Chiết Khương

Chương 107

Khương Tứ gia đặt bình rượu lên bàn, nhìn mấy sợi tóc xoăn lộ ra bên mép cửa sổ cùng với vẻ mặt háohức chờ đợi được khen của nhi tử. Sau đó, ông ấy bèn sải bước ra ngoài nói: “Cái thằng con ăn cháo đábát này này!” Cảm nhận được bước chân nặng nề và đầy giận dữ của cha mình đang tiến, Khương Cẩn Hành phảnứng rất nhanh. Kinh nghiệm của cơ thể mách bảo cậu bé phải chạy thật nhanh nên lập tức đứng bậtdậy. Tiếc là do cậu bé ngồi xổm quá lâu nên khi đứng dậy chân có cảm giác tê cứng. Vậy nên, cậu bé mớichạy một bước thì đã bị bàn tay to lớn của Khương Tứ gia túm lấy cổ áo.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Cậu bé như một chú chim sẻ non bị tóm lấy đôi cánh, dù có vẫy vùng thế nào cũng không thể bay lênđược, chỉ có thể khua chân tại chỗ và la lên: “Cửu Điện hạ nói cha thích uống loại rượu này! Người tavất vả lắm mới tìm được, vừa nãy cha còn uống rất vui vẻ mà?” Lời nói của cậu bé chọc tức Khương Tứ gia, ông ấy trầm giọng quát: “Con!” Khương Cẩn Hành không vùng vẫy nữa. “Từ nay về sau, con phải tránh xa Cửu Hoàng tử và những Hoàng tử khác trong thư viện một chút.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Cẩn Hành nhăn lại, cậu bé lẩm bẩm nói: “Nhưng Cửu Hoàng tử rấttốt với con, còn dạy con cách dùng roi ngựa." “Mưu đồ thâm hiểm.” Seen 25131012/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106971/11
Khương Tứ gia nói: “Chuyện này không cần phải bàn, đợi con lớn lên con sẽ hiểu.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trangcopy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc đượcbản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Không phải ông ấy không nhận ra tâm tư của Dung Đình, bởi vì mỗi khi con gái ông ấy xuất hiện thìtrong mắt hắn không còn ai khác. Nhưng ở nhân gian này, trước giờ cùng chịu hoạn nạn thì dễ chứ cùng nhau hưởng phú quý mới khó. Giờ đây hắn đang gặp khó khăn nên đương nhiên là hắn muốn tìm kiếm một người có thể cùng nhaunương tựa. Nhưng sau này khi hắn không thiếu thốn gì nữa, có thể sẽ thay lòng đổi dạ. Phủ Ninh An Bá nhỏ bé này đã đầy rẫy những mưu mô tranh đấu, lòng người hỗn tạp, huống chi làchốn hoàng cung đầy rẫy sự lừa lọc và toan tính. Ở nơi đó có thể sinh ra người nào tốt lành cơ chứ? Khương Cẩn Hành bị mắng một trận nên không vui vẻ lắm, sau khi Khương Tứ gia buông cổ áo củacậu bé ra, cậu bé chậm rãi đi vào trong nhà. “Con đi đâu đấy?” Khương Cẩn Hành cũng không quay đầu lại nói: “Cha không thích loại rượu này nên con mang đi.” Khương Tứ gia ngăn cậu bé lại, nói: “Rượu đó để ta xử lý, con quay về đi.” Ông ấy nắm chặt nắm đấm, trông như muốn xông thẳng vào phòng, đập tan những vò rượu trong đó. Khương Cẩn Hành bị dáng vẻ của ông ấy dọa sợ, bèn quay người lại, chậm rãi bước ra khỏi viện. Khương Tứ gia sải bước trở vào nhà, cúi đầu nhìn những vò rượu thơm nức hồi lâu. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106972/11
Ông ấy nhìn một lúc, ngửi thấy mùi thơm của rượu. Mất một lúc lâu rồi nhưng ông ấy vẫn không nỡ xuống tay đập những vò rượu đó. Lại thêm một lúc nữa trôi qua... Nắm đấm đang siết chặt chợt thả lỏng, ông ấy quay người lại, đóng hết các cửa và cửa sổ rồi dặn dòngười hầu canh chừng Khương Cẩn Hành quay lại. Mọi chuyện diễn ra trong chớp mắt. Ông ấy quay trở lại bàn dài, lặng lẽ lấy ra một bình đựng rượu từ dưới gầm bàn rồi rót đầy rượu vào cáibình đó. Sau khi uống hai ngụm, lông mày của ông ấy cũng giãn ra. Tuy ông ấy vẫn không ưa gì Dung Đình, nhưng rượu không có sai gì cả, sao có thể trách rượu được. Đúng vậy, rượu không sai! Khương Tứ gia thầm nhấn mạnh điều này một lần nữa, cuối cùng cũng yên tâm ngồi xuống uống rượu. Ngày hôm sau, khi nhìn thấy Dung Đình ở thư viện Bạch Lộ thì tâm trạng của Khương Tứ gia có hơiphức tạp. Lẽ ra ông ấy nên giả vờ như không thấy nên tiếp tục tránh đi khi còn cách khá xa. Thế nhưng khi nghĩđến việc uống rượu đến say mèm tối hôm qua, ông ấy cảm thấy mình không thể giữ được dáng vẻ lạnhlùng như trước đây nữa. Đặc biệt là khi Dung Đình nhìn về phía ông ấy, rõ ràng là hắn đã nhìn thấy ông ấy nên ông ấy cũngkhông thể giả vờ như không thấy nữa... Đúng là không thể nói nổi!12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106973/11
Khương Tứ gia có chút cứng đờ, lông mày rậm nhíu lại rồi gật đầu với Dung Đình. Hành động nhỏ này của ông ấy lọt vào mắt Khương Cẩn Hành đang đi theo sau, Khương Cẩn Hành tỏvẻ ngạc nhiên: “Cha không phải cha đã bảo con tránh xa Cửu Điện hạ sao?” Khương Tứ gia siết chặt tay thành nắm đấm. Ông ấy thấy hơi tức giận vì đêm qua mình đã tham lamchút rượu đó để rồi không kìm chế được. … Sau khi tan học, Bùi Tùng Ngữ cố ý đến tìm Dung Đình. Vì đã lỡ hẹn bữa tiệc với phủ Ninh An Bá và làm mất bài thi đối với y mà nói ngược lại là một chuyệntốt, hai lỗi sai lồ lộ trong bài thi đã được Dung Đình phát hiện. Nhờ đó mà y đã tự sửa lỗi sai trước khiđược Yến tiên sinh đưa ra nhận xét nên mới có thể tránh bị các sư huynh đồng môn chê cười. Bên ngoài Thanh Sơn Thục, ở cạnh rừng tre, khi Bùi Tùng Ngữ sắp đuổi kịp Dung Đình thì bị nhữngsư huynh đệ khác ngăn lại. Mấy sư huynh đệ đó đang vây quanh Vu Âm Học với vẻ mặt hơi khó chịu rồi đi về phía y. Sau đó, VuÂm Học đưa cho y một tấm thiệp mời màu đỏ, Bùi Tùng Ngữ cúi đầu nhìn, hóa ra là một tấm thiệp hỉ. “Huynh sắp kết hôn à?” Bùi Tùng Ngữ ngạc nhiên. Vu Âm Học nhìn Bùi Tùng Ngữ bằng ánh mắt có phần bực tức. Rõ ràng ban đầu y cứ luôn miệng nói Khương Nhiêu chỉ là nữ nhi của ân nhân. Thế mà, mới chớp mắtmới vài tháng, hắn ta đã nghe được tin Khương Tứ gia có ý định chọn Bùi Tùng Ngữ làm nữ tế của ôngấy. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106974/11
Không ngờ hắn ta còn ngớ ngẩn nghĩ rằng có thể dựa vào mối quan hệ giữa Bùi Tùng Ngữ và Khươnggia để kết thân với Khương gia. Nhưng Bùi Tùng Ngữ có thực lòng giúp hắn ta không? Trong đợt kiểm tra phòng gần đây, một cái hầu bao của nữ tử đã được tìm thấy trong phòng ngủ củahắn ta. Sau khi mở ra xem, hóa ra bên trong là một bài thơ tàng đầu*. *Tàng đầu thi - 藏头诗: Một lối thơ gửi ẩn ý vào những chữ đầu câu. Từ đầu tiên của mỗi câu đượcđọc cùng nhau và có thể truyền đạt một số suy nghĩ độc đáo của tác giả. Nếu như ghép các chữ cái đầu tiên của mỗi câu thơ lại, ta được bốn chữ “Thôi Mộ Vu Lang”. Việc này lập tức gây ra một cơn chấn động lớn, mọi người đều chờ đợi xem trò cười của hắn ta. Lúc đầu hắn ta đã quên mất chữ “Thôi” đó chính là cô nương họ Thôi nào đó mà hắn ta từng tán tỉnh.Cho đến khi nhìn nét chữ thì hắn ta mới nhớ ra là ai. Thôi Hà, Tam tiểu thư của Thôi gia. từng bị hắn ta tán tỉnh vài lần cũng đã đổ gục trước hắn ta. Nhưng sau đó hắn ta nghe nói, tình lang của Thôi Hà không chỉ có mình hắn ta mà giăng lưới khắp nơinên sau đó bọn họ đã cắt đứt liên lạc. Ai mà ngờ, lại có người tìm thấy hầu bao mà nàng ta tặng chohắn ta. Hắn ta cũng quên mất cái hầu bao này được mang vào thư viện từ khi nào! Chuyện này càng ngày càng ầm ĩ. Thế là Thôi đại nhân đã chặn cửa hắn ta rồi bắt hắn ta phải cưới congái mình. Hắn ta cũng chỉ là kẻ không quyền không thế, chỉ có thể cúi đầu chấp nhận hôn sự này. Chonên, Vu Âm Học cũng hoàn toàn dẹp bỏ suy nghĩ muốn làm nữ tế của Khương gia. Nhưng sau khi nhìn thấy Bùi Tùng Ngữ, trong lòng hắn ta càng cảm thấy khó chịu hơn. Giọng điệu củahắn ta có phần châm chọc: “Đúng vậy, không biết khi nào mới được nghe tin hỉ của Bùi sư huynh đây.”12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106975/11
Bùi Tùng Ngữ cúi đầu xuống rồi lắc đầu, Vu Âm Học càng cảm thấy y chướng mắt hơn bèn đi sâu vàotrong rừng trúc. “Cửu Điện hạ.” Dung Đình ngồi ở bàn đá trong rừng trúc, còn Khương Cẩn Hành đối diện với hắn, hắn đang dạy cậubé cách dùng roi. Nghe thấy Vu Âm Học gọi tên mình, hắn chậm rãi ngước mắt lên, trong ánh mắt của hắn có một vẻngây thơ, trong sáng cứ chưa từng bị vấy bẩn bởi thế giới. Dung Đình đang mặc bộ trang phục màutrắng, hình dáng đó dường như hòa vào khung cảnh phía sau khiến Vu Âm Học càng cảm thấy hối hậnhơn. Lẽ ra ngay từ đầu hắn ta nên nhờ Dung Đình giúp đỡ, như vậy sẽ không bị Bùi Tùng Ngữ lừa một vố,cũng không đến nỗi đến giờ này vẫn chưa nói chuyện được với Khương Tứ gia. Hoài Thanh đang đợi ở đằng xa nhìn thấy Vu Âm Học mang theo thiệp mời đi tới thì âm thầm hỏi ÔThước: “Nét chữ trên cái hầu bao đó giống với của Thôi Tam cô nương quá, là do ai viết vậy?” Âm thanh của cuộc trò chuyện của họ bị tiếng xào xạc của lá trúc át đi, Ô Thước hạ thấp giọng đáp:“Cửu Điện hạ tự bắt chước viết theo đấy rồi lại nhờ thợ thêu trong phường thêu một cái hầu bao.” “Vậy là biến giả thành thật à?” “Ừm... Ai bảo Vu đại nhân và Thôi tam cô nương “quen” nhiều người quá chi, cả hai đều quên mất sựthật rằng liệu có chiếc túi thơm này hay không.” Hoài Thanh: “...” Thế thì hai người này thực sự rất xứng đôi. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106976/11
Nhưng khi quay đầu lại thì thấy Vu Âm Học đang mỉm cười dịu dàng với Dung Đình, hắn ta lại có mộtchút cảm giác hối hận nữa. Chung quy là hắn ta cũng chỉ muốn nói một câu. … Bị bán mà còn giúp kẻ bán đếm tiền. Vu Âm Học đưa thiệp mời cho Dung Đình rồi rời đi, lúc đi ngang qua Bùi Tùng Ngữ còn liếc y mộtcái. Bùi Tùng Ngữ có chút bối rối, tại sao tiểu sư đệ vốn thân thiện ngày xưa lại đột nhiên có ác cảm vớimình? Kết hôn chẳng phải là chuyện vui sao? Trong lúc y còn đang ngơ ngác không hiểu thì Dung Đình đã điều khiển xe lăn đi về phía y: “Sưhuynh.” Lúc này, Bùi Tùng Ngữ mới nhớ ra mình đến đây vì chuyện gì, y mỉm cười với Dung Đình nói:“Chuyện bài văn lần trước, cũng nhờ Cửu điện hạ nên hạ quan không bị bẽ mặt trước mọi người. Saunày, nếu có cơ hội thì mong Cửu Điện hạ chỉ giáo thêm.” Dung Đình cúi đầu, tỏ vẻ xấu hổ: “Ta chỉ đánh bừa mà trúng thôi, sư huynh không trách ta làm mất bàivăn của ngươi là tốt lắm rồi.” Bùi Tùng Ngữ lắc đầu: “Tất nhiên là ta sẽ không trách ngài.” Dung Đình nghịch thiệp mời trong tay, vờ như vô tình hỏi: “Sư huynh, Vu sư huynh kém ngươi mộttuổi mà cũng sắp kết hôn rồi, sư huynh có dự định gì cho hôn sự của mình không?” Bùi Tùng Ngữ im lặng một lúc vì ngay cả bản thân y cũng không thể nói rõ được suy nghĩ của mình. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106977/11
Tình cách y hơi chậm chạp nên có những chuyện phải nghĩ rất lâu y mới có thể nghĩ thông. Đối với Khương Nhiêu, đột nhiên bắt y thừa nhận y thích nàng đến mức không thể thiếu nàng thì vẫnchưa đến mức đó. Nhưng nếu bắt y thừa nhận y không có cảm giác gì với nàng... Thì y không thể làmđược. Sự im lặng của y khiến ánh mắt Dung Đình trở nên u ám, nhưng nụ cười trên môi hắn lại xóa nhòa đisự dò xét trong ánh mắt khiến người ta khó mà phát giác: “Tiên sinh thường nói sư huynh là người cóhoài bão lớn, là ta hẹp hòi, sư huynh sao có thể giống ta chỉ để tâm tới những chuyện trai gái tư tìnhnày.” Câu này của hắn khiến Bùi Tùng Ngữ hơi đỏ mặt. … Dù sao thì khi nãy quả thật y có đang nghĩ tới những chuyện trai gái tư tình thật. Đúng là do y quá nông cạn quá rồi. … Sau khi mọi người trong rừng trúc đều rời đi, chỉ còn lại Dung Đình, Ô Thước và Hoài Thanh cùng thìthầm: “Có phải Tứ cô nương có một cái khăn ở chỗ Cửu Điện hạ không…” Lần trước, Khương Nhiêu giúp Dung Đình băng bó vết thương nhưng nàng vẫn chưa lấy lại. Sau đó, ÔThước lại từng nhìn thấy Dung Đình cầm cái khăn đó. Hắn ta cảm thấy hơi lạ một chút. Nếu trong lúc kiểm tra phòng, cái khăn ở chỗ Cửu Điện hạ cũng được tìm thấy giống như cái hầu bao ởchỗ Vu Âm Học... Vậy thì ngài ấy cũng đâu cần tốn nhiều tâm tư sức lực như bây giờ. Câu nói của hắn ta lọt vào tai Dung Đình. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106978/11
Dung Đình quay đầu lại, liếc nhìn bọn họ. Sau đó, hắn nheo mắt dùng giọng nguy hiểm nói: “Thôi Tamcô nương bây giờ đã bị mang tiếng xấu rồi.” Không phải hắn chưa từng nghĩ đến những thủ đoạn hạ lưu đó, cũng không phải là hắn không địnhdùng. Dù sao thì bản chất hắn vốn cũng chẳng liên quan gì đến quân tử. Có điều khi hắn nghĩ đến việc sau khi nàng về Kim Lăng, mỗi lần gặp hắn đều cẩn thận đề phòng sợ bịngười khác nhìn thấy, cực kỳ coi trọng thanh danh... Trong lòng hắn có một trực giác kỳ lạ mách bảo những thủ đoạn xảo trá này chỉ khiến nàng cảm thấyghê tởm. Hắn cố kìm nén giọng, nghe lạnh lùng vô cùng: “Những lời như này không được nói lần thứ hai.” … Cuối tháng, hoa cúc và quế bắt đầu tỏa hương, theo truyền thống trong cung sẽ có các buổi tiệc thưởnghoa lớn. Thẩm Tú Oánh đi sớm hơn một canh giờ so với các quý nữ khác. Gia Hòa Hoàng hậu hẹn gặp nàng ta ở hậu hoa viên nên nàng ta đến sớm để chờ. Nàng ta ngắm nhìn những bông hoa xinh đẹp ở hậu hoa viên, trong mắt chứa đầy sự ngưỡng mộ vàquyết tâm chiếm đoạt. Khi chiếc kiệu vàng của Gia Hòa Hoàng hậu xuất hiện ở cổng tròn, sự ngưỡng mộ trong mắt nàng tacàng dâng cao. 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.1106979/11
Nàng ta khuỵu gối, hành lễ nói: “Thần nữ tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nươngnương vạn phúc kim an.” Gia Hòa Hoàng hậu nhìn Thẩm Tú Oánh một lượt. Nghe nói phu nhân Giang thị hiện giờ của Thẩm Tước là thiếp thất phù chính, bà ta còn tưởng Giangthị phải tuyệt sắc cỡ nào nhưng bây giờ nhìn thấy Thẩm Tú Oánh thì cảm thấy có hơi thất vọng. Chưa kể nàng ta còn kém xa vẻ ngoài hào hoa, diễm lệ và trong sáng của Tần Vân. Nếu cung nữ xinhđẹp nào đó trong cung Cẩm Tú có thể ăn mặc giống như cô nương trước mặt này thì chắc là họ còn đẹphơn nàng ta nhiều. Tuy nhiên, nhìn cách nàng ta ăn mặc chỉn chu từ đầu đến chân, hẳn là nàng ta khá tự hào về ngoại hìnhcủa mình, đây cũng là một cô nương có cá tính. Trong lòng Gia Hòa Hoàng hậu đã có ý nghĩ xem thường cô nương này, nhưng bà ta không để lộ rangoài mà lại hỏi Thẩm Tú Oánh: “Ngươi có việc gì mà tìm ta mãi thế?” “Thần nữ muốn nói những lời này cho một mình nương nương nghe.” Giai Hòa Hoàng hậu không yên tâm nên cho lui những cung nhân bên cạnh, vẫy tay bảo Thẩm TúOánh lại gần một chút: “Nói đi.” Thẩm Tú Oánh ghé vào tai Gia Hòa Hoàng hậu rồi thì thầm vài câu. “To gan!” Sắc mặt Gia Hòa Hoàng hậu lập tức thay đổi: “Ngươi biết ngươi nói như vậy là phạm tội tàytrời không!” Thẩm Tú Oánh thấy vậy lập tức quỳ xuống, dập đầu xuống đất thật mạnh: “Nương nương, thần nữkhông dám nói dối.” 12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.11069710/11
12/5/24, 8:24 PMSeen 251310read://https_luvevalandn1.co/?url=https%3A%2F%2Fluvevalandn1.co%2Ftieu-thuyet%2Fchiet-khuong.2150%2Fchap-107.11069711/11