Khi nàng nhận ra Trần Tòng Quân, Trần Tòng Quân cũng đã tự giới thiệu chính mình: "Tiểu nữ là TrầnTòng Quân, gia phụ là Trần Binh, Đô thuỷ thanh sử ty kiêm Tả thị lang của Công bộ." Nàng ấy nhìn Khương Nhiêu, không biết tại sao mà trong mắt lại loé lên chút kinh ngạc: "Tứ cônương, ngươi có thể tới gần hơn để nói chuyện không?" Khương Nhiêu nghĩ tới chuyện phụ thân của nàng ấy là Trần Binh, trong lúc nhất thời không thể lơ làcảnh giác. Nàng đề nghị: "Tuyết vẫn đang rơi, hay là ngươi theo ta tới cung Thấu Tương đi?"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Chỉ cần dẫn Trần Tòng Quân vào cung Thấu Tương thì nàng sẽ không thấy sợ hay lo lắng rằng nàng ấysẽ làm gì mình nữa. Trần Tòng Quân gật đầu đồng ý. Cung Thấu Tương, trong noãn các. Mặc dù là Trần Tòng Quân tìm tới nàng, nhưng nếu vào noãn các trong cung Thấu Tương thì KhươngNhiêu sẽ đứng dưới thân phận chủ để đãi khách. Nàng sai cung nhân mang trà và điểm tâm đến, đãikhách rất nghiêm túc. Những món điểm tâm có hình dáng tinh xảo đều được bày ra trước mặt nàng ấy, nhưng Trần TòngQuân lại không hứng thú chút nào. Nàng ấy cúi đầu, trong mắt có chút bất an. Sau khi trầm lặng âu sầuhồi lâu thì đột nhiên nàng ấy ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng: “Khương cô nương, ngươi giúp tavới.” Lúc nàng ấy nói chuyện còn mang theo tiếng khóc nức nở.Seen 25131012/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107121/9
Khương Nhiêu vẫn đang đợi nàng ấy nói trước nhưng đợi lâu như vậy lại nhận được một câu bất thìnhlình thế này. Nàng thấy hơi kinh ngạc nên sững người, vội vàng nháy mắt gọi cung nhân hầu hạ bêncạnh lau nước mắt cho Trần Tòng Quân. Nàng ngồi cạnh nhẹ nhàng hỏi nàng ấy: "Ngươi muốn ta giúpthế nào đây?" Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Trần Tòng Quân lập tức càng khóc nhiều hơn, nghẹn ngào nức nở nói: “Ta không muốn gả cho CửuHoàng tử.” Vẻ mặt của Khương Nhiêu nghiêm túc hơn hẳn. Trần Tòng Quân ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn Khương Nhiêu, nhìn chằm chằm vào Khương Nhiêuqua làn nước mắt mờ ảo: "Chỉ là, ta tới đường cùng rồi nên mới tìm tới cô nương. Ta biết ngươi muốngả cho Cửu Hoàng tử, ngươi có thể nhờ phụ thân ngươi tới thỉnh cầu thánh thượng nhanh lên không,xin ngài ấy ban cho một đạo thánh chỉ tứ hôn.” Nàng ấy nhìn Khương Nhiêu, trong mắt hiện lên khát khao tột độ và sự hâm mộ không cách nào chegiấu. Tuy nói căn cơ của phủ Ninh An Bá tốt hơn nhiều so với nhà nàng ấy, nhưng ở Kim Lăng cũng cókhông ít thế gia quyền quý hơn phủ Ninh An Bá. Nhưng với những cô nương sinh ra trong cuộc sốngnhà cao cửa rộng, trên vai họ đều phải gánh vác một thứ trách nhiệm gọi là gông xiềng của gia tộc.Không một ai trong số họ có thể sống một cuộc sống thực sự thoải mái và phóng khoáng như KhươngNhiêu. Khương Nhiêu sửng sốt: "Sao ngươi biết ta muốn gả cho Cửu Hoàng tử?" Chuyện này vốn chỉ có người trong quý phủ của nàng và tiểu di biết mới phải. Trần Tòng Quân nhìn Khương Nhiêu bằng ánh mắt cực kỳ hâm mộ, trong lòng lại buồn khổ đến mứcbật khóc nói không thành lời. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107122/9
Khương Nhiêu nhận lấy tấm khăn tay từ tay cung nữ và tự mình lau nước mắt cho Trần Tòng Quân. Nhưng nàng vừa mới vươn tay tới gần, Trần Tòng Quân đã giật mình hoảng sợ và vội vàng né tránh. Tình cảnh này trông cứ như nàng đang bắt nạt nàng ấy vậy. Khương Nhiêu thở dài: "Ngươi đừng khóc nữa, mau giải thích rõ ràng sự tình đi, ta mới biết nên làmthế nào để giúp ngươi." "Ngươi chịu giúp ta sao?" Hai mắt Trần Tòng Quân lập tức sáng bừng lên. Nàng ấy giơ tay lên lau nước mắt, nghẹn ngào nói:"Đêm qua, cha ta say rượu, ta còn định lợi dụng lúc ông ấy say rượu để bắt ông ấy đồng ý, hứa gả tacho người ta muốn gả. Nhưng ông ấy lại mắng ta, nói rằng mối hôn sự tốt của ta sắp bị ngươi cướp mấtrồi." Nói xong, nàng ấy nhìn Khương Nhiêu bằng ánh mắt phát hiện ra chuyện ngoài ý muốn, cũng khôngcòn vẻ sợ hãi như lúc đầu nữa. Những lời nói khi say của Trần Binh đương nhiên sẽ không chỉ đơn giản như vậy. Mấy ngày gần đây ông ta liên tục gặp rắc rối. Vốn dĩ, ông ta muốn nhận chuyện dựng mô hình sạn đạoVân Lăng là do mình làm ra. Không ngờ, Chiêu Vũ Đế đã sớm xem qua bản vẽ do Dung Đình vẽ.Thiên tử vừa nhìn đã nhận ra ngay thì làm sao có thể để kẻ khác tranh đoạt công lao của nhi tử nhàmình? Cho dù Từ Quốc trượng có trấn an ông ta, ông ta cũng không còn dũng khí tranh đoạt gì nữa.Cứ nghĩ mình đã nắm chắc phần công lao kia trong tay, ai ngờ thoáng cái đã hoàn toàn vụt mất. Ông tachán nản phiền muộn, không nhịn được liên tục chửi rủa Khương Hành Chu vì đã nuôi dạy được mộtKhương Nhiêu kiêu căng ngạo mạn, bất trị độc đoán. Ông ta còn dùng những từ ngữ cực kỳ kinh tởmkhiến Trần Tòng Quân nghe thấy mà sợ. Hơn nữa, cái danh nữ nhi nô kia của Khương Hành Chu ở Kim Lăng đã được truyền đi khắp nơi từ lâu,thế nên nàng ấy mới nghĩ rằng... Khương Nhiêu thực sự giống như những gì cha nàng ấy mắng vậy, làmột cô nương ngang ngược và độc đoán. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107123/9
Nếu không phải đã tới bước đường cùng, chắc chắn nàng ấy sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện đến tìmKhương Nhiêu. Khương Nhiêu cũng hơi kinh ngạc: "Ngươi có ý trung nhân khác rồi sao?" Trên mặt Trần Tòng Quân hiện lên một chút đỏ ửng, nàng ấy cúi đầu, nhẹ nhàng "ừm" một tiếng. Khương Nhiêu liếc mắt. Nàng tò mò muốn biết người Trần Tòng Quân thích là ai. "Ngươi... Ngươi có thể nói cho ta biết không?" Nàng ngập ngừng hỏi. Trần Tòng Quân do dự. Tuy Khương Nhiêu chưa hề cam đoan với nàng ấy rằng mình sẽ không lan truyền chuyện này ra ngoài,nhưng nàng ấy chỉ cần nhìn nàng là đã cảm thấy nàng là người mà mình có thể tin tưởng. Ánh mắt của Khương Nhiêu rất trong sáng, sáng long lanh như một khối pha lê xinh đẹp tuyệt trần.Trần Tòng Quân nhìn nàng, đột nhiên quyết tâm nói: "Là Tam Hoàng tử." "Hôm nay ta tới đây đã sớm quyết tâm liều chết tới cùng rồi, ta sẽ không lừa ngươi gì hết." Khương Nhiêu rất ngạc nhiên. Nàng đã từng nhìn thấy Tam Hoàng tử trong thư viện nhưng không có ấn tượng gì quá lớn. Dù nàng đãcố vắt óc suy nghĩ, lại chỉ nhớ được một bóng hình mờ hồ. Dung mạo của người này kém xa DungĐình, tài năng cũng không sánh bằng Bùi Tùng Ngữ, tính cách lại ôn hoà yếu đuối, thực sự không hềxuất chúng chút nào. Trần Tòng Quân nhìn thấy sự ngạc nhiên của Khương Nhiêu thì không chịu nổi cảm giác người tronglòng mình lại bị người khác so sánh, nàng ấy ấm ức nói: "Chàng ấy là một người rất tốt." 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107124/9
Nàng ấy thổ lộ tiếng lòng: “Mấy tháng trước khi ta tới sơn trang nghỉ hè và suýt bị chó cắn bị thương.Chính chàng ấy đã cứu ta...” Lần đầu tiên nói chuyện với Trần Tòng Quân, Khương Nhiêu luôn có cảm giác không chân thực, giốngnhư đang nghe một câu chuyện cổ nào đó vậy. Nghe nàng ấy nói nhiều chuyện riêng tư như vậy, tronglòng nàng cũng không dám tin hết. Nhưng suy đi nghĩ lại, cho dù nàng không thực sự tin những lờinàng ấy nói thì chuyện này cũng hoàn toàn vô hại. Cuối cùng nàng cũng không suy nghĩ nhiều nữa, coinhư tạm tin lời nàng ấy. Nhưng nàng chợt cau mày: “Liệu ân cứu mạng và tình yêu... Có thể giống nhau không?” Nếu thuận theo những gì nàng ấy nói, nếu sau này lại có một nam nhân nữa tới cứu nàng ấy, chẳng lẽlại phải lấy thân báo đáp à? “Ta không hề phải lòng chàng ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên chỉ vì chàng ấy đã cứu mạng ta, mà đến tậnsau này, mới...” Mặt Trần Tòng Quân đỏ bừng lên, đột nhiên không thể nói tiếp được nữa: “Chàng ấyđã lén tặng cho ta một chiếc hà bao vào dịp Trung thu năm nay, sau đó lại cự tuyệt mối hôn sự đã đượcmẫu phi mình sắp đặt sẵn từ trước chỉ vì ta. Thấy ta không thích Kim Lăng, chàng ấy đã xin Hoàng đếphong mình làm một Vương gia nho nhỏ ở một vùng đất phong xa xôi trùng điệp. Chàng ấy đã vì tamà làm nhiều chuyện như vậy, ta..." "Ta không muốn phụ lòng chàng ấy." Nàng ấy xấu hổ đến mức vội đưa tay lên che mặt. Mặc dù Khương Nhiêu thấy rất tò mò về vế sau của câu "mà đến tận sau này" kia. Nhưng thấy TrầnTòng Quân quá nhút nhát, nàng vẫn cố đè nén cái tính tò mò của mình và không hỏi nhiều như trướcnữa. Cứ như Trần Tòng Quân đã trút được thứ gì đó vẫn luôn đè nặng trong lòng vậy, nàng ấy thở dài nhẹnhõm một hơi: "Ta chưa từng nói cho ai nghe những lời này. Hôm nay là lần đầu tiên nói ra, sau này tacũng sẽ không bao giờ giấu giếm những người khác nữa." Đôi mắt của Khương Nhiêu nhìn thoáng qua mu bàn tay của Trần Tòng Quân: "Tay của ngươi..." TrầnTòng Quân vội vàng hạ tay xuống để che đi vết sẹo trên lòng bàn tay.12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107125/9
Nhưng Khương Nhiêu đã sớm nhìn thấy: "Sao lại có nhiều vết thương như vậy?" Trần Tòng Quân thống khổ cụp mắt xuống: “Ta cũng chẳng phải là tài nữ gì cả, thực ra cũng khôngquá thông tuệ, thậm chí còn có thể coi là khá đần độn. Vì để ta có thể đứng ra tranh giành, giúp ông ấynở mày nở mặt nên ngay từ khi còn nhỏ, ông ấy đã đối xử vô cùng khắc nghiệt với ta. Ép ta phải thôngthạo âm luật, ép ta biết chơi đàn và đánh cờ, lại muốn ta biết làm thơ và vẽ tranh, nếu không nghe lờisẽ bị đánh bằng thước. Từ trước đến giờ, ta vẫn luôn sống trong tình cảnh đó, mãi tới mấy năm naymới bớt bị đòn. Nhưng tối qua, lại..." “Ta đã ngoan ngoãn nghe lời ông ấy suốt mười lăm năm, chỉ có chuyện hôn sự lần này.” Nàng ấy lạinghẹn ngào cúi đầu, trong đôi mắt u sầu vì luôn nhẫn nhịn chịu phục tùng nay đã hiện lên một tia quyếttâm: “Ta không muốn nghe lời ông ấy như vậy nữa. Ông ấy đã dạy ta nhiều đạo lý, lễ nghĩa luânthường như vậy mà lại muốn ta giúp Hoàng hậu làm chuyện ác, ta thực sự không nhịn được nữa." Trần Tòng Quân có chút xấu hổ nhìn Khương Nhiêu: "Để ngươi thấy trò cười của ta rồi. NhưngKhương cô nương, ngươi là người duy nhất có thể giúp ta." Khương Nhiêu nghe nhiều tới vậy nhưng vẫn không hiểu nổi, nàng có thể làm gì để giúp Trần TòngQuân. Đến chính nàng còn chưa thể thuyết phục được cha mình nữa mà. Trần Tòng Quân nhìn vẻ mặt do dự và bối rối của nàng thì nói ngay: "Đêm qua ta đã nghe cha nói, khiông ấy đến nhà ngươi bái phỏng đã nghe phụ thân ngươi nói có ý muốn gả ngươi cho Cửu Hoàng tử." Khương Nhiêu há miệng đầy kinh ngạc: "Thật sao?" Trần Tòng Quân lập tức gật đầu: “Ngươi có thể nhanh chóng xuất cung và bảo cha ngươi đi thỉnhthánh chỉ tứ hôn sớm hơn chút không? Chỉ sợ vài ngày nữa cha ta sẽ liên thủ với bên phía Hoàng hậu,lấy được thánh chỉ ban tứ hôn nhanh hơn các ngươi một bước đó.” ... 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107126/9
Ngày hôm sau trời trong nhưng tuyết vẫn rơi, Khương Nhiêu một mình đứng bên chiếc xích đu trongNgự hoa viên. Tới khi nhìn thấy Dung Đình, nàng mới chạy chậm tới nhét chiếc lò sưởi nhỏ vào lònghắn, hưng phấn nói: “Ta có thể gả cho chàng rồi." Dung Đình nhìn chằm chằm vào mắt nàng như thể có cả lớp tuyết đọng trên tán cây đột ngột đổ ụpxuống che khuất tầm mắt, ánh mắt hoang mang rối loạn. "Những gì nàng nói có phải thật không?" Giọng hắn khàn đi thấy rõ, Khương Nhiêu gật đầu: "Chỉ cầnnhững gì Trần Tòng Quân nói là thật." Trần Tòng Quân? Dung Đình khẽ cau mày: “Nàng gặp nàng ta khi nào?” "Hôm qua." Khương Nhiêu nói: "Nàng ấy đến tìm ta. Ta và nàng ấy rất hợp ý nhau, nàng ấy nói với tarằng cha ta đã bắt đầu mềm lòng, muốn đồng ý với ta." Hắn suy nghĩ một lúc, chợt cảm thấy cảnh tượng này có chút quái dị. Vậy mà nàng lại có thể suy nghĩ ăn ý với người suýt chút nữa là đính hôn với hắn sao? "Hôm qua nàng ấy đã đến cung của tiểu di nhờ ta giúp đỡ. Nàng ấy thực sự có ý khác với Tam ca củachàng, nên mới hy vọng chúng ta có thể sớm đính hôn với nhau." Khương Nhiêu nghe chuyện này suốt cả ngày hôm qua, vừa nghĩ đến vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối. Nàngchợt nói với vẻ cảm khái: “Không ngờ Tam Hoàng tử nhìn như người nhu nhược yếu đuối, nhưng thựcra lại là một người có thể cáng đáng mọi chuyện." Dung Đình cảm thấy lời này thật chói tai. Tam ca kia của hắn có lẽ cũng chỉ là người suýt đính hôn với nàng khi còn nhỏ thôi. Nhưng dù đã biếtrõ điểm này, hắn vẫn thấy những lời khen ngợi mà nàng dành cho nam nhân khác đều cực kỳ chói tai.12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107127/9
Lòng ghen tị nổi lên, hắn nói với vẻ tối nghĩa, ấm ức ngước mắt lên nhìn nàng: "Ta biết trong số vài vịhoàng huynh kia của ta, có người đã suýt được đính hôn với nàng." "Nhưng bây giờ nàng đã muốn đính hôn với ta rồi, nàng có thể chỉ nghĩ đến mình ta thôi không?" Giọng điệu của hắn nghe quá đỗi hèn mọn. Nếu sau lưng hắn có một cái đuôi thì có khi nó đã vẫy liêntục để cầu xin lòng thương xót. Khương Nhiêu hoàn toàn không nhận ra sự chiếm hữu đến gần như là điên cuồng ẩn giấu sâu trongmắt hắn, nàng nhìn hắn với vẻ khó hiểu. Hoàng huynh à? Ai cơ? “Nàng đã rời xa Kim Lăng quá lâu rồi, nàng thực sự không biết đám hoàng huynh kia của ta là ngườinhư thế nào đâu. Bọn họ không tốt, thật sự không tốt chút nào. Nàng nói Tam ca của ta là người tìnhthâm ý trọng, nhưng hắn ta không chỉ đối xử như vậy với mỗi Trần cô nương. Hắn ta đã sớm có vô sốthông phòng và thiếp thất, mấy hoàng huynh còn lại của ta cũng giống vậy." Với ánh mắt ngây thơ vô tội kia, hắn có thể thoải mái nói xấu những người khác, đồng thời, trên mặtcòn hiện ra vẻ trách cứ và kha khá sự khinh thường, ngoài ra còn sự tự so sánh ngầm không cách nàogiải thích rõ được. "Người mà nàng suýt đính hôn khi còn nhỏ cũng không phải dạng người tốt lành gì. Nàng sẽ khôngmuốn gả cho người như vậy đâu, phải không?" Giọng nói của hắn trầm thấp nhưng không kém phần dịu dàng, cứ như đang nhẹ nhàng dỗ dành, dụKhương Nhiêu nói “ừ” theo ý mình. "Chàng nói cũng có lý." Khương Nhiêu suy nghĩ một chút, sau đó ngước mắt lên đầy vẻ nghi hoặc:"Nhưng người suýt chút nữa đã đính hôn với ta là chàng mà, không phải sao?" Chẳng lẽ hắn biết Trần Tòng Quân không muốn đính hôn với mình, nghĩ mình sẽ không bị Gia HòaHoàng hậu uy hiếp tiếp nữa nên không muốn đính hôn với nàng, chỉ đành tìm lý do lịch sự để từ chối12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107128/9
nàng? Bằng không thì sao lại có người tự mắng mình không phải người tốt đây? Nghĩ đến khả năng này, Khương Nhiêu mở to hai mắt: "Chàng... Không muốn đính hôn với ta nữasao?" 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-122.1107129/9
Chiết Khương