Chiết Khương

Chương 200

Theo luật pháp Đại Chiêu, giết người phải đền mạng, vì chưa giết người thành công nên Thập ThấtHoàng tử chỉ bị phế tước vị, phạt hơn một nửa bổng lộc và lưu đày đến Đông Di, nếu không có việccấp bách thì không được hồi kinh trong vòng hai năm. Bản án của Thập Thất Hoàng tử vừa có kết quả, Bùi Tùng Ngữ đã phái người đưa tin đến phủ Ninh AnBá và Tề Vương phủ. Tin tức y đưa đến phủ Ninh An Bá thuận lợi truyền đến tai Khương Hành Chu, nhưng lúc gã sai vặtchạy đến Tề Vương phủ báo tin cho người canh cửa của Đại Lý Tự thì người giữ cửa lại không chạy đibáo tin cho Khương Nhiêu mà lại báo tin đến thư phòng cho Dung Đình.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Dung Đình đã biết tấm lòng của Bùi Tùng Ngữ đối với Khương Nhiêu từ lâu. Từ trước khi chính Bùi Tùng Ngữ nhận ra hắn đã để ý đến rồi. Rõ ràng là một thư sinh chỉ thích đọc sách mà mỗi khi có người trong thư viện bàn tán về những cônương thế gia, vừa nghe đến tên Khương Nhiêu là y sẽ ngước mắt nhìn sang ngay. Mặc dù bây giờ đã hết hy vọng nhưng hắn và y là sư đệ đồng môn, có rất nhiều cơ hội chạm mặt nhau. Lúc gặp hắn, thái độ của Bùi Tùng Ngữ rất tự nhiên, bình thản, nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có mộtcái gai chặn ngang. Hôm nay Bùi Tùng Ngữ phái gã sai vặt đưa tin đến Đại Lý Tự lại khiến cái gai đó đâm sâu hơn mộtchút, hắn chỉ nói: "Ta biết rồi." Sau đó cho người hầu đến báo tin lui xuống. Seen 25131012/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107901/9
Hắn khẽ gõ vào huyệt Thái Dương, nghĩ đến cảnh dạo này Khương Nhiêu suốt ngày uống trà đươngquy thì ánh mắt dần dịu lại, những thủ đoạn khát máu vừa lướt qua trong đầu dần biến mất. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chẳng qua hắn vẫn phải quan tâm bên phía Bùi Tùng Ngữ một chút. Phải nghĩ cách tìm một mối hôn sự cho y mới được. Có phu nhân trông coi, chắc sẽ không đến mức suốt ngày quấy rầy phu nhân của người khác nữa. Hắn sẽ đích thân nói kết cục của Thập Thất Hoàng tử cho Khương Nhiêu biết. Khi biết nửa tháng sau Thập Thất Hoàng tử sẽ bị áp giải đến Đông Di, Khương Nhiêu khá kinh ngạc. Nếu nàng không đặt mình trong vị trí của người bị hại mà bình tĩnh xem xét vấn đề thì sẽ cảm thấyhình phạt này hơi nặng. Lưu đày... So với chém đầu còn nặng hơn. Giết người thì đền mạng, Thập Thất Hoàng tử bị lưu đày đến Đông Di, dù thân phận Hoàng tử giúphắn ta miễn cưỡng có được đất phong nhưng chắc đất phong cũng chính là Đông Di. Khu vực xa xôivà hoang dã như vậy, có rất nhiều người bị lưu đày đến đó đã một đi không trở về. Nàng suy tư một lúc, sau không nhịn được nói những lời này với Dung Đình, lại nhỏ giọng hỏi: "Cóphải phán hơi nặng không?" Dung Đình không hề nhắc đến vai trò của hắn trong chuyện này, hắn đứng dậy đi lấy lá trà, định đíchthân ngâm cho Khương Nhiêu một bình trà đương quy nên chỉ hời hợt nói: "Phụ hoàng vẫn có ý chènép Từ gia." 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107902/9
Hắn cầm chén trà lạnh buốt, lông mày chợt nhíu lại. Trong mắt nàng, Thập Thất Hoàng tử là đệ đệ cùng lớn lên với hắn từ nhỏ, dù nàng có biết vài chuyệnhồi nhỏ của hắn nhưng biểu hiện của hắn quá lạnh lùng, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy hắn lạnhlùng vô tình. Ngữ điệu nói chuyện của hắn vừa rồi... Hình như không được ổn lắm thì phải. Dung Đình chợt dừng bước, đang định nói vài câu cứu vớt lại thì Khương Nhiêu lại đâm vào lưng hắn. Khương Nhiêu đi đằng sau theo bước chân của hắn, hắn bước chân trái thì nàng cũng bước chân trái,hắn bước chân phải, nàng cũng bước chân phải. Nàng đi không quá nhanh, đâm vào hắn cũng không đau, chẳng qua chỉ hơi bất ngờ thôi, bình thườngtính cảnh giác của hắn cao như vậy, bây giờ nàng đi theo ngay sau lưng hắn, còn chẳng cố ý bước nhẹchân mà hắn lại hoàn toàn không phát hiện ra. Nàng rất thích điều này, tuy mũi cay cay nhưng trái timlại mềm mại, duỗi tay ra ôm hắn từ đằng sau, vô thức cọ mặt hai cái vào lưng hắn, cất giọng mềm mạimang theo ý cười: "Phụ hoàng làm vậy rất đúng." Dung Đình xoay người lại, khẽ rũ mắt, Khương Nhiêu đang cười vô tư, đôi mắt hình trăng lưỡi liềm vàlúm đồng tiền nho nhỏ hiện lên rõ ràng trước mắt hắn, trông nàng có vẻ rất vui: "Phán quyết như vậycũng tốt." "Coi như đền tội cho những tội lỗi hắn ta đã làm." Thấy Dung Đình không nói gì, nàng dừng lại không nói nữa, ấp úng: "Vả lại..." Chần chừ một lát, nàngcảm thấy mình nói rất đúng, thế là lại nói tiếp: "Vả lại, vì những việc mẫu hậu hắn ta đã làm, phạt nặngnhư vậy thì hắn ta vẫn gánh được." Những chuyện đã xảy ra trong suốt bao nhiêu năm qua, có lẽ chẳng ai trả lại chính nghĩa và công bằngcho hắn được. Dù chuyện nào ra chuyện đó, mẫu nợ tử trả cũng khá vô lý nhưng thấy người từng hại hắn và cả nhànàng rơi vào kết cục bi thảm như vậy... Nàng không cần phải nói lý lẽ.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107903/9
Những kẻ hãm hại nàng càng thảm thì nàng càng thoải mái. Mặc dù nàng kiên định với sự vô lý của mình nhưng vẫn muốn Dung Đình đồng ý với những lời nói vôlý của mình. Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, tốc độ nói lúc nhanh lúc chậm, lại quay trở về giọng điệuấp úng: "Đúng không?" Đôi mắt Dung Đình lóe lên ánh sáng sâu thẳm, hắn cúi đầu, trong mắt chỉ có mỗi một mình KhươngNhiêu. Chỉ là một tiểu cô nương chưa trưởng thành nhưng cái tính bao che khuyết điểm lại rất mạnh mẽ. Quả thực rất vô lý! Nhưng lại rất ngầu! Hắn đột nhiên nở nụ cười, nâng tay, ngón tay chạm nhẹ vào sống mũi thon thả của Khương Nhiêu.Ngón tay hắn thon dài, lưng ngón tay chạm vào lông mi của Khương Nhiêu khiến nàng chớp mắt liêntục, cuối cùng nhắm mắt lại luôn. Dung Đình nhân cơ hội xoay người, khẽ hôn lên trán nàng, nụ cười thản nhiên đầy cưng chiều: "Ừm." "Thế vừa rồi, tại sao lại hỏi có phải phán quyết quá nặng không?" "Sợ xử phạt sai, có người không có mắt lại lật lại bản án." Khi nói xấu người khác thì phải nói càngnhỏ càng tốt, thế là Khương Nhiêu càng nói càng hạ giọng. Dung Đình càng cười to hơn, cả lồng ngực đều chấn động, Khương Nhiêu đang dán vào ngực hắn cũngcảm nhận được. Khương Nhiêu ngẩng đầu lên nhìn hắn, nàng rất ít khi thấy hắn cười xán lạn và đẹpnhư vậy, ánh sáng rực rỡ như muốn làm mù mắt cô. Nàng đắm chìm trong chốc lát rồi tiếp tục nói nhỏ:"Nhưng nếu là ý của phụ hoàng chàng thì chắc sẽ không... Lật lại bản án đâu." 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107904/9
Dung Đình khẽ gõ lên trán nàng, nói một cách chắc chắn: "Có ta ở đây thì sẽ không." "Niên Niên, Niên Niên." Trong giọng nói của hắn còn có ý cười, gọi tên thân mật của nàng hai lần,giọng điệu thân mật như muốn tan chảy trên đầu lưỡi hắn, trả lời câu hỏi ban đầu của nàng: "Nàngđúng." "Nàng nói gì cũng đúng." Dù không đúng thì có hắn ở đây, cũng chỉ có thể đúng. ... Ngày mùng chín tháng năm, cảnh sắc trong thành Kim Lăng vô cùng xinh đẹp. Từ Quốc trượng mua chuộc được cai ngục để vào gặp ngoại tôn một lần. Nữ nhi bị giam giữ, ngoại tôn bị lưu đày đến Chiết Tây, những cú sốc liên tiếp khiến vẻ mặt ông ta tiềutụy hơn nhiều. "Chuyến này đi Đông Di, chớ nên nản chí, trời trao cho nhiệm vụ lớn, ắt phải khiến người gặp phảitrắc trở. Ở Kinh thành..." Thập Thất Hoàng tử cúi đầu không nói gì. "Thiên kim của Đốc quân Đông Di cũng tầm tuổi người." Thập Thất Hoàng tử vẫn cúi đầu. Hắn ta nghe hiểu ý của Từ Quốc trượng. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107905/9
Nhưng trong lòng hắn ta lại cảm thấy khinh thường. Chẳng qua chỉ là một Đốc quân nho nhỏ, nếu là lúc trước thì có muốn bưng trà đổ nước cho hắn tacũng chưa đủ tư cách... Nhưng bây giờ mình lại bị lưu đày đến Chiết Tây, thế nên phải cưới nữ nhi củalão đó? Hắn ta không muốn cưới, dù có bao nhiêu lợi ích cũng không muốn cưới! "Nếu cưới nữ nhi của Đốc quân Đông Di thì khi ở đó sẽ được Đốc quân quan tâm." Từ Quốc trượngnói ngắn gọn: "Bao giờ người đến đó, ta sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt một lần." Sắc mặt Thập Thất Hoàng tử rất khó coi, hắn ta im lặng mãi mới gật đầu nói: "Ta biết rồi, ngoại tổphụ." Từ Quốc trượng phải bỏ ra rất nhiều tiền mới mua chuộc được cai ngục, nhưng cũng chỉ có được thờigian một nén nhang, ông ta sợ nói nhiều quá sẽ bị người ta nghe thấy, cũng sợ một nén nhang đã hếtnên nói thật nhanh: "Người còn lo lắng chuyện gì ở Kim Lăng không?" Ánh mắt Thập Thất Hoàng tử dao động, khẽ cắn môi, hơi do dự chốc lát, Từ Quốc trượng phải thúcgiục: "Mau nói đi." Thập Thất Hoàng tử nghiến răng, cuối cùng vẫn không dám nói cái tên trong lòng ra miệng, hắn tangẩng lên nói: "Bây giờ thật sự... Không làm gì được Cửu ca của ta sao?" Hắn ta thà bị các hoàng huynh khác cướp đi thực quyền trong tay, cướp mất hoàng vị cũng khôngmuốn người đó là Dung Đình. Một người sống trong cung như cỏ dại, không có một chút tôn nghiêm nào, bị người ta đánh mắngcũng không thể đáp trả. Loại người này còn chẳng có tư cách tranh giành với hắn ta, dựa vào đâu mà lại là người chiến thắng? Sự phẫn nộ và ghen tị như một ngọn lửa thiêu đốt cả người hắn ta.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107906/9
Từ Quốc trượng sầm mặt nhìn hắn ta, ông ta không thể tỏ ra coi thường khi nhắc đến Dung Đình nhưtrước kia nữa. Từ Quốc trượng siết chặt nắm đấm, cau mày nói: "Ngoại tổ phụ sẽ nghĩ cách." Ông ta gằn từng chữ một cách khó nhọc, ánh mắt có vẻ vội vàng như không thể chờ nổi. Vất vả mưu tính nhiều năm như vậy, bày ra dáng vẻ thanh liêm bên ngoài nhưng lúc sắp thu được tráingọt lại phải đối mặt với nguy cơ thất bại, ai mà chịu nổi chứ? Thập Thất Hoàng tử bước lại gần ngoại tổ phụ, ghé sát vào tai ông ta nói: "Các mối quan hệ và quyềnlực của Cửu ca đều được tập trung một cách nhanh chóng bất thường, chẳng lẽ trong đó không cóchuyện gì mờ ám sao?" "Hắn đánh trận ở Lĩnh Nam, có tin đồn là Tĩnh Vương đã chạy trốn sang đó." Hắn ta ám chỉ: "Phảichăng có người đứng đằng sau giúp đỡ hắn?" Từ Quốc trượng nghe xong cũng không mấy để tâm lời nói của Thập Thất Hoàng tử. Đúng là có cách thật, chỉ là... Bây giờ bọn họ hoàn toàn không có cơ hội thăm dò tin tức trong cung,không biết bệnh tình của Hoàng thượng thế nào rồi, cũng không biết ngài đang nghĩ cái gì... Nếu là lúc trước, Hoàng thượng vẫn tôn trọng ông ta là thầy thì sẽ nghe lời ông ta, nhưng bây giờmuốn nhìn thấy long nhan còn khó khăn chứ nói gì đến chuyện nghe lời ông ta. Thế nên ông ta không đồng ý với Thập Thất Hoàng tử: "Không được, bây giờ thế cục không rõ, nếu tựlấy đá đập chân mình thì nguy to." Thập Thất Hoàng tử đã tẩu hỏa nhập ma rồi, hắn ta cứ nhớ mãi không quên chuyện này. Cho đến khi bị áp giải đến Đông Di, hắn ta vẫn không ngừng suy nghĩ, nếu là lúc trước thì tốt rồi, dùcó là vu oan giá họa thì mẫu hậu và ngoại tổ phụ cũng có thể nghĩ cách thuyết phục phụ hoàng. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107907/9
Khi đã rời xa kinh thành khoảng trăm dặm, xe ngựa dừng lại nghỉ ngơi bên đường. Thập Thất Hoàng tử bị hộ vệ dẫn đến một bụi cỏ ven đường để đi vệ sinh, nhưng lúc hắn ta xong việcthì lại không thấy tên hộ vệ kia đâu. Thập Thất Hoàng tử nhíu mày nhìn ngó xung quanh, thấy quả thực không có ai trông coi mình thì tráitim đập bình bịch. Muốn chạy trốn nhưng lại không biết có nên trốn không. Hắn ta còn chưa quyết định thì đã lạc đường. Khó khăn lắm mới quay lại được đường lớn thì chợt bắt gặp một người mặc y phục màu trắng đứngchắn giữa đường. Người nọ ngồi trên lưng ngựa, bễ nghễ tiến lại gần hắn ta, nụ cười trên môi vô cùng dịu dàng. "Vốn định đi đưa tiễn Thập Thất đệ, không ngờ lại gặp đệ ở đây." Hắn bình thản nói, lại cười nhạt hỏi:"Thập Thất đệ, đệ đang muốn chạy trốn đi đâu vậy?" "Thập Thất đệ phạm pháp nhiều lần như vậy khiến người ta thật đau lòng." Người đang cưỡi ngựa hítsâu một hơi, sau đó vẫy tay ra hiệu cho hộ vệ sau lưng. Thập Thất Hoàng tử thấy mấy người kia lao về phía hắn ta thì con ngươi không khỏi co rút. Nhớ lại vừa rồi không thấy tên hộ vệ trông coi đâu, hắn ta đột nhiên hiểu ra mình đã rơi vào bẫy rồi. Thế là vội vàng quát to với Dung Đình: "Ngươi ngậm máu phun người!" Bị giáng chức, lưu đày đến Đông Di đã khiến hắn ta không chịu nổi rồi, nếu lại thêm một tội nữa, chỉsợ hắn ta thật sự không còn cơ hội vùng lên nữa.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107908/9
12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-200.1107909/9