Chiết Khương

Chương 98

Đó là Dung Đình ở trong giấc mộng. Khương Tứ gia thấy nữ nhi rất muốn xem lá thư này, bèn hỏi nàng: “Con biết người được nói đến trongthư là ai sao?” Lần đầu tiên Khương Tứ gia thấy thủ đoạn hung tàn như vậy, ông ấy cau mày: “Ta phái người đi tìmvài lần nhưng vẫn không tìm được người nào như vậy.”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu lắc đầu. Nam nhân tàn nhẫn và đẫm máu trong giấc mộng xem mạng người như cỏ rác, lấy việc tra tấn ngườikhác làm thú vui, bàn tay đã dính máu của biết bao nhiêu người. Chỉ tiếc rằng trong giấc mộng đókhông có chỗ trốn, chứ nếu không thì nàng đã cố tránh hắn. Nhưng chắc chắn đây không phải là Dung Đình. Còn nữa, chân hắn cũng chưa lành, chỉ riêng việc “đứng trước sảnh” thôi mà hắn cũng không làmđược. Khương Tứ gia thấy nàng lắc đầu, ông ấy cũng không nghĩ ra: “Không chừng Liễu thị bị nhốt quá lâutrong nhà nên nói mê sảng.” Nhưng Khương Tứ gia vẫn không yên tâm: “Nhưng con phải cẩn thận khi ra ngoài, phải dẫn hộ vệtheo.” Khương Nhiêu gật đầu, bỗng nhiên nàng nhớ ra mấy ngày nay không nghe thấy động tĩnh của DungĐình. Rõ ràng là hắn đã hẹn khi phủ đệ của hắn được sửa chữa xong thì sẽ mời nàng đến xem.Seen 25131012/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106881/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Trời đã vào hạ nên thời tiết khá nóng. Vì vậy, nàng không mặc nổi bộ đồ dày dặn kia, hơn nữa, lớptrang điểm cũng dễ bị lem nên không thể đến thư viện được. Nhưng nàng hiểu, Yến tiên sinh sợ cha nàng nghĩ nhiều nên cố ý để cha nàng làm nhiều chuyện, vậymới không để cha nàng dạy trong thư viện nữa. Cha nàng cũng biết những chuyện trong thư viện. Nàng ngước mắt lên hỏi: “Cha, Cửu Hoàng tử...” Nàng mới nói một câu thôi mà Khương Tứ gia đã cắt lời: “Tiểu tử kia rất khỏe mạnh.” Khương Nhiêu nghe thấy giọng điệu của ông ấy rất vội vàng, nếu tinh ý sẽ nhận ra có điều kỳ lạ. Bởivì nàng còn chưa nói gì mà cha nàng đã nói Dung Đình rất khỏe. Hóa ra là ông ấy đàn giấu đầu lòi đuôi. “Thật sao?” Giọng nói của nàng chứa đựng sự nghi ngờ. “Đương nhiên là thật.” Khương Tứ gia hắng giọng một cái: “Cha có gạt con bao giờ đâu?” Ông ấy không muốn nói cho nữ nhi biết chuyện Dung Đình cáo bệnh xin nghỉ, mấy ngày gần đâykhông đến thư viện. Nếu nói ra thì chắc chắn nữ nhi sẽ sốt ruột. Nhưng ông ấy không muốn nữ nhi và Cửu Hoàng tử ngày càng gần gũi với nhau. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106882/10
Ông ấy có thể đồng ý với nữ nhi là sẽ giúp Dung Đình nhưng điều ông ấy lo nhất là nữ nhi sẽ có tìnhcảm với hắn. Kể cả bây giờ không có, đêm dài lắm mộng, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Ông ấy không thể nào an tâm giao phó, để nữ nhi kết duyên với một Hoàng tử lớn lên trong cung. Ban đầu, ông ấy đưa nữ nhi vào thư viện, không chỉ để thỏa mãn tâm nguyện của nàng mà ông ấy còncó ý định khác. Ông ấy nghĩ không chừng nữ nhi sẽ chọn được vài thanh niên tài tuấn ở thư viện? Nhưng không ngờ, đến nay ông ấy vẫn không đợi được nữ nhi gần gũi với người nào ngoại trừ CửuHoàng tử. Nhận thấy ngày cập kê của Khương Nhiêu ngày càng gần mà còn chưa tìm được nữ tế khiến KhươngTứ gia thở dài một hơi. ... Thế là khi Khương Nhiêu ra khỏi thư phòng, bèn ra khỏi Khương phủ, ra cửa bắt một chiếc xe ngựa rồiđi về phía thành Tây nơi có phủ đệ của Dung Đình. Tuy cha luôn miệng nói “không lừa con” nhưng Khương Nhiêu lại nhận ra điều kỳ lạ từ khẩu khí cứngrắn của ông ấy. Nàng biết cha lo cho thanh danh của nàng, gần đây ông ấy cũng phiền lòng về hôn sự của nàng nênkhông muốn thấy nàng và Dung Đình quá thân thiết. Nhưng lòng nàng thấy bất an. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106883/10
Mặc dù chuyện của Đại gia Khương gia đã được giải quyết nên không có chuyện vì quyết định hồ đồcủa ông ta kéo toàn bộ gia tộc xuống vực, nhưng Khương Nhiêu đã thấy những cảnh đó trong mộng.Nó cứ như một chiếc gai cắm trong lòng nàng. Nàng không thể đợi tân đế lên ngôi, khi mọi chuyệnlắng xuống được, nàng cảm thấy bản thân luôn phải lo lắng về việc này. Hay là cứ đi thăm “cặp đùi vàng” của nàng đi. Nếu hắn vẫn ổn thì nàng làm một con châu chấu nhỏ đậu trên thuyền hắn cũng sẽ ổn theo. Nỗi khổ khi phải chia ly với người thân, nàng không muốn trải qua một lần nào nữa. ... Hoài Thanh đang ra ngoài đổ xác thuốc, nhìn thấy ở phía xa có xe ngựa đang chạy về hướng này nêndừng chân nhìn sang. Có một nam tử mang mũ trùm đầu rất to bước xuống xe, còn có một người nhỏ và mảnh khảnh, đội mũche có tấm vải để che đi gương mặt. Hắn ta đến gần thì mới biết khi nói chuyện lại là âm thanh của nữ tử: “Là ta.” Hoài Thanh hốt hoảng: “Tứ cô nương?” Khương Nhiêu gật gật đầu. Đến thăm nam nhân bên ngoài sẽ làm thanh danh bị tổn hại rất nhiều, nhưng Khương Hữu Phúc đã làmlâu rồi. Vì vậy, Khương Nhiêu càng không sợ thanh danh bị ảnh hưởng. Rõ ràng nàng giữ thân trongsạch, nhưng vì bản thân là nữ tử nên không thể đây đến chỗ này chỗ kia, đúng là phiền phức. Cho nên làm nam nhân vẫn tiện hơn rất nhiều. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106884/10
Nàng thấy rõ thứ đồ trong tay Hoài Thanh, nhẹ nhàng cau mày: “Thuốc này...” “Chủ tử bị bệnh.” Sắc mặt Hoài Thanh có chút hổ thẹn: “Do nô tài sơ sẩy, ngày chuyển đến chủ tử đi ngủ sớm bất thườngnên ngày hôm sau bị sốt, mấy ngày sau cũng không khỏi.” Khương Nhiêu: Quả nhiên là cha lừa nàng. Nhưng nàng lại để ý đến ngày mà Hoài Thanh nói. Ngày Dung Đình dời phủ trùng hợp cũng là ngày Liễu thị viết rằng bị tấn công trong đêm. Hắn ngủ sớm mà còn bị bệnh, nam tử với thủ đoạn hung tàn mà lá thư kia nói đến không thể nào làhắn. Hoài Thanh nói: “Chủ tử bị bệnh, sợ bệnh lây cho người khác nên ở trong phủ nhiều ngày không gặpai, phiền cô nương đến chuyến này rồi.” Lúc Khương Nhiêu nhìn thấy thư của Liễu thị, mặc dù nàng đã tự nói với bản thân rằng Dung Đình củahôm nay đã khác với Dung Đình của sau này. Nhưng nàng luôn bất giác nghĩ đến cảnh tượng hắn giếtngười như ngoéo kia nên cũng khó chịu đôi chút. Nhưng khi nghe Hoài Thanh nói câu này thì lòng nàng bất giác thả lỏng. Đúng là Dung Đình đã khác. Hắn ở trong giấc mộng cũng từng bị bệnh. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106885/10
Khi bị bệnh, tính tình đã vốn ác liệt của hắn lại càng tăng lên gấp bội, hắn sẽ càng trói buộc nàng nhiềuhơn. Có lẽ hắn đã nhận ra nàng có ý định trốn tránh nên mới siết chặt lấy tay nàng, không hề buông lơi,không cho nàng rời đi nửa bước. Bóng tối ấy tựa như một chiếc xiềng xích không sao thoát được. Sao hắn có thể tốt bằng một nửa của hiện tại? “Ta không sao.” Khương Nhiêu nói với Hoài Thanh: “Ngươi hầu hạ hàng ngày cũng không nhiễmbệnh mà? Đi, đưa ta vào đi.” Nàng sợ Hoài Thanh còn cản nên lại nói thêm một câu: “Khỏi khuyên ta.” Hoài Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm. Những lời vừa nãy đều là Cửu Điện hạ dạy, nhưng Cửu Điện hạ cũng nói nếu Tứ cô nương có tới thìphải nghĩ cách để giữ nàng ấy ở lại. May là Tứ cô nương tốt bụng nên hắn còn chưa nói gì thì nàng đã chủ động ở lại. Khương Nhiêu đi thẳng vào trong, ánh mắt đảo quanh, đánh giá cây cỏ xung quanh. “Sao nơi này lại hiu quạnh như vậy?” Nàng còn nghĩ phủ đệ của trữ vương thì cũng phải trang trí xa hoa một chút. Hoài Thanh phía sau Khương Nhiêu, đáp: “Hoàng hậu nương nương nói chủ tử vẫn chưa đủ tuổi để mởphủ nên tiền lương và chi phí hằng tháng vẫn giống như lúc trong cung, sang năm sau sẽ nhiều hơnmột chút.” Khương Nhiêu hiểu rằng là bà ta không muốn đưa chứ gì. Nàng còn nghĩ rằng khi ra khỏi cung và phủ đệ riêng thì Dung Đình sống thoải mái hơn một chút. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106886/10
Nhưng bây giờ thì nàng lại thấy không khác gì mấy so với cuộc sống trong cung. Có điều khi có phủ đệ thì họ có thể tự bố trí phụ tá, tự nuôi quân, không bị kiểm soát mọi lúc như trướcđây nữa, từ từ thì mọi thứ sẽ tốt lên. Đi hết hành lang, góc sân tường đọng nước mưa, trong vũng nước có vài cái lá cây, khẽ khàng lay độngkhi có gió thổi qua. Chuyện này mang đến cảm giác thanh tịnh và cổ xưa như thiền viện của một lãotăng. Tầm mắt của Khương Nhiêu lượn một vòng rồi dừng lại khi nhìn thấy song cửa sổ. Dung Đình ở sau cửa sổ, không biết đã nhìn nàng bao lâu rồi, trên khuôn mặt là một nụ cười tươi rói. Nàng cũng không hiểu vì sao, rõ ràng nàng mặc một bộ đồ của nam, lần này nàng còn chịu tức ngực đểnhét một mớ vải ở bụng, hóa thành Khương Hữu Phúc mập mạp mà hắn biết. Nhưng trông hắn giốngnhư nhận ra nàng, đôi mắt dài hẹp và xếch lên kia tràn đầy ý cười, hơi cong cong. “Niên Niên.” Quả nhiên là hắn đã nhận ra nàng. “Sao ngươi lại nhận ra ta?” Khương Nhiêu lẩm bẩm, cởi nón xuống để lộ khuôn mặt. Nàng đứng dưới ánh mặt trời, mặc dù đang mặc nam trang nhưng trên mặt trong có lớp trang điểm,trên má có vệt ửng hồng tự nhiên. Một tiểu cô nương xinh xắn đáng yêu lại mặc một bộ nam trang màu xanh, nhìn chẳng ra làm sao,nhưng Dung Đình lại thấy đẹp. Điều này khiến hắn vô thức nghĩ đến dáng vẻ khi nàng mặc quần áo của hắn. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106887/10
“Tiếng bước chân.” Hắn nói. Khương Nhiêu thấy mặt hắn hơi đỏ nên nghĩ hắn bệnh, bèn đưa tay sờ trán hắn: “Ngươi bị phong hànhay nhiễm bệnh gì khác thế? Sao lâu như vậy vẫn chưa hết?” Dung Đình giả vờ ho một cái: “Không phải bệnh gì nghiêm trọng, là do ngày chuyển đến đây quá lạnhnên ta bị nhiễm lạnh.” Sau đó, Liễu thị vẫn luôn điều tra xem hắn là ai, rồi đến Khương Tứ gia cũng điều tra. Mặc dù hắn cóthể trốn thoát như không thèm ứng phó nên dứt khoát cáo bệnh không gặp người ngoài. Hắn lại nhắc đến “ngày chuyển đến”, Khương Nhiêu lại nghĩ đến chuyện Liễu thị bị tấn công. Mặc dùnàng biết chuyện này không liên quan đến Dung Đình nhưng nàng vẫn không nhịn được mà nhắc nhởhắn một câu. “Trước đây bá mẫu của ta có bị nhốt ở gần đây, có một đêm, tên trộm lẻn vào nhà nhưng không cướpcủa, cướp sắc mà chỉ muốn lấy mệnh khiến bà ta suýt mất mạng.” “Vậy sao?” Đôi mắt Dung Đình xuất hiện chút âm hiểm rồi nhanh chóng trở lại bình thường, nghiêng đầu, dáng vẻrất nghiêm túc nghe nàng nói. Khương Nhiêu dùng vài câu mô tả lại vài dòng thư của Liễu thị. Nàng nhìn về phía Dung Đình, nhìn bộ dáng gầy yếu này của hắn khiến nàng hơi lo lắng: “Ngươi cũngcẩn thận một chút, đừng để hắn ta để ý.” Hoài Thanh nghe Khương Nhiêu nói xong thì lòng hắn ta hơi sợ, nhưng nghĩ đến kết cục của Ti Ứngthì hắn ta cũng không sợ nữa. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106888/10
Bởi vì chỉ cần có chủ tử ở đây thì hắn ta không sợ. Nhưng ánh mắt của chủ tử hơi run rẩy. Đôi mắt màu hổ phách như mặt nước bị một viên đá rơi xuốngmà chấn động. Giống như không nhịn được sự sợ hãi trong lòng, thần sắc biến đổi: “Đáng sợ quá!” Hoài Thanh: “...” Hắn ta còn sợ hơn đấy! Có phải nàng nói nghe quá đáng sợ rồi không? Khương Nhiêu nói tiếp: “Có lẽ đó là kẻ thù của bá mẫunhà ta, ngươi đừng sợ, ta sẽ để hộ vệ lại để bảo vệ ngươi.” Dung Đình rũ mắt, ngoan ngoãn gật đầu “ừm” một tiếng. Khương Nhiêu không kiềm chế được tay của mình nên luôn muốn xoa đầu hắn. Hôm nay, nàng cứ luôn vô thức so sánh hắn với người trong mộng kia. Giấc mộng đó đã ám ảnh nàng rất lâu rồi, nó sắp trở thành khúc mắc trong lòng nàng. Lúc đầu, hắn muốn lấy mạng nàng nhưng không hiểu sao lại không giết nữa mà để bên người để tratấn. Nhưng nàng cũng đừng mong nghe được tin tức của gia đình, thậm chí nàng còn không nghe được bấtcứ động tĩnh nào từ bên ngoài. Nàng cứ sống trong sự kiềm chế đầy khó chịu nên trên gương mặt chưabao giờ xuất hiện nụ cười. Đôi khi nam nhân kia có lòng tốt thì mới nói một ít chuyện ở bên ngoài cho nàng biết. Hắn đối xử với nàng giống như nuôi một con chim. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.1106889/10
Thấy chú chim nhỏ buồn bã đến sắp chết thì từ bi mà chọc cho nó vui, dỗ dành để nó tiếp tục tồn tại,để tiếp tục mua vui cho hắn. Nhưng những chuyện mà hắn kể rất... Nhàm chán và khô khan. Người kể chuyện thì luôn có vẻ cao cao tại thượng, vẻ mặt lạnh như băng. Cho dù nàng không muốn nghe nhưng cũng không thể trốn. Bởi vì có thể sống là rất tốt rồi, sao có thểbắt bẻ này kia. Nàng chỉ đành ngoan ngoãn nghe, thỉnh thoảng cũng sẽ bật cười rồi nịnh nọt, chỉ nhưvậy mới có thể nhìn thấy thái độ vừa lòng trên mặt hắn. Nhưng cái người cứ lo được lo mất này lại là một thiếu niên vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời. Không hề giống với nam nhân âm hiểm và kỳ lạ trong mộng. Dường như nàng có thể phân biệt hai người này. Bởi vì đó chỉ là mộng, còn người trước mặt mới là hắn. 12/5/24, 8:23 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-98.11068810/10