Chiết Khương

Chương 201

“Cai ngục canh giữ ngươi đã thú nhận có nhận hối lộ và thả cho Quốc trượng gia gặp ngươi một lần,chắc chắn lúc đó hai người đã bàn bạc về con đường để trốn thoát… Đáng tiếc, thật đáng tiếc.” Dung Đình nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối: “Đáng tiếc ngươi không chạy trốn được quáxa.” Đó là ánh mắt của đồ tể khi nhìn con mồi dưới lưỡi dao của mình, pha lẫn chút tiếc nuối và thờ ơ.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nếu hắn đã biết trước mọi chuyện sẽ xảy ra, vậy tại sao lại còn cảm thấy tiếc hận? Thập Thất Hoàng tử cảm thấy lạnh sống lưng khi bị hắn nhìn chằm chằm như vậy. Hắn ta cứng đơ người tại chỗ, không dám cử động, nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra trong mấyngày qua và bàng hoàng nhận ra một sự thật. Chẳng trách. Chẳng trách ngoại công có thể hối lộ cai ngục để được gặp hắn ta một lần dễ dàng như vậy. Đây chỉ là một phần trong kế hoạch của Dung Đình. Hắn cần có bằng chứng, hắn muốn mọi người tin rằng hắn ta đã có ý định trốn thoát giữa chừng, khiếntội danh của hắn ta nặng hơn, như vậy hắn mới có thể thuận lợi sắp xếp người bên cạnh hắn ta. Cho dùđến Đông Di, hắn ta có đi đến đâu cũng sẽ bị người của Dung Đình giám sát, ai dám giúp đỡ hắn tađây?Seen 25131012/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107911/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Hắn ta chỉ nhớ được sự yếu đuối lúc còn nhỏ của người này, yếu đuối đến mức không thể đánh trả lạidù có bị bắt nạt, rồi ngày tháng dần qua đi, cũng đã quên mất sự xảo quyệt và nham hiểm của hắn. Trong lúc hắn ta đang vui mừng vì ngoại công có thể dễ dàng hối lộ được cai ngục và có thể nói vài lờivới nhau trước khi rời đi, thì đã sớm rơi vào cái bẫy mà hắn giăng ra sẵn cho hắn ta. Buồn cười nhất chính là hắn ta còn ngây thơ suy nghĩ cách để hãm hại hắn, hồn nhiên không nhận ramình đã trở thành con mồi của đối phương. Cảm giác bị hãm hại nhưng không thể phản kháng… từ nhỏ Dung Đình đã nếm trải qua vô số lần,nhưng đây là lần đầu tiên Thập Thất Hoàng tử trải qua cảm giác này. Thân thể hắn ta càng ngày càng run rẩy, giương đôi mắt đỏ ngầu giận dữ liếc nhìn bóng hình màu trắngtrước mặt. Đối phương đang cưỡi ngựa, kéo lê thanh kiếm dài trong tay trên mặt đất. Tay áo bị làn gió từ vùng ngoại ô thổi cho bay phất phơ, ánh sáng lạnh lẽo của thanh kiếm phản chiếuđôi mắt tối đen như mực của hắn, trông bình tĩnh đến đáng kinh ngạc. Thập Thất Hoàng tử cảm thấy ớn lạnh trong lòng. Gần như hắn ta chắc chắn rằng nếu còn chống cự, nếu còn chạy trốn thì hắn ta sẽ không giữ được cáimạng này nữa. Sự do dự và chần chờ của ngoại công lúc đó đã là một lời nhắc nhở… Hắn ta hoàn toàn không thể đấu lại người này.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107912/10
… Hỗ Đường vẫn luôn là một người thích xem náo nhiệt, khi nghe tin Thập Thất Hoàng tử bị đưa đếnĐông Di, còn muốn kéo Khương Nhiêu đi xem náo nhiệt. Tuy rằng Khương Nhiêu chưa nghĩ tới chuyện này, nhưng Hỗ Đường nói muốn đi, cho nên nàng cũngđi cùng. Tuy nhiên, Tần Vân ở phía bên kia bảo nàng vào cung một chuyến, cho nên nàng không thể đixem náo nhiệt cùng với Hỗ Đường được. Họ đến cung Thấu Tương khi chỉ còn vài khắc nữa là tới giờTỵ. Vân Quý phi nói có chuyện quan trọng cần bàn với Khương Nhiêu, nhưng khi Khương Nhiêu đến, chỉcho nàng xem bà ấy may vá y phục cho trẻ con. Lúc đầu Khương Nhiêu còn hiểu lầm, cho rằng Vân Quý phi có thai, sợ hãi đến mức tái nhợt cả mặt.Nàng biết tiểu di của mình không muốn có con, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thoải mái của Tần Vân, thìlại có chút bối rối. Tần Vân chớp chớp đôi mắt quyến rũ, đã biết Khương Nhiêu muốn nói cái gì trước khi Khương Nhiêukịp mở miệng, giọng nói dịu dàng pha chút ý cười: “Trà lần trước… đã bị con lấy hết rồi.” Khương Nhiêu đã hiểu ý của bà ấy ngay lập tức. Trước là một quyển sách nhỏ, sau đó là trà đương quy, bây giờ là y phục cho trẻ con, nàng thực sựkhông biết nên nói gì cho phải. “Cảm ơn tiểu di.” Nàng tỏ ra cảm kích, trong giọng điệu có chút hờn dỗi trêu chọc: “Lần sau quay lại,có khi đã sắp xếp xong xuôi cuộc hôn nhân cho đứa trẻ luôn rồi.” Tần Vân nghiêm túc suy nghĩ: “Cũng không hẳn là không thể.” Khương Nhiêu: “…” 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107913/10
Tần Vân cười nói: “Ta chỉ đùa con thôi, con tin thật à. Ta sẽ không can thiệp vào chuyện kết hôn, sựhạnh phúc của đứa trẻ mới là quan trọng nhất.” “Vẫn chưa có đứa trẻ đâu.” Khương Nhiêu không biết nên cười hay nên khóc, xấu hổ đến mức ném bộy phục cho trẻ con ra xa, sau đó lại cúi đầu liếc mắt, đưa tay ra sau lưng, lén lút chà xát hai ngón tay,khẽ vân vê mảnh vải, bộ y phục này còn không lớn bằng hai bàn tay của nàng, thật nhỏ. Tần Vân cũng cười, lười biếng vươn vai: “Ta biết sẽ không nhanh như vậy, chỉ là sợ không quen taynên mới tập may vá dần dần thôi, lúc trước tập may vá là để lấy lòng Hoàng đế, nhưng bây giờ đã cóngười có thể khiến ta cam tâm tình nguyện làm chuyện này rồi.” Khương Nhiêu cầm bộ y phục nhỏ nhắn trong tay lên, cúi đầu nhìn xuống. Từng đường kim mũi chỉ đều vô cùng chỉn chu và gọn gàng, nàng không thể nào đạt tới trình độ nàyđược. Tiểu di có thể đứng vững trong hậu cung, không chỉ dựa vào sắc đẹp. Tần Vân thấy nàng khẩu thị tâm phi, nhìn qua đã biết là rất thích, vui vẻ nói: “Hôm nào rảnh ta lại làmcho thêm hai bộ.” Nghĩ đến bộ y phục này đều do một tay tiểu di may vá, Khương Nhiêu cũng muốn lần sau quay lại sẽmang theo đồ vật mà tiểu di thích, nàng ngước mắt lên, hỏi: “Gần đây tiểu di có muốn cái gì không?Niên Niên sẽ cho người đi tìm.” “Gần đây có muốn cái gì không à…” Tần Vân suy nghĩ, cúi đầu, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Thập Thất Hoàng tử đã rời kinh chưa?” “Hôm nay rời kinh ạ.” Khương Nhiêu trả lời. Tần Vân thở dài: “Có lẽ sau này phu quân của con sẽ lên nắm quyền.”12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107914/10
“Con nói xem sau này ta sẽ đi về đâu?” Bà ấy hỏi Khương Nhiêu, nhưng lại không cho nàng thời gianđể trả lời, trong đôi mắt lộ rõ sự khao khát, nói tiếp: “Ta cũng không ham làm Hoàng hậu. Ông trời chota sinh ra làm nhi nữ của Tần gia, được tận hưởng cuộc sống giàu sang phú quý, cũng chịu đựng hếtnỗi khổ đau. Nếu sau này có cơ hội, liệu con có thể giúp ta giả chết để rời khỏi cung được không?” Đôi khi Khương Nhiêu xem Vân Quý phi như một trưởng bối, đôi khi thì xem bà ấy giống như tỷ tỷ,vào những lúc cảm thấy đau lòng cho bà ấy, thì lại muốn xem bà ấy giống như muội muội. Nếu người trước mặt thật sự là muội muội của nàng thì tốt rồi, nàng sẽ không cho bà ấy vào cung ngaytừ ban đầu. Khương Nhiêu không biết sau này nàng có làm được hay không. Nàng chưa bao giờ dám mạnh miệngnói trước điều gì, nhưng vào lúc này nàng vẫn nhẹ nhàng trả lời “Được”. Con người phải có hy vọng đẹp đẽ về cuộc sống thì mỗi ngày trôi qua mới trở nên đáng mong chờ vàcó ý nghĩa hơn. Khi rời khỏi cung Thấu Tương, Khương Nhiêu suy nghĩ về những gì tiểu di vừa nói, và càng cảm thấyhợp tình hợp lý hơn. Khi đến gần cung Cẩm Tú, Khương Nhiêu phải dừng lại vì một trận náo loạn. Minh Thược vểnh tai lên nghe ngóng, nói với Khương Nhiêu: “Cô nương, hình như đang truy đuổi aiđó.” Khương Nhiêu cau mày, vô thức không muốn dính líu đến sự hỗn loạn trong hậu cung. Lúc đang địnhrời khỏi đây thì cách đó vài bước, một bóng người xuất hiện từ trong con hẻm. Người đó hét lên: “Ta muốn gặp Uyên Nhi của ta.” Khi nhìn thấy Khương Nhiêu, sự hận thù trong mắtbà ta mãnh liệt đến mức như sắp nhỏ máu, lập tức lao về phía Khương Nhiêu. Đó chính là Gia Hòa Hoàng hậu. Bà ta chưa kịp đến gần Khương Nhiêu đã bị những cung nữ mặc yphục màu hồng mơ chặn lại và giữ chặt.12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107915/10
Con đường trong cung rối ren như một mớ hỗn độn. Khương Nhiêu không định đếm xỉa đến nên lùi về sau vài bước, nhưng giọng nói của Gia Hòa Hoànghậu vẫn vang vọng bên tai nàng: “Nhi tử của ta không làm sai gì cả, tại sao Tề Vương lại muốn làm hạiUyên Nhi của ta!” Hại? “Huynh đệ ruột thịt mà lại đuổi cùng giết tận như vậy, hắn ta thật độc ác!” Độc ác? Khương Nhiêu bị giọng điệu sắc bén và lời lẽ vô lý của Gia Hòa Hoàng hậu làm cho tức đến runngười. Nàng chưa từng nổi giận với bất kỳ ai, đây là lần đầu tiên nàng tức giận đến mức đau cả đầu như vậy,giọng điệu khó tin: “Độc ác?” “Tại sao điện hạ lại bị ám sát trong chuyến đi săn mùa thu? Tại sao khi vừa mới trở về Kim Lăng, lại bịphân đến cung Thọ Hoài vô cùng hoang vu và vắng vẻ? Sau khi chia tách các phủ, tại sao phủ đệ lạixây ở thành Tây? Nương nương thực sự nghĩ rằng việc mình làm thần không biết quỷ không hay sao?”Khương Nhiêu tức giận, giọng nói càng lúc càng cao: “Còn thêm cả lần chàng ấy bị đưa đến HoàiChâu…” Đây chỉ là những chuyện xảy ra sau khi nàng gặp hắn. Nàng thậm chí còn không dám nghĩ đến việc hắn đã sống như thế nào trong suốt mười bốn năm trướckhi bọn họ gặp nhau. Nàng chỉ vào Gia Hòa Hoàng hậu và mắng: “Vào lúc bà đuổi cùng giết tận chàng ấy, bà có bao giờngẫm nghĩ xem mình có độc ác hay không? Chỉ có cái tiếng là hiền lành nết na, nhưng lòng dạ còn độcác hơn rắn rết, bà có tư cách gì mà chỉ trích người khác?”12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107916/10
Minh Thược ngăn cản Khương Nhiêu, nàng ấy không cần phải giấu giếm lời nói trong lòng nữa, nhìnvề phía Gia Hòa Hoàng hậu và hừ một tiếng đầy khinh thường: “Đang đi trên đường, sao đột nhiên lạicó chó hoang xông tới sủa bậy vậy?” Sắc mặt của Gia Hòa Hoàng hậu lúc đỏ lúc trắng. Mãi đến khi Hoàng hậu bị cung nữ thô bạo lôi đi, biến mất khỏi tầm mắt của Khương Nhiêu, mặtKhương Nhiêu vẫn còn đỏ bừng, tức giận đến mức hít thở không thông. Cung nữ trong cung Cẩm Tú sợ làm Khương Nhiêu chậm trễ, càng sợ đắc tội với nàng, sau khi đưa GiaHòa Hoàng hậu đi lập tức đến xin lỗi Khương Nhiêu: “Là do nô tỳ không trông coi Hoàng hậu cẩnthận, tất cả đều là lỗi của nô tỳ.” Khương Nhiêu phất tay không muốn nghe, bảo nàng ta lui đi. Nàng tiếp tục đi về phía trước, lông mày vẫn nhíu chặt, ngón tay thon dài nắm chặt thành nắm đấm.Minh Thược ở bên cạnh nhìn Khương Nhiêu, nhẹ giọng hỏi: “Cô nương vẫn còn tức giận sao?” Khương Nhiêu cắn môi không trả lời, nhưng biểu cảm của nàng đã trả lời tất cả. Minh Thược nói: “Chẳng trách cô nương lại tức giận, ngay cả nô tỳ khi nghe được những lời Hoànghậu nói cũng cảm thấy tức giận.” Chỉ là nàng ấy tức giận vì suýt chút nữa Thập Thất Hoàng tử đã hại chết và làm mất đi sự trong sạchcủa tiểu thư, vậy mà Hoàng hậu lại có gan nói rằng Thập Thất Hoàng tử không hề làm gì cả, khônggiống như tiểu thư, từng chuyện quở trách đều liên quan đến cô gia. Khương Nhiêu đã tức điên rồi, mím môi nhìn Minh Thược: “Ngươi dạy ta đi.” Minh Thược không hiểu chuyện gì “Hả?” một tiếng. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107917/10
“Dạy ta vài câu mắng người đi.” Khương Nhiêu càng nghĩ càng giận. Cơn giận còn bùng cháy mạnh mẽ hơn cả khi đối mặt với Hoàng hậu. Vừa tức giận với Hoàng hậu, cũng vừa tức giận với chính mình. Nàng càng nghĩ về những gì mình vừa nói, càng cảm thấy còn chưa đủ hả giận, đáng lẽ ra phải nói mấylời độc ác hơn một chút mới đúng, những lời lẽ mềm mỏng như vậy sao có thể chạm đến trái tim củamột kẻ mặt dày giống như Hoàng hậu, nàng đã nhân từ quá rồi, cũng không biết có chọc giận Hoànghậu được hay không. Chắc chắn là không được… Cuối cùng nàng cũng hiểu được tâm trạng của Hỗ Đường, sau khi đấu võ thua, luôn muốn có cơ hội đểđấu lại một lần nữa. Lẽ ra nàng nên mắng chửi độc ác hơn một chút. Minh Thược bật cười: “Những lời này phát ra từ miệng nô tỳ, nhiều lắm thì người khác sẽ nói nô tỳ làmột nữ nhân chanh chua, miệng lưỡi sắc bén, nói cô nương dạy dỗ không tốt mà thôi. Nhưng nếu cônương tự mình nói ra, e rằng sẽ bị người ta gọi là nữ nhân chanh chua. Nếu bị mang tiếng là ngườikhông biết lễ nghĩa như vậy thì sẽ không hay lắm đâu, người tức giận nhưng cũng đừng để bản thân bịmất thể diện.” Khương Nhiêu cụp mắt xuống: “Vậy ta tự mình nghĩ vậy.” Cũng thật là kỳ lạ, những từ mà nàng không thể nghĩ ra khi đối mặt với Hoàng hậu, bỗng nhiên bây giờlại tuôn ra như thác lũ. Tại sao lúc nãy lại không nghĩ đến? 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107918/10
Cái đầu óc này thật là vô dụng mà. Khương Nhiêu càng nghĩ càng tức giận đến mức đứng lại, dậm chân hai cái, trên khuôn mặt trắng mịnnhỏ nhắn hiện lên vài phần bướng bỉnh pha lẫn tức giận. Nàng giận dữ hất tay áo, quay đầu quay lại con đường vừa đi qua. … Sau khi Dung Đình trở về Kim Lăng, cũng không hồi phủ ngay lập tức. Mà tới trước phủ và gặp mặt ám vệ hắn sắp xếp bên cạnh Khương Nhiêu. “Hôm nay phu nhân đã đi đâu và gặp ai?” Hắn hỏi. Phu nhân. Trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ rằng cách xưng hô này có thể thốt ra từ miệng mình. Càng không ngờ rằng mình lại nói từ đó thường xuyên như vậy. Thậm chí còn muốn tìm thêm nhiều người để nói cho họ nghe. Ước gì cả thiên hạ đều biết. Rất ít từ ngữ có thể khiến hắn cảm thấy ấm áp và hạnh phúc ngay khi nói ra như vậy. 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.1107919/10
Ám vệ đáp: “Giờ Tỵ, phu nhân vào cung, ở cùng Hoàng Quý phi nửa canh giờ, sau đó đụng trúngHoàng hậu.” Dung Đình dừng bước, sắc mặt lập tức lạnh lùng. Đôi mắt vốn luôn bình tĩnh của hắn lại có chút dao động: “Nói rõ cho ta biết chuyện gì đã xảy ra.” “Phu nhân vào cung gặp Hoàng Quý phi. Còn vị trong cung Cẩm Tú lén trốn ra ngoài, khi gặp đượcphu nhân thì bắt đầu khóc lóc nói điện hạ tàn nhẫn, không coi trọng tình huynh đệ…” Trong mắt Dung Đình có chút lạnh lẽo. Thủ đoạn của hắn không trong sáng. Nhưng chuyện Hoàng hậu mượn tay của nữ nhi của Thẩm Tướcđể hãm hại Khương Tứ gia và Thập Thất Hoàng tử thuê kẻ giết người, hắn sẽ không tha thứ cho bất kỳai trong số họ. Nhưng trong lòng hắn dâng lên một nỗi sợ hãi, ánh mắt chợt tối sầm, xương ngón tay siết chặt: “NiênNiên… Nàng ấy nói cái gì?” “Phu nhân mắng Hoàng hậu nương nương một trận, mắng xong một lần, còn…” “Còn?” Ám vệ nhỏ giọng nói: “Còn… Quay lại mắng thêm một trận nữa.” 12/5/24, 8:45 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-201.11079110/10