Chiết Khương

Chương 198

Dung Đình đã từng trải qua rất nhiều cay đắng của cuộc đời, giờ đây mới nếm được một chút ngọtngào là đã có thể cảm thấy mãn nguyện. Hắn không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ bản thân sau này sẽ không bao giờ có được những điều ngọtngào như thế này nữa. Kể từ sau Tết Thượng Tỵ, trong lòng nàng dường như có tâm sự gì đó, điều này hắn vẫn luôn biết rấtrõ.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Mới đầu hắn còn cho rằng nàng chịu đả kích vì gặp phải tập kích, vì thế mới luôn rầu rĩ không vui. Có thể thấy rõ nàng rất nóng lòng muốn hỏi kết quả thẩm vấn của Thập Thất Hoàng tử, gương mặtrạng rỡ hoàn toàn không liên quan gì đến dáng vẻ sợ hãi. Nếu như không hiểu rõ nàng từ trước, hắn thậm chí còn nghi ngờ rằng chính nàng là người đã gài bẫyThập Thất Hoàng tử, khiến hắn ta hành động liều lĩnh như vậy. Nàng mang theo tâm trạng rầu rĩ ấy mấy ngày, đến cung Thấu Tương một chuyến là đã tốt hơn hẳn.Nàng quả thực rất thích di mẫu của nàng, chỉ mới gặp mặt đã được dỗ dành, trở nên vui vẻ hơn hẳn.Ánh mắt Dung Đình trầm xuống: “Nếu như ta uống chỗ thuốc này, nàng có thấy vui không?” Giọng điệu so bì này của hắn chỉ có hắn mới biết rõ, Khương Nhiêu lại không đi guốc trong bụng hắn,không biết hắn đang nghĩ gì. Nàng thấy dáng vẻ chán nản cùng hàng lông mày rũ xuống của hắn, còntưởng hắn không muốn uống bát thuốc này. Nàng gõ gõ xuống mặt bàn, thúc giục: “Đầu gối của chàngkhông phải cứ đến ngày trời mưa là sẽ đau nhức khó chịu hay sao? Còn do dự nữa, thuốc nguội lạnhmất càng khó uống hơn đấy. Sức khoẻ của chàng mà tốt, đương nhiên ta sẽ vui rồi.” Dung Đình đợi đến khi nghe được câu cuối cùng mới bắt đầu cử động, cầm bát thuốc lên, ngửa cổuống một hơi hết sạch.Seen 25131012/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107881/8
Hắn hạ cánh tay xuống, đặt bát thuốc rỗng lên bàn. Hắn hơi ngước mắt lên, thấy Khương Nhiêu đangnằm trên bàn, nghịch mấy quả nhãn đang cầm trong tay, lăn chúng đến bên cạnh hắn, vừa bắt gặp ánhmắt của hắn, nàng liền bật cười: “Chàng dùng mấy quả nhãn này làm giảm vị đắng của thuốc đi.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Dung Đình cầm quả nhãn trong tay, dùng đầu ngón tay ấn vào lớp vỏ mỏng của quả nhãn rồi vuốt nhẹhai lần. Hắn chỉ cần nhìn thấy nụ cười của tiểu cô nương trước mặt, mọi buồn phiền trong lòng đều nhanhchóng vơi đi. Hình như nàng như thế này… là vừa được hắn dỗ dành vui vẻ rồi thì phải. Sắc mặt hắn trở nên tươi tắn hơn rất nhiều, trong lòng thầm tính toán với Vân Quý phi cũng dần vơi đi,cánh môi mỏng hơi nhướng lên trên, cầm mấy quả nhãn chưa bóc vỏ trong tay lên nghịch. Dù cầm ở trên tay nhưng hắn cũng không bóc ra. Làm bạn với thuốc thang nhiều năm nên đã quen với vị đắng, khẩu vị không ưa ngọt của hắn vẫnkhông thay đổi. Khương Nhiêu thấy hắn chỉ cầm mấy quả nhãn trên tay để nghịch mà không bóc vỏ cũng không ăn. Dùbình thường hắn che giấu khá tốt, nhưng nàng vẫn có thể nhìn ra đại khái được khẩu vị chung của hắn. Mặc dù không biết hắn thích gì, nhưng ít nhất có thể nói là không ưa mấy thứ đồ có vị ngọt. “Hôm nay ta đến cung Thấu Tương, có mang một ít trà ngon về, chàng có muốn uống thử không?” Hắn rất dễ ăn uống, vì thế nàng cũng muốn bồi bổ cho hắn ăn nhiều hơn.12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107882/8
Hơn nữa nàng cũng đã nếm thử loại trà đương quy đó rồi, hương vị quả thật không tồi. “Trà gì thế?” “Trà đương quy, nghe nói là của Lĩnh dâng tiến tới đây. Ta đã uống thử rồi, đúng là khá ngon, nếu nhưthêm vào một chút mật ong thì sẽ có vị ngọt thanh. Nếu như chàng muốn uống, ta sẽ bảo nha hoàn bỏkỷ tử và táo đỏ đi, đun một ít nước sôi mang tới.” Nói xong, Khương Nhiêu còn cẩn thận quan sát xem Dung Đình có đồng ý hay không. Trước đây nàng từng hỏi hắn có thích ăn đồ ngọt hay không, khi đó hắn gật đầu mà không suy nghĩ gìnhiều, nhưng sao khi nghĩ kỹ lại, nàng lại luôn cảm thấy hắn đang quan tâm tới khẩu vị của nàng nhiềuhơn. Nếu như lần này hắn đồng ý bỏ táo đỏ và kỷ tử ra khỏi trà đương quy, nàng gần như biết chắc rằng hắnthực sự không thích vị ngọt. Nhưng Dung Đình lại hồi lâu không nói gì, chỉ hơi nhíu mày, ánh mắt kỳ quái nhìn Khương Nhiêu. Đôi mắt hắn như ngôi sao lạnh lẽo, Khương Nhiêu bị hắn nhìn đến mức chột dạ. Chẳng lẽ… hắn có thể biết được nàng đang nghĩ gì? Hắn thông mình như vậy, chưa chắc đã không nhìn ra được… Nhưng làm sao có thể đoán ra suy nghĩ của nàng một cách dễ dàng như vậy được? Khương Nhiêu đứng dậy đi tìm trà, đun một ấm nước nóng, rót một cốc ra trước mặt Dung Đình:“Nghe nói loại trà này có tác dụng bồi bổ cơ thể. Nếu như đã tốt cho cơ thể, hay là chàng thử một chútđi? Nếu như thấy thích thì có thể mang một ít đến phủ nha môn…”12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107883/8
Dung Đình ho khan, ngắt lời nàng: “Nàng thật sự không biết… đây là loại trà gì à?” “Chẳng lẽ không phải là trà đương quy sao?” Khương Nhiêu ngây thơ hỏi. “Đương quy, táo đỏ, cỏ ích mẫu.” Dung Đình dùng ngón tay miết chén trà, lắc nhẹ vài cái, rồi lại giơngón tay nhấc nắp ấm màu tím trên bàn lên. Hắn nhìn màu xanh xanh đỏ đỏ nổi trên mặt nước tà, khẽ bật cười thành tiếng. Tiếng cười trầm thấp khiến Khương Nhiêu càng thêm bối rối và lo lắng. Hắn đặt tách trà xuống, đứng dậy, đi về phía cửa, đóng cửa lại rồi quay vào trong phòng. Khương Nhiêu vẫn ngồi ở bàn, nhìn ấm nước màu tím, vẻ mặt khó hiểu nhìn những quả táo đỏ chìmnổi trong nước trà. Nàng lẩm nhẩm trong đầu, đương quy, táo đỏ, cỏ ích mẫu mấy lần liền nhưng vẫn không thể hiểu nổitên những loại thảo mộc này rốt cuộc có gì buồn cười. Dung Đình nhìn bộ dạng ngơ ngác của nàng thì nổi hứng muốn trêu chọc nàng. Nàng không ngốc, chỉlà hơi lười, hai người thành thân đã lâu nhưng nàng lại quá hồn nhiên, không có ý thức tự giác củangười làm phu nhân, chưa từng làm chuyện phu thê, muốn trêu chọc nàng cũng không dám quá trớn,sợ người ta giận lẫy. Hắn khẽ khom lưng, ghé sát vào tai Khương Nhiêu: “Trà đương quy mà Vân Quýphi tặng cho nàng, là trà mà cũng là thuốc.” Trà đương quy là tên gọi phổ biến trong dược liệu, nếu đã có tác dụng chữa bệnh, nói những thứ nàyđều có thể làm thuốc, Khương Nhiêu cũng không thấy bất ngờ. Có thể làm thuốc, điều này thì có gì buồn cười nhỉ? 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107884/8
Khương Nhiêu nghiêng đầu, đúng lúc nhìn thấy Dung Đình đang cúi người sâu hơn, môi mỏng ghé sáttai nàng, giọng nói trầm khàn đầy ám muội: “Đương quy, táo đỏ, cỏ ích mẫu, những thứ này kết hợp lạicực kỳ có lợi cho sức khoẻ của nữ nhân, trong dân gian người ta còn nói là… rất có lợi cho việc thụthai.” Hắn đã chứng kiến quá nhiều chuyện bí mật trong hậu cung, trước khi cưới nàng về, hắn luôn lo lắngnhững thủ đoạn đó sẽ bị áp dụng lên người nàng, vì vậy hắn đặc biệt chú ý đến những loại thuốc vàthức ăn có lợi có hại cho cơ thể nữ nhân. Nàng để tâm tới mọi chuyện của những người xung quanh, nhưng đến khi gặp chuyện của mình thì lạingây ngốc. Mặc dù hắn không hài lòng với việc nàng quan tâm quá nhiều người, chiếm nhiều vị trí của hắn tronglòng nàng như vậy, nhưng lại âm thầm vui sướng vì có thể nhìn thấu được tính tình của nàng. Người có thể bảo vệ tốt nhất cho nàng, chỉ có một mình hắn. Hơi thở của Khương Nhiêu đột nhiên bị ngưng trệ, vành tai bỗng chốc đỏ bừng. Có lợi cho việc thụ thai… Uổng công trước khi rời đi nàng còn cảm thấy may mắn vì tiểu di không nhét vào tay nàng cuốn sáchnhỏ không đứng đắn kia, mà thứ được nhét vào tay nàng còn kinh khủng hơn cả cuốn sách kia! Cuốn sách kia nàng còn biết đường giấu đi, nhưng thứ trà này nàng lại nghĩ rằng nó chỉ là một loại tràdưỡng sinh bình thường tốt cho sức khoẻ. Khi trở về còn đun một ít lên nếm thử, lại còn khen vị khángon… Chẳng trách lúc nàng rời khỏi cung Thấu Tương, nụ cười của Vân Quý phi lại sâu đến vậy. “Ta… Ta…” Khương Nhiêu ậm ờ hai tiếng, không biết phải giải thích như thế nào, hồi lâu sau mớiđịnh thần lại, vành tai đỏ bừng vẫn chưa lắng xuống: “Ta thật sự không biết, hôm nay là lần đầu tiên tabiết đến chuyện này.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107885/8
Nàng bối rối, lời nói ra cũng bắt đầu loạn. “Ta muốn…” Khương Nhiêu lúc này hy vọng Dung Đình có thể đổi chủ đề giúp nàng, vội vàng hỏi lại: “Chàngmuốn cái gì cơ?” Nàng quay người lại, vừa hay lại cho Dung Đình có cơ hội ôm nàng vào lòng. “Có con.” Hắn bế nàng về giường, nửa dựa vào thành giường nửa đứng thẳng, ép Khương Nhiêu đối diện với ánhmắt của hắn, ánh mắt tăm tối đầy dục vọng: “Ta muốn có một đứa con.” Khương Nhiêu đỏ mặt, trái tim loạn nhìn trước ánh mắt hắn nhìn nàng. Nàng sợ đè lên cái chân bị thương của hắn, chân của mình thì không biết nên để ở đâu nên vô thức từchối: “Trời đang mưa, chân của chàng…” “Không sao hết.” Dung Đình nhìn nàng vội vàng di chuyển đầu gối của mình sang một bên, cố gắng không đè hắn xuốngmà tay chân luống cuống quỳ lên giường, đột nhiên hắn nở nụ cười, xoa đầu nàng, xoa đầu xong vẫnkhông chịu buông tay mà tiếp tục ấn nàng xuống, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng. Hắn vòng tay quanh eo nàng, hôn dần xuống bên dưới, không gì có thể khiến hắn cảm thấy thoải máihơn việc ôm nàng vào lòng. Cho đến tận bây giờ, hắn ôm nàng hôn nàng một cách mãnh liệt, ngón taysiết chặt sau đầu Khương Nhiêu, điên cuồng chiếm hữu. Trâm cài tóc của Khương Nhiêu rơi lạch cạch sang một bên, tóc mai lả lơi, đầu lưỡi tê dại, khi áp lựcphía sau đầu được nới lỏng một chút, nàng nghe tiếng hắn khẽ gọi một tiếng bảo bối ở bên tai. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107886/8
Giọng nói trầm khàn, gợi cảm đến lạ thường. Chân nàng bỗng nhiên trở nên yếu ớt, eo nàng bị giam giữ trong vòng tay hắn, nàng không thể chạythoát, cũng nhận ra mình không thể trốn tránh được, dần dần không còn giãy giụa nữa. Bên tai có tiếng xiêm y được cởi ra vang lên sột soạt, hơi thở của hắn cũng ngày càng nặng nề Bên ngoài còn có tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi. Mưa vẫn chưa tạnh, chỉ cần nghe tiếng mưa rơi lộp độp cũng có thể tưởng tượng ra được bên ngoàiđang tối tăm và ẩm ướt đến thế nào. Nàng chưa bao giờ cảm thấy đầu gối mình khó chịu khi trời mưa, nhưng ngay cả khi nàng chưa từngcảm thấy như vậy, cứ nghĩ đến việc thời tiết như thế này sẽ khiến cơ thể hắn không thoải mái, tronglòng nàng cũng không khỏi cảm thấy khó chịu. Trên người hắn chỉ còn lại hai chiếc trung y màu trắng, y phục vẫn ở đó, dây buộc ở cổ áo đã bị cắnlỏng ra. Mí mắt Khương Nhiêu rũ xuống, đột nhiên giơ tay ôm lấy mặt Dung Đình. “Ta...” Nói xong một chữ, nàng lại dừng lại một chút, chỉ mới nói có một chữ thôi mà vành tai đã đỏbừng cả lên. Nàng nuốt khan, một hơi nói nốt những lời còn lại: “Để ta làm cho, chàng đừng động đậy.” Cơ thể Dung Đình căng cứng, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Khương Nhiêu, yết hầu khẽ động đậy. Hắn vô thức không để ý tới lời nói của nàng mà chỉ dùng đôi mắt đen láy chăm chăm nhìn vào độngtác của tiểu cô nương. 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107887/8
Gương mặt Khương Nhiêu vẫn đỏ bừng, đôi môi ẩm ướt mềm mại, nàng cụp mắt xuống, cắn nhẹ môidưới, hàm răng hơi hé ra, không biết lấy dũng khí và sức lực ở đâu ra, nàng đặt tay lên vai hắn, đẩy hắntừ trong tư thế nửa dựa vào ván giường sang dựa hoàn toàn vào ván giường. Nàng liếc nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào hắn. Bởi vì không có kinh nghiệm nên nàngsợ tư thế của mình không đúng, nếu muốn làm theo hướng dẫn trong cuốn sách một cách chính xác,nàng vẫn phải liếc nhìn hắn thêm vài lần. Đôi mắt long lanh ánh nước của nàng như mặt hồ bị gió thổi qua, khẽ dao động, hai má trắng trẻo mềmmại trở nên vừa đỏ vừa nóng, nóng tới mức nàng cảm giác như sắp có khói bốc lên từ đỉnh đầu mình. Hơi thở của Dung Đình trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Nhìn hành động của nàng, hắn mới nhận ra rằng nàng không hề nói bừa. Vầng trán của hắn căng ra, gân xanh mơ hồ hiện lên, mãi sau mới cất tiếng khàn khàn, hỏi: “Nàng biếtlàm sao?” Khương Nhiêu cắn môi hồi lâu, cuối cùng nàng gật đầu như thể đã đưa ra quyết tâm rất lớn. Những ngón tay của nàng run rẩy một cách khó hiểu, mãi mà vẫn chưa cởi được nút buộc trên y phụcbên trong, vẻ mặt dần dần có chút mệt mỏi, nàng bỏ cuộc, cúi đầu cởi nút cho hắn. Khi nàng cúi đầu xuống, mái tóc đen buông xuống như thác nước, che đi đôi tay đang đặt trên vaiDung Đình, động tác lạ lẫm và vụng về, giọng nói hơi run run nhưng lại chứa đựng sự kiên định, nói:“Ta biết.” 12/5/24, 8:44 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-198.1107888/8