Chiết Khương

Chương 112

“...” Một tháng sau… Tháng này. tuy nàng không quan tâm đến Dung Đình nhưng tháng sau hắn đã trở về từ Vân Lăng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Minh Thược: “...” Khả năng nói hươu nói vượn của cô nương nhà nàng ấy đúng là càng ngày càng giỏi. Miệng ngọt như bôi mật nhưng mấy ý nghĩ quái quỷ trong đầu thì vô số kể. Chỉ có điều, ngay cả nha hoàn như nàng ấy cũng có thể nhận ra được ý đồ trong lời Khương Nhiêu thìlẽ nào lão gia lại không nhận ra được chứ? Nhưng Khương Tứ gia cũng chẳng nói gì, ông ấy nhìn Khương Nhiêu hồi lâu rồi mỉm cười nhàn nhạt. Chẳng biết Khương Tứ gia có nghe hiểu Khương Nhiêu nói gì hay không mà cuối cùng ông ấy chỉ thởdài ba tiếng “thôi thôi thôi”, sau đó khoát tay áo rồi xoay người rời đi. Mưa to lất phất như muốn nối liền đất trời, ông ấy nhấc chân đi xuống bậc thang đến đứng dưới chiếc ômàu đen được người hầu che, hơi nghiêng đầu lại, chắp tay, cưng chiều nói: “Tùy ý con.” Seen 25131012/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107021/13
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.… Sau cơn mưa trời lại sáng, bầu trời buổi chiều trong xanh như tấm gương mới toanh. Viện tử của Khương Nhiêu nhận được hai thứ. Một trong số đó là chú chim sáo tơ vàng nàng tặng cho Vân Quý phi. Sau khi đến cung Thấu Tương, chú chim sáo tơ vàng đó được gọi là “Tiểu Phú Quý”. Đáng tiếc, nó vàThạch Lựu không thể chung sống hòa bình với nhau. Mèo với chim đều thấy chướng mắt nhau, đềumuốn giết chết đối phương để làm kẻ đứng đầu. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, lông chim lông mèo đãbay khắp cung Thấu Tương. Vì vậy, Vân Quý phi đành phải trả Tiểu Phú Quý - “chú chim ở dưới máihiên không chịu cúi đầu” dám đánh nhau với kẻ thù này về lại. Tiểu Phú Quý đi rồi thì vị trí thú cưng của Thạch Lựu không còn bị uy hiếp nữa nên nó bèn ngoanngoãn lại. Nó cứ thế trở thành chú mèo lười biếng chỉ thích bắt chuột mà không thích trêu chim ở cungThấu Tương. Tiểu Phú Quý rất thích Khương Nhiêu nên sau khi về chỗ Khương Nhiêu nó lại ngoan ngoãn ngay lậptức, rất ra dáng một chú chim ngoan. Xem như mọi chuyện đã yên ổn. Thứ còn lại mà viện tử của Khương Nhiêu nhận được là thiệp mời của Hỗ Đường, nàng ấy mời nàngngày mai đi ngắm hoa ở gần miếu Tam Thanh. Ngày hôm sau, cạnh ao sen bên ngoài miếu Tam Thanh. Ao sen vào cuối tháng tám chỉ có thể ngắm những chiếc lá xanh bởi hoa sen trong ao đã nở đến cuốimùa hoa. Người đến ngắm có thể nhìn thấy màu sắc đỏ xanh rực rỡ của những con cá chép bơi lội.12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107022/13
Hỗ Đường vốn là người hoạt bát nên cũng không phải là người thích ngồi yên ngắm hoa. Nàng ấy lấycớ ngắm hoa để rủ Khương Nhiêu ra ngoài, đơn giản là vì muốn tiếp xúc với Khương Nhiêu nhiều hơn.Hỗ Đường không có bạn bè ở Kim Lăng, sau khi tỷ tỷ lên phía bắc thì nàng ấy chẳng có ai để nóichuyện cùng. Hỗ Đường rất trân trọng người bạn mới của mình. Lúc vừa tới ao sen, nàng ấy ôm mặt ngắm lá sen cònnghiêm túc hơn cả khi bái Bồ Tát. Đáng tiếc phong thái thục nữ này của nàng ấy chỉ giả bộ được nửa canh giờ. Không lâu sau, nàng ấy đãỉu xìu gục xuống lan can. Hỗ Đường nhớ các cô nương khác hẹn bạn mình ra ngoài thường muốn nói chuyện trên trời dưới đất.Nhưng trong đầu nàng ấy toàn là những chiêu thức múa võ, sợ rằng nói những chuyện nhàm chán nàyvới Khương Nhiêu thì lần tới nàng sẽ không nhận thư của mình, cũng không đi chơi với mình nữa. Tuymuốn nói chuyện nhưng lại không biết nói gì nên Hỗ Đường trở nên ủ rũ thiếu sức sống. Lúc vừa xuống xe ngựa, Khương Nhiêu đã thấy Hỗ Đường hôm nay ăn mặc rất khác thường. Nàng ấymặc một bộ váy màu hồng phấn thanh lịch, kẻ lông mày, tóc cũng cài trâm như tiểu cô nương mườibốn mười lăm tuổi, khác xa so với phong cách búi tóc tùy tiện trước đây. Thấy Hỗ Đường lúc thì kéo tay áo, lúc thì kéo vạt áo trông không được tự nhiên lắm. Khương Nhiêumới bối rối thử hỏi nàng ấy: “Có phải bộ y phục này không vừa người ngươi không, hay là đi thay…” “Thay!” Hỗ Đường như con cá lâu ngày xa nước, cuối cùng cũng được trở về với môi trường quenthuộc. Nàng ấy chạy như bay vào trong xe ngựa thay lại bộ y phục bình thường của mình mới cảm thấycả người như được sống lại lần nữa. Khương Nhiêu nhìn khuôn mặt tươi tắn của Hỗ Đường cũng cảm thấy như vậy mới đúng, nàng tò mònhìn chiếc chuông nhỏ lấp lánh trên cổ tay nàng ấy: “Sao cổ tay ngươi luôn đeo chuông vậy?” “Cái chuông này là được mẹ ta đeo cho, nếu ta dám tháo xuống thì bà ấy sẽ dùng gia pháp phạt ta mất.Khi chuông vang lên, bà ấy sẽ biết ta đang ở đâu ngay lập tức.” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107023/13
Hỗ Đường mân mê hai cái chuông trên vòng tay tạo ra tiếng leng keng giòn tan. Nàng ấy ai oán thở dàimột hơi: “Sau này, ta sẽ không giả vờ là tiểu thư khuê các trước mặt ngươi nữa, ta thực sự không thểtrở thành một tiểu thư khuê các được đâu.” “Vậy thì đừng ngắm hoa nữa.” Khương Nhiêu nghĩ đến tính cách của Hỗ Đường, hẳn là nàng ấy cũngkhông thích ngắm hoa, nàng hỏi nàng ấy: “Bình thường ngươi thích đi đâu thế?” “Võ trường.” Khương Nhiêu ngớ ra một lúc. Khi nhìn thấy khuôn mặt ngơ ngác của Khương Nhiêu, Hỗ Đường cực kì muốn véo má nàng. Nhưng vì e dè mới gặp nên Hỗ Đường chẳng dám làm gì, nàng ấy cười nói: “Yên tâm đi, ta sẽ khôngdẫn ngươi đến nơi có nhiều đàn ông thối như vậy đâu. Thật ra ta cũng không thích ngắm hoa cho lắm,nghe nói có thể xin quẻ ở miếu Tam Thanh, chúng ta có nên đi quyên góp chút hương khói rồi xin quẻkhông?” Khương Nhiêu gật đầu. Miếu Tam Thanh được xây trên đỉnh Thanh Vân ở phía thành Bắc. Chùa có vị trụ trì là một vị cao tăngđức cao vọng trọng, quanh năm hương khói không ngớt. Vị sư đang quét lá rụng trước thềm thấy Khương Nhiêu và Hỗ Đường đi tới bèn thản nhiên hành lễ:“Xin chào hai vị thí chủ.” Sau khi vị sư rời đi, Hỗ Đường hỏi Khương Nhiêu: “Sao ta lại có cảm giác như vị sư đó quen ngươivậy?” Khương Nhiêu suy nghĩ một lúc rồi từ từ nói: “Hồi đầu năm, nhà ta có về Kim Lăng. Sau khi trở về,tháng nào ta cũng đều đến đây dâng hương một lần. Có lẽ vị sư kia đã nhận ra ta.” Hỗ Đường bĩu môi, hơi buồn bực: “Thì ra ngươi còn thường xuyên đến đây hơn ta.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107024/13
Lúc đầu, Hỗ Đường còn nghĩ rằng Khương Nhiêu mới trở về Kim Lăng chưa tới một năm, chưa từngđón năm mới ở Kim Lăng cũng chưa đến miếu Tam Thanh. Vì vậy, nàng ấy tính nhân dịp sắp đến cuốinăm cũng là lúc miếu Tam Thanh náo nhiệt nhất để dẫn nàng đi dạo, làm quen với nơi này. Ai mà ngờ được Khương Nhiêu đã tới đây rồi chứ? Vậy việc nàng ấy làm có vẻ hơi thừa thãi! Hỗ Đường không vui lắm, Khương Nhiêu nhận ra sự thất vọng của nàng ấy, ánh mắt khẽ đảo rồi mỉmcười: “Nhưng ta bận việc cửa hàng, không có thời gian tự mình đến đây nên toàn chỉ để người hầu đếndâng hương thôi.” Khương Nhiêu ôm lấy cánh tay Hỗ Đường, dịu dàng nài nỉ: “Đây là lần đầu tiên ta đến đây, ngươi dẫnta đi dạo một vòng được không?” Làm sao Hỗ Đường có thể chống đỡ được sự nũng nịu của tiểu mỹ nhân dịu dàng này? Huống chi,Khương Nhiêu lại nói đúng tâm tư nàng ấy, làm sao nàng ấy có thể không đồng ý được? Hỗ Đường vộivàng gật đầu, cảm xúc buồn rầu trước đó cũng tan biến, nàng ấy hớn hở kéo Khương Nhiêu đến hòmcông đức quyên góp. Trước đây, Khương Nhiêu không tin tưởng vào thần phật lắm nhưng sau khi trải qua nhiều giấc mơ kỳlạ thì mọi thứ đã thay đổi. Nàng không biết ai đang âm thầm che chở cho mình nên bất kể đến chùa miếu đạo quán nào, nàngcũng phải dâng hương cầu bình an mới cảm thấy yên tâm. Khi quỳ xuống chiếc bồ đoàn, nàng cầu nguyện cho cha mẹ mình khỏe mạnh, cho đệ đệ mình trưởngthành bình an. Trước đây, sau khi cầu xin hai điều này, Khương Nhiêu không còn tham lam cầu xin nhiều nữa. Nhưnghôm nay nàng lại tham lam cầu xin. Nàng chắp hai tay lại rồi dập đầu lạy Bồ Tát.12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107025/13
… Cầu cho tháng sau trời quang mây tạnh, mưa thuận gió hòa. Cầu cho đường núi dễ tu sửa, Cửu điệnhạ bình an. Bước ra khỏi điện thờ Bồ Tát thì nàng đã thấy bầu trời bên ngoài xanh thẳm sau cơn mưa. Trường phong vạn lý, ký hữu dư quân.* *Trường phong vạn lý, ký hữu dư quân: gửi lời chúc vượt qua gian khổ, tiến về phía trước đến người(Cửu điện hạ). Tâm trạng của Khương Nhiêu rất tốt, khóe môi nàng nở nụ cười rạng rỡ. Hỗ Đường đi cạnh nhìn thấynụ cười của nàng bèn lầu bầu nói: “Hâm mộ Bùi đại nhân quá.” “Bùi đại nhân?” “Đúng vậy, không phải sau này ngươi sẽ gả cho hắn à?” Nụ cười trên môi Khương Nhiêu lập tức tắt lịm, nàng nghiêm túc hỏi: “Ai nói thế?” Hỗ Đường ngạc nhiên trợn tròn mắt: “Cả Kim Lăng đều đồn như thế mà bản thân ngươi... Lại khôngbiết sao á?” Khương Nhiêu nhíu mày: “Chẳng ai nói trước mặt ta cả.” Nghe Hỗ Đường nói như vậy, nàng lại nghĩ về việc dạo này hay gặp Bùi Tùng Ngữ trong phủ, tronglòng bỗng giật mình, càng cảm thấy không ổn. Tất cả là bẫy cha nàng gài nàng. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107026/13
Sau khi hồi phủ, nàng cẩn thận nhìn quanh bèn thấy chiếc xe ngựa của Bùi Tùng Ngữ đậu ở ngoài ngõthì đau đầu đỡ trán. Khương Nhiêu có thể đoán được cha mình đang nghĩ gì. Ông ấy vừa không muốn ép buộc nàng, vừamong nàng gả được cho người ông ấy cảm thấy phù hợp. Vậy nên sau khi thấy ưng ý Bùi Tùng Ngữ,ông ấy mới cố ý tạo cơ hội cho hai người họ gặp gỡ và tiếp xúc. Nhưng nàng chỉ xem Bùi Tùng Ngữ như một biểu ca họ hàng xa bình thường. Sau khi vào phủ, Khương Nhiêu nhấc chân đi về phía tây ngay. Nàng cố ý đi con đường bình thường mình không đi để tránh Bùi Tùng Ngữ. Nhưng dù đã cố tình né tránh, Khương Nhiêu vẫn vô tình chạm mặt y tại khúc quanh hành lang. Khương Nhiêu nhìn nam nhân cao hơn nàng một đầu trước mặt, nàng ảo não cúi đầu. Sao nàng lại không tránh được chứ? Khương Nhiêu liếc nhìn Minh Thược sau lưng. Minh Thược vốn đang mỉm cười, đứng chờ xem cô nương nhà mình chào hỏi với Bùi đại nhân nhưngkhi nhìn thấy ánh mắt của Khương Nhiêu thì nụ cười ấy lập tức tắt lịm, nàng ấy cứ mãi vân vê góc áo. Cử chỉ bất an nho nhỏ của Minh Thược lọt vào mắt Khương Nhiêu. Khương Nhiêu ngay lập tức hiểu ra lý do tại sao dù đã đổi đường đi mà nàng vẫn có thể bắt gặp BùiTùng Ngữ. Nàng nhìn Minh Thược với ánh mắt “lúc về ta sẽ xử lý ngươi sau”, sau đó mới nhìn Bùi Tùng Ngữ:“Bùi đại nhân.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107027/13
Cách xưng hô này không thân mật hơn “biểu ca”, nó thể hiện sự xa cách và khách khí. Nghe thấy thế,nụ cười dịu dàng trên mặt Bùi Tùng Ngữ nhạt dần, khóe môi y hơi mím lại, nhẹ nhàng lắc đầu: “Biểumuội.” Khương Nhiêu giả vờ không hiểu ý trong lời nói của Bùi Tùng Ngữ, nàng nhẹ nhàng nói: “Muội có vàilời muốn nói với Bùi đại nhân, Bùi đại nhân có thể đến đình hóng mát bên kia một lát không?” Ban đầu Khương Nhiêu muốn tránh né y nhưng cũng gặp nhau rồi nên không thể tránh né được nữa. Dù sao cũng chỉ tránh được một lúc chứ không thể tránh mãi được. Bùi Tùng Ngữ bước đi cạnh Khương Nhiêu suốt dọc đường, như đang muốn dùng thân hình cao lớncủa mình để che tiểu cô nương bên cạnh khỏi ánh nắng mặt trời vẫn còn gay gắt của buổi trưa. Khương Nhiêu thoáng đi nhanh hơn vài bước để bước ra khỏi bóng che nắng của y. Sau khi vào đình hóng mát, chờ Bùi Tùng Ngữ ngồi xuống xong Khương Nhiêu mới đi thẳng vào vấnđề: “Gần đây trong kinh thành có một số tin đồn ghép đôi chúng ta với nhau, không biết Bùi đại nhânđã nghe thấy hay chưa?” Bùi Tùng Ngữ ngước mắt nhìn nàng, ánh mắt y sâu thẳm, chẳng gật cũng chẳng lắc đầu. Lúc đầu gặp mặt, y cứ nghĩ rằng mình sẽ không thích kiểu cô nương được nuông chiều từ bé đến lớntrong gia đình quyền quý, chưa từng làm việc gì nặng nhọc như nàng. Quá yếu đuối! Bùi Tùng Ngữ cúi đầu: “Huynh gọi muội là biểu muội nhưng muội lại gọi huynh là Bùi đại nhân, nhưthế thật sự quá xa lạ.” Bị y nhắc nhở, Khương Nhiêu ngoan ngoãn sửa lại xưng hô: “Biểu ca.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107028/13
Nhưng ánh mắt thẳng thắn, sáng ngời của nàng vẫn không thay đổi: “Muội không có ý với biểu ca, vảlại những lời đồn đãi này đối với thanh danh hai người chúng ta đều bất lợi nên không thể cứ tiếp tụcmặc kệ như thế được nữa.” Nói xong, lòng nàng như trút được gánh nặng. Nàng chỉ sợ Bùi Tùng Ngữ lại coi lời đồn là thật. Khương Nhiêu trân trọng vị biểu ca này nhưng không phải là thích nên không thể để Bùi Tùng Ngữhiểu lầm được, nhỡ làm lỡ mối nhân duyên của cả của nàng và y thì sao? Nàng nói ra hết như thế, cho dù Bùi Tùng Ngữ cảm thấy nàng tự mình đa tình suy nghĩ quá nhiều thìtrong lòng nàng cũng thoải mái. Khương Nhiêu đạt được mục đích xong bèn rời khỏi nơi này. Nàng nói quá thẳng khiến bàn tay Bùi Tùng Ngữ đặt dưới bàn hơi siết chặt, đáy mắt y cũng dần tối đi. Một lúc lâu sau, y ngước mắt nhìn Khương Nhiêu rời đi. Bùi Tùng Ngữ cười khổ: “Nếu huynh thích muội thì sao?” … Minh Thược đi theo sau Khương Nhiêu, nàng ấy ủ rũ cúi đầu: “Cô nương, người không nghĩ tớichuyện có thể Bùi đại nhân... Thích người ư?” “Nhưng ta lại không thích hắn.” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.1107029/13
Nghe Minh Thược nói xong, Khương Nhiêu bèn cau mày: “Nếu hắn ta có ý với ta, thích ta thì ta vẫnnên nói sớm hơn chút.” Minh Thược: “...” Người như Bùi đại nhân mà cô nương cũng không thấy rung động thì không phải trái tim cô nương làmbằng đá đấy chứ? Trong lòng Minh Thược cảm thấy hơi thất vọng, hình ảnh cô nương và Bùi đại nhân đứng cạnh nhauthật sự rất đẹp, nếu chuyện hôn sự này không thành thì thật đáng tiếc. Sợ rằng Khương Nhiêu chỉ bị chậm hiểu, tạm thời chưa nghĩ thông nên Minh Thược nói: “Cô nươngnên nói muộn hơn một chút, lỡ đâu đến lúc Bùi đại nhân đính hôn với người khác thì người lại hốihận…” Khương Nhiêu không thèm quan tâm: “Nếu hắn ta đính hôn thì chắc chắn ta sẽ gửi quà mừng, dù saohắn ta cũng là biểu ca ta, chuyện cưới tẩu tẩu, cũng không thể để hắn mất mặt hay mất đi sự phô trươngđược.” Minh Thược còn muốn khuyên Khương Nhiêu nhưng nàng mệt mỏi, không muốn nhắc lại chuyện nàynữa nên bèn dừng lại. Khương Nhiêu giả vờ lạnh mặt, hung dữ nhìn Minh Thược: “Ta còn chưa tính sổ chuyện ngươi báo tincho người khác biết ta ở đâu đâu nhé.” Minh Thược lập tức rụt đầu lại như rùa rụt cổ, nàng ấy cúi đầu xuống. Khương Nhiêu không có ý định phạt nàng ấy thật, nàng biết Minh Thược vẫn luôn muốn tốt cho nàng.Chỉ là câu nói “vì muốn tốt cho người” đôi khi khiến người ta cảm thấy khó thở, rõ ràng tốt hay xấu cóthể do bản thân mình quyết định, giống như chuyện uống nước, mỗi người đều có quan điểm riêng vềcái tốt và cái xấu mà. Khương Nhiêu giả vờ giả vịt dọa Minh Thược một hồi, thấy Minh Thược cúi đầu, nàng bèn quay ngườiđi tiếp.12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.11070210/13
Nàng cầm trong tay quẻ vừa xin được ở miếu: “Tiền duyên chưa dứt lại chiếm duyên, chuyện duyênphận hợp cứ thuận theo tự nhiên.” Lúc đó, Hỗ Đường cũng xin được một quẻ, chữ trên quẻ là: “Ve sầu giữ quế, nước mắt như bèo”. Khương Nhiêu nhìn quẻ của Hỗ Đường có vẻ không tốt nên dứt khoát không đi tìm người giải quẻ chohọ xem là cát hay hung. … Đảo mắt một cái, ngày quan viên đốc công Vân Lăng khởi hành đã qua bảy ngày. Ở hậu viện của cửa hàng lương thực. Hỗ Đường bắt chéo chân ngồi cạnh Khương Nhiêu, nhìn ngón tay nghịch bàn tính của nàng, nàng ấy tỏvẻ hâm mộ: “Nếu ta cũng có thể tính sổ sách như ngươi thì chắc chắn ta có thể đuổi ma ma nghiêmkhắc trong phủ, bà ấy hung dữ lắm luôn.” Khương Nhiêu cười nhẹ một tiếng. Nụ cười của nàng nhạt hơn rất nhiều so với những ngày bình thường, thậm chí ngay cả lúm đồng tiềntrên má cũng không lộ ra, gần như không cười. Hỗ Đường thấy rõ sự khác biệt trong biểu cảm củanàng: “Niên Niên, có phải ngươi không vui không?” Khương Nhiêu ngừng tay gõ bàn tính, lẩm bẩm tính toán xong sổ sách trong tay rồi đặt bàn tính sangmột bên, ngước mắt nhìn Hỗ Đường: “Có ư?” Khương Nhiêu chậm chạp chớp mắt, vì mắt hơi khô nên nàng xoa xoa mắt. “Trông ngươi giống như chưa ngủ đủ giấc vậy.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.11070211/13
Khương Nhiêu buông tay dụi mắt xuống: “Ừm.” “Đúng là ta ngủ không ngon lắm.” Mấy đêm nay Khương Nhiêu không còn mơ nữa, nhưng nàng lại muốn biết chuyện gì đang xảy ra ởVân Lăng nên nàng cố gắng ngủ. Nào ngờ ban ngày ngủ quá nhiều, đến tối lại không thể ngủ được nữanên nàng đành thức dậy dưới ánh trăng rồi mắt đối mắt với Tiểu Phú Quý. “Chuyện gì khiến ngươi phiền lòng thế?” Hỗ Đường kéo tay nàng: “Có phải lần trước ta nói sai không, vì ta hiểu lầm chuyện của ngươi và biểuca ngươi nên ngươi vẫn còn giận ta đấy à.” Khương Nhiêu lắc đầu: “Không phải.” Nàng nên nói như thế nào đây. Kể từ khi Dung Đình đến Vân Lăng, lòng nàng luôn cảm thấy trống vắng. Mùa thu đến, hai cửa hàng lương thực của nàng nhập hàng mới, cần thanh toán và sắp xếp sổ sách, haicửa hàng khác cũng tồn kho hàng cần tìm cách bán hết, thiệp mời dự tiệc ngắm hoa cũng không ít,những nơi không thể từ chối thì phải đến… Dần dần, nàng hòa nhập vào giới thượng lưu Kim Lăng. Rõ ràng có rất nhiều việc phải làm nhưng từkhi không còn gặp Dung Đình, không còn thể biết được mọi chuyện lớn nhỏ của hắn như trước, nàngcảm thấy như thiếu thiếu gì đó nên lòng rất bồn chồn. “Ta muốn biết chuyện khai thông núi ở Vân Lăng đã được xây dựng thành thế nào rồi.” Khương Nhiêukhẽ nói. Nhưng trước khi đường núi ở đó được sửa chữa xong thì ngay cả thư cũng khó gửi qua. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.11070212/13
Thấy vẻ mặt Khương Nhiêu u sầu, Hỗ Đường nhíu mày, dứt khoát hỏi: “Nếu muốn biết thì sao ngươikhông trực tiếp đến đó?” Khương Nhiêu: “Hả?” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-112.11070213/13