Khương Nhiêu đã trốn trong tấm ván dựng trên xe ngựa từ sáng đến giờ, chân cũng đã tê rần, cuộn tròncả người lại như vậy nhưng mới chỉ gây ra một chút tiếng động thôi, tấm ván gỗ đột nhiên bị tách ralàm đôi, nàng bị doạ sợ đến mức choáng váng. Tấm ván bị nứt ở giữa, vụn gỗ rơi xuống đầu nàng. Lúc này Khương Nhiêu rất khác so với cách ăn mặc trang điểm chỉn chu thường ngày, nàng chỉ mặcmột chiếc váy màu xanh nhạt và một chiếc áo choàng màu xanh đậm đơn giản, không có hoạ tiết trangtrí phức tạp nào. Xinh đẹp chỉ là phụ thôi, chủ yếu là vì tiện. Khương Nhiêu ôm đầu gối, từ từ ngẩngmặt lên, giữa tiếng ván gỗ gãy kêu răng rắc, nhìn thấy người đang cầm kiếm là Dung Đình, biết hắn sẽkhông làm hại mình nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng rồi lại bắt gặp ánh mắt đằng đằng sát khí củahắn, Khương Nhiêu âm thầm nuốt nước bọt.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đôi mắt của hắn sâu hun hút, thậm chí còn ớn lạnh hơn cả ánh sáng trên thanh kiếm. Nàng không có ý kiến gì về việc hắn luôn duy trì cảnh giác, nhưng mà có thể đừng như vậy với nàngđược không… Nàng né tránh ánh mắt của hắn, luống cuống nói: “Là ta.” Vốn tưởng rằng mình sẽ đi được xa hơn, đợi đến khi xe ngựa tới trạm dừng thì mới ra ngoài, nào ngờmới chỉ được một thời gian ngắn đã bị phát hiện. Khương Nhiêu đoán chừng với khoảng thời gian này thì có lẽ vẫn chưa ra khỏi Kinh thành. Hành động trốn trong xe ngựa của nàng quả thực có chút không giống với người bình thường, chưa đợihắn hỏi nàng đã bắt đầu giải thích: “Chàng cứ cho ta đi nhờ một chuyến đi, chàng đi Hoài Châu, ta điSeen 25131012/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107331/6
Đào Nguyên ở Sở Châu, cách chỗ chàng không xa lắm, ta cũng sẽ không chạy lung tung đâu. Lúc nàochàng có thời gian thì viết cho ta bức thư, không đến hai ngày là thư tới tay ta rồi, lòng ta cũng yên tâmhơn.” Đôi mắt Dung Đình không còn hung hăng như lúc đầu nữa, nhưng ánh mắt vẫn sâu thẳm như cũ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu còn tưởng rằng nếu như như nàng đột nhiên xuất hiện, hắn sẽ thấy rất vui. Hoặc là sẽ nghiêm túc trách mắng nàng một trận rồi không cho nàng đi theo nữa. Nhưng lúc này hắn lại chẳng nói gì cả, chỉ âm thầm lặng lẽ nhìn nàng bằng đôi mắt sâu thẳm, cảm xúctrong mắt cũng rất khó phân biệt, độ nghiêng của xương quai hàm nhìn thế nào cũng không thấy vui vẻgì. Trong lòng nàng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, gương mặt cũng trở nên rầu rĩ. Khương Nhiêu khoanh tay trước ngực, thả lỏng đôi chân vừa co lại cả đoạn đường, sợ Dung Đình némmình ra khỏi xe ngựa, nàng vênh mặt lên, vẻ mặt có chút kiêu ngạo, giọng nói oai phong: “Đến cũngđến rồi, chàng cũng chẳng đuổi ta đi được. Nếu chàng đuổi ta, ta sẽ tự tìm một chiếc xe ngựa khác màđi, ta nhất định phải đến Sở Châu.” Hắn vẫn đáp lại nàng bằng sự im lặng. Khương Nhiêu không khỏi cảm thấy thất vọng, nàng muốn đứng dậy nhưng hai chân co lại đã lâu nêntê dại hết cả, động tác vô cùng chậm, nàng cúi đầu, vừa hay che đi sự thất vọng trong ánh mắt củamình. Nàng cố gắng đứng dậy, mặc dù hai chân rất tê vì giữ nguyên một tư thế quá lâu, nhưng vừa rồi mới cửđộng nên bây giờ đứng dậy cũng đỡ khó chịu hơn. Bỗng trong xe ngựa vang lên tiếng bước chân, mộtđôi bàn tay đột nhiên vươn ra ôm lấy nàng. Khương Nhiêu vừa định ngẩng đầu lên thì đôi vai nàng nặng trĩu, liếc nhìn thấy Dung Đình đangnghiêng đầu tựa lên vai nàng, nhìn nàng. Bàn tay đang đỡ Khương Nhiêu cũng vòng ra sau eo nàng,ôm lấy nàng, ngoan ngoãn tựa đầu lên vai nàng, vẻ mặt đầy ân cần, nhìn thẳng vào mắt nàng.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107332/6
Giọng nói trầm thấp của hắn rõ ràng còn mang theo chút do dự: “Thật sao? Không đi nữa à?” Những biểu cảm khác nhau xuất hiện ở trên cùng một gương mặt, nàng đều đã nhìn thấy ở hắn. Vẫn là những lúc ngoan ngoãn thì trông hắn mới đẹp nhất. Cảm giác bất thường và thất vọng mà Khương Nhiêu vừa cảm thấy khi không nhìn ra được chút cảmxúc dao động nào trên gương mặt Dung Đình, giờ đây vì nhìn thấy sự quen thuộc của hắn mà đã hoàntoàn biến mất. Khương Nhiêu cũng không còn tỏ ra ngạo mạn nữa, thấy hắn lo lắng, nàng khẽ bật cười,đưa tay về phía sau nắm lấy bàn tay đang ôm eo mình: “Không đi nữa, chàng đi đâu ta sẽ đi theo đó.” Nàng không suy nghĩ gì nhiều mà trực tiếp nói thẳng luôn. Đôi tay nàng tìm đến bàn tay Dung Đình và nắm lấy, bàn tay nhỏ nhắn của nàng rất mềm mại, khác xaso với bàn tay thường cầm giáo cầm đao của hắn, lòng bàn tay và mu bàn tay đầy những vết sẹo, khinắm lấy tay nhau lại vô cùng hoà hợp. Ngay khi ngón tay nàng chạm đến đốt ngón tay của hắn, hắn đãnắm chặt lấy chúng. Sức mạnh đầu ngón tay của Dung Đình lại không dịu dàng như vẻ mặt hắn lúc này, hắn nắm rất chặt,Khương Nhiêu thấy đau khẽ nhíu mày, nhưng hắn lại ngẩng đều lên nhanh hơn so với nàng ngước mắtlên, hắn nắm chặt lấy hai tay nàng rồi ép vào thành xe ngựa. Bóng tối đè xuống, hơi thở nóng bỏng tuỳ tiện chặn lấy môi nàng. Trái tim Khương Nhiêu rơi mất một nhịp, hơi thở nghẹn ngào, hơi há miệng muốn nói gì đó. DungĐình nhẹ nhàng cạy răng nàng ra, yết hầu chuyển động, càn quét trong khoang miệng nàng. Hô hấp của Khương Nhiêu hoàn toàn hỗn loạn, nàng bị mắc kẹt giữa lồng ngực hắn và tấm ván gỗ, saulưng là thành xe ngựa lạnh lẽo, ngón tay hắn đang nắm lấy tay nàng cũng lạnh như băng, sức nặng củaphía trước và phía sau đè lên nàng, sức nóng của hơi thở đan xen khiến mặt nàng đỏ bừng đến mức cóthể chảy máu, trái tim nàng đập nhanh dữ dội như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Trái tim ấy thật sự sắp vỡ ra rồi.12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107333/6
Dung Đình không những không cho nàng cơ hội để thở, thậm chí còn không cho nàng chỗ đứng, hắngiống như một bức tường trước mặt nàng, càng lúc càng ôm nàng chặt hơn. Đột nhiên hắn dừng lại, ngẩng đầu lên, Khương Nhiêu cuối cùng cũng tìm thấy khoảng trống để hítthở, nàng thở dốc, hốc mắt hơi ẩm ướt. Hai chân nàng dường như bị rút cạn sức lực, thậm chí còn không thể đứng vững, dần khuỵu xuống. Dung Đình buông một tay ra đỡ lấy eo Khương Nhiêu, vẫn chưa thoả mãn mà hôn lên môi nàng mấycái, gương mặt nhìn qua hệt như một con sói đang thèm khát. Ngay khi Khương Nhiêu còn đang nghĩ cuối cùng hắn cũng đại phát từ bi mà chịu buông tha cho nàng,hắn lại cúi đầu xuống. Vừa ấn xuống vừa mỉm cười, khẽ lẩm bẩm mấy chữ: “Niên Niên.” Hắn nói: “Lần này ta không hề uống say.” Đầu của Khương Nhiêu vẫn còn đang hỗn loạn đến mức nàng không thể hiểu được ý nghĩa đằng saulời nói của Dung Đình. Đến lúc nàng ý thức ra được thì hắn đã cúi xuống hôn nàng thêm lần nữa, lựccủa hắn rất mạnh làm cho suy nghĩ của nàng lại bị gián đoạn, hơi thở nóng bỏng giao thoa với nhaukhiến nàng phải đổ mồ hôi. “Thở đi.” Giọng điệu của hắn như vừa đang hướng dẫn nàng vừa đang dỗ dành nàng. Dung Đình nhìn nhằm chằm vào khuôn mặt của Khương Nhiêu, nữ nhân không hề tô son trát phấn,gương mặt sạch sẽ như hạt gạo, dưới ánh sáng mờ ảo càng thêm trắng trẻo đến chói mắt và xinh đẹpđộng lòng người, không gian ngột ngạt chỉ có thể chứa được hắn và nàng, khiến hắn vô cùng hưngphấn. Trên người nàng có một mùi thơm thoang thoảng, hắn biết nàng không thích dùng dầu thơm, mùihương mà hắn thèm muốn chỉ có ở trên cơ thể nàng, và cũng vì nó ở trên cơ thể nàng nên hắn mớithèm muốn. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107334/6
Bây giờ mùi hương trên cơ thể nàng đã bị mùi thuốc trên người hắn làm phai nhạt đi, đôi mắt hắn trởnên u ám, khóe mắt nhuốm một màu đỏ dục vọng, nhìn qua gương mặt kia càng thêm kinh diễm. Hoa anh túc vừa nguy hiểm vừa quyến rũ. Khương Nhiêu vẫn chưa học được cách để thở, nàng nhắm chặt mắt lại, thêm vài lần nữa nàng vẫncảm thấy tim mình như sắp ngừng đập đến nơi. Sức lực ở tứ chi dần bị răng môi cướp đi mất, nàng đãmấy lần thử đẩy Dung Đình ra nhưng không có tác dụng, khi ấy nàng mới dần dần nhận ra người nàyác liệt tới mức nào. Bánh xe ngựa lắc lư, một tay nàng bị tay hắn ấn chặt, tay còn lại không biết để đi đâu ngoài việc ômlấy eo hắn, cứ như vậy không biết bao lâu đã trôi qua. Bên ngoài xe ngựa có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Dung Đình buông tay ra, nói vọng ra bên ngoài: “Đợi một chút.” Hắn vừa buông tay, đôi chân yếu ớt của Khương Nhiêu đã không chống đỡ nổi nữa, nàng ngồi hẳnxuống. Nàng giơ tay ôm mặt, lại bị Dung Đình quỳ một chân xuống ngang với tầm mắt nàng. Nàng nhìn đôimôi ướt át của hắn trước mặt mình liền biết có lẽ trạng thái của mình cũng không khá hơn là bao, trôngchốc lại cảm thấy vô cùng xấu hổ và tức giận. “Nàng cứ như thế này, sau này thành hôn rồi thì phải làm sao?” Hắn nhìn nàng khẽ cười, gương mặtđầy thoã mãn. Sau khi thành hôn… Chẳng phải họ đã đồng ý với nhau rằng thành hôn chỉ để đối phó với Hoàng hậurồi hay sao? Thành hôn với không thành hôn, ngoài việc khác nhau về chỗ ở thì còn gì khác biệt nữa à? Khương Nhiêu ngây người một lúc, Dung Đình vén rèm ra và nói gì đó với người đánh xe ngựa ở bênngoài. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107335/6
Nàng nhìn theo bóng lưng hắn, cuối cùng cũng hiểu được vừa rồi hắn nói câu ‘lần này ta không hề say’là có ý gì. Rõ ràng là sau khi uống say, hắn vẫn nhớ rõ tất cả mọi chuyện! Nàng còn cho rằng người duy nhất trên thế giới này biết về khoảng thời gian nàng bị hắn “thả dê” vànàng “dê” lại hắn như thế nào chỉ có một mình nàng. Cùng lắm thì thêm con mèo Thạch Lựu. Sự xấu hổ và tức giận ập đến khiến nàng như muốn đào một cái hố chôn mình tại chỗ ngay lập tức. 12/5/24, 8:31 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-143.1107336/6
Chiết Khương