Chiết Khương

Chương 204

Dù khi đó trong lòng nàng nghĩ gì, thì giờ đây Khương Nhiêu cũng không hề nhắc đến nữa lời. Chuyện cũ như gió mây, tâm tình sớm đã đổi thay. Nàng lại là người không bao giờ thích để bụng chuyện cũ, càng không thích nói những chuyện mìnhtừng nghĩ nhưng chưa làm được, nàng chỉ coi chuyện về đèn dẫn hồn mà nàng đọc được từ Đại điểnBảo Lạc như một trò cười, kể cho Dung Đình nghe để giải khuây.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đèn dẫn hồn, Dung Đình lặng lẽ nhẩm lại ba chữ này trong lòng. Trong lòng bỗng có một nỗi buồn khó tả. Dù hắn chưa từng đọc Đại điển Bảo Lạc, nhưng lại rất quen thuộc với ba chữ này. Hắn nhìn người thiếu nữ đang ở trước mắt, chỉ cảm thấy một cơn lạnh lẽo lan tỏa khắp tứ chi, giọngnói có phần hơi khàn đi: "Cũng không hẳn là giả." Hắn nhìn người trước mắt, khẽ đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, rồi siết chặt vào lòng bàn tay. Bàn tay Khương Nhiêu nho nhỏ, năm ngón tay thon dài trắng nõn, nắm trong tay hắn thật vừa vặn, độấm trong lòng bàn tay nàng truyền đến tay hắn, khiến tim hắn nóng dần, sự bất an trong lòng cũng tanbiến. . . . . . .Seen 25131012/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107941/8
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đã vào thu, Dung Đình ngày càng bận rộn nhiều hơn. Tội danh trợ giúp Thập Thất Hoàng tử đào tẩu của Từ Quốc trượng là thứ không thể tránh khỏi, vàongày Thập Thất Hoàng tử rời kinh đã bị cấm quân nghe theo lệnh Dung Đình tóm lại. Rơi vào cảnh ngục tù, đương nhiên Thập Thất hoàng tử cũng đã mất khả năng đối phó với Dung Đình,mà nơi ẩn náu của hai trăm tử sĩ mà hắn ta nuôi dưỡng cũng bị phát hiện, cả chuyện Dung Đình bị ámsát và bị bắn đến trọng thương trong cuộc săn bắn nhiều năm trước cũng bị lôi ra. Những chuyện như nhận hối lộ, âm thầm kết bè kết đảng, cũng bị lôi ra hết. Chiêu Vũ Đế hạ chỉ, tịch thu gia sản. Vũ Đế nhân từ, cho Thập Thất Hoàng tử giữ lại vạn lượng để nuôi dưỡng gia đình trong phủ, toàn bộtài sản châu báu còn lại, đều được đưa vào quốc khố. Từ gia hoàn toàn sụp đổ. Quan viên triều đình có liên quan đến Từ gia cũng không ngoại lệ, đều bị liên lụy. Mà bọn họ cũng dần dần cũng hiểu được tác phong của Dung Đình. Nhìn bề ngoài Dung Đình có vẻ cao quý nho nhã, nhưng bên trong lại hiểm ác, am hiểu nhất chính lànghệ thuật cân bằng. Những thủ đoạn này của hắn sử dụng tài tình, khiến người khác không thể tìm ra lỗi sai, không có lấynửa điểm để chê, thậm chí không thể không nói là không quang minh lỗi lạc. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107942/8
Nhưng nhìn kết cục của Từ gia... kiểu triệt hạ không chút khoan nhượng này, rõ ràng cũng được xem làmột chuyện nham hiểm độc ác. Năm thứ hai mươi bảy Chiêu Vũ Đế tại vị, suốt một năm ông ta bệnh tật triền miên không khỏi, cũngcó những lúc thân thể khá hơn, sẽ thượng triều họp triều thần, nhưng phải tới ít nhất phân nửa trongtháng, ông ta đều phải nghỉ ngơi trong cung. So với sự cần mẫn trước đây của ông ta, năm mắc phảibệnh tật này, số ngày ông ta xuất hiện ít đi rất nhiều. Khi Chiêu Vũ Đế không xuất hiện, mọi việc lớn nhỏ trong triều, hầu như đều do Cửu nhi tử nhỏ tuổicủa ông ta xử lý. Từ trước đến nay, triều đình luôn không chỉ có một thế lực, có người tuân phục tôn sùng, thì cũng cókẻ chống đối. Chiêu Vũ Đế đông con cái, ngoài Dung Đình, vẫn có những kẻ khác cũng đang nhòmngó ngôi vị. Khương Nhiêu xa rời triều đình, mây gió triều đình biến hóa khôn lường, nhưng cũng cách nàng rất xa,tuy nàng có lòng giúp Dung Đình lo liệu tốt cho các phu nhân quan gia, nhưng hắn lại hiếm khi gọinàng ra ngoài xã giao. Khương Nhiêu vốn không thích những chốn có vẻ bề ngoài hòa thuận, nhưng trong lòng lại đầy rẫytoan tính riêng, Dung Đình không cần nàng phải như thế, mà Khương Nhiêu cũng hiểu rõ rằng, đểnàng đi giao thiệp cũng chỉ là thêu hoa trên gấm, không thêm cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục,nên nàng cũng vui vẻ tự tại, dồn tâm trí vào những việc mình thích. Mấy cửa tiệm bên bờ sông Tần Hoài do nàng quản lý, đã được Khương Hành Chu tặng làm của hồimôn cho Khương Nhiêu. Trong của hồi môn của Khương Nhiêu đã có đủ vàng và ngân phiếu để nàng có thể tiêu xài cả đời,nhưng tiền bạc thì chẳng bao giờ là đủ cả, Khương Nhiêu đã quản lý tốt mấy cửa tiệm của mình, nhưngthỉnh thoảng vẫn còn suy nghĩ đến việc mua thêm vài cửa tiệm nữa, xong sẽ thuê người quản lý chúng. Nói là không tham gia vào chuyện xã giao với các phu nhân thế gia ở Kim Lăng, nhưng thực tế, nhữngnơi cần phải làm quen, Khương Nhiêu chưa bao giờ bỏ sót. Với những người không quá thân thiết, mối quan hệ xã giao chỉ đơn giản là vì lợi ích, nếu cho đủ lợiích, bề ngoài sẽ càng hoà hợp. Khương Nhiêu hiểu rõ điều này, sinh thần của phu nhân nhà nào, nhà12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107943/8
nào có hài tử, quà tặng từ nàng không bao giờ thiếu, hơn nữa còn luôn phù hợp, mặc dù nàng khôngthiếu tiền, nhưng cũng có nhiều chỗ cần phải chi tiêu. Khi nàng đang bấm bàn tính, Dung Đình lại lười biếng dựa vào cửa sổ xem công văn. Khi xem công văn, hắn không bao giờ cố ý tránh né Khương Nhiêu, còn đặt một chiếc bàn nhỏ trongthư phòng cho nàng dùng, mà Khương Nhiêu sẽ ngồi ở chiếc bàn đó tính toán sổ sách. Khương Nhiêu không bao giờ lên tiếng, ngược lại là Dung Đình, khi xem công văn mỏi mệt rồi, hắn sẽngẩng đầu nhìn nàng, nàng càng tập trung, hắn càng muốn chọc phá, ghen tị với cuốn sổ sách đến mứcvô lý, sẽ gọi nhỏ tên của Khương Nhiêu, để nàng nhìn hắn một cái. Khương Nhiêu vốn dĩ rất ngoan, khi nghe thấy tiếng gọi của hắn thì lập tức ngẩng đầu lên nhìn, ánhmắt chăm chú nhìn hắn, một tay vẫn cầm sổ sách, tay kia thì đặt trên bàn tính. Vừa tính xong một consố, nàng sợ lát nữa quên mất, nên miệng vẫn cứ lẩm bẩm về con số đó, rồi nàng lại đặt sổ sách xuống,tìm bút son để ghi lại con số, động tác lúng ta lúng túng. Khi tính toán đến mức choáng váng đầu óc, Khương Nhiêu thường có thói quen dừng lại xoa trán, tócmai mềm mại xõa xuống trán sẽ bị vò rối lên, trông vừa ngốc nghếch lại ngây thơ khôn tả. Dung Đình thích phá đám, hơn nữa còn không cảm thấy áy náy tí nào, hắn trời sinh có một vẻ ngoàiquyến rũ, khi làm nũng khoe mẽ cũng không hề mâu thuẫn, nhưng bên trong lại đầy ác ý, không baogiờ hối hận về bất cứ việc gì. Hắn chỉ sợ rằng Khương Nhiêu nhìn thấu bản chất của mình, sẽ chánghét hắn. Khi phá đám việc tính toán của Khương Nhiêu, buổi tối Dung Đình sẽ lén lấy sổ sách củanàng, kiểm tra lại từ đầu đến cuối giúp nàng. Nếu vì sự phiền nhiễu của hắn mà có sai sót, tiểu cô nương có thể sẽ thầm trách móc trong lòng mấtthôi. Dù chỉ là thầm trách, dù chỉ là một chút, chỉ cần là trách móc hắn thì một chút cũng không được. Hắn muốn nàng hoàn toàn tin tưởng và dựa dẫm vào mình. Cuối tháng mười một, Hỗ phu nhân thấy Hỗ Đường đã không chịu đựng được nữa, cuối cùng đã từ bỏý định tìm hôn sự cho nữ nhi, đồng ý để Hỗ Đường đi Bắc Cương, tìm Hỗ Tướng quân đang trấn giữ12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107944/8
biên cương. Mặc dù Khương Nhiêu có chút không nỡ, nhưng cũng không muốn vì mình mà ngăn cản Hỗ Đườngđến Bắc Cương, nơi mà nàng ấy luôn mong muốn được đặt chân tới, nàng không nói nữa lời ngăn cản,mà chỉ dành thời gian suy nghĩ xem nên tặng gì cho Hỗ Đường. Hỗ Đường khác với các cô nương khác, không thích son phấn, nàng cũng không nghĩ ra món quà gìtốt, nên đành đơn giản tặng nàng ấy một xấp ngân phiếu. Nàng có nhiều kinh nghiệm đi đường, tục ngữ đã nói nhà nghèo đường giàu, khi ra ngoài, tiền bạc nhấtđịnh phải dư dả. Dù vậy hành trang cũng cần phải đầy đủ, còn phải đề phòng sơn tặc, của cải không thể lộ ra ngoài,không thể nào mang theo một hòm vàng bạc châu báu đi khắp nơi, thứ mà sáng loáng viết lên mặtmình mấy chữ “đến cướp ta đi”. Trên đường vẫn nên cẩn thận, khiêm tốn thì hơn, mang theo ngânphiếu dễ giấu trong người, không bị phát hiện, không lộ ra của cải, cầu mong an ổn. Thấy tiền sáng mắt là điểm chung của đa số người, Hỗ Đường cũng không ngoại lệ, nàng ấy nhận lấyngân phiếu mà Khương Nhiêu đưa cho, không chút khách khí, cười tươi rói đến mức không thấy mắtđâu, nói đảm bảo rằng năm sau nàng ấy sẽ trở về. Khương Nhiêu nghĩ rằng, nếu Hỗ Đường ở Bắc Cương, tìm được một phu quân tốt, không trở về cũngkhông sao. Nghe Hỗ Đường kể với nàng về nam tử Kim Lăng, những người văn nhã, tuấn tú, luôn bịnàng ấy châm biếm, có lẽ trong quân doanh Bắc Cương có người nàng ấy thích cũng không chừng. Thời tiết càng ngày càng lạnh. Năm nay tuyết rơi muộn, Đông chí, mấy mùa tiểu hàn* đều đã qua, tuyết đầu mùa vẫn chưa đến. *Tiểu hàn (tiết) (vào ngày 5, 6 hoặc 7 tháng giêng) Đến khi thời gian chuyển sang tháng chạp, mới ấm áp được vài ngày, thì đã có trận tuyết đầu tiên. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107945/8
Như bù đắp cho cả mùa đông trống trải, tuyết rơi dữ dội, chỉ nửa ngày mà đã phủ trắng thành KimLăng, cảnh tượng tuyết lớn mùa đông trắng xóa hiện ra. Khương Nhiêu theo lệ cũ, sau tiết Lạp Bát thì gọi nha hoàn bày quán phát cháo trước cửa Vương phủ,mà nàng cũng không có việc gì làm, nên thường đứng trước quán nhìn vài lần. Năm nay thu hoạch tốt, người đến lấy cháo gạo không nhiều, Khương Nhiêu chuẩn bị ba trăm gánhgạo, định phát hết trong một ngày, không ngờ bày hai ngày rồi mà vẫn còn hơn trăm gánh. Dự tính nếu không đủ sẽ lấy thêm từ tiệm lương thực, hiện giờ còn thừa, nên nàng đã quyết định đemđi quyên góp, không muốn giữ lại. Nhìn sắc trời sắp đến hoàng hôn, nàng gọi Minh Thược lại nói vàicâu, bảo nàng ấy chuẩn bị lương thực đem đến miếu Tam Thanh. Lúc này lại có vài người đến, Khương Nhiêu bèn nói với Minh Thược: “Đợi chút, chờ khi trên đườngkhông còn ai rồi hãy mang đi.” Minh Thước gật đầu: "Dạ, nô tỳ đi múc cháo cho mọi người trước." Khương Nhiêu theo sau Minh Thược, đi tới giúp một tay nhưng rồi lại chú ý tới một người trong hàngngũ. Đó là một cô nương đứng trong hàng người lấy cháo. Tóc dài, xõa sau lưng, bị gió thổi rối tung, xõa hai bên, đội một chiếc mũ che nửa mặt, đầu cúi thấp,như không muốn ai nhìn rõ mặt mình. Khương Nhiêu đoán rằng có lẽ dung mạo nàng ta đã bị hủy, ngại gặp người khác, sợ người khác xúcphạm mình nên quay đi ngay, không nhìn mặt người đó nữa. Đến khi cô nương đó đến gần, tay đang đưa túi gạo của Khương Nhiêu hơi rụt lại một chút. Trông hơi quen thuộc.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107946/8
Không phải kiểu quen biết khiến nàng cảm thấy vui vẻ khi tiếp xúc, mà hình dáng như liên quan đếnngười mà nàng đề phòng và ghét bỏ trong trí nhớ. Mùi hương hoa quế. Khương Nhiêu ngửi thấy trong không khí mùi hương hoa quế quen thuộc, cảm giác quen thuộc càngtrở nên rõ ràng hơn. Khi phụ thân nàng gặp chuyện, nàng đã va vào người nha hoàn có mùi hương ngọc lan nồng đậm, hơnnữa mùi hương đó còn vương lên người nàng. Nàng thích phát cháo cho dân chúng, nhưng không muốn bản thân bị bắt nạt vô cớ, sau khi gia đìnhthoát khỏi nguy hiểm, nàng đã theo dấu hương ngọc lan, muốn tìm rõ nha hoàn đã vào nàng là nhahoàn của nhà nào. Biết là Thẩm Tước hãm hại phụ thân mình, Khương Nhiêu lập tức thuận tiện điều tra cả Thẩm TúOánh. Chủ tiệm hương liệu trong Kinh thành nói, Thẩm Nhị tiểu thư say mê hương liệu, mỗi khi trong tiệmcó hàng mới, nhất định không thể thiếu phần của nàng ta, nếu không chắc chắn nàng ta sẽ đến làmloạn. Hương ngọc lan là loại hương liệu của những năm trước, năm đó đã không còn thịnh hành, có lẽ đãđược nàng ta tiện tay đưa cho hạ nhân cũng không chừng. Khương Nhiêu nghe tin này từ chủ khách điếm rồi cũng không điều tra thêm ai khác. Dù sao người hãm hại phụ thân nàng là Thẩm Tước, lòng nàng đã gần như chắc chắn, mà người va vàonàng, chính là nha hoàn Thẩm gia. Gió bắc kèm theo tuyết rơi, tiếng gió vù vù thổi khiến mặt người buốt giá. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107947/8
Khương Nhiêu đứng trước bàn đầy ắp túi gạo, nhìn nửa khuôn mặt lộ ra dưới vành mũ của đối phương,giống hệt với hình ảnh Thẩm Tú Oánh trong ký ức của nàng, cả người lạnh toát. Thẩm Nhị tiểu thư, không phải đã bị thiêu chết trong đám cháy rồi sao? Khương Nhiêu hoảng sợ, túi gạo trong tay vốn định đưa ra lại “bộp” một tiếng rơi xuống đất. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-204.1107948/8