Chiết Khương

Chương 116

Khương Nhiêu không kịp suy nghĩ tại sao Minh Thược lại nói rằng việc Dung Đình trở về là mộtchuyện tốt, thì đã bị tin tức này làm cho tỉnh táo. Nàng vén chăn gấm lên, cơn buồn ngủ đều đã tan biến: “Thật sao?” Minh Thược nói “vâng” một tiếng rồi đứng dậy thắp nến, căn phòng trở nên sáng sủa hơn: “Nô tỳ nghĩchắc chắn cô nương muốn nhanh chóng gặp được Cửu Điện hạ nên mới tờ mờ sáng đã đến đánh thứccô nương dậy.”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu nghe thấy sự áy náy trong giọng nói của nàng ấy nên ngồi thẳng dậy, đặt chân ở mépgiường Babu*, khẽ lắc lư: “Làm phiền ngươi phải dậy sớm như vậy rồi.” *Giường Babu: Giống như một ngôi nhà nhỏ độc lập, gọi là giường Babu (Bạt bộ). Đúng như tên gọi,“Babu”(拔步) là một chiếc giường phải bước một bước thì mới có thể lên giường, nhìn từ bề ngoài, nógiống như một chiếc giường có mái che được đặt trên một bệ gỗ, phía trước giường có một hành langcan, mép giường nhô ra ba hoặc bốn thước. Minh Thược đặt đá lửa dùng để thắp nến xuống và quay đầu nhìn Khương Nhiêu. Khương Nhiêu nghiêng đầu tựa vào mép giường Babu. Mái tóc dài còn chưa được chải chuốt, xõa rasau lưng, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu ở dưới ánh đèn đẹp như tranh vẽ. Nàng không hề tức giận với nàng ấy chút nào, là người rất dễ dỗ. “Minh Thược, bây giờ Cửu Điện hạ đang ở đâu?” Seen 25131012/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107061/14
“A Liễu nói xe ngựa từ Vân Lăng trở về đều đi về phía cung điện, có lẽ Cửu Điện hạ muốn vào cunggặp Thánh thượng trước. Nếu cô nương muốn gặp thì nô tỳ sẽ kêu Khương Bình ra roi thúc ngựa, chạythật nhanh có thể ngăn cản Cửu Điện hạ ở trước cửa cung.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“… Không cần phải ra roi thúc ngựa đâu.” Khương Nhiêu ho khan và nói: “Ban ngày vào cung và tìm cơ hội để gặp hắn là được rồi.” Lúc này, Khương Nhiêu mới chú ý tới thái độ thay đổi của Minh Thược, nhẹ nhàng hỏi nàng ấy:“Ngươi không ngăn cản ta đi gặp Cửu Điện hạ sao?” Minh Thược thở dài: “Nô tỳ không dám ngăn cản.” “Nô tỳ đã nghĩ thông suốt rồi, từ trước đến giờ đều là nô tỳ hầu hạ cô nương, ai làm cô gia cũng khôngcó gì khác nhau. Nô tỳ chỉ sợ cô nương không vui mà thôi, nhưng khi đứng ở một bên nhìn, nô tỳ mớinhận ra khi cô nương ở cùng với Bùi đại nhân mới thật sự là không vui.” Khương Nhiêu gật đầu. Khi ở cạnh Bùi Tùng Ngữ, chỉ cần nghĩ đến một bụng sách thánh hiền cùng với cử chỉ ăn nói lịch thiệpkhông tìm ra chút sai sót nào của y thì cả người nàng đã cảm thấy không được tự nhiên. Nàng không lớn lên ở Kim Lăng, một nơi có lễ giáo vô cùng nghiêm ngặt, cha mẹ cũng không nghiêmkhắc với nàng như vậy. Tính khí buông thả và lười biếng đã ăn sâu vào xương tủy của nàng rồi, vì vậykhi ở cạnh những người quá mức quy củ giống như Bùi Tùng Ngữ, nàng sẽ cảm thấy không mấy tựtại. “Hơn nữa…” Minh Thược nhìn Khương Nhiêu một chút, bất đắc dĩ thở dài: “Nô tỳ cũng ngăn cảnkhông được.” Khương Nhiêu: “…”12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107062/14
Có lẽ đây mới là lý do thực sự khiến nàng ấy không ngăn cản nữa. “Miễn là cô nương đã suy nghĩ kỹ rồi thì được.” Minh Thược không hiểu tại sao một người có tínhcách, ngoại hình và gia thế được rất nhiều người yêu thích lại cố chấp với một vị Hoàng tử tàn tật nhưvậy: “Cô nương phải suy nghĩ thật kỹ nhé.” Trên mặt Khương Nhiêu tràn đầy ý cười, giống như đứa trẻ được cho kẹo, vui mừng ôm lấy cánh taycủa Minh Thược: “Ta đã suy nghĩ kỹ rồi.” Chuyện quan trọng nhất với nàng chính là bảo vệ được người nhà của mình. Nếu không có nhà thì sẽ không có nàng. … Cung Cẩm Tú. Trời vẫn còn chưa sáng, trong cung đã trải thảm nhung lộng lẫy xa hoa lãng phí, hương khói mờ mịtbay quanh lư hương thụy thú, Gia Hòa Hoàng hậu bị đánh thức bởi tiếng xì xào bàn tán. Bên cạnh bức tường, mấy cung nữ tụ tập lại rồi thì thầm chuyện gì đó. Gia Hòa Hoàng hậu ngước mắt và liếc nhìn họ, nhóm cung nữ nghe thấy tiếng động thì đều nhìn vềphía giường của Gia Hòa Hoàng hậu. Lúc này, một cung nữ bị đẩy ra ngoài. Gia Hòa Hoàng hậu nhìn nàng ta, khuôn mặt không trang điểm trông có chút cay nghiệt. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107063/14
Bà ta liếc nhìn bầu trời vẫn chưa sáng hẳn ở bên ngoài, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Có chuyện gì vậy?” Cung nữ kia tức giận liếc nhìn người phía sau đã đẩy mình ra ngoài. Nàng ta dập đầu trên mặt đất: “Nương nương, chuyện nô tỳ muốn nói có thể sẽ làm hỏng tâm trạnghôm nay của người.” Sắc mặt của Gia Hòa Hoàng hậu hơi thay đổi, ngồi thẳng dậy: “Chuyện gì?” Cung nữ run rẩy nói: “Cửu Điện hạ đã trở về, con đường núi hiểm trở ở Vân Lăng cũng đã được sửaxong.” “Không phải hai ngày trước còn nói là không sửa được sao?” Cung nữ quỳ trên mặt đất, cơ thể run rẩy vì giọng nói gay gắt của Gia Hòa Hoàng hậu. “Đấy đều là tin giả không biết từ đâu đến. Hôm nay, Cửu Điện hạ trở về cung và cùng với Trần Binhđại nhân đến gặp Thánh Thượng, mới biết được là từ sau tháng mười, việc xây dựng sạn đạo trở diễn rarất suôn sẻ, nhưng tin tức này đã bị phong tỏa lại và không thông báo rộng rãi cho nên loại tin giả nàymới xuất hiện ở Kim Lăng.” “Tin giả?” Sắc mặt của Gia Hòa Hoàng hậu trở nên u ám. Nếu không có người đứng sau quấy phá thì làm sao có thể có nhiều tin giả đến như vậy? Gần như ngay lập tức, trong đầu Gia Hòa Hoàng hậu hiện lên khuôn mặt cười như không cười củaDung Đình. Bà ta choàng tỉnh dậy sau cơn ác mộng, siết chặt hai tay, câm hận đấm mạnh xuốnggiường. Bà ta đã bị lừa! 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107064/14
Gia Hòa Hoàng hậu hít thở vài lần mới bình tĩnh lại, nhéo lòng bàn tay mình và hỏi: “Phản ứng củaHoàng đế thế nào?" “Hoàng thượng thăng chức Trần Binh đại nhân, còn khu vực kinh đô, cách núi Vân Lăng trăm dặm thìgiao cho Cửu Hoàng tử quản lý, Hoàng đế nói vì Cửu Hoàng tử đã ở đó gần nửa năm nên khá quenthuộc với địa hình rồi.” “Khu vực đó… Không phải là của Tứ Hoàng tử sao?” Đó là mảnh đất trăm dặm mà Từ gia đã làm mọi cách để giành được cho Tứ Hoàng tử, bà ta cũng đã bỏra rất nhiều công sức, có được cũng không hề dễ dàng. Cung nữ run sợ đáp: “Đúng vậy.” Hơi thở của Gia Hòa Hoàng hậu tắc nghẽn, suýt chút nữa đã hôn mê bất tỉnh. … Bầu trời dần sáng hơn. Bên ngoài điện Kim Loan. Trần Binh đi sau lưng Dung Đình, cười nói: “Lần này, ta được hưởng lây ánh sáng của Cửu Điện hạrồi.” “Trần đại nhân quá khen.” Trần Binh dừng bước, hỏi: “Ta muốn mời Cửu Điện hạ tới phủ nói chuyện, không biết Cửu Điện hạ cónguyện ý đến không?” Dung Đình chỉ mỉm cười.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107065/14
Ở chung gần bốn tháng, Trần Binh không còn coi chàng trai có nụ cười hồn nhiên này là kẻ dễ lừa gạthay bắt nạt nữa, nhưng ánh mắt ông ta khi nhìn Dung Đình vẫn lộ ra vẻ hài lòng và khen ngợi. Ông ta nói một cách chân thành: “Trước đây, ta đã đề cập với ngài, nữ nhi của ta vừa mới qua tuổi cậpkê, cầm kỳ thi họa đều thông thạo lại có tính tình trầm tĩnh. Theo hiểu biết của ta đối với Cửu Điện hạ,chắc chắn tính tình hai người sẽ hợp nhau, lần này ta mời Cửu Điện hạ tới phủ một chuyến, Cửu Điệnhạ cũng có thể gặp mặt con bé.” Hoài Thanh dùng cùi chỏ chạm vào Ô Thước, trao đổi ánh mắt với Ô Thước. … Trần đại nhân muốn nối dây tơ hồng cho Cửu Điện hạ với nữ nhi của ông ta. … Nhưng ông ta không thể thành công được rồi. Hoài Thanh cau mày. Ô Thước nói nhỏ: “Ngươi quên chuyện xảy ra ở Vân Lăng rồi sao?” Hoài Thanh im lặng cúi đầu, trong mắt có chút mâu thuẫn. Trên mặt Trần Binh lộ ra nụ cười hiền lành, chờ đợi câu trả lời của Dung Đình. Dung Đình mỉm cười đầy khó xử: “Trần đại nhân…” Hắn còn trẻ, đôi mắt trong veo nên nhìn qua có vẻ là không hay gạt người: “Hôm nay không được rồi,hôm nay ta cần phải đi gặp một người quan trọng.” “Sau này nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ tới phủ của đại nhân.” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107066/14
Sau này nếu có cơ hội… Sắc mặt Trần Binh tối sầm. Ông ta có thể nghe ra sự qua loa có lệ trong đó, không vui nói: “Cửu Điện hạ nên biết đã có không ítngười đến cầu hôn nữ nhi của ta đấy.” Nếu bỏ qua cơ hội này thì sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa. Trước đây, ông ta đã nhiều lần nhắc đến nữ nhi của mình ở trước mặt Dung Đình. Ông ta vốn cho rằngmột người tàn tật bị chặt đứt hai đùi giống như Dung Đình, nếu có được một mối hôn sự đã coi nhưmay mắn. Cho nên, khi ông ta tỏ ra khiêm nhường, đưa ra lời đề nghị như vậy thì lẽ ra Dung Đình phảinhanh chóng đồng ý và tỏ ra biết ơn mới phải, nhưng không ngờ hắn lại từ chối hết lần này đến lầnkhác? Đúng là có chút không biết tốt xấu. Dung Đình không nói gì, chỉ im lặng rồi cúi đầu nhìn xuống chân mình. Trần Binh ngẫm nghĩ ánh mắt của hắn, vuốt râu của mình, cũng đoán ra được vài phần ý tứ trong vẻmặt ảm đạm của Dung Đình… Chẳng lẽ hắn cảm thấy mình là kẻ tàn phế, không nên trèo cao? Nghĩ tới đây, sắc mặt của ông ta dịu đi không ít: “Khi còn bé, nữ nhi của ta bị sốt cao khiến cho mộtbên tai không nghe được, nhiều năm như vậy nhưng vẫn không thể chữa khỏi, Cửu Điện hạ chớ ghétbỏ con bé.” Dung Đình ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt yếu ớt đến mức khó có thể đoán được hắn đang suy nghĩ gìtrong đầu. Hắn chỉ lắc đầu, không trả lời câu nói của Trần Binh ngay mà thay vào đó hắn nói: “Đã đi một chặngđường dài, chắc Trần đại nhân cũng mệt rồi, không bằng về phủ nghỉ ngơi trước, còn một số việcchúng ta sẽ bàn bạc sau nhé.” Nhìn thấy hắn vẫn không đồng ý gặp mặt nữ nhi của mình, Trần Binh cảm thấy có chút mất mặt, tuyrằng ông ta cũng thông cảm cho khuyết tật của Dung Đình, nhưng vẫn rất tức giận, bèn vung tay áo rồibỏ đi.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107067/14
Con đường đến cung điện chỉ dài cỡ trăm bước, nhưng vì Trần Binh tức giận nên bước chân cũng rấtlớn. Bóng dáng của ông ta nhanh chóng biến mất sau thùy hoa môn. Ý cười trên mặt Dung Đình cũng biến mất. Hắn nhìn về phía Trần Binh, ngón tay gõ hai cái lên tay vịn của xe lăn, nhẹ nhàng nói: “Ô Thước.” Ở phía sau, Ô Thước hiểu ý hắn, lập tức tìm một người mà Trần Binh không quen biết rồi đi theohướng Trần Binh vừa biến mất. … Trên tầng cao nhất của Trích Tinh lâu, Khương Nhiêu ôm Tiểu Phú Quý và nhìn xuống. Trích Tinh lâu là nơi cao nhất trong cung, gần như có thể quan sát toàn bộ cung điện. Khương Nhiêu đứng trên tầng cao nhất nên có thể nhìn thấy những người ở bên ngoài điện Kim Loan. Trích Tinh lâu cách khá xa điện Kim Loan, Khương Nhiêu đưa tay ra đo và cảm thấy đống người nhỏbé này có thể đứng trong lòng bàn tay nàng. Nàng cũng có thể dễ dàng tìm thấy Dung Đình vì hắn đang ngồi trên xe lăn. Từ khi hắn bước ra khỏi điện Kim Loan, Khương Nhiêu chỉ cần liếc mắt là đã nhận ra hắn. Nàng nhìn lại lần nữa và thấy có người đang đứng bên cạnh nói chuyện với Dung Đình, dường nhưngười đó đang mặc một bộ đồ quan màu đỏ. Sau khi suy nghĩ, nàng chắc chắn đó chính là vị quan phụ12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107068/14
trách thủy lợi, Trần Binh. Khương Nhiêu tung tăng đi xuống cầu thang, muốn đi tìm Dung Đình. Trong tòa nhà trống trải, tiếngbước chân đạp lên ván gỗ cầu thang của nàng, hòa vào một tiếng bước chân đang đi lên khác. Có người? Khương Nhiêu dừng lại một lúc và nhìn xuống, nhìn thấy một bộ y phục màu xanh. Người đi lên cũng chú ý đến sự hiện diện của Khương Nhiêu, hắn ta ngẩng đầu rồi bắt gặp ánh mắt củaKhương Nhiêu: “Ồ, Khương Tứ cô nương.” Hắn ta nhướng mày nói đùa: “Vừa hay gặp được.” Trong lòng Khương Nhiêu thầm kêu lên thật không may. Đó là Tứ Hoàng tử. Nàng vẫn luôn tránh xa các vị Hoàng tử có quan hệ họ hàng thân thích với Từ gia và Gia Hòa Hoànghậu. Tứ Hoàng tử nhìn khuôn mặt của Khương Nhiêu, ánh mắt dần dần thay đổi. Hầu hết nữ nhi của Khương gia đều có làn da rất đẹp, hắn ta biết điều này và bản thân hắn ta cũng đãgặp qua rất nhiều nữ nhân, nhưng không hề có cảm giác gì với họ. Thế nhưng chỉ có Khương Nhiêu làkhiến hắn ta cảm thấy mới mẻ và kinh diễm mỗi khi nhìn thấy mà thôi. Trong mắt nàng ẩn chứa sự lãnh đạm, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không lấy lòng, cũng khôngnịnh nọt. Hơn nữa, trời sinh nàng đã có một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, động lòng người. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.1107069/14
Kiểu mỹ nhân như vậy chính là thứ mà nam nhân không thể cưỡng lại được nhất, chỉ muốn kéo nàngtừ trên mây xuống bùn lầy, phá vỡ lớp băng trên mặt nàng, để nàng rơi vào hồng trần và không thể rờikhỏi hắn ta, chỉ có thể quỳ gối cầu xin hắn ta yêu thương. Tứ Hoàng tử vừa nghĩ đến cảnh tượng đó thì cảm thấy vô cùng hưng phấn, ánh mắt càng trở nên u ámvà phóng đãng. Khương Nhiêu hung hăng trừng mắt nhìn hắn ta. Khi trở về, nàng sẽ nhờ đệ đệ và Hỗ Đường dạy nàng cách sử dụng roi. Sau này, nếu có ai dùng loạiánh mắt trắng trợn này nhìn nàng thì nàng sẽ rút roi quất vào mắt họ. Vốn dĩ nàng muốn tuân theo quy củ, kiên nhẫn nói với hắn ta vài câu nhưng hiện tại nàng không thèmđể ý nữa, bèn đi thẳng xuống Trích Tinh lâu. Tuy nhiên, Tứ Hoàng tử lại xoay người đi theo nàng, cùng nàng bước ra khỏi Trích Tinh lâu. Thậm chí,hắn ta còn lải nhải không ngừng: “Không ngờ lại trùng hợp gặp được Tứ cô nương trong Trích Tinhlâu, hôm nay là một ngày lành, Cửu đệ của của ta vừa mới trở về từ Vân Lăng, được khen thưởng…” Khương Nhiêu dừng bước. Tứ Hoàng tử thấy nàng quan tâm đến chuyện của Dung Đình như vậy thì trong lòng không nhịn đượcmà cười khinh thường. Hóa ra tất cả những gì Thập Thất đệ nói đều là sự thật. Không ngờ một người có vẻ thanh cao và phớt lờ mọi người lại thực sự lén lút qua lại với nam nhân. Đúng là giỏi giả vờ thật! Ánh mắt hắn ta trở nên xấu xa hơn ngay lập tức, mang theo một chút khinh thường, nheo mắt liếc nhìnKhương Nhiêu.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.11070610/14
Đẹp thì đẹp thật, nhưng đáng tiếc không có mắt nhìn người, thích ai không thích, lại đi thích một kẻ tàntật. “Hắn ta đã giúp Trần đại nhân lập công trong việc xây dựng sạn đạo ở Vân Lăng. Nghe nói Trần đạinhân muốn gả nữ nhi của mình cho hắn ta. Nếu Trần đại nhân dùng công lao của mình để xin phụhoàng của ta ban thưởng cho hai người họ hứa hôn, nữ nhi của Trần đại nhân còn có tiếng là một nữnhân rất tài giỏi trong kinh đô, ngươi nói xem, có phải Cửu đệ của ta rất vui vẻ hay không?” Khương Nhiêu dừng bước, quay đầu lại, thở hồng hộc và nhìn hắn ta. Tứ Hoàng tử thấy rõ sự tức giận trên mặt nàng, càng cười ác độc hơn và cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Nàng nhận ra bộ mặt thật của Cửu đệ nên tức giận à? Khương Nhiêu mím môi không nói một lời, ngón tay giật giật và vỗ nhẹ vào mông Tiểu Phú Quý. Tứ Hoàng tử đang thưởng thức dáng vẻ tức giận của Khương Nhiêu thì đột nhiên nghe thấy một tiếng“quạc quạc” lớn khiến hắn ta hoảng sợ. Sau đó, bất ngờ có một vật nặng đập vào mặt hắn ta. Cánh và móng vuốt của Tiểu Phú Quý cào lung tung lên mặt hắn ta. Tứ Hoàng tử vội vàng xua tay, cố gắng đuổi con chim sáo tơ vàng có móng vuốt sắc nhọn này đi. Nhưng Tiểu Phú Quý thấy mèo còn không sợ, khi bị Tứ Hoàng tử đánh trúng hai cái thì còn tức giậnhơn, hung hăng mổ mạnh vào trán hắn ta. Khương Nhiêu nhìn thấy hộ vệ của Tứ Hoàng tử đi tới muốn bắt Tiểu Phú Quý nên vội vàng bế TiểuPhú Quý về.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.11070611/14
Một tay Tứ Hoàng tử che trán, một tay tức giận chỉ vào Khương Nhiêu: “Ngươi nuôi chim như thế nàovậy?” Khương Nhiêu không cho hắn ta sắc mặt tốt, không thèm nhận sai hay xin lỗi mà cứ như vậy bỏ chạythục mạng. Mấy vị Hoàng tử này không ai bình thường hết. Thập Thất Hoàng tử thì muốn thả mèo ra để nó cào nàng, còn Tứ Hoàng tử thì nhảy ra nói một đốnglời khó hiểu với nàng. Ai thèm tin lời nói dối của hắn ta? Cho dù muốn châm ngòi ly gián cũng phải tìm được cái cớ có thể lừa nàng chứ. Đột nhiên, Khương Nhiêu nhớ ra điều gì đó. Mấy ngày trước, Hỗ Đường nói cho nàng biết, gần đây Từ gia muốn mượn sức của Hỗ gia, Quốctrượng đã mấy lần mời Hỗ phu nhân đến Từ phủ để dùng trà. Chỉ là Hỗ gia coi thường sự đạo đức giả của Từ gia, cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều nên khinhthường kết giao với bọn họ. Có lẽ họ đã sớm đi tìm người có thể lừa được nàng, chỉ là không thể tìm được mà thôi. Khương Nhiêu vừa chạy vừa thở hồng hộc, sau lưng vẫn có tiếng bước chân đuổi theo. Giọng nói giận dữ của Tứ Hoàng tử vang lên: “Bắt lấy nàng ta và con chim đó!” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.11070612/14
Thấy người của Tứ Hoàng tử đã bắt được Minh Thược, bọn họ cũng sẽ sớm bắt được nàng thôi. Một tia sáng lóe lên, một thanh kiếm dài dừng lại trước mặt tên thái giám mặc y phục màu tím đangđuổi theo Khương Nhiêu. Người cầm kiếm chính là Ô Thước, cách đó không xa, xe lăn của Dung Đình dừng lại dưới thùy hoamôn, ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo. Khương Nhiêu lập tức chạy tới chỗ hắn. Tứ Hoàng tử cũng nhìn thấy Dung Đình. Sáng nay, hắn ta được biết khu vực bán kính trăm dặm của núi Vân Lăng vốn thuộc thẩm quyền củahắn ta đã bị phụ hoàng lấy cớ là quản lý không chu toàn và thưởng nó cho Dung Đình. Lấy đồ vật của hắn ta, đưa cho một kẻ từng còn không xứng xách giày cho hắn ta, rồi nói hắn ta là“quản lý không chu toàn”? Thật nhục nhã khi Cửu đệ, người lúc nhỏ không giỏi bằng hắn ta về mọi mặt, giờ lại được chú ý. Tứ Hoàng tử tức giận nói: “Bảo người của ngươi thả hộ vệ của ta ra.” Dung Đình vẫn từ tốn nói: “Trước tiên bảo người của ngươi thả nha hoàn của nàng ấy ra.” Sắc mặt Tứ Hoàng tử tái mét, siết chặt nắm đấm hơi giơ lên, nhưng vào giây phút cuối cùng chuẩn bịtấn công, đột nhiên hắn ta buông lỏng tay ra. Dung Đình khác hẳn hồi còn nhỏ. Khi còn nhỏ, hắn rất yếu đuối, gầy gò và dễ bị bắt nạt. Nhưng dù có bị đánh bao nhiêu lần, dù lúc ấybao nhiêu tuổi thì mỗi lần bọn họ giơ nắm đấm trước mặt hắn, hắn vẫn sẽ nhào lên cắn xé giống như12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.11070613/14
một con chó điên. Đôi mắt hung dữ đỏ như máu, không bao giờ học được cách cúi đầu. Nhưng lần này nhìn hắn ta giơ nắm đấm lên, vẻ mặt của Dung Đình vẫn không hề thay đổi, cười nhưkhông cười nhìn hắn ta, dường như trong mắt còn có một chút chờ mong. Chờ mong hắn ta ra tay sao? Tứ Hoàng tử chợt nhớ tới phần đất ở Vân Lăng của mình bị Chiêu Vũ Đế giao cho Dung Đình. Nếu hôm nay hắn ta đánh Dung Đình thì chắc chắn người khác sẽ nói vì bị tước đoạt phần đất nên hắnta ghi hận trong lòng, đánh người để báo thù. Cuối cùng, hắn ta sẽ bị mang tiếng xấu là kẻ bụng dạ hẹphòi. Nắm đấm của Tứ Hoàng tử rơi xuống, các đốt ngón tay vẫn căng cứng. Trên trán còn có vết đỏ do bị con chim cào trúng, hắn ta đưa tay chạm vào hai lần, nghiến răng nghiếnlợi nhìn Dung Đình, uy hiếp: “Cửu đệ, ta khuyên ngươi đừng xen vào chuyện của ta.” Dung Đình di chuyển chiếc xe lăn và bảo vệ Khương Nhiêu, người đang ôm con chim đứng ở phía saumình. Hắn nhướng mày liếc mắt nhìn Tứ Hoàng tử: “Nếu ta cứ muốn xen vào thì sao?” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-116.11070614/14