Chiết Khương

Chương 136

Dung Đình cụp mắt xuống, nét mặt trông có vẻ vẫn dịu dàng như trước. Hắn khẽ vẫy tay, ám vệ thấythế thì hiểu ý hắn, tiếp tục ở bên cạnh bảo vệ Khương Nhiêu. Sau khi ám vệ rời đi không lâu, một bóng người tiến vào Bội Sân viện. Hoài Thanh vội vàng chạy từ bên ngoài về, vạt áo tung bay trong gió đêm, dính một chút mùi thancháy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khi hắn ta gõ cửa bước vào thư phòng, Dung Đình đang viết chữ. Hoài Thanh nhìn bóng lưng đang ngồi trên ghế bành của hắn, khẽ bẩm báo: “Thẩm phủ có tất cả bảythi thể bị thiêu rụi. Hoàng thượng cũng sợ bọn họ giả chết để thoát tội nên đã sai quan khám nghiệm tửthi đến kiểm tra. Trong đó có ba nha hoàn và hai gã sai vặt của Thẩm phủ, còn có Thẩm phu nhân vànữ nhi của bà ta, không thể sai được." Hoài Thanh vừa nghĩ đến cảnh tượng những người đang sống sờ sờ bị ngọn lửa nuốt chửng, chân hắnta đã hơi run rẩy, lúc nhìn ra ánh đèn treo ở ngoài lại thấy có gì đó không ổn. Dù sao nhìn thấy người chết cũng sẽ hoảng. Trước bàn dài, tay đang viết chữ của Dung Đình chậm rãi dừng lại, nhưng hắn cũng không quay đầulại: “Bọn họ đang ở đâu?” "Bọn họ?" Seen 25131012/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107261/13
“Bảy cái xác chết đó.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Giọng điệu hắn lạnh lùng, mà hôm nay trời lại nhiều gió, sắc trời tối đen phủ lên vai hắn, trong mắt hắndửng dưng, hờ hững chẳng bận tâm đến sự sống chết của con người. “Những nha hoàn và gã sai vặt đó đã được người nhà nhận về." Hoài Thanh ngập ngừng: “Thẩm phunhân và Thẩm cô nương có tội, không ai chịu bỏ tiền ra đón về. Nghe nói bọn họ đã bị người của bênkhám nghiệm tử thi mang đến khu rừng đá thành Tây chôn tập thể rồi." "Đi gặp nông phu canh giữ khu rừng đá đó, hỏi xem hai mẹ con họ ở chỗ nào." Khi nghe Dung Đình hỏi về tung tích của xác chết, Hoài Thanh lờ mờ cảm thấy có điều gì đó khôngổn. Đến khi nghe được lời dặn của Dung Đình, cuối cùng hắn ta cũng không kiềm được mà rùng mìnhmột cái. Tìm ra thi thể ở chỗ nào để làm gì chứ. Hắn ta không dám nghĩ ngợi hay hỏi thêm gì nữa mà nhận lệnh rồi khép cửa đi ra ngoài, trước khiđóng cửa còn nhìn thoáng qua trong phòng một cái. Dung Đình vẫn đang viết chữ trước bàn dài, những giọt mực từ đầu bút nhỏ lên trang giấy, chậm rãi lanra trên tờ giấy Tuyên Thành. Con ngươi của hắn sâu thẳm như vết mực đã loang. Có lẽ do đã nhìn thấy Dung Đình cầm đao, nên lúc này thấy hắn cầm bút viết, không hiểu sao HoàiThanh lại thấy hơi kiêng dè. Hắn cầm đao như cầm bút, động tác hoàn toàn giống nhau. Quá nhã nhặn. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107262/13
… Sau khi Khương Nhiêu về phủ, nghe ngóng từ một vài lão ma ma trong phủ thì biết một số chuyện liênquan đến Tạ Tương. Tạ Tương không những là đích nữ mà còn là nữ nhi duy nhất của phủ Tương Vương, nàng ấy không cóbất kỳ huynh đệ tỷ muội dòng chính nào, chỉ có một đệ đệ dòng thứ. Từ khi sinh ra, sức khỏe Tạ Tương đã không tốt, càng lớn lại càng mắc nhiều bệnh. Cách đây vài năm,một thầy bói đã nói rằng chữ “Tương” trong tên nàng ấy quá cứng rắn, mà bát tự của nàng ấy khônggánh nổi chữ "Tương" này, thế nên đã đổi thành chữ "Khê". Tạ Khê không hề bước chân ra khỏi nhà,năm nay vừa tròn mười tám tuổi, đúng vào lúc chờ đính hôn. Thân thể Tạ Khê ốm yếu, không thể ra ngoài. Lần duy nhất nàng ấy ra ngoài là đến Quảng Lê viênnghe nhạc kịch với mẫu thân Từ Tạ thị, chính là muội muội dòng thứ Từ Lan Anh của Gia Hòa Hoànghậu. Quảng Lê viên mở cửa hai ngày một lần, nằm ở phía đông sông Tần Hoài, cùng phía với mấy gian cửahàng của Khương Nhiêu. Mấy ngày nay Khương Nhiêu thường đợi trong cửa hàng, phái người đến Quảng Lê viên nghe ngóng,một khi thấy người của Tạ gia đến Quảng Lê viên nghe nhạc kịch thì lập tức báo cho nàng để nàng quađó. Nàng biết mình không có thủ đoạn thâm sâu, chỉ có thể bắt đầu nhúng tay từ những chỗ nho nhỏ nhưnày, hy vọng có thể lấy được thứ gì đó có ích từ Tạ Khê và Từ Lan Anh. Cho dù không lấy được gì thì cũng coi như là đến Quảng Lê viên nghe vài vở nhạc kịch cho đỡ nhàmchán. Dù sao cũng không lỗ. Ngày hôm đó, nàng đang đợi trong cửa hàng, người mà nàng sắp xếp nghe ngóng bên Lê viên đã bướcvào cùng Hỗ Đường. Khương Nhiêu lập tức đi theo nàng ấy đến Quảng Lê viên.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107263/13
Trên sân khấu, tiếng chiêng trống dần dần vang lên. Hỗ Đường không phải là người có thể ngồi yên nghe nhạc kịch. Đoàn kịch mới biểu diễn được một nửa thì mí mắt nàng ấy đã bắt đầu díp lại rồi. Nàng ấy bị kích thíchbởi tiếng chiêng trống trên sân khấu, rùng mình một cái lấy lại tinh thần, ngón tay vân vê chén trà nhỏmột cách nhàm chán. Hỗ Đường nhìn Khương Nhiêu ở phía đối diện, thấy nàng không xem kịch trên sân khấu nên cũng nhìntheo hướng nàng đang theo dõi, có vẻ như Khương Nhiêu đang quan sát một bàn của hai mẹ con ở phíatây lầu hai. Lê viên có ba lầu, sảnh ở lầu một dựng một sân khấu kịch nhỏ, khách xem kịch sẽ ngồi ở hành langbao quanh trên lầu hai và lầu ba. Các nàng đang ở lầu ba, chiếm chỗ xem tốt nhất. Hỗ Đường quan sát hai mẹ con đang ngồi ở lầu hai. “Đó không phải là Tương Vương phi và Tạ Tương à?” "Tạ Khê." Khương Nhiêu sửa lại. Hai mẹ con Từ Lan Anh ngồi xem kịch, không nói chuyện với ai khác. Khương Nhiêu không tìm đượcthứ gì có ích nên quay lại nói chuyện với Hỗ Đường. “Nói nhiều thành quen rồi.” Hỗ Đường lẩm bẩm, nghe được lời của Khương Nhiêu thì sửa lại: “TạKhê.” Khương Nhiêu mỉm cười, Hỗ Đường ôm hai má nhìn nàng: “Sao hôm nay không thấy đệ đệ ngươi đitheo thế?” "Đệ ấy bị nhốt ở thư viện học bài rồi."12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107264/13
Khương Nhiêu lại hơi nhớ Khương Cẩn Hành. Cha nàng đột nhiên thay đổi tính tình nhàn nhã và trở nên mạnh mẽ, cứng rắn hơn. Sau khi ông ấy nói chuyện với tổ phụ nàng vào nửa tháng trước, ngày hôm sau tổ phụ nàng đã viết mộtphong thư tấu lên Chiêu Vũ Đế xin kim ấn sắc phong tước vị, truyền tước vị lại cho cha nàng. Thế là đệ đệ nàng đã trở thành Thế tử của Bá phủ. Hàng nghìn ánh mắt đang dõi theo từng cử chỉ hành động của cậu bé, cậu bé tuyệt đối không thể hànhđộng liều lĩnh như mọi khi nữa. Dù những ngày qua đệ đệ nàng mang một gói hành lý tới phòng nàng khóc sướt mướt, nhưng KhươngNhiêu vẫn quyết tâm “thấy chết mà không cứu". Tri thức phải chịu khổ chịu khó mới có được, nếu bây giờ cậu bé không chịu được khó khăn thì saunày sẽ phải chịu đau khổ. Nếu may mắn thoát khỏi đòn roi của ngày hôm nay thì chỉ thấy nhẹ nhõm trong chốc lát, những đòn roimà cuộc đời quất xuống sau này chỉ có mạnh hơn, tàn nhẫn hơn và không hề nương tay. Khi Hỗ Đường nghe tin Khương Cẩn Hành bị nhốt ở học đường thì hoảng sợ ngồi thẳng lưng lên:"Thật đáng thương." Khương Nhiêu nhìn dáng vẻ co rúm này của nàng ấy, rồi nghĩ đến hành vi liều lĩnh giật sách của TạKhê, thì có thể hình dung dáng vẻ của nàng ấy khi còn nhỏ ở học đường cho nữ giới. Ánh mắt nàng hơicong lên, quạt tròn nhỏ phe phẩy che đi nụ cười trên gương mặt. Hỗ Đường dường như biết nàng đang nghĩ gì: "Người đừng nhìn ta như thế, trước đây ta cũng họcđược một vài điều ở học đường đấy. Ta chỉ giật sách của Tạ Khê một lần, sau đó nàng ta nhìn thấy ta làsợ, chủ động đưa cho ta luôn." 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107265/13
Nụ cười của Khương Nhiêu phía sau quạt tròn nhỏ càng đậm hơn, nàng nhẹ nhàng nói: "Ừ." Trên sân khấu, các con hát trang điểm đậm vẫn đang ê ê a a. Một đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm vào bộ trang phục sặc sỡ của con hát với vẻ mặt u ám. Thập Thất Hoàng tử mặc áo bào gấm màu xanh, đội vương miện nhung trắng, ngồi tại bàn cùng vị trícủa Khương Nhiêu nhưng ở lầu hai, tình cờ lại không nằm trong tầm nhìn của Khương Nhiêu và HỗĐường. Người mà Thập Thất Hoàng tử phái đi đã quay lại, nói nhỏ vào tai hắn ta: “Điện hạ, không thể đến gầnnàng ta, có người đang bí mật bảo vệ nàng ta." Nắm đấm của Thập Thất Hoàng tử đập mạnh xuống bàn khiến nước trà trong chén nhỏ cũng sóng sánhvì chấn động. Theo sự sắp xếp của mẫu hậu, lẽ ra Dung Đình phải đính hôn với Trần Tòng Quân, từ đó về sau sẽ nằmdưới sự kiểm soát của họ và sẽ không còn khơi lên được chút sóng gió nào nữa. Ai mà ngờ được cuối cùng phụ hoàng lại hạ thánh chỉ tứ hôn Khương Nhiêu cho Dung Đình. Một người có xuất thân là đích nữ của phủ Ninh An Bá, ngoại tôn nữ mà Vân Quý phi yêu thươngnhất, dù cho hắn ta cũng thừa sức lợi dụng, nhưng lại cho tên tàn phế đó... Tại sao chứ? Không biết mẫu hậu của hắn ta sợ cái gì, thế mà bà ta lại đồng ý chuyện này và không tranh giành dùchỉ một chút! Sắc mặt Thập Thất Hoàng tử trở nên u ám. Có tiếng ồn ào ở lầu một. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107266/13
Vở kịch đang được diễn trên sân khấu là "Ngô Cương chặt quế". Ngay khi con hát hóa trang thànhHằng Nga bước ra thì bị một công tử nổi tiếng ăn chơi ở ngoài kéo tay áo nàng ta lại, bảo nàng takhông được nhảy múa, không được diễn kịch. Thái giám bên cạnh Thập Thất Hoàng tử nhìn xuống phía dưới, thấy hành vi của kẻ ác kia thì lập tứcthay đổi sắc mặt, nhắc nhở Thập Thất Hoàng tử: "Lúc này ở đây có rất nhiều người, nếu điện hạ ra taycứu giúp, tiếng thơm lan truyền đến tai Hoàng thương thì điện hạ nhất định sẽ được ban thưởng." “Người đang gây sự là nhi tử nhà ai?” Thập Thất Hoàng tử gõ nhẹ vào chén trà, vẫn đang suy nghĩ. Nếu vì tiếng thơm nhất thời mà đắc tội với người của tổ phụ hắn ta thì cũng không đáng. Trong lúc hắn ta còn đang do dự, đã có người vung cây roi dài vào kẻ ác quần là áo lượt, da thịt hắn tatoạc ra trong nháy mắt. Kẻ ác vẫn đang kéo tay áo của "Hằng Nga" trên sân khấu, quay đầu lại nhìn thì thấy một tiểu cô nươngcòn trẻ nên khinh thường: "Tiểu nha đầu chớ xen vào việc của người khác, như thế còn ra thể thốnggì?" “Bà đây chưa bao giờ biết thể thống là cái gì." Cây roi trong tay Hỗ Đường lại vung lên: “Ngươi cóbuông tay ra không hả? Nếu ngươi không buông tay ra, ta sẽ lôi ngươi đến chỗ cha ta, cho chó cửa Bắcăn!" Sau khi người đó biết được thân phận của Hỗ Đường thì không dám náo loạn nữa mà bỏ đi với gươngmặt xám xịt. Ánh mắt Thập Thất Hoàng tử tối sầm lại khi thấy cơn sóng gió này đã bị dẹp yên trong nháy mắt. Thái giám bên cạnh thấy ánh mắt hắn đang nhìn Hỗ Đường, chưa rời đi mà còn nói: “Điện hạ, đừngnhìn trúng vẻ đẹp này của nàng ta. Cô nương này quá tùy hứng, không có lễ nghi, cho dù cha nàng làHỗ Tướng quân, e rằng cũng không kết thân được đâu." Thái giám nói với giọng điệu dạy đời hắn ta, Thập Thất Hoàng tử không nhìn nữa, cụp mắt xuống, ánhmắt bị bóng tối che khuất lộ ra vẻ hâm mộ và khao khát vô cùng.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107267/13
Khương Nhiêu chớp mắt một cái, Hỗ Đường đã biến mất trước mắt nàng. Nàng mới chạy xuống cầuthang lầu hai, Hỗ Đường đã xử lý gọn gàng kẻ ác gây sự kia. Cảnh tượng này khiến Khương Nhiêukhông biết mình nên tiếp tục đi xuống, quay lại lầu ba hay là chờ ở lầu hai chỗ này. Hỗ Đường nhanhchóng tìm được nàng, vẻ mặt vui vẻ nhìn xuống cây roi trong tay, than thở: "Sao mà loại người thế nàylại thèm đòn như vậy chứ?" Nha hoàn của Hỗ Đường sợ đến tái mét mặt, cau mày nói: "Cô nương, coi chừng rước họa vào thân." Hỗ Đường chẳng để bụng, vung roi đi lên lầu mà không quay đầu lại: "Sống phải biết tận hưởng thúvui." Khương Nhiêu lấy ra một ít bạc từ chiếc túi đeo trên người, bảo Minh Thược xuống đó tìm hiểu xemngười gây sự hôm nay là ai, nàng có ý dọn dẹp mớ hỗn độn giúp Hỗ Đường. Sau đó nàng mới quay lại chỗ ngồi ban đầu ở lầu ba. Khi nàng quay lại, trên bàn đã có thêm một bóng người màu lam. Khương Nhiêu nhìn thoáng qua, hơi ngạc nhiên: "Trần cô nương?" Trần Tòng Quân không nhìn nữa và mỉm cười với nàng, hơi nhún mình chào hỏi. Nhưng Hỗ Đường không còn ở chỗ này nữa. Trần Tòng Quân thấy Khương Nhiêu đang tìm Hỗ Đường thì nói: "Ông chủ của Lê viên gọi Hỗ cônương đi rồi." Khương Nhiêu khẽ gật đầu, chào hỏi: “Sao Trần cô nương lại ở đây?” “Trước giờ ta luôn đến đây xem kịch, nhưng đây là lần đầu tiên gặp Khương cô nương.”12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107268/13
Khương Nhiêu lại gật đầu và mời Trần Tòng Quân ngồi xuống. Không lâu sau khi Trần Tòng Quânngồi vào chỗ, nàng ấy đã chỉ xuống lầu hai và nói với Khương Nhiêu: "Đó là Tương Vương phi và nữnhi của bà ấy." Khương Nhiêu ngước mắt lên, ánh mắt hiện lên vẻ cảnh giác. Trần Tòng Quân nói: “Tương Vương phi chỉ có duy nhất một nữ nhi, không có con cái nào khác. Lúcbà ấy vừa vào phủ Tương Vương đã gắn bó keo sơn với Tương Vương, nhưng bà ấy lại không có nhitử bên cạnh. Về sau các thiếp thất tranh đấu với nhau, Tạ Khê lại ốm yếu không tiện gả đi, những nămqua Tương Vương phi sống không tốt lắm." Khương Nhiêu hơi ngạc nhiên vì sao Trần Tòng Quân lại nói điều này với mình, nhưng nàng vẫn lắngnghe. Giọng nói của Trần Tòng Quân mỗi lúc một nhỏ hơn. "Tương Vương phi rất ghét việc Từ Quốc trượng đưa bà ấy vào phủ Tương Vương, rồi lại đưa tỷ tỷ củabà ấy vào cung, nên những năm gần đây quan hệ của bà ấy với Từ Quốc trượng cũng không tốt. Bà ấytự tức giận nên sức khỏe càng ngày càng kém." "Tại sao Trần cô nương lại nói chuyện này với ta?" Cuối cùng Khương Nhiêu cũng không nhịn đượcnữa. "Lần trước ngươi đã giúp ta." Trần Tòng Quân nói với vẻ mặt cảm kích. Khương Nhiêu lắc đầu, nghiêm túc mà chân thành nói: "Tuy rằng là ta giúp ngươi, nhưng ta cũng đượclợi." Trần Tòng Quân cười nói: “Thảo nào người chướng mắt tất cả mọi người như Hỗ Đường lại có thểchơi với ngươi." Nàng ngoan đến mức khiến người ta cũng muốn có một nữ nhi như thế trong tương lai.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.1107269/13
Nàng ấy mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ngày mai ta được nghỉ, ta với mẫu thân sẽ tới sườn núi TiểuDương dạo chơi tiết Thanh minh, ngươi có muốn đi cùng ta không? Hoa ở đó nở đón xuân sớm nhất,có lẽ chúng ta sẽ gặp được cảnh tượng đó." Khương Nhiêu suy nghĩ, im lặng một lúc. Thấy Khương Nhiêu do dự, Trần Tòng Quân cụp mắt xuống: "Từ nhỏ ta đã bị gia đình quản chặt chẽ,không có bạn bè gì." Vẻ mặt của Khương Nhiêu hơi áy náy: "Nhưng... ngày mai ta đã hẹn với Hỗ Đường sẽ đến miếu TamThanh thắp hương." Sườn núi Tiểu Dương và miếu Tam Thanh không chỉ là hai nơi mà còn nằm ở thành Bắc và thành Namtrái ngược nhau, muốn đi cùng đường cũng không được. Hỗ Đường tình cờ quay lại và nghe được Khương Nhiêu đáp lời Trần Tòng Quân, nàng ấy ngạc nhiênvà gần như buột miệng nói: "Hẹn lúc nào vậy?" Tại sao nàng ấy lại không biết? Nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Khương Nhiêu, nàng ấy đã ngậm miệng lại, gật đầu với Trần TòngQuân, đứng giữa Khương Nhiêu và Trần Tòng Quân tỏ ra hống hách: "Đúng là như vậy đấy." Để cảm ơn vì đã ra tay cứu giúp, ông chủ của Lê viên đã tặng nàng ấy một chiếc quạt lông khổng tướcdùng khi diễn hí khúc, nàng ấy đeo nó bên người, lúc gật đầu như thể trên đầu có một con khổng tướcđực đang xòe lông. Trần Tòng Vân tỏ ra tiếc nuối: "Vậy ta không làm phiền nữa." Nàng ấy bước đi vài bước rồi lại quay lại nhìn, khẽ thở dài. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.11072610/13
Khương Nhiêu và Dung Đình đã đính hôn, nếu nàng ấy có thể thân thiết với nàng hơn thì có lẽ sẽ cólợi cho Tam Hoàng tử, chính là phu quân tương lai của nàng ấy. Lần trước lúc nàng ấy rơi vào hoàn cảnh chật vật đáng thương, Khương Nhiêu đã đưa nàng ấy về cungThấu Tương sưởi ấm. Sự đồng cảm và lương thiện trong ánh mắt trong veo như dòng suối của nàng làthật, khiến nàng ấy tưởng rằng nàng không có mưu mô và sẽ dễ tiếp cận. Nàng ấy cho rằng mình đã nhìn thấu người ta, có ý định tiếp cận nàng vì ý đồ riêng. Không ngờ nàng ấy đã nhìn nhầm rồi. Trần Tòng Quân tiếc nuối cúi đầu. Người như Khương Nhiêu sẽ không làm tổn thương người khác,nhưng cũng sẽ không cho người khác cơ hội tổn thương mình, nàng ấy thật sự thích con người nàng. Sau khi nàng ấy rời đi, Hỗ Đường hỏi Khương Nhiêu: “Tại sao ngươi không đồng ý với nàng ta?” "Đơn giản là không muốn." Khương Nhiêu lãnh đạm nói. Ấn tượng của nàng với Trần Tòng Quân không đến mức xấu, nàng thậm chí còn cảm thấy thương xótnàng ấy, nhưng thân phận của hai người quả thực hơi gượng gạo. Nàng được ban hôn với Dung Đình, Trần Tòng Quân sẽ đính hôn với Tam Hoàng tử. Mối quan hệ giữaDung Đình với Tam Hoàng tử là xa cách hay gần gũi thì mối quan hệ của các nàng cũng sẽ xa cáchhoặc gần gũi theo. Khi còn ở thư viện, nàng chưa bao giờ cảm thấy quan hệ giữa Tam Hoàng tử và Dung Đình tốt nhưvậy. Thậm chí có lúc nàng còn cảm thấy e rằng mối quan hệ giữa Dung Đình và Tam ca của hắn còn khôngtốt bằng quan hệ với nàng. Theo những gì nàng thấy, khi nhìn thấy những huynh trưởng của mình, ánhmắt hắn luôn ẩn chứa vẻ sợ hãi.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.11072611/13
Khương Nhiêu tự biết rằng mình không đủ trải đời, suy tính chưa đủ sâu. Nếu như Trần Tòng Quân đã nói rằng phụ thân nàng ấy đã coi nàng ấy là quân cờ từ khi còn nhỏ, thì ắthẳn từ nhỏ nàng ấy đã được truyền thụ không ít mưu mô. Bảo nàng so mưu mô với loại cô nương như này, chẳng khác gì bảo nàng đấu võ với Hỗ Đường. Bất cứ khi nào Trần Tòng Quân có ý định lừa nàng, nàng sợ rằng bản thân mình không nhìn ra được. Thà thẳng thừng cắt đứt không cho Trần Tòng Quân cơ hội lừa nàng. Khương Nhiêu không khỏi thở dài trong lòng. Điều này thật sự không hề dễ dàng với người không quá thông minh mà lại nhát gan như nàng. Hỗ Đường vui vẻ nói: "Ngươi còn chưa thành thân mà đã đặt mình vào vị trí phu nhân của Cửu Hoàngtử." Khương Nhiêu đang uống trà thì hơi sặc. Tuy rằng nàng chưa bao giờ coi hôn nhân là chuyện lớn, nhưng khi Hỗ Đường nhắc đến chuyện này,nàng lại có một loại cảm giác là lạ. Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó? Có vẻ là như vậy. Ngay cả bản thân nàng cũng thấy buồn cười: “Vốn nên là như vậy mà.”12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.11072612/13
Hỗ Đường bĩu môi nói: "Nếu như ngươi đã lấy ta ra làm cái cớ ngăn cản Trần Tòng Quân, vậy thìngươi cũng không thể đổi ý. Ngày mai ngươi sẽ cùng ta đến miếu Tam Thanh thắp hương." Khương Nhiêu không chịu được sự quấy rầy của nàng ấy nên đành đồng ý. Hai người đến miếu Tam Thanh thắp hương, lúc ra khỏi chính điện thì đã là buổi trưa. Hỗ Đường vẫn đang cầm chiếc quạt lông khổng tước mà nàng ấy có được ngày hôm qua, tỏa sáng dướiánh mặt trời trông vô cùng đẹp. Khương Nhiêu thấy những chiếc lông trên cây quạt của nàng ấy bị gió thổi xù lên thì đưa tay ra đểchỉnh lại chúng cho nàng ấy. Hỗ Đường càng cười càng vui vẻ hơn: “Niên Niên, ngươi thích ta vậy à.” Đôi mắt nàng ấy cong cong hình vầng trăng khuyết khi nàng ấy cười: “Trần Tòng Quân, mẹ ta đã lảinhải mãi cái tên của nàng ta bên tai ta rồi, nói là nàng ta cái gì cũng giỏi, ta không bằng nàng ta về mọithứ. Nhưng ngươi không đi với nàng ta mà lại đi với ta." Khương Nhiêu bị lây sự vui vẻ từ nàng ấy, cũng cười theo, đang định nói thêm đôi lời với nàng ấy, thìchợt nhìn thoáng qua một người ngồi trên xe lăn đang đợi ở dưới bậc thềm, khiến nàng không kìmđược mà nhìn về phía đó. Người đã hơn một tháng không gặp kể từ khi đính hôn đang nhìn nàng và Hỗ Đường với ánh mắt vôcùng buồn bã, thậm chí còn mang theo vẻ trông ngóng mòn mỏi và đôi phần trách móc. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-136.11072613/13