Trong xe ngựa. Khương Nhiêu vừa chạm vào ghế dựa, cơ thể lập tức run rẩy. Nàng nắm chặt túi hoa trong tay, từ đầu đến cuối chưa từng buông ra, Dung Đình quỳ xuống, gỡ từngngón tay của nàng ra, mở túi hoa và thấy những thứ bên trong, bột trắng... là thuốc mê.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hắn đã chú ý đến chiếc túi hoa và dao găm mà nàng có được sau khi trở về Kinh thành không lâu, hắnbiết ý định tự vệ của nàng nhưng không bao giờ nghĩ đến nguyên nhân lại là chính mình. Hắn biết việc nàng giao thiệp với hắn không phải là chuyện tốt, chính nàng cũng hiểu rõ điều đó. Trong lòng nàng biết rõ nhưng vẫn gả cho hắn. Hơi thở của Dung Đình nặng nề hơn một chút, nghe có vẻ như thở dài. Hắn vứt túi hoa sang một bên, nắm lấy tay Khương Nhiêu. Bàn tay nàng luôn rất ấm áp nhưng lần này lại lạnh hơn tay hắn. Dung Đình xoa xoa tay nàng, thổi hơi ấm vào bên trong. Seen 25131012/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107821/12
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Tay Khương Nhiêu dần dần ấm lên, nàng cúi đầu, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Dung Đình. Mặc dù quần áo của hắn bị dính máu và bụi bẩn nhưng khuôn mặt hắn rất sạch sẽ, ngay cả trong đêmtối cũng không che lấp được vẻ đẹp tuấn tú của hắn. Ngược lại, từ đầu đến chân nàng đều bẩn thỉu. Khương Nhiêu nhìn những vết bùn và tro bám trên ngón tay mình, cảm thấy hơi ghét bỏ, nàng rụt taynhưng lại bị Dung Đình kéo trở lại. “Có hơi... bẩn...” Khương Nhiêu lắp bắp, giọng nói dần nhỏ đi cho đến khi không còn nghe thấy. Nàng nhìn Dung Đình kéo tay mình về phía hắn và đặt vào trong áo hắn. Bàn tay hắn lạnh lẽo nhưng lòng hắn lại ấm áp, ấm đến nỗi nước mắt của Khương Nhiêu dâng tràokhiến mắt nàng mờ đi. “Tại ta đến muộn.” Hắn nói với giọng điệu độc đoán và ngang ngược nhưng vẻ mặt lại có chút thái độnhận lỗi, không làm người khác cảm thấy hắn bá đạo. Khương Nhiêu không hề oán trách trong lòng nhưng bị hắn dỗ dành như vậy, cảm giác uất ức của nàngtrào dâng, ban đầu chỉ những tiếng nức nở nhẹ, dần dần nước mắt bắt đầu tuôn ra không ngừng. ... Tuế An viện. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Khương Nhiêu bước ra từ phòng bên trong, bụi bặm trên mặt và đỉnh đầu đãđược rửa sạch, làn da trở nên trắng trẻo và sạch sẽ như trước, chỉ có đôi mắt của nàng vẫn nhìn xuống,12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107822/12
uể oải như đang ốm, không có tinh thần. Nàng vẫn còn sợ hãi sau sự việc vừa qua, lúc đi tắm nàng nhớ lại cảnh cận kề cái chết lúc nãy mà chântay run rẩy. Nếu Dung Đình không phát hiện ra sớm, nàng không biết bây giờ mình sẽ ở đâu. Khương Nhiêu đi ra từ phòng bên trong với mái tóc ướt nhẹp, Dung Đình nhận lấy khăn từ tay nhahoàn đang chuẩn bị lau tóc cho Khương Nhiêu, tiến lại gần nàng, ôm nàng vào lòng và lau tóc chonàng. Khương Nhiêu ngồi trong vòng tay hắn, cúi đầu xuống để hắn lau tóc. Bóng dáng nàng nhỏ bé, hai tay đặt trên đầu gối, đoan trang và ngay thẳng, yên lặng và ngoan ngoãn. Nhưng trong lòng nàng lại có rất nhiều điều muốn hỏi. Những tên cướp chặn đường kia đến từ đâu? Rõ ràng hắn phải ở trong hoàng cung, tại sao lại biết nàngbị tấn công nhanh như vậy? Và những người mặc áo xanh kia là ai, tại sao họ xuất hiện nhanh đến vậy... Những người mặc áo xanh xuất hiện quá sớm, như thể họ luôn theo dõi nàng vậy. Nàng vừa mừng vì hắn đến kịp thời, vừa lo lắng vì những người áo xanh có võ công cao cường kia. Ban đầu nàng sợ hắn không chỉ vì những phương pháp đáng sợ trong mơ của hắn mà còn vì... sự kiểmsoát của hắn. Trong những giấc mơ ban đầu, nàng bị hắn giam giữ ở bên cạnh, phục vụ và chịu đựng nhiều khókhăn. Ban đầu, nàng không thể ở quá gần hắn nhưng cũng không thể ở quá xa. Sau một thời gian, nàng12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107823/12
lại được điều đi phục phụ thiếp thân, nhưng dù là lúc nào bên cạnh nàng luôn có người theo dõi, khôngđể nàng trốn thoát. Những người đó gần như không rời nàng nửa bước, báo cáo mọi hành động củanàng cho hắn khiến nàng gần như phát điên. Những người mặc áo xanh kia rõ ràng là nghe theo sự điều khiển của hắn. Khương Nhiêu muốn hỏi nhưng lại có chút sợ hãi. Dung Đình chỉ cần nhìn bóng lưng của nàng đã có thể nhận ra nỗi lòng nặng trĩu của nàng. Nàng vốnđã nhỏ bé, giờ đây vai nàng co lại, tựa như muốn thu mình lại, trông thật đáng thương. Hắn ngừng động tác lau tóc cho nàng, chủ động nói: “Nha hoàn của nàng trở lại rồi.” “Nàng ta không chạy đi xa, khi trở lại cũng không hề bị thương.” Khương Nhiêu buồn bã ngẩng đầu lên, đối diện với khuôn mặt của hắn. Không cần nàng nói ra hắn cũng có thể sắp xếp thật tốt những việc nàng quan tâm. Dường như hắn biết tất cả những gì nàng để tâm đến. Nàng vẫn muốn hỏi về những người mặc áo xanh nhưng không phải lúc này. Và nàng cũng không nhất thiết phải hỏi hắn. Nàng suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định gạt chuyện những người áo xanh sang một bên, rồi hỏi:“Những tên chặn đường kia rốt cuộc là lưu phỉ hay là người khác...” “Không phải lưu phỉ.” 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107824/12
Quả nhiên không phải lưu phỉ. Khương Nhiêu không hề cảm thấy vui mừng khi đoán trúng, nàng nhớ lại cảnh xe ngựa bị chặn, vừagiận vừa sợ, nàng mím môi hỏi: “Vậy là ai?” “Là Thập Thất đệ của ta.” Khương Nhiêu mím môi. Thập Thất Hoàng tử... Thủ đoạn này quả thật quá độc ác. Người mà hắn ta phái đi không chỉ muốn lấy mạng nàng mà còn muốn làm ô danh nàng. Chưa nói đến việc nàng đã gả cho Dung Đình, ngay cả khi nàng không có liên quan gì đến hoàng gia,nàng cũng không muốn người cuối cùng lên ngôi là Thập Thất Hoàng tử. Nếu giao toàn bộ Đại Chiêuvào tay người như vậy, dù không có những ân oán gia tộc, nàng sợ rằng mình cũng sẽ không có ngàytốt để sống. Dù trong mơ nàng không thấy người cuối cùng kế vị là ai nhưng ít nhất nàng chắc chắn, đó không phảilà Thập Thất Hoàng tử. Số phận của Thập Thất Hoàng tử còn bi thảm hơn nàng nhiều. “Chàng sẽ không bỏ qua cho hắn ta chứ?” Nàng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía Dung Đình. Dung Đình cười, rốt cuộc nàng nghĩ hắn là người như thế nào mà lại cho rằng lòng tốt của hắn là sựmềm yếu.12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107825/12
Rõ ràng cả hai điều này đều không liên quan gì đến hắn. “Không đâu.” Hắn cúi đầu nhìn vào mắt nàng, sau khi khóc, đuôi mắt và đáy mắt nàng vẫn còn hơi ướt và đỏ, hơi thởnhẹ nhàng và chậm rãi, ngắt quãng, giống như tiếng hít thở khi nàng khóc. Bỗng nhiên hắn cảm thấy hối hận. Không nên dễ dàng lấy mạng nam nhân đó như vậy. Phải tra tấn hắn ta thêm mới đúng. Đến lúc đó, Dung Uyên cũng phải chịu đựng cùng. “Nàng còn sợ à?” Trong lòng hắn tính toán, giọng nói nhẹ nhàng, nghe kỹ còn hơi khàn, trong mắt cómột luồng sát khí không thể bỏ qua đang chuyển động. Khương Nhiêu lắc đầu. Dù nàng lắc đầu nhưng trong đôi mắt hạnh của nàng lại hiện lên sự sợ hãi thực sự. Nàng thương lượng với Dung Đình: “Tối nay có thể để nến sáng suốt đêm không?” Nàng vẫn còn sợ. Trong bóng tối, ánh mắt dâm ô và táo tợn của nam nhân áo đen không thể thoát khỏi tâm trí nàng. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107826/12
Dù biết rằng người này không thể làm hại nàng nữa nhưng mỗi khi nghĩ đến, nàng vẫn nhớ đến cảmgiác ngột ngạt khi bị hắn ta ép đến đường cùng, không còn lối thoát. Vừa nghĩ tới cả người nàng đãlạnh toát. Sau khi bị bắt cóc khi còn nhỏ, nàng đã không dám ra ngoài vào ban đêm trong một thời gian dài. Nàng đoán rằng lần này nàng cũng sẽ mất một khoảng thời gian mới dám ra ngoài vào ban đêm. Sau khi Khương Nhiêu nói xong, nàng còn thêm một câu: “Nếu thắp nến lên quá sáng... ta, ta có thểvào thư phòng.” Nàng tự biết yêu cầu của mình hơi quá đáng. “Nàng không cần đi đâu cả.” Dung Đình lạnh lùng nói. Hắn còn mong nàng gây thêm phiền toái cho hắn. Nàng luôn nhớ những người đã giúp nàng. Vậy thì nếu hắn giúp nàng đủ nhiều, nàng sẽ không bao giờ rời xa hắn. Sau khi lau khô tóc cho Khương Nhiêu, hắn đặt khăn sang một bên, lấy ra vài cây nến từ ngăn kéo,thắp lên và đặt giữa phòng, cả căn phòng bỗng chốc bừng sáng. Khương Nhiêu chỉ muốn căn phòng có chút ánh sáng, không ngờ hắn lại làm to chuyện như vậy. Nàngnhìn dãy nến bày giữa phòng, cắn môi, cảm thấy hơi ngại. Khi Dung Đình trở lại, nàng vội vàngnhường chỗ trên giường. Dung Đình nhìn hành động của Khương Nhiêu, bước chân khựng lại, nhìn nàng với vẻ muốn nóinhưng lại thôi. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107827/12
Khương Nhiêu nhìn hắn, bỗng nhận ra hành động của mình không đúng chỗ nào. Ban đầu nàng còn đang giận dỗi hắn, buổi sáng còn đe dọa nếu hắn không biết điều thì nàng sẽ cho hắnngủ ở thư phòng. Kết quả là buổi tối nàng không những không đuổi hắn sang thư phòng mà còn nhường chỗ cho hắn. Một tư thế như thể mời hắn lên giường. Khương Nhiêu: “...” Càng nghĩ nàng càng cảm thấy xấu hổ. Thật là xấu hổ. Đã mất mặt một lần rồi, thôi thì làm tới luôn, Khương Nhiêu tức giận, vỗ vỗ vào chỗ trống bên cạnh,giả vờ như không có gì xảy ra mà nói: “Chàng lên đi.” Chỉ có điều, hành động bất cần của nàng chỉ được một lần. Khi Dung Đình nằm bên cạnh nàng, nàng muốn lăn vào lòng hắn nhưng lại nhớ đến hành động nhườngchỗ trên giường của mình lúc nãy. Quả thật rất xấu hổ. Càng nghĩ nàng càng giận bản thân. Nến thắp lên cũng chẳng ích gì, nàng không muốn nhắm mắt lại, ngón tay gõ vào giường, đếm xem khinào Dung Đình sẽ kéo nàng vào lòng. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107828/12
Nhưng ngón tay nàng đã mỏi, đếm gần đến một trăm mà vẫn không chờ được. Rõ ràng hắn rất thích ôm nàng vào lòng, tối nay nàng muốn được hắn ôm, làm sao hắn nhịn được? Khương Nhiêu tiếp tục gõ tay vào giường, muốn xích lại gần hắn hơn nhưng lại không muốn bỏ qualòng tự trọng của mình, nàng nằm thẳng đơ trên giường, mắt mở to, nhìn lên trần nhà, chờ người bêncạnh ngủ trước, nàng sẽ lẻn qua sau. Lúc này nàng mới nhận ra rằng, trong những ngày thường, nàng toàn là người ngủ trước. Hắn thức dậy trước... Các cặp phu thê khác thường là nam nhân nằm trong, nữ tử nằm ngoài để buổi sáng dậy sớm phục vụnam nhân, còn họ thì hoàn toàn ngược lại. Bỗng một bàn tay đưa ngang qua trước mắt nàng. Những ngón tay dài, khớp xương rõ ràng. “Thật sự không sợ nữa à?” Giọng nói của Dung Đình vang lên bên tai nàng. Khương Nhiêu nghiêng đầu. Giọng điệu hỏi lại của hắn như thể đã nhìn thấu sự mạnh miệng của nàng lúc nãy. Ngay cả tâm tư nhỏ nhặt này cũng bị nhìn thấu, mặt mũi của nàng lại mất rồi. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.1107829/12
Trong lòng Khương Nhiêu có chút tức giận, định khẳng định một chút, mạnh mẽ một chút, nói rằngmình đã không còn sợ hãi nữa. Nhưng Dung Đình lại đưa tay ra, ôm cả nàng và chăn vào lòng mình. Hắn ghé đầu vào, gối lên cổ nàng mà cọ cọ, giọng nhẹ nhàng: “Nhưng ta sợ.” Mắt Khương Nhiêu lập tức mở to hơn. Hắn sợ cái gì? Nàng bị thân thể hắn và chăn đè lên, cuộn tròn như con tằm, muốn động đậy một chút cũng rất khókhăn. Khương Nhiêu khó khăn cúi đầu nhìn hắn nhưng chỉ có thể thấy lông mi dài và sống mũi cao của hắn,không thể thấy được vẻ mặt hắn. Nàng chậm rãi nói: “Chàng sợ… sợ cái gì?” Dung Đình im lặng một lúc lâu mới mỉm cười buồn bã, nói: “Nếu nàng xảy ra chuyện thì ta sẽ khôngcòn nhà nữa.” Khương Nhiêu im lặng theo. Dù không thấy rõ vẻ mặt của hắn nhưng nàng vẫn cảm thấy khó chịu vì giọng điệu của hắn. Rõ ràng giọng hắn có chút vui vẻ nhưng nghe lại khiến người ta cảm thấy đau lòng. Như thể nếu nàng không còn, hắn sẽ không còn gì cả. Có lẽ vì đã mơ thấy hắn và nàng đối đầu nhau, Khương Nhiêu bỗng nhiên sinh ra một dự cảm xấu. 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.11078210/12
Nếu nàng xảy ra chuyện, có phải hắn sẽ lại trở nên như trong giấc mơ không? Dù trước mắt là biển máu, dù dưới chân là xác chết, hắn cũng không có biểu cảm, không chút thươngxót. Không đồng cảm với người khác, cũng không thương hại bản thân. Không ai thích hắn, ngay cả bản thân hắn dường như cũng không thích chính mình, luôn mang vẻ caongạo và chán nản mọi thứ. Nghĩ đến khả năng này, Khương Nhiêu cảm thấy máu trong người như bị đóng băng, nàng dùng chútsức, rút tay từ trong chăn ra, đặt lên lưng hắn, chậm rãi ôm lấy hắn. “Hiện nay phụ hoàng của chàng đối xử rất tốt với chàng, hoàng cung nơi chàng lớn lên, đó cũng là nhàcủa chàng, thiên hạ này là của Dung gia, bất kể chàng ở đâu cũng đều có nhà để về.” Dung Đình nhếch môi, cười nhạt không phát ra tiếng. Có nhà để về… Nếu không có nàng, bất kể nơi nào cũng chỉ là bốn bức tường, hai cánh cửa sổ. Chỉ khi có nàng, hắnmới thực sự có nhà để về. Hắn thấy nàng chủ động ôm mình thì thu lại dáng vẻ yếu đuối, những ngón tay dài đặt sau lưng nàng,nhẹ nhàng vỗ về: “Ngủ đi, nàng cũng mệt rồi.” Khương Nhiêu ngước nhìn hắn: “Còn chàng?” Dung Đình cười, đôi mắt sâu thẳm của hắn khi cười, khóe mắt sẽ cong xuống, không còn chút hung ácvà tàn nhẫn nào, trông vô cùng cưng chiều: “Chờ nàng ngủ rồi, ta cũng sẽ ngủ.” 12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.11078211/12
12/5/24, 8:43 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-192.11078212/12
Chiết Khương