Dung Đình đội mũ lại cho Khương Nhiêu rồi mới đứng dậy đi ra mở cửa. Người bên ngoài lập tức nói: "Ông chủ và tiểu nhị của quán trọ kia đều đã bị bắt, chẳng qua lúc bịngười bên quan nha bắt được, ông chủ quán trọ nhảy xuống sông muốn trốn... Ai ngờ kỹ năng bơi lộikhông tốt nên ông ta chết đuối dưới nước." "Còn tiểu nhị thì sao?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. "Tiểu nhị là do Tiểu Thế tử bắt được, vẫn còn sống ạ." Dung Đình nhếch mép cười khẩy: "Người trong nha môn cũng chẳng sạch sẽ gì đâu. Các ngươi hànhđộng nhanh lên, phải bắt được người trước đám người đó." Người ngoài cửa nhận lệnh rời đi. Thấy Dung Đình chuẩn bị đóng cửa lại lần nữa, Khương Nhiêu bènđứng dậy tiến lên túm lấy cánh tay hắn: "Đừng đóng." Nàng nghe bọn họ nhắc tới Khương Cẩn Hành: "Ta muốn đi xem Cẩn ca nhi thế nào rồi." Mặc dù biết rõ có người bảo vệ Khương Cẩn Hành nhưng tiểu tử này từ bé đã thích gây hoạ rồi, tronglòng nàng vẫn không thể yên tâm được. "Được." Khương Nhiêu đang định đi ra ngoài thì lại phát hiện ra ngoài miệng Dung Đình đồng ý nhưng trênthực tế lại không hề có ý định mở cửa, trái lại còn đóng cửa lại nhanh hơn, sau đó đè nàng lên cửa nói:Seen 25131012/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107451/10
"Ta dạy nàng cái này đã." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hắn vừa nói vừa đặt tay lên sau vành mũ rồi nhấn nhẹ một cái. Chiếc mũ bị đẩy lên cao để lộ mặtnàng. Sau đó hắn mới cúi xuống hôn nhẹ lên môi nàng một cái rồi thản nhiên hỏi: "Vừa rồi nàng muốnhôn ta phải không?" Dung Đình rất hài lòng khi thấy sự chú ý của Khương Nhiêu không còn tập trung vào đệ đệ nàng nữa.Hắn nhếch môi cười khẽ, lại nhẹ nhàng buông nàng ra rồi mở cửa: "Hôn là phải hôn như ta ấy." Khương Nhiêu: "..." Nếu hắn chia cho nàng một tấc* chiều cao thì nàng sẽ không đến nỗi đập miệng vào cằm hắn vậy đâu,lúc này cũng không đến nỗi nhục nhã như thế này. *Một tấc là mười centimet. "Không phải." Nàng vừa đi theo hắn vừa đỏ mặt phủ nhận. Dung Đình không để ý đến lời Khương Nhiêu. Hắn quay đầu nắm tay kéo nàng ra ngoài, thấy nàngmuốn cựa ra thì nghiêm túc nói: "Nơi này chẳng ai biết chúng ta là ai cả. Người dân ở đây cũng cởi mởhơn Kim Lăng nhiều. Người ta không cười nhạo phu thê nắm tay nhau đi trên đường đâu. Còn nếu thậtsự có người hỏi thì cứ nói chúng ta đã thành hôn là được rồi." Có cần phải vậy không hả? Khương Nhiêu chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, nghĩ hoài không thông. Bấy giờ nàng mới nhớ ra một chuyện khá quan trọng nên vội vàng cởi mũ xuống muốn đội lên chohắn, ngay cả giọng nói cũng sốt ruột hẳn lên: "Chàng có được xuất hiện trước mặt mọi người không?" 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107452/10
Dung Đình cầm lấy cổ tay tiểu cô nương, ngăn cản nàng đội mũ lên cho mình: "Những manh mối hiệntại đủ để phụ honàg biết tham vọng của Hoàng hậu và Quốc trượng rồi. Bây giờ ta chỉ cần chờ nắmđược binh quyền Lĩnh Nam nữa là được nên xuất hiện trước mặt mọi người cũng không sao." Chắc hẳn bây giờ Gia Hòa Hoàng hậu vẫn còn đang tin rằng trái tim của Chiêu Vũ Đế đã về với mình. Khương Nhiêu chợt ngộ ra gì đó. Nàng từ từ ngẩng đầu trợn mắt lườm hắn một cái rồi hỏi: "Vậy chàngvẫn luôn đi theo ta à?" Sau đó cố gắng giấu tin mình còn sống, không cho nàng biết hả? Dung Đình đang định gật đầu thì bỗng ý thức được gì đó. Hắn lập tức cười xoà rồi nói dối đẩy chủ đềcâu chuyện sang hướng khác: "Trấn Tây Liễu là một trấn quan trọng vừa có núi vừa có sông. Trùnghợp là ta đang nán lại đây, ban ngày tình cờ nhìn thấy xe ngựa của nàng, lại sợ mình doạ nàng sợ nênmới không dám gặp nàng." Giọng điệu của hắn nghe rất bình thường, vẻ mặt cũng rất bình thường nên Khương Nhiêu không cânnhắc nhiều đã tin ngay. Lúc hai người bọn họ tìm được Khương Cẩn Hành thì cậu bé đang giải đámngười của quán trọ kia về chuẩn bị tra khảo bắt bọn chúng khai ra rốt cuộc kẻ đứng sau muốn giết tỷmuội hai người là ai. Khương Nhiêu luôn cảm thấy Khương Cẩn Hành là một hài tử xốc nổi nên hơi nhíu mày. Thấy biểu cảm trên mặt nàng, Dung Đình bèn buông tay nàng ra rồi tiến lên nói với Khương Cẩn Hànhmấy câu. Khương Nhiêu đứng một bên thấy sau khi nghe Dung Đình nói xong, Khương Cẩn Hành lập tức từ bỏý định trừng phạt thể xác, trái lại còn ngoan ngoãn chạy về quán trọ nghỉ ngơi. Nàng không khỏi lấylàm lạ: "Từ trước đến giờ đệ ấy chưa từng nghe ta khuyên nhủ. Chàng nói gì với đệ ấy vậy?" Dung Đình lại cầm lấy tay nàng lần nữa. Tất nhiên hắn không thể nói thẳng mấy câu "đi nghỉ ngơi lấy lại sức để ngày mai đấm người cho đau"mà mình vừa nói với Khương Cẩn Hành cho Khương Nhiêu nghe được nên đành ho khan mấy tiếng:"Ta dạy đệ ấy hạn chế động tay động chân nhất có thể ấy mà."12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107453/10
Khương Nhiêu cũng cho là vậy nên gật đầu ra vẻ tán thành. Nàng quay lại liếc nhìn đám người vừa bị bắt. Nàng thật sự không có năng khiếu trên phương diệnthẩm vấn người khác. Trong lúc bất lực, bỗng nhiên Khương Nhiêu nhớ đến câu "người trong nha môncũng chẳng sạch sẽ gì" mà lúc nãy Dung Đình nói với thuộc hạ. Thế là tinh thần của nàng phấn chấnhẳn lên, còn qua sang hỏi Dung Đình: "Trong nha môn thật sự có người cấu kết với kẻ xấu nội côngngoại kích hả?" Trước đó khi phát hiện ra bên này không có lính tuần ban đêm, trong lòng nàng đã cảm thấy kỳ lạ rồinhưng cũng không nghĩ nhiều. Nhưng sau khi nghe Dung Đình nói vậy, nàng bắt đầu nhận ra tại saomình lại cảm thấy kỳ lạ. Dung Đình khẽ gật đầu, đôi mắt lạnh nhạt liếc về phía tiểu nhị quán trọ nơi Khương Nhiêu ở lại và ôngchủ mấy quán trọ khác sau đó hạ giọng xuống nói: "Những tên này chỉ là đám tay sai lấy tiền làm việcthôi, chưa chắc đã biết kẻ sau màn thật sự là ai." "Chúng ta phải tìm được tên nội gián trong nha môn mới tra ra được hung thủ." Khương Nhiêu nói: "Vậy tới bến thuyền một chuyến đi." Nàng hơi siết chặt tay: "Ta muốn nhìn chỗ ông chủ kia chết đuối một chút." Dung Đình quay sang hỏi nàng: "Nàng muốn đi thật hả?" Khương Nhiêu không khỏi cắn môi. Đúng là nàng hơi sợ thật, có điều nàng càng muốn biết kẻ hạimình là ai hơn. Phủ Ninh An Bá đã bén rễ ở Kim Lăng cả trăm năm rồi, bình thường cũng biết đối nhân xử thế nênkhông có nhiều kẻ địch. Nhưng dù có biết đối nhân xử thế và có nhiều bạn bè đi chăng nữa thì một khi xung đột lợi ích xảy ra,bọn họ cũng sẽ gặp kẻ địch. Phủ Ninh An Bá có tốt đẹp đàng hoàng đến đâu thì cũng không thể tránhkhỏi việc cản đường một số người được, thế nên có địch là điều đương nhiên.12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107454/10
Nhưng nếu hỏi ai có bản lĩnh vươn tay từ Kim Lăng đến tận trấn Tây Liễu này thì nàng chưa thể nghĩra ngay được. "Chúng ta qua đó xem một chút đi." Tuy giọng nàng không cao lắm nhưng rất kiên định: "Nếu khôngta sẽ không ngủ nổi." Những người mà nàng dẫn đến đây suýt nữa bị nàng liên luỵ đến mất mạng. Có điều miệng thì nói vậy thôi chứ thật ra hai mí mắt của nàng đã bắt đầu mệt mỏi dính vào nhau rồi. Khương Nhiêu muốn qua bến thuyền xem thử. Dung Đình xác nhận nàng thật sự muốn đi nên nhiều lờinữa mà dẫn nàng qua đó luôn. Đến bến thuyền, gió trên sông thổi qua khiến tóc hai người bay tán loạn. Cũng nhờ gió lạnh màKhương Nhiêu tỉnh táo hơn không ít. Lúc ông chủ quán trọ chết đuối là vào đêm khuya, mùa này cũng chẳng ai ra ngoài đi dạo buổi tối nênkhông ai nhìn thấy cảnh ông ta chết đuối, cũng không ai biết nha môn bắt được người kiểu gì. Tuy đã được Dung Đình dẫn tới đây xem tận mắt rồi nhưng vì không tìm được người để hỏi thăm tintức nên cuối cùng Khương Nhiêu đành từ bỏ. Thấy nét mặt mệt mỏi của nàng, Dung Đình nói: "Cách này không được đâu. Nàng cứ về quán trọ ngủmột giấc lấy lại tinh thần đi đã rồi ngày mai lại nghĩ cách sau." Khương Nhiêu gật đầu một cái, lúc này mới bằng lòng quay về quán trọ ngủ. Tối nay nàng vừa ngủ một chút đã phải dậy nên bây giờ thật sự không gắng gượng được nữa, chẳngcòn cả sức bước đi nên đi rất chậm, dáng vẻ ỉu xìu như người mất hồn. Nhìn con ngựa tránh xa mình,nàng không khỏi buồn rầu. 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107455/10
Nam nhân nãy giờ luôn nắm tay nàng đột nhiên dừng bước sau đó tiến lên ngồi xổm xuống trước mặtnàng: "Nàng lên đi." Khương Nhiêu hơi sửng sốt. Nàng dụi mắt nhìn bóng dáng đang ngồi xổm phía trước mình, còn chưakịp mở miệng nói "Không cần đâu" thì chân đã bị hắn kéo lên lưng rồi. Tim Khương Nhiêu đập thình thịch trong lồng ngực. Trong lúc nàng ngẩn người, Dung Đình đã vữngvàng cõng nàng đứng dậy rồi. Hai người bị ánh trắng hắt vào chiếu ra một cái bóng rất dài. Nằm trên lưng Dung Đình, đột nhiên Khương Nhiêu cảm thấy thật bình yên. Thật ra thì từ khi hắn xuất hiện nàng đã mệt lắm rồi. Nàng không muốn gắng gượng chống đỡ ra vẻ mình rất có tinh thần nữa. Bây giờ nàng có người để dựa vào rồi. Khương Nhiêu uể oải nằm trên lưng Dung Đình, hai bàn taynhỏ bé ôm lấy cổ hắn. Da thịt hai người dính chặt vào nhau. Nàng sợ hắn toát mồ hôi, bản thân mệtmỏi nhưng lại không nói gì. Nếu hắn toát mồ hôi thật thì nàng sẽ không cho hắn cõng nữa. May mà không có. Trước đây nàng từng nghĩ sau khi khỏi bệnh hắn sẽ rất khoẻ mạnh rồi nhưng không ngờ hắn lại cườngtráng mạnh mẽ hơn những gì nàng nghĩ. Khương Nhiêu im lặng nhìn bóng của hai người dưới mặt đất. 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107456/10
Thật kỳ lạ, rõ ràng hắn vẫn vừa cao vừa gầy như trước kia mà. Thậm chí nếu hắn nói mình đang bịbệnh nàng cũng sẽ tin ngay không chút nghi ngờ cho mà xem. Rốt cuộc hắn giấu sức mạnh ở chỗ nàomà khoẻ quá vậy? Cảm giác được cõng quá an yên nên Khương Nhiêu bắt đầu buồn ngủ, hai mắt dính chặt vào nhau. Mà một khi cơn buồn ngủ đã ập đến rồi thì dù có cáu kỉnh cũng chẳng thể ngăn cản được. Huống chi trong lòng Khương Nhiêu còn có tâm sự sẵn. Cái cảm giác mình đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chịu khổ chịu khó rồi, ai ngờ mới tiến được hai bướcđã lên đến đỉnh núi ngoại trừ không chân thật ra thì còn khiến nàng căm tức nữa. Nàng bực mình vì bao nhiêu công sức mình bỏ ra đều đã công cốc cả. Nhưng bực thì bực thế thôi chứ nàng không thể bùng phát được. Nàng biết hắn có kế hoạch của bảnthân nên trừ mắng lão già Hoàng đế chó má coi con ruột như quân cờ vứt đi nằm vùng ở Hoài Châu rathì nàng không còn đường tắt nào để trút giận nữa. Bực bội ghê, bực bội chết đi được. Nhưng tính cách trời sinh lại khiến nàng không thể gây chuyện vô cớ được, dù có nổi giận cũng chỉgiới hạn ở mức trút bầu tâm sự với người đang cõng mình mà thôi. "Mệt quá." "Đã mấy ngày rồi ta không được ngủ ngon giấc." Thấy hắn cứ im lặng mãi không nói gì, cơn tức của Khương Nhiêu chạy thẳng lên não, nàng lập tức cấtgiọng nghe có vẻ như hỏi ý kiến nhưng thật ra là đang ngang ngược ra lệnh: "Chàng làm cho ta đượckhông?" 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107457/10
Dung Đình không khỏi bật cười. Hiếm lắm mới có một lần nàng phụng phịu như vậy nên tất nhiên hắn sẽ chiều theo ý nàng rồi, hơn nữahắn muốn nàng chỉ như vậy trước mặt mình mà thôi. "Làm gì với nàng cơ?" Giọng hắn nghe như chỉ cần nàng muốn là hắn có thể dọn cả núi vàng biển bạctới đây ngay vậy. Nhưng tiểu cô nương sau lưng hắn lại im lặng một lúc lâu như đã ngủ mất rồi, thế nên hắn nghiêng đầuliếc ra phía sau một cái. Sau một đêm đầy biến cố, bây giờ trời sắp sáng rồi. Vầng trăng tròn trịa trên trời từ từ mờ dần sau tầng mây. Ánh bình minh ló dạng hắt lên khuôn mặttrắng nõn của Khương Nhiêu. Mặt nàng đang kề sát vai hắn, đôi mắt nhắm chặt, hai hàng mi cong dàinhư cái bàn chải nhỏ. Bước chân của Dung Đình hơi chậm lại, bàn tay khẽ khàng giơ ra phía sau. Thấy hàng mi của nàngkhông hề rung lên, trông có vẻ đã ngủ thật rồi, hắn đang định quay đầu lại thì nàng chợt "Ưm" mộttiếng rồi mở mắt ra, ánh mắt khá tỉnh táo. Hoá ra nàng chưa ngủ. Dung Đình nhìn Khương Nhiêu, đến cả ánh trăng và ánh mặt trời cũng không thể tạo thêm nhiệt độcho đôi mắt hắn, thế mà bóng dáng nàng lại có thể. "Làm gì cho nàng cơ?" Hắn hỏi lại lần nữa. Lần này nàng vẫn im lặng không lên tiếng. Dung Đình chỉ coi như là nàng đang suy nghĩ xem mìnhmuốn cái gì nhất.12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107458/10
"Nàng muốn gì? Ta có thể tìm về cho nàng." Hắn tiếp tục cõng nàng vững vàng tiến về phía trước. "Muốn người tuyết." Cuối cùng tiểu cô nương sau lưng Dung Đình cũng lên tiếng. Nhưng lời của nàng lại khiến hắn dừngbước. Nàng tưởng hắn chưa nghe thấy nên kề sát vào tai hắn, cất cao giọng hơn một chút nói lần nữa: "Tamuốn người tuyết chàng đắp." Nguyên cả mùa đông ngày nào nàng cũng mong đợi hắn về. Dung Đình nhẹ giọng nhắc nhở: "Niên Niên, bây giờ đã là mùa xuân rồi." Mùa xuân rồi hắn đi đâu tìm tuyết đây? "Ta biết mà." Nàng mệt quá rồi nên lúc nói chuyện cũng chỉ lí nhí trong miệng, câu chữ không rõ rànglắm: "Ta biết mà." Hồi trước nàng cảm thấy hắn ốm yếu, yếu hơn cả một tiểu nha đầu yếu đuối như nàng nữa. Rõ ràng làhắn rất đẹp, lại vừa bệnh tật ốm yếu vừa đáng thương, thế mà tính tình hắn lại cứ u ám trái ngược vớivẻ ngoài, xấu tính đến mức ngay cả người muốn giúp hắn cũng chẳng dám đến gần. Trước đây nàng không ngờ mình sẽ dây dưa với hắn lâu như vậy. Nàng chỉ định chuộc tội thay đệ đệbướng bỉnh nhà mình xong rồi chạy thôi, ai ngờ lại va phải hắn nên nàng lại thay đổi kế hoạch thànhchờ đến khi chân hắn khỏi rồi mới chuồn. Cứ kéo dài hết lần này đến lần khác như thế khiến mối quanhệ giữa hai người bọn họ càng ngày càng khăng khít. Hắn không còn xấu tính nữa, dù không biếtnhững chuyện trong mơ thì nàng cũng sẽ cũng không nhịn được mà muốn giúp hắn thôi. Không ngờgiúp hoài rồi cuối cùng cứ vậy mà định hôn sự luôn. 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.1107459/10
Ban đầu nàng định chờ đến khi hắn công thành danh toại, mối hôn sự này chẳng còn tác dụng gì nữarồi lại đi. Nhưng bây giờ nàng không muốn vậy nữa. Hắn đã về, chỗ trống trong tim nàng được lấp đầy. "Cho nên, lần này..." Mặc dù đã mơ mơ màng màng rồi nhưng suy nghĩ này vẫn hiện rõ trong lòngKhương Nhiêu. Nàng nhắm mắt lại, một ngón tay nhỏ bé nhẹ nhàng ngoắc lấy ngón tay Dung Đình,giọng nói mềm nhũn cũng vang lên bên tai hắn: "Chàng phải ở bên ta đến mùa đông mới được." 12/5/24, 8:34 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-155.11074510/10
Chiết Khương