Chiết Khương

Chương 177

“Cạch” một tiếng, then cửa hạ xuống. Trái tim Khương Nhiêu cũng đập thình thịch theo tiếng then cửa rơi xuống ấy, nàng cúi đầu nhìn theotiếng động đột ngột đó thì nhìn thấy bàn tay trái của Dung Đình vừa rút về từ phía sau. Sau khi bàn tay ấy của hắn đè then cửa xuống thì nó lập tức chuyển đến eo nàng.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nàng còn chưa kịp phản ứng gì thì cả cơ thể đã bị hắn bế bổng lên không trung. Dung Đình bế KhươngNhiêu lên hai lần, mỗi lần hắn bế đều khiến tầm nhìn của nàng cao hơn một chút so với lúc trước. Đi vài bước, Dung Đình dừng lại một lúc rồi mới nghiêng người về phía trước và đặt nàng lên bàn. Lúc Dung Đình và Khương Nhiêu còn đang nói chuyện, bao nhiêu bát đĩa còn thừa trên bàn ăn đều đãđược tiểu nhị dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả mặt bàn cũng được lau dọn tinh tươm. Khương Nhiêu vừa bịDung Đình đặt ngồi lên mép bàn, khi hắn buông tay ra, tay nàng vẫn không dám buông. Lúc nàyKhương Nhiêu được nâng cao hơn bình thường những hai cái đầu khiến nàng không tự chủ mà có phầnlo lắng, nàng choàng tay vòng lấy cổ Dung Đình, thỉnh thoảng nàng mới liếc mắt nhìn lướt vài lầnxuống mặt đất, trong lòng đầy ngập nỗi sợ hãi mình sẽ rơi xuống. Cơ thể Khương Nhiêu không kìm được mà lùi lại một chút, không biết từ lúc nào áo choàng của DungĐình đã được cởi ra, lót dưới mông nàng, nàng vừa động đậy thì áo choàng lông đen phẳng ấy lập tứcbị nhăn rúm ró. Khương Nhiêu lập tức dừng lại không dám ngọ nguậy nữa, hàng lông mi dài của nàng khẽ run, nàngcúi đầu nhìn hắn, hai tay hắn đang chống bên cạnh cơ thể nàng. Seen 25131012/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107671/8
Khương Nhiêu vốn thấp hơn Dung Đình một ít, nhưng lúc này nàng ngồi trên bàn trong tửu lầu, chonên tầm nhìn của nàng lại cao hơn hắn một chút, chỉ cần cúi đầu xuống là nàng có thể nhìn rõ độ dàicủa hàng mi hắn, ánh sáng lờ mờ trong phòng chiếu rọi trên gương mặt hắn khiến khuôn mặt ấy cũngtrở nên sáng lấp lánh. Nàng chăm chú nhìn những vì sao trong mắt hắn, hỏi: “Chàng đang làm gì vậy?” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Chiều cao này khiến Khương Nhiêu cảm thấy thấp thỏm lo sợ vô cùng, nàng cứ lo lắng nếu mình ngãxuống sẽ đau như thế nào, nhưng khi nàng nhìn vào hắn với đôi mắt to tròn đầy tin tưởng ấy, thì dườngnhư nàng đã biết chắc rằng chỉ cần có Dung Đình ở bên cạnh, nàng sẽ không bao giờ bị thương tổn.Đôi mắt tràn đầy sự tin tưởng và dịu dàng, trong sáng vô cùng ấy của nàng nhìn thẳng vào hắn màkhông hề phòng bị gì, nàng nói với giọng nũng nịu. Dáng vẻ này của nàng chỉ khiến chàng thợ săn xảo quyệt được đằng chân lân đằng đầu. Nhưng một thợ săn xuất sắc luôn không thiếu kiên nhẫn. Dung Đình chậm rãi tiến gần nàng, khóe môi hắn dần nhếch lên. Khuôn mặt hắn gần ngay trước mắt, giọng nói trầm ấm chui vào tai nàng. Dung Đình không nhanhkhông chậm nói: “Dạy nàng làm sao để không phải kiễng chân.” Giọng điệu của Dung Đình vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc đến mức ai nghe cũng cảm thấy có phầnđứng đắn, nhưng giọng điệu này của hắn như mang theo một loại bùa mê chui vào sâu lòng, khiến bấtkỳ ai nghe thấy cũng phải cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Tay Dung Đình vừa nãy đã giở sách, giờ những ngón tay hắn vẫn còn vương hương thơm của thảo mộcvà mùi mực trên trang giấy, khi chúng chạm vào má Khương Nhiêu, nàng có thể tưởng tượng ra lúcngón tay dài của hắn đã lật giở từng trang sách tao nhã như thế nào. Đôi tay tao nhã này. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107672/8
Lúc này lại làm động tác không hề liên quan đến tao nhã. Hắn đưa tay ép sau gáy nàng rồi đột nhiên hôn lên. Bàn tay ấy dần di chuyển xuống. Bàn tay to lớn chống trên bàn, tuy chúng không chạm vào nàng nhưng dường như chúng đã tạo thànhmột chiếc lồng giam giữ nàng. Hắn thích như vậy, giam giữ nàng trước mắt hắn, khiến nàng không thể đi đâu. Dù vừa rồi Khương Nhiêu tỏ ra mạnh bạo, chủ động, nhưng lúc này nàng vẫn bị hương thơm thanhmát của hắn bao quanh, vẫn bị hắn hôn đến ngây ngất. Nàng càng cảm thấy Dung Đình là một yêu tinhmê hoặc lòng người. … Ngoài gian phòng. Minh Thược, Dụ Nhi và Hoài Thanh cùng nhau đứng đợi ở hành lang. Tiếng kêu kẽo kẹt của chân bàn trong gian phòng khiến bọn họ ngẩng đầu lên cùng lúc, Dụ Nhi làngười nhỏ tuổi nhất trong ba người, nàng ấy vừa mở miệng muốn hỏi có chuyện gì thì dường nhưMinh Thược đã nhanh chóng nhận ra điều gì đó và vội ngăn Dụ Nhi lại: “Hai vị chủ tử đang bànchuyện trong đó, chúng ta ra ngoài xe ngựa chờ thôi.” Hoài Thanh cũng nói: “Vậy cũng được.” Dụ Nhi cau mày, nàng ấy vẫn muốn biết trong gian phòng đang có chuyện gì xảy ra, nhưng chưa kịpthò đầu vào nhìn thì Minh Thược kéo nàng ấy ra ngoài: “Lúc tiểu thư muốn đi Hoài Châu thì ngươikhông đi theo cho nên có vài việc ngươi không biết, bây giờ đi theo nghe ta nói này.” 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107673/8
Nàng ấy thúc giục Dụ Nhi xuống lầu, rồi còn ngoái lại nhìn một cái. Minh Thược nghĩ đến sắp xếp củaphu nhân, sau này bọn họ đều sẽ là nha hoàn đi theo Khương Nhiêu, Dụ Nhi đến làm việc trong việncủa Khương Nhiêu muộn hơn so với những người khác, còn Minh Thược đã ở bên tiểu thư lâu hơn,nên nhắc nhở Dụ Nhi một chút, dạy nàng ấy một số việc. Nếu không lại như hôm nay, Dụ Nhi không hiểu biết, sau này sợ rằng nàng ấy sẽ trở thành trò cười,Minh Thược ho khan, nói với Dụ Nhi: “Ngươi đừng thấy tiểu thư có vẻ yếu đuối mà lầm, dù sao tiểuthư cũng là người do lão gia đích thân dạy dỗ, không thể nhìn tiểu thư theo cách thông thường được,những thứ dạy trong nữ đức, nữ giới, tiểu thư nhà chúng ta không liên quan đến nó đâu nhé, có vàiviệc, tiểu thư cũng sẽ làm bậy, ngươi có hiểu không?” Dụ Nhi dường như hơi hiểu, nàng ấy hơi gật đầu. Khương Nhiêu tuy có danh tiếng lớn mật làm xằng làm bậy, nhưng trên thực tế nàng lại ngồi im đókhông dám động đậy gì, tai càng ngày càng đỏ. Trong đầu nàng ban đầu còn lướt qua vài từ, nào là ma cao một thước đạo cao một trượng, nào là nàngkhông nên nói nàng đã học được rồi. Khi Khương Nhiêu còn đang thả hồn ngơ ngẩn thì bị hắn cắn mộtcái tỉnh táo hơn một chút, nhưng gần như sau đó nàng lại mơ màng. Bàn vẫn phát ra tiếng kẽo kẹt. … Khi về phủ, Khương Nhiêu rụt cằm trong áo choàng, nàng giấu nửa khuôn mặt đỏ bừng của mình trongđó, kể cả khi đã rời khỏi trà lâu quá thời gian một nén nhang, hô hấp của nàng vẫn còn hơi loạn. Vừa đi đến bức bình phong, nàng đã nhìn thấy bóng dáng Khương Cẩn Hành. “Cẩn Hành.” Khương Nhiêu gọi cậu ấy, Khương Cẩn Hành dừng bước, quay đầu nhìn Khương Nhiêumột cái, sau khi nhìn từ trên xuống dưới, cậu thiếu niên nhíu mày: “Bây giờ thời tiết không nóng, tỷquấn kín thế này...” Giọng cậu ấy lạnh đi: “Chẳng lẽ tỷ lại bị cảm lạnh rồi?”12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107674/8
Không đợi Khương Nhiêu đáp, dường như cậu ấy nghĩ rằng có chuyện như vậy thật, thế là KhươngCẩn Hành lắc đầu, trong mắt cậu ấy tỏ rõ vẻ chê bai: “Tỷ thật sự là yếu ớt nhiều bệnh.” Cậu ấy rất nóng tính, vẫy tay gọi tiểu đồng đi tìm đại phu cho Khương Nhiêu, Khương Nhiêu vội gọihắn ta lại: “Tỷ không bị cảm lạnh.” Nàng chỉ là... không soi gương cũng biết khuôn mặt mình lúc này đỏ quá mức, sợ bị người khác pháthiện nên mới muốn trốn trong áo choàng mà thôi. Khương Nhiêu càng che giấu thì càng lộ liễu, nàng rụt cổ xuống thấp hơn một chút, rồi hỏi KhươngCẩn Hành: “Đệ vừa từ đâu về?” “Vừa đi trạm dịch giúp phụ thân gửi thư.” “Trước đó ở huyện Thụy được Tả đại nhân chăm sóc, phụ thân viết hai bức thư, một lá thư gửi đếnHoàng thượng, tiến cử Tả đại nhân, một lá thư gửi đến huyện Thụy để cảm ơn Tả đại nhân đã chăm sócchúng ta.” Khương Cẩn Hành hai tay bắt sau lưng, bộ dáng rất đứng đắn, trông như một người namnhân trưởng thành. Nhưng sau khi nói xong việc chính, giọng cậu ấy lại mang chút chế nhạo: “Việc này không phải tỷ tỷbảo đệ đi làm sao, sao giờ tỷ lại quên rồi?” Khương Nhiêu cũng quen với giọng điệu châm chọc của cậu. Phần lớn nguyên nhân là do lúc nhỏ nàng dạy dỗ Khương Cẩn Hành không hề nương tay, khiến lúc nàycậu ấy muốn đáp trả lại nàng, nàng vẫn có thể bao dung, chỉ là nghĩ nếu trước mặt không phải nàng màlà người khác, e là không có tính khí tốt như nàng, Khương Nhiêu chân thành khuyên nhủ đệ đệ mình:“Nếu đệ đối xử với các cô nương khác cũng như đối với tỷ, e là sau này khó mà được lòng người trongmộng.” Khương Cẩn Hành không thèm để ý, cậu ấy nhẹ nhàng hừ một tiếng. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107675/8
Thư đồng đứng bên cạnh Khương Cẩn Hành nói với Khương Nhiêu: “Cô nương quá lo lắng rồi, tiểuthiếu gia được các thái thái và tiểu thư nhiều gia đình quý mến lắm, từ lão phu nhân bảy tám mươi tuổicho tới tiểu thiên kim mới ba bốn tuổi ai ai cũng yêu quý. Tiểu thiếu gia còn hái hoa tặng cho bọn họnữa cơ.” Khương Nhiêu: “...” Hóa ra là tên tiểu tử này chỉ tỏ ra ngang ngược với mỗi mình nàng, chỉ có ở nhà mới dám đối xử thếvới tỷ tỷ mình đúng không? Ra khỏi trà lâu bị gió lạnh thổi nên khuôn mặt Khương Nhiêu cũng bớt nóng hơn nhiều, nàng chỉnh lạicổ áo để lộ mặt, rồi bước tới kéo tai Khương Cẩn Hành. Tay nàng thực ra không dùng nhiều sức, chỉ làmuốn tỏ ra uy phong để dạy cậu ấy biết cách yêu thương tỷ. Tên tiểu tử này thật chẳng giống người nhà Khương gia chút nào. Trong lúc kéo tai Khương Cẩn Hành, nàng nhận ra không lâu nữa cậu ấy có lẽ sẽ cao hơn mình, nhớ lạilúc ở trà lâu bị Dung Đình bế lên bàn cao mới ngang tầm với hắn ấy, nàng đột nhiên cảm thấy có chútxấu hổ, vốn định dạy dỗ Khương Cẩn Hành vài câu, nhưng đầu óc lại trống rỗng, ngừng một lúc: “Tỷsắp xuất giá rồi.” Ban đầu định dạy bảo người ta, nàng nói xong thì không nhịn được bật cười, mắt hạnh cong cong,trong lòng vô cùng vững tin và kiên định. Khương Cẩn Hành có chút khinh thường, phối hợp với động tác kéo tai của Khương Nhiêu mà nhónchân lên, chẳng những không lưu luyến mà sắc mặt còn có chút khó chịu: “Lẽ ra tỷ nên xuất giá từ lâurồi.” Cậu ấy sống sót bình an lớn lên dưới những trận đòn roi hàng ngày của Khương Hành Chu, kỹ năngtrốn chạy cực kỳ linh hoạt, để Khương Nhiêu kéo tai mà sức nàng mềm yếu thế này, đều là nể mặt tìnhtỷ đệ mà đưa tai ra, miễn cưỡng cho nàng chút thể diện thôi, dù sao cũng không đau. Cậu thiếu niên ngẩng đầu, tai bị kéo, đứng đó bĩu môi, đôi mắt như cún con chớp chớp, lẩm bẩm liêntục: “Tỷ tỷ nhà người ta vừa tới tuổi cập kê đã xuất giá, tỷ còn chưa xuất giá, may mà đệ chỉ có mỗi tỷlà tỷ tỷ, không thì tóc đệ đã bạc hết rồi.”12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107676/8
Khương Nhiêu buông tay, cảm thấy đệ đệ này thật sự không còn chút đáng yêu nào như hồi nhỏ nữa,nàng bĩu môi không hài lòng, thậm chí còn không muốn hỏi thăm tình hình học hành của cậu ấy nữa. Nàng đếm được cậu ấy đã hừ nàng hai lần, nàng cũng hừ lại cậu ấy hai lần, rồi quay người bước đi nhẹnhàng, tiếp tục kiểm kê đồ cưới của mình. … Từ Quốc trượng chạy ngược chạy xuôi, nhưng Hoàng hậu vẫn bị giam cầm trong cung Cẩm Tú. Cuối tháng hai lại có một trận tuyết rơi, chỉ một lớp rất mỏng và nông, rơi xuống đất rồi tan ngay. Vào ngày tuyết rơi, Dung Đình được phong tước Tề vương và nhập Tề vương phủ. Tuy chỉ là một ngày bình thường đối với người dân thường, nhưng những người trong vòng xoáyquyền lực lại nhận thấy sự thay đổi của cục diện trong Kinh thành Kim Lăng. Trong ngày đó, nhữngngười đến Vương phủ thăm hỏi không ngớt, Hoàng hậu ở cung Cẩm Tú có thể nghe được tin tức bênngoài, căm hận đến mức gần như nghiến răng nghiến lợi. Chờ cho những người đến thăm rời đi, bóng tối cũng đã buông xuống. Khương Nhiêu đã đợi đến lúc này, nàng vén màn xe nhìn một cái, thấy trước cổng phủ không cònngười nữa thì mới bước xuống từ trên xe ngựa đỗ ở đầu hẻm. Nàng vừa đi về phía phủ đệ của hắn vừa nhìn quanh hai bên, xem liệu mình có thật sự không nhìnnhầm, những người đó đã tản đi hết thật không. Dung Đình vốn định trở về thư phòng, thấy nàng lén lút nhìn đông nhìn tây mà đến, thì hắn nhanhchóng bước tới đón: “Niên Niên, sao nàng lại đến đây?” 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107677/8
Cả một ngày dài trưng ra nụ cười khiến lòng hắn cảm thấy chán ghét và mệt mỏi, nhưng nếu cuối ngàycó thể nhìn thấy nàng, cũng coi như là một ngày tốt đẹp. Khương Nhiêu nhìn vào trong phủ đệ một cái, phủ của Dung Đình nằm trong ngõ Ô Y, khí phái hơnnhiều so với nơi hoang vắng tiêu điều ở phía tây Kinh thành, vậy nên nàng không còn lo lắng gì nữa.Hôm nay người đến thăm hắn đã đủ nhiều rồi, không có nàng cũng không sao. Khương Nhiêu quay lạinhìn về phía hắn: “Ngày mai ta muốn mời chàng đến miếu Tam Thanh.” Nàng đã hỏi thăm từ lâu, ngày mai là ngày nghỉ, hắn chắc hẳn sẽ có thời gian. Nhưng nàng vẫn bổ sung: “Sẽ không lâu đâu, ta chỉ đến để trả lễ mà thôi.” Dung Đình mỉm cười, đồng ý ngay. Khương Nhiêu nhớ đến lần trước cùng Hỗ Đường xin được quẻ. Dù không giải được quẻ đó là tốt hay xấu, nhưng vì nàng đã đạt được ước nguyện, cho nên nàng nghĩrằng đó là quẻ tốt. Đã cầu được điều mong muốn trước Phật, thì nên đi trả lễ. Nàng tính toán chi li, trong lòng cũng ghi nhớ rõ ràng những khoản nợ này. Ngày hôm sau, Khương Nhiêu mặc một chiếc váy bó eo màu xanh đen, trang điểm và ăn mặc còn tinhtế hơn ngày thường, đến miếu Tam Thanh trước giờ hẹn. 12/5/24, 8:41 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-177.1107678/8