Chiết Khương

Chương 105

Khương Nhiêu vốn định kìm nén sự khó chịu vô cớ trong lòng mình xuống, nhưng chỉ với một câu củahắn khiến cảm xúc vốn đã ổn định trong nàng lại một lần nữa rối tung lên. Nàng cũng không biết tạisao lại cảm thấy lạnh lẽo giống như đang ở giữa trời tuyết, lại dường như có chút tức giận rồi ngạcnhiên ngẩng đầu lên nhìn Dung Đình. Hắn cúi đầu một lúc lâu, đôi môi khẽ mím lại, lông mi rũ xuống nặng trĩu như bị thấm sương, bộ dạngđáng thương đó... Bỗng chốc khiến lòng nàng khó chịu hơn gấp trăm lần, đến mức không thể chịuđựng nổi. Nàng chau mày hỏi: “Nàng ta làm gì ngươi vậy?”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn tức giận. Không ngờ Dung Đình lại bực bội không nói nên lời, giận dỗi quay mặt đi. Hoài Thanh không biết Cửu Điện hạ lại đang bày trò gì. Đêm qua, hắn ta bị đánh thức bởi tiếng ồn do cung nữ bỏ trốn khỏi phủ. Hắn ta cầm đèn đi tới thưphòng xem thử thì thấy y phục của Cửu Điện hạ vẫn như ban ngày, không thiếu một thứ gì, thậm chíkhông có một nếp nhăn. Lúc hắn ta đến, Cửu Điện hạ đang dùng dao chặt tre sửa đèn lồng. Thậm chí, Dung Đình cũng chẳngthèm quay đầu lại nhìn, mà chỉ lên tiếng dặn hắn ta đi lấy cái đệm trong thư phòng ra đốt bỏ với giọngđiệu vô cùng chán ghét. Mãi đến ngày hôm sau hắn ta mới hiểu ra có lẽ tấm đệm mềm đó đã từng bị cung nữ quỳ lên.Seen 25131012/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106951/9
Hắn chán ghét kẻ kia đến cỡ đó, e là hắn cũng không cho cung nữ đó đụng đến một góc áo. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Vốn dĩ chuyện này dù có xảy ra gì đi chăng nữa, nam nhân cũng sẽ không phải là người chịu thiệt. Có nha hoàn cung nữ hầu hạ từ sớm là tập tục phổ biến trong đám con cháu quý tộc của vương triềuĐại Chiêu, đến tuổi của Cửu Điện hạ mà vẫn chưa hiểu chuyện thì thực sự hiếm thấy. “Hoài Thanh, ngươi nói xem.” Khi thấy Dung Đình mãi không nói gì, Khương Nhiêu lo lắng quay sang hỏi Hoài Thanh. Hoài Thanh nhìn ánh mắt của Dung Đình, có vẻ như hắn không có ý định ngăn cản hắn ta. Vì vậy, hắnta do dự một chút rồi chậm rãi đáp: “Cung nữ thị tẩm là do Hoàng hậu nương nương đưa vào, ý chỉ nàykhông thể từ chối. Vốn dĩ, chúng ta đã sắp xếp cho nàng ta ở căn phòng phía Tây, mặc nàng ta tự sinhtự diệt nhưng có lẽ nàng ta không cam lòng. Thế nên, vào nửa đêm nhân lúc không ai canh giữ thì xôngvào thư phòng của Cửu Điện hạ, đáng thương cho Cửu Điện hạ đang thức đêm đọc sách thì...” Dung Đình ho một tiếng. Hoài Thanh cũng bị nghẹn lời không nói tiếp nữa. Dung Đình khẽ nói một câu “ngươi ra ngoài canh cửa” rồi đuổi Hoài Thanh ra ngoài. Hoài Thanh vẫn chưa nói vào chỗ quan trọng nhất khiến lòng Khương Nhiêu như thiêu trên đống lửa. Đêm tối gió lớn, một cung nữ thị tẩm có ý định xấu xa cùng với một hoàng tử bị thương ở chân, dichuyển khó khăn và vừa mới đổ bệnh. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106952/9
Trong đầu nàng không khỏi nghĩ đến những con yêu tinh chuyên hút dương khí của thư sinh vào nửađêm trong các câu chuyện dân gian kỳ quái. Dung Đình khẽ ngước mắt lên, ánh mắt chậm rãi nhìn thoáng qua khuôn mặt của Khương Nhiêu. Từng cái cau mày, mím môi hay quai hàm căng cứng và cả góc nghiêng sắc sảo đều được khắc sâu vàotrong đáy mắt hắn. Những ngón tay thon dài của hắn vui vẻ gõ nhẹ vào xe lăn. Hắn muốn nàng cũng phải lo lắng cho hắn, muốn nàng không còn thờ ơ với hắn nữa. Hắn đợi đến khi khuôn mặt của tiểu cô nương dần dần đỏ bừng, tức giận đến mức muốn giậm chân thìkhông thể nào giấu được cảm giác vui sướng trong lòng nữa. Nhưng hắn lại cúi đầu, môi mím thật chặtcố giữ cho bản thân không cười, hạ thấp giọng nói: “Nữ nhân kia không có chạm vào ta.” Khương Nhiêu cảm thấy trong lòng nặng trĩu. Nàng chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người khiến nàng khó chịu như một cái đinh trong mắt, gai trongthịt, nàng nhất định đuổi nàng ta đi! Nàng không muốn tiếp tục tra hỏi Hoài Thanh nữa, bây giờ nàngchỉ muốn đến phủ của Dung Đình, tìm cớ đuổi cổ cung nữ có ý đồ xấu kia. Sau khi nghe Dung Đìnhnói vậy, nàng cũng chẳng thèm suy nghĩ mà nói: “Cho dù không chạm vào nàng ta thì cũng phải đuổinàng ta đi.” “Hả?” Chưa chạm vào sao? Nàng đang đắm chìm trong cảm xúc tức giận của mình rồi bỗng dưng sững sờ. “Mùi son phấn nồng nặc trên người nàng ta khiến ta buồn nôn, cho nên ta không cho nàng ta chạm vàota.” Ngọn lửa vốn hừng hực càng ngày càng mãnh liệt trong lòng Khương Nhiêu đột nhiên bị dập tắt.12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106953/9
Mà biến thành một niềm vui không thể nào diễn tả được bỗng bùng cháy lên như ngọn lửa nhỏ. Thậm chí, hôm nay nàng còn cảm thấy mình có chút không bình thường, lúc buồn lúc vui, trông khôngcòn giống mình nữa. Lúc này, mặt nàng nóng bừng, nàng hít một hơi, trên mặt lại hiện lên vẻ nghihoặc: “Vậy tại sao ngươi nói ngươi không còn sạch sẽ nữa?” “Thư viện là nơi để đọc sách thánh hiền, nàng ta nửa đêm lẻn vào đã phá vỡ quy củ tổ tiên đặt ra. Nếunhư để tổ tiên ở trên trời nhìn thấy thì nhất định sẽ mắng ta là đồ dơ bẩn, không biết lễ nghĩa và liêmsỉ.” Dung Đình nói với giọng điệu chân thành, vẻ mặt ghét bỏ bản thân nên không thể ngẩng cao đầu lênđược. Cuối cùng, Khương Nhiêu cũng đã hiểu được đầu đuôi mọi chuyện rồi dở khóc dở cười. Từ nhỏ đến lớn, nàng từng đi khắp nam bắc, nhìn thấy phong tục ở nhiều nơi. Ở một số vùng biên giới,địa vị của nữ nhân cũng ngang bằng với nam nhân, họ có thể làm những việc chỉ nam nhân mới có thểlàm. Nhưng ở những nơi đó, nàng chưa thấy một nam tử nào lại quan tâm đến danh tiếng và sự trongsạch của bản thân đến vậy. Nhưng nàng cũng không hiểu tại sao trong lòng lại cảm thấy khá vui, giọng nói trở nên dịu dàng hơnnhiều: “Không phải lỗi của ngươi, cho dù tổ tiên có thấy thì chỉ mắng cái người xông vào thư phòngcủa ngươi thôi.” “Chỉ trách ta bất cẩn nên mới tạo cơ hội cho cung nữ đó xông vào.” “Không sao đâu.” Khương Nhiêu lại hỏi hắn: “Hiện tại cung nữ đó ở đâu?” “Nàng ta bị ta từ chối nên thẹn quá hóa giận bỏ chạy rồi.” Nụ cười Khương Nhiêu tắt ngúm, nàng ngạc nhiên nhận ra rằng: “Sao nhìn ngươi... Có chút khôngvui?”12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106954/9
Cung nữ đó đi rồi, vậy chẳng phải rất tốt sao? “Trước khi đi, nàng ta còn mắng ta là đồ tàn tật, nói ta chỉ có nửa người vậy mà còn không biết điều...” Hắn ủ rũ cúi gằm mặt xuống, giọng nói trầm thấp như thể thực sự bị những lời nói đó làm tổn thương. Khương Nhiêu nhìn Dung Đình trước mặt mình, dường như nàng đã nhìn thấy dáng vẻ hắn bị cung nữkia sỉ nhục. Lúc này, nàng mong sao hắn có thể giống với Cửu gia trong giấc mơ của nàng, có thù tất báo, không sợtrời không sợ đất. Nàng chậm rãi lắc đầu: “Ngươi đừng nghe lời nàng ta nói, dù chân ngươi có lành lặn hay không thìngươi cũng là một người rất tốt.” Dung Đình có vẻ bất an: “Ngươi không ghét ta chứ?” Khương Nhiêu kiên định nói: “Ta sẽ không ghét ngươi.” Đột nhiên, có tiếng gõ cửa vang lên. Minh Thược thấy Khương Nhiêu đặt hết tâm tư vào Dung Đình thì không chịu được nữa. Bởi vì ở KimLăng không như bên ngoài, chỉ cần phạm một sai lầm nhỏ cũng dễ bị người khác chỉ trích, nàng ấyphải giám sát cô nương giữ gìn lễ nghĩa, bèn gõ cửa nói: “Cô nương, Cửu Điện hạ, hai người nóichuyện xong chưa?” Khi đó, Khương Nhiêu mới nhớ ra việc chính, thế là nàng bèn lấy một phong thư từ trong tay áo ra:“Sau khi vào thu, nếu ngươi thật sự muốn vào Công bộ, cái này sẽ rất có ích.” Sau khi nghe tin Dung Đình sẽ vào Công bộ, nàng đã cử người tìm hiểu danh sách các quan viên trongCông bộ cũng như tính cách và sở thích của từng người rồi viết chúng ra một tờ giấy.12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106955/9
Với mối quan hệ và quyền thế của Từ gia trong triều đình, Dung Đình có thể dễ dàng vào Công bộ,nhưng nếu hắn muốn thuận buồm xuôi gió ở trong công bộ thì e là sẽ phải gặp vài trở ngại. Vậy nên,nếu biết trước trong đó có những loại người nào thì con đường sau này sẽ dễ đi hơn một chút. Dung Đình nhận lấy lá thư. Minh Thược ở bên ngoài có chút mất kiên nhẫn, nhỏ giọng thúc giục: “Cô nương à?” Khương Nhiêu vén rèm đi ra thì Hoài Thanh cũng vén rèm đi vào. Chỉ trong thời gian ngắn, Dung Đình đã mở thư ra đọc tên và những chữ nhỏ sau tên đó hết một lượt. Hoài Thanh nhìn thoáng qua, có chút kinh ngạc: “Đây không phải là chuyện Cửu Điện hạ bảo ta đinghe ngóng sao?” “Có cần nói với Tứ cô nương một tiếng không, tránh để nàng ấy phí công sức?” Dung Đình nhìn bóng dáng hai chủ tớ bên ngoài rèm che, hắn cầm tờ giấy mỏng đó rồi nói khẽ:“Không cần cho Niên Niên biết chúng ta đã từng dò la.” Hoài Thanh bỗng nhiên nhớ đến cung đăng trước hành lang và cây cảnh trong sân, hắn ta lập tức hiểu ýcủa Dung Đình, biết mình lại nói sai: “Nô tài vượt quá bổn phận rồi.” Bên ngoài tấm rèm, Minh Thược thấy Khương Nhiêu bước ra với vẻ phơi phới, trông bộ dạng của nàngcó vẻ như đang rất vui. Thế là nàng ấy cũng cảm thấy vui theo, nhưng chỉ là trong phút chốc mà thôi. Khi vừa nghĩ đến người làm Khương Nhiêu vui vẻ là Cửu Điện hạ, Minh Thược cảm thấy không vuinổi nữa. Khóe miệng của nàng ấy lại hạ xuống, có chút oán hận liếc nhìn vào trong phòng: “Cô nương, hôm naycó khách đến phủ và ở lại dùng thiện, Tứ gia bảo chúng ta mau chóng qua đó. Chúng ta nên đi thôi.”12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106956/9
“Có khách sao?” Minh Thược kề sát vào tai Khương Nhiêu nói: “Là Bùi Thiếu khanh.” Khương Nhiêu cũng đoán là y. Kể từ ngày nàng gặp Bùi Tùng Ngữ ở hành lang, nàng thường xuyên thấy Bùi Tùng Ngữ đến bànchuyện với cha nàng. Dạo gần đây Bùi Tùng Ngữ đã giúp đỡ cha nàng rất nhiều, nhưng không vì điều đó mà y trở nên kiêungạo, thái độ luôn luôn khiêm tốn. Y không tự nhận mình là quân tử, nhưng phong thái lại khiến ngườita cảm thấy cả trong lẫn ngoài của y đều là vàng ngọc. Y vừa mẫu mực lịch lãm, mắt sáng như sao nênrất khó khiến người ta cảm thấy chán ghét. Vậy nên, chuyện cha và y qua lại cũng không phải chuyệnxấu. Khương Nhiêu có ấn tượng khá tốt với vị biểu ca họ hàng xa này, điều khiến nàng không hài lòng duynhất có lẽ là khi cha nàng và y bàn chuyện cứ thích chiếm đình Hồ Tâm mà nàng thường hay đến nghỉmát. Cũng vì vậy mà gần đây nàng thường xuyên gặp họ ở đó, sau đó nàng đã quyết định không đến đónữa. Minh Thược nói tiếp: “Đến lúc đó lão Bá gia cũng sẽ tới, cô nương, lần này người không thể vắng mặt,đã đến lúc chúng ta phải quay về sửa soạn rồi.” “Chỉ là cùng nhau dùng thiện thôi mà, không cần phải sửa soạn gì cả.” Khương Nhiêu không có hứngthú nhưng nàng thật sự không tìm được lý do để từ chối, nàng vén rèm lên chào tạm biệt Dung Đìnhrồi quay sang nói với Minh Thược: “Chúng ta về trước thôi.” Minh Thược thấy nàng chịu trở về thì lập tức đi theo bên cạnh nàng cười nói: “Cho dù không trangđiểm thì cô nương cũng rất đẹp.” Khương Nhiêu đã nghe chán mấy lời này, trong lòng cũng không còn thấy vui vẻ gì nữa, khi gần rakhỏi ngõ, nàng mới nhẹ nhàng hỏi Minh Thược: “Ngươi nói xem, tại sao bên cạnh Cửu Điện hạ cócung nữ thị tẩm mà ta lại cảm thấy không vui nhỉ?” 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106957/9
Minh Thược bỗng chốc sững sờ. Thị tẩm? Cửu Hoàng tử? Chẳng phải hắn tàn tật sao? Tiểu nha hoàn chưa xuất giá nên còn khá mơ hồ về những chuyện này, nhưng vì một câu “cảm thấykhông vui” của Khương Nhiêu lại khiến nàng ấy nhanh chóng phát hiện được điểm bất thường. Nàng ấy suy nghĩ hồi lâu rồi nói với Khương Nhiêu: “Có lẽ là do Cửu Hoàng tử quá yếu nên người lolắng cho ngài ấy chăng?” Khương Nhiêu không trả lời. Minh Thược bước từng bước theo sau Khương Nhiêu, lo lắng dặn dò nàng: “Cô nương xinh đẹp nhưvậy, sau này nhất định phải tìm một cô gia có tướng mạo anh tuấn sáng sủa, có thể sánh bước cùng cônương. Sau đó, hai người sẽ trở thành một đôi trai tài gái sắc, trông thật xứng đôi vừa lứa khiến ngườikhác phải ngưỡng mộ.” Nàng ấy nhấn mạnh từ “sánh bước” rồi kéo tay áo của Khương Nhiêu nhìn nàng với ánh mắt đầy lolắng. Giống như nàng ấy đang muốn khuyên nhủ nàng “đừng nhảy vào hố lửa”. Khương Nhiêu chưa từng nghĩ theo hướng đó, nên không hiểu được ý nghĩa sâu xa trong câu nói củaMinh Thược. Ngược lại, vì gần đây Minh Thược cứ lải nhải bên tai về chuyện cưới gả khiến Khương Nhiêu bực bội.Thế nên, nàng liếc nhìn Minh Thược và giả vờ hung dữ để hù dọa nàng ấy: “Ngươi còn nhiều lời nữalà ta sẽ mang kinh Phật và mõ ở chùa Nam Vân đến phòng của ngươi đấy, để ngày ngày ngươi có thểtụng kinh cho thỏa thích.” Minh Thược lập tức im lặng. … Sau khi hai chủ tớ họ rời đi, ánh mắt của Dung Đình trở nên u ám và lạnh lẽo.12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106958/9
Hoài Thanh chỉ biết rằng, trước khi Khương Nhiêu và nha hoàn thân cận của nàng rời đi đã nói gì đó ởbên ngoài. Thế nhưng thính lực của hắn ta không tốt, lại đang ở trong phòng nên hắn ta không nghe rõnội dung cuộc trò chuyện của bọn họ. Vì để tránh tai mắt người khác, hắn ta vốn định đợi sau khi Khương Nhiêu đi được một lúc rồi mới tìmmột con hẻm vắng người để rời đi. Hoài Thanh cũng đã đi ra phía ngoài hẻm nhìn hai lần rồi lại nghethấy Dung Đình ở phía sau nói: “Về thư viện trước, ta có chuyện cần gặp tiên sinh.” 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-105.1106959/9