Chiết Khương

Chương 113

Khương Nhiêu sững người rồi do dự. Hỗ Đường vui vẻ đứng bật dậy: “Muốn đi thì cứ đi thôi! Nếu ta mà là ngươi, trên tay không buộc cáichuông nhỏ, cũng không cần lo lắng mẫu thân sẽ tức giận đến mức đổ bệnh thì chắc chắn ta sẽ muốn điđâu thì đi đấy.” Nàng ấy càng nói càng tủi thân.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu nhìn Hỗ Đường: “Ngươi rất quan tâm tới mẫu thân mình.” Hỗ Đường chậm rãi gật đầu rồi bĩu môi: “Sức khỏe của mẫu thân ta rất kém, cha ta quanh năm suốttháng không ở kinh thành. Cho nên, ngoại trừ ta với tỷ tỷ ra thì không có ai bầu bạn cạnh mẫu thân cả.Cũng vì vậy dù ta có nghịch ngợm thì cũng có chừng mực, không được làm mẫu thân giận đến đổ bệnhthật.” “Mẫu thân ta còn bảo ta như con khỉ ngang bướng không đeo vòng kim cô, rõ ràng mẫu thân chính làvòng kim cô của ta.” Hỗ Đường ngồi xuống, mân mê cái chuông trên cổ tay, bất mãn lầu bầu. Khương Nhiêu xoa đầu Hỗ Đường rồi mỉm cười. Nàng cũng có vòng kim cô của nàng mà. Lúc nãy, Hỗ Đường hỏi sao nàng không tới Vân Lăng, đúng là nàng có suy nghĩ như thế. Seen 25131012/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107031/10
Nhưng nàng nhanh chóng nghĩ tới cha mẹ, tới Vân Lăng có ít cũng mất tới bảy ngày, đi đi về về phảiđến nửa tháng. Nhưng mà từ trước đến nay, nàng chưa từng rời xa cha mẹ lâu như thế, nếu không nóitiếng nào đã rời đi thì nàng không làm được. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nàng tự khuyên nhủ chính mình, chắc phía Vân Lăng bên kia không có chuyện gì đâu. Có Trần Binh lo liệu thì hẳn là hắn sẽ không bị ghẻ lạnh, bị bắt nạt. “Nếu người có thể chẻ ra làm đôi thì tốt quá.” Khương Nhiêu thở dài. “Nếu người có thể chẻ ra làm đôi thì tốt quá.” Hỗ Đường cũng thở dài theo. Hai người đều chán nản, Hỗ Đường bỗng nhớ ra gì đó nên nàng ấy lại đứng dậy: “Ta biết một nhómthương nhân vừa từ Vân Lăng bên kia về, nếu ngươi đã tò mò chuyện ở Vân Lăng thì ngươi có muốnđi tìm người trong nhóm thương nhân kia hỏi thăm thử không?” “Muốn chứ!” Khương Nhiêu cũng đứng dậy. Hỗ Đường nhếch môi cười, nói với giọng điệu như chuyện đã nắm chắc trong lòng bàn tay: “Mấychuyện như nghe ngóng tin tức từ chỗ người bên ngoài Kim Lăng này, ta thạo lắm đấy, cứ để ta đicho.” Một canh giờ sau, Hỗ Đường đã chứng minh cho Khương Nhiêu thấy cái gì gọi là “ta thạo lắm đấy”. Nàng ấy hớn ha hớn hở vén rèm lên: “Ta đã mời trù nương của nhóm thương nhân kia qua giúp ngươirồi này.” Phía sau Hỗ Đường, một nữ nhân đứng tuổi mặc áo vải thô, có mặt thuôn dài đi vào. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107032/10
“Sao cô nương lại tò mò về chuyện sạn đạo thế?” Bà ấy nhìn Khương Nhiêu một lúc lâu, ánh mắtđượm vẻ hoang mang. Cô nương này có vẻ ngoài với khí chất thế này, vừa nhìn là biết người sống an nhàn, sung sướng,không hiểu nỗi khổ của bên ngoài. Sao nàng lại quan tâm đến chuyện xây dựng sạn đạo? Rõ ràng đâylà chuyện có bắn đại bác cũng chẳng tới được chỗ nàng. Những lời đại nương kia nói cũng làm Hỗ Đường tò mò, nàng ấy quay đầu nhìn Khương Nhiêu. Khương Nhiêu vẫy tay gọi Minh Thược qua, ghé tai nói vài câu với nàng ấy. Nàng thấy tay đại nương nứt nẻ nên mới sai Minh Thược ra ngoài mua một lọ thuốc mỡ về. Thấy Minh Thược đi rồi, nàng mới quay đầu nhìn đại nương, trả lời qua loa: “Người sửa sạn đạo là bạntốt của gia phụ.” Đại nương đã hiểu rồi. “Cô nương nói đến Trần đại nhân sao? Trần đại nhân quả thật là một vị quan tốt, lo nghĩ cho muôn dân,nếu có thể xây dựng xong sạn đạo này thì những thương đội chạy khắp trời nam bể bắc như bọn tacũng đỡ vất vả hơn nhiều.” “Vậy lúc bà đi qua đó, sạn đạo đã bắt đầu được xây dựng rồi sao? Mất bao lâu nữa mới dựng xong?”Khương Nhiêu quan tâm đến chuyện này hơn. Đại nương cười: “Xây xong, sẽ xây xong được mà, không ai không tin bản lĩnh của Trần đại nhân cả.” Hỗ Đường không nói gì, chỉ chống má nhìn Khương Nhiêu. Nàng ấy luôn cảm thấy Khương Nhiêu sốtruột như đang ngóng trông ai đó quay về vậy. Lúc này, Minh Thược mới trở về, đưa thuốc mỡ cho đại nương, đại nương cầm lấy rồi rụt tay về, cúiđầu nói với Khương Nhiêu: “Cô nương có lòng rồi.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107033/10
Ánh mắt Khương Nhiêu dịu dàng hơn, nàng chậm rãi lắc đầu: “Không có gì to tát cả.” Đại nương kia ngẩng đầu nhìn Khương Nhiêu, thấy ánh mắt trong sáng và thái độ thản nhiên, chânthành của nàng, bà ấy đột nhiên thở dài một hơi: “Thực ra chuyện xây dựng sạn đạo này gặp phải mộtvài phiền toái.” “Có người không muốn sửa sang nên đang làm loạn lên.” Hỗ Đường kinh ngạc: “Làm loạn á? Khoảng thời gian qua, ở Kim Lăng chưa ta từng nghe được tin tứcgì về chuyện này cả.” Khương Nhiêu không bất ngờ lắm. Trước đó, nàng từng thấy chuyện tương tự thế rồi. Nàng chỉ lo lắng xung đột giữa dân với quan sẽ hại Dung Đình. Hắn đang ngồi xe lăn, chỉ có thể dựadẫm vào sự bảo vệ của hộ vệ, không hề có khả năng tự lo cho bản thân. “Các người đều có mệnh được hưởng phúc, sao mấy chuyện này có thể lan tới tai mọi người chứ.” Đạinương nói nhỏ lại: “Mấy lời ta vừa nói, hai cô nương đừng truyền ra ngoài, có đại nhân cố tình dặn dòngười trong thương đội là khi đến kinh thành, nếu có người hỏi tới chuyện sạn đạo thì cứ tốt khoe xấuche.” Đại nương nói càng ngày càng nhỏ, Khương Nhiêu nhanh nhạy nắm bắt được gì đó từ trong lời bà ấy:“Nhiều người làm loạn lắm à?” “Sạn đạo này được dựng lên để vận chuyển cống phẩm vào hoàng cung, bách tính muốn qua lại thìphải đi xin lệnh thông hành của quan phủ. Khi tuyển thù tuyển tráng đinh ở địa phương đó dựng đườngnhưng đường dựng xong lại không cho đi, bách tính địa phương không hài lòng là điều hiển nhiên.” Thoạt nhìn đại nương cứ như đang hỏi một đằng, trả lời một nẻo nhưng Khương Nhiêu hiểu ra rồi. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107034/10
Nàng nhận ra rằng bách tính địa phương bất mãn với chuyện xây dựng sạn đạo này. Lúc trước, nàng từng thấy điêu dân ở nơi khác gây sự, ném trứng gà, ném đá,... Chuyện gì cũng có cả. Một khi thay thế những người bị ném trứng gà, ném đá thành Dung Đình thì Khương Nhiêu lại đứngngồi không yên. Sau khi tiễn đại nương đi, Hỗ Đường hỏi Khương Nhiêu: “Ngươi đã biết chuyện mình muốn biết rồi,sao còn ủ rũ thế?” Khương Nhiêu khó xử: “Mắt thấy mới là thật, nghe người khác nói chỉ là nửa thật nửa giả, chung quycũng không thể tin hết được.” Hỗ Đường: “Ý của ngươi là ngươi còn muốn đi Vân Lăng xem thử sao? Nhưng không phải ngươi bảocha mẹ ngươi sẽ không cho phép à?” Khương Nhiêu bịt tai lại, vẻ mặt xoắn xuýt: “Để ta giải thích rõ ràng xem có thể thuyết phục được họkhông vậy.” Nhưng còn chưa nói, nàng cứ như thấy trước được cha sẽ ngăn cản. ... Trong Lạc Hương uyển của phủ Ninh An Bá, Tần Khuynh Thiện đang hâm nóng rượu cho trượng phu. Hôm nay, Khương Tứ gia với Tần thị về nhà mẹ đẻ một chuyến, vừa mới quay lại phủ. Lúc ca ca đang làm Đề đốc và trượng phu nhắc tới chuyện triều chính, hai người đều không tránh mặtbà ấy. Cho nên, sau khi hai người nhắc đến chuyện sạn đạo Vân Lăng, Tần Khuynh Thiện bất giác nghĩtới Dung Đình. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107035/10
Nước trong đỉnh ba chân sôi lên, tiếng nước sôi sùng sục cuồn cuộn bên tai át đi tiếng dế mèn kêutrong viện. Khương Tần thị dùng móc bạc đảo rượu đang trôi nổi trong đỉnh, từ tốn nói: “Lúc trước chàng nóiNiên Niên đối xử tốt với Cửu Hoàng tử không khác gì đối xử tốt với con chó con, con mèo nhỏ đángthương... Nhưng suy cho cùng người vẫn là người, tiếp xúc lâu ngày rồi, cảm giác không thể nào giốngvới con chó, con mèo được. Chàng không cảm thấy từ sau khi Cửu Hoàng tử đi, không lúc nào NiênNiên thấy yên lòng sao?” Khương Tứ gia phản bác: “Có thể có gì khác biệt hả?” Ông ấy không thích nghe những lời này, cau mày, nhìn rượu được làm nóng trong đỉnh ba chân trênbàn, sắc mặt ông ấy nặng nề như sắc trời bên ngoài. Tức giận, buồn bực, sau đó ông ấy ngoan cố nói: “Nàng nghĩ nhầm rồi.” “Trời lạnh, ai cũng uể oải muốn ngủ cả thôi, năm nào Niên Niên chẳng vậy, có chỗ nào khác lạ đâu.” Rõ ràng là ông ấy đang phản bác lại thê tử nhưng lý do ông ấy dùng lại thuyết phục được chính mìnhtrước, sắc mặt ông ấy dần tốt lên. Khương Tần thị bất đắc dĩ lắc đầu: “Niên Niên chậm chạp, con bé không hiểu rõ mình thích ai, vàkhông thích ai, sao chàng cũng lừa mình dối người như thế.” Khương Tứ gia vẫn cứng miệng: “Ta lừa mình dối người bao giờ.” Ông ấy nghiêng người, cầm cái móc bạc trong tay Khương Tần thị, nhấc rượu được ủ trong đỉnh bachân lên, đổ ra chén ngọc xanh, nhấp một ngụm rồi thản nhiên đứng lên: “Cửu Hoàng tử đi rồi thì NiênNiên không tìm được bạn mới nữa à? Nhiều ngày vậy rồi, ta không thấy con bé hỏi chuyện của CửuHoàng tử nữa, nếu như đúng như nàng nói, sao nó có thể ngồi im trong nhà đợi? Nó còn không ngàyngày nghĩ cách để được chạy đến núi Vân Lăng phía Bắc sao?” Bên ngoài rèm truyền tới tiếng gõ cửa, nha hoàn ra mở cửa rồi nói vài câu với người tới. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107036/10
Chưa được bao lâu, nha hoàn kia đã vén rèm vào, cung kính bẩm báo. “Tứ gia, phu nhân, vừa nãy đại nha hoàn trong viện cô nương qua nói cô nương muốn tới núi VânLăng ngắm cảnh.” “...” Khương Hành Chu đập bình rượu lên bàn, rượu bắn ra, ông ấy nói với nha hoàn: “Đi gọi cô nương tớiđây.” Khương Nhiêu chờ ngoài viện. Nàng phái nha hoàn qua đó là để nha hoàn đi thăm dò thử phản ứng của cha nàng. Nha hoàn vừa ra thì Khương Nhiêu đã tiến lên: “Phụ thân có phản ứng thế nào?” Nha hoàn thưa: “Sắc mặt Tứ gia nhìn có vẻ không tốt lắm, nghe nói người muốn tới Vân Lăng xong,Tứ gia suýt thì bóp nát cái bình rượu.” Khương Nhiêu: “...” Bình rượu để cha nàng uống rượu là bảo bối của ông ấy, suýt nữa bóp nát à, xem ra ông ấy không vuirồi. Nàng cố ý chọn lúc phụ thân uống rượu để qua đó vì nghĩ chưa biết chừng tâm trạng ông ấy tốt, vừangấm hơi men nên ông ấy sẽ đồng ý cho nàng đi. Nhưng xem tình hình hiện giờ... Trước mặt cha nàng, nhắc tới chuyện có liên quan tới Dung Đình còncó tác dụng hơn so với canh giải rượu. Khương Nhiêu cúi đầu.12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107037/10
Khương Tứ gia thấy nàng lề mề không vào thì tự vén rèm lên, thân hình cao lớn đứng bên cửa, lạnhlùng nói: “Vào đi.” Khương Nhiêu đi vào, ông ấy buông rèm xuống, quay về ghế thái sư trong phòng: “Đi Vân Lăng đểngắm cảnh thật không?” Khương Nhiêu tự biết suy nghĩ của mình không thể lừa gạt được phụ thân, chắc chắn ông ấy đoán ranàng muốn đi gặp Dung Đình nên mới có thể tức giận, không gật đầu đồng ý như thế. Khương Tần thị dịu dàng nhưng cũng là người thấu hiểu. Hai cha con im lặng không lên tiếng, dùng ánh mắt trao đổi với nhau, bà ấy ở một bên lặng lẽ quan sát,lòng hiểu rõ mọi chuyện. Sau đó, bà ấy bật cười, giọng nói nhẹ nhàng phá vỡ không khí tĩnh lặng:“Người đẹp hơn phong cảnh mà.” Mặt Khương Nhiêu nóng lên. Nàng không sợ cha nhưng lại hơi sợ mẹ. Ngay cả tiểu di của nàng cũng sợ mẹ nàng, mẹ nàng thoạt nhìn thì dễ tính nhưng bên trong lại rất ghêgớm. Ánh mắt dịu dàng như dòng nước mùa thu kia khẽ liếc một cái là có thể lột sạch nàng từ trong rangoài, khiến người ta không còn chỗ dung thân. Khương Tần thị cười tủm tỉm nhìn nữ nhi một lúc mới nói: “Con muốn đi Vân Lăng nhưng con có biếtcha con sẽ lo lắng cho con không?” Khương Nhiêu mím môi rồi mới nói: “Con cũng có đi Vân Lăng để gặp riêng mình Cửu Hoàng tử đâu,con chỉ... Con chỉ...” Nhưng ngoại trừ gặp riêng hắn ra, nàng cũng không nghĩ ra mình tới đó làm gì. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107038/10
Nàng chỉ biết nếu không đến đó xem thử, nàng sẽ không thể yên lòng. Khương Nhiêu cúi đầu: “Con biết quy củ mà.” Khương Tần thị nhìn nàng bằng ánh mắt hiền hòa, Khương Nhiêu tưởng kiểu gì mình cũng bị mẫuthân mắng nhưng trên đầu lại vang lên giọng nói dịu dàng: “Mẫu thân không ngăn cản con, nếu connhớ rõ quy củ, con nói mình đến Vân Lăng để ngắm cảnh thì mẫu thân sẽ coi như con đến Vân Lăngngắm cảnh. Thế nhưng con phải nhớ kỹ, nếu con làm sai, đáng bị phạt thì sẽ không chịu phạt ít đi chútnào đâu.” Khương Nhiêu vội lắc đầu như trống bỏi, trong mắt tỏ rõ “con sẽ không phạm lỗi đâu”. Khương Tần thị cười: “Nhưng mà hôm nay muộn rồi, con cũng không thu xếp đồ chu toàn được. Nếunhư muốn đi thì hôm nay không cần vội, sáng sớm mai khởi hành sớm cũng có thể về sớm hơn, chacon cũng yên tâm.” Khương Nhiêu như được xá tội, nàng thở phào nhẹ nhõm. Khương Tứ gia nổi giận, đập bàn: “Ta còn chưa đồng ý đâu.” Khương Tần thị cũng không nổi giận, bà ấy đứng lên: “Thế hai cha con thương lượng thêm đi.” Sau khi ra ngoài, bà ấy lập tức sai nha hoàn đi tìm xa phu quen với địa hình Vân Lăng, sau đó nhìn vàotrong phòng rồi bật cười, nha hoàn bên cạnh hỏi bà ấy: “Phu nhân cười gì thế ạ?” Khương Tần thị nhìn bóng dáng trượng phu trong phòng, khẳng định chắc nịch: “Kiểu gì chàng ấycũng đồng ý thôi.” Lúc này, Khương Tứ gia vẫn luôn đi tới đi lui trong phòng cuối cùng cũng dừng chân, ông ấy lạnh lùngnhìn Khương Nhiêu: “Ta có một chuyện muốn hỏi con.” Khương Nhiêu nơm nớp lo sợ cố đứng cho vững: “Người hỏi đi ạ.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.1107039/10
Nhưng những lời Khương Tứ gia nói lại không phải câu hỏi: “Con có biết nếu như ta nhẫn tâm thêmchút nữa thì ta sẽ trực tiếp đổi canh thiếp của con với canh thiếp của biểu ca con không?” Giọng điệu ông ấy nhiều thêm chút nặng nề. Khương Nhiêu nín thở, nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một tập tranh trên mặt bàn vuông bằng gỗ hoànglê của ông ấy. Trên trang bìa viết: “Bùi Nam Nghi tặng”. Hai chữ “Nam Nghi” kia là tên tự của Bùi Tùng Ngữ, Khương Nhiêu mới vỡ lẽ, nàng nhớ tới cuộc nóichuyện với Bùi Tùng Ngữ trong đình nghỉ mát. E là phụ thân đã biết gì đó rồi. Nàng cúi đầu, nhìn dọc theo mép gạch màu xanh mà đôi giày hạc của Khương Tứ gia đang giẫm lên,giọng nàng rất nhỏ nhưng đầy chắc chắn: “Nhưng cha sẽ không làm thế đâu.” Vẻ mặt nàng trông có vẻ buồn bã. Khương Tứ gia im lặng một lúc lâu, ông ấy nhìn Khương Nhiêu. Cuối cùng, sự im lặng kéo dài ấy bị hai tiếng gõ bàn nhẹ nhàng của ông ấy đánh vỡ. “Đi đến Vân Lăng đi.” Ông ấy nói từng chữ một: “Ta cho con đi, con đừng buồn.” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-113.11070310/10