Chiết Khương

Chương 117

“Không phân biệt trái phải!” Tứ Hoàng tử chỉ vào Khương Nhiêu: “Là nàng ta thả chim bắt ta trước!” Ánh mắt lạnh lùng của Dung Đình dừng lại nơi ngón tay của Tứ Hoàng tử, hắn lười biếng cười mộttiếng: “Sao ta lại thấy là do Tứ ca hù dọa con chim trong lòng nàng ấy vậy?” Tứ Hoàng tử tức giận đến xanh mặt: “Ngươi mới vừa tới đây, thấy được cái gì chứ?”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. “Ta vẫn nhìn thấy đó chứ.” Dung Đình cũng không nói lý lẽ với hắn ta, quay đầu ôm lấy con chimtrong lòng Khương Nhiêu, chậm rãi nói: “Con chim này là sủng vật của Vân Quý phi sao?” Khương Nhiêu vội vàng gật đầu. Nàng cụp mắt xuống nhìn Dung Đình. Tuy rằng tấm lưng hắn gầy gò nhưng lại mang đến cho nàng cảm giác hạnh phúc như được ôm một cáiđùi vàng và được cái đùi vàng ấy che chở vậy. Nàng thấy rất yên tâm! Tứ Hoàng tử nghẹn lời. Con chim này là do Vân Quý phi nuôi dưỡng? Seen 25131012/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107071/14
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Lỡ như làm con chim của Vân Quý phi bị thương thì không dễ nói chuyện đâu. Nếu mỹ nhân nũng nịuđó chạy đến khóc lóc với phụ hoàng của hắn ta thì hắn ta sẽ không được sống yên ổn trong một khoảngthời gian dài. “Ta tha cho các ngươi lần này đấy!” Tứ Hoàng tử tức giận, cho người thả Minh Thược ra, mang theogương mặt đầy vết cào, giận dữ rời đi. Dung Đình nhìn theo bóng lưng hắn ta, khẽ hé mở đôi môi mỏng, hạ thấp giọng nói: “Đồ phiềnphức*.” *Đồ phiền phức (臭虫): “臭虫” trong tiếng Trung có nghĩa là “con côn trùng có mùi hôi”. Tuy nhiên,cụm từ này cũng có thể được dùng như một cách diễn đạt tiêu cực hoặc mỉa mai đối với ai đó. Trongtrường hợp này, Dung Đình dùng từ này để nhạo báng Tứ Hoàng tử giống như một con côn trùng phiềntoái. … Khương Nhiêu chạy đến bên cạnh Minh Thược: “Ngươi không sao chứ?” “Cô nương có bị thương không?” Minh Thược có chút sợ hãi, nhưng cũng may nàng ấy không bị gì,lắc đầu: “Nô tỳ không sao.” “Niên Niên.” Dung Đình ở phía sau nhỏ giọng gọi nàng, giọng điệu có chút gấp gáp, Khương Nhiêu quay đầu lại,Tiểu Phú Quý đang giẫm lên vai Dung Đình, khiến thiếu niên vừa rồi còn lạnh lùng đối phó với TứHoàng tử trở nên vô cùng chật vật, cứng đờ không dám động đậy, như sợ làm con chim té xuống. Khương Nhiêu bật cười, vội vàng quay lại ôm Tiểu Phú Quý vào lòng. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107072/14
Dung Đình ho khan một tiếng, Hoài Thanh hiểu ý tiến tới và đưa một cái hộp gỗ cho Khương Nhiêu. “Cô nương, Cửu Điện hạ mang cái này từ Vân Lăng về cho người.” Khương Nhiêu nhận lấy hộp gỗ và đưa Tiểu Phú Quý cho Minh Thược ôm. Còn nàng mở hộp gỗ vàthấy bên trong có một số đồ vật đủ màu sắc làm bằng đất sét, có còi đất sét, chuồn chuồn tre và một sốthứ mà nàng không thể nhận ra, chúng đều là vài món đồ chơi nhỏ. Khương Nhiêu sửng sốt một lúc. Nàng đã nằm mơ thấy hắn tặng cho nàng một thứ gì đó. A, không đúng, không phải hắn mà là Cửu gia. Cũng không phải là tặng, chỉ là sau khi hắn trở về từ một chuyến đi dài, trong phòng nàng bỗng xuấthiện nhiều thêm một món đồ mà thôi. Hắn mang con búp bê làm bằng đất sét về và kiên quyết đặt vào phòng nàng. Nàng không thích con búp bê đó, còn thấy nó đáng sợ nữa. Khương Nhiêu ngơ ngác, Dung Đình cầm lấy chiếc hộp trong tay nàng, sắc mặt vui rồi buồn bã nói:“Nếu ngươi không thích thì vứt đi.” “Hả?” Nàng nhanh chóng giật lại chiếc hộp từ tay hắn, ôm nó vào lòng, cúi đầu nói: “Thích mà.” Nàng nhấn mạnh lần nữa: “Thật sự rất thích nó.” Lúc này nàng mới hiểu được, việc nàng thích thứ gì đó không phụ thuộc vào sở thích của bản thân màphụ thuộc nhiều hơn vào người tặng nó cho nàng là ai.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107073/14
“Cứ cách mấy ngày thì ở đó lại có một phiên chợ.” Dung Đình cầm một cái lò sưởi cầm tay được chạmkhắc hình hoa mai, nhìn nàng và nói: “Mỗi lần nhìn thấy đồ ăn ngon và trò chơi vui, ta đều nghĩ đếnngươi.” Khương Nhiêu biết phiên chợ ngoài thôn vui như thế nào, chỉ cần vài đồng tiền là có thể mua đượcnhững chiếc bánh nướng thơm ngon và những món đồ chơi vui nhộn. Nhưng khi nghĩ đến khung cảnhsôi động và vui nhộn của phiên chợ đó, nàng chợt cảm thấy có chút không vui. Ngày nào nàng cũng ở Kim Lăng lo lắng, đếm từng chiếc lá rụng chờ hắn về, vậy mà hắn lại chạy tớichợ? Hừ! Còn không gửi cho nàng một lá thư nào. Dung Đình hỏi nàng: “Ta đã rời đi hơn bốn tháng, ngươi có từng nhớ đến ta một lần nào không?” Khương Nhiêu lạnh lùng nói: “Không có.” Đột nhiên, có một giọng nói trong trẻo chậm rãi vang lên, nhưng âm sắc có chút kỳ quái, lanh lảnhgiống như giọng của nữ: “Vân Lăng, Vân Lăng.” “Khi nào hắn mới trở về vậy?” Khương Nhiêu kinh ngạc quay đầu lại, Tiểu Phú Quý đang đứng trên cánh tay của Minh Thược, bắtchước giọng điệu của nàng. Dạy nó thành ngữ mấy tháng, nó không học được nhưng bây giờ nó lại học được cả tiếng thở dài củanàng, sau khi bắt chước vô cùng tỉ mỉ và chuẩn xác, nó còn nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Minh Thược mừng rỡ nhìn cô: “Cô nương, Tiểu Phú Quý biết nói chuyện rồi.”12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107074/14
Khương Nhiêu: “…” Một tiếng cười yếu ớt vang lên bên tai nàng, là giọng của Dung Đình, Khương Nhiêu đỏ mặt: “Nókhông có học lời nói của ta.” Đôi mắt hắn như sao trời, mỉm cười nói: “Ta không hỏi có phải nó học lời nói của ngươi hay không.” “…” Khương Nhiêu bị nghẹn đến mức đỏ bừng cả mặt, ngồi xổm trên mặt đất ôm đầu hồi lâu. Sau đó, nàngrun rẩy đứng dậy, giả vờ như chuyện vừa nãy không hề xảy ra, muốn xoay ngược tình thế. “Ai bảo ngươi ở lại Vân Lăng quá lâu chứ?” Nàng bĩu môi, tự mình tìm bậc thang đi xuống. Nhưng nàng vẫn đỏ bừng cả mặt và trừng mắt căm tức nhìn Tiểu Phú Quý. Nuôi nó uổng công, chỉ biết phá đám mà thôi. Nhìn tiểu cô nương lẩm bẩm, thỉnh thoảng hai má trắng nõn lại phồng lên, trông vô cùng đáng yêu. Dung Đình lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không muốn ở lại lâu như vậy.” Nhưng nếu hắn không đợi đến giây phút cuối cùng, vẫn còn bị Hoàng hậu cản trở, hắn sẽ không thểdanh chính ngôn thuận lấy được thứ mình xứng đáng được nhận. Khương Nhiêu chỉ là đang hờn dỗi mà thôi, nàng cũng không phải thật sự tức giận. Nàng để MinhThược ôm Tiểu Phú Quý đã nói chuyện đến nghiện ra xa một chút, tò mò hỏi Dung Đình: “Vừa nãyngươi nhìn thấy Tứ Hoàng tử hù dọa chim của ta thật sao?” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107075/14
Thật ra không phải Tứ Hoàng tử hù dọa Tiểu Phú Quý. Là hắn ta bị Tiểu Phú Quý hù dọa mới đúng, còn bị nàng thừa lúc hỗn loạn ném Tiểu Phú Quý quakhiến nó cào vào trán hắn ta. Ý định ban đầu của nàng là để Tiểu Phú Quý cào vào hai mắt của hắn ta. Ai bảo Tứ Hoàng tử dùng ánh mắt đáng khinh đó nhìn nàng, khiến nàng cảm thấy khó chịu. “Không nhìn thấy, ta bịa ra thôi.” Dung Đình thành thật trước mặt cô: “Dù sao ngươi cũng không cólỗi.” Khương Nhiêu: “…” Đúng là không phân rõ trái phải! Nhưng nàng thích như vậy thì phải làm sao bây giờ. Đây có phải là cảm giác được đùi vàng bảo vệ không? Dung Đình nhìn ánh mắt sáng ngời của nàng, như thể vừa chiếm được một món hời, khóe môi cũngcong lên. Tất cả cảm xúc đều chìm đắm trong đôi mắt sâu thẳm của hắn. Không ai có thể nhìn thấy sự không vui trong lòng hắn. “Vừa nãy Tứ ca của ta nói chuyện gì với ngươi vậy?” Hắn không biết tại sao Tứ ca lại tiếp cận nàng. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107076/14
Hắn còn không biết liệu ban đầu có phải Tứ ca của mình có hôn ước với nàng hay không. “Hắn ta nói ngươi vì chuyện ở Vân Lăng mà được khen thưởng.” Khương Nhiêu nghĩ đến Tứ Hoàng tửdùng ánh mắt phóng đãng nhìn nàng thì tức giận nói: “Hắn còn bịa ra chuyện Trần đại nhân rất hàilòng với ngươi và muốn gả nữ nhi của mình cho ngươi.” Khương Nhiêu nhìn Dung Đình, vẻ mặt hắn có chút do dự muốn nói rồi lại thôi. Nàng khựng lại, nhận ra điều gì đó từ vẻ mặt của hắn, im lặng một lúc. Sau đó, nàng mới ngập ngừng hỏi: “Những gì Tứ Hoàng tử nói… Là sự thật sao?” Dung Đình gật đầu nhẹ. Khương Nhiêu bị nghẹn ở cổ họng, sắc mặt trở nên khó coi. Nữ nhi của Trần Binh, Trần Tòng Quân. Nàng ấy có tiếng là một tài nữ ở Kim Lăng, tinh thông cầm kỳ thi họa Nàng vô thức muốn nghĩ ra xem điểm nào đó không tốt của nàng ấy, nhưng trong đầu lại trống rỗng,im lặng một hồi, sau đó lắp bắp nói: “Cô nương đó… Rất tốt.” Dung Đình vẫn đang nhìn nàng. Nhìn vẻ mặt của nàng từ kinh ngạc chuyển sang bối rối, sau đó nghe được lời nói của nàng, ánh mắtlập tức tối sầm lại: “Ngươi thật sự nghĩ như vậy sao?” Quai hàm của hắn nghiến chặt, ánh mắt như hồ nước lạnh, lạnh như lưỡi dao. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107077/14
Khương Nhiêu chưa bao giờ nhìn thấy biểu cảm như vậy trên khuôn mặt hắn. Tin tức đến quá đột ngột khiến nàng không thể sắp xếp được cảm xúc của mình, giọng nói rầu rĩ:“Người dân Kim Lăng đều nói nàng ấy là người hiểu biết, nhã nhặn, dịu dàng và ân cần, là ứng cử viênsáng giá để chọn làm thê tử.” Trong lòng nàng có một giọng nói nhỏ: Không được, Trần Tòng Quân không được. Nhưng giọng nói đó đã bị một giọng nói khác chặn lại. Nàng vốn đã có chút lo lắng về việc hắn tiến vào Công bộ, còn bị phe phái bên phía Từ gia ghen ghét.Nếu có thể cưới được nữ nhi của Trần Binh thì chắc chắn Trần Binh sẽ không để hắn phải chịu uất ức. “Đúng vậy.” Bỗng nhiên Dung Đình cười lạnh: “Nghe nói Trần cô nương rất tốt.” Giọng nói của hắn khàn khàn, mang theo tức giận: “Nhưng ta không cần.” Khóe mắt hắn hơi đỏ lên, nếu bây giờ Khương Nhiêu nhìn hắn thì nàng sẽ cảm thấy vẻ mặt hắn khôngkhác gì vẻ mặt của Cửu gia lúc tức giận trong giấc mơ. Tại sao lại muốn đẩy hắn ra? Khương Nhiêu có chút kinh ngạc, ngước mắt lên nhìn Dung Đình. Đôi mắt nàng trong trẻo như dòng suối trong vắt. Bên trong ánh lên sự vui mừng mà có lẽ chính nàng còn chưa hề nhận ra. Khi nàng ngước mắt nhìn hắn, sự tức giận, phẫn nộ không thể kiềm chế được trong mắt Dung Đìnhđều bị giấu đi.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107078/14
Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thê lương, trên mặt hiện lên vẻ uất ức: “Ta không muốn có bất kỳmối quan hệ nào với nàng ấy.” “Nhưng ngươi còn chưa nhìn thấy nàng ấy bao giờ…” “Ta không nhìn, ta không muốn.” Lông mi của Dung Đình chậm rãi chớp chớp, đôi mắt sâu thẳm toátlên vẻ u ám và chán nản, nhưng giọng nói lại rất bướng bỉnh: “Ta biết mình muốn gì.” Khương Nhiêu bị giọng nói u sầu của hắn mê hoặc, dịu dàng nói: “Ngươi muốn cái gì?” “Tốt nhất là xấp xỉ tuổi với ta, là nữ nhi lớn trong nhà, cha mẹ yêu thương nhau, còn có một đệ đệ, sinhra ở Kim Lăng. Nhưng nàng ấy lại lớn lên ở nơi khác, thích đồ ngọt và hay ngơ ngác.” Hắn nói vớigiọng bình tĩnh: “Chỉ có là nàng ấy thì ta mới đồng ý.” Khương Nhiêu không kịp phản ứng. Nàng kiên nhẫn, đếm từng điều kiện mà hắn vừa đề cập đến, đồng thời sàng lọc những người nữ nhitrong gia đình quyền quý ở Kim Lăng mà nàng biết. Xấp xỉ tuổi nhau, nữ nhi lớn trong nhà, cha mẹ thương yêu nhau, còn có một đệ đệ, những điều này thìcó. Nhưng sinh ra ở Kim Lăng và lớn lên ở nơi khác thì thật sự không có. Càng đừng nói đến thích ngủ và thích ăn ngọt, làm sao nàng biết bọn họ có thích ngủ và thích ăn ngọthay không cơ chứ? Cả Kim Lăng không có cô nương nào giống như lời hắn nói. Nàng nghiêng đầu nhìn hắn một cái, cứ muốn nói rồi lại thôi.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.1107079/14
Sau khi đếm lại một lần nữa, nàng càng bất lực hơn, đành phải hỏi hắn: “Chỉ khi tìm được một ngườinhư vậy, ngươi mới đồng ý sao?” “Chỉ có nàng ấy mới có thể.” Giọng điệu của hắn chắc chắn như vậy, có vẻ như hắn đã có người mình thích rồi. Khương Nhiêu cắn môi, buông tay xuống, lắc đầu, ánh mắt sáng ngời, nghiêm túc phản bác: “Nhưngkhông có người nào như ngươi nói.” Dung Đình lắc đầu. Hắn nói chậm rãi, giọng đầy ẩn ý: “Ngươi nghĩ kỹ một chút.” Giọng nói của hắn trầm thấp đều đều, lặp lại điều kiện vừa rồi: “Nhỏ hơn ta một chút, nhưng cũngkhông quá nhiều, cha mẹ thương yêu hòa thuận, là đại nữ nhi trong nhà, còn có một đệ đệ…” Khương Nhiêu lắng nghe, và lần này nàng đã có thể nhận ra có gì đó không đúng trước khi hắn nóixong. Nàng lấy lại tỉnh táo, hơi thở rối loạn, ngạc nhiên chỉ vào mình: “Ta?” Dương Đình “ừm” một tiếng, giọng nói mang theo ý cười. “Là nàng.” Nốt ruồi màu đỏ dưới mắt hắn được ánh mặt trời chiếu vào. Khi nhìn vào, không ai là không bị nó thuhút, kết hợp với đôi mắt trong veo như nước: “Chỉ có thể là nàng.” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.11070710/14
Khương Nhiêu có chút sửng sốt: “Tại sao?” “Nàng thực sự muốn biết sao?” Sự tham lam trong lòng sắp nuốt chửng hắn rồi. Hắn muốn nàng hoàn toàn thuộc về hắn, muốn chia sẻ những cảm xúc xấu xí đó của hắn với nàng…Ghen tị, tham lam, dục vọng và độc chiếm. Bùi Tùng Ngữ là cái thá gì? Trần Tòng Quân là cái thá gì? Tứ ca là cái thá gì chứ? Trong thế giới của hắn chỉ có hai người là hắn và nàng. Khương Nhiêu gật đầu, rất hiếm khi nàng nói lời trái lương tâm, trong lòng nghĩ cái gì sẽ nói cái đónên ngẩng đầu nhìn hắn: “Ta muốn biết.” Dung Đình cụp mắt xuống, nhìn đôi bàn tay nhỏ nhắn hơi siết chặt thành nắm đấm của nàng, dườngnhư đang hồi hộp chờ câu trả lời. Nàng muốn biết tại sao? Tại sao? Bởi vì hắn ích kỷ và tham lam, hắn muốn giam cầm nàng ở một nơi mà không ai có thể nhìn thấy, hắnmuốn nàng chỉ thuộc về hắn và hắn cũng chỉ thuộc về nàng. Hắn chưa từng sống một cuộc đời sạch sẽ dưới ánh mặt trời, bản chất hắn cực kỳ xấu xa, hắn không thểhọc được đạo đức và luân thường đạo lý của con người. Cho nên, hắn đã được định sẵn là không đượcphép tồn tại trên cõi đời này, nhưng linh hồn của hắn sẽ luôn thần phục trước nàng, nàng sống thì hắncùng sống, nàng chết thì hắn cũng sẽ chết theo. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.11070711/14
Những suy nghĩ này đã ăn sâu vào tâm trí hắn và không thể biến mất. Hắn không thể buông con dao đãlàm tổn thương nàng xuống, nhưng không lúc nào là không khát vọng nàng có thể đáp lại giống nhưhắn. Chấp niệm này đã ăn sâu vào tận xương tủy, đến mức trở nên méo mó và bệnh hoạn. Nếu hắn nói hết những điều này ra thì không biết nàng sẽ sợ hãi đến mức nào? Hắn sẽ không để nàng biết. “Bởi vì ta không thể tin tưởng người khác.” Hắn không nói dài dòng, chỉ gọi nàng một tiếng, giọng nói ấy vừa hèn mọn lại run rẩy: “Niên Niên.” “Ta không thể tin tưởng ai khác ngoài nàng.” “Ta chỉ muốn kết hôn với người mà ta tin tưởng thôi.” Hắn là một thợ săn đã cẩn thận giăng bẫy, một con ác quỷ dùng lời nói dối và lớp vỏ ngụy trang để lừadối lòng tốt và sự cảm thông của nàng. Thế nhưng hắn cũng là một kẻ đáng thương quỳ rạp dưới gótchân nàng, cầu xin nàng thương xót cho hắn. Khương Nhiêu không nói chuyện hồi lâu. Hắn nói không thể tin tưởng ai khác ngoài nàng. Khi mới nằm mơ thấy hắn, nàng sợ hắn chết đi được và không bao giờ tưởng tượng được rằng sau nàyngười đàn ông cao cao tại thượng, lạnh lùng và độc đoán đó lại ngoan ngoãn như một chú chim mớisinh, trong mắt tràn đầy sự tin tưởng đối với nàng như vậy. 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.11070712/14
“Đừng đẩy ta cho người khác.” Giọng nói trầm thấp của Dung Đình lại vang lên bên tai nàng, đôi mắtsáng ngời và ướt sũng trông rất đáng thương: “Sau khi ta rời khỏi cung, trong cung có tin tức nóiHoàng hậu muốn sắp xếp hôn ước cho ta.” Khương Nhiêu còn chưa kịp thoát ra khỏi suy nghĩ của mình thì đã bị lời nói của hắn làm cho trở taykhông kịp. Nàng khựng lại và kinh ngạc nói: “Hoàng hậu muốn tìm người giám sát ngươi?” Dung Đình chậm rãi gật đầu. Chắc chắn nàng không thể trơ mắt nhìn Hoàng hậu sắp xếp gián điệp bên cạnh hắn được. Lông mi hắn khẽ run lên, bị ánh nắng bao phủ: “Ta không biết phải làm sao bây giờ.” “Sao có thể như vậy được chứ?” Khương Nhiêu đi qua đi lại. Dường như nàng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thành thân với Dung Đình. Trong giấc mơ, nàng mơ thấy hắn lúc hai mươi sáu tuổi, độ tuổi mà những người khác đều đã có giađình, nhưng hắn vẫn luôn cô đơn lẻ bóng. Ngay cả trong đêm giao thừa khi cả nhà đoàn tụ, hắn vẫn chỉcó một mình, nhìn ra ngoài cửa sổ để ngắm tuyết rơi, tấm lưng thẳng tắp. Mặc dù hắn đã ăn vận y phụcđẹp đẽ, nhưng trông vô cùng cô độc, lại có vẻ khó tiếp cận cứ như thể hắn sẽ sống như thế đến hết cuộcđời. Nàng đi loanh quanh vài bước rồi đột nhiên dừng lại, hai mắt sáng lên và hỏi hắn: “Vậy tại sao ngươikhông đồng ý với Trần đại nhân?” Nếu hắn đồng ý với Trần Binh trước thì Gia Hòa Hoàng hậu sẽ không thể sắp đặt cuộc hôn nhân củahắn. Đây chính là một cái phao cứu sinh đó.12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.11070713/14
“Niên Niên, không phải như nàng nghĩ đâu.” Dung Đình cúi đầu: “Hơn nữa, ta đã nói rồi, ngoại trừnàng thì ta không thể tin tưởng ai khác được.” Giọng điệu của hắn có phần gượng gạo và bối rối: “Ta không biết phải làm sao bây giờ.” Muôn dặm không mây cũng là muôn dặm trời, ánh nắng chói chang khiến bầu trời không hề có chútsương mù nào. Đôi mắt của Khương Nhiêu như phủ đầy tro bụi. Nàng dùng ngón tay nhéo nhéo lòng bàn tay của mình: “Ngươi đừng hoảng, đừng sợ.” Nàng cúi đầu, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới từ từ đưa mắt về phía hắn. “Nữ nhi của Trần Binh đại nhân không được, vậy nếu là ta thì sao?” 12/5/24, 8:26 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-117.11070714/14