Giọng cười trầm ấm toát lên vẻ phóng khoáng của Dung Đình khiến Khương Nhiêu ngẩn ra. Nàng lạinhìn kỹ hắn thêm lần nữa, thấy hắn cười tươi, đôi mắt trong veo, sạch sẽ giống như hồ nước trong veolấp lánh dưới bầu trời đầy sao, vẻ sắc bén trong mắt lúc nãy cứ như thể là do nàng nhìn nhầm. Hắn khẽ thở dài: “Ngươi phải nghĩ cho kỹ.” Dung Đình thực sự không muốn dùng những thủ đoạn để đối phó với Vu Âm Học lên người nàng.Nhưng ở Kim Lăng, lời đồn về việc Khương Tứ gia có ý định để Bùi Tùng Ngữ làm nữ tế của ông ấyđã rầm rộ khắp nơi, càng nhiều người nói thì suy đoán của dân chúng càng dần dần có thể trở thành sựthật.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. ... Bùi đại nhân thì thanh tao, kiên trinh mà Tứ cô nương lại còn xinh đẹp hơn cả mẹ nàng năm đó, traitài gái sắc, đây đúng là một mối nhân duyên tốt. ... Ai nói không phải chứ, chẳng biết ngày Bùi đại nhân cưới vợ rầm rộ như thế nào đâu. Dung Đình sắp điên rồi. Hắn sợ nàng đau lòng, buồn bã nên mới cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân không sử dụng nhữngthủ đoạn tiểu nhân đó lên người nàng. Tuy nhiên, người từng bước dung túng hắn, tạo cơ hội cho hắnsử dụng những thủ đoạn ti tiện không thể lộ ra ngoài ánh sáng để trói buộc nàng lại luôn là nàng. Nàngbày những cơ hội đó trước mặt hắn, giống như để cho một con linh cẩu đói khát ngửi được từng miếng,từng miếng thịt thượng hạng. Ngón tay Dung Đình siết chặt. Seen 25131012/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107011/9
Hắn bảo Hoài Thanh tới đưa thuốc chỉ là muốn cho nàng biết hắn bị thương nhưng phản ứng của nànglại là muốn bôi thuốc cho hắn. Đôi mắt nàng sạch sẽ và trong trẻo vô cùng. Sao nàng lại không có một chút cảnh giác nào thế chứ? Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hắn cho nàng đầy đủ thời gian để suy nghĩ rõ ràng, đồng thời cũng cho bản thân đủ thời gian để bìnhtĩnh lại. Khương Nhiêu cúi đầu, nhẹ nhàng mở hộp thuốc nhỏ làm bằng ngọc bích trong tay ra, cảm giác mátlạnh của ngọc từ từ ngấm vào làn da của nàng. Tiếng gió dưới mái hiên thổi mạnh hơn khiến mấy cái đèn lồng cũng lắc lư loạn xạ, chẳng biết là HoàiThanh hay là Ô Thước đã thắp sáng đèn lồng lên. Đèn được thắp sáng lắc lư dữ dội, đèn đuốc lẫn vào ánh hoàng hôn khiến cả viện tử bỗng chốc bừngsáng, ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối cũng trở nên rõ ràng hơn. Ánh đèn dịu nhẹ chiếu lên người Khương Nhiêu khiến khuôn mặt nàng trở nên vô cùng trầm tĩnh vàdịu dàng. Nàng ngồi ở đằng kia suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Không sao.” Mỗi người đều có những thứ mà họ coi trọng, có người ham mê quyền lực lợi ích, có người thích sĩdiện, chuộng danh tiếng. Những giấc mơ của nàng khiến nàng nhìn rõ được những gì mình mong muốnnhất, danh tiếng chỉ là một thứ viển vông vô nghĩa. Trong mơ, nàng không hề làm chuyện gì sai tráinhưng cuối cùng vẫn không thể cứu được nhà của mình. Khi dòng chảy của vận mệnh ập đến, nàngthậm chí còn chẳng kịp phản kháng đã bị cuốn vào địa ngục. “Ngươi không thể cứ tiếp tục xem ta là kẻ câm ở trong thư viện ư?” Khương Nhiêu nói một cách nhẹ nhàng nhưng Dung Đình vẫn có vẻ muốn nói lại thôi. Con ngươi màulưu ly của hắn nhìn chằm chằm vào nàng, như thể biết nói, như thể đang khuyên nàng vậy. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107012/9
Điều đó khiến nàng trông như một kẻ lưu manh không biết xấu hổ... Khương Nhiêu: “...” Nàng dứt khoát vứt hết sĩ diện đứng lên ấn vai hắn. Rốt cuộc tên lưu manh cũng kéo cổ áo hắn ra rồibắt đầu tìm vết thương bôi thuốc cho hắn. Y sam mùa hè mỏng manh nên chỉ cần kéo nhẹ là ra. Đây là lần đầu tiên Khương Nhiêu nhìn thấy tấm lưng trần của hắn ở ngoài đời thực, ở nơi đèn đuốcsáng ngời. Lúc còn mặc y sam thì Dung Đình toát lên vẻ yếu ớt nhưng sau khi cởi y sam lại giống như một võphu. Bả vai hắn rộng dày, nửa người trên có cơ bắp mỏng nhưng lại săn chắc, ngay cả khi hắn cúi đầucũng trông như dã thú đang ngủ say. Tuy nhiên, phần cởi trần của hắn lại không có một chỗ nào hoàn hảo, khắp nơi đều là vết thương, cóvết roi có vết đao, còn có vết bầm tím. Khi hộ vệ của Thập Thất Hoàng tử gọi người tới giúp đỡ, kéo Thập Thất Hoàng tử ra khỏi tay DungĐình, Dung Đình đã đánh hăng đến đỏ mắt nên chẳng nhận ra ai. Mấy tên hộ vệ cùng xông lên, cóngười kéo xe lăn về sau, có người kéo tay hắn mới kéo được hắn ra. Khi đó hắn bị kéo ra khó khăn bao nhiêu thì vết bầm trên vai lại nặng bấy nhiêu. Tiếng thở của Khương Nhiêu khẽ khựng lại. Tiếc là nàng không hiểu y lý, cho dù có mất công nhìn cơ thể hắn thì cũng chẳng thể biết được tìnhtrạng hồi phục hiện tại của hắn như thế nào. Trừ hắn ra, nam nhân duy nhất nàng từng nhìn thấy cơ thể chính là Cửu gia trong mơ. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107013/9
Cơ thể Cửu gia trông yếu ớt hơn hắn rất nhiều, vết thương trên người cũng nhiều hơn. Người nam nhân lạnh lùng thô bạo với người khác ấy cũng cực kì tàn nhẫn với chính mình. Hắnthường cầm dao găm rạch mình, đôi mắt lạnh lùng phản chiếu màu máu, nhưng lại chẳng mang theobất kỳ cảm xúc hay biểu cảm nào. Khương Nhiêu cảm thấy hơi buồn bực, nàng rửa tay sạch sẽ rồi lấy thuốc từ trong hộp thuốc ra nhẹnhàng thoa đều lên vết bầm tím trên lưng hắn. Lúc tay của nàng chạm vào da Dung Đình thì sống lưng hắn bỗng căng cứng lại, bả vai cũng rụt lạingay lập tức. Ánh mắt nàng lặng lẽ lướt xuống thì thấy bàn tay phải của hắn nắm thành nắm đấm bên hông, đặt trêntay vịn xe lăn. Hắn đau đến mức này sao? Vậy từ nay về sau, dù hắn có nói không đau, không sao thì nàng cũng không tin nữa. Thuốc mỡ man mát nhưng người hắn lại hơi nóng. Dung Đình cố nhịn nhưng điều hắn nhịn không phải là đau đớn. “Xong rồi.” Khương Nhiêu thu tay về. “Nếu lần sau ngươi có gặp Thập Thất Hoàng tử thì đừng tranh chấp nữa.” Thế lực của Gia Hòa Hoàng hậu và Từ gia ở trong Kinh không thể xem thường, nếu như trực tiếp đốiđầu với họ thì sẽ không có lợi. Lần này bị phạt đi đốc công ở Vân Lăng cách kinh thành chưa đầy trăm dặm, vậy lần sau thì sao?12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107014/9
Khương Nhiêu rửa tay rồi gọi Hoài Thanh đi vào đổ nước. Khi nàng đang định tìm khăn lau khô tay thìbàn tay trái ướt đẫm của nàng lại bị một bàn tay khô ráo khác nắm lấy. Dung Đình cụp mắt, cẩn thận tỉ mỉ lau từng giọt nước trên tay nàng. Hắn rất ngoan. Hình như giọng điệu khi nãy của nàng có phải hơi nghiêm khắc quá phải không? “Ta không nói ngươi làm không đúng.” Khương Nhiêu giải thích: “Mà là không đúng thời điểm.” “Đợi đến khi ngươi mạnh hơn bọn họ, muốn đánh thế nào ta cũng không cản ngươi. Ăn miếng trảmiếng cũng phải tìm lúc mình mạnh mà.” Hoài Thanh đi từ bên ngoài vào, hắn ta nghe lời Khương Nhiêu phân phó nhưng lúc đang bưng chậunước đã dùng lên đi ra ngoài thì nghe thấy lời Khương Nhiêu nói làm bước chân hắn ta khựng lại.Chậu nước trong tay suýt nữa đã đổ xuống. Thoạt nhìn Tứ cô nương là kiểu cô nương không hề xấu xa chút nào, đến kiến cũng không nỡ giẫm thếmà lúc người khác đắc tội nàng, nàng lại là người có tính cách ăn miếng trả miếng như này? Đúng là không ngờ. ... Gió thổi cả ngày, vừa qua giờ mùi chưa lâu thì trời đã đổ mưa. Mưa cuối tháng tám vẫn đến nhanh và dữ dội như thường lệ. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107015/9
Trước giờ mùi, Khương Nhiêu đã trở về phủ. Nàng vốn định đến thư phòng nhưng lại bị trận mưa bấtchợt ập đến làm kẹt lại trong góc khuất của hành lang ở hậu viện. Khi ngẩng đầu nhìn những giọt mưarơi như đứt dây tuôn xuống từ mái hiên hành lang, trong mắt nàng ẩn chứa một nỗi ưu sầu sâu thẳmhơn cả sắc trời. “Nếu không phải đến phủ Cửu Hoàng tử thì cô nương đã không bị mắc kẹt ở đây.” “Ngươi đừng nói mát nữa.” Khương Nhiêu biết Minh Thược lại không vui khi nàng đi tìm Dung Đình. Nàng nhìn thoáng qua nàngấy một cái, thấy Minh Thược đứng ở bên bậc thang rất gần màn mưa nên bèn vươn tay ra kéo MinhThược lại gần mình để tránh cho nàng ấy bị ướt. Minh Thược thấy Khương Nhiêu cứ như nước đổ đầu vịt, nàng ấy vừa tức vừa vội, giậm chân khôngchịu tới: “Nô tỳ che mưa cho cô nương.” “Ta không ướt được đâu.” Minh Thược cố ý đứng trước Khương Nhiêu: “Nếu cô nương bị bệnh thì chắc chắn sẽ lây sang nô tỳ,cô nương nhớ tránh mưa cho kỹ đấy. Dụ Nhi về viện lấy ô nên hẳn sẽ quay lại sớm thôi ạ.” Vừa dứt lời, mưa lại trút xuống ồ ạt hơn. Lúc nãy mới chỉ mưa nhè nhẹ mà giờ đã mưa như trút nướcrồi. Minh Thược nhìn Khương Nhiêu với vẻ trông mong: “Đêm nay cô nương nhất định phải đến thưphòng sao?” Khương Nhiêu vốn định gật đầu nhưng nhìn Minh Thược vẫn luôn giúp nàng che mưa thì lại thấy hơido dự. Nhưng nàng muốn tìm cho Dung Đình một bản đồ địa hình chi tiết của núi Vân Lăng trước khi hắn lênđường đến đó. Nếu nó không có trong thư phòng nhà nàng thì nàng sẽ đến thư viện trong thành xemthử. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107016/9
Chỉ còn ba ngày nữa là hắn sẽ lên đường mà loại bản đồ chi tiết này không dễ tìm, nếu lỡ một ngày thìcũng có thể sẽ không tìm được. Ngoại trừ tìm bản đồ chi tiết, nàng còn muốn tìm người đến chỗ Trần Binh để đút lót một chút hòngnhờ ông ta chăm sóc Dung Đình. Nếu như đêm nay nàng không đến thư phòng thì e rằng sẽ không kịp. Minh Thược nhìn thấy sự khó xử của Khương Nhiêu, nàng ấy chỉ đành thở dài. Rõ ràng cô nương nên chuyển tâm tư dành cho Cửu điện hạ sang người có thể trở thành vị hôn phu củanàng sau này mới phải. “Cô nương vẫn nên trở về nghỉ ngơi sớm một chút, đừng đến thư phòng xem nữa.” Minh Thược thậtlòng, nói đầy chân thành: “Cho dù người tìm được thứ người muốn thì cũng chưa chắc Tứ gia đã làmđúng như ý người, để người đưa nó cho Cửu điện hạ.” Bỗng dưng có một người mang giày gấm mặc huyền y đạp nước mưa, che chiếc ô màu đen, bước chântrầm ổn dần dần đi đến gần góc khuất hành lang. Lúc đến trước mặt Khương Nhiêu, ông ấy đứng lại, nghiêng mặt ô về phía sau, che khuất cơn mưa xốixả sau lưng nàng: “Về rồi à?” Người hầu bên cạnh Tứ gia còn ôm theo vài chiếc ô mới mang đến cho Khương Nhiêu dùng, đưa hếttoàn bộ ô cho Minh Thược. Khương Tứ gia nghiêm mặt, ông ấy chắp một tay sau lưng. Khương Nhiêu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Khương Tứ gia, không hiểu sao lại cảm thấy hơi chột dạ. Tại sao cha nàng lại có vẻ tức giận như vậy? 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107017/9
Mưa lớn như thế mà ông ấy cũng đích thân tới đây sao? Xong rồi, nàng sắp bị mắng rồi. “Vâng.” Nàng rụt cổ, yếu ớt gật đầu, cúi đầu chờ bị mắng nhưng nàng không đợi được mắng mà lại đợiđược hai cuốn sách cũ màu vàng úa ông ấy đưa ra, lọt vào tầm mắt của nàng. Chữ trên bìa sách là bản đồ chi tiết của Vân Lăng? “Cầm lấy.” Khương Tứ gia chắp tay sau lưng đưa sách tới trước mặt Khương Nhiêu. Ông ấy đã cầm hai cuốn sáchsuốt dọc đường khiến trang bìa bị nhăn nhúm, bìa sách dính vài giọt mưa. Ông ấy lại thu tay lại để phủimấy giọt mưa đó đi, sau đó lại lạnh lùng nói thêm một lần nữa: “Cầm lấy.” Lông mày của Khương Tứ gia vẫn nhíu chặt, ông ấy đứng giữa màn mưa bụi, vẻ mặt vô cùng lạnhlùng. Khương Nhiêu nhận lấy hai cuốn sách đó, nàng nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra. “Cha...” “Dừng lại.” Khương Tứ gia nhíu chặt mày, ông ấy không hề muốn nghe những lời ca tụng hắn củanàng vào lúc này: “Ta chỉ không muốn nhìn con cả ngày nhớ thương tên tiểu tử đó thôi.” “Lúc con đến tìm ngài ấy, ta đã đến gặp Trần đại nhân của Công bộ, ta cũng đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứcon lo lắng. Ngài ấy đến Vân Lăng chỉ thì cần ở trong phòng suy nghĩ xem nên sửa đường núi như thếnào, đưa ra ý kiến là tốt rồi. Ngài ấy không cần phải đi ra ngoài đâu, không bị gió thổi, không bị dầmmưa. Tới lúc con đưa sách này cho ngài ấy rồi thì không được bắt ta đi nghe ngóng chuyện của ngài ấynữa đấy.” Khương Nhiêu: “...”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107018/9
Sao cha nàng biết hết những chuyện nàng muốn làm thế? Khương Nhiêu ôm hai cuốn bản đồ chi tiết đó, trong lòng nàng thấy cảm động, nàng bước tới trướcmặt Khương Tứ gia, ngẩng mặt cười rồi nói hết những lời bị Khương Tứ gia ngắt hồi nãy, Sau đó, nànglại bám lấy cha mình một cách vô liêm sỉ: “Cha siêu tốt, siêu siêu tốt luôn.” Khương Tứ gia cảm thấy hơi buồn bực vì dạo này nữ nhi chẳng chịu nghe lời mình. Dù sao ông ấycũng chẳng thể làm gì được, ông ấy gõ nhẹ lên trán nàng nhưng lại không nỡ mạnh tay, ngón tay vừachạm vào trán nàng là đã nhấc lên. “Con không được đi tìm ngài ấy, biết chưa hả?” Mỗi lần ông ấy mời Bùi Tùng Ngữ đến phủ nàng đều lờ đi nhưng lại thường xuyên chạy đến phíathành Tây. Con cái lớn rồi thật khó quản! Tiếng thở dài của ông ấy hòa trong tiếng mưa rơi càng lộ vẻ nặng nề. “Con...” Khương Nhiêu xoa xoa đầu, nàng cậy cha mình nuông chiều nên nũng nịu với ông ấy. Rõ ràngtrán không bị gõ đau nhưng nàng vẫn chu miệng, trông như yếu ớt lắm, nàng lẩm bẩm: “Tháng này consẽ không đến tìm hắn nhưng con có thể đi tiễn hắn đi được không ạ?” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-111.1107019/9
Chiết Khương