Thập Thất Hoàng tử cũng không đi quá giới hạn ở trước mặt Chiêu Vũ Đế, cho nên cậu ta còn nóithêm một câu: “Nếu phụ hoàng không thưởng thì con sẽ tự mình tặng cho Cửu ca.” “Không cần.” Dung Đình nói: “Hiện nay, ở Nam Chương đang vào mùa lũ, mọi việc nên đơn giản,không nên phô trương.” Thập Thất Hoàng tử nghẹn lời.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Chẳng phải cậu ta chưa từng nghe tới lời đồn trong thư viện ngày xưa, thậm chí cậu ta còn có ý địnhthổi phồng nó nữa kìa. Nhưng hôm nay, trước những biểu hiện của Dung Đình trước mặt phụ hoàng, hắn đã tự động hoàn toànbác bỏ mọi tin đồn. Quả nhiên, Chiêu Vũ Đế cũng thấy rất hài lòng, ông ta hỏi Dung Đình: “Vậy con muốn được thưởnggì?” “Nhi thần không muốn những vật ngoài thân như vậy.” Dung Đình nói: “Nhi thần muốn được cho phép phân phủ, ra ngoài cung sống riêng.” … Theo lệ thường của hoàng tộc Đại Chiêu, các hoàng tử khi mười sáu tuổi sẽ được phân phủ, rời khỏihoàng thành và sống ở ngoài cung. Seen 25131012/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106841/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Cho đến khi lập Thái tử, các Hoàng tử khác sẽ rời Kim Lăng, mỗi người đến lãnh địa của mình để caiquản. Thập Thất Hoàng tử đã sững sờ. Mẫu hậu mới đây còn nói với cậu ta rằng, khi Dung Đình trở lại hoàng cung, phải tìm cách bắt lỗi hắn,giam cầm hắn trong cung, không bao giờ để hắn trở lại thư viện Bạch Lộ nữa. Nhưng nếu để Dung Đình phân phủ ra ngoài cung thì làm sao mẫu hậu có thể tìm cơ hội giam cầm hắntrong cung được nữa? Các tai mắt bố trí ngoài cung Thọ Hoài cũng sẽ trở nên vô dụng. Thập Thất Hoàng tử vội vàng ngăn cản: “Cửu ca chưa đến tuổi phân phủ ra ngoài cung mà.” Gia Hòa Hoàng hậu không có ở đây, cậu ta không biết phải đối phó thế nào nên đành ngập ngừng nói:“Cửu ca rời cung, mẫu hậu sẽ buồn lắm.” “Chân ta bị thương bệnh một năm, phải bỏ lỡ một năm học, ta tự biết việc học của mình đã sa sútnhiều. Cho nên ta muốn ra ngoài cung ở riêng, gần thư viện và các sư phụ hơn. Mẫu hậu hiểu đại thế,chắc chắn sẽ thông cảm cho ta.” Dung Đình liếc nhìn Thập Thất Hoàng tử, nói với giọng điềm đạm: “Hơn nữa, việc học của Thập Thấtđệ luôn khiến mẫu hậu lo lắng, ta thật sự không đành lòng ở bên cạnh mẫu hậu, để mẫu hậu thêm phiềnlòng. Ta không phải là đứa con bất hiếu, ta chỉ là muốn giúp mẫu hậu bớt những lo nghĩ mà thôi.” Thập Thất Hoàng tử không đấu lại sự sắc sảo của hắn, hơn nữa cậu ta nghe hắn châm chọc việc mìnhhọc hành kém cỏi thì không biết phải phản bác thế nào. Cậu ta siết chặt tay, trong lòng cảm thấy khóchịu. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106842/10
Đối với Chiêu Vũ Đế, việc hoàng tử mười lăm tuổi ra ngoài cung ở riêng và có phủ đệ của mình, tuyhiếm thấy nhưng cũng không phải là chưa từng có. Chiêu Vũ Đế chấp thuận yêu cầu của Dung Đình. … Toàn bộ những người có mặt tại trường săn đều đang bàn tán về trận đấu vừa rồi. Liễu Hòa Quang và Tạ Đồng Ngạn như trở thành những con chó rơi xuống nước, bị mọi người chếnhạo. Chỉ duy nhất một người không quan tâm đến những lời bàn tán đó, đôi lông mày của nàng nhíu chặt. Vừa rồi Khương Nhiêu đã chứng kiến cảnh Dung Đình bắn tên. Khi mọi người reo hò, chỉ có nàng là lo lắng. Lần trước khi Dung Đình cứu đệ đệ của nàng, vai của hắn đã bị lực đàn hồi của cung tên làm tổnthương, giờ nghĩ lại, lần đó cũng chỉ mới xảy ra từ nửa năm trước. Nếu lần này hắn lại bị thương thì sao? Sau khi Chiêu Vũ Đế rời khỏi trường săn, Khương Nhiêu đi về phía Dung Đình, nhưng mới đi đượcvài bước thì từ xa nàng đã thấy có một nữ tử chặn đường hắn. Nàng cảm thấy không vui mà nhíu mày khi nhận ra bóng lưng đó là Thẩm Tú Oánh. … 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106843/10
Thẩm Tú Oánh vốn đã lấy hết dũng khí để bắt chuyện với Dung Đình. Nhưng khi đối mặt với hắn,nàng ta nhớ lại kiếp trước hắn đã nhuốm máu biết bao người, nàng ta lại thấy hơi sợ hãi. Nhìn thấy Dung Đình khoác một chiếc ngoại sam lên người, nàng ta vô tình nhớ tới việc kiếp trướchắn chăm sóc Khương Nhiêu như thế nào. Thế là Thẩm Tú Oánh giả vờ mềm yếu nói: “Ta thấy lạnhquá.” “Chắn đường rồi.” Không phải là Dung Đình không hiểu tình ý*, mà là trong mắt hắn không có chút tình cảm nào, thậmchí ánh mắt hắn còn lạnh lẽo như lưỡi dao: “Tránh ra.” Thẩm Tú Oánh hận hắn muốn chết. Nếu không phải sau này hắn sẽ là Hoàng đế của Đại Chiêu, nàng ta hà tất phải lấy lòng kẻ tàn phế này. Nàng ta mỉm cười, lấy ra một chiếc khăn tay rồi ra vẻ rất chu đáo nói với Dung Đình: “Trán của chàngcó mồ hôi, cầm lấy cái này mà lau đi.” “Chắc Cửu Điện hạ đã mệt rồi.” Nàng thể hiện sự dịu dàng hết mức. Dung Đình không nhận, trên mặt hắn lộ rõ vẻ bực bội. “Trên mặt ngươi có cái gì kìa ngươi nên lau đi.” Thẩm Tú Oánh ngẩn ra, nàng ta sờ sờ mặt mình: “Có gì sao?” “Vẻ xấu xí.” Dung Đình nói xong thì rời đi một cách vô tình. Thẩm Tú Oánh đứng đờ ở tại chỗ, sắc mặt của nàng ta tái nhợt, cực kỳ khó coi. Nàng ta tức giận némchiếc khăn tay xuống đất.12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106844/10
Dung Đình đi đến trước mặt Khương Nhiêu. So với vẻ âm u mang đầy gai nhọn lúc nãy, hắn như biến thành người khác, trở nên ngoan ngoãn hơnhẳn. Hắn cụp mắt, trông có vẻ yếu ớt. Không biết tại sao, Khương Nhiêu thấy hắn không để ý tới Thẩm Tú Oánh, kẻ đã gây rắc rối cho nàngthì chút không vui trong lòng nàng cũng tan biến đi mất. Nhưng nàng thấy Dung Đình có vẻ không ổn thì lo lắng nhíu mày. Khương Nhiêu viết chữ vào lòngbàn tay hắn, hỏi: “Ngươi làm sao vậy?” Dung Đình lại nắm chặt tay nàng khi nàng vừa viết xong và định rút tay về. Hắn nắm lấy bàn tay ấm áp của nàng, ngước mắt lên, nói với vẻ đáng thương: “Ta thấy lạnh.” -------------------- [ Không Gian Song Song] Vào tháng chín, thời tiết vẫn còn vô cùng nóng nực nhưng hai trường học lại tổ chức hội thao giao lưu. Trên sân bóng rổ, có một bóng dáng gần như thu hút mọi ánh nhìn của khán giả. Chỉ còn lại hai phút cuối cùng của trận đấu. Điểm số bị áp đảo hoàn toàn với tỉ số 38:10.12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106845/10
Thắng thua đã rõ ràng, nhưng tất cả vẫn dán mắt vào chàng trai mặc chiếc áo bóng rổ đỏ trên sân. Một phút cuối cùng của trận đấu, tỉ số là 41:10. Ở ba mươi giây cuối cùng, tỉ số là 44:10. Cú úp rổ cuối cùng của chàng trai cùng với chiến thắng đã làm bùng nổ khán đài, Trường Trung học số1 đã thắng!!! Các cô gái thi nhau hét lên, Liễu Hòa Quang và Tạ Đồng Ngạn từ sân đi ra nhưng không mấy hài lòng:“Chẳng qua là gặp may thôi.” Dung Đình chơi bóng xong, thậm chí anh còn không thèm nhìn điểm số, như thể thắng thua chẳng liênquan gì đến anh vậy. Dung Đình nhặt lấy chiếc áo đồng phục treo trên lan can rồi đi về phía ít người. Học sinh của Trường Trung học số 2 nhìn bóng lưng của anh, tranh thủ hỏi: “Đó là ai vậy?” Liễu Hòa Quang và Tạ Đồng Ngạn chộp lấy cơ hội: “Đó là con nuôi của nhà họ Dung, được nhận nuôitừ lúc tám tuổi. Các cậu đừng tưởng cậu ta là người tốt, nghe nói đầu năm học, khi lớp thu tiền quỹ lớp,tiền suýt nữa bị mất, đó còn không phải nói là cậu ta ăn cắp sao…” “Chính cậu ta đã ăn cắp đấy.” “Nói linh ta linh tinh cái gì thế hả?” Mỗi người bị gõ một cái vào đầu, khi bọn họ quay đầu lại thì thấy lớp trưởng của họ. Hai người bọn họ lập tức rụt cổ lại. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106846/10
Nhìn từ dưới lên với góc nhìn xấu xí kinh khủng thế này mà khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo của cô gáiấy vẫn đẹp như búp bê 3D vậy. Khương Nhiêu cầm hai lon nước khoáng gõ mạnh lên đầu họ. “Lần trước tiền thu xong là do bí thư đoàn cầm về nhà rồi quên mang trả lại, không liên quan gì đếncậu ấy cả.” “Vừa rồi trường mình ghi được 44 điểm, 36 điểm là do cậu ấy ghi, không có cậu ấy thì chúng ta đãthua rồi. Còn các cậu thì có tác dụng gì chứ?” Khương Nhiêu cầm hai lon nước khoáng, lắc lư chúng trước mặt đầy mồ hôi của họ, nhưng cuối cùngcô lại cất đi: “Nước này tôi không cho các cậu đâu, ai bảo các cậu phỉ báng người khác, tôi sẽ để lạicho công thần.” Khương Nhiêu ngẩng đầu, cô đang tìm kiếm bóng dáng của Dung Đình. Ở góc tây nam của sân bóng rổ, cô thấy bóng dáng cô độc của chàng trai ấy đang tựa vào tường. Dường như anh cũng đang nhìn về phía này, nhưng ngay lập tức quay đi. Trong bóng râm, tuy đường nét bên mặt của anh rất đẹp nhưng không phải kiểu nhu nhược nữ tính. Khi vừa chuyển vào lớp 10, ngay lúc Khương Nhiêu vừa bước vào lớp học, cô đã nhìn thấy anh đầutiên. Anh ngồi một mình ở góc cuối lớp, nằm ngủ trên bàn, nghiêng đầu để lộ một nửa gương mặt. Lúc đó, cô đã thấy anh rất đẹp rồi. Một năm trôi qua, giờ cô vẫn thấy anh thật đẹp.12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106847/10
Cho dù anh có đang đứng ở bất kỳ đâu thì cô cũng có cảm giác như anh đang chụp tấm poster treotường vậy. Trên đó thể nào cũng sẽ có gắn tag kiểu gì đó như là: #Bạn học sinh học siêu giỏi nhưng lại lạnh lùng# #Bạn học sinh vừa cao về chỉ số thông minh vừa cao cả chỉ số nhan sắc# #Quý ông mặc đồng phục# #Nam thần học đường#. Chỉ là trên người anh thường xuất hiện vết bầm và vết thương, lại có thói quen đến muộn về sớm. Hơnnữa, mỗi lần thi đều không thấy mặt, tính cách khác người khiến anh trông chẳng giống học sinh ngoangì cả. Khương Nhiêu ôm hai chai nước khoáng đi về phía anh, nhưng bước chân cô bỗng dừng lại. Có người đã đến trước mặt anh nhanh hơn cô. * Thẩm Tú Oánh giơ một chai nước khoáng đưa cho Dung Đình, cô ta tỏ vẻ hơi e thẹn: “Cho cậu chainước này, chắc là cậu mệt và khát lắm.” Dung Đình lạnh lùng nhìn cô ta nhưng không nhận lấy. Thẩm Tú Oánh siết chặt chai nước khoáng: “Vậy cậu có thể mở nắp giúp tôi không? Tôi khát nướcnhưng tay tôi yêu quá nên không mở nắp được.” Dung Đình không thể chịu nổi cô ta nữa: “Đi thẳng 500 mét rẽ trái, nước ở hồ trung tâm của trường đủcho cô uống no đấy.” 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106848/10
Mặt Thẩm Tú Oánh tối sầm, cô ta tức giận bỏ đi. Khương Nhiêu thấy anh có vẻ không vui nên cũng không muốn lại gần quấy rầy. Anh đã thắng trận mà còn không vui. Đúng là kẻ kỳ quái, cô lẩm bẩm. Nhưng nhìn bóng lưng tức giận bỏ đi của Thẩm Tú Oánh, cô lại thấy tâm trạng khá hơn. Cô và anh ngồi cùng bàn nửa năm mới nói chuyện, giờ đã hơn một năm mới coi như thân thiết hơnchút. Nếu người khác dễ dàng tiếp cận anh thì cô lại thấy là bản thân mình có vấn đề mất. Bạn cùng bàn của cô vẫy tay với cô nên Khương Nhiêu bèn chạy đến. “Lớp trưởng.” Giọng anh có vẻ trầm thấp và mệt mỏi. Anh cúi đầu xuống, với chiều cao chênh lệch này, khoảng cách giữa anh và cô gái nhỏ nhắn thấp hơnanh một cái đầu càng gần hơn. Hình như anh rất mệt mỏi: “Tôi mệt quá.” “Với lại cũng khát nữa.” Khương Nhiêu lập tức đưa chai nước khoáng trong tay ra. “Cổ tay tôi cũng đau lắm.”12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.1106849/10
Nghe có vẻ rất yếu ớt nhưng nghĩ đến số điểm anh vừa lập công thì Khương Nhiêu lại mở nắp chainước khoáng giúp anh. Dung Đình bỗng đưa tay, anh rút chai nước cam đang để trong túi áo khoác đồng phục của cô. Nói đúng hơn, đó là một chai nước cam mà cô đã uống mất, giờ trong chai chỉ còn một nửa. “Ơ kìa? Cậu không thích đồ ngọt mà?” “Tôi bị hạ đường huyết.” “Nhưng mà chai nước này…” Khương Nhiêu nhíu mày: “Ngọt lắm đấy.” Hơn nữa… Cô đã uống rồi. “Ừ.” Dung Đình đã uống mấy ngụm lớn từ chỗ miệng chai, đôi mắt sâu thẳm của anh vẫn nhìn chằm chằmcô, yết hầu chuyển động. “Ngọt thật đấy.” Anh nói. 12/5/24, 8:21 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-94.11068410/10
Chiết Khương