Đội hộ vệ mặc đồ đen nhanh chóng biến mất khỏi cuối con đường và biến mất khỏi tầm mắt củaKhương Nhiêu. Khương Nhiêu nhìn thấy họ đi về phía đông sau khi bước qua cánh cửa son ở cuối hành lang cungđiện. Dù bóng họ đã khuất, tiếng bước chân đã xa nhưng những người xung quanh cổng điện vẫn chưathỏa mãn. Bọn họ vốn không có ý định giải tán, tiếng bàn tán và đồn đoán vẫn vang vọng khôngngừng. Khương Nhiêu lặng lẽ quay người, âm thầm rời khỏi đám đông.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nàng kéo Minh Thược đến một nơi có thể tránh tai mắt mọi người, dặn dò: "Đi đến cung Thấu Tươngtìm tiểu di của ta giúp đỡ, bảo bà ấy sắp xếp một cung nhân đến điện Sùng Hoa hỏi thăm một chút xemgiữa Thập Thất Hoàng tử và Cửu Hoàng tử rốt cuộc đã có chuyện gì?" Qua cánh cửa cung điện đó đi về phía đông chính là điện Sùng Hoa của Chiêu Vũ Đế, nơi trọng yếucủa hoàng cung. Nàng không thể tìm cách vào nên chỉ có thể nhờ tiểu di giúp đỡ. Mãi đến khi Khương Nhiêu dặn dò Minh Thược xong, Hỗ Đường mới từ từ bước đến bên KhươngNhiêu. Nàng ấy cũng đứng đó nhìn một lúc lâu, khi Thập Thất Hoàng tử đi qua không hiểu vì sao cònhung tợn trừng mắt nhìn nàng ấy một cái. Hỗ Đường nhớ lại ánh mắt Thập Thất Hoàng tử trừng mắt nhìn nàng ấy lúc nãy, lòng bàn tay cầm roingứa ran. Seen 25131012/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107001/11
Nhưng nàng ấy cũng không quên Khương Nhiêu vẫn ở bên cạnh, bèn thu lại chiếc roi đã quấn, tiến đếngần Khương Nhiêu rồi cảm thán: "Trán Thập Thất Hoàng tử sưng to, nhìn là biết bị thương rất nặng.Người đánh nhất định đã ra tay tàn nhẫn. Không ngờ Cửu Hoàng tử ngồi xe lăn mà còn có bản lĩnh nhưvậy..." Khương Nhiêu cúi đầu: "Ngươi nghĩ là do Cửu Hoàng tử đánh sao?" Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Không phải mọi người đều nói vậy sao?" "Nhưng hắn ngồi xe lăn..." “Ngồi xe lăn cũng không hẳn là không thể đánh nhau.” Hỗ Đường nói với vẻ mặt đầy kinh nghiệm.Sau đó, nàng ấy ngồi xuống ghế, vắt chéo chân, đưa tay ra rồi túm lấy cánh tay của nha hoàn, bẻ ngượcra sau, khuỷu tay ấn vào lưng nha hoàn. Chỉ trong nháy mắt, nàng ấy đã áp chế nha hoàn xuống bàn,khiến kẻ đó không thể cử động. Nàng ấy ngẩng đầu nhìn Khương Nhiêu: "Nhìn xem, chỉ cần người ta muốn đánh ở gần thì dù chân takhông cử động được, người đó vẫn dễ dàng bị ta khống chế." Khương Nhiêu nhìn Hỗ Đường thực hiện một loạt động tác lưu loát. Nhưng lông mày của nàng vẫn hơi cau lại. Trên lòng bàn tay và mu bàn tay của Dung Đình quả thật có rất nhiều vết sẹo và vết thương. Trước khibị thương, thật sự trông giống như người từng múa dao và múa kiếm. Nhưng giờ đây chân vẫn chưalành, kéo cung bắn tên cũng có thể mệt đến nỗi ngã, hắn yếu đuối như vậy, làm sao có thể so sánh vớiHỗ Đường? Gia Hòa Hoàng hậu có thủ đoạn đảo ngược thị phi rất tài tình, giờ đây mọi người xung quanh đều đồnđại rằng Thập Thất Hoàng tử bị đánh nhưng liệu có thể người bị đánh là Dung Đình? 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107002/11
Nàng bước hai bước đến trước mặt Hỗ Đường, trong cử chỉ lộ ra vẻ lo lắng: "Ngươi có thấy trên ngườiCửu Hoàng tử có vết thương gì không?" Hỗ Đường đã luyện võ, có thể có thị lực tốt hơn nàng một chút và cũng cao hơn nàng, tầm nhìn khôngdễ bị người khác che khuất. Nàng ấy chen chúc trong đám đông, chỉ lờ mờ nhìn thấy bóng dáng Dung Đình, hoàn toàn không nhìnrõ mặt hắn. Hỗ Đường lắc đầu: "Không thấy trên mặt Cửu Điện hạ có vết thương gì." Khương Nhiêu sốt ruột đi qua đi lại. Đúng rồi, nếu nàng là Thập Thất Hoàng tử thì chắc chắn sẽ không đánh vào chỗ dễ bị người khác nhìnthấy. Theo những gì nàng từng mơ thấy, sau này những vết sẹo và vết thương trên ngực và lưng Dung Đìnhsẽ nhiều hơn và sâu hơn nhiều so với trên tay và cổ hắn, có lẽ là do bị thương vào thời điểm này. "Hỗ Đường, ta không thể ở bên cạnh ngươi nữa, ta muốn đến cung Thấu Tương một chuyến." Khương Nhiêu cảm thấy chỉ để Minh Thược đến cung Thấu Tương tìm người là chưa đủ. Nàng bắt đầulo lắng nọ kia, nói với Hỗ Đường một tiếng rồi tự mình đi về hướng cung Thấu Tương. Hỗ Đường buông nha hoàn của mình ra, nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Khương Nhiêu, lẩm bẩm:"Sao lại lo lắng cho Cửu Hoàng tử đến vậy?" Lúc nãy mặt nàng suýt bị mèo cào xước, cũng không thấy nàng căng thẳng như vậy. … 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107003/11
Trong cung Thấu Tương, Khương Nhiêu đang chờ đợi tin tức từ những cung nhân được cử đến điệnSùng Hoa. Nàng cụp mi xuống nhưng vẫn không thể che giấu được sự lo lắng trên khuôn mặt. VânQuý phi giao Thạch Lựu trong tay cho cung nữ ôm rồi tiến đến ôm vai Khương Nhiêu: "Đừng lo lắng,người đi dò la sẽ sớm trở lại thôi." Vừa có tiếng động trong viện, Khương Nhiêu lập tức đứng dậy. Nhưng người tới không phải là cung nhân được cử đi, mà là thái giám Lý Nhân bên cạnh Chiêu Vũ Đế. Lý Nhân cầm một chiếc vòng tay bằng ngọc dương chi đến gặp Khương Nhiêu: "Đây là do Hoàngthượng ban cho cô nương, muốn thay Thập Thất Hoàng tử xin lỗi ngài. Sủng vật của Thập Thất Hoàngtử suýt va vào cô nương, Hoàng Thượng đã phạt ngài ấy đóng cửa suy nghĩ." Lý Nhân đưa vòng tay ngọc dương chi xong định lui xuống. Vân Quý phi thấy Khương Nhiêu cònmuốn hỏi gì đó, lập tức khẽ khàng vỗ vai nàng: "Lý công công là người nhà, có gì muốn hỏi cứ hỏi." Khương Nhiêu đuổi theo: "Lý công công." Nàng đứng trước mặt hắn ta, khẽ cúi đầu: "Ngài có biết Thập Thất Hoàng tử bị thương như thế nàokhông?" Nàng không hỏi thẳng về Dung Đình, nhưng thực tế đã khẽ ghé tai chờ đợi trong lời nói của Lý Nhâncó nhắc đến tên Dung Đình. Lý Nhân nhìn qua nàng, liếc nhìn Vân Quý phi rồi nói: "Thập Thất điện hạ nuôi mèo suýt làm cônương bị thương nhưng lại không xin lỗi cô nương, Cửu điện hạ vô tình nhìn thấy chuyện này lập tứcgiáo huấn Thập Thất điện hạ." Nghe tin này, lòng Khương Nhiêu khẽ chấn động, nàng xuôi theo lời Lý Nhân hỏi: "Vậy Cửu điện hạgiờ ra sao?" Lý Nhân im lặng một lúc. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107004/11
Vân Quý phi khẽ chỉnh lại chiếc áo choàng làm từ vải lụa trên vai, chậm rãi bước từng bước một đixuống bậc thang, nói với Lý Nhân: “Công công có gì xin cứ nói thẳng, nơi này của bổn cung không cókẻ nói năng bừa bãi.” Lý Nhân lập tức cảm thấy yên tâm nên to gan nói: "Cửu Điện hạ có lòng quản giáo đệ đệ là tốt, nhưngtiếc rằng phương pháp có chút sai lầm, dùng đến nắm đấm, Hoàng thượng... Không vui lắm, thêm vàođó Hoàng hậu nương nương đã rơi lệ. Vốn dĩ định để Cửu Điện hạ cấm túc chung, nhưng mà..." Lý Nhân ở bên cạnh Chiêu Vũ Đế đã quá lâu, nói chuyện chậm rãi nên trước tiên phải nghĩ kỹ tronglòng mấy lần mới thốt ra. Hắn ta dùng giọng điệu chậm chạp như vậy kể về việc Dung Đình bị phạt, Khương Nhiêu nghe vậy thìlo lắng: “Nhưng mà sao?” Lý Nhân thì thầm: "Cửu Điện hạ tự nguyện rời kinh thành với Trần đại nhân, đi đến núi Vân Lăng ởngoại thành kinh đô để giám sát công trình xây dựng đường núi trong một tháng. Hoàng thượng đãđồng ý nên đang soạn thánh chỉ rồi." Sau khi Lý Nhân rời đi. Vân Quý phi nhìn Khương Nhiêu: “Mèo của Thập Thất Hoàng tử suýt chút nữa làm con bị thương,nhưng con được tiểu nhi nữ của Hỗ tướng quân cứu nên không hề hấn gì. Chuyện này lại bị CửuHoàng tử tình cờ nhìn thấy, hắn đã giúp con dạy dỗ Thập Thất Hoàng tử sao?” Khương Nhiêu đang suy nghĩ về việc giám sát công trình, có chút lơ đễnh gật đầu. “Hỗ Đường và Dung Đình quả là người tốt.” Vân Quý phi chau mày: "Tốt lắm, cái tên Tiểu Thập Thấtnày, vậy mà dám ức hiếp người của ta, cấm túc là gì chứ? Phải ném hắn ra núi Vân Lăng chịu khổ mớiphải.” Khương Nhiêu vốn lo lắng việc Lý Nhân nói về việc Dung Đình sẽ cùng Trần Binh đến núi Vân Lănggiám sát công trình trở thành hiện thực, nghe Vân Quý phi nói vậy, sắc mặt càng thêm khó coi. Nàng có chút nặng nề thở dài một hơi, nhẹ nhàng kéo tay áo của Vân Quý phi: “Tiểu di.”12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107005/11
Vân Quý phi đứng bên cạnh liếc nhìn Khương Nhiêu. Nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ, mịn màng như ngọc của nàng rồi lại nghĩ đến việc gương mặt này suýt bịmèo cào, bà ấy phiền muộn gọi cung nhân đưa Thạch Lựu trở về. Sau đó, bà ấy lại tức giận mắng conmèo lười này, giận nó không phải là bá chủ Kim Lăng khiến mèo của người khác làm mưa làm gió,thật vô dụng. Khương Nhiêu khẽ chớp đôi mắt hạnh trong veo như nước, giọng nói mềm mại cầu xin: “Tiểu di có thểgiúp Cửu Hoàng tử nói vài lời với Hoàng thượng, đừng để hắn đi đến núi Vân Lăng được không?” Nàng vừa nói, cảm xúc vừa trở nên tệ hơn: “Chân của hắn còn chưa lành, làm sao có thể chạy đến núiđược?” Vân Quý phi luôn luôn đáp ứng mọi yêu cầu của nàng, nhưng chuyện này hôm nay lại làm bà ấy khóxử: “Thánh chỉ đã viết xong rồi, chuyện này sẽ không thay đổi nữa. Nếu con thật sự quan tâm đến hắnthì chi bằng giúp hắn thêm ít ngân lượng. Công việc xây dựng đường núi làm dân địa phương cho rằngđã động đến phong thủy của tổ tiên nên đã phản đối rất nhiều, cuối cùng tám phần là không thành. Hắnđến đó thì có thể sẽ bị dân làng làm khó dễ, cho hắn mang thêm chút bạc cũng không có gì thiệt đâu.” Sau buổi yến tiệc trong cung, Khương Nhiêu trở về phủ Ninh An Bá, trong tay có thêm một túi tiềnnhỏ, lặng lẽ đi tìm Dung Đình. Nàng nghĩ rằng mình lặng lẽ, nhưng Khương Tứ gia lại biết rõ mọi hành động của nàng. Ông ấy vốn muốn ngăn nàng, nhưng chuyện trong cung hôm nay ông ấy cũng nghe được đôi chút. Saukhi do dự vài bước, cuối cùng ngừng lại, ông ấy bèn gọi Khương Bình đến, nửa là thỏa hiệp nửa là dặndò: “Ngươi đi theo sau cô nương, đừng để nàng đi lâu quá rồi mới quay về.” … Sau khi Dung Đình về phủ lập tức tự nhốt mình trong thư phòng. Thoắt cái đã hai canh giờ trôi qua, bên ngoài trời dần tối, gió bắt đầu nổi lên dưới mái hiên.12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107006/11
Hoài Thanh và Ô Thước cùng nhau canh gác bên ngoài, chủ tử bị phạt nhưng sắc mặt của họ không hềcó chút u uất hay buồn bã. Bởi cả hai đều hiểu rõ, đây chỉ là hình phạt ngoài mặt mà thôi. Công việc sửa chữa đường núi vừa tốn công tốn sức vừa dễ gặp vấn đề, cuối cùng chẳng được gì. Trầnđại nhân Trần Binh của Công bộ không tìm được trợ thủ đắc lực, gần đây đã năm lần bảy lượt đến tìmDung Đình muốn mời Cửu Điện hạ cùng đến Vân Lăng. Cửu Điện hạ đã đồng ý. Lần này, hắn tự xin đi giám sát công trình, tuy nói là bị phạt thì bằng nói là tìm cớ đi Vân Lăng, bớt đinhững trở ngại ngăn cản hắn. Hoài Thanh cảm thán hỏi Ô Thước: “Công phu của Cửu Điện hạ so với ngươi thì ai lợi hại hơn?” Sắc mặt Ô Thước có chút xanh nhưng vẫn không tình nguyện mà thừa nhận: “Điện hạ.” Tuy Thập Thất Hoàng tử còn nhỏ tuổi, nhưng từ nhỏ đã có sư phụ dạy võ, dù thiên tư có chút kémnhưng cũng luyện tập nhiều năm, không thể coi thường. Nhưng Dung Đình lại không cho hắn cơ hộiđánh trả. Tuy rằng Dung Đình ngồi trên xe lăn chưa chắc đã đánh thắng được cậu ta, nhưng nếu Dung Đình cóthể đứng lên thì chắc chắn sẽ không để cậu ta vào mắt. Lúc này; người gác cửa đến thông báo: “Khương Tứ cô nương đến thăm.” Đúng lúc này, cửa thư phòng được người bên trong mở ra, Dung Đình từ trong đi ra, đưa một bức thưcho Ô Thước: “Mang đến chỗ Trần đại nhân.” Ô Thước rời đi, Dung Đình lại nói với Hoài Thanh: “Đi tìm thuốc mỡ trị vết bầm, chờ ba khắc sau thìmang đến.” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107007/11
Khương Nhiêu theo người đi đến phòng khách. Dung Đình cụp mắt xuống, trong tay cầm một chén trà ấm, hơi trà bốc lên bao phủ lấy hàng mi dài củahắn khiến khuôn mặt có chút tái nhợt, trông có vẻ u sầu. Cũng phải, bị phạt ai mà vui được chứ? Khương Nhiêu bước vào phòng, trong lòng xót xa nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng, ném túi tiền nhỏ lênbàn: “Vết thương trên đầu của Thập Thất Hoàng tử thật sự là do ngươi đánh sao?” Dù mọi người đều tin là hắn ra tay đánh người ta bị thương, trong lòng nàng vẫn có chút không tin. Dung Đình cụp mắt: “Mèo của nó suýt chút nữa làm ngươi bị thương.” Thật sự là do hắn sao? “Vậy nên ngươi đã đánh cậu ta thành ra như vậy?” Hàng lông mi dài của Dung Đình rủ xuống, ánh mắt trong trẻo rưng rưng, trông ôn hòa vô hại. Nhưng ở trong lòng, những cảm xúc đen tối và xấu xí như đầm lầy đang phát triển. Giọng điệu của nàng như thế là đang thương xót cho Thập Thất đệ của hắn sao… Hắn khẽ co ngón tay, ánh mắt bị hàng mi dài che khuất có chút lạnh lẽo, hắn nói: “Không phải ta ra tayquá nặng mà là Thập Thất đệ muốn gây rắc rối cho ta, tự nói mình bị thương nặng.” Đúng như nàng đoán. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107008/11
Dung Đình lén nhìn Khương Nhiêu một cái, muốn từ biểu cảm của nàng nhìn xem nàng có tin lời hắnnói không. Tiểu cô nương ở trước mặt lại kéo tay hắn, kéo đến trước mặt mình rồi mở ngón tay hắn ra:“Vậy tay ngươi có đau không?” Đầu ngón tay của nàng ấm áp, trắng trẻo đều đặn, mềm mại như mây nên khi so với những ngón tayđầy vết thương của hắn thì đối lập rõ rệt. Cổ họng Dung Đình thoáng nghẹn lại, xương ngón tay căngthẳng. Hắn lắc đầu, động tác chậm rãi. Khương Nhiêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nhớ ra chuyện gì, nétmặt dịu dàng bỗng trở nên có chút dữ dằn: "Ngươi bị cấm túc vài ngày vẫn có thể ăn ngon ngủ ngon,tại sao lại tự xin đi núi Vân Lăng giám sát công trình? Chỗ đó khổ sở, ngươi có chịu nổi không?" Nếu không phải thấy hắn hôm nay tranh chấp với Thập Thất Hoàng tử, lúc này kiệt sức, lại trở nên ốmyếu thì nàng đã muốn chọc vào trán hắn mà mắng, để hắn nhớ lâu. Dung Đình cúi đầu im lặng chịu mắng, trông như một tiểu tức phụ bị trách phạt, không một lời phảnkháng. Khương Nhiêu thấy hắn như vậy thì cu có chút không nỡ mắng tiếp. Ván đã đóng thuyền, dù sao cũng không thay đổi được gì, nàng tức giận đẩy túi tiền căng đầy đếntrước mặt hắn: "Ngươi xem như là vì ta nên mới đi núi Vân Lăng, đây là toàn bộ phần lợi nhuận của bacửa hàng trong năm nay của ta, tất cả đều cho ngươi, ngươi đừng để mình chịu khổ, nếu không..." Nàng nghĩ đi nghĩ lại, thật sự không nghĩ ra được lời gì dữ dội, tức giận nói: "Nếu không ta sẽ giậnngươi." Ba khắc đã trôi qua, Hoài Thanh gõ cửa, trong tay cầm một hộp thuốc mỡ bước vào: "Cửu Điện hạ,thuốc của ngài." Dung Đình nhíu mày: "Ngươi ra ngoài trước." Hoài Thanh không hiểu sao chủ tử đột nhiên thay đổi ý định nên khựng lại bước chân. 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.1107009/11
Khương Nhiêu nhìn thấy thuốc mỡ trong tay Hoài Thanh, nheo mắt: "Hoài Thanh, đứng lại." Hoài Thanh cân nhắc trong lòng không biết nên nghe lời ai. Hắn ta dừng bước. Khương Nhiêu tiến lên trước, nhận lấy hộp thuốc tròn nhỏ từ tay Hoài Thanh, mím môi. Nói gì mà không bị đánh? Đã dùng thuốc rồi thì chẳng phải là bị thương sao? Nếu không bắt gặp Hoài Thanh mang thuốc tới thì nàng đã bị hắn lừa rồi. Nàng quay lại, tức giận liếc Dung Đình một cái. Dung Đình ho khan, giọng khàn khàn, thản nhiên nói:"Tự mình bôi thuốc không tiện, vết thương cũng không nặng nên ta cứ nghĩ dùng thuốc cũng vô ích.Nghĩ cũng không quá đau nên chịu đựng một chút, cứ để vậy rồi nó tự lành thôi." Chịu đựng, chịu đựng chứ không hắn sẽ không đau chết đi được. Khương Nhiêu nghiến răng nói: "Vậy ta giúp ngươi." Chén trà bằng sứ trắng trong tay Dung Đình chợt rung mạnh, chén trà rơi xuống bàn. Chén trà rơi xuống bàn nhưng ngón tay người cầm chén chưa vội nhấc lên ngay mà dán vào thân chén,ngón tay dùng sức nắm chặt khiến gân xanh hiện lên dưới vết sẹo, đường nét xương ngón tay đẹp đẽmà sắc bén, màu da trông lạnh hơn cả bề mặt sứ trắng. Vẻ kinh ngạc thoáng lướt qua đôi mắt của hắn rồi nhanh chóng chìm vào đáy mắt, ánh mắt của hắn tựanhư một đầm nước sâu không đáy. Trong nháy mắt, hắn lại dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve lớpmen mỏng của tách trà rồi nhìn nàng hỏi: “Ngươi thật sự muốn giúp ta sao?” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.11070010/11
Giọng nói của hắn khàn khàn và trầm ấm, còn ánh mắt cực kì nóng bỏng kia của hắn cứ nhìn chằmchằm tựa như có cảm giác rằng sắp sửa bị hắn tước đoạt số mệnh. Những ngón tay Khương Nhiêu siết chặt lấy hộp thuốc nhỏ rồi khẽ “ừm” một tiếng. Dung Đình nhìn sắc mặt biến đổi liên tục của nàng, nhưng cũng không hề vội vàng mà giọng điệu phalẫn chút trêu chọc: “Vết thương đó nằm ở trên lưng đấy.” 12/5/24, 8:25 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-110.11070011/11
Chiết Khương