Những lá thư gửi về từ Hoài Châu, ban đầu mỗi tháng đều gửi ít nhất hai bức nhưng sau tháng chạp lạikhông có bức thư nào gửi về. Mặc dù trong lòng muốn biết bên đó đã xảy ra chuyện gì nhưng không cócách nào tìm hiểu, Khương Nhiêu cảm thấy hơi bất an. Đầu và cuối tháng chạp, Kim Lăng tuyết rơi nhiều, tuyết rơi liên tiếp mười mấy ngày. Tuyết dày làmđường khó đi, Chiêu Vũ Đế cho các quan thần hưu mộc mười ngày, dẫn theo phi tần và một số triềuthần tâm phúc đến hành cung gần khu vực săn bắn ở một thời gian, tiện thể săn thú giải khuây. Nửa năm nay, mặc dù Chiêu Vũ Đế lạnh nhạt với Vân Quý phi nhưng chế độ và đãi ngộ vẫn như trước,chỉ là không qua lại chỗ của Vân Quý phi nữa. Vân Quý phi thấy thứ nên được nhận mình vẫn nhận đủ,còn không phải hầu hạ Hoàng thượng, không làm gì mà vẫn có mọi thứ, gần như nằm mơ cũng sẽ cườitỉnh lại. Chiêu Vũ Đế muốn đi săn mùa đông, mọi khi bà ấy nhất định sẽ phải đi theo nhưng năm naybà ấy lười đi cùng. Thế nhưng Gia Hòa Hoàng hậu lại nhất quyết muốn khoe khoang sự sủng ái củaChiêu Vũ Đế với bà ta trong khoảng thời gian này trước mặt bà ấy nên đã viết tên Tần Vân vào danhsách phi tần đi theo.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Vân Quý phi bực mình với sự thiển cận của Gia Hòa Hoàng hậu, thấy Khương Nhiêu buồn bã khôngvui nên khi đến hành cung bà ấy cũng đưa nàng đi theo giải khuây luôn. Khương Nhiêu vừa mới xuống xe ngựa đã thấy Hỗ Đường đứng trước cửa hành cung vẫy tay vớimình. Hỗ Đường mặc bộ đồ đỏ, mấy bước đã chạy đến trước mặt Khương Nhiêu, mặt mày rạng rỡ: “Nghengười ta nói ngươi sẽ đến, ta rất vui.” Hỗ phu nhân là bà con xa của Chiêu Vũ Đế, Hỗ Đường có thể gọi Chiêu Vũ Đế là cữu cữu. Hỗ Tướngquân trấn giữ biên cương, không có nhi tử, Chiêu Vũ Đế có tâm tư muốn bù đắp cho ông, lại có ýmuốn giữ nữ nhi của Hỗ Tướng quân ở Kim Lăng để ông không dám có ý định tạo phản, vì vậy ông tađối xử với Hỗ Lê và Hỗ Đường rất tốt. Mặc dù thường xuyên có triều thần dâng sớ tố cáo với ChiêuVũ Đế rằng nữ nhi của Hỗ Tướng quân tùy hứng buông thả, làm xằng làm bậy, thiếu quản thúc, ông tacũng làm ngơ coi như không thấy, đến thời gian đi săn mùa đông như thế này còn dẫn Hỗ Đường theođể nàng ấy có dịp trải nghiệm thú vui săn bắn.Seen 25131012/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107381/8
Khương Nhiêu nhìn thấy Hỗ Đường cũng không ngạc nhiên. Hỗ Đường đeo cung trên lưng, tay cầm mũi tên, cười thoải mái: “Mấy ngày này ta sẽ đi săn, ngươi chờđó, ta sẽ mang một con thỏ nhỏ về cho ngươi.” Khương Nhiêu bối rối. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hỗ Đường ở bên cạnh Khương Nhiêu lâu như vậy cũng coi như hiểu được tính cách của KhươngNhiêu, ý thức được nàng không thích cảnh giết chóc máu me, cảm thấy tự trách, vội bỏ mũi tên đangcầm trên tay vào lại ống tên, thở dài nói: “A, nói nhầm, bổn cô nương cũng bắt đầu ghét chuyện sănthú rồi.” Nàng ấy nhảy đến bên cạnh Khương Nhiêu: “Trước đây ngươi chưa từng đến hành cung này đúngkhông, hành cung này rất rộng, rừng mơ và ngọn núi phía sau đều rất đẹp, để ta dẫn ngươi đi dạo.” Khương Nhiêu biết nàng ấy đang chăm sóc mình, cười dịu dàng, nghĩ đến điều gì đó, kéo tay HỗĐường hỏi: “Ngươi có nghe được tin tức gì về Hoài Châu từ chỗ phụ thân của ngươi không?” Hỗ tướng quân đóng quân ở phía bắc, Hoài Châu ở phía nam, Khương Nhiêu biết rõ điều này nhưngvẫn hỏi như vậy bởi vì thực sự nàng không còn cách nào khác nữa rồi. Hỗ Đường lắc đầu, nhìn thấy vẻ mặt phiền muộn của Khương Nhiêu, hỏi nàng: “Ngươi vẫn còn lo lắngcho Cửu Điện hạ sao?” Khương Nhiêu mệt mỏi thở dài: “Gần như gặp ai ta cũng hỏi.” Nhưng ai cũng giống như Hỗ Đường, không biết chút tin tức nào. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107382/8
Lý do Dung Đình bảo nàng ở lại Kim Lăng vì sợ tam nhân thành hổ nhưng mấy tháng nay, ngoài việclo lắng ở lại Kim Lăng, nàng hoàn toàn không giúp được gì. Nghe cha nàng nói trong triều quả thực có người thường hay nói xấu hắn với Chiêu Vũ Đế nhưng Lýđại nhân ở Công bộ đã thận trọng ém tin đồn xuống, thủ đoạn hiển nhiên linh hoạt hơn một nữ tử ở hậutrạch như nàng. Nàng lại cảm thấy mình vô dụng. Khương Nhiêu và Hỗ Đường đi vào bên trong hành cung, lúc đi qua hành lang nhìn thấy cảnh vật lạlẫm ở nơi này, ánh mắt tối tăm của Khương Nhiêu bỗng sáng lên. Có lẽ ở đây có thể nghe ngóng được tin tức gì đó. Bất kể là động tĩnh bên phía Chiêu Vũ Đế hay Gia Hòa Hoàng hậu, ở trong hành cung này cũng dễ lấyđược hơn so với trong hoàng cung nghiêm ngặt. Hỗ Đường nhìn Khương Nhiêu tiều tuỵ vì lo lắng, nói với nàng: “Nếu ta nghe thấy động tĩnh gì nhấtđịnh sẽ đến nói cho ngươi biết.” Vân Quý phi đến sớm hơn Khương Nhiêu một ngày, mặc dù Khương Nhiêu và Hỗ Đường đều ở phíađông hành cung nhưng viện lạc của hai người cách nhau cả trăm bước, ở hai hướng khác nhau, đếnđoạn ngã tư thì tách ra, Khương Nhiêu được cung nữ dẫn đến chỗ của Vân Quý phi. Trước khi đến chỗ Vân Quý phi, Khương Nhiêu hỏi cung nữ dẫn đường cho nàng chỗ ở của Gia HòaHoàng hậu và Chiêu Vũ Đế ở nơi nào. Nơi ở của Gia Hòa Hoàng hậu nằm ngay sát Chiêu Vũ Đế, ngược lại nơi ở của tiểu di của nàng lại hơihẻo lánh. Sự khác biệt giữa được sủng và thất sủng, ngay cả trên chuyện nhỏ như hạt mè cũng có thể thấy rõràng. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107383/8
Khương Nhiêu cũng coi như đã cảm nhận được áp lực mà tiểu di của nàng phải chịu khi sống ở trongcung, một khi không còn được sủng nữa, những thứ trước kia có được giống như mây trôi, không thểnắm giữ trong tay. Tiểu di của nàng chuyện gì cũng thích tranh giành với người khác, hôm nay bị phân đến viện lạc hẻolánh như vậy chắc chắn không nuốt trôi được cục tức này. Khương Nhiêu rất sợ Vân Quý phi nghĩ không thông, suốt dọc đường đi nàng nghĩ đủ mọi cách chọccười bà ấy, lúc được cung nữ dẫn đến chỗ ở của Vân Quý phi lại thấy mỹ nhân mặt đầy tươi cười đangcầm một chiếc áo nhỏ bắt mèo. Vân Quý phi đang định mặc cho Thạch Lựu một chiếc áo nhỏ màu sắc rực rỡ. Dường như tâm trạng của bà ấy rất tốt. Khương Nhiêu cuối cùng cũng yên tâm. Vân Quý phi mặc áo cho Thạch Lựu xong, thấy Khương Nhiêu đến, ôm Thạch Lựu đi tới: "Con nhìnxem, đây là đồ ta tự tay làm cho Thạch Lựu, sau này ta cũng sẽ làm cho con một chiếc." Khương Nhiêu nhìn chiếc áo nhỏ trên người Thạch Lựu vụng về giống như những mũi thêu của bà ấy,vẻ mặt mang theo sự kháng cự giống hệt Thạch Lựu, lùi lại phía sau một bước, yếu ớt gọi: "Tiểu di." Vân Quý phi cười: "Không dọa con nữa." Bà ấy ngồi xuống bên cạnh Khương Nhiêu: "Ta thấy mấy tháng nay con không vui nên mới gọi conđến đây, con đừng nghĩ nhiều về chuyện ở Hoài Châu nữa, đến lúc nên trở về, Cửu Điện hạ ắt sẽ trở về,con có nôn nóng cũng vô ích." Trong lòng Khương Nhiêu hiểu rõ đạo lý này. Nhưng không phải cứ nghĩ thông suốt là có thể khiến cho lòng mình không lo lắng chuyện gì nữa. Đâylà lần đầu tiên nàng nếm trải cảm giác nhớ nhung một người như thế.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107384/8
Nàng cúi đầu, nói: "Bên phía Hoài Châu đã hơn một tháng trời không có tin tức gì rồi." Tháng trước nàng thu thập được rất nhiều y thư liên quan đến dịch bệnh từ Kim Lăng gửi đến HoàiChâu, không nhận được hồi âm, nàng cũng không biết những y thư đó có đến nơi hay không. "Ta thấy trên mặt Hoàng thượng không tỏ vẻ lo âu, chắc là không có chuyện gì đâu. Con không nhậnđược thư cũng đừng hoảng, có lẽ làm mất thư trên đường cũng không chừng." Khương Nhiêu ủ rũ cúi đầu, Vân Quý phi xoa đầu nàng: "Con đừng chỉ lo lắng bên phía Hoài Châu,con cũng nên lo cho bản thân mình đi." Bà ấy thoáng lạnh mặt: "Con để ý đến Hoàng hậu, hôm nay ta đến chỗ nàng ta dâng trà, nàng ấy hìnhnhư muốn biết con có đến không. Tuy ta không cho nàng ta biết nhưng dù sao đây cũng không phải làchuyện có thể giấu được. Con và Cửu Hoàng tử đã đính hôn, là vật cản đường của nàng ta, ta và nàngta đấu đá nhiều năm, hiểu rõ tính cách của nàng ta. Ngoài mặt nàng ta có vẻ độ lượng, bên trong lại rấtnhỏ nhen. Người nào khiến nàng ta không vui, nàng ta nhịn mấy năm, cuối cùng đều sẽ trả lại. Ta sợnàng ta đang nghĩ cách hại con." ... Gia Hòa Hoàng hậu đang ở cùng Thập Thất Hoàng tử. Thập Thất Hoàng tử ở bên cạnh Gia Hòa Hoàng hậu, nhìn bà ta viết thư, sốt ruột nói: "Mẫu hậu, đã bốntháng trôi qua rồi, vì sao người còn chưa bảo Hề Tướng quân ra tay?" "Có một số việc phải làm đến mức thần không biết quỷ không hay." Gia Hòa Hoàng hậu rũ mi. Nếu để Dung Đình dễ dàng chết trên chiến trường như vậy, có lẽ Chiêu Vũ Đế sẽ còn truy phong danhhiệu cho hắn, nghĩ đến những uất ức mà Dung Đình đã gây ra cho bà ta, kết quả như vậy bà ta hoàntoàn không thể chịu đựng được, cho dù Dung Đình chết, bà ta cũng phải tìm cách khiến hắn mang tộidanh phản quốc mà chết, khiến hắn trở thành tội nhân mang tiếng xấu nghìn đời.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107385/8
Bà ta viết xong thư, giao cho tâm phúc mang đi. Vẻ mặt vô cùng sốt ruột trên mặt Thập Thất Hoàng tử không hề giảm bớt. "Tháng này có chút kỳ lạ, thư của Hề Tướng quân mãi không tới, trong lòng nhi thần có chút lo lắng." "Đừng nâng cao chí khí của người khác tự diệt uy phong của mình." Gia Hòa Hoàng hậu liếc nhìn cậuta: "Lần trước là bổn cung khinh địch, Hề tướng quân mười hai tuổi tòng quân, chinh chiến sa trườngmười mấy năm, sao có thể không đấu lại một tiểu tử chưa ráo máu đầu thân thể không lành lặn? Concứ yên tâm đi." Thập Thất Hoàng tử bĩu môi, Gia Hòa Hoàng hậu gọi cậu ta đến trước mặt: "Con nên nghĩ cách làmsao để hòa hợp với phụ hoàng con thì hơn, sáng nay con ở cùng phụ hoàng đã làm gì? Nói cho mẫuhậu nghe." "Con chơi mấy ván cờ với phụ hoàng." "Phụ hoàng con hôm nay tâm trạng không tệ, con thắng ngài ấy vài ván cũng không sao, có thể để ngàiấy thấy bản lĩnh của con. Nhưng ván cuối nhất định phải để ngài ấy thắng, đừng làm hỏng tâm trạngcủa ngài ấy." "Nhi thần đã làm như vậy." "Phụ hoàng gần đây có vẻ cực kỳ thân cận với con." Thập Thất Hoàng tử lấy ra một chiếc tị yên hồ*bằng hồng ngọc từ trong tay áo ra: "Mẫu hậu, đây là đồ phụ hoàng ban thưởng cho con." *Tị yên hồ: bình đựng thuốc để hít. Gia Hòa Hoàng hậu tiếp nhận chiếc hộp nhỏ đựng tị yên hồ, đồ Chiêu Vũ Đế mang theo bên người sửdụng đương nhiên giá trị không rẻ. Nhưng bà ta cũng không phải là kẻ chưa từng thấy qua cảnh đời,trong cung Cẩm Tú này có thứ nào không phải là đồ đắt tiền? Chỉ là bà ta chỉ ra hàm ý đằng sau vậtnày, cười mi mắt cong cong.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107386/8
Hôm nay Chiêu Vũ Đế ban cho Thập Thất Hoàng tử tị yên hồ dường như đã cho bà ta thấy trước cảnhmai sau Chiêu Vũ Đế truyền ngôi cho Thập Thất Hoàng tử. Trước đây thấy Tần Vân được sủng ái, bà ta còn đỏ mắt ghen tị, khinh thường cái tính cậy được sủngsinh kiêu của Tần Vân. Giờ đây phong thủy lưu chuyển đến trên người bà ta, biểu hiện của bà ta cònvênh váo tự đắc hơn, cầm tị yên hồ hồng ngọc trong tay, hất cằm lên, kiêu hãnh mà bình tĩnh nói vớiThập Thất Hoàng tử: "Con chớ gây ra tai vạ gì trước mặt phụ hoàng, sau này ngài ấy nhất định sẽ cònban thưởng cho con nhiều hơn nữa." Thập Thất Hoàng tử nghe trong giọng nói của Gia Hòa Hoàng hậu có vẻ rất vui, lại nói với bà ta: "Mẫuhậu, sáng nay con đã đi ra ngoài hành cung một chuyến." Chân mày của Gia Hòa Hoàng hậu nhíu lại, bà ta đang định hỏi vì sao cậu ta lại đến đó thì lại ngheThập Thất Hoàng tử nói: "Con nhìn thấy xe ngựa của phủ Ninh An Bá." Hai mắt Gia Hòa Hoàng hậu sáng lên, giễu cợt: "Bổn cung đã đoán nàng ta sẽ đến, bây giờ Tần Vânkhông còn được sủng, cũng chẳng có hài tử, không phải chỉ có thể trông cậy vào tiểu ngoại sinh nữ đếngiải sầu cho nàng ta hay sao?" Bà ta cười, vẻ mặt bỗng trở nên lạnh lẽo: "Nếu nàng ta đã đến đây thì không cần bảo Bách công tửngày ngày quanh quẩn trước cửa tiệm của nàng ta nữa. Con hãy sai người gọi Bách công tử đến gặpta." Thập Thất Hoàng tử trong lòng do dự, hỏi: "Thật sự có thể thành công sao?" Gia Hòa Hoàng hậu chậm rãi nói: "Bách công tử có một đôi mắt rất đẹp." Gia Hòa Hoàng hậu mãi không hiểu, một cô nương xuất thân từ Bá gia tốt đẹp như vậy, muốn gả chongười tốt lành có gì khó, sao cứ nhất quyết nhìn trúng một kẻ tàn phế như Dung Đình? Suy đi nghĩ lại, bà ta chỉ có thể giải thích rằng nàng mê mẩn khuôn mặt của Dung Đình, giống nhưnăm xưa Chiêu Vũ Đế một ánh nhìn đã si mê sinh mẫu của hắn. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107387/8
Nếu nàng mê sắc đẹp thì trên đời này đâu chỉ có một mình Dung Đình đẹp. Bách Ngọc Thư nổi tiếng là mỹ nam tử, mặc dù bà ta thấy nhan sắc của y vẫn kém hơn Dung Đình mộtchút nhưng được cái thân thể lành lặn, tốt hơn bao nhiêu so với một kẻ tàn tật. Hơn nữa đôi mắt của ytrời sinh ma mị, lúc nhìn người khác tình cảm dịu dàng, chỉ cần Khương Nhiêu là một kẻ háo sắc chắcchắn không thể chống đỡ được sự dịu dàng trong đôi mắt ấy. Tiểu cô nương nhà nào vô tình gặp gỡ vài lần với nam nhân đẹp như vậy, có lẽ đều sẽ nghĩ rằng đó mớithực sự là duyên phận. Gia Hòa Hoàng hậu thong dong nở nụ cười. Một khi bà ta thả mồi câu này ra, đến lúc đó Khương Nhiêu cắn câu, bà ta nhất định sẽ rêu rao hànhcâu chuyện bất thủ nữ tắc của nàng, khiến nàng bị người đời chửi rủa, như vậy mới trả được mối thùnàng ngăn cản việc tốt của bà ta, khiến bà ta tức giận. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-148.1107388/8
Chiết Khương