Khương Nhiêu gần đây luôn nghi ngờ một chuyện. Nàng biết những giấc mơ kia của nàng chỉ là những mảnh vỡ vụn vặt. Vậy thì những chi tiết nàng chưa từng mơ tới rốt cuộc trông như thế nào?Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cho dù mọi chuyện có thực sự diễn ra giống như trong giấc mơ, liệu Dung Đình có còn hiền lành dịudàng như bây giờ nữa hay không? Đáng tiếc là dẫu nàng có nghĩ về nó bao nhiêu đi chăng nữa, câu hỏi này vẫn không thể có lời giải đáp. Lồng ngực Khương Nhiêu nặng nề đến mức khó thể, sắc mặt trở nên nghiêm trọng hơn. Có những lúc đúng sai thật sự rất khó phân biệt. Người đã đối xử rất tệ với nàng trong giấc mơ giờ đây lại đối xử với nàng vô cùng tốt. Khương Nhiêu cũng đã từng rất sợ hãi, thế nhưng bây giờ nàng bắt đầu đứng về phía hắn và chỉ muốntìm kiếm những điều tốt đẹp ở hắn. Nàng lại cầm chiếc cốc trên bàn lên, uống hai ngụm trà, cố gắng đè nén mọi suy nghĩ trong lòng. Seen 25131012/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107871/9
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Những ám vệ mặc y phục màu xanh đó, nàng sẽ không điều tra cũng như không hỏi thăm gì nữa. Không hỏi, cũng không cần phải hỏi. Nhờ những người mà hắn sắp xếp xung quanh mình, Khương Nhiêu đã bảo toàn được mạng sống cũngnhư gìn giữ được danh tiết của mình, điều ấy đủ để bù đắp cho những bối rối và nghi ngờ trong lòngnàng. Có một số chuyện hắn không muốn để cho nàng biết, nếu như nàng đã chắc chắn rằng hắn sẽ khônglàm tổn thương hay doạ nạt nàng mà chỉ che chở và yêu thương nàng, vậy thì nàng có thể không cầnbiết cũng được. Cứ coi như đó là cách khiến hắn an tâm vậy. Trà ngâm đã lâu, chuyển dần từ nóng sang ấm. Khương Nhiêu uống mấy ngụm trà thảo mộc âm ấm, tâm trạng lúc lên lúc xuống dần dần bình tĩnh lại. Nàng không phải là người thích sự khó xử, mấy ngày nay tâm trạng buồn bực, khó chịu như cục gỗ ẩmmốc vào mùa mưa, bây giờ cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều. Nàng chậm rãi đặt chén trà xuống, vứt bỏ mớ suy nghĩ trong đầu ra ngoài. Nàng nhớ tới lời Vân Quýphi vừa nói, nhẹ nhàng bảo: “Người bên ngoài nói những lời này không nhiều, bọn họ chỉ là những kẻngồi lên đôi mách, nhẹ dạ cả tin, thích suy đoán linh tinh vô căn cứ rồi khua môi múa mép với nhau màthôi. Những người đó phần lớn là những kẻ nhàn rỗi, thích kiếm chuyện hơn thua, tiểu di cứ việc sốngvui vẻ, không quan tâm tới những lời đồn thổi bên tai.” Khi Thập Thất Hoàng tử và Từ Quốc trượng xảy ra chuyện, càng ngày càng có nhiều người nhìn rađược chân tướng thật sự một cách rõ ràng. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107872/9
Cho dù thế nhân có không nhìn ra, Hoàng hậu bây giờ cũng đã không thể cứu vãn, ít nhất sử sách cũngsẽ không bất công. Giọng nói của nàng rất nhẹ nhàng vì đã thấm đẫm vị trà ấm, Vân Quý phi mỉm cười, nhìn KhươngNhiêu, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Bà ấy thấy Khương Nhiêu có vẻ không quan tâm nên cũng chưa bao giờ nhắc nhở nàng. Một khi Chiêu Vũ Đế băng hà, người kế thừa ngôi vị trong tương lai có thể là phu quân của nàng. Tất nhiên ngôi vị Hoàng đế từ xưa đến nay đều không có gì là chắc chắn, Vân Quý phi cũng khôngdám nói trước điều gì, chỉ có thể đi tới đâu tính tới đó. Nếu như người đăng cơ sau này thật sự là DungĐình, không biết bà ấy có sẵn lòng hay không. Nếu Dung Đình lên ngôi, đương nhiên bà ấy sẽ có được lợi rất nhiều. Chỉ là Vân Quý phi đã quá chán ghét những ngày phải sống trong cung, bà ấy không hy vọng KhươngNhiêu cũng như vậy. Bà ấy thật sự không muốn Khương Nhiêu phải sống một cuộc đời giống như bà ấy đã từng sống. Chiêu Vũ Đế và Gia Hoà Hoàng hậu cũng coi như là thanh mai trúc mã của nhau, ấy thế nhưng đếncuối cùng Hoàng đế vẫn tỏ ra không chút niệm tình với Hoàng hậu. Mặc dù người được lợi là bà ta, sự đạo đức giả và thủ đoạn của Hoàng hậu cũng không thể bị vạchtrần, nhưng không hiếm những cặp thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau nhưng khi về già lại sống trongcảnh ghét hận đến cuối đời. Vân Quý phi muốn nhắc nhở Khương Nhiêu, nhưng lại không muốn hù doạ nàng bằng mấy suy đoánkhông có căn cứ, thấy Khương Nhiêu nói những lời như vậy, bà ấy cũng chỉ mỉm cười mà không nóigì. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107873/9
Tiểu cô nương có thể nhìn nhận được sự tình rất rõ ràng, nàng hoàn toàn không cần ai phải thay nàngan bài điều gì. Vân Quý phi ôm má Khương Nhiêu, cười nói: “Không cần quan tâm người ngoài nói gì, ta chỉ là nóiđùa mấy câu mà thôi.” Bà ấy cho gọi một cung nữ hầu hạ trong cung Cẩm Tú tới, nói: “Ngươi đi tìm một ít trà đương quy mớiđược mang vào cung tới đây.” Khi cung nữ rời đi, bà ấy lại chống cằm mỉm cười, nhìn về phía Khương Nhiêu: “Trà đương quy nàyrất thích hợp để bồi bổ cơ thể, con mang về nhớ dùng thường xuyên nhé.” Khương Nhiêu thấy Vân Quý phi không nhắc đến chuyện cuốn sách nhỏ nữa, bèn thở phào nhẹ nhõm,gật đầu đồng ý. Khi Khương Nhiêu rời khỏi cung Thấu Tương, nàng đi ngang qua cung Cẩm Tú. Nàng không nhìn vào bên trong, nhưng khi kiệu đi qua, cung nữ bên trong nhìn ra bên ngoài thấy vậyliền thông báo cho Hoàng hậu biết rằng Khương Nhiêu vừa đi qua. Gia Hoà Hoàng hậu ngồi dựa vào cửa sổ, tóc tai rối bù, sắc mặt hốc hác, nghe cung nữ bẩm báo xongthì hơi quay đầu lại, liên tục cười lạnh: “Mới nắm được chút quyền thế đã muốn tới cười nhạo ta.” Bà ta đột nhiên nhắm chặt mắt lại, đến chửi cũng không thể chửi được nữa. Nghĩ đến Thập Thất Hoàng tử giờ đang bị giam trong ngục, Hoàng hậu nắm chặt ngón tay, gương mặtđầy sự phẫn uất. Không chỉ có Khương Nhiêu có thể xem bà ta như một trò đùa, bây giờ cả trong cung lẫn ngoài cungđều có không ít người cũng đang cười nhạo bà ta. Sai một ly, đi một dặm.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107874/9
Thủ đoạn của bà ta thấp kém thì đã sao? Bao nhiêu năm qua bà ta đều như vậy, nếu như không cónhững thủ đoạn đó, liệu bà ta có thể ngồi vững trên ngôi vị Hoàng hậu này không? Trong hoàng cung này thì ai cũng như ai cả thôi, làm gì có ai trong sạch hơn ai, bà ta mới là ngườithích hợp nhất để sở hữu Phượng ấn của Hoàng hậu. Chiêu Vũ Đế đã trao phượng ấn vào tay mụ hồ ly Tần Vân thích quyến rũ người khác kia, rõ ràng ôngta đang muốn người trên thế gian này cười nhạo cái sự thèm khát sắc đẹp, vô đức vô đạo của mình. Bà ta vô cùng uất hận! Đột nhiên Gia Hoà Hoàng hậu ho dữ dội không ngừng nghỉ, như thể muốn ho ra cả lục phủ ngũ tạngcủa mình. Nha hoàn từng ở bên cạnh bà ta hầu hạ việc lớn việc nhỏ, giờ đây đã lâu rồi cũng không thấy xuất hiện,Gia Hoà Hoàng hậu đã ho đến mức tê tâm liệt phế cũng không thấy có phản ứng gì. Nếu như một phi tần ở trong cung mất đi sự sủng ái của Hoàng đế, hoặc bên nương gia xảy ra chuyệngì, vậy thì người đó sẽ không có chỗ dựa nào ở trong cung nữa cả. Gia Hoà Hoàng hậu thầm chửi rủa trong lòng, đúng là một đám ưa nịnh nọt. Trong thâm tâm bà ta thừa biết, một kẻ không có chỗ dựa sống sót ở một nơi mà kẻ mạnh ức hiếp kẻyếu như hoàng cung này khó khăn đến thế nào. Hơn nữa không chỉ khó khăn, đúng hơn là ai cũng có thể bắt nạt kẻ đó. Hoàng hậu biết rõ điều này nên năm đó bà ta mới dám dùng đến những thủ đoạn thâm độc để đối phóvới một đứa trẻ là Dung Đình. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107875/9
Ai bảo mẫu thân của hắn mất sớm, sau lưng mẫu thân hắn ta lại chẳng có chút thế lực gia tộc nào?Chiêu Vũ Đế chỉ chăm sóc hắn một thời gian sau khi hắn ra đời, chẳng bao lâu đã chuyển sự chú ý củamình sang triều đình và những đứa trẻ khác. Đứa trẻ như Dung Đình chỉ giống như một con kiến bòtrên mặt đất, không thu hút nhiều sự chú ý và quan tâm ngay cả khi bị giẫm chết. Nhưng Hoàng hậu không thể ngờ rằng có một ngày bản thân mình lại rơi vào hoàn cảnh như vậy. Rõ ràng từ khi sinh ra bà ta đã mang trong mình dòng máu thế gia cao quý, từ trước đến nay chưa từngphải chịu một sự thiệt thòi nào. Gia Hoà Hoàng hậu ho một lúc lâu mới dừng lại, đôi môi tái nhợt không khỏi run lên, nước mắt tràora: “Tìm người nhắn cho Uyên Nhi một câu, dặn nó cho dù có phải chịu đau đến hay khổ sở đến đâucũng nhất định không được thừa nhận mình đã phạm tội.” Bà ta đã quen với việc ra lệnh một cách độc đoán hung hăng trước mặt các cung nữ và thái giám, đếnkhi đã ở trong tình cảnh như thế này rồi, bà ta vẫn vênh váo lên giọng ra lệnh cho mọi người. Nhưng khi nhìn thấy cung nữ chỉ nghe chứ không có động thái di chuyển ra ngoài, trong lòng bà ta bắtđầu hoảng loạn, giọng nói dịu dàng hơn một chút, cầu khẩn: “Đồng Tú, ngươi đi theo bổn cung đãnhiều năm, bổn cung chưa từng đối xử tệ bạc với ngươi, ngươi giúp bổn cung chuyện này được không?Nếu như Uyên Nhi bình an vô sự, bổn cung sớm ngày rửa được nỗi nhục này, ngươi nhất định cũng sẽkhông phải chịu thiệt thòi.” Cung nữ tên Đồng Tú im lặng bước ra khỏi căn phòng, ra ngoài cung Cẩm Tú. Nhưng nàng ta không nghe theo lệnh của Gia Hoà Hoàng hậu, thật sự đi tìm cách truyền lời nói của bàta cho Thập Thất Hoàng tử, mà là đi tìm mấy cung nữ khác trong cung và nói chuyện mấy câu. Sau khi trở lại cung Cẩm Tú, Gia Hoà Hoàng hậu hỏi đã truyền lời nhắn nhủ của bà ta đi chưa, ĐồngTú liền gật đầu cho có lệ, nói rằng đã truyền tin rồi. Muốn tồn tại ở trong hoàng cung, ít nhiều gì cũng phải có vài phần sáng suốt, hơn nữa nàng ta còn phảihầu hạ ở cung Cẩm Tú này, không được phân tới các cung khác, vậy là đã đủ xui xẻo rồi. Nếu như lạicòn giúp Hoàng hậu làm việc nọ việc kia, nhỡ chẳng may tội trạng bị liên luỵ… Mấy lời ngọt ngào đầumôi của Hoàng hậu như thế kia thì không cần thiết phải nghe.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107876/9
Ở trong hoàng cung này, làm gì có chỗ nào mà kẻ mạnh không ức hiếp kẻ yếu? Trước đây không có ai giúp đỡ Dung Đình khi hắn còn nhỏ, giờ đây Hoàng hậu lâm vào cảnh ngộ nàycũng tuyệt nhiên không có một ai chìa tay ra giúp đỡ. Khương Nhiêu hồi phủ, trên đường mưa phùn lất phất rơi. Những hạt mưa giống như những đường kim mũi chỉ mềm mại và dày đặc, rơi xuống lớp đá xanh láttrên mặt đất rồi tan biến trong nháy mắt, dệt nên màu sắc của cả con đường lát đá xanh, từ màu chàmthành màu xanh lam. Khương Nhiêu lắng nghe tiếng mưa rơi, vén rèm nhìn ra bên ngoài. Mưa bụi bao phủ khắp kinh thành, khiến những cửa hàng bên kia đường trông mờ ảo và duyên dángđến lạ. Lá cây dương cây liễu trên đường cũng như được nhuộm một màu xanh tươi mới trong conmưa. Ban đầu Khương Nhiêu rất thích nhìn ngắm khung cảnh mưa phùn mờ ảo này, bầu trời trong xanh, cỏcây tươi mát, vừa nhìn đã có cảm giác thoải mái dễ chịu. Thế nhưng sau khi quen biết với Dung Đình,nàng dần dần không còn cảm thấy như vậy nữa. Người bị thương ở chân sợ nhất là những ngày trời mưa. Ngay cả sau khi đã bình phục, Dung Đình vẫn luôn hành động như một người bình thường, chưa baogiờ phàn nàn về vết thương ở chân, nhưng chẳng phải trước đó hắn đã bị bệnh lâu như vậy rồi hay sao? Mặc dù không có nhiều tài liệu để tham chiếu, nhưng người yếu đuối như Khương Nhiêu, khi mắcbệnh, uống thuốc đầy đủ thì nhiều lắm cũng chỉ ba bốn ngày là khoẻ. Nhưng nếu như vậy, thân thể nàycủa hắn… chắc chắn đã để lại gốc bệnh, vì thế một khi đã bệnh mới bệnh lâu đến thế. Khương Nhiêu vừa nghĩ vừa nhìn mưa rơi bên ngoài cửa sổ, mặc kệ trời có trong xanh, cây lá có tươitốt thế nào, tâm trạng nàng vẫn thấy phiền muộn, nàng liền bảo người đánh xe ngựa đổi lộ trình đến yquán.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107877/9
Nàng ở trong y quán mới được hai khắc, trên người đã ám đầy mùi thuốc. Khi Dung Đình về đến nhà thì trời đã chập tối, chiếc áo choàng lớn ướt đẫm nước mưa, trên vai còndính vệt nước mờ mờ. Hắn ngửi thấy mùi thuốc trên người Khương Nhiêu, tay đang cởi áo khoáckhựng lại: “Hôm nay nàng đến chỗ Vân Quý phi à?” Giọng nói trầm thấp và dịu dàng, xét theo giọng điệu thì có vẻ như hắn chỉ hỏi một cách ngẫu nhiên. Khương Nhiêu gật đầu, đưa tay ra, hơi kiễng chân giúp hắn cởi áo khoác. Mùi thuốc trên người nàng càng rõ hơn khi nàng đứng gần hắn như vậy. Hắn đương nhiên sẽ không ghét mùi hương trên cơ thể nàng, nhưng ở trong cung Thấu Tương khôngnên có mùi thảo dược như vậy được. Đôi mắt Dung Đình tối sầm lại, Khương Nhiêu cầm áo choàng của hắn, giọng điệu trách móc nói:“Bệnh của chàng còn chưa khỏi hẳn, bên ngoài trời thì đang mưa, sao chàng lại không mang theo ô?” Dung Đình thản nhiên đáp lại: “Lúc về ta đi vội quá.” Ăn tối xong xuôi, Khương Nhiêu đi ra ngoài, lúc trở về, trên tay cầm một bát thuốc. Nàng đưa bát thuốc cho Dung Đình, bản thân thì lại nín thở, không muốn ngửi thấy vị đắng của thuốc:“Ta thấy bên ngoài trời mưa nên đến y quán một chuyến mang về một ít thuốc bổ.” Dung Đình cầm lấy bát thuốc, cúi đầu nhìn. Hắn vốn định hỏi ám vệ xem ngoài đến cung Thấu Tương,nàng có còn đi đâu nữa hay không. Dù sao thì mùi thuốc ở trên người nàng chắc chắn cũng không thể đến từ cung Thấu Tương được. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107878/9
Hoá ra là nàng tới y quán để lấy thuốc cho hắn. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-197.1107879/9
Chiết Khương