Trong những ngày Khương Nhiêu ở trong hành cung, Hỗ Đường thường xuyên đến tìm nàng. HỗĐường biết Khương Nhiêu không thích cảnh giết chóc nên chưa bao giờ nhắc đến việc săn thú trướcmặt nàng. Ngược lại bởi vì nhìn thấy y phục mà Vân Quý phi mặc lên cho Thạch Lựu, nhìn nhữngđường kim vụng về kia, nàng ấy bỗng sinh ra sự tự tin mù quáng với tay nghề thêu thùa của bản thân. Hỗ Đường bèn thường xuyên mang theo kim chỉ đến tìm Khương Nhiêu thêu thùa cho vui. Hôm đó suốt cả ngày Hỗ Đường không đến, cho đến khi hoàng hôn buông xuống, Khương Nhiêu đangđịnh sai người đi tìm nàng ấy thì thấy Hỗ Đường khoác một lớp tuyết trên người, răng đánh vào nhau,run rẩy bước vào.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu vội đưa nàng ấy đến bên lò sưởi. Thân thể lạnh cóng của Hỗ Đường dần ấm lại, vẫn còn run rẩy, nàng ấy nói với Khương Nhiêu: "Ngươiđoán xem vừa rồi ta ngủ trên cây trong rừng mơ đã nghe thấy gì?" Rừng mơ trong hành cung là nơi cả nam quyến và nữ quyến đều có thể đến, Khương Nhiêu muốn biếttin tức về Hoài Châu từ miệng người khác, ban ngày thường đến đó, hôm nay vì chờ mãi không thấyHỗ Đường đến nên nàng mới ở lại trong viện tử chờ nàng ấy, không qua bên kia. Nàng lắc đầu, nói không đoán được. Hỗ Đường hỏi nàng: "Ngươi đã nghe nhắc đến cái tên Bách Ngọc Thư bao giờ chưa? Một mỹ nam tửnổi tiếng trong kinh thành." "Vừa rồi vì để trốn người mẹ ta sai đi bắt ta về, dưới tình thế cấp bách ta đành phải trèo lên cây, vốnđịnh đợi đến lúc không có ai rồi xuống, ai ngờ tên đó đột nhiên đứng dưới cây mơ, đứng yên ở đó haiSeen 25131012/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107391/9
ba canh giờ, hại ta bị đông lạnh trên cây cả buổi chiều. Y đúng là lợi hại, động tác ngước mắt lên nhìnhoa mơ không hề thay đổi, dọa ta tưởng y đang nhìn ta." Hỗ Đường ôm lấy cánh tay, một lúc lâu vẫn chưa ấm lên, mặt bị lạnh đến đỏ bừng. Khương Nhiêu đưaly trà nóng cho nàng ấy: "Có lẽ chỉ là một người yêu hoa mơ, ngắm hoa trong tuyết thôi." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hỗ Đường lập tức liếc mắt về phía Khương Nhiêu: "Điều quan trọng không phải là y ngắm hoa mơ màlà ta nghe thấy y ở dưới tàng cây gọi tên của ngươi." Khương Nhiêu ngẩn người, Hỗ Đường lại nói: "Y còn sai người hầu đi xem ngươi có đến không, rõràng là cố ý đứng dưới gốc cây mai chờ ngươi." "Chờ ta?" Khương Nhiêu cảm thấy có hơi kỳ lạ: "Ta và y không hề quen biết." Hỗ Đường đặt ly trà xuống, ghé vào bên tai Khương Nhiêu nhỏ giọng thì thầm: "Ta nghe lén y vàngười hầu nói chuyện, y là do Hoàng hậu sai tới, muốn dụ ngươi hồng, hạnh, vượt, tường." Khương Nhiêu hoàn toàn sững sờ. "Thật sao?" "Đương nhiên là thật rồi." Khương Nhiêu cười lạnh: "Bọn họ xem ta là loại người gì?" Nàng tuy không quá tuân thủ quy củ nhưng cũng sẽ không làm ra việc không đứng đắn. "Còn phải nói sao? Thủ đoạn bỉ ổi." Hỗ Đường đã sưởi ấm người, đến bên cạnh Khương Nhiêu ôm lấycánh tay nàng: "Nhưng ta tò mò không biết tên Bạch Ngọc Thư đó đẹp đến mức nào mới có danh xưng12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107392/9
mỹ nam tử, ta ở trên cây chỉ nhìn thấy đỉnh đầu của y, trâm cài tóc của y còn phức tạp và đẹp hơn củata." "Đi xem thử không?" Hỗ Đường thì thầm rủ rê bên tai nàng. Khương Nhiêu rảnh rỗi không có gì làm, suy nghĩ một lát, cũng không thể để người tên Bạch NgọcThư kia đứng ngóng trông chờ đợi ở nơi đó được. Nàng làm người ngay thẳng không sợ bóng tà, hoàn toàn không sợ người khác nói gì. Nhưng khi con ruồi đã bay đến trước mắt thì nàng cũng phải giơ tay đập, nếu không nó cứ vo ve xungquanh, thật sự rất phiền. "Đi xem thử đi." Khương Nhiêu nói. Nhưng khi bước ra ngoài, trong lòng nàng đột nhiên lại có ý tưởng khác. "Y thường đợi trong vườn mơ vào lúc nào?" Nàng thu bước chân lại, hỏi Hỗ Đường bên cạnh. "Ta nghe giọng nói nóng nảy của y, ngoài giờ ăn ra hình như lúc nào cũng ở đó." "Vậy chỉ cần đến rừng mơ trước giờ ăn, rừng mơ có một lầu các, vào đó trước để chờ là có thể nhìn ytừ xa, cũng không cần gặp mặt trực tiếp." Hỗ Đường gật đầu: "Lúc này cũng sắp đến giờ ăn trưa, có cần tìm một nha hoàn đến rừng mơ xem thửkhông?" Nhưng Khương Nhiêu không sai người đi ra ngoài. Hỗ Đường tính tình nóng nảy, một khi đã nghĩ ra việc gì là muốn làm ngay, nếu không sẽ sốt ruộtgiống như trong lòng có chỗ ngứa ngáy mà không gãi được, nàng ấy kéo tay Khương Nhiêu: "Ngươi12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107393/9
không muốn đi qua đó xem sao?" "Ngươi đừng nghĩ ta nói linh tinh, Bạch Ngọc Thư thật sự vẫn luôn ở dưới tàng cây trong rừng mơ chờngươi xuất hiện." Nàng ấy bẹp miệng, sợ Khương Nhiêu không tin. "Đương nhiên là ta tin ngươi, chỉ là nghĩ đến chuyện thú vị hơn thôi." Khương Nhiêu chớp mắt với HỗĐường: "Hôm nay đừng đi vội, trước tiên ta tìm người trông chừng xem ngoài việc chờ ta ở rừng mơcó phải y còn có kế hoạch gì khác không." Với sự hiểu biết của nàng về thủ đoạn độc ác của Gia Hòa Hoàng hậu, bà ta không thể chỉ đơn thuầnbảo người tên Bạch Ngọc Thư này đứng chờ nàng dưới gốc cây mơ được. Nàng phải dò la trước. Cũng đúng lúc để Bạch Ngọc Thư chờ thêm mấy ngày. Nếu y đã muốn dụ nàng hồng hạnh xuất tường thì trước tiên cứ để y tự mình chết rét dưới tàng cây đi! ... Phái nha hoàn đi tìm hiểu mấy ngày, thấy Bạch Ngọc Thư đó ngoài việc chờ dưới gốc cây mơ ra thìkhông có hành động khác thường gì khác, Khương Nhiêu yên tâm dẫn theo Hỗ Đường, đến lầu cáctrong vườn mơ từ trước, bảo người canh giữ, một khi bọn họ đã vào lầu các thì không cho người khácvào, cầm theo lò sưởi cầm tay, đứng bên cửa sổ trên tầng cao, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn ra ngoài. Chờ đến khi thấy bóng người xuất hiện trong tuyết, mắt Hỗ Đường sáng lên: "Đó chính là Bạch NgọcThư?" Nàng ấy chăm chú nhìn bóng người kia một lúc lâu, cảm thán: "Khó trách người ta khen ngợi dungmạo của tiểu công tử Bách gia, quả thật rất đẹp." Khương Nhiêu tùy ý liếc mắt nhìn qua rồi quay lại, không mấy hứng thú: "Ta thấy cũng không đẹp đếnvậy."12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107394/9
Hỗ Đường ngước mắt nhìn nàng: "Ngươi đừng so y với Cửu Điện hạ, ngươi so y với người hầu đi phíasau y đi, có phải lập tức thấy y đẹp không?" "Người hầu của y..." Khương Nhiêu nghe vậy nhìn kỹ hơn, cũng không thấy Bạch Ngọc Thư đẹp nhưlời Hỗ Đường nói mà trong lòng lại cảm thấy kỳ lạ, nói với Hỗ Đường: "Đường Nhi, ngươi không thấytướng mạo người hầu kia của y quá mức xấu xí hay sao?" Đại hộ nhân gia chọn nha hoàn người hầu phần lớn đều thích chọn người có tướng mạo đoan chính,mang ra ngoài cũng không mất mặt chủ nhân. Còn người hầu bên cạnh Bạch Ngọc Thư... Dù nàng không có ý xấu, trong mắt hoàn toàn không mangtheo vẻ chê bai nhưng cũng chỉ có thể nói dung mạo của người hầu kia nói là bình thường cũng còn hơiquá. Người này chẳng những dung mạo xấu xí, thân hình lại còn thấp bé, khiến chủ nhân của gã trở nên cựckỳ ngọc thụ lâm phong. Khương Nhiêu cau mày. Nếu nàng không nhận ra thì thôi nhưng khi đã nhận ra rồi, nhìn lại động tác ngửa mặt lên ngắm hoa mơcủa Bạch Ngọc Thư và bộ y sam mỏng manh tôn lên dáng vẻ cao gầy của y, nàng lập tức cảm thấy mọithứ đều có vẻ cố ý. Khương Nhiêu khẽ lẩm bẩm: "Từ lâu đã nghe nói nhi tử của Bách đại nhân thân thể yếu ớt, dù mờinhững đại phu giỏi nhất cũng khó chữa trị được, nhìn y ăn mặc mỏng manh giữa trời tuyết nha vậy, talại thấy đồng cảm với những đại phu kia." Ánh mắt Hỗ Đường mang theo nghi hoặc nhìn nàng, Khương Nhiêu nói: "Dù y thuật cao siêu đến đâuđi nữa cũng không thể chữa được cho bệnh nhân không nghe lời." Khương Nhiêu vẫy tay gọi Minh Thược đi vào, dặn dò nàng ấy vài câu. Hỗ Đường đứng bên cạnh nghe, bỗng nhiên có nhận thức mới về Khương Nhiêu.12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107395/9
Lúc nào Hỗ Đường cũng cảm thấy Khương Nhiêu yếu đuối, sao có đôi lúc bụng dạ nàng cũng rất đentối? ... Giữa mùa đông, Bạch Ngọc Thư cầm quạt, cả người mặc y phục thuần một màu trắng đứng chờ dướigốc mơ, hình ảnh ngước mắt lên ngắm hoa mơ thánh khiết đẹp đẽ giống như một bức tranh, dường nhưngay giây phút tiếp theo có thể mọc cánh thành tiên. Nhưng y đứng dưới hành lang chờ đến mức cơ thể cứng đờ cũng không chờ được Khương Nhiêu xuấthiện một lần, không khỏi cảm thấy nôn nóng. Y đang muốn hỏi tên người hầu bên cạnh xem tin tức từ Hoàng hậu gửi đến rốt cuộc là thật hay giả,sau lưng bất chợt truyền đến một tiếng gọi. "Vị công tử này." Bạch Ngọc Thư quay đầu nhìn lại, thấy người đến mừng rỡ không thôi. Mặc dù y chưa từng gặp mặt Khương Nhiêu nhưng biết dáng vẻ của nha hoàn bên cạnh nàng ra sao,nhìn thấy Minh Thược như thấy Khương Nhiêu, khẽ mỉm cười, biết rõ còn hỏi: "Ngươi là?" "Nha hoàn bên cạnh Tứ tiểu thư của phủ Ninh An Bá." Minh Thược nhìn lướt qua tên người hầu xấu xíbên cạnh Bạch Ngọc Thư, nghĩ đến những gì Khương Nhiêu nói với nàng ấy, trong lòng không khỏicảm thấy cực kỳ chán ghét Bạch Ngọc Thư, nàng ấy nói: "Cô nương sai ta đến hỏi công tử một sốchuyện." Bạch Ngọc Thư biết công sức chịu đựng lạnh lẽo mấy ngày nay của mình không uổng phí, khẽ phẩychiếc quạt, trong lòng có chút vui mừng, khẽ cười liên tục gật đầu, bày ra vẻ biết gì sẽ nói đó: "Muốnhỏi gì cứ nói đừng ngại?" Giọng y rất dịu dàng.12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107396/9
Minh Thược khẽ ho khan, dường như có chút không đành lòng nhưng vẫn nói những lời KhươngNhiêu dạy nàng ấy ra: "Cô nương nhờ ta tới hỏi loại phấn công tử dùng là của cửa tiệm nào?" Bạch Ngọc Thư ngớ ra, dường như không nghe rõ: "Cái gì?" "Cô nương nhờ ta đến hỏi loại phấn công tử dùng là của cửa tiệm nào?" Minh Thược thấy y lãng taidứt khoát nói to hơn: "Công tử có thể làm ơn nói cho chúng ta biết không?" Mặt Bạch Ngọc Thư biến sắc. "Chỉ... chỉ muốn biết ta dùng loại phấn nào?" Những người khác trong vườn mơ đều đồng loạt nhìn về phía này, Bạch Ngọc Thư bỗng nhận ra điềugì, vội vàng nói: "Không đúng, ta không dùng phấn, ta trời sinh đã như vậy." Y luôn đắc ý về dung mạo của mình, chỉ là trước khi ra ngoài có sửa soạn một chút, sao có thể tính làdùng phấn? Nha hoàn này cũng có vấn đề, hỏi thì hỏi đi, sao phải nói lớn tiếng như vậy? Nếu để người ta nhìn ra y,chẳng phải bọn họ sẽ cười y không có khí khái của nam tử hay sao? Minh Thược xì một tiếng: "Không nói thì thôi, ngài có dùng phấn hay không, những cô nương nhưchúng ta liếc mắt là nhìn ra." Mặt Bạch Ngọc Thư đỏ bừng vì xấu hổ: "Ta đứng ở đây suốt bốn ngày trời, cô nương nhà ngươi chỉnhìn thấy phấn trên mặt ta?" Y lạnh đến run rẩy, trông có vẻ đáng thương, dường như đang chứng minh lời y nói là thật, y đã đứngđây suốt ba bốn ngày. 12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107397/9
"À, cô nương còn nói trời lạnh thế này, người mặc mỏng manh như thế, đứng trong tuyết ba bốn ngàyđúng là hiếm thấy." Bạch Ngọc Thư thở phào nhẹ nhõm, phe phẩy cây quạt, lại phong độ hào hoa trở lại. "Người có đầu óc bình thường sẽ mặc dày lên hoặc là ở trong nhà." Bạch Ngọc Thư muốn phát điên: "Đầu óc ta không có bệnh!" "Chậc." Minh Thược từng bước làm theo lời dặn của Khương Nhiêu, ép người ta đến mức giậm chân mới thẳngthắn nói: "Cô nương nhà ta biết ngài do ai phái tới, Bách công tử hãy dành tâm trí vào những việc đứngđắn, đừng đến quấy rầy nữa, nếu không, chúng ta gặp ngài lần nào sẽ đánh lần đó." Bạch Ngọc Thư cuối cùng cũng hiểu Hoàng hậu phái y đến không phải việc đùa, vốn nghĩ KhươngNhiêu dung mạo xinh đẹp, Hoàng hậu sắp đặt y làm ra thủ đoạn này, y cũng không chịu thiệt. Khôngngờ y chẳng những không gặp được mặt nàng, nàng còn phái nha hoàn đến chế nhạo y, trong lòng ythầm hận Khương Nhiêu khó tiếp cận, đã tức giận đến cùng cực, trên mặt vẫn còn tỏ vẻ đáng thương, ycắn môi nói: "Mặc... Mặc dù ta bị người ta uy hiếp nhưng những gì ta làm đều xuất phát từ trái timchân thành." Khương Nhiêu chưa dạy Minh Thược phải ứng phó với chuyện này thế nào, nàng ấy không biết, bèndứt khoát quay đầu bỏ chạy. Bạch Ngọc Thư còn chưa từ bỏ ý định, nhìn theo hướng Minh Thược chạy về, biết Khương Nhiêuđang ở đâu, ngẩng mặt lên, ngước ánh mắt ai oán lại thất vọng nhìn lên. Y ngẩng mặt mong Khương Nhiêu nhìn mình một cái. Y biết khuôn mặt này của mình rất được ưa thích, mỗi khi đến thanh lâu đều là vị khách được các cônương ở đó săn đón nhất. 12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107398/9
Chờ đến khi nàng nhìn thấy dung mạo này của y có lẽ sẽ có suy nghĩ khác. Khương Nhiêu chú ý động tĩnh phía dưới, tất nhiên nhìn thấy Bạch Ngọc Thư ngẩng đầu nhìn lên. Nàng ghét bỏ nhíu mày, lập tức đóng cửa sổ lại. Sau khi đóng cửa sổ, nàng còn rùng mình buồn nôn. "Ta thật sự không muốn gặp lại người này." Khương Nhiêu thấp giọng than phiền với Hỗ Đường, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ chán ghét. Hình ảnh Bạch Ngọc Thư run rẩy tự ôm lấy mình và vẻ mặt đáng thương của y cứ lởn vởn trong đầunàng, khiến nàng khó chịu lắc lắc đầu. Bỗng nhiên Khương Nhiêu khựng lại. Dáng vẻ đáng thương yếu đuối này, hình như nàng đã thấy trên người ai đó rồi... Nàng cũng không phải chỉ mới nhìn thấy một hai lần, nhớ lại cảm thấy vô cùng quen thuộc. 12/5/24, 8:33 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-149.1107399/9
Chiết Khương