Chiết Khương

Chương 203

Từ nhỏ Khương Nhiêu đã thích những màu sắc tươi sáng, dù là y phục và vải vóc hay đồ chơi, nàngđều muốn có cái đẹp nhất. Con diều cũng vậy. Tất cả diều trong tiệm diều đều không có màu sắc và hình dáng đẹp bằng diều cá chép của nàng, nhưngdù nó có đẹp đến đâu thì Khương Nhiêu đã nhìn thấy quá nhiều thứ đẹp, nên con diều bị gió thổi baythì nàng cũng không đến mức nhớ mãi không quên.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhưng lần này tỉnh dậy, nàng nhớ rõ hình dáng của con diều trong giấc mơ. Nàng vừa nói xong, Dung Đình lập tức im lặng. Hắn đã nhặt được một con diều, một con diều cá chép nửa đỏ nửa xanh. Hắn nghĩ đó là đồ chơi củaHoàng tử hoặc Công chúa nào đó trong cung, hắn định giả vờ không thấy và bỏ đi, nhưng sau một lúcdo dự, hắn trèo lên cây và lấy nó xuống. Đó là thứ mà hắn chưa bao giờ có được, hắn chỉ nhìn thấy những người khác chơi từ xa. Lúc đó, hắn không hề ghen tị, từ bảy tuổi, hắn đã nhìn thấu mọi chuyện. Hắn không giống những ngườikhác có mẫu phi yêu thương nên hắn không có món đồ chơi nhỏ này. Hắn nghĩ mình sẽ không bao giờ muốn nó, nhưng khi hắn nhìn thấy con diều mắc trên cành cây, hắnvẫn nảy sinh lòng tham. Seen 25131012/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107931/6
Hiếm khi hắn nhặt được một thứ hay ho nên hắn đã tránh những Tri Y vệ đang tìm kiếm con diều baytrên bầu trời và giấu nó đi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Đó là món đồ chơi duy nhất của hắn. Tiếc là khi đó hắn không có bản lĩnh gì, cuối cùng con diều vẫn bị cung nữ vẩy nước quét dọn nhìnthấy và ném nó đi. Hắn vẫn nghĩ đó là thứ mình đã ăn trộm nên mới do dự trả lời... Không nhiều người biết về chuyện này, làm sao nàng biết được? … Khương Nhiêu chỉ cảm thấy không thể tin nổi. Hắn thật sự nhặt được con diều, vậy giấc mơ ngắn ngủivừa rồi của nàng là sự thật sao? Nàng muốn hỏi tiếp nhưng lại không thể nhớ khi đó mình bao nhiêu tuổi, dựa vào chiều cao trong giấcmơ, có lẽ nàng khoảng bốn, năm tuổi. "Đó có thể là diều của ta." Nàng bỗng nhớ ra điều gì đó, đôi mắt sáng lên, nắm tay áo hắn, cả ngườidựa vào người hắn: "Chàng nhặt nó vào mùa thu phải không?" Mùa xuân gió thổi mạnh nên thả diều nhiều, vo mùa thu thì hiếm thấy. Khương Nhiêu thấy Dung Đình gật đầu, phấn khích kiễng chân: "Đó đúng là diều của ta!" "Thật không ngờ..." Nàng lẩm bẩm.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107932/6
Dung Đình vẫn còn nghi ngờ, ánh mắt thản nhiên nhìn nàng: "Sao nàng lại nhớ đến con diều đó?" Khương Nhiêu nhướng mày: "Trí nhớ của ta tốt." Dung Đình hiểu rõ nàng, hắn thừa nhận nàng thông minh, tính toán sổ sách chưa bao giờ sai, nhưng trínhớ tốt... Thật ra không phải, ngược lại còn khá đãng trí. Hắn im lặng, Khương Nhiêu liếc nhìn biểu cảm của hắn, hiểu ngay. Nàng thỉnh thoảng mới lên mặt tự mãn, vậy mà hắn đúng là đồ ngốc, không nể mặt nàng chút nào. "Nếu ta nói thật thì chàng có tin không?" Dung Đình hỏi lại: "Sao ta lại không tin?" Dù ai nói gì trước mặt hắn thì hắn đều phải suy đoán lại. Nhưng chỉ riêng nàng thì không. Khương Nhiêu cúi đầu lẩm bẩm: "Phụ thân và mẫu thân không tin." Vài năm trước, khi nàng mơ về những gì xảy ra trong tương lai, vào đêm giao thừa đó, nhân lúc sayrượu, nàng đã kể cho phụ thân và mẫu thân nghe. Phụ thân và mẫu thân ngạc nhiên rồi cười to, coi lời nói của nàng là chuyện ngớ ngẩn. Còn việc giấcmơ trùng với tương lai, họ nghĩ đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên. Khi nàng thấy phụ thân và mẫu thân không tin, nàng không nhắc lại nữa. Dù sao thì những gì àng mơ thấy, nếu kể ra chỉ khiến bọn họ hiểu lầm Dung Đình.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107933/6
"Ta mơ thấy." Khương Nhiêu nói nhỏ. Mặc dù nàng biết người đối diện là Dung Đình, nhưng nàng vẫn lo lắng vì không biết hắn sẽ phản ứngthế nào. Nàng nuốt nước bọt rồi nói lại lần nữa, lần này rõ ràng hơn nhiều: "Ta mơ thấy trong một giấcmơ." Nàng nắm cánh tay hắn, hoàn toàn không đoán được hắn sẽ phản ứng thế nào, nhìn chằm chằm hắn. Dung Đình nhíu mày một lúc, rồi đặt tay lên đầu nàng. "Có lẽ giấc mơ này chỉ là sự trùng hợp." Hắn nhẹ giọng nói. Cảm giác được xoa đầu khiến trái tim Khương Nhiêu bình tĩnh lại. Nàng thực sự lo hắn sẽ coi mình là kẻ kỳ quặc. Nàng chưa bao giờ nói về những giấc mơ và hành động cẩn thận, cũng vì nỗi lo này. Nàng không nghĩ Dung Đình sẽ nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường, nhưng nàng chỉ cần nghĩ đếnkhả năng đó... Nàng đã cảm thấy căng thẳng ngay lập tức. Nhưng phản ứng của hắn khiến nàng yên tâm. "Nếu không phải trùng hợp thì sao?" Nàng vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, vẻ mặt đầy tò mò: "Nếu tanói trước đây ta cũng từng mơ thấy những giấc mơ tương tự thì sao?" Dung Đình không thể phân biệt được nàng đang nói thật hay đùa, hắn cúi đầu nhìn nàng, dần dần trởnên nghiêm túc. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107934/6
"Nếu những gì nàng nói là sự thật... Thì đừng kể ai khác ngoài ta biết chuyện này." Năm bảy tuổi, hắn không đủ khả năng bảo vệ con diều đó, nhưng bây giờ hắn đã có thể, thứ mà hắncần bảo vệ đã thay đổi từ con diều sang nàng. Con diều bị vứt đi thì cứ vứt đi, nhưng đối với nàng, hắn không dám lơ là chút nào. Hắn nhỏ giọng cảnh báo nàng: "Không được nói với bất kỳ ai." "Nếu nàng đang đùa ta... Thì cũng đừng đùa như vậy với người khác." Khương Nhiêu đã biết điều này nên nàng luôn hành động khiêm tốn. Nàng thấy hắn phản ứng như vậy,trong lòng ngọt ngào, ôm eo hắn cười ngốc nghếch, giọng nói pha lẫn tiếng cười, giọng nói cũng trởnên mềm mại hơn: "Đình ca ca thật tốt." Dung Đình hiếm khi nghe nàng gọi mình bằng cách gọi khi còn niên thiếu, bất ngờ nghe lại, tai hắnửng đỏ. Khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, hắn đưa ngón tay thon dài ra véo má nàng: "Nhớkỹ chưa?" "Nhớ kỹ, nhớ kỹ rồi." Khương Nhiêu gật đầu, trả lời liên tục mấy lần rồi mới ngừng cười, nghiêm túchỏi hắn: "Chàng đã đọc nhiều sách, có từng thấy chuyện này trong sách nào không?" Những năm qua nàng cũng đã đọc không ít sách. Nàng không nghĩ mình là người đầu tiên trên thế giancó những giấc mơ như vậy nên luôn muốn tìm tiền lệ. Nhưng nàng đã xem hết sử sách, điển tích hay dã sử nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì. Dung Đình cúi đầu nhìn nàng. Nàng hỏi nghiêm túc không giống như đang đùa. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107935/6
Hắn muốn hỏi nàng đã mơ thấy gì, nhưng hắn vẫn nhịn xuống, trả lời câu hỏi của nàng trước, lắc đầunói: "Chưa từng xem qua." Khương Nhiêu đã đoán trước việc tìm ra nguồn gốc của vấn đề này không dễ dàng gì, nên nàng khẽcười và nói: "Trên đời này có nhiều chuyện kỳ lạ, có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp." Mắt nàng chợt sáng lên, nắm tay hắn và nói: "Vài ngày trước ta đã đọc được một thứ rất kỳ lạ trongsách." Nàng không để hắn chờ lâu, lập tức nói ra đáp án: "Đèn dẫn hồn." "Người giữ đèn dùng ba mươi năm tuổi thọ làm vật dẫn, lấy y phục của người mà mình muốn cầunguyện hoặc tấm vải có hơi thở của người đó làm bấc đèn và canh giữ ngọn đèn trong ba năm, có thểđưa linh hồn của người chết sống lại ba năm." "Chuyện nghịch thiên này, ta tưởng chỉ là tình tiết hư cấu trong truyện dân gian, không ngờ khi ta lậtbìa sách, nó được ghi trong Đại điển Bảo Lạc. Đại điển Bảo Lạc là bách khoa toàn thư do tiền triềubiên soạn, trong đó hiếm khi có thông tin giả, chàng nghĩ đó là thật hay giả? Ta không nghĩ đó là thật,tình cờ trang đó bị thiếu một góc, có lẽ trên mảnh giấy bị thiếu đó viết nửa câu: 'Những điều trên là tinđồn dân gian, không nên tin là thật'." Mặc dù lúc này Khương Nhiêu nhắc đến chuyện này một cách nhẹ nhàng như đang nói đùa, nhưng lầnđầu tiên nàng đọc Đại điển Bảo Lạc trong thư viện, đó là lúc Dung Đình mất liên lạc ở Hoài Châu. Lúc đó, nàng thực sự muốn thử. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-203.1107936/6