Khương Nhiêu không ngờ rằng lồng ngực của nam tử lại cứng như vậy, cú va chạm bất ngờ làm lồngngực nàng đau ê ẩm, hàng mày khẽ nhíu lại. Lực tay giữ ở thắt lưng không cho nàng động đậy, nàng thấy mình giống con chuột bị mắc vào chiếcbẫy chuột để ngoài đồng, chỉ còn nước chống khuỷu tay, nâng nửa người trên hơi nhổm dậy, tầm mắtnhìn xuống bên dưới, hướng từ phía cằm lên trên khuôn mặt của Dung Đình. Đôi mắt của người đang ngủ say vẫn nhắm nghiền, dường như không hề có dấu hiệu sắp tỉnh dậy.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. “Cửu...” Khương Nhiêu chần chừ một chút, cuối cùng không gọi hắn dậy. Mặt hắn ửng hồng nhưng không phải là màu hồng rực từ mang tai xuống tới tận cổ của người say mà làmàu hồng phớt nhẹ như màu cánh đào. Ánh nến ấm áp và sáng tỏ, xua đi cái quạnh quẽ của ngày đông không có ánh nắng, hắt lên mặt hắn,tôn lên những đường nét đẹp đẽ trên khuôn mặt hắn. Nàng xích lại gần nhìn một hồi, bất tri bất giác càng ngày càng tới gần khuôn mặt xinh đẹp động lòngngười này, nhìn một chút rồi bỗng nhiên nói như thể thở dài: “Sao lại có thể có ngoại hình đẹp mắt như vậy được chứ?” Dưới ánh đèn, dường như ngay cả nhữngvết thương kia cũng không còn đáng sợ nữa. Tiếng thì thầm tắt lịm, lực tay giữ ở thắt lưng buông lỏng ra nhưng đầu nàng lại bị kéo xuống. Seen 25131012/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107231/11
Cảm giác khi hai đôi môi chạm vào nhau thôi thúc nàng nhắm chặt mắt lại, hơi thở của hai người giaohòa với nhau. Khương Nhiêu kinh ngạc lặng lẽ mở mắt ra, da mặt mỏng nháy mắt như bốc cháy,chuyển sang màu đỏ lựng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Nàng vừa giật mình vừa ngơ ngác, trong hơi thở có mùi rượu, người nàng cứng đờ như khúc gỗ. Thân thể chợt lạnh tới độ run rẩy. Dường như hắn đang mở to mắt nhìn nàng. Ánh mắt ấy nguy hiểm và đầy tính xâm lược. Trực giác khiến da đầu Khương Nhiêu tê rần, nàng mở mắt ra, chống tay lên ngực hắn, đẩy người mìnhlùi lại. Hai người tách nhau ra một chút. Son môi của nàng đã bị ăn sạch nhưng màu môi còn đỏ hơn so với lúc tô son, hồng hào xinh đẹp nhưtrái anh đào vừa chín tới, đôi mắt mở to tròn xoe, ươn ướt. Thế nhưng trong tầm mắt, người trước mắt vốn như thế nào thì lúc này vẫn như vậy. Hắn dựa vào ván giường, thân thể không hề nhúc nhích, mắt nhắm nghiền, tiếng hít thở đều và khẽ. Bàn tay ôm nàng vẫn giữ nguyên trên eo nàng. Ngoại trừ cảm xúc chân thực trên môi nàng, tất cả vẫn nguyên như cũ. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107232/11
Khương Nhiêu giơ ngón tay lên sờ cánh môi dưới rồi lại sờ đầu. Trong lúc ngơ ngác, nàng nghĩ thứmình không cảm nhận được thì ắt không phải là thật, mặc dù nàng cảm thấy có một bàn tay ấn đầumình xuống. Nhưng người hắn không hề nhúc nhích, chẳng lẽ là nàng tự áp xuống… Thật sự chẳng lẽ là nàng tự áp xuống? Khương Nhiêu sững sờ, chạm nhẹ ngón tay vào cánh môi. Mặc dù không thấy khó chịu nhưng nàng vẫn ngạc nhiên tròn xoe mắt, cẩn thận nhìn Dung Đình. Màu môi của hắn đỏ hơn ban nãy nhiều, có vẻ như là do dính son môi của nàng. Nhưng hàng mày của hắn nhíu lại, có vẻ hơi khó chịu. Quả nhiên mỹ nhân nhíu mày luôn khiến người ta đau lòng. Có lẽ… Nàng thực sự là người háo sắc lợi dụng lúc người ta yếu thế để sàm sỡ. Nàng lập tức đưa tay lau sạch son trên môi hắn như thể làm vậy thì có thể giả vờ như chẳng hề xảy rachuyện gì. Nàng định rời khỏi ngực hắn, nâng eo dậy nhưng lại không thoát ra được khỏi cánh tay của hắn, đànhphải nghiêng đầu sang chỗ khác, dùng tay để di chuyển. Nàng đẩy rất mạnh nhưng không gỡ nổi cánh tay của hắn ra. Khương Nhiêu chau mày dừng lại một lúc nhưng không nghĩ ra cách nào khác, đành hít sâu một hơi,định hút hết không khí trong bụng ra cho eo mình nhỏ lại, tiện bề chui ra khỏi vòng tay ôm chặt củahắn.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107233/11
Nàng hít sâu, bụng nhỏ lại. Thế nhưng cánh tay ôm eo nàng lại cũng hạ xuống theo vòng eo của nàng. Vẫn kề sát như cũ. Khương Nhiêu: “...” Vậy là nàng lại càng mắc kẹt chặt hơn. Quả nhiên nàng đã biến thành chú chuột bị mắc trong bẫy, càng ra sức giãy giụa lại càng đẩy mình vàotình cảnh khó khăn hơn. Nàng ngước lên xem thử xem hắn có bị nàng đánh thức hay không. Thấy vẻ mặt hắn không hề thay đổi, nàng bỗng nhiên cũng không động đậy nữa. Dù sao cũng không phải mới hôn lần đầu. Có lẽ là khi say rượu, hắn trở nên hư hỏng, rượu vào là hóa thành lãng tử, hoặc là… Nàng thật sự bịsắc đẹp của hắn mê hoặc tâm trí. Mặc dù có phần không muốn thừa nhận nhưng khi nhìn thấy đôi mắt hắn luôn nhắm nghiền từ đầu đếncuối và khuôn mặt hơi nghiêng xem chừng mệt mỏi, cộng với tư thế nàng đang nhìn hắn từ bên trên… Có lẽ... Quả nhiên là nàng. Hắn bị nàng nhìn chằm chằm như vậy nhưng hàng mi không hề chớp lấy một cái, vậy chứng tỏ là vẫnchưa dậy thật. Cũng phải trách hắn say rượu ngủ quá say, nàng lại gần sàm sỡ mà hắn không biết đường xô ra.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107234/11
Khương Nhiêu lập tức rụt người lại, gối đầu lên lồng ngực của hắn giả chết. Hai má trắng nõn vẫn chưa hết đỏ, da mặt nóng hổi. Mặc dù không có ai nhìn nhưng nàng vẫn chỉ muốn đào hố chôn mình xuống đó. Sau này nhất định nàng sẽ không cho cha chuốc rượu hắn. Tiếng đập cửa vang lên. Minh Thược thấy Khương Nhiêu lâu không ra bèn gọi thử: “Cô nương?” Khương Nhiêu phát hiện ra cánh tay sau lưng dường như thoáng siết chặt lại rồi lại thả ra, nàng cụpmắt xuống ngẫm nghĩ rồi nói: “Chờ ta một chút.” Trong tai nàng vang lên tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn, thình thích thình thịch. So với nụ hôn giao hòa hơi thở vừa rồi thì cái ôm lúc này khiến nàng cảm thấy an tâm và ấm áp. Nàng không muốn dừng lại. Suốt một năm nay, nàng thường xuyên cảm thấy sợ hãi... Nhất là khi đối diện với những giấc mơ cửanát nhà tan. Nếu không nhớ tới những giấc mơ đó còn đỡ, một khi nhớ tới là lại không dám chợp mắt, cũng khôngdám nhắm mắt. Hễ nhắm mắt lại là trước mắt lại hiện ra tiếng kêu khóc và ánh kiếm lạnh lẽo trong mơ cùng với trậntuyết lớn rơi mãi không ngừng hôm nhà nàng bị xét nhà.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107235/11
Còn mở mắt ra, nàng lại nghĩ tới những chuyện trong giấc mơ, sợ cảnh trong mơ là thật, bình yên bênngoài là ảo. Những chuyện mà nàng vốn cảm thấy thú vị ngày thường như ngắm hoa, xem cá, dùng trà, đọc thoạibản thì khi ấy nàng vẫn thấy thú vị nhưng đồng thời trong lòng dường như vẫn bị một tảng đá lớn đènặng không thở nổi, khiến nàng không thể sống vui vẻ. Còn hiện tại, tảng đá lớn ấy đã biến mất. Nàng rất sợ mình lại rơi vào cảnh cùng đường, bơ vơ. Nhưng hắn không để nàng phải một mình. Nàng từng cảm thấy hắn xấu, bây giờ lại nhìn thế nào cũng thấy hắn tốt. Hắn giống như mùa xuân, chỉ cần ở bên hắn là sẽ thấy ấm áp. Nàng tiếp tục gối đầu lên ngực hắn, cứ thế ôm hắn một lúc, nhất thời quên buông tay. Nàng không hề phát hiện ra hàng mi của người mà nàng đang ôm bỗng động đậy, mắt trái mở hé ramột khe nhỏ, sau đó cả hai mắt cùng mở ra, yên lặng nhìn xuống người nằm trên ngực hắn. Khuôn mặt đỏ hồng khác thường. Dù say nhưng Dung Đình không để mình say bí tỉ. Tửu lượng của Khương Hành Chu đúng là rất cao, hắn uống hơi nhiều. Cũng chỉ vì Khương Hành Chulà cha nàng nên hắn mới nể mặt ông ấy, để ông ấy chuốc rượu mình rồi dùng nội lực ép rượu ra. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107236/11
Từ lúc nàng vào đây hắn đã tỉnh lại rồi. Dung Đình cúi đầu nhìn nàng, đây là lần đầu tiên hắn được gần gũi với nàng như vậy, đúng như hắnvẫn hằng mong muốn, thấy nàng không còn buồn bực, ánh mắt hắn trở nên sâu thẳm, tâm tư khó dò. Hắn nghĩ đến câu nàng vừa lẩm bẩm. Có vẻ như nàng rất thích khuôn mặt này của hắn. Hắn nhìn ngón tay dài của mình đang được đặt lên vòng eo thon của Khương Nhiêu, xương ngón taysiết lại rồi lại thả lỏng. Ham muốn điên cuồng cướp đoạt cuối cùng vẫn bị hắn áp chế. Hắn dành riêng chấp niệm sâu nhất cho một mình nàng, cả dịu dàng cũng vậy. ... Mấy ngày sau, Khương Nhiêu vào cung gặp Vân Quý phi. Lúc nàng tới cung Thấu Tương, Vân Quý phi đang lấy cớ thân thể khó chịu, đuổi thái giám tới truyềnlời của Chiêu Vũ Đế mời bà ấy đi ngắm hoa về. Tuy nói là thân thể khó chịu nhưng thực ra là bày tỏ thái độ bất mãn vì mấy ngày hôm trước Chiêu VũĐế từ chối gặp mình. Ma ma đứng bên cạnh khuyên nhủ: “Thánh thượng đã mời ba lần rồi. Mấy ngày nay thánh thượngcũng không tới cung của nương nương khác, chẳng phải chính là muốn dỗ nương nương vui hay sao?Nương nương cứ tránh không gặp, không nể mặt thiên tử như vậy e là không ổn...” 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107237/11
Vân Quý phi lơ đễnh, nhàn nhã tản mạn nói: “Không nhận dịp này mà hờ hững một chút thì bổn cunglàm gì còn cơ hội nào để làm mình làm mẩy nữa?” Không cần đi gặp Chiêu Vũ Đế, bà ấy không buồn làm đẹp, để nguyên mặt mộc nhưng vẫn là yêu phiđẹp nhất lục cung, đôi mắt đong đầy phong tình. Bà ấy ôm chú mèo trắng của mình, nhìn cung nữ cắthoa đèn, đôi mắt đong đầy ý cười, trông còn vui hơn khi nhìn thấy Chiêu Vũ Đế. “Bình thường nếu làm mình làm mẩy thì sẽ bị ghét. Cơ hội ngài ấy mắc lỗi như thế này rất hiếm có.Ma ma chớ khuyên nữa, bổn cung đã quyết định vậy rồi, phải phớt lờ thánh thượng mấy ngày thì ngàiấy mới đền bù cho Tần gia nhiều hơn.” Ánh mắt Vân Quý phi lạnh giá và tỉnh táo, bà ấy sống trong cung, điều duy nhất để tâm là lợi ích. Thấy Khương Nhiêu tới, bà ấy không nói chuyện với lão ma ma nữa, vẫy tay gọi Khương Nhiêu lạingồi bên cạnh mình, cười tươi: “Chẳng mấy chốc sẽ có bản án cho Trương Lưu Nguyên và ThẩmTước, hai người này đều không thể thoát được tội danh đại bất kính.” “Thẩm Tước thì chẳng có gì đáng tiếc.” Vân Quý phi cầm một chiếc hoa đèn đã cắt xong lên ngắm,nhẹ nhàng nói: “Còn Trương Lưu Nguyên thì quả là kỳ tài hiếm thấy, không ngờ lại có người có thểchép được tranh chữ của phụ thân con giống như vậy.” Cung nữ đứng đằng sau nói phụ họa: “Có thể bắt chước giống như vậy nhưng lại vì nghèo rớt mùng tơimà bị dụ dỗ phạm sai lầm, đúng là chuyện hoang đường.” Khương Nhiêu nói: “Gã đó mê cờ bạc, cha ta từng mua tranh của gã, số tiền để lại đủ để gã ăn tiêu cảđời.” “Còn có chuyện này à?” Vân Quý phi ngạc nhiên: “Vậy chẳng phải là… Nuôi hổ gây họa hay sao?” Gần cuối năm, cung Thấu Tương cũng giăng đèn kết hoa, Khương Nhiêu nhìn cửa sổ dán giấy đỏ rực,nhìn tuyết chất đống bên ngoài nhưng không thấy lạnh, hai màu đỏ trắng tôn nhau lên đầy tươi đẹptrong mắt nàng. “Lúc trước con cũng không hiểu là tại sao, lần này cha con suýt bị người hãm hại, sau khi biết làTrương Lưu Nguyên, chính ông ấy cũng hối hận.”12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107238/11
“Hối hận điều gì?” “Ông ấy nói là lúc đó ông ấy cảm thấy Trương Lưu Nguyên có tài hoa, nếu như chỉ sao chép tranh củaông ấy mà không làm gì lớn lao hơn thì quả là đáng tiếc.” Khương Nhiêu cúi đầu xuống: “Cha conthấy gã cơ khổ, sợ gã thiếu tiền nên mới phải đi sao chép tranh chữ, bèn trả nhiều tiền mua lại tranh củaTrương Lưu Nguyên để gã không cần phải bận tâm lo cái ăn cái mặc nữa, có tâm sức để vẽ thứ gãmuốn.” “Lòng tốt đặt sai chỗ. Bỏ nhiều tiền ra mua tranh vừa là giúp gã cũng là hại gã. Người suy nghĩ nôngcạn nhìn thấy tiền tài trước mắt liền lạc lối. Có điều chuyện này cũng không thể trách cha con.” VânQuý phi lạnh nhạt nói: “Có trách thì trách gã ham đường tắt, hãm sâu vào vũng bùn, phụ lại tài hoa trờiphú và bản lĩnh của chính mình. Người có thể bắt chước được người khác tới độ giống y như đúc chắcchắn bản lĩnh cũng không tồi, tại sao không tự mài giũa chính mình?” Khương Nhiêu “ừm” một tiếng. Mấy ngày trước, Trương Lưu Nguyên sai người tới cầu xin Khương Tứ gia, Khương Tứ gia không gặpmà sai Khương Bình đem bức họa ông ấy đã mua vào trong ngục cho Trương Lưu Nguyên. Trương Lưu Nguyên biết người trước đây đã mua tranh của gã là Khương Hành Chu, nhìn thấy bứctranh đó được Khương Hành Chu đề tên của gã lên tranh, gã như bị tát vào mặt, bật khóc nức nở. Vừa khóc vừa nói mình sai một li đi một dặm. Lúc nghèo túng, gã nảy ra ý xấu, nghĩ bụng bao giờ giàu rồi sẽ dừng lại. Nhưng khi tranh thực sự được người bỏ nhiều tiền ra mua, gã lại tiếc số tiền trục lợi được một cách dễdàng từ danh tiếng của người khác. Nếu như là tranh chữ gã tự nghĩ ra thì ít nhất cũng phải chục năm, mấy chục năm thậm chí cả đời mớicó thể nổi tiếng. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.1107239/11
Gã cứ thế lún sâu vào vũng bùn, nghiên cứu bút pháp của Khương Hành Chu, tự làm hao tổn tài năngcủa mình, cuối cùng không thể quay đầu lại được. Dù cho làm giả y như thật thì suy cho cùng vẫn chỉ là giả. Vân Quý phi để ý thấy Khương Nhiêu đã đổi kiểu tóc búi sang kiểu tóc của thiếu nữ đã cập kê bèn hỏi:“Cha con đồng ý chưa?” Khương Nhiêu không hiểu câu hỏi, Vân Quý phi bĩu môi, nói rõ hơn: “Chuyện hôn sự của con và CửuHoàng tử…” Khương Nhiêu hiểu ý. Trong lòng nàng đã sớm đoán được tiểu di sẽ hỏi việc này nhưng khi thật sự bị hỏi đến, nàng vẫn hơixấu hổ, cúi đầu xuống. Vân Quý phi thích thú nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của nàng như thể chuyện gì đó hiếm lạ lắm. Minh Thược vào cung cùng với Khương Nhiêu nói: “Thưa nương nương, mấy hôm trước, Tứ gia đãbảo Cửu Điện hạ uống rượu cùng, còn giữ Cửu Điện hạ lại ngủ một ngày.” Vân Quý phi hiểu ý của nha hoàn, lập tức cười: “Thế thì cách ngày đồng ý không còn xa nữa.” Bà ấy hài lòng nhìn Khương Nhiêu, thấy Khương Nhiêu cúi đầu đỏ mặt bèn “ôi chao” một tiếng, đangđịnh trêu chọc tiểu cô nương này chờ không nổi muốn lập gia đình nhưng thấy nàng thực sự ngượngngùng nên lại thôi, híp mắt lại nói với nàng: “Niên Niên à, tiểu di tặng con một món quà.” Hôm nay Khương Nhiêu tới cung Thấu Tương có đem theo quà. Vì chuyện nhà nàng mà Vân Quý phi đã nhiều lần cầu xin Chiêu Vũ Đế, không thể vì là người thân mànàng có thể yên tâm thoải mái hưởng thụ điều này, cho nên nàng chọn mua một vài thứ đồ chơi VânQuý phi thích mà trong cung không có để mang vào cung.12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.11072310/11
Nghe Vân Quý phi nói muốn tặng quà cho mình, nàng vốn đã quen được yêu chiều, cũng quen với việcnày, không có gì không dám nhận, bèn chống hai tay nâng má, ngước đôi mắt trong veo lên nhìn VânQuý phi, hiếu kì hỏi: “Tiểu di muốn tặng gì cho con vậy?” Đôi mắt của tiểu cô nương viết rõ niềm vui, dáng vẻ ấy đẹp tới mức khiến người ta chỉ hận không thểđem hết những thứ tốt nhất trên đời tặng cho nàng. Vân Quý phi thân mật xoa đầu nàng: “Ngày mai con sẽ biết.” Hôm sau, phủ Ninh An Bá nhận được thánh chỉ tứ hôn. 12/5/24, 8:30 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-133.11072311/11
Chiết Khương