Chiết Khương

Chương 147

Khi bình tĩnh lại, những gì nàng đã làm và nói trong lúc hoảng loạn ùa về trong đầu, cảm giác xấu hổbị vùi lấp bởi sự hoảng loạn và sợ hãi trỗi dậy. Bây giờ không chỉ vành tai nàng đỏ bừng mà dần dầnlan ra cả cổ và mặt nàng, nàng cực kỳ xấu hổ, muốn đi xuống để đứng trên mặt đất, nhưng bàn tay hắnôm eo nàng vẫn vững vàng không thấy mệt. Khương Nhiêu vùi mặt vào vai hắn như một con đà điểu,khẽ ghé vào tai hắn cầu xin: "Chàng thả ta xuống đi." Dung Đình chiều theo ý nàng, hơi nới lỏng tay, đặt nàng xuống. Khi chân Khương Nhiêu sắp chạm đất,hắn bình tĩnh nói: "Hình như vừa có thứ gì đó nhảy qua." Khương Nhiêu lập tức nhấc chân sắp chạm đất lên, lại vòng quanh eo hắn, sợ hãi nhìn xung quanh, rồinghe thấy hắn thở dài đầy áy náy: "Ta nhìn nhầm."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cuối cùng Khương Nhiêu cũng đặt chân xuống đất, ánh mắt vẫn căng thẳng nhìn chằm chằm vào bụicỏ và hồ, lo những thứ nàng sợ sẽ lại nhảy ra. "Thật sự nhìn nhầm sao?" Ánh mắt mờ mịt của nàng không nhìn thấy gì, quay lại xác nhận với DungĐình. Mặt đất trống trải đến nỗi khiến nàng nghĩ hắn đang trêu chọc nàng. Vẻ mặt Dung Đình vô tội: "Do ta nhìn nhầm." Hắn cúi xuống nhặt một cành cây. "Lúc nãy chàng có nhìn rõ..." Khương Nhiêu di chuyển cơ thể đến gần hắn hơn, trong khi nàng hỏihắn, cái đầu nhỏ vẫn cảnh giác nhìn xung quanh dưới đất, giọng điệu đầy sợ hãi: "Chàng có nhìn thấyrõ thứ nhảy lên chân của ta là gì không?"Seen 25131012/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107371/9
"Ta không nhìn rõ." Vẻ mặt Dung Đình vô tội, nói dối: "Có lẽ do nó chạy nhanh quá." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu vẫn sợ hãi nhìn chằm chằm vào bụi cỏ và hồ nước. Dung Đình nói với nàng: "Nếu nàng ở lại Kim Lăng, nàng sẽ không bị những thứ này dọa sợ." "Nhưng nếu ta ở lại Kim Lăng, ta sẽ không nhìn thấy đom đóm và ánh sao tuyệt đẹp này." KhươngNhiêu nghe thấy hắn như muốn truy cứu chuyện nàng đi theo đến đây, nàng nhíu mày, nhanh trí đáplại. Dung Đình khẽ cười, nụ cười rơi vào mắt Khương Nhiêu, nàng cảm thấy trong nụ cười của hắn hơi cayđắng. Nàng không để ý đến những thứ khiến nàng sợ hãi, đi tới trước mặt nhìn hắn, hắn giơ tay ômnàng vào lòng. Khương Nhiêu do dự, cuối cùng cũng không giãy giụa, ngoan ngoãn để hắn ôm mình. "Sau khi ta đến Sở Châu, cách Kim Lăng quá xa, chắc chắn không thiếu những kẻ tung tin đồn thấtthiệt, ba người thành hổ*, không biết cuối cùng sẽ ra sao." *Ba người/tam nhân thành hổ: nghĩa là nếu ba người cùng nói một điều gì đó sai, cũng có thể khiếnngười khác tin là sự thật. Giọng điệu của hắn hơi buồn bã, Khương Nhiêu ở trong lòng hắn buồn bực nói: "Nếu ta ở Kim Lăng,ta nhất định sẽ không để người khác nói xấu chàng." Ba người thành hổ, hừ. Chỉ cần có hai người dám nói xấu hắn, nàng sẽ tìm cách ngăn họ lại. Nàng cảm nhận được lồng ngực hắn rung lên, dường như đang khẽ cười, Khương Nhiêu ngẩng đầu lênnhìn hắn, hắn thở dài gõ nhẹ vào trán nàng: "Tiếc là nàng không ở Kim Lăng." 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107372/9
Hắn nhìn nàng với vẻ mặt buồn bã, đột nhiên buông tay ra, cúi xuống nhặt một cành cây và vẽ gì đótrên mặt đất. "Hoài Châu ở đây, Sở Châu ở đây." Dung Đình lại vẽ một đường khác gần hai vòng tròn: "Đây là núiNghi Thông." Khương Nhiêu không hiểu, ngoan ngoãn lặp lại: "Hoài Châu, Sở Châu, núi Nghi Thông?" Dung Đình nói: "Núi Nghi Thông là một trong những nơi có cầu treo bị hỏng mà Hề Tử Mặc nhắc đếntrong thư." Khương Nhiêu chỉ biết Hề Tử Mặc phải lấy cớ cầu treo bị phá hoại, nhưng nàng không nhìn thấy bứcthư Hề Tử Mặc xin Chiêu Vũ Đế điều binh, nàng cũng không biết cầu treo của ngọn núi nào đã bị pháhoại. Nghe hắn nói vậy, nàng lập tức hiểu ra, nhìn vị trí của núi Nghi Thông, nó hình như gần HoàiChâu hơn, nhưng cũng không quá xa Sở Châu. Nàng không hiểu nhiều về binh pháp, nhưng trực giácmách bảo đây là một vị trí rất quan trọng, nàng hỏi: "Ở đây cần có người canh gác không?" "Cần." Dung Đình nhìn dáng vẻ muốn giúp đỡ của nàng, khẽ cười: "Nhưng ta sẽ nghĩ cách." Dung Đình lại vẽ Kim Lăng cách xa hai vòng tròn trên mặt cát, chỉ vào và hỏi Khương Nhiêu: "Nàngxem Sở Châu và Hoài Châu có gần nhau không?" "Gần." Khương Nhiêu không hiểu hắn định nói gì: "Có chuyện gì sao?" "Cho dù Đào Viên hiếm có người đi đến, cũng có khả năng bị ảnh hưởng bởi chiến tranh. Cầu treo ởnúi Nghi Thông bị phá hoại, nếu có người muốn tiến vào Trung Nguyên, có lẽ sẽ nhắm vào Sở Châu." Khương Nhiêu nhíu mày: "Nhưng Sở Châu không phải là con đường duy nhất." "Vì không phải con đường duy nhất nên mới có thể tấn công bất ngờ." Dung Đình ném cành cây trong tay xuống, đột nhiên tiến đến gần nàng, đặt đầu lên vai nàng, ôm nàngvào lòng và thì thầm: "Sở Châu rất nguy hiểm. Ta rất vui khi nàng đến nhưng Sở Châu không phải là12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107373/9
nơi mà nàng nên đến." Ánh mắt hắn sâu như mực, hắn kiên quyết nói: "Nàng nên trở về Kim Lăng." Khương Nhiêu muốn phản bác, nhưng nàng bỗng cảm thấy chóng mặt, trước mắt tối sầm, ý thức mờdần. Dung Đình rút lại tay đã điểm huyệt ngủ của nàng, khi nàng sắp ngã xuống, hắn đưa tay ra đỡ nàng, cúiđầu nhìn nàng, cười khổ nói: "Nam nhân đi hành quân đánh trận, làm sao có thể dẫn theo điểm yếu củamình đi?" … Khương Nhiêu không biết nàng đã ngủ bao lâu, nàng mơ hồ nhớ ra có người dỗ nàng uống thuốc. Khitỉnh dậy, mí mắt nặng trĩu, nàng không thể mở mắt ra ngay được, những âm thanh lọt vào quanh taikhiến nàng thấy rất kỳ lạ. Tiếng ai đó đang nói chuyện. Đó là giọng nói của mẫu thân. "Niên Niên bị cho uống thuốc nên mới ngủ một ngày một đêm, thuốc đó không làm hại người, đại phunói con bé sẽ tỉnh dậy sau nửa canh giờ." Mí mắt nàng nặng đến nỗi nàng không tài nào mở mắt được, dù vậy nàng vẫn nghe thấy tiếng bướcchân đi về phía mình, dường như có ai đó đứng bên cạnh nhìn nàng một lúc, rồi hài lòng nói: "Hừ, xemra Niên Niên không nhìn nhầm người." Đó là giọng nói của phụ thân, nàng thử nhiều lần, cuối cùng lần này cũng mở được mí mắt. Nhìn màn trướng quen thuộc và đồ đạc xung quanh, nàng lập tức ngồi bật dậy. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107374/9
Nàng chậm rãi quay đầu nhìn xung quanh. Không có những khu rừng cây xanh um tùm và bầu trời đêm gần như có thể chạm tay tới, cũng khôngcó đom đóm lấp lánh và trời sao rực rỡ. Chỉ có phụ thân đứng trước mặt và mẫu thân ngồi bên giường. Trời tối nhưng đây là phòng của nàng. Nàng dần nhận ra điều gì đó, sắc mặt chuyển từ ngơ ngác sang buồn bã. Nàng nhìn Khương Hành Chu và Khương Tần thị như muốn xác nhận: "Con về đây bằng cách nào thếạ?" … Đoàn xe đi từ Kim Lăng đến Hoài Châu, sau một ngày đã đi qua Tự Châu. Ban đêm, họ dựng trại ở khu vực chăn nuôi, Dung Đình ra lệnh cho người đi mua vài chục con cừu về,nướng trên lửa, những cận vệ đi theo hắn đến Hoài Châu hô hào chia chân cừu cho binh lính: "Theolệnh của Cửu Điện hạ, ăn xong cơm này nghỉ ngơi cho khỏe, đêm mai chúng ta lên người, đến ThanhChâu rồi nghỉ sau." Dung Đình ngồi một mình bên đống lửa, không tham gia vào việc chia cừu, có người muốn bắt chuyệnvới hắn, nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn thì lại rút lui. Ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn vào đống lửa như lại đang nhìn thứ khác. Hắn vẫn còn di chứng của bệnh tật, mặc dù thể lực đã khôi phục như trước, thậm chí còn ngày mộttăng thêm, nhưng cơ thể luôn lạnh lẽo, phải mặc nhiều y phục hơn người khác. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107375/9
Gỗ trong đống lửa cháy mạnh, ngọn lửa bập bùng phản chiếu khuôn mặt trắng trẻo và lạnh lùng củahắn. Đồng thời cũng chiếu sáng bàn tay trái của hắn đang nghịch bông tai ngọc trai, ngón tay thon dài,khuyên tai thì nhỏ xinh, động tác của hắn tao nhã và đẹp mắt. Phía sau hắn truyền đến tiếng ngựa hí. Ám vệ vội vàng từ Kim Lăng trở về thấy Dung Đình ở đó, nhảy xuống ngựa báo cáo: "Thuộc hạ đã phingựa đưa Tứ cô nương về, khi đến phủ Ninh An Bá mới là giờ Dần, trời vẫn chưa sáng." Ánh mắt Dung Đình lạnh lẽo cả ngày mới thấy chút ấm áp, hắn khẽ cười: "Trở về là tốt rồi." … Khương Nhiêu biết được từ Khương Tần thị và Khương Hành Chu rằng nàng trở về Kim Lăng vào giờDần. Sau khi về phủ, nàng ngủ li bì cả ngày, gọi thế nào cũng không dậy. Nàng lập tức hiểu ra Dung Đình lại cho nàng uống thuốc giống lần trước. Nàng đã bị thuốc của hắn làm hại một lần, lần này lại tiếp tục bị lừa. Khương Tần thị xoa đầu Khương Nhiêu, hỏi: " Niên Niên, con còn muốn đi nữa không?" Sắc mặt Khương Nhiêu xám xịt, không nói gì. Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ có lẽ nàng sẽ không đinữa. Lúc này nàng mới hiểu ý nghĩa của những lời hắn nói với nàng. Hắn đã tính toán đưa nàng về Kim Lăng, thậm chí còn nghĩ ra lý do khiến nàng không thể rời khỏi KimLăng được nữa.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107376/9
Hắn vốn không muốn để nàng đến Sở Châu nên đã tự chặn đường nàng! Nói cái gì mà ba người thành hổ, rõ ràng là muốn nàng yên tâm ở lại Kim Lăng. Tính ra hắn đã rời Kim Lăng được hai ngày, nếu bây giờ nàng muốn đi tìm hắn, dù nàng biết hắn điđường nào nhưng cũng chưa chắc đuổi kịp. Hơn nữa, nàng còn không biết rõ lộ trình của hắn. Rõ ràng, rõ ràng hắn đã hứa với nàng, tại sao hắn không cho nàng đi theo? Khương Nhiêu thất vọng cúi đầu xuống, sau khi suy nghĩ cẩn thận, nàng mới nhận ra hắn không hề tỏthái độ hay nói đồng ý sẽ không đuổi nàng đi. Hắn không hề hứa với nàng. Chỉ là nàng thấy thái độ của hắn không phải trách móc nên tự mình ảo tưởng. Khương Nhiêu cảm thấy vô cùng chán nản. Gần đây, hắn vẫn là người dịu dàng và ngoan ngoãn mà nàng quen thuộc, nhưng nàng dần cảm thấymình không đủ thông minh khi đứng trước mặt hắn. Mặc dù nàng thất vọng, nhưng lại không thể giận hắn. Trong lòng nàng hơi buồn, buồn vì không thể làm trái mệnh lệnh của hoàng đế, buồn vì thiên tai nhânhọa. Nàng cúi đầu xuống, bỗng cảm thấy tai trái có gì đó không đúng.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107377/9
Nàng giơ tay lên sờ vào vành tai của mình, ở đó trống trơn. Nàng nhớ mình đã đeo một đôi khuyên tai ngọc trai, sau đó sờ vào tai phải. Cảm giác trơn bóng của ngọc trai, khuyên tai trên tai phải vẫn còn, quả nhiên nàng đã đeo một đôikhuyên tai ngọc trai. Nhưng bên tai trái thì đã bị mất. Nàng suy nghĩ cẩn thận, không nghĩ ra mình vứt khuyên tai ở đâu. Nàng nhẹ nhàng xoa tai hai lần,bỗng hạ tay xuống đưa lên trước mắt nhìn. Lúc nãy khi nàng giơ cổ tay lên, nàng đã cảm thấy cổ tay mình hơi nặng, như có thêm thứ gì đó. Khi nàng nhìn thấy thứ đang đeo trên cổ tay, thầm nghĩ "quả nhiên". Đúng là có thêm một thứ khôngphải do nàng tự đeo lên. Nhưng khi nhìn thấy nó, nàng hơi sững sờ. Nàng nhận ra thứ được đeo vào này. Đây là chuỗi hạt Phật mà nửa năm trước nàng đến miếu TamThanh, nàng được tiểu sa di tặng sau khi nàng cúng bái. Lúc đó, nàng thương hắn vì chưa từng trải qua cuộc sống bình thường như những hài tử khác nên đã tựtay đeo chuỗi hạt Phật này lên tay hắn. Màu sắc của các hạt đã hơi phai màu, dường như đã được chủ nhân đeo từ lâu. Khương Nhiêu nhớ lại lúc đó, nàng bảo hắn thấy mệt thì cứ tháo ra rồi vứt đi, nhưng hắn không hề vứtđi. Nàng không nhịn được mà mỉm cười, nụ cười vừa hiện lên trên môi đã tắt ngúm, hai mắt đỏ hoe. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107378/9
Đây có lẽ là vật duy nhất trên người hắn mang ý nghĩa cầu phúc tránh họa. Vòng đi vòng lại, cuối cùng lại trở về cổ tay nàng. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-147.1107379/9