Chiết Khương

Chương 190

Do xe ngựa đột ngột dừng lại nên cơ thể Khương Nhiêu theo quán tính ngã về phía trước. Nàng chốngvào thành xe để ổn định cơ thể, sau đó nhấc màn xe lên. Minh Thược xông từ bên ngoài vào, nàng ấynhào lên người Khương Nhiêu, che chắn cho nàng và nói: “Cô nương, gặp phải thổ phỉ rồi.” Khương Nhiêu bấm vào lòng bàn tay, lạnh lùng nói: “Đừng hoảng sợ.” “Thổ phỉ cướp tiền, đi nói cho bọn chúng biết chúng ta bằng lòng đưa hết tất cả những thứ có giá trịcho chúng.”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Minh Thược nghe lệnh Khương Nhiêu, nàng ấy gật đầu rồi lao ra khỏi xe ngựa và hô to lên: “Phu nhânnói sẽ đưa hết tất cả những món đồ đáng tiền cho các ngươi! Chúng ta sẽ không báo quan, các ngươicầm châu báu rồi thì mau rời đi.” Bên trong xe ngựa, Khương Nhiêu nắm chặt cây trâm trên đầu, nàng hạ quyết tâm, rút trâm xuống giấutrong tay áo nhưng không ra bên ngoài. Khương Nhiêu giấu đôi hoa tai vào trong tay áo. Nàng không nỡ. Mấy thứ đồ chơi này trong mắt người ngoài chưa chắc đã đáng tiền nhưng đối với nàng thì không nhưthế. Bên ngoài xe ngựa có mấy nam nhân thân hình vạm vỡ cao lớn, đeo khăn che mặt màu đen, tay cầmtrường đao chắn ở giữa đường. Seen 25131012/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107801/7
Khăn che mặt màu đen che nửa khuôn mặt họ, chỉ lộ mỗi đôi mắt. Ánh mắt họ hung ác không gì sánhnổi, mặc trang phục thổ phỉ mà mọi người hay đồn đãi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nhưng nghe lời Minh Thược nói mà bọn họ không hề dừng lại, không những thế còn cầm trường đao,từng bước ép sát về phía xe ngựa. Minh Thược luống cuống, nàng ấy quay đầu nhìn về phía Khương Nhiêu, đôi mắt sợ đến rớm nướcmắt: “Không có tác dụng.” Trái tim Khương Nhiêu như rơi xuống đáy, lòng bàn tay lạnh ngắt. Những kẻ này không đến vì tiền. Dù chúng ăn mặc giống hệt thổ phỉ, chỉ sợ không phải là thổ phỉ thật. Bọn họ chỉ giả danh thổ phỉ để tấn công mà thôi, thủ đoạn này Khương Nhiêu đã từng gặp khi đi dungoạn với phụ mẫu, ý đồ của những kẻ này không phải tiền mà là thứ khác. Nàng thò đầu ra, đếm phía đối diện có gần mười người, đó chỉ là số đã lộ diện, có thể còn nhiều hơnnữa ẩn nấp bên dưới. Hộ vệ bên cạnh nàng chỉ có mỗi hai người, dù có võ nghệ cao cường thì cũngkhông địch lại bọn chúng. Người tới không có ý tốt, bọn chúng không nói chữ nào, thậm chí nàng không biết bọn chúng muốn gì. Nếu đám người bên ngoài là thổ phỉ thì Khương Nhiêu còn có cách đối phó, nhưng không biết họ làngười phương nào, tới vì lý do gì, nàng chỉ có thể nóng lòng ngồi một chỗ, dù sốt ruột nhưng khôngthể làm gì. Khương Nhiêu cực kỳ căm hận tình cảnh trước mắt. “Bọn họ tới vì ta.” 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107802/7
Dưới tình thế cấp bách, nàng không dám nói quá chậm. Ánh mắt Khương Nhiêu nhìn chằm chằm ra bên ngoài, bên tai như có âm thanh ồn ào. Nàng vừa nghiêng đầu đã thấy Minh Thược khóc lóc ướt đẫm cả gương mặt, cơ thể nàng ấy run lên,hiển nhiên là cực kỳ sợ hãi. Đôi tay run lẩy bẩy của nàng ấy chậm rãi cởi y phục của mình. “Nếu chúng tới vì cô nương thì cô nương hãy đổi y phục với nô tỳ, giả trang thành nô tỳ, cố gắng chạytrốn.” “Mới vừa rồi ngươi đã lộ mặt, chỉ cần bọn họ có đầu óc thì không thể lừa gạt được.” Giọng Khương Nhiêu lạnh lùng chưa từng có, nghe vào giống như núi tuyết xa xôi, vừa tỉnh táo vừalạnh lẽo. Nàng nhíu chặt lông mày, tai nghe tiếng hộ vệ đánh nhau với đám người cản đường kia, nàng giúpMinh Thược buộc chặt y phục rồi đưa tay lau nước mắt cho nàng ấy. Động tác của Khương Nhiêu cựckỳ nhẹ nhàng, nàng sẵng giọng nói: “Khóc cái gì?” “Nếu bọn họ muốn tính mạng của ta, muốn làm nhục thanh danh của ta thì chưa chắc ngươi đã thoátđược.” “Nếu ngươi muốn giúp ta thì hãy xuống xe, đi vòng về phía sau xe ngựa, đừng để kẻ nào nhìn thấy,nghĩ cách chạy tìm người báo tin.” Nàng lau sạch nước mắt trên mặt Minh Thược, chậm rãi nói. Gò má nàng vẫn còn nét bụ bẫm, khuônmặt thật thà không mất sự ngây ngô, dù đã gả chồng nhưng vẫn giống một thiếu nữ khuê các. Nàng nóibằng giọng điệu dỗ dành trẻ con, trấn an nha hoàn còn lớn tuổi hơn nàng: “Minh Thược, ta sẽ khôngsao đâu.” Minh Thược nuốt tiếng khóc nghẹn ngào, nén giận không dám lên tiếng, cuối cùng nàng ấy khomngười, lén chui ra ngoài từ cửa sau xe ngựa. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107803/7
Khương Nhiêu thấy nàng ấy đi rồi nhưng không dám thở phào. Nàng cởi hà bao trên hông xuống, lấy toàn bộ dao găm và thuốc mê ra, không dám thở gấp mà tậptrung tinh thần lắng nghe tiếng động bên ngoài. Bàn tay Khương Nhiêu nắm chặt, cơ thể hơi cuộn lại, nàng cắn chặt môi dưới, trừ chờ đợi binh đếntướng chặn ra thì nàng không còn cách nào khác. Nàng hối hận quá. Nàng không nên kéo Dung Đình ra khoe khoang trước mặt mọi người. Nàng cứu phu quân về bằng bản lĩnh của mình, chưa kịp khoe khoang đủ, nếu hôm nay mất mạng ởđây không thể khoe nữa thì nàng quá thua lỗ. Khương Nhiêu nghe thấy đám người ngoài mãi mà không đến gần xe ngựa được thì không khỏi vénrèm xe ngựa lên nhìn thoáng qua. Khương Nhiêu thấy bên ngoài có mười mấy người tụ lại một chỗđánh nhau, ánh mắt nàng sáng lên, trong lòng nảy sinh sự nghi ngờ khó hiểu. Thường ngày nàng ra ngoài chỉ dẫn theo hai hộ vệ bên cạnh. Nhưng những người ngăn cản đám người áo đen che mặt hung ác tàn độc không chỉ hai người. Có vào người mặc áo xanh xen vào. Đó là người của ai? ... Bên ngoài điện Kim Loan.12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107804/7
Bóng dáng Dung Đình vừa xuất hiện thì Thập Thất Hoàng tử chờ đợi đã lâu chậm rãi đi đến đón hắn. Hắn ta không che giấu hận ý thấu xương đối với Dung Đình, nghiến chặt răng gọi: “Cửu ca.” Chỉ là một xưng hô mà thôi nhưng hắn ta nói từng chữ một, cực kỳ không tình nguyện chút nào. Thập Thất Hoàng tử thấy Dung Đình mặc quan phục màu đậm thêu mãng xà, đứng chắp tay nhìn hắnvới vẻ mặt thờ ơ, cả người từ tướng mạo đến khí độ cực kỳ tự phụ, rõ ràng hắn ta mới là người vừasinh ra đã ở trên đầu người khác, sao phải cúi đầu với nhi tử do một kẻ ti tiện sinh ra? “Sức khỏe của phụ hoàng sao rồi?” Hắn ta khí thế bừng bừng hỏi. Dung Đình nhìn hắn ta không nói gì. Hắn hờ hững bao nhiêu thì Thập Thất Hoàng tử tức giận bấy nhiêu, hắn ta bước đến túm cổ áo củaDung Đình, nhìn hắn với ánh mắt tàn độc thâm hiểm: “Đừng tưởng bây giờ phụ hoàng chỉ tìm ngươimà không tìm ta thì ta không có cách nào biết được tình trạng sức khỏe của phụ hoàng ra sao!” Ánh mắt Dung Đình không chút dao động, tùy ý để Thập Thất Hoàng tử túm cổ áo mình. Hắn khôngtranh cãi với hắn ta, ngay khi Thập Thất Hoàng tử định giơ chân đạp hắn thì bàn tay hắn nắm chặt cổđối phương rồi quật hắn ta ngã xuống đất. Vẻ mặt Dung Đình vẫn thờ ơ như cũ nhưng bàn tay nắm càng chặt, đấm thêm một quyền xuống. Hắn đứng thẳng nhìn Thập Thất Hoàng tử từ trên cao xuống, đôi mắt u ám híp lại một nửa: “Đừngtưởng rằng... Ta không biết ngươi có ý gì.” Dung Đình buông tay ra rồi quay người rời đi. Thập Thất Hoàng tử nhìn bóng lưng hắn, vẻ mặt xấu hổ, sau đó khóe môi chậm rãi câu lên, cười khinhkhỉnh.12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107805/7
Tuy không như ý muốn chọc tức Dung Đình nhưng hắn ta vẫn giữ chân hắn ở trong cung thêm mộtlúc. Thời thời gian, chắc là đám hạ đẳng sắp xếp ở ngọn núi đó đã bắt được Khương Nhiêu. Hắn nói gì nhỉ? Hắn biết hắn ta có ý đồ gì? Hắn thì biết cái gì? Thập Thất Hoàng tử không kịp chờ đến lúc Dung Đình không tìm thấy phu nhân của mình thì sẽ có vẻmặt như thế nào. ... Dung Đình đi ra ngoài chưa đến hai mươi bước thì quẹo vào góc, chân mày càng nhíu lại. Hắn liếc mắt nhìn Hoài Thanh bên cạnh mình, giọng nói đè nén cảm xúc nghi ngờ: “Mới vừa rồi DungUyên mất khống chế như thế, ngươi cảm thấy vì sao nó như thế?” Hoài Thanh nhớ lại từng cử chỉ của Thập Thất Hoàng tử, hắn ta lắc đầu nói: “Bây giờ Hoàng thượngkhông muốn nhìn thấy Thập Thất Hoàng tử, hắn ta còn xô xát với ngài, có lẽ do tức giận nhất thời,đúng là kẻ lỗ mãng.” Sắc mặt Dung Đình lạnh như băng, hắn không đồng tình với lời Hoài Thanh nói. Hoài Thanh thử hỏi: “Không lẽ Thập Thất Hoàng tử muốn làm kẻ ác cáo trạng trước, đến trước mặtHoàng đế bệ hạ khóc lóc kể lể rằng do Điện hạ khiêu khích trước?” Dung Đình im lặng. Thủ đoạn này trước đây không phải Hoàng hậu chưa từng dùng. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107806/7
Khi đó hắn tuổi nhỏ, vừa không có Mẫu phi hỗ trợ, bị những người đó bắt nạt không nhịn nổi đáp trảlại, bị kéo đến trước mặt Chiêu Vũ Đế. Hắn vốn không nói lại mấy phi tử khua môi múa mép, hếtđường chối cãi, vô duyên vô cớ cõng trên lưng tội danh hung hãn ngang ngược. Tội danh ngày càng nhiều, hắn lười chăm sóc, thấu hiểu người khác. Tóm lại tất cả là lỗi của hắn, có lẽtrời sinh hắn là một kẻ ác. Nhưng vật đổi sao dời, tình cảnh đã thay đổi. Bây giờ người không còn ai giúp đỡ, hết đường chối cãi không phải là hắn. Hắn biết điều đó mà Dung Uyên chưa chắc đã không biết. Không thích hợp. Hắn không bỏ qua sự hưng phấn giấu trong mắt Dung Uyên, hắn ta tự cho rằng mình đã che giấu rấttốt, cứ như nổi giận đùng đùng túm cổ áo hắn, muốn hắn đấm đá với hắn ta, nhưng Dung Đình nhạybén và tỉnh táo nhìn vào mắt hắn ta, hắn ta đâu thật sự tức đến mất lý trí? Dù Thập Thất Hoàng tử thường được Gia Hòa Hoàng hậu che chở, tính cách nhu nhược nhát gan hơnchút nhưng kẻ khinh địch ắt sẽ thất bại, dù Dung Đình không thèm liếc nhìn Thập Thất Hoàng đệ nàynhưng không bao giờ xem nhẹ hắn ta, chưa bao giờ bớt đề phòng hắn ta. Trong đầu sinh dự cảm không rõ, Dung Đình bước chân xuất cung nhanh hơn nữa, cho đến khi rangoài hoàng thành, nhìn ám vệ áo xanh quỳ xuống, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra. 12/5/24, 8:42 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-190.1107807/7