Chiết Khương

Chương 214

Khương Nhiêu cau mày, đột nhiên đuổi theo Dung Đình, nắm lấy tay áo của hắn. “Dung Đình.” Hắn đi quá nhanh, nàng sợ không thể níu giữ được bước chân hắn bèn gọi tên hắn.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Dung Đình dừng lại, quay đầu nhìn nàng, hai mắt cong cong. Tên của hắn chỉ là hai chữ đơn giản, trênthế gian này cũng chỉ mình nàng mới được gọi, nghe hay hơn cả những lời âu yếm. Khương Nhiêunắm lấy tay áo của hắn: “Ta ở lại đây không liên quan gì đến ngoại hình của chàng.” “Cũng không liên quan gì đến những chuyện chàng đã làm cho ta.” Khi nhìn thấy nụ cười của Dung Đình nhạt dần, nàng biết tại sao hắn không vui. Nàng thở dài một hơi,lông mày vẫn chau lại, có hơi đau đầu mà nói rằng: “Có liên quan đến chính chàng.” “Chỉ liên quan đến chàng thôi.” “Giữa báo ơn và thích, ta còn có thể phân biệt được rõ ràng, nếu đổi lại là người khác, ta sẽ khôngthích, cũng sẽ không gả cho hắn, càng sẽ không ở lại.” Khương Nhiêu lắc tay áo của Dung Đình,ngước mắt lên nhìn hắn: “Chỉ cần chàng nói cho ta biết, có phải chàng... muốn ta ở lại hay không.” Dung Đình cụp mắt xuống, trầm mặc hồi lâu, Khương Nhiêu lại cười dịu dàng hòa trong giọng nói:“Ta biết, trong lòng chàng muốn nói có.” Hắn đã từng nói một lần, nàng vẫn còn nhớ lúc đó hắn rất nghiêm túc, không giống như đang đùa cợt. Seen 25131012/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108041/12
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu nắm lấy tay trái Dung Đình, nắm thật chặt: “Chàng muốn gì ta làm được thì đều sẽ chochàng.” Dù cho hắn có phần cố chấp và bảo thủ hơn người thường, nhưng lưỡi dao sắc bén gây tổn thươngchưa bao giờ hướng về phía nàng, ngược lại lại đâm bản thân mình đầy thương tích, giọng KhươngNhiêu dịu đi, nàng thở dài. Bản thân nàng là người lười suy nghĩ nhất, sao lại thích một người nhiều tâm sự hơn cả nói chuyện thếnày. Dung Đình giơ tay quệt mắt, khóe mắt có hơi cay: “Ta cũng muốn mang lại cho nàng tất cả những gìnàng mong muốn.” Hắn trầm giọng: “Phụ hoàng bệnh nặng, người trong Thái y viện báo tin cho ta, e rằng chỉ còn ba thángnữa thôi là đến đại hạn. Ba tháng sau, hoặc là ta nắm quyền, hoặc là sẽ trở thành tù nhân, chuyện thắnglàm vua thua làm giặc, không phải dễ dàng làm được.” Dù Khương Nhiêu đã đoán được phần nào, nhưng khi nghe tận tai Dung Đình nói về tình trạng sứckhỏe của Chiêu Vũ Đế, lòng vẫn không khỏi ngỡ ngàng. Chẳng trách hắn bảo nàng đi Giang Châu, còn bảo phụ mẫu nàng đi theo. Ở Giang Châu có người quen che chở, cách Kinh thành hơn một trăm dặm, nếu hắn xảy ra chuyện ởKinh thành, nàng vẫn có thể tự bảo vệ bản thân. Khá giống với những gì nàng đoán. Khương Nhiêu: “Ta đã sớm đoán được.” 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108042/12
“Ta muốn phụ mẫu bình an, ta cũng muốn ở bên cạnh chàng, ở lại Kim Lăng là việc ta muốn làm,chàng đừng ngăn cản ta. Hơn nữa...” Trước đây Khương Nhiêu thấy nhức đầu với tính tình thích buôngthả của đệ đệ, hôm nay mới nhận ra hắn nói một đằng nghĩ một nẻo cũng khiến người ta nhức đầukhông kém: “Chàng cũng đừng suy đoán quá nhiều, đoán tới đoán lui... Nếu chàng không hỏi ta thì làmsao biết mình có đoán đúng hay không?” Nàng dang rộng vòng tay về phía Dung Đình, Dung Đình cũng làm theo động tác của nàng, nhẹ nhàngcúi xuống ôm lấy nàng. Có những người, dù cả tiếng thở của họ thôi cũng sẽ khiến trong lòng ta cảm thấy vui vẻ. Những gì Khương Nhiêu muốn nói đều nói cả rồi, hắn cũng nghe hết rồi, hắn mỉm cười, tảng đá nặngtrong lòng cũng buông xuống. Nàng mang vẻ trách móc, vén tay áo lên, véo Dung Đình một cái: “Ít nhất lần này vẫn cho ta lựa chọn,không giống lần trước, bỏ thuốc mê để ta ngất xỉu, làm ta uổng phí hết một ngày.” Dung Đình vốn dĩ đang tì cằm lên vai Khương Nhiêu, nghiêng đầu nhìn nàng nói chuyện, khi nàngnhắc lại chuyện cũ hắn liền quay mặt đi, nhìn ra ngoài giả vờ như không nghe thấy, có vẻ hơi giận dỗi. … Giờ Mão, cung nữ mang cháo trắng đến cung Cẩm Tú, đặt hộp thức ăn xuống rồi vội vàng rời đi, GiaHòa Hoàng hậu nở nụ cười rạng rỡ, đuổi theo hỏi: “Đừng vội đi, bổn cung muốn hỏi thăm sức khỏecủa Hoàng thượng?” Cung nữ trả lời với giọng điệu không mấy vui vẻ, cúi đầu nói: “Chuyện mà nương nương không biết,làm sao nô tỳ biết được?” Gia Hòa Hoàng hậu vẫn giữ giọng điệu vui vẻ: “Có tin tức gì... về Uyên Nhi của bổn cung không?” Cung nữ giờ đây ngay cả nói chuyện cũng không muốn. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108043/12
Sắc mặt của Gia Hòa Hoàng hậu đột nhiên thay đổi. Bà ta phất tay áo hất văng hộp thức ăn trên bàn xuống, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Cho chút mặt mũi đãkhông phân biệt được ai là chủ ai là tớ rồi sao?” Không nói thì thôi, nói bóng nói gió làm cái gì? Bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Các ngươi đi tìm Tề Vương đến đây, bổn cung là mẫu phi của hắn.” “Bổn cung dạy hắn làm những chuyện tiểu nhân khiến mẫu tử li tán khi nào vậy, đi tìm hắn tới đây!” Hai cung nữ dọn dẹp hộp thức ăn bị đánh đổ, nhưng lại phớt lờ lời mắng chửi của Gia Hòa Hoàng hậu. Sau khi ra ngoài, cung nữ vừa nãy đáp lời Hoàng hậu nhìn vào cái bóng của bà ta in trên cửa sổ, khinhkhỉnh nói: “Thật nực cười, còn tưởng mình là chủ tử ư.” Nàng ấy khinh thường nhìn về phía cung nữ khác: “Lúc đầu chẳng phải bà ta hại Trương Tiệp dư,khiến người ta mẫu tử phân li sao, bây giờ chính là nhân quả báo ứng, bà ta còn không chịu nổi, ngàynào cũng mong ngóng Thập Thất Hoàng tử trở về... E là, Thập Thất Hoàng tử không về được nữa.” Gia Hòa Hoàng hậu nghe tiếng trò chuyện của hai cung nữ bên cửa sổ, bà ta rùng mình một cái, chiếcchén trong tay rơi xuống đất. Ngay cả cung nữ đưa cơm cũng biết chuyện năm xưa là do bà ta hại chết sinh mẫu của Dung Đình, e làcả hoàng cung này đều đã biết cả rồi. Vậy thì danh tiếng của bà ta... Phụ thân không cứu được bà ta, cũng chẳng trông mong được nhi tử... Cung nữ đi rồi, Gia Hoà Hoàng hậu ngơ ngác như bộ xương khô không nhúc nhích.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108044/12
Bà ta chỉ ngồi ở đó suốt cả ngày. Sắc trời dần tối, cung nữ tới mang bữa tối cho Gia Hòa Hoàng hậu, thứ đựng trong chiếc khay hìnhvuông đó là cơm thừa canh cặn đã nguội lạnh. Cung nữ do dự một lúc, tiếng đẩy cửa vang lên ken két. Cung Cẩm Tú, nơi từng lộng lẫy huy hoàng, bày biện trang trí tinh xảo, xa hoa tột cùng, giờ đây hoangvắng tiêu điều, chỉ có bụi bặm và gió thu làm bạn. Tiểu cung nữ bước vào, nhưng không nhìn thấy Gia Hòa Hoàng hậu. Nàng ta tìm kiếm một lúc lâu vẫn không thấy người, vội vàng chạy ra ngoài nói: “Nương nương mấttích rồi.” Hoàng cung náo loạn suốt một đêm. Khi bình minh dần ló dạng, cuối cùng cũng có người phát hiện ra Gia Hòa Hoàng hậu đã rơi xuốngmột cái giếng khô trong lãnh cung, được vớt lên cùng Gia Hòa Hoàng hậu còn có một bộ xương khô –chính là lão nô tỳ thân cận bên cạnh Hoàng hậu lúc đầu, Quý ma ma. Hoàng hậu bị gãy hai chân, lại ở cùng một nơi với bộ xương của người đã từng bị bà ta hại chết oan.Khi được vớt lên, bà ta choáng váng, trong cơn mê sảng liên tục lẩm bẩm rằng có người đã đưa bà đếnđó, nhưng thấy không ai tin mình mình lại hét lên như điên, lời nói thay đổi, bà ta nói Uyên Nhi của bàta sẽ đăng cơ kế thừa ngai vàng. Sau khi bà ta làm Thái hậu thậm chí là Thái Hoàng Thái hậu thì dùcho mọi người có nói gì bà ta cũng đều không nghe lọt tai. … Khương Nhiêu chỉ mơ thấy một lần bên cạnh Hoàng hậu có một lão ma ma mà bà ta tin tưởng, sau khivề kinh thì chưa từng gặp mặt, không biết Quý ma ma là ai. Nghe nói Hoàng hậu sẩy chân rơi xuốnggiếng tình cờ va phải thi thể của Quý ma ma, cả người nổi gai ốc, nàng lại muốn biết nguyên nhân cáichết của Quý ma ma, thử dò hỏi vài lần nhưng chuyện đã xảy ra nhiều năm trước nên rất khó tra rõ.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108045/12
Dung Đình thì quá bận, nàng không muốn làm phiền hắn nên cũng không hỏi hắn. Tần Vân chẳng có gì ngạc nhiên với chuyện này: “Trong cung có người bỏ mạng là chuyện thườngtình, phần lớn là do con người gây ra. Ta nói tại sao lúc đó lão ma ma mưu mô xảo quyệt bên cạnhHoàng hậu lại đột nhiên cáo lão hồi hương, chắc chắn là làm việc không thuận lợi nên bị Hoàng hậudiệt khẩu.” Khương Nhiêu cúi đầu suy tư, cảm thấy cũng có lý vài phần. Tần Vân luôn nhìn về phía ngoài cung Thấu Tương, Khương Nhiêu hỏi bà ấy: “Có phải là tiểu di đangnghĩ đến thánh thượng không ạ?” Tần Vân cười nói: “Chỉ nghĩ đến dự định trước đây thôi.” Nàng thì thầm vào tai Khương Nhiêu: “Lúc mới vào cung, ta rất oán hận thánh thượng. Lúc đó ta đangnghĩ, nếu một ngày nào đó ngài ấy có thể thật sự thích ta thì tốt quá, không phải ta thích ngài ấy, chỉ làmuốn cho ngài ấy biết khi ngài ấy động lòng thì ta chẳng có tình cảm gì với ngài ấy cả.” “Nhưng ta nghĩ đến Tần gia của mình, nên không dám trút giận giùm bản thân. Vốn tưởng giấu ngài ấycả đời, nhưng dạo gần đây lại muốn dành thời gian đi gặp ngài ấy một lần nữa.” Tần Vân gõ lên mặt bàn: “Con đã nghe nói đến chuyện của Trương Tiệp dư đó rồi à? E là Thánhthượng vẫn luôn biết chuyện Hoàng hậu hại chết bà ta, nhưng không biết trong lòng ngài ấy muốn giữthể diện của bậc minh quân hay là có dự tính khác mà không muốn trừng phạt. Ngài ấy bạc tình vớingười khác như vậy, ta đối xử với ngài ấy bạc bẽo một chút, nghe ra lại giống như là điều ta nên làm.” Khương Nhiêu cảm thấy đây là một khoản nợ khó đòi, nàng không thể tưởng tượng ra được, vẻ mặtkhó xử. Tần Vân thương nàng, vuốt ve đầu nàng rồi cười nói: “Chuyện này ta tự mình suy xét, conkhông cần xen vào.” Khương Nhiêu đang suy nghĩ về chuyện khác. Nếu vị vua cuối cùng kế vị là Dung Đình thì sẽ có cách đưa tiểu di của nàng ra khỏi cung.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108046/12
Bằng một trực giác kỳ lạ nào đó, khiến nàng mỉm cười ngọt ngào: “Sau khi mớ hỗn loạn này qua đi,tiểu di sẽ có thể sống một cuộc sống bình yên.” Tần Vân cười khổ như chấp nhận số mệnh của mình: “Vậy thì tốt rồi.” Lúc này Minh Thược đi vào, khẽ gõ nhẹ lên cửa, nói với Khương Nhiêu đã đến lúc về phủ. Tần Vân cười nói: “Mỗi lần con tới chỗ của ta, nha đầu này của con đều rất tận tâm thúc giục con hồiphủ, cũng không biết là ai dặn dò.” Minh Thược cúi đầu: “Nương nương chê cười rồi, tình hình hiện tại, phu nhân không nên đi lại nhiềutrong thành, sợ sẽ có chuyện đột ngột không hay.” “Ai nói thế?” “Tề Vương Điện hạ...” Tần Vân cười càng thêm rạng rỡ: “Sợ xảy ra biến cố thì chi bằng dọn vào cung Thấu Tương của ta ở,chẳng phải tốt hơn sao?" Minh Thược lắp bắp không biết trả lời thế nào, Khương Nhiêu vỗ vai nàng ấy, nói với Tần Vân: “Tiểudi đừng nói đùa nữa, mấy tháng nay mọi chuyện đều là chuyện nghiêm túc.” Tần Vân xua tay nói: “Con trước trở về đi, hôm nay ta thật sự không giữ được con ở đây, đêm nay taphải nghĩ cách đến điện Dưỡng Tâm xem một chút, cũng coi như giải quyết mối tâm sự.” … Chiếc kiệu dừng lại ở cửa cung, Khương Nhiêu mới nhìn thấy Dung Đình đang chờ nàng ở ngoài cửa. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108047/12
Khương Nhiêu đi tới nói: “Chàng bận công vụ, sao còn rảnh rỗi đến đón ta về?” “Nàng cũng là đại sự.” Dung Đình dùng móc bạc vén màn xe ngựa lên, đỡ nàng bước lên, thấy nàngnghiêng đầu nhìn mình như muốn cứng rắn khuyên ngăn, hắn cười nhạt: “Lúc nào cũng phải cẩn trọng,nàng không thể trách ta đa nghi.” Hành động đánh đòn phủ đầu của hắn khiến Khương Nhiêu lập tức cạn lời, đành bước vào xe ngựa. Sau đó Dung Đình cũng bước vào. “Nếu sau này, chàng thật sự làm Hoàng đế, liệu có cách nào để tiểu di của ta xuất cung không?” Dung Đình im lặng suy nghĩ một lúc, chỉ nói: “Không khó.” Hắn nheo mắt nhìn nàng: “Tại sao nàng chưa bao giờ hỏi ta về chuyện... Tam cung lục viện?” Khương Nhiêu nói: “Chàng đâu có biết.” “Ta cũng không biết.” Trước khi thích hắn, nàng chưa bao giờ nghĩ sẽ gả đi. Thấy hắn nheo mắt nhìn mình, nàng vô thức cũng nheo mắt theo: “Chẳng lẽ, chàng đang hỏi trước xemcó thể có tam cung lục viện hay không?" Dung Đình cười nói: “Không có.” Khương Nhiêu bỗng nhiên có chút hứng thú: “Nếu đại thần Thượng thư xin ý chỉ thì sao?” 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108048/12
Dung Đình búng trán nàng một cái: “Nếu chuyện nhỏ nhặt như vậy mà ta cũng không thể tự mìnhquyết định thì địa vị Hoàng đế đối với ta có ích lợi gì.” Khương Nhiêu đưa tay lên che trán, cũng không phải nàng đau, chỉ là muốn xoa chỗ bị búng: “Vậychàng còn phải hỏi ta.” Dung Đình không nói nữa. Hắn sợ nàng sẽ dễ dàng đẩy hắn đến bên cạnh người khác, sợ nàng vô tâm với hắn, bất cứ lúc nào cũngcó thể vứt bỏ. Vào mùa thu và mùa đông, trời tối sớm và chẳng mấy chốc trời tối đến mức tưởng như không còn ánhsáng ban ngày nữa. Khương Nhiêu nghĩ Dung Đình mấy ngày nay vất vả, sớm đã bảo nha hoàn đun sẵn nước nóng, nàngnhìn vào đồng hồ nước, tính toán thời gian, muốn đi thư phòng tìm Dung Đình, tình cờ nhìn thấy hắnvội vàng bước ra khỏi thư phòng. Nhìn thấy nàng tới, Dung Đình nói: “Trong cung có tin tức khẩn cấp, ta cần phải vào cung.” Khương Nhiêu gật đầu, bước sang một bên, Dung Đình đi ra ngoài vài bước, sau đó đột nhiên quayngười lại ôm lấy Khương Nhiêu, thủ thỉ vào tai nàng: “Niên Niên, đợi ta quay về.” Khương Nhiêu vốn không lo nhưng câu nói của hắn lại khiến nàng lo lắng. Đợi một hai canh giờ,Dung Đình vẫn không thấy về, nàng ngủ cũng không ngon giấc, đợi đến tiếng trống báo canh, sau khitrời sáng, nàng đi cùng nha hoàn và hộ vệ đến gần hoàng thành để dò hỏi tin tức. Tình cờ gặp được Hoài Thanh đang vội vã trở về ở ngõ Ô Y. Hóa ra giờ Tý đêm qua, Chiêu Vũ Đế đã băng hà. Ông ta để lại di chiếu, Tề Vương có chiến công hiển hách, trau dồi văn chương, có thể trở thành một vịquân chủ, kế thừa ngai vàng.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.1108049/12
Lúc này, Dung Đình e rằng đang bận rộn cùng với những người từ Khâm thiên giám lo liệu việc nhậpliệm, an táng và đưa tang. Khương Nhiêu lo lắng suốt cả đêm cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm. Nàng từng lo lắng vì những giấc mơ báo trước tương lai mà số phận của nàng và Dung Đình sẽ thayđổi. Trong mơ, nàng phải chịu khổ nạn, nhưng cuối cùng hắn lại nắm giữ quyền lực. Vì nàng có thểthay đổi vận mệnh của mình, liệu cũng có thể thay đổi vận mệnh của hắn. Nàng lo lắng về những điềubí ẩn không thể nhìn thấy trong giấc mơ, càng nghĩ về nó, cảm giác lo lắng như mắc kẹt trong bế tắccàng tăng. May mắn thay, những giấc mơ của nàng đều mang lại chuyện tốt. Khương Nhiêu không thể vào cung nên trở về phủ. Cả đêm nàng không ngủ nên khó chịu đựng thêm được nữa, đến lúc hoàng hôn, nàng ngủ quên trênchiếc giường mỹ nhân. Khi nàng tỉnh dậy, bên ngoài là bầu trời đầy sao, trên trán nàng lấm tấm mồ hôi, vội vàng gọi nha hoànđến hỏi: “Điện hạ đã hồi phủ chưa?” Thái độ của nha hoàn cung kính hơn trước: “Nửa canh giờ trước ngài ấy đã về rồi, nhìn thấy phu nhânđang ngủ nên đắp cho phu nhân một chiếc chăn mỏng rồi đi vào thư phòng.” Khương Nhiêu vén chiếc chăn bông đang đắp trên người xuống, vội vàng chạy đến thư phòng, nhìnthấy Dung Đình đang gục mặt ngủ trên bàn làm việc trong thư phòng, nàng lập tức bước khẽ. Thấy môi hắn khẽ mỉm cười, Khương Nhiêu tưởng hắn đã tỉnh, nàng định lên tiếng, nhưng nhìn kỹ lạimới nhận ra không phải. Chỉ là chiếc bàn này trông có vẻ hơi lạnh, Khương Nhiêu khẽ nhấc đầu Dung Đình lên và trải tay mìnhxuống dưới.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.11080410/12
Dung Đình đang nằm mơ. Trong mơ, tháng ba xuân sắc nồng nàn, cỏ xanh chim hót, đâu đâu cũng có cảnh đẹp. Người hắn thích đang đứng giữa muôn hoa khoe sắc, nàng chạy vội về phía hắn, ánh sáng rực rỡ ômtrọn lấy người nàng, đẹp đến mức không thể tả được. Rồi đột nhiên hắn tỉnh dậy. Hắn cụp mắt xuống rồi lại ngước lên, bắt gặp Khương Nhiêu. Khương Nhiêu nhẹ nhàng gọi hắn: “Dung Đình.” Dung Đình vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, khẽ nheo mắt nhìn Khương Nhiêu, giọng nói trầm thấp vẫn cònthấm mệt mỏi: “Ừm.” Cuối cùng hắn đã cố gắng đạt được quyền lực mà hắn mong muốn. Nhưng dù hắn đã tận mắt nhìn thấydi chiếu, nghe tin Hoàng hậu tự vẫn trong cung, hắn cũng không cảm thấy vui mừng chút nào. Chỉ cảm thấy nhàm chán. Thậm chí còn không thể so sánh được với giấc mơ với nàng vừa rồi. Khương Nhiêu rút tay lại, cười nhạt hỏi: “Vừa rồi ta nhìn thấy chàng cười, chàng mơ thấy gì thế?” Dung Đình mỉm cười nắm lấy tay nàng, nghiêng đầu tựa vào, nhìn nàng nói: “Một giấc mơ đẹp.” Nếu nó liên quan đến nàng thì hết thảy đều là mộng đẹp.12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.11080411/12
Là mộng đẹp. 12/5/24, 8:48 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-214.11080412/12