Khương Nhiêu ngồi bật dậy, khuôn mặt lộ vẻ ngơ ngác. Phụ thân nàng đánh nhau với người khác sao? Hơn nữa, lại còn với Đại bá phụ của nàng nữa chứ?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Sao có thể như vậy được chứ? Vì chuyện thọ yến, phụ thân của Khương Nhiêu đã giận bá phụ nàng mấy ngày, nhưng chẳng bao lâu,cơn giận của ông ấy cũng đã nguôi đi. Nhất là khi bá phụ nàng đến nhờ giúp đỡ, muốn dùng tranh củaphụ thân làm quà tặng các vị quan lớn, chẳng phải phụ thân đã đồng ý ngay lập tức còn gì. Đêm qua, phụ thân còn thức khuya trong thư phòng vẽ tranh cả đêm, dường như là vì bức tranh mà báphụ cần. Kết quả là sáng nay vừa tỉnh dậy, phụ thân nàng đã đi đánh người rồi? Khương Nhiêu vội vàng ra lệnh cho Minh Thược trang điểm và thay đồ cho nàng: "Nhanh lên, nhanhđưa ta qua đó xem sao." Minh Thược hành động rất nhanh lẹ, sau khi búi tóc cho Khương Nhiêu thì tới cài trâm. Với những lúckhẩn cấp thế này thì không cần trang điểm, Khương Nhiêu chỉ cần mặc một chiếc áo váy màu đỏ nước,là có thể ra ngoài được rồi. Minh Thược vội vã bước theo sau Khương Nhiêu: "Tiểu thư, ai cũng không thể ngăn cản Tứ gia được,chỉ có thể chờ người hoặc phu nhân tới, mới có thể ngăn cản được..."Seen 25131012/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106871/11
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Ngăn cản?" Khương Nhiêu đang vội vã bước đi, khi nghe thấy thế thì lập tức dừng lại đôi chút. Nàng giơ tay, cầm lấy một cây gậy gỗ dựng cạnh khung xích đu rồi tiếp tục bước đi. "Cha ta không hồ đồ, chắc chắn ông ấy có lý do gì đó nên mới đánh người." Nàng xắn tay áo lên rồinói: "Ngăn cản gì chứ, phải giúp cha ta mới đúng." ... Khi đến khúc cua, Khương Nhiêu gặp Khương Cẩn Hành cũng đang mang theo một cây gậy gỗ. Chỉ khác nàng là cầm lấy mà Khương Cẩn Hành vì còn nhỏ nên chỉ có thể vác lên vai. Lúc Khương Nhiêu tới, đã có một đám người vây quanh bên ngoài thư phòng của Khương Đại gia. Phần lớn là hạ nhân, còn có vài thị thiếp của Khương Đại gia, tiếng người ồn ào át hết thảy tiếng độngkhác. Khương Nhiêu đẩy đám đông ra, chen vào trong. Người thường ngày hầu như không bao giờ nổi giận như phụ thân của Khương Nhiêu, hôm nay lạitrông như mất hết lý trí, sát khí bừng bừng, tay nắm chặt cổ áo của Đại bá. Mặt mũi của Khương Đại gia đã bầm dập hết cả lên, còn trên người Khương Tứ gia lại không hề có vếtthương nào, chỉ có biểu cảm giận dữ xen lẫn thống khổ, đến mức mắt gần như muốn nổ tung.12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106872/11
Ông ấy nắm chặt cổ áo của Khương Đại gia, ấn đầu ông ta xuống đất như muốn đập vỡ đầu ông ta, lựcnện vừa hung ác lại quyết đoán: "Khương Hành Xuyên!" "Huynh vẫn luôn biết! Huynh vẫn luôn biết mọi chuyện!" Khương Nhiêu thấy cha mình không bị thương nên cây gậy trong tay nàng cũng không còn tác dụngnữa. Nhưng nhìn cha mình đau đớn rồi phát điên như thế này, lòng nàng không khỏi khó chịu. Đại bá đã làm gì mà khiến cha nàng đau khổ đến vậy? Khi Khương Hành Xuyên sắp không chịu nổi nữa thì… "Tất cả dừng tay cho ta!" Từ phía cuối đường, bỗng vang lên tiếng hét già nua. Lão Bá gia dẫn theo hạ nhân vội vã chạy tới, tách Khương Hành Chu và Khương Hành Xuyên ra. Từ nhỏ quan hệ giữa hai huynh đệ đã rất tốt, chưa từng đánh nhau. Đặc biệt là tiểu nhi tử, khi chưa lập gia đình thì đó là một đứa ngỗ nghịch, ra ngoài gây chuyện khôngít, nhưng trước mặt đại ca mình thì luôn ngoan ngoãn. Chỉ cần đại ca nói một câu là đã có thể khiếncho Khương Hành Chu cúi đầu nhận sai. Nhưng hôm nay... 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106873/11
Lão Bá gia nhìn đứa tiểu nhi tử giờ như phát điên, lòng ông chấn động không thôi, chỉ biết chống gậyđứng im đó, nhất thời không dám hỏi gì thêm. ... Bức thư bị ném mạnh xuống đất ngay trước tiền sảnh. Sắc mặt Khương Tứ gia ầm trầm như biến thành người khác: "Bảy năm trước, Niên Niên bị bắt cóc,nha hoàn đi cùng con bé tối đó đã biến mất không dấu vết. Con biết chuyện này có điều bất thường nênđã điều tra khắp nơi, nhưng mãi cũng chẳng thu hoạch được gì." Ông ấy chỉ thẳng vào mặt Khương Đại gia, mắng: "Vì con chưa bao giờ nghĩ chuyện này liên quan đếnđại ca! Năm đó, con chẳng hề nghĩ tới chuyện điều tra những người bên cạnh đại ca!" Thế nhưng, Khương Tứ gia sẽ chẳng thể nào ngờ được, người suýt chút nữa khiến ông ấy mất đi nữ nhilại là đại tẩu. Càng không ngờ rằng đại ca cũng biết chuyện nhưng lại giấu giếm suốt thời gian qua. Khi mới nhận được bức thư, thậm chí ông ấy còn tìm lý do biện hộ cho đại ca, nghĩ rằng bức thư làmưu kế của kẻ muốn chia rẽ bọn họ. Hai ngày trước, đại ca nói muốn tặng quà cho quan giám sát của Đại lý Tự, nên đã nhờ ông ấy vẽ mộtbức tranh. Ông ấy đã liên tục vẽ suốt hai đêm, sáng nay lúc đưa tranh cho đại ca, ông ấy còn nhắc tớibức thư đó với vẻ đùa giỡn. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của đại ca dần trở nên kinh ngạc, ông ấy bỗng cảm thấy kỳ lạ, bảnthân còn chưa kịp nói gì mà Khương Đại gia đã liên tục thanh minh rằng mình không biết gì cả. Dángvẻ của ông ta khác xa thường ngày, như kẻ có tật giật mình khiến ông ấy như hiểu được mọi chuyện... Cảm giác bị người mà mình tin tưởng nhất lừa dối... Cứ như bị ai đó đâm một nhát thật mạnh và đau đớn vào tim.12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106874/11
Lão Bá gia nghe xong mọi chuyện, tức giận đến run rẩy, ông hét to mắng Khương Hành Xuyên: "Hồđồ! Hồ đồ rồi! Ả Liễu thị kia hồ đồ thì cũng thôi đi, sao con lại hồ đồ theo nó vậy?" Khương Hành Xuyên hoảng hốt ngẩng đầu lên, vội vàng thanh minh: "Chuyện này đều do một mình ảLiễu thị làm, không liên quan tới con!" Khương Tứ Gia cười gằn: "Dù chuyện này không liên quan đến huynh, nhưng từ bảy năm trước huynhđã biết mọi chuyện. Huynh biết rõ con gái đệ đối với đệ còn quan trọng hơn mạng sống, huynh nhìn đệsuýt mất đi nữ nhi mà mình yêu thương nhất, nhìn đệ bị che mắt suốt bảy năm qua, huynh có bao giờnghĩ tới cảm giác của đệ chưa?" Đến giờ Khương Tứ gia mới hiểu ra, khi Khương Hành Xuyên đưa tiễn ông ấy, bóng lưng đầy nhẹnhõm của ông ta khi đó là thế nào. Bọn họ đi rồi thì sẽ không có ai điều tra những chuyện Liễu thị đã làm nữa. "Dù bây giờ đại ca nói rằng chuyện này không liên quan đến huynh ấy." Giọng Khương Tứ Gia trầmtrầm và khàn đặc: "Thứ lỗi cho đệ, đệ không thể tin huynh được nữa rồi." Khương Tứ Gia vốn không phải là người rộng lượng. Chỉ là bên ngoài trông thì có vẻ hung dữ, nhưng đối với người nhà, ông ấy lại rất mềm mỏng, luôn tốtvới người nhà vô điều kiện. Cho dù ông ấy có bị thiệt thòi cũng không muốn tính toán rõ ràng. Nhưng khi bị phản bội, những điều tốt đẹp từng có cũng có thể trở thành lưỡi dao sắc bén nhất. Khương Tứ Gia đang đi ra ngoài thì nhớ tới một chuyện, bỗng nhiên dừng bước. Ánh mắt ông ấy còn lạnh lùng hơn trước: "Năm ngoái ở Nghiệp thành, thọ yến của phụ thân, đệ địnhvề kinh trước một tháng nhưng ngựa lại bị ai đó cho ăn thảo dược khiến nó trở nên điên loạn, hất đệngã ngựa. Chuyện này dù điều tra thế nào cũng không rõ ai là kẻ chủ mưu." 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106875/11
"Trước khi chuyện hôm nay xảy ra, đệ chưa từng nghĩ đến chuyện điều tra đại ca. Nhưng giờ đệ lại bắtđầu suy nghĩ tới chuyện đó rồi." Ánh mắt sắc bén của Khương Tứ gia lướt qua khuôn mặt biến sắc của Khương Hành Xuyên, hình nhưông ấy đã ra điều gì đó khiến lòng càng thêm trĩu nặng, trầm giọng nói: "Đệ sẽ điều tra lại chuyện này." ... Phủ Ninh An Bá bị mây đen bao phủ mấy ngày. Mấy ngày nay, Khương Tứ Gia thường ngồi suốt đêm trong thư phòng nhưng cũng không làm gì cả. Trong thư phòng, những thứ ông ấy từng dùng thời nhỏ bị vứt bỏ gần hết, ánh mắt càng thêm trầm lặngvà u buồn. Khương Nhiêu lo lắng cho tình trạng của phụ thân mình nên ngày nào cũng nấu canh bổ dưỡng. Sauđó, nàng sẽ cùng đệ đệ mang đến thư phòng cho phụ thân, nhưng lần này phụ nàng lại kiên quyếtkhông chịu gặp ai. Khương Tần thị nắm tay Khương Nhiêu kéo sang một bên: "Đừng qua đó nữa, cha con đang khó chịulắm." Khương Nhiêu khẽ hỏi: "Chuyện cha bị ngã ngựa đã điều tra ra chưa ạ?" Khương Tần thị lắc đầu: "Mấy ngày trước đã tra rõ rồi nhưng cha con vẫn do dự, không chịu nghe." Khương Nhiêu cúi đầu, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Trước đây, vì tránh né đại phòng nên họ cứ điều tra mãi không ra sự thật. Lần này, khi họ không tránhnữa thì đã có thể điều tra rõ ràng, hung thủ thực sự là ai đã quá rõ ràng. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106876/11
Bị người mình tin tưởng suốt mấy chục năm lừa dối, phụ thân nàng đã phải đau khổ biết bao. Khương Nhiêu như cảm thấy một nỗi buồn vô hạn: "Sao Đại bá và Đại bá mẫu có thể làm như vậychứ..." Khương Tần Thị nghiến răng nói: "Có những lúc, con chỉ có thể quản được bản thân mình, nhưngkhông thể quản nổi người khác." Bà ấy không nỡ nói với con gái, ngoài chuyện bị ngã ngựa ở Nghiệp thành thì còn điều tra ra một sốchuyện khác. Lúc đó, Liễu Thị nghĩ ra cách nhờ người bắt cóc Khương Nhiêu trong hội đèn lồng, chỉ vì sau khi nàngsinh ra đã làm lu mờ nữ nhi bà ta khiến bà ta ghen tị. Chính vì vậy, bà ta mới nhất thời nổi lên ý tưởngác độc. Mà khi đó, bà ấy vừa mang thai nhi tử, cơ thể yếu đuối, cái thai không ổn định, nếu nữ nhi bị bắt cócvào thời điểm đó thì nhất định bà ấy sẽ đau lòng rồi suy sụp, cuối cùng có thể ngay cả nhi tử cũng khómà giữ được. Những năm qua, sau khi bọn họ rời khỏi Kim Lăng, Khương Đại gia và Liễu Thị vẫn luôn cho ngườidò la tin tức của gia đình họ, không muốn họ quay lại Kim Lăng. Khương Tần Thị nghĩ đến việc những năm qua, những thân thích thân cận nhất lại muốn hãm hại giađình mình thì sống lưng bà ấy lại cảm thấy lạnh toát không thôi. Nhưng bà ấy cũng biết trương phu mình coi trọng tình cảm với đại ca mình như thế nào, việc tha thứ làchuyện không dễ dàng. Nhưng để trực tiếp làm rạn nứt mối quan hệ trước mặt lão Bá gia cũng khôngphải chuyện đơn giản gì. Lúc này, cửa thư phòng đột ngột mở ra. Khương Tứ gia với dáng vẻ tiều tụy bước ra. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106877/11
Khi đi ngang qua Khương Nhiêu, ông ấy dịu dàng xoa đầu nàng, trong mắt tràn đầy tình yêu thươngcủa người làm cha xen lẫn sự áy náy: "Để hung thủ thực sự sống nhởn nhơ bao năm qua, là cha mùquáng, xin lỗi con." Khương Nhiêu vội vàng lắc đầu: "Cha không cần xin lỗi con đâu, đối với con, cha là người tốt nhất thếgian này." Nàng khẽ ngước lên: "Cha ơi, tóc của người..." Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tóc Khương Tứ Gia đã nhuốm màu sương sớm. Ông ấy lắc đầu: "Không sao." Người bị bắt cóc là nàng nhưng vết thương và vết sẹo đau đớn nhất lại rơi trên người cha mình.Khương Nhiêu đau lòng nói: "Con sẽ đi sắc thuốc để cha bồi bổ cơ thể." Khương Cẩn Hành như muốn khoe khoang, không biết từ đâu lấy ra mấy tờ giấy. Trên tờ giấy đầy những từ ngữ được chép từ thiên tự văn. Những ngày gần đây, trong phủ đầy những tin đồn nên cậu bé đã nghe được không ít. Khi biết rằng phụ thân mình đang rất tức giận, có thể sẽ làm hại đến sức khỏe, cậu bé đột nhiên trở nênngoan ngoãn. "Con sẽ chăm chỉ học hành, sau này không làm cha tức giận nữa." Khương Hành Chu im lặng một lúc lâu, trong mắt đầy vẻ đấu tranh. Cuối cùng, ông ấy thở dài rồi nhìn Khương Tần Thị rồi nói: "Nàng đi gặp cha với ta nhé."12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106878/11
... Sau khi hai huynh đệ trở mặt, Khương Đại gia bỗng gặp biết bao khó khăn. Không có đệ đệ giúp đỡ, ông ta thường xuyên mắc lỗi trong mọi chuyện. Ban đầu, lão Bá gia muốn cho ông ta kế thừa tước vị, phần nhiều là vì thấy có Khương Tứ Gia giúp đỡ,nhưng giờ thì... Lão bá gia khẽ thở dài, kế hoạch ban đầu cũng thay đổi. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lão Bá gia ngày càng coi trọng Khương Tứ gia nên việc cuối cùngtước vị của ông cũng rất có thể sẽ rơi vào tay Khương Tứ gia. Trước đây, ai cũng nghĩ Tứ gia trong phủ là người vô lo, không làm được việc lớn nhưng bây giờ tìnhthế đã thay đổi, mọi người lại coi ông là Ninh An Bá tương lai mà kính trọng. Khương Đại gia nhìn thấy những thứ vốn thuộc về mình lại rơi vào tay người khác nên hàng ngày đềuchìm trong cơn say. Có một chiều nọ trở về, ông ta đổ sụp trước thư phòng của Khương Tứ gia rồi bắtđầu làm loạn. Ban đầu, ông ta van nài Khương Tứ gia tha thứ cho người làm ca ca là ông ta đây. Sau đó, thấyKhương Tứ gia không chịu ra ngoài, ông ta lại giận dữ đá vào cửa rồi mắng chửi Khương Tứ gia là kẻvong ơn bội nghĩa. "Từ nhỏ ngươi đã tranh giành đồ với ta. Từ nhỏ, đồ của ta thì luôn phải chia cho ngươi một nửa." "Ta dẫn ngươi đi uống hoa tửu, dẫn ngươi đi dạo tửu lâu khiến ngươi mang tiếng xấu đầy mình chỉ đểngươi cuối cùng chỉ có thể dựa vào ta mà sống, như vậy không phải tốt hơn sao. Kết quả thì sao, ngươilạc lối vài năm rồi lại quay đầu, rồi người khác lại khen ngợi ngươi?" "Tại sao những điều tốt đẹp đó lại rơi vào tay ngươi chứ, bị đứa đệ đệ mình nuôi dưỡng vượt mặt, aimà chịu được!" 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.1106879/11
Lớp ngụy trang trước đây bỗng chốc tan vỡ, khao khát và tham lam quyền lực nhuốm đỏ đôi mắt ôngta. Bên trong thư phòng luôn đóng kín cửa, hai mắt Khương Tứ gia cũng đỏ ngầu. ... Tính khí Khương Tứ gia bướng bỉnh, trước đây dù người khác châm ngòi ly gián tình cảm giữa ông ấyvà đại ca mình như thế, ông ấy cũng không quan tâm. Vậy nên giờ dù có ai đến khuyên ông ấy hãy tha thứ cho đại ca, ông ấy cũng chẳng thèm quan tâm, Ông ấy không còn làm trợ thủ cho đại ca mình nữa nên việc gì cũng đối đầu với Khương Hành Xuyên. Tuy lão Bá gia không muốn thấy cảnh huynh đệ tương tàn, nhưng ông cũng biết những việc làm củaĐại nhi tử là sai trái, nên cũng không thể mặt dày nói vài lời khuyên bọn họ hãy hòa thuận được. Là do Đại nhi tử đã làm sai quá nhiều rồi. Khương Hành Xuyên trước đây nhờ sự giúp đỡ của đệ đệ nhận được bao nhiêu thuận lợi, giờ thì ông talại gặp được bấy nhiêu rắc rối. ... Sau đó, để cầu xin cho trượng phu mình, Liễu thị đến trước cửa tiệm lương thực của Khương Nhiêuquỳ đầu cầu kiến. Bà ta hy vọng nàng sẽ nói giúp vài lời tốt đẹp cho Khương Đại gia. Nhưng Khương Nhiêu sớm đã mơ thấy chuyện bà ta sẽ đến đây nên hôm đó nàng đã không đến cửahàng gạo. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.11068710/11
Liễu thị không gặp được Khương Nhiêu, nhưng lại bị người khác nhìn thấy cảnh khốn khổ nhục nhãcủa bà ta. Khương Nhiêu thấy ngoài sân có thêm vài người thì không khỏi thắc mắc, hỏi Minh Thược: "Những vệsĩ này là thế nào đây?" Minh Thược nói: "Là Tứ gia sắp xếp ạ, nghe nói nửa đêm Liễu phu nhân gặp phải người rất đáng sợ.Tứ gia lo người đó muốn gây bất lợi cho cả Khương phủ nên sắp xếp người tới bảo vệ tiểu thư." "Người rất đáng sợ ư?" Khương Nhiêu vào thư phòng, lấy ra lá thư Liễu thị viết hôm đó. Trong thư viết... [Là một thanh niên, vóc dáng cao lớn, giọng trầm thấp, bận áo xanh và mặt đeo mặt nạ, đứng trướcsảnh trông như ác quỷ. ] [Gã dùng dao găm cắt cổ tay thiếp nhưng chỉ để lại miệng vết thương cực nhỏ, sau đó, đặt một thùnggỗ bên dưới để có thể nghe thấy tiếng nhỏ giọt của máu tươi.] Thật tàn nhẫn! Kiểu tàn nhẫn đẫm máu như thế, không cho người ta chết một cách dễ dàng này, nàng chỉ thấy ở mộtngười. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-97.11068711/11
Chiết Khương