Chiết Khương

Chương 138

Dung Đình dừng lại một chút rồi hơi ngẩng đầu lên. Từ góc độ đó thì hắn có thể nhìn thấy dáng vẻ Khương Nhiêu cười. Dưới ánh mặt trời, hai hàng mi vàlúm đồng tiền sâu khi gió nhẹ thổi qua của nàng khiến nụ cười của Khương Nhiêu trông thật mềm mạivà ngọt ngào, ngây thơ như trẻ con. Nụ cười đó làm cho những lời nàng mà vừa nói trở nên vô cùng chân thực, không hề có chút giả dối.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Dung Đình kiềm chế sự phiền muộn trong lòng mình rồi hắn cũng cười. Dù nụ cười của hắn rất nhẹ,nhưng kết hợp với gương mặt đẹp của hắn thì vẫn có vài phần quyến rũ, như một sự cám dỗ khôngthành lời. Hắn nói với giọng khẽ khàng: “Chỉ cần nàng vui là tốt rồi.” Dung Đình quả thật là người tham lam. Hắn vừa muốn ánh mắt của nàng hoàn toàn bị thu hút vào mỗi mình mình, lại vừa muốn thấy nụ cườitrên khuôn mặt nàng. Nếu đã như vậy thì để Hỗ Đường ở bên cạnh nàng cũng không có gì là không tốt. Nhưng dù sao cũng không thể quá lâu. “Nhưng ta nghe nói, Hỗ phu nhân đang đau đầu về chuyện hôn sự của nàng ấy, đúng không?” Lần này đến lượt Khương Nhiêu sững sờ.Seen 25131012/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107281/11
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nàng nghĩ về những lời của Dung Đình, rồi đột nhiên tự cảm thấy mình chưa suy nghĩ thấu đáo. Hỗ Đường ngày nào cũng đến tìm Khương Nhiêu, dường như nàng ấy không có việc gì để làm vậy. Nhưng tháng trước tỷ tỷ của Hỗ Đường là Hỗ Lê đã định ra hôn sự, Hỗ Lê sẽ gả cho Nhị công tử nhàTrương Ngự sử. Hỗ Đường bướng bỉnh hơn Hỗ Lê, nàng ấy không tỷ tỷu nghe theo sự sắp đặt của Hỗ phu nhân chonên hôn sự của Hỗ Đường vẫn cứ mãi mà chưa định ra. Nàng từng nghe Hỗ Đường nói về việc chọn phu nhân tương lai, nàng ấy muốn chồng mình cao lớnnhư cha đang trấn thủ biên cương phương bắc, có khí khái, có trách nhiệm, hơn nữa người đó sẽ khôngnhốt nàng trong hậu trạch, khiến nàng mất tự do nữa. Nhưng Hỗ Đường chỉ nói vậy thôi, nhưng Khương Nhiêu lại không thấy nàng ấy có hứng thú với côngtử nào ở Kim Lăng. Rõ ràng là hàng ngày Hỗ Đường vẫn chìm đắm trong binh thư và kiếm pháp, nàngấy một lòng muốn đến Mạc Bắc nơi cha mình ở. Khương Nhiêu vốn không thích can thiệp vào chuyện riêng của người khác, nhưng với người thânthiết, nàng ít nhiều cũng để tâm. Nàng “ồ” một tiếng, rồi nụ cười trên gương mặt dần phai nhạt. “Nếu ta được nghỉ tắm gội, hoặc là sau khi hết giờ làm ở nha môn, thì ta vẫn có chút thời gian, nếunàng muốn có người cùng đi nghe hát hí ở Lê Viên, thì cứ nói với ta nhé.” Khương Nhiêu đột ngột ngẩng đầu nhìn Dung Đình. Quảng Lê viên? Sao hắn biết nàng đến Quảng Lê viên?12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107282/11
Dung Đình nhìn đôi mắt như cuốn sách mở mọi tâm sự của nàng: “Có đồng liêu của ta từng thấy nàngở Quảng Lê viên.” Khương Nhiêu không nghi ngờ hắn, nhưng nàng cắn môi dưới: “Ta đến Lê Viên là vì muốn tiếp cậnhai người.” Dung Đình thay đổi sắc mặt: “Ai?” “Tương Vương phi và nữ nhi của bà ấy là Tạ Khê.” Không phải là vì nàng quan tâm đến nam nhân khác. Nỗi phiền muộn trong lòng Dung Đình giảm đi, hắn không tỏ vẻ vồn vã, hỏi: “Nàng muốn biết điềugì?” Trước mặt người quen, Khương Nhiêu không thích vòng vo, nàng thẳng thắn nói: “Ta muốn lén lútnhìn xem, tìm xem bọn họ có sơ hở gì không, để sau này tạo vài việc gì đó khiến cho họ gặp rắc rối...” “Không thể chỉ có họ được phép bắt nạt chúng ta.” Nàng chớp mắt: “Mà không cho chúng ta bắt nạt lạibọn họ.” Chúng ta. Không phải chỉ là “chàng”. Sự thay đổi nhỏ này làm ngón tay Dung Đình run nhẹ. Nhưng khi hắn nhìn Khương Nhiêu lầm bầm nói xong, ánh mắt nàng lại bị thu hút bởi tiểu hòa thượngđang quét sân ở bên ngoài, hắn nở một nụ cười đầy chua chát. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107283/11
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý mà thôi. Dung Đình đi theo sau nàng nói chuyện để kéo lại sự chú ý của Khương Nhiêu: “Tương Vương phi bịthất sủng đã lâu, vì vậy bà ấy thường xuyên đến Lê Viên nghe hát để giải sầu.” Khương Nhiêu quay đầu lại. Như vậy, những gì Trần Tòng Quân nói có lẽ đều là sự thật. Nhưng cho dù bây giờ nàng biết những điều này thì vẫn rất khó để Khương Nhiêu có thể tìm ra đượcđiều gì từ Tương Vương phi và Tạ Khê. Khương Nhiêu dần dần nhận ra những lời ,àVân Quý phi từngnói về nhà Từ khó đối phó là thế nào, sự cẩn thận như đã được khắc sâu vào tận cốt tủy của bọn ngườiTừ gia. Khương Nhiêu lại đến Quảng Lê viên vài lần, nàng còn thương lượng với ông chủ của Lê Viên để cóchỗ ngồi không dễ bị người khác phát hiện, từ đó nàng lén quan sát Tương Vương phi và Tạ Khê đếnnghe hát. Bọn họ không bao giờ trò chuyện với ai, thậm chí khi vở hí kịch trên sân khấu đang đến đoạn hay, nétmặt của hai người đó vẫn luôn không hề thay đổi. Như thể sợ bị người khác nhìn thấu tâm sự của bọn họ. … Chỉ trong chớp mắt đã đến mùa hè. Mùa hè dễ khiến người ta mệt mỏi, Khương Nhiêu ngồi trong đình nghỉ mát để tránh nóng, đây là mùadễ khiến nàng ngủ gật nhất. Nàng nghe tiếng ve kêu râm ran, rồi trốn dưới bóng mát dưới mái đình,chẳng mấy chốc mí mắt của Khương Nhiêu như muốn đánh nhau. Bỗng nàng bị một chuỗi tiếng động “vù vù” gần tai đánh thức.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107284/11
Khương Nhiêu nằm trên bàn đá, khó chịu cựa quậy nhưng tiếng ồn phiền toái kia vẫn không ngừng lại.Nàng mở mắt ra và ngay lập tức nhìn thấy những đốm bùn động đậy trên bàn thì càng giật mình hoảngsợ. Nhìn kỹ lại, thì ra là một con chuồn chuồn màu xanh, cánh của nó bị bùn dính vào, nó đang cố gắng vỗcánh một cách nặng nề và mệt mỏi trên bàn đá. Khương Nhiêu nhìn tiểu nam hài đang ngồi xổm bên cạnh bàn, hai mắt của cậu bé mới tới ngang vớimép bàn, cậu bé đang dùng đôi tay chắn xung quanh bàn không để chuồn chuồn rơi xuống, trong lòngnàng bỗng dâng lên cảm giác bất đắc dĩ. Hôm nay Khương Cẩn Hành được nghỉ học, cậu bé hiếm khi có thời gian rảnh rỗi để vui chơi như vậynên chơi rất vui vẻ. Bắt được chuồn chuồn rồi thì cậu bé không thèm quan tâm đến tỷ tỷ của mình, đôimắt của cậu bé vẫn chăm chú nhìn vào con chuồn chuồn. “A tỷ ngủ nhiều quá.” Cậu bé nói: “Vừa rồi mẫu thân đến tìm tỷ tỷ, mẫu thân nói muốn tỷ tỷ đi cùng đểkiểm tra lại sính lễ, nhưng tỷ tỷ ngủ rồi nên mẫu thân không gọi dậy.” Ánh mắt còn ngái ngủ của Khương Nhiêu lập tức tỉnh táo. Nàng cũng không biết thời gian trôi qua thế nào. Rõ ràng hôm qua nàng còn cảm thấy hôn kỳ còn xa. Thế mà dường như chỉ mới chớp mắt, thời gian đã chỉ còn chưa đến hai tháng. Đại Chiêu xưa nay có truyền thống ba tháng trước ngày cưới, vị hôn phu và vị hôn thê không được gặpmặt nhau, đã hơn một tháng nàng không được gặp Dung Đình rồi. “Hai ngày nữa có một buổi yến tiệc trong cung, tỷ tỷ đừng quên đấy. Đường tỷ tỷ đã gửi thiệp mời đếnrồi, tỷ ấy muốn tỷ tỷ cùng vào cung.” Khương Cẩn Hành vừa chơi với chuồn chuồn vừa nói. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107285/11
Khương Nhiêu định đứng dậy, bỗng nàng cảm thấy người mình có hơi nặng. Khi nhìn xuống thì nàngthấy trên vai mình đang đắp một tấm chăn mỏng, nàng giơ tay kéo lại: “Chiếc chăn này là mẫu thânđắp cho tỷ à?” Khương Cẩn Hành dùng tay ấn lên con chuồn chuồn, rồi cậu bé mới ngẩng đầu nhìn Khương Nhiêu, cóvẻ không vui, cậu bé bĩu môi: “Là đệ mà.” Khương Nhiêu rất ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên nàng được tiểu tử này chăm sóc. Nàng cười hỏi: “Ai dạy đệ làm vậy?” Dù nàng hỏi vậy, Khương Nhiêu vẫn chờ tiểu tử này nói là không ai dạy. Sau đó nàng sẽ khen vài câu,để cậu bé sau này làm nhiều việc này hơn. “Có người dạy cho đệ đấy.” Khương Nhiêu sững sờ, nhưng nàng vẫn nở nụ cười như vừa rồi. Dù đệ đệ nghe lời người khác mới đắp chăn cho nàng, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy vui mừng:“Người đó là ai vậy?” “Là phụ thân hay là mẫu thân?” Nàng đoán. Khương Cẩn Hành lắc đầu, nhưng cậu bé không nói là ai. Cậu bé chỉ nhìn nàng một cái, nghiêm trang nói như một ông cụ non: “Nếu tỷ tỷ bị bệnh, thì tỷ sẽkhông gả đi được mất.” “…”12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107286/11
Nghe cái giọng này, hình như tiểu tử này mong nàng gả đi càng sớm càng tốt ấy nhỉ? Khương Nhiêu ho khan một tiếng. Nàng đứng dậy rời khỏi đình, đến tối, nàng bảo Dụ Nhi đi tìm người hầu bên cạnh Khương Cẩn Hànhđể hỏi thăm. “Thời gian gần đây tiểu thiếu gia có gặp ai không?” Sợ có người làm hư đệ đệ, cho nên Khương Nhiêu thỉnh thoảng sai nha hoàn hỏi người hầu bên cạnhKhương Cẩn Hành một hai câu, xem cậu bé gặp những ai. Người hầu hơi do dự, nghĩ thầm gần đây thường gặp Dung Đình trong thư viện cũng không phảichuyện mới lạ, trước đây cũng thường gặp mà? Chỉ là gần đây có lẽ do trùng hợp nên mới gặp DungĐình nhiều hơn thôi. Dường như việc này không cần thiết phải báo cáo, hắn ta lắc đầu với Dụ Nhi. … Khi dự tiệc trong cung, Khương Nhiêu và Hỗ Đường cùng ngồi chung một xe ngựa, trên đường ngườiđi lại vội vã, đều đi về hướng đông, dường như ở nơi đó đã xảy ra chuyện gì rồi. Hỗ Đường cảm thấy đứng ngồi không yên, nàng ấy một lòng muốn đi về hướng đông. Thấy Hỗ Đườngnhư vậy, Khương Nhiêu dừng xe ngựa lại, phái Minh Thược ra ngoài, chặn một người qua đường đểhỏi thăm. Khi Minh Thược quay lại, mặt mày nàng ấy tái nhợt, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng: “Là Lưu Kỳ, ông ta đãbị xử tử ở chợ...” “Lưu Kỳ? Lưu Thượng thư sao?” Hỗ Đường lộ vẻ mơ hồ không hiểu gì.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107287/11
Hỗ phu nhân đã chọn cho nàng ấy một mối hôn sự, Hỗ Đường không những không đồng ý mà cònmuốn lén trốn khỏi Kinh thành, đi lên biên cương phía Bắc tìm phụ thân, sau đó nàng ấy bị Hỗ phunhân cấm cửa ba tháng, cho nên không biết gì về những chuyện đã xảy ra bên ngoài. Khương Nhiêu giải thích với nàng ấy: “Ông ta tham ô quá nhiều ngân lượng, cho nên ông ta đã bịHoàng thượng kết tội tử hình.” Lưu Kỳ là Binh bộ Thượng thư. Ngoài ông ta ra, còn có khá nhiều quan viên trong Lục bộ bị điều tra. Trần Binh cũng là một trong số đó, ông ta có liên hệ mật thiết với Lưu Kỳ, nhưng tội không nặng bằngLưu Kỳ, cho nên ông ta chỉ bị giáng chức đến Tương Trung. Vào mùa xuân này, Trần Tòng Quân đã đạt được nguyện vọng, nàng ấy được gả cho Tam Hoàng tử,cho nên không bị liên lụy bởi phụ thân nàng ấy. Khương Nhiêu ở hậu viện, cho nên nàng rất khó có cơ hội biết chuyện quan trường. Nhưng những biếnđộng này còn đến được tai nàng thì Khương Nhiêu mơ hồ cảm nhận được tình hình hỗn loạn đến mứcnào. Nghe tin Trần Binh thất thế, nàng mới an tâm phần nào, cảm thấy ông trời cũng đứng về phía nàng. Cũng tin tức này, nhưng khi đến tai Gia Hòa Hoàng hậu thì lại khiến bà ta không thể che giấu sự tứcgiận. Trương Kỳ, Trần Binh cùng những quan viên bị điều tra trong nửa năm qua, hơn một nửa có mối quanhệ mật thiết với phụ thân của bà ta, với Từ gia. Tất cả đều là do tên tàn phế đó gây ra! 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107288/11
Hắn thậm chí còn không xuất đầu lộ diện, mà chỉ xúi tên tiểu nhi tử vô dụng của Liêu gia làm việc chohắn. Tên tiểu tử tưởng chừng vộ dụng đó mà lại có thể dần dần loại bỏ các đối thủ trong triều đình, điđược đến mức độ như ngày hôm nay. Gia Hòa Hoàng hậu bắt đầu cảm thấy căn cơ bao lâu nay củamình đã bị lung lay, bà ta lo lắng kế hoạch đã tiến hành trong suốt bao năm sẽ tan thành mây khói. Tất cả đều xảy ra sau khi Dung Đình đính hôn. Bà ta còn chưa nghĩ ra tặng hắn “lễ vật” gì, mà hắn đã âm thầm tặng bà một phần lễ vật lớn trước! Gia Hòa Hoàng hậu nghiến răng ken két. Bà ta đáng lẽ không nên dễ dàng tin lời Thẩm Tú Oánh, chỉ vì cơn bệnh bất ngờ của Chiêu Vũ Đế bịnàng ta nói trúng mà bà ta thật sự tin rằng nàng ta có thể nhìn thấy tương lai, rồi tin lời nàng ta, loại bỏphủ Ninh An Bá, nơi sẽ trở thành trợ thủ của Dung Đình sau này. Bây giờ phủ Ninh An Bá chưa sụp đổ, ngược lại làm nền tảng của Dung Đình thêm vững chắc. Nghĩ đến Thẩm Tú Oánh, bà ta lại càng thêm căm ghét. Gia Hòa Hoàng hậu đã tốn không ít bạc mớimở được miệng của nàng ta, bà ta nghĩ rằng nhờ đó có thể tránh được tai họa, ai ngờ lại khiến tìnhcảnh của mình thêm khó khăn. Dù Thẩm Tú Oánh đã chết, bà ta vẫn hận nàng ta đến nghiến răng nghiến lợi. Còn phủ Ninh An Bá và Dung Đình... Chờ đến khi nhi tử bà ta lên ngôi Hoàng đế, những người này sớm muộn gì cũng sẽ thành tù nhân. Khóe miệng của bà ta trễ xuống, ánh mắt trở nên lạnh lùng. Cung nữ đang chải đầu cho bà ta nhìn vào gương thấy gương mặt đầy sát khí này thì vô cùng sợ hãi màdừng tay, quỳ xuống: “Nô tỳ, nô tỳ không cố ý, xin nương nương tha thứ.” 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.1107289/11
Gia Hòa Hoàng hậu liếc nhìn cung nữ một cái, tâm trạng không tốt thì nhìn thấy gì cũng thấy chướngmắt, bà ta đổi một cung nữ khác chải đầu cho mình. Gia Hòa Hoàng hậu kết tóc đính châu, đầu đội trâm phượng xong, thì đột nhiên bà ta nghe thấy phíasau mình có người gọi: “Mẫu hậu.” Gia Hòa Hoàng hậu nhìn qua gương thấy vẻ mặt vui mừng của Thập Thất Hoàng tử thì vẻ mặt tức thìtrầm xuống: “Hôm nay sao lại về sớm vậy?” “Nghe nói trong cung có tiệc thưởng hoa, con...” Thập Thất Hoàng tử nhìn sắc mặt ngày càng u ám của Gia Hòa Hoàng hậu thì đột nhiên không dám nóitiếp. Gia Hòa Hoàng hậu trách mắng cậu ta: “Bản cung không phái người gọi con về thì con không thể về.” Thập Thất Hoàng tử cúi đầu buồn bã. Vẻ yếu đuối này của cậu ta càng khiến Gia Hòa Hoàng hậu nhíu mày chặt hơn: “Nếu con còn không cóchí tiến thủ, chờ đến khi con phân phủ ra ngoài, bản cung biết phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ vẫn luônlo lắng đến mọi việc cho con ư? Đến lúc đó con sẽ thế nào?” Lúc này có cung nữ dâng trà lên. “Nương nương xin bớt giận.” Cung nữ nhìn qua rất bình thường, nàng ta cúi người rót trà cho Gia Hòa Hoàng hậu, khi đặt chén tràxuống, dưới chén trà bốc hơi nghi ngút, có đè một bức thư. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.11072810/11
12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-138.11072811/11