Chiết Khương

Chương 178

Khi xuống xe ngựa nàng lại thấy Dung Đình đã đứng sẵn trước miếu. Nàng nhoẻn miệng cười, kéo váy chạy từng bước nhỏ đến chỗ hắn, Dung Đình theo bản năng mở rộngvòng tay định ôm nàng, nhưng Khương Nhiêu dừng lại cách hắn hai bước, da trắng môi đỏ, nụ cườirạng rỡ. Dung Đình thu tay lại, hắn cũng không tức giận, mỉm cười nhẹ.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hắn cùng nàng bước vào chùa, bước trên bậc thang bằng đá cẩm thạch, hắn liếc nhìn nàng: “Nàng đếntrả lễ gì vậy?” Khương Nhiêu rất thẳng thắn: “Trước kia ta từng đến đây để xin một quẻ.” “Quẻ gì?” “Là quẻ nhân duyên.” Nàng cúi đầu, giấu đi vẻ ửng hồng trên gương mặt, nói nhỏ: “Rất linh nghiệm.” Mặt trời treo cao, chiếu bóng họ xuống đất. Khương Nhiêu cúi đầu nhìn cái bóng trên mặt đất, nhìn tà váy của mình, rồi nhìn kỹ vào chiếc bóng chỉcách bóng nàng một chút. Seen 25131012/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107681/10
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Bóng của hắn còn cao hơn nàng. Nàng bước chậm lại. Nàng nhớ đến một giấc mơ của mình. Trong giấc mơ ấy nàng kết hôn. Lúc đó nàng tỉnh dậy hoảng loạn mấy ngày, sau đó khi gặp các công tử thế gia ở Kim Lăng, đều khôngnhịn được mà so sánh xem người đó có phải người trong giấc mơ mặc áo cưới đó không, nhưng khôngai giống với bóng dáng trong mơ của nàng. Nhưng lúc này lòng nàng đột nhiên trở nên rõ ràng. Nàng lùi lại hai bước, để Dung Đình đi trước, nhìn bóng lưng hắn. Bóng lưng dài như trúc, cao ráo mạnh mẽ, nếu thay bằng bộ y phục đỏ, rõ ràng chính là dáng vẻ trongmơ của nàng. Chẳng trách nàng vẫn mãi không tìm ra ai là người trong giấc mơ đã cưới nàng. Thì ra là hắn. Hoá ra là nàng đã nghĩ sai. Khi đó nàng còn nghĩ rằng chân hắn chưa lành, chưa từng nghĩ đến, cũng chưa từng thấy dáng vẻ hắnđứng dậy, ngay cả trong mơ cũng không nghĩ đến hắn. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107682/10
Cũng may là không nghĩ đến, nếu không với tâm trạng khi đó, tám phần là sẽ tìm cách phá hỏng hônsự. Chẳng trách, trong mơ dù là đêm tân hôn, nàng đối với hắn không có tâm tình, vẫn là dáng vẻ lườibiếng, không coi trọng hôn sự. Nhưng mối nhân duyên này quả thật là định trước, trong mơ nàng cũng đã mơ thấy. Khương Nhiêu rất giỏi tự tìm niềm vui cho mình, nghĩ như vậy rồi cười. Dung Đình thấy nàng cười, trông như chỉ cần nhìn thấy hình bóng của hắn thì đôi mắt nàng đã conglên rồi, nụ cười mềm mại ngọt ngào, ánh sáng của cả thế giới như chiếu rọi lên nàng, đẹp không tưởng. Mười mấy năm nay, Dung Đình mới gặp Khương Nhiêu được vài năm, những ngày trốn ở một góctrong cung nhẫn nhục sống tạm còn nhiều hơn. Những ngày đau khổ từng ngày trôi qua chậm chạp, khiđó hắn cảm thấy thời gian dài đằng đẵng, mặt trời mọc, phải đợi rất lâu mới chờ được nó lặn xuống,lúc này hắn lại thấy nó chạy về phía tây quá nhanh. May rủi, quẻ bói, những thứ này trong mắt hắn vẫn luôn là thứ vô dụng. Nhưng nếu nàng thích như vậy, vậy thì kêu Thiên Giám chọn ngày lành tháng tốt quả nhiên là quyếtđịnh đúng đắn. Hắn vừa bước chậm lại, chờ Khương Nhiêu lùi một bước trở lại bên cạnh hắn, nhưng thấy KhươngNhiêu dừng chân, ánh mắt nàng chuyển sang chỗ khác. Dung Đình liếc nhìn theo ánh mắt nàng, thấy một thân hình mảnh khảnh đứng ở phía bên kia cửa điện. Công tử thế gia mặc áo hồ cừu trắng, đứng dưới bóng cây thông, dáng vẻ cũng không tồi. Dung Đình lập tức nheo mắt lại. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107683/10
Dù chưa từng gặp, nhưng danh sách và hình ảnh các công tử thế gia trong Kinh thành hắn nhớ rõ ràng,ngay cả quan viên nào có ngoại thất sinh con riêng, hắn đều nắm rõ. Huống chi là loại công tử được sinh ra bởi chính thất này. Bách Ngọc Thư. … Bách Ngọc Thư từ xa đã nhìn thấy Dung Đình và Khương Nhiêu. Từ lần gặp mặt Khương Nhiêu, sau đó hắn ta không còn gặp lại nàng nữa. Hắn ta cũng coi như sợ tínhcách cứng rắn kia của Khương Nhiêu, dù hắn ta đã trở nên như thế này, còn tỏ vẻ đáng thương vớinàng, nhưng nàng vẫn không hề động lòng, thật là sắt đá, thật là uổng phí gương mặt kiều diễm màkhông hiểu tình đời. Hôm nay nhìn thấy Dung Đình và Khương Nhiêu đứng cùng nhau, ban đầu hắn ta định gặp gỡ riêng vịVương gia nổi tiếng này, nhưng nhìn từ xa hai lần, bỗng nhiên hắn ta lại không muốn tiến lên nữa. Chưa nói đến diện mạo của Dung Đình ra sao, chỉ riêng ánh mắt mang theo sát khí nhìn về phía hắn tanhư kia, trước đó nghe nói có người có thể dùng ánh mắt trấn áp được dã thú hung ác ngoài hoang dã,hắn ta luôn nghĩ rằng người đó ít nhất cũng phải giống như những chiến sĩ của tộc Khương đến triềucống cách đây vài ngày, không ngờ Dung Đình với dáng vẻ lạnh lùng ấy cũng có thể lộ ra ánh mắthung tợn như vậy. Bách gia và Từ gia có mối quan hệ tốt, cho nên Bách gia hiện giờ cũng bị liên lụy, vị Vương gia trẻtuổi này có chiến lược và thủ đoạn tàn khốc như trên chiến trường, hắn ta không chỉ nghe qua mà cònđược cảm nhận trực tiếp, lập tức sinh ra sự sợ hãi. Ban đầu Bách Ngọc Thư còn muốn tiến lên so sánh sắc đẹp giữa hai người, nhưng lúc này hắn ta chỉmuốn lủi đi. Hôm nay hắn đến miếu Tam Thanh, muốn cầu mong tình hình có lợi trở lại cho gia tộcmình, nhưng lại gặp phải sát thần khiến cả gia tộc mình gặp sóng gió, Bách Ngọc Thư xoay người,trong lòng thầm hận mình không may. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107684/10
Bách Ngọc Thư xoay người rời đi, Khương Nhiêu thấy người này không còn mặt dày mày dạn đòi gặpnhư khi ở mai viên nữa thì nhẹ nhàng thở phào. Tiếng thở phảo khe khẽ của nàng lọt vào tai Dung Đình, khiến ánh mắt hắn tối sầm lại. “Nàng quen biết công tử Bách gia sao?” Giọng hắn nhẹ đến mức không làm sợ những con chim sẻdưới đất. Khương Nhiêu quay lại nhìn hắn, nàng suy nghĩ không biết phải nói sao, đành nói thật: “Mùa đôngnăm ngoái ta ở hành cung trong nửa tháng, hắn ta luôn chờ ta ở vườn mai, không phải xuất phát từ lòngchân thành, mà là Hoàng hậu muốn hắn ta tiếp cận ta.” Nói đến đây Khương Nhiêu có chút tức giận: “Bà ta coi ta là kẻ chỉ biết ham mê sắc đẹp, vị Bách côngtử này có danh hiệu mỹ nam tử ở ngoài Kinh thành, cho nên bà ta muốn hắn ta đến dụ dỗ ta, nhưng tarõ ràng không phải là người như Hoàng hậu nghĩ, dù Bách Ngọc Thư có đẹp đến mấy, ta cũng khôngphải loại người lẳng lơ.” Dung Đình xoa đầu nàng nhẹ nhàng nói: “Nàng không phải là người lẳng lơ đâu.” Khương Nhiêu vẫn nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn dường như có chút không hài lòng, đoán được hắn đangnghĩ gì, phụ họa thở dài: “Ta thật sự rất chán ghét vị Hoàng hậu này.” Không biết cuối cùng Chiêu Vũ Đế có vì tình nghĩa phu thê nhiều năm mà nhẹ tay, hay sẽ công bằngnghiêm trị. Nàng hy vọng là vế sau. Nếu không... nàng nhìn Dung Đình, một mình nàng tức giận hộ hai người, đôi má của nàng phồng lênđầy tức giận. Nếu Hoàng hậu được xử nhẹ, những khổ sở mà hắn phải chịu đựng khi còn nhỏ thì tínhsao? Nàng đang tức giận, khuôn mặt tuấn tú đột nhiên sát gần khiến nàng giật mình. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107685/10
Dung Đình tay để sau lưng, hắn hơi cúi đầu xuống, khuôn mặt hắn sát lại gần Khương Nhiêu. Những điều mà hắn nghĩ hoàn toàn khác so với suy nghĩ của Khương Nhiêu. Hắn lặp lại lời nàng vừa nói: “Thật sự có chút sắc đẹp?” Giọng hắn trầm thấp mang theo chút không vui. Khương Nhiêu sững lại một chút mới nhận ra, hắn đang lặp lại lời nàng vừa nói. Người hắn nói đến, là Bách Ngọc Thư. Nhưng âm cuối của hắn hơi nâng cao, rõ ràng là hắn có vài phần không tán đồng. Thật lòng mà nói, Bách Ngọc Thư không thể so sánh sắc đẹp được với hắn. Trên đời này không ai có vẻ đẹp hơn hắn. Khương Nhiêu nhìn hắn, gương mặt tuyệt đẹp, đẹp đến mức không có chút tì vết, hắn ở gần như vậy,gần đến mức hơi thở giao nhau, khiến nàng quên mất phải nói gì. Dung Đình nheo mắt lại, trong mắt phượng ánh sáng lấp lánh, mở môi nhàn nhạt nói một chữ: “Ta.” Khương Nhiêu không hiểu ý, nhẹ nhàng nói theo: “Chàng?” Dung Đình nói chậm rãi: “Nhan sắc của ta rõ ràng là đẹp hơn.” Khương Nhiêu: “…”12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107686/10
Thật thích so sánh, người trước mắt thật thích so sánh. Diệp Công thích rồng, còn hắn thích so sánh. Dung Đình thấy nàng vẫn không nói gì, ánh mắt đột nhiên trở nên mềm mại, giọng điệu nhẹ nhàng ubuồn, hắn lộ ra vẻ mặt rất thất vọng: “Niên Niên nghĩ không phải vậy sao?” Khương Nhiêu nghe ra sự thất vọng trong giọng hắn thì vội lắc đầu. Dung Đình vẫn không thay đổi vẻ mặt. Lúc Dung Đình say rượu, nàng có thể ôm lấy mặt hắn ngắm cả nửa ngày, cảm thán rằng hắn đẹp, rõràng là nàng thích sắc đẹp của hắn. Nhưng vẫn chưa đủ. Hắn muốn trong mắt nàng không thể chứa nổi sắc đẹp của bất kỳ kẻ nào khác trên đời. Dung Đình nở một nụ cười nhẹ, giọng điệu chậm rãi, thật là được đằng chân lân đằng đầu: “Người đẹpnhất là ta, đúng không?” Nàng muốn cho hắn một viên kẹo, nhưng không đủ, hắn tham lam, chỉ giả vờ ngoan ngoãn đángthương để được nàng yêu nàng thương mà thôi, nhưng hắn sẽ tìm mọi cách để biến một viên kẹo đóthành hai, ba viên. “Hay là... do ta tự nghĩ nhiều rồi?” Dung Đình đang ép nàng thừa nhận hắn đẹp nhất, Khương Nhiêu mơ hồ nhận ra ý định của hắn, nhưngnhìn vẻ mặt vô tội của hắn, sự mơ hồ đó lại tan biến, nàng mạnh mẽ lắc đầu rồi gật đầu: “Không ai đẹphơn chàng.”12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107687/10
Dung Đình cuối cùng mới hài lòng, hắn đứng thẳng dậy. Bách Ngọc Thư lại quay lại. Dù hắn ta sợ thủ đoạn ngầm gây áp lực lên gia tộc mình của Dung Đình, nhưng vẫn có một điều luônđè nặng trong lòng hắn ta mà không thể giải tỏa. Vừa rồi hắn ta chỉ nhìn thấy bóng dáng của Dung Đình từ xa, nhìn thấy khí thế, chứ chưa thấy rõ dungmạo của hắn ta ra sao. Vị Cửu Điện hạ nhiều năm bệnh tật trên xe lăn này, dù thủ đoạn hơn người, chưa chắc đã có vẻ đẹpphong lưu hơn hắn ta. Nhưng hắn ta cũng không dám tiến lại quá gần, rất nhanh đã dừng chân. Hắn ta nhìn thấy Khương Nhiêu không thèm để ý đến mình mà chỉ nhìn Dung Đình với vẻ chú tâm,thậm chí nàng còn nở nụ cười, thì trong lòng Bách Ngọc Thư cảm thấy tức giận, bên cạnh hắn ta khôngthiếu hồng nhan tri kỷ, nhưng đâu có ai dám đối xử lạnh nhạt với hắn ta như Khương Nhiêu? Cho dù đã nhìn rõ mặt của Dung Đình, nhưng hắn ta cũng vẫn không muốn thừa nhận mình thua kém,nên hắn ta cho gọi một tiểu sa di đến hỏi. Tiểu sa di không thèm nhìn hắn ta mà chỉ cúi người lễ phép, nhẹ nhàng nói: “Thí chủ nên tự biếtmình.” Bách Ngọc Thư tự rước lấy nhục, hắn ta dậm chân giận dữ. Dung Đình nhìn thấy Bách Ngọc Thư lén lút đến gần thì nổi sát ý với hắn ta, thấy Khương Nhiêu vẫnđang nhìn hắn, hắn không biểu lộ gì, chỉ nói với Khương Nhiêu: “Đi vào Phật đường thôi.” 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107688/10
Hắn chậm rãi bước đến bên cạnh nàng, không cho nàng cơ hội nhìn Bách Ngọc Thư nữa, rồi dùnggiọng nhẹ nhàng hỏi Khương Nhiêu: “Lúc đó Bách công tử đã dùng thủ đoạn gì?” Giọng điệu hắn nhẹ nhàng, không giống chất vấn, cũng không giống truy cứu, như vô tình nhắc đến,giống như đang nói chuyện phiếm. “Hái hoa mai, ngâm nga thơ, đứng dưới gốc cây mai, nhìn thoáng qua thì quả là có chút phong nhã,nhưng khi đó lạnh đến run rẩy, nhìn là biết rõ có vài phần cố ý khoe mẽ.” Khương Nhiêu nói đến đây đột nhiên nhíu mày, nhìn Dung Đình một cái. Khi đó Bách Ngọc Thư đứng dưới tuyết run rẩy, bị Minh Thược mắng một trận, nhưng hắn ta không bỏcuộc mà còn ngẩng đầu nhìn nàng trên gác, trông có vẻ đáng thương. Nàng khi đó cảm thấy thần thái của hắn giống một người. Suy nghĩ mãi không ra là ai, còn tưởng là kẻ ăn xin ven đường, nhưng bây giờ nàng cuối cùng biết làgiống ai rồi. Nhất là lúc này Dung Đình lại lộ ra vẻ đáng thương như vậy, hắn quỳ trên bồ đoàn, nghiêng đầu nhìnnàng. Từ sau khi bước vào Phật đường, hương nhang đèn từ bi thấm vào từng tấc da thịt, ánh mắt củahắn còn trong trẻo tinh khiết hơn tiểu sa di không hiểu sự đời trong sân: “Dù không biết hắn ta là ngườicủa Hoàng hậu thì Niên Niên cũng sẽ không thèm nhìn hắn ta đâu, đúng không?” Giọng nói của hắn trầm thấp nhẹ nhàng, như đang dỗ dành. Dường như nếu nàng nói không phải, hắn sẽ buồn đến tan nát cõi lòng. Đồng tử của hắn trong như nước hồ thu, nội tâm lại tối tăm như đêm đông lạnh lẽo. Ban đầu hắn còn đè nén sự phản nghịch không tin quỷ thần sâu tận bên trong, muốn tuân theo lễ phápthế gian, theo quy tắc một lần, bảo Kính Thiên Giám chọn ngày lành theo lịch và bát tự của hai ngườihọ.12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.1107689/10
Nhưng giờ biết được chuyện của Bách Ngọc Thư... Thật là... Kệ cát thần hung sát lưu niên thái tuế, kệ tam nguyên cửu vận. Ngày mai chính là ngày lành tháng tốt. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-178.11076810/10