Chiết Khương

Chương 196

Khương Nhiêu cứ tựa đầu vào lồng ngực Dung Đình như vậy, hít thở theo tiếng tim hắn đập, chóp mũicàng lúc càng chua xót. Không bao lâu sau đó, bản thân nàng cũng dần chìm vào giấc ngủ. Dung Đình luôn ngủ rất ít, chỉ một lát sau đã tỉnh dậy. Nếu trên giường nhỏ chỉ có mình hắn thì chắcchắn là lúc này hắn sẽ đứng dậy nhưng liếc thấy khuôn mặt vùi đầu vào ngực mình ngủ ngon lành củaKhương Nhiêu, mãi đến khi chạng vạng tối, lông mi Khương Nhiêu mới chớp chớp, dáng vẻ như sắptỉnh lại, hắn mới nhắm mắt, nhịp thở cũng chậm dần. Trong đầu vẫn hiện lên dáng vẻ tiểu cô nương rúc đầu vào lồng ngực mình ngủ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hắn không nỡ, quả nhiên là vẫn không nỡ. Cho dù chán ghét chuyện ngoại trừ mình, trong lòng nàng còn nhớ đến người nhà và bằng hữu nhưnghắn vẫn không nỡ làm những việc như trong tưởng tượng của mình, nhốt nàng ở một nơi mà ngoại trừmình không ai có thể tìm được. Hắn không nỡ để khuôn mặt này lộ ra biểu cảm buồn bã. Khương Nhiêu tỉnh lại, nàng mơ màng chớp mắt hai cái, ý thức được mình trong lúc bất tri bất giác đãngủ thiếp đi, nàng xấu hổ đỏ mặt, lại thấy dường như Dung Đình đã lâu không tỉnh lại, cánh tay khoáclên người nàng cũng thả lỏng. Nàng vội vàng nhân cơ hội hiếm có này bước xuống giường, đi đến bêncạnh chiếc bàn bằng gỗ lê. Thuốc mà nha hoàn mang vào đã nguội, chén thuốc được đặt trên bàn. Khương Nhiêu đi đến nếm thử,tự trách bản thân mình lại ngủ quên, vốn nghĩ Dung Đình quá mệt mỏi nên để cho hắn ngủ trước mộthồi, chờ khi nào thuốc được sắc xong thì gọi hắn dậy, ai mà ngờ nàng cũng ngủ theo. Seen 25131012/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107861/9
Khương Nhiêu cẩn thận từng li từng tí bưng chén thuốc ra ngoài, muốn nhân lúc trước khi Dung Đìnhtỉnh dậy, kêu phòng bếp sắc thêm một phần thuốc mới đưa đến. Trước khi nàng ra ngoài còn nhìn sang phía giường nhỏ, thấy Dung Đình vẫn không nhúc nhích, dườngnhư vẫn còn đang ngủ, cảm giác đau lòng trong tim cũng tăng lên cực điểm. Nàng chưa từng thấy hắnngủ lâu như vậy vào ban ngày, xem ra lần này hắn thật sự đã quá mệt mỏi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu cố gắng bước đi thật khẽ, sau khi ra ngoài, nhìn thấy mấy nha hoàn đang quét dọn trongsân, nàng gọi một người trong đó đến: “Trưa nay điện hạ dùng bữa có ngon miệng không?” Nha hoàn này chính là người Khương Nhiêu dặn dò để lại lời nhắn cho Dung Đình. “Hình như điện hạ ăn không được ngon miệng cho lắm, không động vào bất cứ món nào, có vẻ tâmtrạng ngài ấy không được tốt lắm, dáng vẻ rất giận dữ…” Đôi mắt Khương Nhiêu hơi tối lại, nàng ngừng bước, nghiêm túc hỏi: “Hôm nay lúc dùng bữa có baonhiêu món?” Nha hoàn cho rằng Khương Nhiêu muốn trách mắng phía phòng bếp, trong lòng thoáng hoảng sợ thaycho những người của phòng bếp nhưng vẫn tường thuật chi tiết. Khương Nhiêu nghe xong thì lại càng nghi ngờ hơn. Không phải là những món mà nha hoàn vừa nhắc đến kia trước đây phòng bếp chưa từng nấu, nàngcũng không thể nhớ rõ tất cả mọi chuyện nên lúc này cũng không nhớ nổi rốt cuộc Dung Đình có phảnứng như thế nào khi những món ăn này được dọn lên. Nàng mím môi, hơi cau mày. Vừa rồi nha hoàn hắn như sắp nổi giận… Bây giờ nàng gần như không thể nào liên hệ chuyện nổi giận với Dung Đình, có phải là nha hoàn đãnhầm rồi không?12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107862/9
… Mười ngày sau, phía cung Thấu Tương gửi cho Khương Nhiêu một phong thư, Vân Quý phi gọiKhương Nhiêu vào cung gặp bà ấy. Sau khi Khương Nhiêu vào cung Thấu Tương, nàng lập tức nhìn thấy Vân Quý phi đang mặc một bộváy màu xanh hạt đậu mộc mạc, cả người gần như không hề trang điểm một chút nào, hoàn toàn khácvới phong cách xa hoa phô trương như ngày thường. Chiêu Vũ Đế lâm bệnh nặng, Vân Quý phi cũng thích những màu sắc giản dị hơn. Mỗi ngày bà ấy chỉngẩng đầu nhìn trời, mặc quần áo đơn giản là chủ yếu, cũng không còn tranh đấu với những phi tử nữa,ngày nào cũng nhíu mày. Trong cung Thấu Tương thờ phụng một bức tượng phật, mỗi ngày Vân Quý phi đều tụng kinh cầuphúc cho Chiêu Vũ Đế. Khương Nhiêu đứng trước tượng phật thắp ba nén nhang, cầu phúc thay Chiêu Vũ Đế rồi cùng VânQuý phi đi vào bên trong. Nàng nhận lấy chun trà Vân Quý phi đưa cho, hỏi: “Tiểu di thờ tượng Phật trong cung từ bao giờvậy?” Vân Quý phi không hề hứng thú, uể oải đáp: “Bây giờ trong cung có rất nhiều nương nương đều tựmình thờ phụng tượng Phật, tất nhiên là ta cũng không nên để thua kém bọn họ.” “Bệnh của Hoàng thượng… Sao rồi ạ?” Vân Quý phi thờ ơ nói: “Sống chết có số.” Khuôn mặt bà ấy đầy vẻ hờ hững, bên ngoài có thể giả vờ như đau lòng nhưng bây giờ chỉ ở riêng vớiKhương Nhiêu, bà ấy không còn muốn giả vờ đau khổ một chút nào. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107863/9
Bà ấy tự biết thân phận của mình, dù sao cũng chỉ là dùng nhan sắc để hầu hạ quân chủ nên bà ấy cũngkhông quá để ý đến chuyện tình cảm của Chiêu Vũ Đế đối với mình là thật hay giả. Cho dù Chiêu Vũ Đế giao Phượng ấn cho bà ấy… Những thứ này đều là bà ấy xứng đáng có được, nửanăm ông ta lạnh nhạt bà ấy kia, bà ấy cũng vì giả vờ đau lòng mà đã rơi không ít nước mắt. Việc ông tacó thể lừa gạt xoay Hoàng hậu vòng vòng cũng có một phần công lao của bà ấy. Từ khi chưa xuất giá bà ấy đã nghe những lời tỏ tình ngọt như mật từ miệng của các nam nhân kia,cũng không phải chỉ là một cô nương mười ba mười bốn tuổi, làm sao lại có thể dễ dàng bị những lờingon tiếng ngọt đó lừa gạt được. Tranh qua đấu lại suốt nhiều năm như vậy, bà ấy đã chán muốn chết. Bà ấy từng lo lắng rằng cuối cùngThập Thất Hoàng tử sẽ kế vị, bây giờ xem tình hình thế này, chắc chắn là ngôi vị Hoàng đế sẽ khôngrơi vào tay Thập Thất Hoàng tử được. Chỉ cần người kế vị cuối cùng không phải là Thập Thất Hoàngtử thì cuộc sống sau này của bà ấy sẽ không đến nỗi quá khó khăn. Nếu có một ngày Chiêu Vũ Đế thật sự băng hà thì cuối cùng bà ấy cũng có thể trải qua cuộc sống ănkhông ngồi rồi, rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Chẳng qua là loại lời nói đại nghịch bất đạo này, cho dù trước mặt Khương Nhiêu, bà ấy cũng khôngthể nói ra. Nếu thật sự bị người nào nghe thấy thì không chỉ bản thân bà ấy gặp tai họa mà còn liên lụyđến Khương Nhiêu nên chỉ có thể nói một câu “Sống chết có số”. Một câu sống chết có số này đã khiến Khương Nhiêu hiểu rõ thái độ của Vân Quý phi. Từ lâu nàng đã biết tiểu di không hề thật lòng quan tâm Hoàng đế, chỉ là cho dù là một người khôngliên quan đến mình mất đi, trong lòng nàng cũng khó tránh khỏi xúc động, huống hồ gì đây còn làngười bên gối mình nhiều năm như vậy. Vậy mà tiểu di lại lạnh lùng đến vậy, có thể thấy rằng cuộc sống của bà ấy trong cung thật sự không hềhạnh phúc. Khương Nhiêu đặt chun trà trong tay xuống, kéo tay Vân Quý phi: “Một mình tiểu di tụng kinh thật côđơn, chi bằng để con ở lại mấy ngày, vào cung cùng với tiểu di.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107864/9
Vân Quý phi rút tay lại, cười nhạt nói: “Bây giờ đang là khoảng thời gian tân hôn của con, nếu ở lạichỗ ta thì không phải là phu quân kia của con ngày nào cũng sẽ kêu người đến gọi con về à?” Bà ấy nói thêm: “Trước đây con chưa xuất giá, ở lại chỗ của ta vài ngày cũng không sao nhưng bây giờcon đã xuất giá, nếu ta lại giữ con ở lại đây thì cực kỳ không thỏa đáng.” Khương Nhiêu cúi đầu, hớp một ngụm trà. Những ngày nghỉ lúc tân hôn trong nháy mắt đã trôi qua, Dung Đình cũng quay về triều đình được mấyngày rồi. Mấy ngày trước nàng đã muốn vào cung thăm tiểu di nhưng bệnh của hắn cứ tái đi tái lại, một hồi ầm ĩho khan, lúc sau lại đau đầu, khiến nàng không thể rời khỏi một bước. Hôm nay thấy hắn dường như đã khỏe hơn một chút nên nàng mới có được cơ hội vào cung. Nhưng nàng cũng không chắc rằng sau đó căn bệnh này có tái phát hay không, nàng còn nghĩ lát nữaphải về sớm một chút. Vân Quý phi nhìn Khương Nhiêu cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt bà ấy nhìn lướt qua cảngười Khương Nhiêu từ trên xuống dưới nhiều lần, đột nhiên sáp lại bên tai Khương Nhiêu, thần thầnbí bí hỏi: “Sách mà lúc trước ta cho con, con có dùng đến không?” Khương Nhiêu suýt chút nữa đã phun toàn bộ trà trong miệng ra ngoài. Khương Nhiêu vẫn còn nhớ rõ mồn một những lời nói hươu nói vượn mà Vân Quý phi sai ma ma bêncạnh mình nói cho nàng, còn có những thứ trong các quyển sách của bà ấy. Chỉ nhớ đến những hình ảnh trong quyển sách kia đã khiến nàng cảm thấy ngại ngùng, vậy mà tiểu dicủa nàng lại không biết xấu hổ mà đưa món đồ nóng phỏng tay này cho nàng. Khương Nhiêu hít sâu một hơi, giọng bình tĩnh đáp: “Con vứt rồi.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107865/9
“À…” Vân Quý phi ngân giọng, ồ một tiếng: “Không có ích gì sao?” “Không ạ.” Vân Quý phi nghe vậy thì khẽ nhếch môi cười một tiếng, lấy quạt tròn che miệng, nụ cười như có nhưkhông: “Lúc trước ta nghĩ trên đùi Cửu Hoàng tử có vết thương, khó khăn lắm mới tìm được quyểnsách kia đấy. Nếu con nói là vô dụng, vậy xem ra hắn đã hồi phục không tệ rồi?” Khương Nhiêu xấu hổ tột cùng, những hình ảnh trên quyển sách nhỏ kia, mỗi bức đều là nữ nhân ở bêntrên… Khuôn mặt nàng trở nên nóng bỏng, nàng đẩy chun trà đang bốc khói trên bàn về phía Vân Quýphi, nếu không thì nơi nóng này phả lên mặt sẽ khiến nàng không thể thở nổi. Có thể thấy khuôn mặtcủa nàng cũng đã đỏ bừng qua hình ảnh phản chiếu bên trong chén trà. Trước nay Vân Quý phi vẫn luôn thích chọc Khương Nhiêu đỏ mặt, đôi mắt bà ấy cong lên, cũngkhông hề nghĩ đến chuyện bỏ qua cho nàng: “Nếu hắn đã đi đứng được rồi thì ngày khác ta lại tìm mộtvài loại sách khác cho con.” Khương Nhiêu nghẹn lời, lúc nàng quay về phủ Ninh An Bá cũng chưa từng bị nương mình hỏi nhưvậy. Nàng lắc đầu: “Tiểu di đừng hỏi nữa.” Vân Quý phi cũng không dám trêu chọc cô quá mức, bà ấy phe phẩy chiếc quạt tròn trong tay, khá antâm nói: “Trông dáng vẻ của hắn thì hẳn là sẽ cưng chiều con.” Mặc dù bản thân bà ấy không có được phúc phần đó, gặp được một mối nhân duyên tốt nhưng thấyngoại sanh nữ mà mình xem như nữ nhi có được duyên phận mỹ mãn, bà ấy cũng an lòng. Lúc trước khi Dung Đình vẫn còn ngồi xe lăn, tuy bà ấy cũng hơi lo ngại nhưng cũng chưa từng ngăncản một chút nào, chỉ cần có thể khiến Khương Nhiêu vui vẻ, phẩm hạnh nam nhân này cũng không cókhuyết điểm nào quá lớn thì bà ấy vẫn đồng ý rằng đây là một mối hôn sự tốt. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107866/9
Khương Nhiêu ngượng ngùng cúi đầu thật thấp, nàng căn bản không thể nói gì, có lẽ điều duy nhất mànàng bất mãn với hắn cũng là chuyện kia. Chỉ là bản thân nàng cũng sẵn lòng, nếu thật sự có bao nhiêu bất mãn thì cũng không sao. Vân Quý phi mỉm cười, vẻ mặt bà ấy chợt lạnh đi. “Bởi vì quá vui mừng khi gặp con nên suýt chút nữa ta đã quên mất.” Ngón tay thon dài của bà ấy siết chặt lấy chiếc quạt mỏng, sức lực trên đầu ngón tay giống như có thểxuyên thủng chiếc quạt mỏng như tờ giấy kia: “Ngày con đi chơi đạp thanh vào Tết Thượng Tỵ, lúcquay về gặp phải những kẻ xấu kia, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Khương Nhiêu biết sớm muộn gì thì Vân Quý phi cũng nhắc đến chuyện này, trong lòng nàng cũng đãchuẩn bị xong lí do từ lâu. Tình hình lúc này lại hơi khác với khi nàng quay về phủ An Bá, khi đó nàng sợ cha nương quá lo lắngnên cũng không nhắc đến Thập Thất Hoàng tử trước mặt bọn họ. Bây giờ Thập Thất Hoàng tử đã bị Kiều Thực thẩm vấn nên cũng không cần phải giấu diếm chuyệnnày nữa, Khương Nhiêu kể lại đầu đuôi mọi chuyện, Vân Quý phi nói: “Phía tiểu cô nương kia, connên đi tìm nàng ta một chuyến, dựa vào sự kiêu ngạo về bản lĩnh của mình của nàng ta, tám phần làtrong lòng có hơi tức giận vì không được đi cùng con.” Khương Nhiêu khẽ gật đầu. “Ngược lại là con đó, đúng là mạng lớn.” Vân Quý phi giơ tay chọc một cái lên trán Khương Nhiêu:“Nếu không phải con mang theo hộ vệ bên cạnh thì chẳng phải đã xảy ra chuyện rồi sao?” Khương Nhiêu lại gật đầu, nàng cũng không hề nhắc đến những ám vệ mặc y phục màu xanh kia. Trực giác kia của nàng vẫn không thể làm rõ được. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107867/9
Sau khi quay về phủ Ninh An Bá, hỏi Khương Cẩn Hành rằng bóng đen mà lúc đầu cậu ấy nhìn thấy ởtrấn Tây Liễu là ai, trong lòng nàng đã có một suy đoán nhưng mãi vẫn không thể điều tra rõ. Nếu từ trước bên cạnh nàng đã có nhiều người như vậy thì… Sau khi trải qua chuyện ở chân núi NhiêuCốc, tất nhiên là nàng sẽ không nghĩ đây là sắp xếp vô dụng, chẳng qua là không biết vì sao DungĐình chưa từng nhắc đến chuyện này với nàng. Nếu nàng và hắn chỉ là người quen bình thường, nàng cũng sẽ không mơ thấy những giấc mơ báotrước tương lai kia, không mơ thấy dáng vẻ mình sống sót dưới sự kiểm soát chặt chẽ của hắn thì cũngsẽ không xoắn quýt đến vậy. Khương Nhiêu cũng không muốn nghĩ nhiều về chuyện này nên cố gắng chuyển đề tài, nàng hỏi VânQuý phi: “Bây giờ cung Cẩm Tú bên kia có an phận không?” Vân Quý phi lạnh lùng cười một tiếng: “Hoàng hậu làm sao có thể an phận được?” “Hoàng thượng vẫn để tâm đến danh vọng của Từ gia ở Kim Lăng, mặc dù đã nhốt nàng ta lại nhưngvẫn trì hoãn mãi không chịu phế hậu. Bây giờ Thập Thất Hoàng tử phạm sai lầm, Hoàng hậu đã muốnra khỏi cung Cẩm Tú mấy lần để gặp Hoàng thượng nhưng e là cho dù Hoàng thượng không mắc bệnhthì cũng không muốn nhìn mặt nàng ta.” “Ta còn tưởng rằng kể từ khi Hoàng thượng giả vờ dịu dàng để lừa Hoàng hậu kia, ngài ấy đã nảy sinhsuy nghĩ phế Hậu.” “Nhưng cuối cùng vẫn phải có một lý do thích hợp để ngăn chặn dư luận trong triều và bên ngoài,tránh bị nói là hồ đồ và tàn bạo. Từ khi Gia Hòa Hoàng hậu chưa xuất giá cũng đã có rất nhiều lời catụng thanh danh tốt đẹp của nàng ta, cho dù lần trước sứ giả tộc Khương đến tiến cống, nàng ta cư xửkhông thỏa đáng nhưng vẫn có người ủng hộ nàng ta.” Vân Quý phi chỉ vào bản thân mình, thản nhiên nói: “Còn ta, từ khi chưa xuất giá đã cư xử thẳng thắn,không được lòng người, chờ đến khi vào cung cũng chỉ có thể mang tiếng là yêu phi họa quốc. Bây giờHoàng hậu nương nương đưa phượng ấn cho ta nhưng không bao lâu sau thánh thượng đã ngã bệnh, elà có không ít người đều nói đây là trời cao trừng phạt Hoàng thượng, bởi vì sủng ái một yêu phi nhưta.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107868/9
Khương Nhiêu hơi xấu hổ, quả thật hôm nay nàng đã nghe thấy loại đồn đãi này trên đường, truyền đitruyền lại, càng lúc càng bôi nhọ danh tiếng của tiểu di nàng đến mức cực kỳ khó nghe. Cho dù nàng tìm người làm rõ mọi chuyện thì cũng căn bản không thể nào ngăn được những kẻ tungtin đồn kia. Trên mặt Khương Nhiêu mang vẻ phiền não, trong lòng lại giật mình. Tâm trạng của nàng thay đổi theo thời gian, kể từ khi gặp gỡ Dung Đình những năm này, lại nghĩ đếnchuyện lúc mình vừa mới mơ thấy những giấc mơ dự đoán tương lai kia đã nghĩ hắn tồi tệ như vậy, độtnhiên cảm thấy bản thân thật đáng xấu hổ. Đến tận bây giờ nàng vẫn cảm thấy hắn làm sai. Chẳng qua là… Nàng bắt đầu hiểu được tại sao hắn lại làm như vậy. Cuộc sống của nàng kể từ khi chào đời đã quá suôn sẻ an nhàn, hầu hết những người nàng gặp đượcđều hiền lành nên nàng luôn đứng về phía đạo nghĩa, ở trên cao phỉ nhổ những hành vi tàn nhẫn khôngcó tình người của hắn. Nhưng nếu nàng thật sự lớn lên trong cùng một hoàn cảnh như hắn, vì để sống sót, nàng có thể tốt hơnhắn được bao nhiêu chứ? 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-196.1107869/9