Khương Nhiêu ban đầu có một chút hy vọng. Nàng đã theo Dung Đình ba năm, hai năm đầu rất sợ hắn, sau này lại thấy thương hại hắn. Đáng hận mà đáng thương.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Ba năm hai đêm giao thừa, Dung Đình luôn ở một mình. Khuôn mặt hắn chìm trong áo choàng, bầu trời đầy sao phản chiếu trong mắt hắn, ánh mắt lại trốngrỗng như không có gì. Giống như có được hết thảy, lại như không có gì. Đêm giao thừa thứ ba, Khương Nhiêu không còn tâm trí bận tâm đến xung quanh. Theo luật pháp Đại Chiêu, nàng là nô lệ chạy trốn, về lý đáng bị tử hình. Nhưng Dung Đình không giết nàng, lại muốn giết Bùi Tùng Ngữ. Thủ đoạn tàn nhẫn, là thứ hắn giỏi nhất. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcSeen 25131012/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108101/10
bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khi phủ Ninh An Bá gặp nạn, Bùi Tùng Ngữ cắt đứt quan hệ với Khương gia để bảo vệ bản thân, DungĐình kể lại cho Khương Nhiêu từng chút một. Trong Kim Lăng, người duy nhất nàng có thể dựa vào là Bùi Tùng Ngữ. Nàng từng nghĩ rằng đây là người đáng tin cậy, từng nghĩ vậy. Nhưng Dung Đình dần dần cắt đứt ý nghĩ muốn Bùi Tùng Ngữ giúp nàng trốn thoát, đi về phía bắc tìmphụ mẫu, cắt đứt sự tin tưởng của nàng vào Bùi Tùng Ngữ. Hắn còn lấy mạng Bùi Tùng Ngữ. Nhìn Khương Nhiêu khóc như mưa, lắc đầu nói rằng nàng sẽ không đi nữa, Dung Đình mỉm cườinhưng ngón tay lại nắm chặt, sức mạnh gần như muốn thấu xương. Nàng đã nói điều hắn muốn nghe, nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ. Nhưng lại không biết thiếu ở đâu. Cuối tháng sáu, chiến sự ở Tây Bắc căng thẳng. Hoàng đế bù nhìn như một nhà Nho tầm thường, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, đặt vào cảnh chiến sựchỉ là hạng người đoản mệnh. Hoàng đế lại gọi Dung Đình đến, cùng hắn bàn bạc, muốn hắn ra chiếntrường. Dung Đạm ngồi trên ngai vàng đã lâu, nảy sinh ý định khác, hắn không cam tâm làm con rối bị DungĐình điều khiển, trong đôi mắt hơi nheo lại, lộ ra sự tính toán chưa từng có: "Cửu đệ, Tây Bắc kia,ngoài đệ ra, không ai có thể thắng." Dung Đình cười nhạt, không nói gì.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108102/10
Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đất âm u, tuyết phủ trĩu cành mai. Mùa đông năm ngoái, trước giao thừa cũng có tuyết rơi. Lúc đó, Khương Nhiêu đã bớt sợ hắn đôi chút, nàng tìm được mấy cành hoa mai từ bên ngoài, cắt bỏcành khô, cắm vào bình hoa, đặt trên bệ cửa sổ. Màu sắc tươi sáng đó, không biết sao lại trở thành hi vọng của hắn. Khiến hắn nghĩ đến giao thừa nămsau, có chút cảm giác mình thực sự đang sống. Nhưng năm nay, đêm giao thừa, bệ cửa sổ không còn hoa mai, chỉ còn tuyết rơi, khi gió thổi qua thậttrống rỗng. Khương Nhiêu thấy hắn, lại như thỏ thấy sói mà trốn tránh. Dung Đạm có tâm tư gì, Dung Đình đều rõ ràng. Nếu không phải hắn chưa có căn cơ vững chắc, với thân thể tàn phế ngồi lên ngai vàng, không thểvững vàng nắm chính sự, hắn sẽ không đẩy Dung Đạm lên làm Hoàng đế. Giờ đây, Dung Đạm đã có ý định khác, vậy thì đã đến lúc hắn vứt bỏ quân cờ này. Chỉ là, chuyến đi Tây Bắc, không phải là điều bắt buộc. Nhưng Dung Đình im lặng một lúc, cuối cùng gật đầu: "Thần nguyện đi Tây Bắc." … Trận chiến ở Tây Bắc kéo dài nhiều tháng.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108103/10
Khi Dung Đình trở về phủ, trời đã nóng nực, tiếng ve kêu râm ran. Cùng lúc đó, trong hoàng thành,Dung Đạm mắc bệnh nặng. Dung Đình đến hoàng cung trước, sau đó mới về phủ. Hắn nhìn về phía bức tường phù điêu, như dự đoán, nhìn thấy bóng dáng Khương Nhiêu. Dung Đình về phủ, Khương Nhiêu phải đến nơi này đón hắn, đó là quy định hắn đặt ra cho KhươngNhiêu. Ánh mắt Dung Đình lướt qua khuôn mặt nàng, nhíu mày khó chịu. Hắn rời phủ nửa năm, nghĩ rằng nàng không thấy hắn, có thể tự chăm sóc bản thân béo lên một chút,sao lại trở thành bộ dạng nhợt nhạt như thế này. Hắn xoay xe lăn, đến trước mặt Khương Nhiêu, nàng cúi đầu, không dám thở mạnh. Cằm đột nhiên bị người ta nắm lấy. Dung Đình nâng cằm Khương Nhiêu, nhìn thật kỹ gương mặt của nàng. Ma ma đứng một bên vội nói: "Chủ tử, cô nương đang bị bệnh..." Dung Đình vốn đang bặm môi, bỗng nhiên cười rộ lên, vẻ mặt lại có vài phần trẻ con hồn nhiên củamột thiếu niên. Hắn lúc nào cũng vậy, tâm tư thâm trầm, vẻ ngoài lại đơn thuần hơn bất cứ ai. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108104/10
Tựa hồ không hiểu, hắn chân thành hỏi: "Ta mới chỉ ra ngoài đánh trận một hồi, nàng vì ta mà bị bệnhthành bộ dạng thế này?" Khương Nhiêu cúi đầu càng thấp. Lúc này tay Dung Đình chạm tới cổ nàng. Người ngoài chạm vào vạt áo hắn còn không được, vậy mà hắn lại thích chơi đùa tóc nàng trước mặtmọi người. Khiến lời đồn Khương Nhiêu là nha hoàn ấm giường của hắn trong phủ càng trở nên có cơ sở. Dung Đình nắm lấy chiếc cổ mảnh khảnh của Khương Nhiêu, động tác vừa dịu dàng lại vừa đa tình, ýcười trong giọng nói dần thu lại, trở nên lạnh lẽo: "Hay là... Nàng còn nhớ đến vị Bùi biểu ca của nàng,đau lòng?" Sắc mặt Khương Nhiêu trở nên khó coi vô cùng. Ý cười trên mặt hắn cũng theo đó biến mất, ngón tay vô thức siết chặt rồi lại bất ngờ buông tay. Muốn nàng đau, lại sợ nàng đau. Cơn giận không tên trong lòng, không thể xả ra, Dung Đình buông tay, quay đầu bỏ đi. Sau bức tường phù điêu, ma ma vẫn chưa đi. Bà ta nhìn Khương Nhiêu, vừa giận vừa xót, mấy năm ở bên nhau, từ lâu đã khiến bà ta xóa tan thànhkiến ban đầu với Khương Nhiêu, không nhịn được muốn khuyên nàng, dạy nàng cách để sống tốt hơn:"Ngươi nên nói vài lời hay, chủ tử thích ngươi như thế, sao ngươi lại không biết điều chủ tử muốn nghevà không muốn nghe?" 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108105/10
Khương Nhiêu lắc đầu. Làm sao có thể là thích chứ. Nếu thật sự là thích, sao lại giống như hiện tại, giẫm nát hy vọng và tôn nghiêm của nàng xuống bùnđất... Khương Nhiêu bệnh nặng, đến sức phản bác cũng không có. Dung Đình không lên tiếng, không ai dámgọi đại phu cho nàng. Khi đầu óc nàng mê man vì cơn sốt, có người nhẹ nhàng lay nàng. Khương Nhiêu mở mắt, trước mắt là một nữ đại phu mặc áo trắng, nàng nhíu mày, đại phu mở hòmthuốc, nói: "Cửu gia sai ta tới, vừa rồi ta đã bắt mạch cho cô nương, ngươi đây là tâm sự tích tụ tronglòng, lo lắng quá độ, cần phải điều trị một thời gian." Đại phu do Dung Đình sai tới... Khương Nhiêu không đoán được hắn nghĩ gì, bên cạnh, nữ đại phu viết xong đơn thuốc, đưa đến taynàng, bỗng ghé sát tai nàng, nói mấy câu. Đôi mắt mờ mịt của Khương Nhiêu bỗng sáng lên. "Biểu ca chưa chết?" Nữ du y như không hiểu vì sao nàng lại hỏi vậy, nhíu mày: "Bùi đại nhân vẫn khỏe mạnh." Dung Đình đang lừa nàng, vậy rốt cuộc hắn nghĩ gì, Khương Nhiêu càng thêm hồ đồ. Nàng nắm chặt đơn thuốc trong tay: "Thuốc này..." Nữ du y nói nhỏ: "Là thuốc giả chết, gần đây triều đình không yên, Vương gia tám phần là muốn làmphản, chờ hắn rời phủ quá ba ngày, ngươi liền uống thuốc này. Ta đợi nửa năm mới có cơ hội gặp12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108106/10
ngươi, ngươi chỉ có một lần này thôi, nhất định phải nắm lấy." … Tháng mười, Dung Đình bức cung làm phản. Khương Nhiêu uống thuốc giả chết. Khi Dung Đình trở về phủ, chỉ nhìn thấy "thi thể" lạnh băng của Khương Nhiêu. Dung Đình như phát điên, người khác đều nói Khương Nhiêu chết rồi, hắn không tin, ngày đêm khôngngủ canh giữ, cho đến khi kiệt sức, ngã xuống. Các triều thần đang chờ Dung Đình lên triều, sai người xông vào phủ Vương gia, ép buộc chônKhương Nhiêu ngoài ngoại thành. Nữ du y đào Khương Nhiêu lên, vẫn còn sợ hãi: "Biết Vương gia điên, không ngờ lại điên đến mứcnày, nếu không phải hắn có bệnh, không thể chống đỡ thêm vài ngày, e rằng thuốc hết hiệu lực sẽ lộ rasơ hở, may quá." Khương Nhiêu xoa ngực. Nàng xem như đã chết một lần, nhiều chuyện vẫn không thể nghĩ thông. Bùi Tùng Ngữ chưa chết... Phụ mẫu nàng cũng sống tốt ở trấn nhỏ phía tây bắc, vì sao Dung Đình luônlừa nàng. Nàng xoa lồng ngực đau đớn, thò đầu ra khỏi xe ngựa, nhìn Kinh thành ngày càng xa, có một cảm giáckhó chịu không nói thành lời. …12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108107/10
Người ở Kim Lăng đều bàn tán, vị Hoàng đế bị tàn phế đầu tiên của Đại Chiêu, máu lạnh và tàn bạo,lại là kẻ điên. Tin vào tà thuật, lùng sục đèn dẫn hồn trong truyền thuyết có thể dùng sinh mạng của người sống đổimạng cho người chết sống lại, ký kết khế ước dẫn hồn, gần như không ngủ không nghỉ mà canh giữngọn đèn dẫn hồn. Nhưng không ai biết, tân Đế từng là kẻ không tin vào thần Phật nhất. Khi còn nhỏ, trong lúc khốn khó nhất, hắn từng cầu xin thần linh nhưng chưa bao giờ nhận được hồiđáp, hắn liền cảm thấy những người cầu thần bái Phật đều là trò cười. Sau này gặp được người còn quýgiá hơn thần linh, lại mất đi người đó, hắn cam tâm tình nguyện trở thành trò cười. Tiếc rằng, vẫn không thể đổi lấy người hắn muốn trở lại. Năm đó, chút tình người ít ỏi còn sót lại của hắn trong những năm Khương Nhiêu còn sống cũng đãmất hết. Dung Đình ngồi trên ngôi vị Hoàng đế, lại qua ba năm. Khi có chiến sự, nhất định tự mình tham gia. Dù đôi chân bị tàn phế, hắn cũng không muốn như trước đây, chỉ ở trong trướng, bày mưu tính kế, luônđặt mình vào tình thế nguy hiểm nhất. Năm Nguyên Hy thứ bảy, hắn bị vây khốn trên núi tuyết. Dung Đình có cách thoát ra, nhưng không trốn. Đời này không còn gì thú vị, hắn không biết tại sao phải trốn chạy.12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108108/10
Như vậy cũng tốt, hắn có thể tự lừa mình dối người. Giả bộ như, tuyết rơi đầy người, hai bên cùng bạc đầu. Nhưng rốt cuộc chỉ là, khắc cốt tương tư, ta biết, người không hay. Vị trí của hắn trong cuộc đời nàng, e rằng chỉ như một trận tuyết, chỉ là khách qua đường. Dung Đình cười khổ, đến thời điểm này, hắn lại tỉnh táo, hắn để mặc tuyết rơi từng lớp, phủ lên biếnhắn thành người tuyết. Tuyết càng lúc càng lớn. Nghe nói trước khi chết, người ta sẽ gặp được người mình muốn gặp. Dung Đình không dám chớp mắt, hắn nhìn tuyết trắng trước mặt, nhìn con đường tuyết xa xăm truyềnđến tiếng chuông, có một bóng dáng mặc áo choàng đỏ, bị gió thổi tung, dừng bước lại ở vị trí rất xahắn, dừng một lúc, rồi mới đi về phía hắn. Đẹp quá, Dung Đình mơ màng nghĩ. Hắn có lẽ thật sự sắp chết nên mới thấy được người đã rời xa từ lâu, hắn vô thức, đưa tay về phía bónghình bước đến trước mặt, ánh mắt đau đớn và khát vọng. Dẫn hắn đi, đưa hắn đến kiếp sau. Hắn không sống tốt kiếp này, hắn muốn có kiếp sau. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.1108109/10
Bóng hình đó lại cúi xuống, tránh tay hắn, cởi áo choàng, khoác lên người hắn, rồi mới nắm lấy tayhắn. Khuôn mặt nhỏ nhắn không còn được áo choàng che khuất, trắng nõn thanh khiết, hơi thở ra thành mâykhói trong không khí. Khi da thịt chạm vào tay, hơi ấm làm Dung Đình sững lại. Hóa ra, không phải bóng hình hư ảo. 12/5/24, 8:49 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-220.11081010/10
Chiết Khương