Chiết Khương

Chương 212

Giọng của nàng rất nhỏ, chỉ có hai người bọn họ nghe được. Dung Đình kéo lấy nàng vào trong xe ngựa, rèm xe buông xuống, hắn cắn môi nàng một cái, lại lườibiếng tựa vào trên vai nàng, nói: "Con đường phía trước là tốt hay xấu, trong lòng ta cũng không nắmchắc được mười phần." Ý cười nơi đáy mắt hắn tản đi, giọng điệu đột nhiên trở nên sắc bén bá đạo: "Cho dù không nắm chắcđược mười phần, nàng cũng phải đi cùng ta."Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cho dù chết, hắn cũng sẽ không để cho nàng rời xa nửa bước. Hắn hít vào một hơi: "Ta vốn là nghĩ như vậy, nhưng bản thân nàng bằng lòng mới là tốt nhất." Hơn một nửa số thái y trong Thái y viện đều ở điện Dưỡng Tâm, hầu hạ trước long tháp. Lúc Dung Đình đến, trong đám người, một vị Viện chính họ Trương không ngẩng đầu, lại lặng lẽ dùngtay trái sửa sang ống tay áo bên phải. Khi Dung Đình tiếp nhận chén thuốc trên tay thái giám, thuận thế liếc mắt qua Trương Viện chính mộtcái. Trong khi Trương Viện chính sửa sang lại tay áo, ba ngón tay ở trên, hai ngón tay đặt ở trong lớp vảiống tay áo. Ba tháng.Seen 25131012/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108021/8
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Dung Đình chậm rãi quay đi. Trên giường, vẻ mặt Chiêu Vũ Đế xanh xao, mệt mỏi tang thương. Ngay cả sức để mở mắt ra ông ta cũng không có, chỉ trong vòng chưa đầy nửa năm đã nhanh chónggầy yếu, biến thành một chiếc lá khô tháng mười một cuối mùa thu, chỉ còn lại da bọc xương. Dung Đình thử thuốc, đưa thuốc cho thái giám nội thị bên cạnh. Hai cung nhân nâng Chiêu Vũ Đế trên giường dậy, đút thuốc, Chiêu Vũ Đế mở hé mắt, tiếng ho khôngngừng, Dung Đình ngoan ngoãn đợi ở một bên, nói: "Phụ hoàng, thuốc này nhi thần đã thử qua." Chiêu Vũ Đế bệnh nặng, trong cung ngoài cung liên tục có biến. Trước đó vài ngày có Hoàng tử đếnthăm bệnh, trộn thêm dược liệu không tốt cho bệnh vào trong thuốc, sau khi điều tra rõ bị truất tước vị.Chiêu Vũ Đế lạnh lòng, lòng nghi ngờ đối với mấy đứa con của chính mình quá nặng, đồ ăn thuốcthang và miệng, đều phải qua mấy lượt kiểm tra. Ông ta uống thuốc xong, muốn nói với Dung Đình một câu, lại không có chuyện gì để nói. Qua khuôn mặt của Dung Đình, ông ta còn không nhớ nổi lúc nhỏ hắn trông như thế nào, cùng lắm chỉcó thể thông qua khuôn mặt hắn, mơ hồ nhớ tới mẫu phi của hắn. Tính ra trong hai năm Dung Đình mới từ Nghiệp thành về cung kia, giữa ông ta và đứa con thứ chíncủa mình cũng chỉ có duyên gặp vài lần. Nếu không phải sau này những chuyện giao phó cho hắn,Dung Đình đều làm rất hợp ý ông ta, ông ta chắc chắn đã cho hắn một mảnh đất phong cách Kinhthành thật xa, qua loa đuổi đi rồi. Năm đó chuyện ngoài ý muốn trong lúc mẫu phi của Dung Đình sinh nở là Hoàng hậu gây nên, ông talại giao Dung Đình cho Hoàng hậu nuôi nấng, việc này hắn biết được từ trong miệng Lý Nhân, khôngcó mặt mũi nào đối diện.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108022/8
Sau khi Chiêu Vũ Đế nhiễm bệnh, tính tình trở nên thất thường, âm trầm khó đoán, nhớ tới chuyện khóchịu, hất cánh tay của thái giám đút thuốc cho ông ta ra một cái, người bệnh nặng, sức lực không đángkể, tuy nhiên chỉ thình lình như thế vẫn làm cho tiểu thái giám sợ tới mức run lên, chén thuốc đổ trênmặt đất. Vài giọt nước thuốc đắng chát bắn lên trên mũi giày của Dung Đình. Hắn đứng tại chỗ, không né không tránh, xoay người nhặt bát trên mặt đất lên, đưa cho thái giám nộithị đang sợ hãi run rẩy kia, giọng điệu bình thản: "Phụ hoàng triệu kiến nhi thần, không biết là vìchuyện gì?" Chiêu Vũ Đế phát hỏa xong, trong thân thể chỉ còn mệt mỏi, mệt mỏi đến cả người không có sức sống:"Thân thể này của trẫm này không thể lên triều được, từ mai, con dọn chỗ làm việc của mình đến điệnDưỡng Tâm điện, giúp trẫm xem xét công văn, xử lý công vụ." "Nhi thần sẽ giúp phụ hoàng phân ưu." "Còn nữa." Tinh thần Chiêu Vũ Đế tốt hơn phần nào, vừa ho vừa nói: "Tình trạng của trẫm hiện giờ,chớ nói cho Vân nhi." Dung Đình đáp lời "nhi thần đã rõ", lúc gần đi nghĩ đến những lời Chiêu Vũ Đế căn dặn hắn, khôngtiếng động nhếch môi cười lạnh. Năm đó Hoàng hậu hại mẫu thân hắn khó sinh bỏ mình, sau khi phụ hoàng biết được, không lấy mộtchút áy náy, không muốn thừa nhận lỗi lầm của mình, còn để cho Lý Nhân gạt hắn. Đáng tiếc phụ hoàng không biết, việc này vốn là hắn lệnh cho Lý Nhân truyền lời, hắn còn nhỏ tuổi đãhiểu được rất rõ ràng, hiện giờ ông ta bệnh đến lú lẫn, làm sao mà giấu được. Nhưng như vậy cũng không sao. Từng không chút nào để ý sống chết của hắn, nửa câu chỉ là hỏi cho có, mạng đã nằm gọn trong taycủa hắn rồi.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108023/8
Ra khỏi cung không lâu, Liêu Thu Bạch lén lút đến gặp Dung Đình. "Tìm người trong Thái y viện hỏi thăm, bệnh này của Hoàng thượng, thuốc thang chỉ là lừa gạt, chỉ sợkhông qua nổi mùa đông năm nay." Dung Đình cúi đầu uống trà: "Ba tháng." Tay Liêu Thu Bạch run lên, kinh sợ nói: "... Nhanh như vậy?" Trên mặt Dung Đình không có biểu cảm gì, sương trắng mờ mịt từ trong chén bốc lên, có vẻ im lặng. "Mấy tháng này, chỉ sợ sẽ không yên bình như vậy." Đầu lông mày Liêu Thu Bạch nhíu lại, giọng nóithấp xuống, nhìn chằm chằm Dung Đình, muốn nhìn ra tính toán của hắn. Dung Đình chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh. Trước nay hắn vui buồn đều không thể hiện ra mặt, khó có thể nhìn được. Liêu Thu Bạch từ bỏ việc tìm hiểu, nhìn thấy bội kiếm của Dung Đình dựng thẳng đứng bên cạnh ghế,trí nhớ của y cũng tốt, thuận miệng nói: "Lúc trước chưa từng thấy ngài treo vật trang trí gì lên kiếm,nút kết tương tư này quả là đẹp." Kết tương tư… Dung Đình liếc nhìn một cái, sau đó xoay kiếm để tua kiếm hướng về phía bên trái, chuôi kiếm che lại,ánh sáng cũng không lọt qua được. "Quả thật rất đẹp." Hắn nói. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108024/8
"Phu nhân ta tặng cho ta." Trong mắt hắn có thêm một chút cảm xúc, giọng điệu kia rõ ràng là đang khoe khoang, giống đứa trẻnói với người khác về món đồ chơi yêu thích của mình, vừa khoe vừa nắm thật chặt, sợ bị người kháccướp mất. Liêu Thu Bạch đi theo Dung Đình, lúc nhìn thấy hắn âm thầm đùa bỡn mấy Hoàng huynh Hoàng đệ cómẫu tộc hiển hách kia trong lòng bàn tay, trong lòng kính sợ cùng cảm xúc khó tả, cho dù tự xưng làtúc trí đa mưu, cũng không dám phỏng đoán tâm tư của Dung Đình quá nhiều. Y vội vã cáo từ. Dung Đình cầm kiếm dài ở trong tay, hắn nhìn tua kiếm treo ở đuôi kiếm, trăm ngàn sợi tơ đỏ kếtthành một nút thắt nhỏ bằng quả óc chó, gỡ xuống đặt ở trong lòng bàn tay rồi ngắm nghía. May vá nàng không rành, nhưng đan thắt đồ này nọ vậy mà lại rất khéo léo. Hắn thưởng thức nút kết tương tư một lúc, nhớ đến đồ vật mà mấy tháng trước Khương Nhiêu vừa thấyhắn đã lập tức hoảng hốt giấu nhẹm đi, trong mắt rung động, hắn cười nhẹ cầm nút kết tương tư kiađứng lên. Hắn hiểu ra sự khéo léo này của nàng là tới từ đâu. Mấy tháng qua chỉ sợ nàng đã làm đến mười mấy cái, chọn cái đẹp mắt nhất tặng hắn, tấm lòng củanàng, hắn thoáng nghĩ là có thể đoán được. Đáng tiếc nàng không đoán được tâm tư của hắn, chỉ cần là nàng tặng thì đều là thứ tốt. … Sắc trời âm u, trên trời đêm có mấy ngôi sao thưa thớt, gió đêm thổi làm cây đèn lưu ly dưới mái hiênđung đưa.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108025/8
Khương Nhiêu ghé vào bên cửa sổ, trên người khoác áo choàng chống lạnh, nàng trông ra con đườngbên ngoài xuyên qua ô cửa. Nàng nghĩ đến những lời trước khi rời phủ lúc ban ngày của Dung Đình, nụ cười thường hiện hữu trênkhuôn mặt nhỏ xinh không còn thấy đâu nữa, thoạt trông có vẻ thất thần. Không rời khỏi hắn vốn dĩ là chuyện nàng cam tâm tình nguyện, vậy mà hắn lại nói như hắn ép buộcnàng. Song cuối cùng thì hắn cũng không che giấu tâm tư với nàng nữa. Khương Nhiêu nheo mắt lại, trên mặt dường như có giọt mưa rơi xuống, có cảm giác mát lạnh. Nàng nâng mắt, Dung Đình rút ngón tay chạm vào gò má nàng lại. Hắn bước đi không tiếng động, mãi đến khi đến chạm vào hai má Khương Nhiêu, nàng mới phát hiệnhắn đã về. Dung Đình ngắm nghía nút kết tương tư cả chặng đường, tâm trạng rất tốt, trên mặt đong đầy ý cười.Trước mặt người khác hắn cũng cười, chính là kiểu luôn luôn tươi cười, ấm áp, cũng lạ thật, nhìn thấyKhương Nhiêu thì nụ cười kia hóa thật lòng, muốn cười từ tận trái tim. Bình thường hắn đã đẹp, dù làcười như thế nào cũng đều là đẹp. Khương Nhiêu thấy hắn cười, trong lòng lại vui mừng. Trong mơ nàng chưa bao giờ thấy hắn cười, từ trong xương cốt đều toát ra sự lạnh lùng và uy nghiêm. Dung Đình đưa tay ôm lấy eo của Khương Nhiêu, bế nàng lên, để nàng ngồi trên đùi hắn. Trên ngón tay giữa của hắn treo nút kết tương tư kia, đưa tới trước mắt Khương Nhiêu, dây treo màuđỏ buộc trên ngón tay thon dài rắn rỏi của hắn, tua rua buông xuống rơi vào lòng bàn tay, hắn nói:"Niên Niên làm cho ta một cái nữa được không?" 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108026/8
Khương Nhiêu còn đang đắm chìm trong suy nghĩ vừa rồi, thấy hắn hoàn toàn không nhắc tới, nàngcũng tạm thời không hỏi. Nhưng nghe yêu cầu của hắn, nàng bĩu môi, khẽ bảo: "Tham lam." Giọng nói của nàng hơi ý trách cứ, Dung Đình bật cười. Hắn cười rạng rỡ, cằm tựa phía trên ngực Giang Nhiêu hai tấc, nụ cười rung động như thấm qua xươngcốt, chạm tới trái tim nàng, khiến trái tim của nàng rung lên từng hồi. "Ta đối với Niên Niên lúc nào cũng có lòng tham." Khương Nhiêu sợ mình làm không tốt, đã tặng hắn một cái rồi, vậy cái tặng thêm kia, dù sao cũng phảiđẹp hơn cái trước. Nàng cúi đầu: "Vậy thì cho ta thêm thời gian nữa." "Mười ngày?" Giọng Khương Nhiêu nhỏ dần: "Một tháng." "Ba tháng đi." Khương Nhiêu kinh ngạc vì sự rộng lượng hào phóng bất thình lình này của hắn, Cánh tay Dung Đìnhđặt ở trên lưng nàng siết chặt thêm: "Cẩn Hành đã tới Giang Châu rồi, Niên Niên còn nhớ nhung đệấy?" Khương Nhiêu sợ run, hiểu sai ý: "Ta nhớ đệ ấy, lại càng nhớ chàng." Nàng nghĩ hắn còn đang ghen với đệ đệ.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108027/8
Trong mắt Dung Đình tuy có ý cười, nhưng lại than thở: "Cảnh rừng phong ở Giang Châu tháng chínđỏ như biển lửa, Niên Niên có muốn xem không?" Khương Nhiêu lúc này mới nhận ra có gì không đúng, quay đầu lại nhìn hắn: "Chàng muốn đưa ta điGiang Châu?" Còn xem rừng phong tháng chín… Vừa đi vừa về, cộng thêm thời gian dừng chân nghỉ ngơi, không íthơn ba tháng. Dung Đình cười cười, răng nanh nhọn hoắt, nhìn qua có chút trẻ con. Hắn nói: "Niên Niên muốn tặngđồ cho ta, đương nhiên ta phải đối xử với Niên Niên thật tốt." Hắn nhẹ giọng: "Để cho nhạc phụ và nhạc mẫu cùng nàng đi Giang Châu, xem lá phong xong rồi trởvề, đến lúc đó lại tặng nút kết tương tư cho ta." Khương Nhiêu mờ mịt sững sờ, sau một lúc lâu nàng khẽ hỏi: "Hôm nay chàng vào cung, bên phía phụhoàng xảy ra chuyện gì vậy?" Dung Đình thích Khương Nhiêu, thích tất cả của nàng, điều duy nhất không thích chính là có đôi khinàng thật sự không dễ lừa. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-212.1108028/8