Chiết Khương

Chương 191

Kể từ lúc Khương Nhiêu chưa đính hôn với hắn, Dung Đình đã phái ám vệ ở cạnh nàng. Mỗi một ngày Dung Đình vừa giám sát không để lọt chút gió nào vừa tính toán thời gian sống sótnhưng hắn chưa bao giờ che giấu tình cảm của mình với nàng ở trước mặt người khác. Trong lòng hắn hiểu rõ, được hắn yêu thích không có chuyện gì tốt, nó sẽ kéo nàng cùng dẫm lên lớpbăng mỏng với hắn, chỉ sơ sẩy chút thôi là sẽ khiến tính mạng nàng như ngàn cân treo sợi tóc.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cho dù vậy Dung Đình không muốn buông tay. Cũng sẽ không buông tay. Ám vệ đầy bụi bẩn mỏi mệt, bị quân cấm vệ canh cửa thành giữ lại, không thể xông vào cung, đã sốtruột đến độ sứt đầu mẻ trán. Vừa thấy bóng Dung Đình xuất hiện ở dưới tường thành, hắn ta đã vộichạy đến đón: “Xe ngựa của phu nhân bị tập kích ở vùng ngoại ô, đối phương có hơn mười người...” Dung Đình nhìn thấy vẻ mặt của ám vệ thì cũng đoán được đại khái mọi chuyện, trong lúc ám vệ bẩmbáo thì hắn đã cởi dây cương của một con ngựa, lưu loát nhảy lên ngựa. Sắc mặt hắn u ám, kéo chặt dây cương. Tiếng vó ngựa như muốn đạp vỡ mặt đất, một đường phi về hướng bắc. ...Seen 25131012/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107811/7
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Khương Nhiêu cuộn mình trong xe ngựa, cơ thể dựa vào thành xe, đầu ngón tay đếm đến chữ số thứhai mươi mấy, trong lòng dần bình tĩnh hơn. Bên ngoài không có tiếng Minh Thược bị bắt. Nếu không bị bắt ở ngay chỗ này thì có khả năng là đã chạy trốn được. Nàng đang thả lỏng hơn một chút thì phía sau xe ngựa lại có tiếng động. Khương Nhiêu ôm đầu gối congười lại ở thành xe, dao găm áp phía sau lưng, tiếng đao kiếm va chạm bên ngoài đã giảm hơn nửa. Người đứng bên cửa sổ là Minh Thược. Mặt Minh Thược đỏ bừng đầy nước mắt, nàng ấy thấp giọng khóc lóc kể lể: “Cô nương không trốn, nôtỳ, nô tỳ không cách nào chạy trốn một mình...” Bỗng nhiên Khương Nhiêu cực kỳ đau đầu. Vốn nàng định chờ Minh Thược chạy xa thì tự mình chạy xuống xe, lần theo bờ ruộng, cố gắng chạytrốn ra ngoài. Thế nhưng hôm nay nàng mặc xiêm áo màu vàng óng, cực kỳ bắt mắt, nàng không ôm hy vọng quá lớnvới việc mình có thể chạy thoát. Cho nên nàng cố tình bảo Minh Thược chạy trước, một người chạy thoát ra ngoài còn hơn là cả haicùng rơi vào tay bọn chúng. Trong lòng nghĩ như thế nhưng Khương Nhiêu không giải thích với Minh Thược, nàng không có thờigian, ánh mắt nhìn Minh Thược lạnh như băng: “Đây là mệnh lệnh.”12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107812/7
Minh Thược nghẹn ngào một tiếng rồi cuối cùng cũng chịu rời đi, Khương Nhiêu cân nhắc trong lòngmấy phen, tâm trạng vừa dè chừng vừa giận dữ. Những người chặn xe ngựa này đến vì lí do gì? Để đối phó với nàng hoặc đối phó với Dung Đình, vì sao không dùng những thủ đoạn quang minhchính đại hơn? Nàng giơ tay cởi búi tóc ra, ngón tay cào vào đầu, xoa đầu rối bù còn hơn ổ gà, sau đó chùi bụi bẩn xoalên mặt. Nàng sợ. Những kẻ là trái pháp luật đều là người liều mạng, chuyện gì cũng làm được. Biến bản thân trở nên bẩn thỉu lôi thôi, Khương Nhiêu đoán chừng Minh Thược chắc là đã chạy thậtrồi, ngón tay nàng nâng màn xe lên một đoạn nhỏ, nhìn thoáng qua tình hình bên ngoài qua khe hở. Bên ngoài đầy bóng đao kiếm, người bên phía nàng không nhiều bằng phe địch, dần dần rơi xuống thếyếu. Khương Nhiêu thấy vậy trái tim như rơi xuống vực thẳm. Nàng hít sâu một hơi, nắm chặt dao găm và hà bao, chui ra khỏi xe ngựa qua cửa sổ phía sau theođường mà Minh Thược mới đi. Nàng nên chạy trốn. Nàng chui ra bên ngoài xe ngựa, sợ bị người ta phát hiện nên thân thể áp sát vào xe, đi lùi về phía sau,nhưng mới đi được hai bước thì trái tim Khương Nhiêu như bị người ta bóp chặt, đau nhói lên.12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107813/7
Chặn trước mặt nàng là một thanh trường đao cao bằng nửa người, sống đao ánh lên ánh sáng lạnh vôtình. Khương Nhiêu cứng người, không dám cử động. Trước mặt nàng có một gã nam nhân mặc đồ đen che mặt, ánh mắt soi mói nàng đầy dâm tà: “Tiểu cônương muốn đi đâu?” Gã khạc một cái: “Nếu ngươi chạy thì bạc của gia không còn nữa.” Giọng Khương Nhiêu run rẩy: “Người nào phái ngươi đến?” Thấy đối phương không đáp, nàng chủ động thả mồi: “Nếu ngươi thả ta đi thì ta sẽ cho ngươi nhiềutiền hơn.” Gã đàn ông đeo khăn che mặt đen hơi cúi đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Khương Nhiêu dò xét. Tuy tóc mai rối bời nhưng gương mặt thiếu nữ trẻ trung, mang theo mấy phần hồn nhiên ngây ngô,trông như đóa hoa nở đẹp nhất tháng ba. Trong bóng đêm, đôi mắt long lanh e dè nhìn gã, vô thứcquyến rũ gã. Tuy đã xuất giá nhưng vẫn hơi đáng tiếc. Nhưng loại đã trở thành thê tử kẻ khác, dù bị làm nhục thì vì danh tiếng nên không dám nói gì, có chơicũng không cần phải để ý quá nhiều. Người tìm bọn chúng làm việc chỉ nói dẫn tiểu mỹ nhân trước mắt đến một nơi không ai biết, chứkhông nói bọn chúng không thể làm gì với nàng. Gã áo đen cười khẩy, ngón tay giơ lên sờ vào gò má Khương Nhiêu: “Nếu có thể cho ta bạc thì cho cáckhác cũng được đúng không?”12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107814/7
Khương Nhiêu chắp hai tay sau lưng, im lặng không nói. Nàng yếu đuối cụp mắt, hai sợi tóc rủ xuống bên mặt, biểu cảm không giống như từ chối. Thấy thế, trong lòng gã áo đen càng nhiều ham muốn hơn, gã nóng lòng muốn thử một lần xem gươngmặt của tiểu mỹ nhân có mềm mại dễ xoa bóp như vẻ ngoài không. Ngay khi bàn tay gã chạm đến mặt Khương Nhiêu, Khương Nhiêu nhấc chân dẫm lên trường đao, nhânlúc gã áo đen không đề phòng, dứt khoát đâm dao găm vào cổ họng của gã. Nhưng thể lực của nàng không bằng gã, cho nên tuy chân đạp trúng trường đao trong tay gã áo đenkhiến gã ngã về phía sau thì dao găm trong tay không như ý muốn đâm vào cổ họng đối phương mà làxoẹt qua vành tai của gã, vẽ một đường máu. Gã áo đen nhận ra ý đồ của Khương Nhiêu, nhanh chóng nghiêng đầu sang bên, tránh được cú đâm vàocổ họng nhưng vẫn để gương mặt bị thương. Cái khăn che mặt đen trên mặt gã rơi xuống, má trái trào ra vết máu, cảm nhận được sự đau xót từ mátrái, ánh mắt gã hung ác. Gã áo đen nhấc thanh đại đao trên đất lên, định chộp lấy dao găm trong tayKhương Nhiêu: “Mẹ kiếp, dám chơi đùa ông đây.” Khương Nhiêu trốn về sau, gã áo đen quét chân một cái khiến nàng ngồi sập xuống đất, đầu tóc rối bời,ngón tay siết lấy hà bao, tay chân lạnh cứng. Nàng biết rõ, chút năng lực tự vệ của nàng nằm ở dao găm và thuốc mê mang theo bên người. Chỉ khi va vấp thật sự, Khương Nhiêu mới biết, không phải loại thuốc mê nàng mang theo trước đâymà là loại thuốc mê này mới phát huy tác dụng được. Mới vừa rồi định đâm thủng cổ họng đối phương đã khiến nàng tiêu tốn hơn nửa thể lực, lúc này ngóntay cứng đờ không thể di chuyển, bàn tay không cởi được hà bao. Trong lòng Khương Nhiêu sốt ruột,tập trung tinh thần vào hà bao nắm chặt trong tay, nàng không thể mở được nó ra. Khương Nhiêu gấpđến mức trào nước mắt.12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107815/7
Gã áo đen nhìn biểu cảm sợ hãi của nàng thì nở nụ cười lạnh. Mới vừa rồi gã thấy nàng chém dao găm qua còn tưởng nàng lợi hại thế nào, ai ngờ chỉ vạch được mộtđường nhỏ lên mặt thì đã mềm nhũn vô lực, cứ như đang chơi đùa vậy. Chẳng qua chỉ là một tiểu nhađầu trói gà không chặt, trong tay có dao găm cũng không đủ đáng sợ. “Nếu ngươi thức thời thì ngoan ngoãn...” Gã áo đen chưa nói xong, vẫn duy trì tư thế nói chuyện thì cứng đờ ngã xuống đất, không còn tiếngđộng nào. Phía sau gã, Dung Đình cầm trường kiếm, môi mỏng nhếch lên, ánh mắt đầy lệ khí. Thanh kiếm trong tay hắn ánh lên ánh sáng lạnh, thân kiếm và quan phục thêu mãng xà dính không ítbụi bẩn và vết máu. Dung Đình nhìn từ trên cao xuống, nhìn thấy gã nam nhân ngã xuống đất, dục vọng khát máu gần nhưchiếm hết toàn bộ tâm trí hắn. Dung Đình chém thêm một nhát, hắn muốn lấy mạng gã, đơn giản cứ như giết một con giun con dế. Tầm mắt của hắn nhìn thấy Khương Nhiêu cũng ngã dưới đất thì dần tỉnh táo lại. “Không sao đâu.” Lúc Dung Đình lên tiếng, giọng nói lạnh lùng khàn khàn. Khương Nhiêu nhìn hắn, cảm thấy cứ nhưđang nằm mơ, đôi mắt không dám nhắm lại. Cho đến khi nghe được giọng của hắn, nước mắt tí táchrơi xuống, tóc tai bù xù, khuôn mặt bẩn thỉu, bộ dạng thảm thương đến mức Dung Đình nhìn thấy màđau lòng. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107816/7
Hắn ôm ngang nàng lên, để đầu nàng dựa vào lòng ngực hắn, khiến nàng không nghe thấy tiếng đaokiếm, cũng không thấy cảnh tượng gươm đao chém giết, máu chảy thành sông. Hắn đi về phía xe ngựa bên kia, sau đó ra lệnh cho ám vệ đứng cách hắn gần nhất. Giết người vừa trêu đùa Khương Nhiêu. Dung Đình không chớp mắt, nhìn thấy ám vệ của mình đâm kiếm vào người kia rồi mới quay lại, ômlấy Khương Nhiêu đã rúc đầu vào lòng mình và lên xe ngựa. Những người chặn đường đã bị ám vệ mà Dung Đình mang theo khống chế. Con đường được mở ra, Ô Thước lái xe ngựa đi vào trong thành Kim Lăng. ... 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-191.1107817/7