kéo phần tay áo đang bay phấp phơ trong gió của Khương Nhiêunhét vào trong ngực của bản thân nàng, tiếp theo lại kéo cái mũ ô sa vừa đội lên của nàng xuống, chekhuất nhan sắc khi ngủ say của nàng. Hắn muốn giấu nàng đi, để mặt trăng cũng không thể nhìn thấy. … Sau khi đưa Khương Nhiêu về khách điếm, Dung Đình để nàng xuống giường, hắn luôn biết cáchchăm sóc bản thân, tất nhiên cũng biết cách chăm sóc người khác. Hắn cởi vớ rồi lau chân cho nàng,đến lúc cởi áo ngoài, ngón tay thon dài của hắn khựng lại, Dung Đình cụp mắt xuống, liếc mắt nhìnsang chỗ khác không nhìn điều không hợp lễ giáo, sau đó mới bắt đầu cởi nút thắt vạt áo nàng.Seen 25131012/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107461/9
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chẳng qua ngay sau khi cụp mắt xuống, hắn trừng mắt nhìn, lại ngước mắt nhìn lên lần nữa. Sau đó mắt hắn cũng không cụp xuống nữa, thậm chí còn tiếp tục nhìn không chớp mắt. Mặc dù dáng người cô nương bình thường trông nhỏ nhắn xinh xắn nhưng chỗ nên có đều có, dángngười lồi lõm rõ ràng, chỉ nhìn thấy thôi toàn thân hắn đã máu nóng dâng trào, hắn nghiến răng kìmnén sự nóng nảy đang dâng lên trong lòng. Hắn tự đâm đầu vào khó khăn không nhìn sang chỗ khác,vốn dĩ chỉ muốn giúp nàng cởi áo ngoài ra chỉ để lại y phục lót trong để nàng ngủ thoải mái hơn màthôi, trái lại cuối cùng lại khiến chính bản thân hắn bối rối như này, túa đầy mồ hôi. Rõ ràng hắn không thể tiếp tục ở lại đây được nhưng khi hắn vừa định đứng dậy thì trên giường vanglên tiếng sột soạt. Dung Đình dừng bước, ngoài đầu lại nhìn về phía chiếc giường. Cô nương vừa nãy lúc được thả xuống giường là đang nằm thẳng, thế mà chỉ trong thời gian ngắn đãlật người, nằm nghiêng trên giường mặt quay ra ngoài, cánh tay khua khua trong không khí giống nhưmuốn ôm cái gì đó, sau khi không vơ được gì, nàng nhíu mày lại, giống như đang cáu kỉnh trong mơ. Thấy một loạt hành động và cử chỉ đó của nàng, ánh mắt Dung Đình tối lại, hắn đứng im một lúc lâu,cuối cùng lặng lẽ đi khóa cửa lại, sau đó vén chăn lên, chui vào trong ngực nàng. Cô nương nằm gọn trong lồng ngực hắn giống như mèo con tìm được ổ, sau khi ngửi ngửi mùi hươngxung quanh, hàng lông mày đang cau lại của nàng cũng dần giãn ra. Động tác trong vô thức của nàngkhiến nhịp thở Dung Đình loạn nhịp, cơ thể hắn căng cứng, cắn mạnh vào môi dưới của mình, trán nổigân xanh, suốt cả đêm không ngủ ngon giấc. Chưa đến mấy canh giờ nữa trời sẽ sáng. Một lúc sau khi tiếng gà gáy vang lên, Minh Thược choáng váng vì bị chuốc thuốc mê đêm qua đỡ đầutìm người hỏi phòng của Khương Nhiêu. Theo thói quen, nàng ấy định vào phòng Khương Nhiêu để12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107462/9
hầu hạ Khương Nhiêu rời giường, thế nhưng khi đẩy cửa thì nàng ấy phát hiện cửa đã bị khóa lại từbên trong, Minh Thược đứng bên ngoài gọi thử hai tiếng: “Cô nương.” Dung Đình bịt tai Khương Nhiêu, khóe môi nở nụ cười, hơi ngẩng đầu lên, vẻ mặt lười biếng ngắmnhìn người trong ngực. Minh Thược gọi hai tiếng không thấy bên trong vang lên tiếng trả lời, nàng ấy thở dài rồi đi xa. Trong mơ Khương Nhiêu muốn xoay người nhưng lại bị thứ gì đó cản trở, xúc cảm khác hẳn với mặttường, nàng mở mắt ra, đôi mắt mơ màng vẫn còn ngái ngủ, ngước mắt lên nhìn bóng dáng bỗng nhiênxuất hiện trên giường. Nàng kinh ngạc đến nỗi khẽ giật mình, cánh tay đang đặt trên eo hắn cũng rụt vềsau nhưng lại bị bàn tay dần nắm lấy tay nàng ngăn lại. Trên người hắn vẫn thoang thoảng mùi thuốc thoải mái dễ ngửi kia, đây cũng không phải lần đầuKhương Nhiêu nhìn thấy dáng vẻ tóc dài rối tung của hắn nhưng có lẽ do nụ cười lười biếng trênkhuôn mặt hắn quá quyến rũ, khiến cho lúc này trái tim nàng loạn nhịp trong chốc lát. Nàng lập tức đỏ mặt, cánh tay bị hắn nắm chặt không động đậy được gì nhưng phần ngón tay không bịhắn nắm nên nàng dồn sức vào cổ tay rồi vểnh bàn tay lên, không dám thật sự đặt tay vào eo hắn: “Saochàng lại ở đây?” “Sau khi đưa nàng về phòng, vốn dĩ ta định rời đi nhưng nàng ôm eo ta, không cho ta đi.” Cánh tayđang tóm tay nàng bỗng bóp chặt hơn giống như đang nhắc nhở Khương Nhiêu tay của nàng đang đặtở đâu, hắn ngước đôi mắt một mí lên nhìn nàng, nói bằng giọng điệu vừa có chút uất ức vừa có chútbất đắc dĩ: “Ta vừa đi là nàng sẽ khóc.” Hắn vẫn chưa cởi bộ huyền y trên người ra, giọng điệu nghiêm túc mặc dù vẫn mang ý vui đùa nhưngkhuôn mặt chỉ nở nụ cười nhẹ, trông vừa đứng đắn lại vừa bất đắc dĩ, khiến lời hắn nói trông có phầnđáng tin hơn, giống như đã thật sự có chuyện như vậy xảy ra. Khương Nhiêu vội vàng cúi đầu xuống chui đầu vào trong chăn. “Ngày thường lúc đợi nha hoàn của nàng thì nàng cũng như vậy sao?” Cách một lớp chăn mền, nghe giọng điệu có phần vui vẻ của hắn, nàng không biết nên nói gì.12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107463/9
Trong chăn ám mùi thuốc của hắn và sự thật cơ thể hắn gần ngay trước mắt mình khiến mặt mày nàngđỏ bừng lên. Nàng đã nói mà, tại sao nàng vốn lạ giường mà tối hôm qua lại vẫn có thể ngủ ngon nhưthế, hơn nữa ngủ thiếp đi rồi lại còn làm xằng làm bậy, cơ thể nhỏ nhắn của nàng co rụt lại xấu hổkhông dám lộ mặt. Một lúc sau mặt giường có chuyển động nhẹ, có người vén chăn của nàng lên,Khương Nhiêu túm chặt góc chăn giống như đang cố gắng giữ lại chút thể diện không còn lại baonhiêu của mình: “Chàng để bản thân ta bình tĩnh lại một lúc đã.” Giọng Minh Thược vang lên: “Cô nương, trời sáng rồi, thiếu gia kêu muốn người dẫn ngài ấy đi ănsáng, người nên dậy rồi.” Khương Nhiêu thử thò đầu ra, chỉ để lộ đôi mắt ra ngoài, liếc mắt nhìn lướt qua sau lưng Minh Thượcthì không thấy bóng người nào nàng mới yên tâm. Nàng mấp máy môi: “Cửu Điện hạ đâu?” “Ngài ấy đi rồi.” Minh Thược kinh ngạc nói: “Người đó thật sự là Cửu Điện hạ ạ?” Khương Nhiêu ném cái gối đầu qua: “Ngoại trừ chàng ấy ra thì còn có thể có người ngoài hay sao?” Minh Thược cười hì hì nhặt cái gối không bị ném đi bao xa kia lên, sau khi phủi bụi xong thì đưa trả lạicho Khương Nhiêu: “Nô tỳ còn tưởng cô nương mong nhớ ngày đêm nên tìm một người có tướng mạogiống với Cửu Điện hạ để trò chuyện vơi bớt nỗi nhớ.” Khương Nhiêu lại ném cái gối kia vào trong ngực Minh Thược. Minh Thược bắt lấy cái gối, cười rất vui vẻ, Khương Nhiêu hít sâu vài hơi, để rặng hoa đào đang nở rộtrên mặt dần biến mất, nàng nói: “Chuyện Cửu Điện hạ xuất hiện đừng để lộ ra ngoài.” Mấy năm nay Minh Thược hầu hạ bên cạnh Khương Nhiêu nên cũng có mắt nhìn rất tinh tường, thếnên nàng ấy vẫn cư xử như thường ngày, chỉ trả lời Khương Nhiêu chứ cũng không hỏi nhiều: “Nô tỳbiết rồi ạ, lát nữa nô tỳ cũng xuống dưới thu xếp, dặn dò những người khác giữ kín miệng mình.” 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107464/9
Nàng ấy hầu hạ Khương Nhiêu rửa mặt mặc y phục, giúp nàng chải tóc, lúc muốn gài trâm vào trongbúi tóc của Khương Nhiêu, nàng ấy cười nhìn cô nương xinh đẹp động lòng người trong gương: “Nửanăm nay người cũng không ưng những món trang sức trong tiệm đồ trang sức nữa, nếu đã tìm đượcngười, người tìm Cửu Điện hạ làm mấy món trang sức người thích cho người đi.” Khương Nhiêu lườm nàng ấy, không để ý đến ý trêu chọc trong giọng nói nàng ấy. Nàng chỉ vào hộp giấy son trên bàn, ra hiệu Minh Thược bôi một chút lên môi cho nàng, Minh Thượccầm hộp son kia đến, liếc mắt nhìn Khương Nhiêu, trêu ghẹo nói: “Điều này có thể thấy nhìn thấy CửuĐiện hạ là người khác ngay, đã biết cất công sửa soạn ăn mặc nhưng lúc ra ngoài người đội mũ, ngài ấycũng không nhìn thấy đâu.” Khương Nhiêu đỏ mặt, mấp máy môi, dối lòng nói: “Nào có nhiều tâm tư suy tính như vậy chứ, ta chỉlà muốn bôi chút son thôi.” Sau khi sửa soạn xong, Khương Nhiêu đội mũ lên, ra khỏi khách điếm. Mặc dù không cần phải đến Hoài Châu nữa nhưng nàng vẫn muốn ở lại trấn Tây Liễu thêm vài ngàynữa. Ít nhất cũng phải biết người phóng hỏa là ai rồi mới rời khỏi đây. Sau khi ăn sáng trong một quán trà trên trấn cùng Khương Cẩn Hành, Khương Nhiêu không nhìn thấybóng dáng Dung Đình đâu thì kéo người lại hỏi, sau đó mới biết hắn đến nha môn. Vừa nghe thấy vậy,Khương Cẩn Hành cũng nóng lòng muốn đến nha môn tra án. Những tùy tùng bị choáng đều đã tỉnh dậy, có thể tìm được người đi theo bên cạnh Khương Cẩn Hànhnên Khương Nhiêu cũng để mặc cậu bé muốn đi thì đi. Còn bản thân nàng thì đi dạo loanh quanh trấn Tây Liễu. Mặc dù nàng đã nghỉ chân ở khách điếm mới nhưng thực tế chủ khách điếm mới đó cũng không phảingười tốt đẹp gì, ban ngày nàng đến thì ông chủ kia nói khách điếm đã kín chỗ, buổi tối họ đến mớibiết khách điếm kia bị cháy, mà bọn họ không bị sao cả nên lập tức đổi giọng nói phòng trong kháchđiếm vẫn trống hơn nửa.12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107465/9
Thế là chuyện nào ra chuyện nấy, mặc dù nàng đã đưa bạc cho chủ khách điếm mới nhưng nàng cũngmượn lệnh bài trong tay Dung Đình để bắt người lại. Chủ khách điếm này có vấn đề, từng nhà từng nhà nàng đến hỏi kia, thậm chí là tất cả khách điếmtrong trấn này đều có chuyện mờ ám bên trong. Tuy đêm qua nàng đã đến bến tàu không thu hoạch được gì nhưng có lẽ do bóng tối cản trở tầm nhìnnên nàng không nhìn thấy. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Khương Nhiêu lại có chút ngứa ngáy, nànggọi mấy tên nha hoàn thị vệ đến, định đến bến tàu một chuyến vào ban ngày xem sao. Thói quen ở bên ngoài nhiều năm khiến nàng không muốn lộ thân phận quá rõ ràng, nhất là ở trấn TâyLiễu có đủ loại người trời nam biển bắc, vàng thau lẫn lộn này, nàng ăn mặc kém xa cách ăn mặc lộnglẫy như lúc ở Kim Lăng, trên đầu cũng không cài nhiều trâm, nàng cũng bảo nha hoàn thị vệ đi cách xamột chút, chỉ giữ lại Minh Thược đi bên cạnh mình, trông giống như chỉ là một tiểu thư trong nhà giàucó bình thường. Bầu trời đầy mây, không gian xung quanh có chút u ám. Những ánh mắt của đám người hai bên đường nhìn vào Khương Nhiêu giống như những tên trộm đangtheo dõi nàng. Nàng đội mũ che mặt khiến người khác hoàn toàn không nhìn rõ nhưng hai bàn tay với những ngón taython dài đầy đặn lộ ra ngoài cộng thêm khí chất nàng toát ra đã đủ khiến người khác chú ý rồi. Huống chi cũng không phải đội mũ là có thể tránh khỏi những ánh mắt bẩn thỉu. Có hai người ngồi trên đường miệng ngậm tẩu thuốc, ánh mắt liếc ngang liếc dọc quan sát KhươngNhiêu, nhả khói thuốc rồi mở miệng nói toàn lời thô tục: “Có thể ngủ một đêm ở ả này thì chết cũngđáng.” “Đừng, người ta trông không giàu cũng sang, nói không chừng gia cảnh cũng có lai lịch gì đó. Loạingười này chúng ta không ăn được đâu, nhìn nhiều thêm vài lần, cố gắng nhớ kỹ trong đầu, sau đó ‘đùagiỡn’ mấy lần trong mơ giải nghiện là được.” 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107466/9
“Ý chí của ngươi đâu, con ả kia đi một mình thì có thể có sức mạnh gì, qua đó đi, ngươi chặn lại cho tađể lão tử sờ một cái, để ngươi nhìn thử xem cái gì mới gọi là giải nghiện thật sự.” “Có thể làm được sao?” “Đây cũng không phải lần đầu ta làm việc này, vừa nhìn đã biết nàng ta không phải người địa phươngchúng ta, thời gian ở lai đây cũng ngắn, bên cạnh chỉ có một nha hoàn đi theo, cho dù bị bắt thì có thểlàm được gì chứ?” Tiếng hai nam nhân bàn bạc vang lên chưa dứt thì người nói chuyện đã bị người khác túm tóc kéomạnh ra sau. Cơ thể người nói chuyện bị người ta ném kéo lê trên mặt đất giống như một bao tải rách, tên đó bị kéothẳng đến một góc xó hẻo lánh âm u. Cơ thể hắn ta bị ném vào bờ tường đá vang lên một tiếng “rầm”, tiếng vang này không chỉ do lưng hắnta đập mạnh vào tường màng còn do mặt hắn ta cũng bị va đập. Cú va đập mạnh này cũng khiến xương mũi của hắn ta bị gãy, đầu rơi máu chảy, hắn ta hoảng sợ mởđôi mắt bị máu nóng chảy qua ra, nghiêng đầu nhìn sang, tron tầm mắt đỏ tươi của màu máu, hắn ta cóthể lờ mờ nhìn thấy một gương mặt xuất chúng, trong không khí vang lên một tiếng “xoẹt”. … Sau khi nghe thấy tiếng động, Khương Nhiêu cũng liếc mắt nhìn về phía đám người. Hẻm nhỏ yên tĩnh, bên trong âm u tối tăm. Khương Nhiêu cau mày lại, cố gắng nhìn vào trong ngõ xem có chuyện gì nhưng không nhìn thấy gì,nàng lại im lặng nghe ngóng, cũng không nghe thấy tiếng động gì khác, thế là nàng tiếp tục đi về phíabến tàu. 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107467/9
Lúc đến bến tàu, nàng nghe thấy người đi đường đều đang bàn tán chuyện có người bị đánh trên đườngTrường Thiên. Đường Trường Thiên vừa khéo lại chính là chỗ nàng đến. Người đánh người khác không thấy tăm hơi còn người bị đánh thì tàn phế hai tay, kêu la nằm sõng soàitrong vũng máu trên đất. Hai người bị đánh là hai tên du côn chuyên làm việc ác nổi tiếng chơi bời lêu lổng ở vùng này, hai tênđó bị đánh tất nhiên khiến mọi người hả lòng hả dạ. Nhưng kể cả lúc bị đánh mạnh tay như vậy, hai tên đó vẫn khăng khăng nói mình vô tội, cộng thêmdáng vẻ thê thảm nằm trên vũng máu của hai tên đó, cuối cùng vẫn khiến trong lòng một số người cảmthấy sợ hãi với người ra tay đánh. Khương Nhiêu nghe thấy người bị đánh là du côn khốn nạn nổi tiếng nơi này thế nên nàng cũng rấtbình tĩnh về âm thanh gì đó lúc sau nghe thấy lúc đi qua đường Trường Thiên. Cho dù có thể người đánh cũng không phải người tốt lành gì nhưng tốt xấu gì cũng đã ra tay diệt trừcái ác. Ban ngày bến tàu nhộn nhịp hơn ban đêm rất nhiều, bờ sông có bà cụ bán hoa, trong lãng hoa trang tríhoa mai. Ban đầu Khương Nhiêu không muốn mua gì nhưng thấy dáng vẻ còng lưng tay chân run rẩy của bà cụ,nàng bèn mua nguyên một rổ hoa mai, dìu tay bà cụ hỏi: “Bà ơi, sao bà cứ run mãi thế ạ?” “Bên đường Trường Thiên kia có người bị đánh, ta, ta đều nhìn thấy.” Cánh tay của bà cụ bán hoa runlên: “Những thứ máu me kia quả thật rất đáng sợ, cô nương cũng đừng đi đến chỗ đó.” Khương Nhiêu khẽ gật đầu, nghe thấy giọng Dung Đình khẽ gọi nàng, nàng quay đầu lại nhìn lướt qua,thấy thật sự là hắn, nàng cong mắt cười định đi qua chỗ hắn. 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107468/9
Thế nhưng cụ già bán hoa lại kéo tay Khương Nhiêu lại. Khương Nhiêu dừng bước, hơi ngoảnh đầu lại nhìn cụ già này, ánh mắt cụ già cũng đang nhìn vàoDung Đình, bà ấy cau mày lại, đôi mắt nhìn hắn đầy vẻ dò xét, sau đó có chút chắc chắn, bà ấy nói vớiKhương Nhiêu: “Hình như chính là hắn ta, hắn ta đánh người rất tàn nhẫn.” 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-156.1107469/9
Chiết Khương