Chiết Khương

Chương 202

Trên đường về phủ, xe ngựa dừng lại bên cạnh một cửa hàng bên sông Tần Hoài, Khương Nhiêu tựađầu vào thành xe, chợp mắt nghỉ ngơi. Minh Thược đi đến trà lâu mua nước, nàng ngồi chờ trong xe ngựa. Cãi nhau khiến nàng mệt mỏi, không chỉ khô miệng mà đầu óc còn choáng váng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhưng vừa rồi lúc nàng lại quay lại mắng thêm một trận nữa đã chuẩn bị kỹ càng, nàng đã phân tíchcặn kẽ những gì muốn nói, muốn nói cũng đã nói hết ra nên trong lòng cảm thấy hả dạ. Nàng nghĩ đến cảnh sau khi ngạc nhiên, gương mặt biến sắc của Hoàng hậu và cơ thể run rẩy vì tứcgiận. Khương Nhiêu nhắm mắt lại, khóe miệng nhếch lên. Nàng nghĩ đến việc Dung Đình bị bắt nạt khi còn nhỏ, như thể chính nàng cũng từng trải qua. Bên ngoài xe ngựa là tiếng gió thổi vi vu. Theo thời gian, bây giờ đã là mùa thu, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn. Trong lúc Khương Nhiêu đợi Minh Thược trở về thì đã mệt mỏi ngủ thiếp đi. Seen 25131012/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107921/6
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nàng ngủ không sâu, từng hình cảnh thoáng qua trong đầu như một giấc mơ. Nàng mơ thấy mình khi còn nhỏ. Trời lạnh, nàng mặc rất dày, chạy trên đường như quả bóng lăn. Mùa thu gió to, nàng muốn thả diều,phụ thân và mẫu thân chiều nàng, mẫu thân sai một nha hoàn đi mua diều, phụ thân nắm tay nàng rangoài thả diều. Con diều chao đảo trước gió, nhưng khi nó sắp chạm tới bầu trời thì bị gió thổi đứt dây. Con diều bay về phía nam, bay qua tường cung và mắc vào một cái cây trong cung. Dưới mặt đất có một hài tử với gương mặt sạch sẽ nhưng quần áo bẩn thỉu, cơ thể cuộn tròn trong gócdưới gốc cây. Cậu bé dùng tay áo chậm rãi lau mặt, nghe thấy tiếng động trên cây thì giật mình đứngdậy, một lúc sau mới bình tĩnh lại, cậu bé ngẩng đầu nhìn con diều. Bóng lá rụng in vào mặt cậu bé rồi lại di chuyển theo chuyển động của ánh sáng. Khương Nhiêu nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp và nốt ruồi đỏ ở khóe mắt của cậu bé. Minh Thược cầm túi nước trở về, thấy Khương Nhiêu chống đầu như đang ngủ, khẽ gọi nàng. Nhưngnàng ấy thấy nàng không trả lời nên đành đặt túi nước sang một bên, bảo phu xe ngựa tiếp tục đánh xevề vương phủ. Khi xe ngựa dừng lại, Minh Thược đang định gọi Khương Nhiêu dậy thì nghe thấy phu xe ngựa bênngoài cung kính gọi "Điện hạ". Minh Thược vén rèm xe lên, thấy Dung Đình đang ở bên ngoài, vội cúi đầu cũng gọi: "Điện hạ." 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107922/6
Dung Đình đặt ngón tay dài lên môi, ra hiệu im lặng rồi cúi người bước vào xe ngựa. Một lúc sau, hắn bế Khương Nhiêu ra ngoài. Động tác của hắn cẩn thận, khuôn mặt đang ngủ say của nàng ở trong lòng hắn không hề thay đổi. Khi hắn từ xe ngựa đi ra, tay hắn đã che trên đầu Khương Nhiêu. Lúc xuống xe ngựa, bàn tay đó mới hạ xuống, vuốt nhẹ tà áo của Khương Nhiêu, ấn khuôn mặt trắngtrẻo mềm mại của nàng vào lòng hắn rồi bước vào trong. Khi đi đến bức bình phong đá, Khương Nhiêu vẫn tỉnh lại vì mùi hương trong lòng hắn khác với mùitrong xe ngựa. Nàng khịt mũi, luôn cảm thấy trên người hắn dính mùi bụi bặm phong trần, nhưng nghĩ lại hắn chỉ làmviệc trong phủ, làm sao có mùi đất và binh khí được. Khương Nhiêu không nghĩ nhiều, một nửa tâm trí vẫn ở lại trong giấc mơ vừa rồi. Nàng ngẩng đầu nhìn Dung Đình, hắn đang đi đến bức bình phong đá, bóng của bức tường phủ lênngười hắn. Nàng cứ nhìn hắn như vậy, từ cằm đến sống mũi rồi đến mắt và cả nốt ruồi dưới mắt. Cậu bé trong giấc mơ của nàng rõ ràng là hắn khi còn nhỏ. Trong giấc mơ của nàng, hắn hồi nhỏ đã leo lên cây và gỡ con diều mắc trên cành cây xuống. Sau đónàng tỉnh dậy. Nàng bị mất diều, dù có buồn nhưng không quá nhiều, vì nàng biết phụ thân và mẫu thân sẽ mua chonàng một con diều mới. Lông mi Khương Nhiêu bỗng rung lên, nàng ngửa cổ lên, nhẹ nhàng tiến lại gần rồi hôn lên cằm hắn.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107923/6
"Nàng tỉnh rồi à?" Khương Nhiêu thường nghe hắn nói câu này bên tai mình, dường như bất kể là nàng dậy vào buổi sánghay chỉ chợp mắt, nàng đều được nghe hắn nhẹ nhàng hỏi bên tai nàng "Nàng tỉnh rồi à?" mỗi khi thứcdậy. Có lẽ do nàng ngủ quá nhiều. Nàng gật đầu, muốn thoát khỏi lòng hắn, chân nàng đạp hai cái nhưng chẳng có tác dụng gì, hắn vẫnkhông chịu buông tay. Khương Nhiêu hơi lo lắng hỏi hắn: "Chàng không mệt sao?" Dung Đình lắc đầu. Khương Nhiêu không tin hắn lắm, luôn cảm thấy hắn đang cố tỏ ra mạnh mẽ, nàng nhìn kỹ khuôn mặthắn, không thấy mồ hôi. Nàng suy nghĩ một lúc rồi cuộn tròn như con mèo đang tìm ổ, ngoan ngoãn đểhắn bế. Sự nuông chiều của nàng rõ ràng đã cho Dung Đình một cái thang để leo lên. Hắn đột ngột dừng lại,trong ánh mắt sâu thẳm có vài phần trêu chọc: "Nàng muốn hôn ở đâu?" Nụ cười trên đôi môi mỏng của hắn trông càng trêu chọc hơn, giọng điệu như tiên sinh đang dạy bảohọc trò. Dung mạo của hắn không quá nghiêm túc, khi hắn cười, ánh mắt tình tứ trông càng cuốn hút hơn. Khương Nhiêu bị nụ cười của hắn làm cho sợ hãi, nàng hiểu được hàm ý trong lời nói của hắn. Nàngnhìn ra sau, thấy không có ai đi theo thì thở phào nhẹ nhõm. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107924/6
Nàng ngồi thẳng lưng, nhanh chóng tiến đến rồi hôn nhẹ lên khóe môi đang cong lên của hắn, sau đónàng mới nhận ra mình thở phào nhẹ nhõm đúng là kỳ quặc. Nàng có thể từ chối thẳng thừng yêu cầu bất lịch sự của hắn mà. Nàng chợt ngẩng đầu lên định trách mắng hắn thì nam nhân đang bế nàng đã ngừng cười. Vẻ mặt hắn không có ham muốn hay dụ dỗ nào, khóe mắt hơi rũ xuống trông ngoan ngoãn và phụctùng, khi hắn cúi đầu xuống, bóng tối của nửa trên khuôn mặt che đi nốt ruồi nhỏ dưới mắt hắn. Hắn khẽ nói: "Dù Niên Niên hôn ở đâu, ta đều vui vẻ." Khương Nhiêu mới biết mình đã hiểu nhầm ý hắn. Nàng rúc vào lòng hắn, không chịu ngẩng đầu lên lần nữa. Nàng nghĩ lại vẫn thấy tức giận, nàng đậpnhẹ trán mình vào ngực hắn, kết quả lại tự làm trán mình đỏ lên, không đau lắm nhưng nàng bỗng cảmthấy hơi ấm ức. Sự ấm ức nho nhỏ này đột nhiên biến mất khi nàng nghĩ đến hài tử lấy diều trong giấc mơ. Dù chỉ làgiấc mơ nhưng nhìn cảnh cây cối mùa thu tiêu điều và sương giá lạnh lẽo trên tường, nàng muốn bướctới ôm hài tử ngồi co ro ở chân tường để sưởi ấm. Người trong giấc mơ chính là người trước mặt. Nàng ngồi thẳng dậy, hôn hắn thêm lần nữa, khóe môi cong lên, mạnh mẽ nói: "Do chàng nói khôngsao." Dung Đình bật cười, thích thú trước sự độc đoán hiếm hoi của nàng: "Ừ, do ta nói không sao." Dung Đình chờ Khương Nhiêu kể về việc nàng gặp Gia Hòa Hoàng hậu, nhưng nàng mãi không nói gì.Khi họ về đến Tuế An viện, hắn đặt nàng xuống rồi hỏi: "Hôm nay nàng vào cung đã gặp những aithế?"12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107925/6
Chân Khương Nhiêu chạm đất cảm thấy vững vàng hơn nhiều, nàng luôn lo lắng mình sẽ làm hắn mệtnên tự đi lại vẫn yên tâm hơn. Nàng không muốn nói với Dung Đình về việc gặp Hoàng hậu, nói ra sẽ chỉ khiến hắn tức giận và phiềnlòng vô ích. Còn về những tiểu y phục do tiểu di của nàng làm... Khi nàng còn chưa có thai, tốt nhất cũng đừng nóira. Nếu không, hắn chắc chắn sẽ dùng hài tử làm mồi nhử và làm phiền nàng cả đêm. "Ta đến cung Thấu Tương thêu thùa với tiểu di." Giọng Khương Nhiêu nhẹ nhàng, nàng cũng biếtDung Đình hiểu rõ trình độ thêu thùa của mình nên nói thêm: "Ta đến xem tiểu di thêu." Khi nhắc đến hoàng cung, Khương Nhiêu lại nghĩ về giấc mơ đó. Nàng hơi tò mò, ngẩng đầu lên hỏi Dung Đình: "Khi chàng còn nhỏ, chàng có nhặt được con diều nàokhông?" Dung Đình lập tức nhíu mày, định nói không, nhưng nhìn thấy ánh mắt mong chờ của nàng, hắn bỗngcảm thấy mọi chuyện không như hắn nghĩ, nên quyết định nói thật. "Có." Khương Nhiêu hỏi tiếp: "Con diều đó có hình cá chép phải không?" Nàng nhìn vào mắt Dung Đình, đột nhiên cảm thấy giấc mơ vừa rồi có lẽ không chỉ là một giấc mơbình thường, hai mắt nàng mở to, nói tiếp: "Nửa xanh, nửa đỏ." 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-202.1107926/6