Chiết Khương

Chương 121

Đám hộ vệ hùng hổ lần lượt vào trong viện, nhưng khi bọn họ đến nơi thì trong sân đã sớm yên tĩnhtrống trải, vắng vẻ không một bóng người. Vầng trăng trên trời to tròn vành vạnh, soi sáng khiến bóng cây rậm rạp phủ kín khắp sân. Bốn phía tĩnh lặng không có gió, nhưng bóng cành khô trên ngô đồng cao lớn đang khe khẽ rung rinhtrên sàn đá phiến xanh.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Có tên hộ vệ khá nhạy bén, lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía ngọn cây ngô đông, hét to một tiếng:“Hắn ta ở bên kia!” Có người giỏi khinh công vội vã phóng lên đuổi theo. Tên hộ vệ vừa hô lên kia không động đậy nữa,chỉ giương cung lên ngắm bắn một phát. Thế tên phóng vút đi như sao băng nhanh chóng đuổi theo, tốcđộ còn nhanh hơn cả người đang chạy trốn. Có tiếng y phục bị gió thổi bay phần phật và tiếng vải vóc bị xé rách văng vẳng trong không trung. Sau khoảng thời gian uống hết hai chung trà, chung quanh đã yên lặng như cũ. Đám hộ vệ đuổi theo lần lượt quay lại, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ căm tức. Tên trộm đột nhập vào phủlúc nửa đêm, còn xông thẳng vào thư phòng của Tứ gia, đây là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng. Họthắp đèn lồng lên và đi vào thư phòng kiểm tra thật kỹ từng bộ tranh chữ của Khương Tứ gia. Sau đó,bọn họ mới đi báo cho Khương Tứ gia biết rằng nửa đêm có kẻ trộm đột nhập vào phủ. Hộ vệ chắp tay thỉnh tội: "Tứ gia, chúng thuộc hạ làm việc tắc trách, để cho tên trộm kia trốn thoát.Tuy nhiên, cánh tay phải của hắn ta đã trúng một mũi tên, sau này chắc chắn không dám tới nữa."Seen 25131012/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107111/11
Khương Hành Chu cau mày. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu vẫn luôn bị ông ấy nhốt trong thư phòng, hôm nay vừa mới tiến cung được một ngàythì lại có trộm đột nhập vào thư phòng. Nếu tên trộm kia đến đây sớm hơn một ngày... Ai biết được, liệu thứ hắn ta muốn trộm đi là tranh cổ hay nữ nhi của ông ấy đây? Ông ấy tức giận khôn nguôi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Bên ngoài trời vẫn còn tối. Khương Tứ gia ngẩng đầu nhìn ra màn đêm tối đen bên ngoài, nói với hộ vệ: “Chuyện này nhất địnhphải báo cho lính tuần tra trên đường biết. Nếu hắn ta là trộm thật thì sau khi đến phủ Ninh An Bá chắcchắn sẽ không tới những nhà người khác nữa. Còn nếu hắn ta không phải kẻ trộm...” Ông ấy siết chặt tay, trong lòng vừa mừng vừa sợ nói: “May là hôm nay Niên Niên không ở trong phủ.Chờ tới khi con bé trở về, hãy phái thêm người canh chừng trong viện của con bé.” Hộ vệ nhận lệnh, nhưng trước khi rời đi lại do dự: "Vậy Tứ gia, có cần cử thêm người tới canh chừngthư phòng luôn không?" "Trước đây ta cũng tìm những hộ vệ giỏi nhất tới canh chừng tranh chữ của ta đấy à?" Khương HànhChu thản nhiên xua tay, bình tĩnh nói: "Mau điều những người có thân thủ lợi hại đó đến chỗ NiênNiên đi, nhớ bảo vệ con bé cho tốt. Bên nào nặng bên nào nhẹ, các ngươi phải tự cân nhắc cho kỹ.” ...12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107112/11
Tới ngày hôm sau, tin tức có trộm lẻn vào phủ Ninh An Bá đã lan truyền khắp đường hang ngõ hẻm ởKim Lăng, đồng thời cũng truyền đến tận trong cung Thấu Tương của Vân Quý phi. Vân Quý phi được một phi tần không thân thiết mấy mời đến rừng mai ngắm hoa mai nở. Chính mãomột khắc, trời dần hửng sáng, bà ấy đứng dậy chuẩn bị trang điểm. Vốn dung mạo của bà ấy đã được coi là quốc sắc thiên hương, nhưng vẫn thích có thêm vẻ phấn điêungọc trác. Chỉ sau khi trang điểm thật hoàn hảo, Vân Quý phi mới hài lòng đứng dậy, thong dong đi tớiđó để lấn át nhan sắc quần phương. Trong lòng Khương Nhiêu có tâm sự nên giấc ngủ khá nông. Khi tia nắng ban mai đầu tiên vừa xuyênqua tầng mây mù, nàng lập tức bừng tỉnh. Khi tỉnh dậy, cạnh giường nàng đã xuất hiện một cục lông tơtrắng tinh mềm như nhung. Như biết tâm trạng của nàng đang không tốt nên Thạch Lựu cuộn người dưới gầm giường nàng ngủsuốt một đêm. Vừa thấy nàng tỉnh dậy, nó lập tức kêu meo meo làm nũng với nàng. Khương Nhiêu rửa mặt chải đầu xong liền bế nó ra ngoài, nàng bới chút tuyết đọng tương đối sạch sẽdưới chân tường cung để làm một con chuột tuyết cho nó chơi. Thạch Lựu rất phấn khích, nhưng tiếc là con chuột tuyết này chỉ nhìn được chứ không chơi được.Thạch Lựu vừa vung vuốt lên chạm tới đã vô tình nghiền nát nó thành từng mảnh. Con mèo trắng nhỏ thấy không vui, lập tức nhảy ra khỏi vòng tay của Khương Nhiêu, để lại một chuỗidấu chân hình hoa mai in trên nền tuyết. Bên ngoài tường cung, nhóm cung nhân đang nghị luận về chuyện thư phòng của Khương Tứ gia bịtrộm đột nhập, họ đều đang thầm đoán xem tên trộm là ai. Bên trong tường cung, Khương Nhiêu đangkhom lưng bế Thạch Lựu lên. Tiếng nói chuyện của nhóm cung nữ bên ngoài tường cung nhẹ nhàngvọng vào bên trong và truyền đến tai nàng, động tác của nàng cũng từ từ chậm lại. Có một tên trộm lẻn vào thư phòng lúc nửa đêm? 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107113/11
Không phải là Ô Thước tới tặng đồ cho nàng theo như sự phân phó của Dung Đình hay sao? "Phủ Ninh An Bá được canh phòng nghiêm ngặt là vậy mà vẫn bị trộm đột nhập. Lúc này, không chỉnhóm quan to hiển quý ở Kim Lăng mà ngay cả các phú thương giàu có cũng phải nơm nớp lo sợ, sợ bịtrộm cướp ghé thăm." “Ta lại nghĩ họ không cần sợ hãi tới vậy. Theo ta, kẻ trộm kia tới tám chín phần chỉ muốn nhắm vàoKhương Tứ gia hoặc những bức danh hoạ quý hiếm mà ông ấy sưu tầm được. Không biết chừng, tênkia cũng không phải kẻ cướp tiền gì hết mà chỉ là một tên ngốc cuồng hội họa thôi." Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến chút tiếng động. "Tên trộm kia vẫn chưa bị bắt à?" Hai cung nữ ngước mắt lên, nhìn thấy Khương Nhiêu đang ôm con mèo đứng trước mặt mình, lập tứccúi đầu hành lễ cung kính với nàng: “Gặp qua Tứ cô nương.” Một người trong số họ trả lời câu hỏi trước đó của nàng: "Tên trộm kia vẫn chưa bị bắt. Nhưng cônương à, người cũng đừng lo lắng quá, thư phòng của Tứ gia không bị mất thứ gì cả." Khương Nhiêu thầm nghĩ, tất nhiên sẽ không bị thiếu mất thứ gì. Ô Thước tới đó là để đưa đồ cho nàng chứ có phải đến để trộm cắp đâu. Vậy mà lại hắn ta lại vô duyên vô cớ bị coi là kẻ trộm, thật không công bằng. Nhưng nàng lại không thể đứng ra giải thích. Nếu nàng giải thích và để phụ thân biết thì chuyện banđầu phụ thân không muốn đồng ý sẽ biến thành không bao giờ đồng ý nữa. "Cô nương cũng đừng lo lắng về chuyện này. Người trong Bá phủ tới chỉ định nói chuyện này chonương nương biết chứ không muốn báo với cô nương, tránh cho cô nương lo lắng." Cung nữ kia nhìnKhương Nhiêu: “Hơn nữa, kiểu gì tên trộm kia cũng sẽ bị bắt thôi. Đêm qua cánh tay của hắn ta đã bị12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107114/11
hộ vệ bắn bị thương. Chỉ cần hắn ta xuất hiện tại y quán thì sẽ bị những người đang chờ sẵn ở đó bắtđược.” Khương Nhiêu kinh ngạc ngước mắt lên: "Bị thương à?" Ô Thước bị thương sao? “Đúng ạ, dù hắn ta có năng lực đến đâu cũng chỉ đi một mình, không thể so được với nhiều hộ vệ nhưvậy, dù sao kẻ yếu cũng không địch được phe mạnh. Nô tỳ nghe nói cánh tay bị thương kia của hắn talà tay phải, cho dù hắn không tới y quán thì hành vi cử chỉ của hắn ta cũng khác với người thường, rấtdễ nhận ra giữa đám đông. Thế nên, cô nương cứ yên tâm đi ạ, hắn ta không trốn thoát được đâu.” Khương Nhiêu: "..." Chính vì hắn ta không thể trốn thoát được nên nàng mới thấy không yên tâm. ... Khương Nhiêu không thể xuất cung, Minh Thược cũng không ở bên nàng. Nàng vẫn chưa thể tin tưởngnha hoàn mới kia nên cũng không tìm được ai có thể giúp nàng truyền tin ra ngoài cung, mấy nha hoànkia còn canh chừng nàng cự kỳ sát sao. May mà nàng và mấy cung nữ trong cung Thấu Tương cũngkhá quen thân, nhờ các nàng hỗ trợ nên nàng mới cắt đuôi được mấy nha hoàn mới kia trong chốc lát. Nàng đi bộ đến tận Ngự hoa viên. Hôm nay, các phi tần đều tới rừng mai ngắm hoa mai nở nên trong Ngự hoa viên chợt vắng lặng lạthường. Nàng vừa rời khỏi cung Thấu Tương thì tuyết cũng rơi ít đi nhiều, nhưng khi nàng tới được Ngự hoaviên, tuyết lại bắt đầu rơi dày đặc. Nàng mặc một kiện áo choàng nhung tuyết ngắn màu hồng phấn nênkhông cảm thấy lạnh. Tuyết trắng mênh mông bao quanh tứ phía, Khương Nhiêu ôm Thạch Lựu trên tay đi tới dưới gốc câyhoa sơn trà để tránh tuyết. Nàng ngẩng đầu nhìn cảnh tuyết rơi và chợt phát hiện ra một bông hoa sơntrà nửa trắng nửa hồng cực kỳ hiếm gặp. Nàng không kìm lòng được muốn vươn tay ra ngắt lấy, nhưngvì vóc dáng nhỏ nhắn nên có nhón chân lên cũng không thể với tới.12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107115/11
Thạch Lựu chui ra từ trong vòng tay nàng rồi nhảy phốc lên cây. Khương Nhiêu vội vàng chỉ tay vềphía nhánh cây có bông hoa sơn trà mà nàng cần: “Thạch Lựu, tới đó đi.” Thạch Lựu vừa di chuyển đã khiến non nửa cành cây đã hơi trĩu xuống, Khương Nhiêu vội vàng vươntay tới ngắt đoá hoa kia, tất cả các nhánh cây đều rung chuyển loạn xạ. Trên tán cây kia còn đọng lạitừng khối tuyết lớn tròn xoe, theo quán tính trượt xuống nhằm thẳng về phía nàng. Khương Nhiêu vô thức giơ tay lên che mặt, chờ cả hồi lâu nhưng nàng lại không bị tuyết rơi trúng nhưdự kiến. Nàng chậm rãi hạ cánh tay đang che khuất tầm nhìn của mình xuống, một khuôn mặt trong sáng đẹpnhư tranh vẽ phản chiếu trong mắt nàng. Dung Đình giơ cao chiếc dù chắn ngay sát mặt nàng. Chiếc dù này không chỉ chặn được gió lạnh vàtuyết rơi mà còn che đi ánh nắng trên bầu trời, in một cái bóng mờ mờ trên mặt hắn. Ngay sau lưng hắn là hai vết bánh xe lăn dài trên nền tuyết. "Sao chàng lại ở đây?" Khương Nhiêu hỏi. Hắn chưa kịp trả lời thì chiếc dù kia bỗng dưng nặng trĩu và hơi ụp xuống, khiến cái bóng mờ kia càngđậm màu hơn. Khương Nhiêu ngẩng đầu nhìn Thạch Lựu nặng như một cục tạ nhỏ đang nghịch ngợm nhảy lên nócdù, cán dù trùng xuống đè thẳng lên đầu nàng. Nàng chỉ đành bất đắc dĩ cúi người xuống, đặt hai taylên tay vịn của chiếc xe lăn. Hoài Thanh vội vàng đuổi theo, vừa kêu “ôi trời” vừa vội vàng phanh gấp lại, che mắt quay người sangchỗ khác: “Sao lại ôm nhau rồi?” Chiếc dù trùng xuống che khuất thân ảnh của hai người họ, nhìn quanhư đang dính sát lại với nhau Hắn ta tưởng không ai nghe thấy mình nói gì, nhưng Khương Nhiêu đỏ mặt và vội vàng chọc vào mặtdù hai lần, khiến Thạch Lựu không thể ngồi yên trên đó tiếp được nữa. Nó vừa nhảy xuống, tán dù12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107116/11
cũng không ép sát xuống nữa nên có nhiều khoảng trống hơn. Khương Nhiêu lập tức thở phào nhẹnhõm. “Ta ở chỗ này, chờ nàng.” Lúc này Dung Đình mới đáp. Khương Nhiêu quay sang nhìn hắn mới thấy mặt hắn đã đỏ bừng lên vì lạnh. Hắn đã... Chờ bao lâu rồi? Nàng rũ mắt nói: “Chàng không cần phải đợi lâu như vậy đâu.” Nàng là người nhắc tới chuyện hôn nhân, chắc chắn nàng sẽ giải quyết hết mọi việc. "Nếu không đợi ở đây, ta cũng không có cách nào tới gặp nàng. Nếu không phải tới tận tối hôm qua tamới biết nàng đã vào cung, ta sẽ không tới muộn như vậy." "Nếu chàng không đợi được thì sao?" "Nếu không đứng chờ thì ngay cả cơ may gặp được nhau cũng mất." Đôi uyên ương số khổ. Những lời này đột nhiên hiện lên trong đầu Khương Nhiêu. Họ chỉ muốn gặp nhau một lần thôi mà cũng khó đến thế. Tuy nhiên với mối hôn sự này, mỗi người đều có mong muốn riêng, tuy không liên quan gì tới “đôiuyên ương” nhưng họ lại dính cái danh “số khổ”. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107117/11
Tuyết bám trên lông mi và lông mày của nàng sắp tan hết thành nước. Dung Đình hà hơi vào lòng bànrồi vươn tay lên, nhẹ nhàng lau đi những bông tuyết nhỏ bám trên mặt nàng. Khương Nhiêu bị bàn tay thô ráp của hắn vuốt ve nên thấy hơi ngứa ngáy, khẽ cười nhẹ. Hắn lập tức cười theo: “Sao nàng vui thế?” “Bởi vì gặp được chàng đó.” Hắn xuất hiện khiến nàng cảm thấy an tâm hơn bất kỳ ai khác. Nàng chỉ vừa thuận miệng nói vậy mà đôi mắt hắn đã tối sầm lại, nhưng ngay sau đó hắn lại âm thầmnở một nụ cười tự giễu. Khi hạ cánh tay xuống thì có một cơn đau nhói đột ngột truyền đến, Dung Đình khẽ nghiến răng chịuđựng. Tấm vải trắng quấn mấy lần quanh cánh tay dưới lớp áo khoác đã bị máu tươi thấm ướt. Lớp y phụcngoài cùng màu đen huyền sâu thẳm như màn đêm, dù có dính máu cũng không bị người ngoài nhìn rađược. Tiếng hít thở của hắn đã dần nặng nề hơn nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như thường. Vào đông bận việc đồng áng, quan lại cũng rảnh rỗi hơn. Hôm nay trong Công bộ, các đồng liêu khôngcó việc gì làm nên lại nói về vụ phủ Ninh An Bá bị trộm ghé thăm. Cả đám người bàn tán, đoán xemngười bị thương ở cánh tay phải sẽ có cái dạng gì. Dung Đình ở bên nghe, thỉnh thoảng lại lái câuchuyện đi tránh họ để mắt tới. Hắn vẫn luôn dùng tay phải để giao tiếp và viết chữ. Không ai nhìn ra hắn có gì khác biệt so với thường ngày, cũng không ai có thể ngờ rằng một tên trộmđột nhập vào nhà người khác lúc nửa đêm với một người què ngồi trên xe lăn lại là cùng một người. "Tên trộm lén lẻn vào thư phòng nhà ta ngày hôm qua thực ra là Ô Thước tới đưa điểm tâm phảikhông?" Dung Đình chậm rãi gật đầu.12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107118/11
“Vậy chàng cứ ở đây đợi ta.” Khương Nhiêu vội vàng rời đi, phải gần hai khắc sau mới thấy nàng vộivàng quay lại với một đơn thuốc trên tay: “Đây là đơn thuốc ta nhờ ngự y kê cho. Chàng cứ chiếu theođơn thuốc này rồi đi bốc vài thang thuốc đi. Đừng để Ô Thước tự tới y quán bốc thuốc, có người đangđợi ở đó để bắt hắn ta đấy." Dung Đình cúi đầu, hình như có chút không vui. Mặc dù chính hắn mới là người đột nhập vào phủ Ninh An Bá lúc nửa đêm. Nhưng trong lòng nàng, người đó lại là Ô Thước, người bị thương cũng là Ô Thước. Thuốc men, sự quan tâm và lòng thương xót của nàng đều dành cho Ô Thước. Thật khó chịu. Tại sao nàng không thể chỉ thương hại một mình hắn thôi? Hắn chậm rãi vươn tay trái ra nhận lấy gói thuốc từ tay Khương Nhiêu. Ở ngoài cửa cung, Ô Thước đang đợi ngoài xe ngựa. Khi Dung Đình và Hoài Thanh xuất hiện ở cửacung, hắn ta vội vàng tiến lên nghênh đón: “Cửu Điện hạ.” Dung Đình liếc hắn ta một cái, trong lòng càng thêm chán nản. Ô Thước vô thức cho rằng mình đã làm sai điều gì đó, sau khi cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, hình như hắnta cũng không làm gì sai. Hắn ta bối rối trước cái nhìn lạnh lùng vừa lóe lên trong đôi mắt phượng của Dung Đình. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.1107119/11
Lúc đi hỏi Hoài Thanh, Hoài Thanh còn nghi hoặc nhìn Ô Thước một cái, nhỏ giọng nói: "Điện hạ tâmtình không tốt thôi, ngươi nhìn lầm rồi." Ô Thước bối rối gãi đầu. ... Khương Nhiêu quay trở lại cung Thấu Tương. Đường về cung tuyết rơi dày đặc, có một người mặc áo choàng thêu đài mai xanh trên nền vải tím đangđứng đợi ở cuối con đường dài. Bóng người đó có vẻ khá lo lắng, cứ đi đi lại lại tại chỗ mãi cho đến khi nhìn thấy nàng thì mới dừngbước. Sau đó người kia bước nhanh về phía nàng, bước chân ngày càng nhanh hơn. Có lẽ người này cố ý đứng đây đợi nàng, nhưng nàng lại không biết nàng ấy. Khương Nhiêu lập tức thấy đề phòng, vội vàng đặt tay lên hà bao treo trên thắt lưng. Khi bóng ngườiđó bước đến trước mặt nàng, mấy khớp xương ngón tay trên tay nàng lập tức căng thẳng hơn trôngthấy. Người kia dừng bước trước mặt nàng, hơi cúi người chào rồi hạ mũ trên áo choàng xuống, lộ ra mộtđôi mắt u sầu nhưng kiên quyết: “Khương Tứ cô nương.” Khương Nhiêu nhìn thấy rõ khuôn mặt của nàng ấy, đột nhiên nhận ra có chút ấn tượng. Dù nàng chưa bao giờ tiếp xúc với nàng ấy nhưng cũng đã từng nhìn thấy người kia từ xa trong vàibuổi yến tiệc. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.11071110/11
Là Trần Tòng Quân. 12/5/24, 8:27 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-121.11071111/11