Chiết Khương

Chương 213

Dung Đình ngước mắt nhìn Khương Nhiêu. Hắn đã quen là người hay che giấu, cho dù nói dối thì ánh mắt vẫn trong vắt lạnh nhạt, khiến người tanhìn không ra suy nghĩ trong lòng hắn, ở trước mặt Khương Nhiêu là dịu dàng thật lòng, ngón taychạm giữa trán Khương Nhiêu không rời, bụng ngón tay miết qua miết lại: "Công công truyền tin sairồi, long thể của phụ hoàng bình an không có việc gì, không cần bận tâm." "Đi Giang Châu đi." Giọng hắn êm dịu, từ từ thả mồi câu: "Rừng lá phong ở Giang Châu nở rộ rực rỡ,đẹp lắm đấy."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Khương Nhiêu nhớ rõ những lời hắn nói sáng nay lúc ra khỏi phủ, nàng cau mày, hoang mang hỏi:"Chàng đưa ta đi ư?" Dung Đình gật đầu, động tác hơi cứng nhắc. Bên ngoài sắc trời âm u, ánh sáng dần dần bị đêm tối nuốt chửng, tiếng gió xuyên qua mái nhà congcong, thổi cánh cửa sổ đóng lại. Tiếng gió gào thét, nghe càng lạnh thêm. Khương Nhiêu tựa vào lồng ngực Dung Đình, nàng ngồi ở trong lòng hắn, cả người lọt thỏm. Khương Nhiêu cảm thấy trong lời nói của hắn đang cố giấu gì đó để lừa mình, nhưng lại bị vẻ mặt dịudàng của hắn mê hoặc, không phân biệt rõ được câu nào hắn nói là thật, câu nào là giả. Nàng cúi đầusuy nghĩ nửa ngày, nghĩ thế nào cũng thấy có vấn đề: "Ta muốn vào cung gặp tiểu di một lần." Seen 25131012/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108031/7
Long thể Hoàng đế suy yếu hay chuyển biến tốt, tiểu di sẽ không lừa nàng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Dung Đình chiều theo ý nàng. Tần Vân còn đang ăn chay niệm phật, trong cung Thấu Tương, mùi phật hương len lỏi khắp phòng. Bà ấy quỳ gối trên bồ đoàn, Khương Nhiêu đi về phía bà ấy, Tần Vân quay đầu, nụ cười kia khiếnKhương Nhiêu nhìn mà ngẩn người, cũng cười theo bà ấy. Tần Vân đã nhiều ngày không đoái hoài đến trang điểm, mặt mộc bây giờ còn đẹp hơn lúc trang điểmtrước đây, thời gian như quay trở lại thời điểm bà ấy chưa xuất giá. Hồn nhiên rạng rỡ, chỉ yêu bảnthân mình, không cần phải ngày ngày nghĩ cách lấy lòng nam nhân như thế nào. Khương Nhiêu vừa đến, Tần Vân lập tức đứng lên, nhẹ nhàng duỗi chân tay, ngồi lên trên giường mỹnhân và hỏi: "Nghe nói hôm qua bệ hạ triệu kiến Tề Vương à?" Khương Nhiêu gật đầu. Tần Vân: "Hắn có nói với con về tình trạng của bệ hạ như thế nào không?" Khương Nhiêu choáng váng một lúc: "Tiểu di cũng không biết ạ?" Tần Vân thở dài: "Không nghe được tiếng gió nào từ điện Dưỡng Tâm, Lý Nhân công công chỉ nói qualoa dăm ba câu thân thể bệ hạ rất tốt, cũng không nhiều lời dư thừa, tám phần là được bệ hạ dặn." Tính tình Chiêu Vũ Đế như thế nào, Tần Vân đã sớm hiểu thấu. Ông ta tự xưng là thâm tình với bà ấy, nếu bệnh tốt lên, chắc chắn báo cho bà ấy biết đầu tiên.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108032/7
Bề ngoài ông ta đối với bà ấy như là thật lòng thật dạ, chẳng qua là vì bà ấy học theo bộ dáng ông tathích mà săn đón lấy lòng, nếu để ông ta biết được trong lòng bà ấy suy nghĩ gì, chỉ sợ có mười cái đầucũng không đủ để chém. Cũng may trong lòng bà ấy nghĩ gì, chỉ cần không nói ra sẽ không có chuyện rơi đầu. Những năm đầukhi bà ấy mới nhập cung, nếm trải trăm cay nghìn đắng bởi sự chần chừ của nam nhân đó gây nên, chodù sau này có chiếm được sủng ái thật, nhưng trong lòng bà ấy đã sớm nguội lạnh. Con người DungKỳ này, đáng giá để bà ấy ăn chay niệm phật cả ngày vì ông ta, nhưng không đáng giá để bà ấy đáp lạibằng một tấm chân tình. Mặc dù lòng dạ bà ấy không sắt đá đến mức ngóng trông ông ta băng hà tạ thế, nhưng đến ngày ông tabăng hà, chỉ e trong lòng không hề bi thương. Bà ấy chỉ muốn biết tình hình của Chiêu Vũ Đế thế nàođể liệu đường sớm. Ăn chay niệm phật ban ngày, cũng coi như đáp lại tình ý của ông ta dành cho bà ấy. Vẻ mặt Tần Vân thản nhiên, nhìn về phía Khương Nhiêu: "Tề Vương thật sự chưa từng nói gì với consao?" Trên mặt bà ấy hiện rõ vẻ nghi ngờ: "Hay là hắn cũng được bệ hạ dặn, bảo con cùng gạt ta?" Khương Nhiêu lắc đầu: "Hôm qua chàng ấy vào cung trở về, nói với con long thể thánh thượng chuyểnbiến tốt, không có gì đáng ngại." Tần Vân càng cảm thấy kỳ quái, mày nhíu chặt. Khương Nhiêu cúi thấp đầu, ngay sau đó nói: "Con lạicảm thấy, chuyện có lẽ không phải như chàng ấy nói." Lấy mức độ quan tâm của Chiêu Vũ Đế đối với tiểu di của nàng, nếu ông ta hết bệnh, tất nhiên là sẽbáo cho tiểu di của nàng biết. Tại sao vẫn luôn che giấu. Quả nhiên là Dung Đình đang nói dối nàng.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108033/7
Hoàng đế băng hà là chuyện lớn, cho dù nàng có cách xa triều đình cũng biết thiệt hơn trong đó. Dung Đình bảo nàng đi Giang Châu, đây là không muốn để nàng liên lụy vào. Rời khỏi cung Thấu Tương, Khương Nhiêu nói với Minh Thược, phải tới phủ Ninh An Bá một chuyến. Lúc về Tề Vương phủ đã là chạng vạng. Khương Nhiêu đi đến ngoài thư phòng, thấy Dung Đình dựa vào giá bác cổ tùy tiện lật công văn, bèngõ cửa thư phòng. Dung Đình liếc mắt thấy nàng đến thì rất tự nhiên ném công văn lên trên giá bác cổ, dang hai tay vềphía nàng. Khương Nhiêu bước tới rồi sà vào lòng hắn, nàng run lên một cái, áp sát vào cơ thể ấm áp của hắn, cáilạnh vì đi trong gió ngoài đường nháy mắt vơi đi phần nào. Dung Đình cúi đầu nhìn nàng: "Về muộn thế, chỉ đi cung Thấu Tương thôi sao?" Khương Nhiêu thầm nghĩ chuyện hôm nay nàng trở về phủ Ninh An Bá một chuyến, chắc chắn hắn đãbiết được. Lúc nàng xuất phát ngoài sáng trong tối đều có hộ vệ đi theo, hắn muốn biết nàng đi đâu cũng chỉ cầnhỏi một câu. Nàng đã nói qua với hắn vài lần, nàng không muốn phiền hắn như vậy, nếu trong lòng hắn không yêntâm, tất cả mọi chuyện nàng đều có thể cho hắn biết, thế nhưng hắn vẫn cứ thích quanh co lòng vòng. Khương Nhiêu thở dài một hơi, lại muốn sửa thói quen có chuyện không nói thẳng của hắn: "Ta trở vềphủ Ninh An Bá một chuyến."12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108034/7
Dung Đình cúi đầu nhìn thấy nàng: "Muốn đi Giang Châu không?" Khương Nhiêu muốn vào cung, hắn biết nàng phải đi tìm hiểu tin tức, nhưng tình trạng bệnh của ChiêuVũ Đế vẫn luôn giấu diếm Vân Quý phi, tính toán của nàng có lẽ phải thất bại. Nhưng hắn không dám quá tự phụ, nhất là đối với nàng. Vẫn đợi đến khi Khương Nhiêu gật đầu "ừm" một tiếng, trái tim Dung Đình mới buông lỏng. Chịu đi Giang Châu là tốt rồi. Nếu đúng như lời Trương Viện chính, ba tháng mà phụ hoàng của hắn sắp không qua nổi này, chỉ sợtrong vài năm gần đây, chính là ba tháng không yên ổn nhất ở Kim Lăng. Thật ra hắn vẫn muốn nàng ở bên cạnh, cho dù cuối cùng hắn công thành danh toại, hay là thất bạithảm hại mất hết thanh danh, nàng đều ở bên hắn, cùng nhau trải qua, nhưng đến phút cuối lại khôngnỡ. Không nhìn được cảnh người khác bắt nàng phải nếm mùi đau khổ, tự hắn nhận là đủ, hà tất phảivậy? Dung Đình hạ mắt, cúi đầu nhìn Khương Nhiêu, nàng mặc đồ rất dày, trên áo choàng có một lớp lôngtrắng, khuôn mặt nhỏ nhắn chìm trong áo, nhìn qua cực kỳ giống một chú chim sẻ nhỏ tròn vo. Trongmắt Dung Đình đầy ý cười, nâng ngón tay khẽ gõ trán nàng: "Nhớ rõ nàng nợ ta một cái nút kết tươngtư." Cho dù tính toán của hắn có biến số, sắp thành lại bại, nút kết tương tư kia chỉ cần nàng không tặngđược, trong lòng sẽ day dứt mãi. Cũng coi như nhớ hắn cả đời. "Nhưng ta không đi." Khương Nhiêu đột nhiên mở miệng: "Ta ở lại Kim Lăng làm tua kiếm chochàng. Về phần Giang Châu bên kia, cha mẹ ta sẽ đi." 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108035/7
Hắn đã sắp xếp ổn thỏa, nếu ở Kim Lăng không yên ổn, bản thân nàng không sợ bị hắn liên lụy, nhưngnàng lo lắng phụ mẫu của nàng, để bọn họ đi Giang Châu là hợp lý nhất. "Ta còn bảo phụ thân chuẩn bị màu vẽ đỏ chu sa tốt nhất, đợi đến khi cuối mùa thu qua đi, ông ấymang theo bức tranh trở về, rừng lá phong ở Giang Châu là cảnh tượng như thế nào chúng ta đều cóthể thấy được." "Chỉ khổ cho Cẩn Hành, vừa mới thoát gông, được vài ngày tự do thì lại sắp bị cha ta quản thúc." Bỗng trong mắt nàng dậy ý cười, nàng kiễng chân lên, ôm lấy mặt Dung Đình: "Hơn nữa, cho dù rừnglá phong ở đó có lung linh rực rỡ đến đâu, sao có thể so được với nhan sắc của chàng?" “May là.” Dung Đình cụp mắt, cười nói: “May là ta sinh ra đã có dáng vẻ này.” Khương Nhiêu nghe hắn nói vậy thì thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không nghĩ ra được khôngđúng ở đâu, chỉ vô thức lắc đầu. Nàng bị thu hút bởi vẻ đẹp của hắn, nếu nói nàng không bị vẻ ngoài sắc sảo và tuấn tú này quyến rũ thìlà đang nói dối. Nhưng đồng ý cũng không hẳn, nàng thích hắn không chỉ vì ngoại hình. Nàng nhíu mày, vội vàng bảo: “Trước đây nhà ta xảy ra chuyện, chàng chưa từng bỏ chạy, vậy tại saolại cảm thấy ta sẽ bỏ chạy?” Dung Đình khẽ mỉm cười: “Nàng muốn ở lại thì cứ ở lại.” “Gần đây có rất nhiều việc chính sự, trong thư phòng vẫn còn nhiều công văn chưa đọc, ta phải đến thưphòng đây.” Giọng điệu hắn có hơi mệt mỏi, giơ tay chạm nhẹ vào má của Khương Nhiêu: “Sắp xếpcho nhạc phụ nhạc mẫu đến Giang Châu chắc nàng cũng mệt rồi. Nếu nàng mệt rồi thì nghỉ ngơi trướcđi.” 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108036/7
Dung Đình rời khỏi thư phòng trước, cảm giác mát lạnh trên má của Khương Nhiêu cũng theo đó biếnmất, nàng quay đầu theo động tác xoay người đi của hắn, bối rối nhìn bóng lưng hắn rời đi. Ban đầu nàng tưởng hắn sẽ cảm thấy vui khi nàng ở lại. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-213.1108037/7